Người dịch: Nguyên Wibu
edit: Yuki
--------------------------------------------
"Konoe-san sẽ sống chung nhà á!?"
Tôi giật bắn mình trước lời tuyên bố của Chika.
Chika, tiểu thư của một gia đình danh giá, đáng lý ra không thể nào được phép sống cùng mái nhà với một người con trai.
Không, lúc còn là hôn phu của cô, tôi từng sống ở dinh thự nhà Konoe. Nhưng khi đó họ còn là trẻ con, và được cha mẹ hai bên chấp thuận.
Bây giờ thì khác.
Hơn nữa, giờ tôi đang sống cùng Aino.
Aino gật đầu.
"Căn nhà đó là để dành cho tớ và Toru mà, đúng không?"
"Đúng vậy, nhưng nó là tài sản do nhà Konoe chuẩn bị. Mà tài sản của nhà Konoe cũng là tài sản của tôi. Tôi sống ở đó thì có gì sai?"
"Tớ không chắc… nhưng không nghĩ là cha của Konoe-san hay cô thư ký Tokieda lại đồng ý chuyện này đâu."
Aino cũng gật đầu đồng tình với tôi.
Với gia đình Konoe, Chika là người có giá trị cực kỳ lớn.
Cô là con gái duy nhất của gia chủ, là người kế vị tương lai của cả gia tộc.
Chika sở hữu năng lực xuất chúng.
Cô khác hẳn tôi hay Aino, những người chỉ là quân cờ trong tay kẻ khác.
Nhưng có một điều quan trọng hơn:
"Tớ không hiểu vì sao giờ Konoe-san lại quan tâm đến vị hôn phu cũ đến thế. Nhà Konoe và chính Konoe-san là người đã đuổi tớ ra khỏi nhà cơ mà."
"Tôi không hề đuổi cậu. Đó là quyết định của cha tôi … tôi đã phản đối."
Lời của Chika khiến tôi bất ngờ. Tôi từng nghĩ rằng Chika chính là người góp phần chấm dứt hôn ước giữa họ.
Tôi ngập ngừng hỏi:
"Tớ cứ tưởng Chika ghét tớ rồi…"
Chika sững người, rồi ánh mắt ánh lên chút vui mừng.
Sau đó, cô đỏ mặt.
"Cậu vừa gọi tớ là Chika đúng không?"
"À… xin lỗi. Tại… quen miệng thôi."
"Không sao đâu. Tớ tha thứ cho cậu… Dù tớ ghét cậu."
"Tớ cũng đoán thế."
Toru trả lời, và Chika liền phồng má lườm cậu một cái sắc lẹm.
Rốt cuộc thì chuyện Chika ghét Toru vẫn không thay đổi.
Nhưng Toru không còn thấy bối rối. Trước đây, chỉ cần thấy mặt Chika thôi là cậu đã thấy ghét chính mình rồi.
Nhưng bây giờ thì khác, vì đã có Aino bên cạnh.
Aino xen vào từ bên cạnh.
"Còn tớ thì lại thích Toru-kun lắm đó~."
Aino mỉm cười nhẹ nhàng, quay sang nói với Chika.
Chika trừng mắt nhìn Aino.
"Cậu thì biết gì về tớ và Toru chứ?"
"Để tớ nói rõ nhé. Konoe-san không có quyền can thiệp vào chuyện giữa tớ và Toru-kun."
"Tớ có quyền. Tớ là hôn thê cũ của cậu ấy."
"Vậy tức là, cậu không cho phép hôn thê cũ được hạnh phúc?"
"Phải đấy… thì sao? Có vấn đề gì à!?"
"Hmm. Thế nên cậu mới muốn đến giám sát bọn tớ? Vì không muốn có chuyện gì… nhạy cảm xảy ra?"
"Nếu không làm vậy thì… biết đâu Luhti-san lại có con với Toru."
Chika buông ra một câu gây sốc.
Dù lúc này hành lang trường còn ít người, nhưng nếu có ai nghe thấy thì cũng đủ để tôi toát mồ hôi lạnh.
Aino nhìn Chika bằng đôi mắt như hai viên sapphire xanh.
"Đó không phải lý do thật sự của cậu, đúng không, Konoe-san? Thật ra thì… Konoe-san muốn tắm cùng Toru-kun và ngủ chung giường với cậu ấy. Phải không?"
Chika cúi mắt một lúc, rồi hít một hơi sâu.
Sau đó cô hỏi Aino:
"Nếu tớ nói là tớ muốn vậy, cậu có nhường không, Luhti-san?"
"Tớ không đời nào nhường đâu. Tắm cùng Toru-kun, ngủ cùng giường với cậu ấy là đặc quyền của tớ."
“Vậy thì tớ sẽ cướp đặc quyền đó khỏi tay cậu. Bắt đầu từ hôm nay tớ sẽ chuyển đến nhà của hai người, cứ đợi mà xem…!"
Nói xong, Chika quay lưng đi. Cô sải bước rời khỏi hành lang.
Nếu gia đình Konoe không ngăn cản Chika, chắc chắn cô sẽ đến ở thật.
Mà một khi đã vậy, tôi hay Aino cũng không có quyền phản đối.
Vì căn nhà đó là do chính gia đình Konoe chuẩn bị.
Tuy vậy, Aino không hề tỏ ra phiền lòng, mà còn nở nụ cười thích thú.
Cô quay sang nhìn tôi rồi khúc khích cười.
"Tiếc thật đấy, cuộc sống vợ chồng son ngọt ngào của hai đứa mình vừa mới bắt đầu."
"Nhưng… bọn mình đâu có cưới thật đâu…"
"Thì chỉ là vấn đề thời gian thôi mà, đúng không?"
Aino nhìn sâu vào mắt tôi, khiến tôi khẽ chột dạ.
Cô đưa tay trắng ngần chạm vào má tôi.
Rồi Aino mỉm cười đầy hạnh phúc và nói:
"Chúng ta phải cho Konoe-san thấy thế nào là một cặp đã đính hôn chứ, nhỉ?"