Câu chuyện về cô bạn tsundere người Bắc Âu trở nên ngọt ngào ngay sau khi trở thành vị hôn thê của tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

30 447

The Thrawn Trilogy

(Đang ra)

The Thrawn Trilogy

Timothy Zahn

Nhưng cách đó hàng nghìn năm ánh sáng, Thống soái Thrawn, tư lệnh cuối cùng của Hoàng đế, đã nắm quyền chỉ huy Hạm đội Đế chế, chuẩn bị cho chiến tranh và chĩa mũi nhọn vào trung tâm mong manh của Tân

1 10

Vtuber Hikikomori muốn nói với bạn đôi điều

(Đang ra)

Vtuber Hikikomori muốn nói với bạn đôi điều

Megusuri

"Buổi stream Vtuber cấm cười."

1 5

Chuyển sinh thành cô gái quá dễ thương, nên tôi nhắm tới mục tiêu trở thành người được yêu mến

(Đang ra)

Chuyển sinh thành cô gái quá dễ thương, nên tôi nhắm tới mục tiêu trở thành người được yêu mến

Jajamaru

Không còn cách nào khác, tôi đành phải sử dụng sự dễ thương vô đối của Yumie để có thể mang lại nụ cười cho gia đình của mình thôi!

67 6810

Dạy vợ

(Đang ra)

Dạy vợ

오당티

Nếu nữ phản diện hành xử hư hỏng, hãy mắng cô ta một cách thích đáng.

14 216

Yahari Ore no Seishun Love Come wa Machigatteiru. Anothology

(Đang ra)

Yahari Ore no Seishun Love Come wa Machigatteiru. Anothology

Wataru Watari , và nhiều tác giả khác

*Theo tôi hiểu dù không thuộc mạch truyện chính nhưng có thể xem là mở rộng thế giới nhân vật.

14 246

WN - Chương 24: Toru và Aino sống chung!

Người dịch: Nguyên wibu

--------------------------------------------

Ngày hôm sau là ngày nghỉ và vào khoảng chiều tối, tôi cùng Aino đã đến nơi.

Cả hai đang đứng trước một ngôi nhà nhỏ trông rất xinh đẹp.

Bức tường trắng cùng mái ngói đỏ khiến ngôi nhà nổi bật hẳn lên.

Đó là một căn nhà mới xây hai tầng. Đây là nơi mà gia đình Konoe đã chuẩn bị để tôi và Aino sống cùng nhau.

Hành lý của bọn tôi sẽ được gửi đến sau, nhưng bắt đầu từ hôm nay cả hai sẽ sống ở đây cùng nhau.

Cả hai vẫn mặc đồng phục học sinh, dù đang trong kỳ nghỉ. Việc chuyển nhà quá đột ngột, nên họ cố gắng mang theo hành lý tối giản nhất.

“Có hơi rộng cho hai người thì phải.”

Khi tôi thì thầm như vậy, Aino bật cười khúc khích. Rồi, với đôi mắt xanh biếc, cô ngước nhìn tôi.

"Không bao lâu nữa căn nhà này sẽ có thêm 1 người ở nữa mà~"

"… Bọn mình đâu định có con."

"Nhưng người nói muốn có con chính là cậu mà, nhớ không?"

"Tớ đâu có nói vậy. Chính cậu mới là người nói sẽ không làm gì cho đến khi kết hôn cơ mà."

"Vậy à?"

“Ừ. Tớ là một thằng con trai ngốc, nên cậu nên cảm thấy lo lắng một chút đi.."

"Ôi trời Renjo-kun, cậu thực sự muốn làm thế à?"

Aino bật cười, rồi đôi má cô đỏ lên như thể vừa cảm thấy xấu hổ.

Tôi cũng cảm thấy mặt mình nóng bừng.

"Thôi, trước hết tụi mình vào nhà đã."

Tôi vội vàng lên tiếng, và Aino gật đầu.

Tôi cảm thấy hơi căng thẳng.

Cảm giác giống như sắp bước vào một dungeon trong game nhập vai vậy.

Tôi mở khóa rồi đẩy cánh cửa chính ra, mời Aino bước vào.

"Cảm ơn cậu… Renjo-kun, cậu thật dịu dàng."

"Chuyện bình thường thôi mà."

"Tớ thì không nghĩ vậy đâu."

Aino nhấn công tắc trên tường gần cửa ra vào và bật đèn.

Đèn LED sáng lên.

Lối vào trông hiện đại và thanh lịch. Nó giống như một ngôi nhà sang trọng dành cho một cặp đôi học sinh trung học.

Tuy nhiên, đây là ngôi nhà do gia tộc Konoe một tập đoàn lớn chuẩn bị, nên việc nó đắt đỏ là điều đương nhiên. Hơn nữa, tôi và Aino là hôn thê chứ không phải người yêu.

Aino đứng giữa hành lang và khúc khích cười.

"Tớ luôn muốn thử một lần."

"Gì cơ?"

"Cậu biết mà… Cậu muốn ăn tối, tắm.... hay ăn tớ trước?"

Đôi mắt màu xanh như viên ngọc sapphire của Aino ánh lên vẻ tinh nghịch.

Tôi sững người.

Dù biết rõ Aino chỉ đang đùa, nhưng khi một cô gái xinh đẹp như cô nói ra điều đó, cậu không thể không chột dạ.

Tôi cảm thấy má mình nóng ran, nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh.

"Nhà chưa có đồ ăn, bồn tắm cũng chưa sẵn sàng mà, đúng không?"

"Ừ, chắc vậy. Tớ đâu có chuẩn bị gì đâu. …Nên, cậu muốn ăn tớ à?"

“Nếu tớ nói là muốn thì cậu sẽ làm gì?”

Tôi không kiềm được mà buột miệng, rồi ngay lập tức nghĩ, "Chết rồi."

"Thì… ừm…"

"Tớ xin lỗi. Tớ không cố làm cậu xấu hổ hay… quấy rối gì đâu…"

"Không, không phải vậy. Là tớ nói trước mà. Với lại, nếu cậu thật sự muốn… thì tớ cũng không phản đối đâu…"

Khi Aino nói như vậy, tôi càng lúng túng hơn nữa.

Tôi lặng lẽ nhìn thân hình mảnh mai của Aino và trong đầu bắt đầu tưởng tượng đủ thứ chuyện.

Từ giờ trở đi, tôi sẽ sống chung dưới một mái nhà với cô gái xinh đẹp này, một cô gái tóc vàng, mắt xanh.

Nếu không cẩn thận, có lẽ tôi sẽ thật sự mất kiểm soát mất.

Tôi lắc đầu như để xua tan những suy nghĩ đó rồi nói với Aino:

"Tớ sẽ không làm gì cả đâu."

Aino ngước nhìn tôi với vẻ hơi thất vọng.

Dù sao thì, tôi cũng quyết định đổi chủ đề.

"Mà thôi, trước mắt tụi mình đi xem qua ngôi nhà đã. Cần phải quyết định xem sẽ dùng phòng nào, rồi xử lý hành lý nữa."

"Ừm, chắc là vậy."

Tôi và Aino tự nhiên bước lên cầu thang. Họ quyết định đi xem thử tầng trên.

Khi mở một cánh cửa ở tầng hai, họ phát hiện đó là phòng ngủ.

Tôi nghĩ, đây đúng là thời điểm tệ nhất để bước vào phòng ngủ.

Cảm giác như cậu vừa kéo Aino vào tình huống này vậy.

"Cậu muốn ăn tớ à?"

 Câu nói ấy vẫn còn lởn vởn trong đầu, khiến không khí trở nên cực kỳ ngượng ngùng.

Thế nhưng Aino có vẻ chẳng bận tâm gì mấy. Cô nhìn quanh căn phòng rồi nói:

"Đẹp quá đi mất!"

Cô nàng trông rất vui vẻ.

Quả thật, đó là một phòng ngủ thanh lịch. Nội thất và cách bài trí đều mang nét sang trọng.

Tuy nhiên, có một vấn đề.

"Giường đôi à…"

Tôi lẩm bẩm, cảm thấy một dự cảm không lành.

Có lẽ ngôi nhà này chỉ có đúng một phòng ngủ.

Trong lúc hoảng hốt, tôi vội kiểm tra lại tầng hai và cả tầng một, nhưng đúng như mình lo lắng, chỉ có một phòng ngủ duy nhất.

Điều đó có nghĩa là tôi và Aino sẽ phải ngủ chung giường.

Khi quay lại phòng ngủ, tôi thấy Aino đã ngồi trên giường.

"Renjo-kun… cậu sao vậy?"

Aino nghiêng đầu, vẻ mặt ngơ ngác. Cử chỉ ấy đáng yêu đến mức Toru không thể không ngắm nhìn cô. Dưới vạt váy đồng phục, đôi chân trắng ngần, mảnh mai của cô lộ ra.

Khi tôi giải thích tình hình, Aino chỉ "À" một tiếng.

Rồi, gò má cô dãn ra, trông có vẻ hơi vui.

"Tớ là vị hôn thê của cậu mà. Ngủ chung giường… cũng là chuyện tự nhiên thôi, đúng không?"

"Nhưng… nghe vẫn sai sai thế nào ấy."

"Cậu không muốn ngủ với tớ sao, Renjo-kun?"

Aino ngước nhìn tôi bằng ánh mắt long lanh, đầy mong đợi.

Đôi má trắng hồng của cô lúc này đã đỏ ửng.