Người dịch: Nguyên wibu
Edit: Yuki
--------------------------------------------
Tôi bước ra khỏi bồn tắm cùng với Aino một cách an toàn và không gặp vấn đề gì.
Không, không thể nói là không có gì xảy ra được…
Aino ôm lấy tôi trong tình trạng trần trụi, tôi thì đã chạm vào ngực cô ấy, và cô ấy cũng ôm lại.
Cô ấy không làm gì thêm, nhưng cũng không thể nói rằng cả hai không làm gì cả.
"Tớ đã trải qua nhiều chuyện rồi… tớ không thể kết hôn được nữa, đúng không?"
Aino thì thầm đầy quyến rũ, khiến tôi sững người.
Aino đang mặc một chiếc váy ngủ màu hồng nhạt.
Cô ngồi trên giường trong phòng ngủ, đôi chân trắng muốt đong đưa nhẹ nhàng.
Tôi đứng đó, nhìn Aino sau khi vừa tắm xong, trông quá đỗi quyến rũ khiến cậu chết lặng.
"Nhưng tớ vẫn có thể làm cô dâu của Toru-kun, đúng không?"
Aino thì thầm.
Tôi càng lúc càng bối rối, cảm thấy má mình nóng bừng lên. Mặt của Aino cũng đỏ rực.
"Tớ là hôn phu của cậu, điều đó là thật… nhưng tớ đâu có làm gì khiến cậu không thể kết hôn nữa đâu."
"Cậu bóp ngực tớ còn gì. Toru-kun lúc phấn khích trông cũng dễ thương thật đấy."
Aino khúc khích cười.
Rồi cô vỗ nhẹ vào chỗ trống bên cạnh trên giường.
"Toru-kun, cậu cũng ngồi xuống đi mà?"
"À, ừm…"
"Cậu ngại vì đang nghĩ về tớ à?"
"Là tại cậu làm tớ phải suy nghĩ đó, Luhti…"
"Cậu biết là bản thân có thể gọi tớ là Aino rồi mà, đúng không?"
"Ừm, cậu nói đúng, Aino-san."
Khi tôi nhắc lại cái tên đó, khuôn mặt của Aino sáng bừng vì hạnh phúc.
Nụ cười ấy quá mức dễ thương, gần như là một chiêu gian lận.
Khi nhìn thấy nụ cười đó, tôi chỉ muốn làm mọi điều để biến ước nguyện của Aino thành sự thật.
Tôi lặng lẽ ngồi xuống cạnh Aino.
Dù sao thì cả hai cũng sẽ ngủ cùng giường, nên việc ngồi cạnh nhau không thể khiến tôi ngượng mãi được.
Tuy nhiên, với việc cả hai đều mặc đồ ngủ, ngồi sát nhau trên giường, bầu không khí lúc này chẳng khác gì của một cặp tình nhân.
Khi tôi liếc nhìn Aino bên cạnh, tôi thấy cô nàng đang mặc chiếc váy ngủ mỏng, để lộ bờ vai xinh đẹp, phần trên ngực và khe ngực đầy đặn.
Aino đỏ mặt như thể cô cũng nhận ra ánh mắt của tôi.
"Toru-kun… cậu lại đang nhìn tớ bằng ánh mắt không đúng đắn đó có phải không?"
"Tớ… tớ xin lỗi."
"Không sao đâu. Vì đó là lý do tớ chọn bộ váy ngủ này mà."
Lời nói của Aino khiến tôi sững lại, tôi nhìn thẳng vào đôi mắt xanh của cô.
Aino ngượng ngùng quay mặt đi.
Nói cách khác… Aino đã cố tình chọn váy ngủ này để quyến rũ tôi sao…?
"Cậu thấy… tớ mặc như vậy có hợp không?"
"Ừm, trông cậu … rất dễ thương…"
Việc được nhìn một cô gái tóc vàng, mắt xanh, vóc dáng hoàn hảo, mặc một chiếc váy ngủ mỏng manh khiến tôi gần như bị kích thích quá mức.
Dù Aino mặc đồ ngủ bình thường thôi chắc cũng vẫn rất đáng yêu rồi.
Aino mỉm cười hạnh phúc.
"Nghe cậu nói tớ dễ thương, tớ thấy vui lắm."
Rồi Aino nhẹ nhàng đặt bàn tay nhỏ của mình lên tay tôi. Sự ấm áp đó khiến cậu hơi giật mình.
"Ơ, Aino-san…"
"Toru-kun… cậu đang rất căng thẳng đấy."
"Tại vì cậu hết đó, Aino-san…"
"Vì tớ không đúng đắn sao?"
"Vì cậu dễ thương, Aino-san."
Khi tôi nói vậy, Aino cũng sững lại, mắt ánh lên ngỡ ngàng.
"Wow… nếu tớ làm cậu căng thẳng được như thế thì tớ vui lắm…"
Rồi Aino đan ngón tay mình vào tay tôi như một đôi tình nhân thực thụ.
Và thì thầm bằng giọng ngọt ngào:
"Hôn thê thì khi lên giường… chẳng phải chỉ có một việc cần làm sao? "
"Là… ngủ, đúng không?"
Ngay khi tôi cố tình trả lời vậy, Aino phồng má lên và trừng mắt nhìn tôi.
Ngay cả khi giận như thế, trông cô vẫn đáng yêu vô cùng.
"Đồ đáng ghét, Toru-kun. Còn một chuyện nữa mà…"
Aino tựa đầu vào vai tôi, nghiêng người sát lại như thể đang nũng nịu.
Mái tóc vàng của cô khẽ đung đưa mềm mại.
"Ah… Aino-san, nếu cậu cứ làm thế này nữa thì… tớ sẽ vui lắm… nhưng cũng sợ thật sự mất kiểm soát…"
"Nếu cậu muốn làm thế, Toru-kun, thì cứ tấn công tớ đi. Cậu có muốn… tiếp tục những gì dang dở trong bồn tắm không?"
Aino hỏi bằng giọng nhỏ nhẹ, trong khi tựa cả người lên người tôi.