Câu chuyện về cô bạn tsundere người Bắc Âu trở nên ngọt ngào ngay sau khi trở thành vị hôn thê của tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Làm bạn với cô gái đáng yêu thứ hai lớp

(Đang ra)

Làm bạn với cô gái đáng yêu thứ hai lớp

Takata

Vừa chơi game, xem phim, đọc manga, vừa uống Coca, ăn Junk Food được ship đến như Hamburger hay Pizza. Đó là khoảng thời gian ăn chơi của tôi và Asanagi-san, nhưng nó cũng là một bí mật rất quan trọng

251 43192

Quên tắt stream, chàng streamer 20 tuổi vô tình để lộ tính cách tốt bụng

(Đang ra)

Quên tắt stream, chàng streamer 20 tuổi vô tình để lộ tính cách tốt bụng

Natsuno Minoru

Và thế là, câu chuyện tình hài lãng mạn giữa một streamer "toxic" biết tính toán và một nữ VTuber đình đám chính thức bắt đầu!

53 1941

Vì một tương lai được gặp lại em

(Đang ra)

Vì một tương lai được gặp lại em

Akiko Abe

“Việc chúng ta không gặp nhau mới là lựa chọn đúng đắn? Tôi tuyệt đối không chấp nhận!”

5 104

Tôi trở thành tên phản diện mắt híp trong game

(Đang ra)

Tôi trở thành tên phản diện mắt híp trong game

Amadeus_

Vì một lý do nào đó, các nữ chính liên tục tỏ ra quan tâm đến tôi.

18 60

Trùng Sinh Rồi Mới Phát Hiện Mình Có Thanh Mai

(Đang ra)

Trùng Sinh Rồi Mới Phát Hiện Mình Có Thanh Mai

Tào Man Quân | 曹瞒君

"Mai Phương, ba đứa mình, phải mãi mãi, mãi mãi luôn là bạn tốt nhé?""Ngoéo tay, treo móc, trăm năm không đổi!"

281 7576

WN - Chương 25: Bí mật ư?

Người dịch: Nguyên wibu

--------------------------------------------

"Cậu không muốn ngủ với tớ sao, Renjo-kun?"

Aino ngồi trên giường, má ửng đỏ và nở một nụ cười dịu dàng.

Toru bối rối.

Dù đã đính hôn với cô bao nhiêu lần đi nữa, cậu vẫn cảm thấy chuyện này có gì đó không ổn. Dù sao thì… hai người cũng đâu phải đang hẹn hò.

"Ờm… tụi mình vẫn còn là trẻ vị thành niên, nếu có chuyện gì xảy ra thì…"

"Cậu có phiền nếu tớ ngủ chung giường với cậu không?"

"Không, không phải là phiền đâu. Thật ra thì… tớ còn thấy vui nữa…"

Toru không kiềm được mà nói ra cảm xúc thật, rồi ngay lập tức nghĩ rằng mình vừa lỡ lời. Dù sao, việc một cô gái xinh đẹp như Aino muốn ở bên cạnh cậu, cũng khiến lòng cậu rung động.

Aino tin tưởng cậu. Cô cần cậu. Điều đó đã không còn xảy ra từ rất lâu rồi, từ khi Chika và gia đình Konoe quyết định từ bỏ cậu.

Nên… được nghe Aino nói như vậy, cậu thật sự rất vui. Nhưng…

Khuôn mặt Aino bừng sáng.

"Nếu tớ muốn ngủ với cậu, và cậu cũng muốn ngủ với tớ… thì đâu có gì sai, đúng không?"

"Ừ thì… đúng là vậy, nhưng…"

Aino quá chủ động khiến Toru hơi lùi lại. Có lẽ bản thân Aino cũng thấy ngượng, cô cụp mắt xuống.

Rồi bằng giọng rất nhỏ, cô thì thầm:

"Cậu biết không… tớ thường xuyên mất ngủ vào ban đêm."

"Vậy à…"

"Tớ có uống thuốc ngủ, nhưng… chắc là tớ thấy bất an khi chỉ có một mình."

Aino dường như không hòa hợp với mẹ, và ở trường cô cũng rất cô lập.

Cô luôn cảm thấy cô đơn, và có vẻ là người khá nhạy cảm.

Vậy nên việc cô mất ngủ cũng không quá ngạc nhiên.

"Cho nên… tớ nghĩ nếu có Renjo-kun bên cạnh, có lẽ tớ sẽ được ngủ ngon. Như thế… có sai không?"

Toru không biết phải trả lời thế nào.

Cậu đã nghĩ việc ngủ chung giường là một vấn đề, nhưng Aino lại thật lòng muốn điều đó.

Và Toru đã hứa sẽ giúp Aino.

Toru suy nghĩ một lúc, rồi gật đầu.

"Vậy… tụi mình sẽ ngủ chung giường."

"Thật sao!?"

"Ừ, tất nhiên rồi. À mà, tớ sẽ không làm gì kỳ cục đâu."

"Thế… cậu có phiền nếu tớ làm gì đó không?"

Đôi mắt xanh của Aino ánh lên vẻ tinh nghịch lẫn niềm vui.

Toru đỏ mặt, quay đi hướng khác vì xấu hổ.

Cậu quyết định đổi chủ đề.

"Ờm… bữa tối sẽ được giao tới…"

Gia đình Konoe đã chu cấp đầy đủ tiền sinh hoạt cho hai người trong thời gian này.

Xét về mặt đó, họ không cần phải lo lắng gì nhiều.

"Vậy mình ăn gì đây?"

"Cậu muốn ăn gì cũng được."

"Cảm ơn cậu."

Aino mỉm cười dịu dàng.

Cuối cùng, sau khi bàn bạc cả hai quyết định gọi pizza.

Aino vui vẻ vỗ tay.

"Với lại, như tớ đã nói trước mặt ngài Konoe, còn một việc nữa tớ muốn làm khi hai đứa chuyển vào sống cùng nhau."

"Miễn là việc tớ có thể giúp, thì tớ sẽ làm."

Khi Toru vừa nói xong, Aino gật đầu và định mở miệng.

Nhưng rồi cô khựng lại, như đang suy nghĩ gì đó. Mái tóc vàng óng của cô đung đưa mềm mại.

"Có chuyện gì vậy nhỉ."

Aino khúc khích cười.

"Vẫn chưa thể nói được đâu."

"Gì cơ!? Sao lại không!?"

"Vì nếu tớ nói ra, Renjo-kun nghiêm túc kiểu gì cũng sẽ phản đối cho xem."

"Nếu tớ phản đối, thì cậu đừng làm còn hơn."

"Đừng lo… Tớ chắc chắn khi biết rồi, Renjo-kun sẽ vui mà. Cậu sẽ sớm biết thôi."

Aino vừa nói vừa nở nụ cười rạng rỡ với Toru. Cậu cảm thấy cô đang nghĩ ra điều gì đó kỳ lạ.

Nhưng nụ cười của cô quá đáng yêu, đến mức Toru đành bỏ cuộc, không truy hỏi thêm nữa.

Aino đã đúng và tối hôm đó, Toru mới thực sự hiểu được điều mà cô đã lên kế hoạch.