Cả Phòng Hóa Gái Cười Hì Hì, Lúc Tán Huynh Đệ Khóc Hu Hu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Có Kỳ Lạ Không Khi Một Thằng Con Trai Ứng Tuyển Vào Học Viện Phù Thủy?

(Đang ra)

Có Kỳ Lạ Không Khi Một Thằng Con Trai Ứng Tuyển Vào Học Viện Phù Thủy?

杨月涵

Suy cho cùng, cơ hội này… chỉ có một lần trong năm mà thôi.

2 8

Love Ranking

(Đang ra)

Love Ranking

Keino Yuji

Và thế là bắt đầu một câu chuyện tình cảm hài hước, trong sáng với những diễn biến dồn dập, kể về hành trình của một anh chàng từ 'gà mờ' thành 'cao thủ' trong tình trường.

3 14

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

(Đang ra)

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

Suzu Miyama

Ẩn số lớn nhất?Cả Đội Anh Hùng không hề hay biết: Những chiến thắng vang dội trước đây của họ đều nhờ bàn tay vô hình của Rein!

28 65

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

60 660

Web Novel - Chương 163 - Gu yêu thích

“A, xin lỗi xin lỗi, chị đến muộn.”

Cửa kính được đẩy ra, chiếc ô đang mở cũng được gấp lại, treo gọn ở một góc.

Vừa bước vào, Chu Niểu liền ngửi thấy mùi rượu quen thuộc, như mùi hương của ký ức, lâu ngày gặp lại.

Cùng với đó là bóng dáng của cô gái tóc dài nâu đỏ, người mà nàng đã lâu không gặp.

Cô gái ấy thoáng sững người khi nhìn thấy Chu Niểu, rõ ràng không ngờ lại gặp nàng ở đây.

“Chị Tiểu Chu? Hôm nay chị tới tìm em có chuyện gì sao?” Cô chủ cửa hàng đang quấn chăn bông bật điều hòa nghi hoặc hỏi.

Lúc này thì đến lượt Chu Niểu nghi hoặc.

“À… chị đến để làm việc.” Chu Niểu lại bước thêm hai bước về phía quầy, dường như muốn trở lại vị trí của mình.

Nhưng tà váy ướt lạnh dính vào da khiến nàng khẽ rùng mình.

Dù đã cầm ô suốt dọc đường, nhưng váy dài vẫn không tránh khỏi bị bắn nước. Mà điều hòa trong tiệm, dù là giữa mùa thu mưa gió vẫn mở lạnh như thường.

Đối với Chu Niểu, người luôn theo chủ nghĩa tiết kiệm, điều này có chút... lạ lẫm.

Hơn nữa lại là ngày mưa, trong tình huống này, cửa hàng thuốc lá chỉ bán rượu không bán thuốc lá lại mở điều hòa.

Rồi cô chủ cửa hàng phía sau quầy còn quấn chăn lông, nằm ở một chỗ có thể nhìn thấy cảnh mưa bên ngoài.

Quả nhiên là người có tiền, lại biết hưởng thụ đến thế, có thể làm ra chuyện mở điều hòa đắp chăn ngắm mưa sảng khoái đến cực điểm như vậy.

Lần gần nhất Chu Niểu được trải nghiệm cảm giác như vậy, là lúc nàng… quên tắt điều hòa.

“Không phải đã nói rồi sao, chị Tiểu Chu đang trong kỳ kinh nguyệt, cứ ở nhà điều dưỡng thân thể nghỉ ngơi cho tốt là được rồi mà.”

Cô gái tóc dài màu nâu đỏ nhìn Chu Niểu lạnh đến run rẩy, theo bản năng liền muốn tắt điều hòa.

“Không cần.” Chu Niểu ngăn cản cô chủ cửa hàng đang định phá hỏng sự hưởng thụ của nàng. “Còn chăn không?”

“Có thì có…” Cô chủ cửa hàng lấy ra một chiếc chăn khác, cũng đều là loại lông mềm mại.

Chu Niểu lập tức ngồi phịch xuống ghế, quấn chăn bông ấm áp, cảm nhận nhiệt độ cơ thể nhanh chóng ấm lên và cảm giác mềm mại.

Thật sảng khoái.

Nhìn thấy biểu cảm của Chu Niểu thả lỏng, cô gái tóc dài màu nâu đỏ cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

“Chị Tiểu Chu.” Cô hỏi tiếp, “Anh trai của e đâu? Hắn biết hôm nay chị đi làm mà không đưa chị đến? Cũng chẳng nói gì với muội cả…”

Chu Niểu hơi trầm mặc.

Hôm nay nàng vốn là hiếm hoi có chút hăng hái đi làm, không ngờ lại thành... tai họa với Cẩu Du.

“Em hiểu rồi. Có lẽ anh trai tốt bụng của em muốn thử cảm giác tìm đường chết.”

Cô chủ cửa hàng mỉm cười mở khóa điện thoại, không cần nghĩ cũng biết tiếp theo Cẩu Du chắc chắn sẽ gặp xui xẻo.

“Khoan đã!”

Chu Niểu ngăn lại. Nàng biết hôm nay Cẩu Du hoàn toàn không hay biết chuyện mình ra ngoài.

Hôm nay là Chủ Nhật, dù có đến kỳ kinh nguyệt hay không, thì nàng cũng không cần phải đi làm vào hai ngày cuối tuần.

Nhưng chính vì được “nghỉ cả kỳ” đã khiến nàng cảm thấy hơi áy náy, nên mới chủ động đi làm.

Giờ nghĩ lại… nàng đang biến thành kiểu người trước đây mình từng không ưa, loại người không có việc gì làm thì lại muốn đi làm, y như kẻ diệt rồng cuối cùng lại hóa thành rồng.

“Thật ra... ừm, chị nghĩ vẫn còn cách xử lý hắn hay hơn.”

Chu Niểu không thể vì một phút hứng thú nhất thời của mình mà để Cẩu Du — người đang vất vả chạy giao hàng ngoài kia để lo liệu chi phí sinh hoạt cho cái gia đình nhỏ này — phải gánh lấy tai họa từ trên trời rơi xuống.

“Nếu chị Tiểu Chu đã có ý tưởng, vậy thì tất nhiên phải làm theo ý chị rồi.” Cô chủ cửa hàng cũng đặt điện thoại xuống.

Vốn dĩ là muốn đòi lại công bằng cho Chu Niểu, nhưng nếu để Chu Niểu Chu Niểu tự mình ra tay thì càng tốt.

Dù gì cũng không thể để anh trai mình vì chút bất cẩn mà mất đi một chị dâu tốt như này.

Người như Chu Niểu mà để vuột mất, thì e là nửa đời sau cũng chưa chắc tìm lại được.

“Em kể cho chị nghe chút chuyện cũ của Cẩu Du đi.” Chu Niểu nói.

Trước đây nàng hiếm khi nghe Cẩu Du nhắc đến chuyện cũ của mình, điều này cũng khiến nàng theo bản năng cho rằng gia đình Cẩu Du cũng có vấn đề.

Kết quả là gia đình Cẩu Du quả thật có vấn đề, là vấn đề lớn đến mức cần phải treo lên cột đèn mà đánh cho toàn dân xem.

“Ý chị là... lịch sử đen tối của anh trai em sao?”

Cô chủ cửa hàng dường như hiểu ngay. “Để em nghĩ xem...”

“Ê không phải... à cũng được...” Chu Niểu nhìn cô chủ cửa hàng vẻ mặt cau có, “Hắn ta sẽ không có nhiều lịch sử đen tối chứ?”

“Có chứ, có chứ. Chỉ là... nhiều quá, em không biết kể từ đâu thôi.”

Đây là lời nói dối.

Dù có kể, nàng cũng sẽ chọn những chuyện đen tối... không làm xấu hình tượng của Cẩu Du trong lòng Chu Niểu, nhất định phải là loại đen tối “an toàn”, đặc biệt là loại liên quan đến tình cảm.

Thế là nàng mở miệng.

“Chị Tiểu Chu hẳn biết, hồi nhỏ con trai thường hay nói mấy câu kiểu muốn cưới mẹ làm vợ, đúng không?”

Chu Niểu gật đầu, đừng nói là ngoài đời, trong phim truyền hình cũng thường xuyên thấy.

“Nhưng anh trai của em thì không, hơn nữa anh ấy còn dám đọc bài văn ‘Bà mẹ yêu tinh của em’ ngay tại buổi họp phụ huynh tiểu học, ngay trước mặt mẹ của tụi em.”

Chu Niểu sững người.

Nhưng nghĩ lại, đúng là chuyện mà Cẩu Du có thể làm ra thật.

“Rồi sao nữa?”

“Tiếp theo bài văn này được cha ta cũng đi họp phụ huynh công nhận, hai cha con ôm nhau khóc tại chỗ, nghe nói cảnh tượng đó ngay cả giáo viên cũng cảm động.”

“Sau đó, cha muội, người cũng đi họp phụ huynh hôm đó, đã đứng ra xác nhận bài văn đó là thật. Thế là hai cha con ôm nhau khóc ngay tại chỗ, nghe nói đến cả giáo viên cũng xúc động.”

“Và tiếp theo chắc là…”

“Đúng thế, cả hai đều bị treo lên đánh.” Cô chủ cửa hàng ngừng một chút, rồi nói nốt: “Nhưng đáng nói là, khi mẹ em chất vấn vì sao ghét lại bà ấy, anh trai em lại rất dứt khoát trả lời rằng anh ấy ghét tất cả các loại phụ nữ thuộc loại hình như mẹ.”

“Loại hình gì cơ?”

“Lớn tuổi.” Cô chủ của hàng đáp, nhún vai. “Cho nên anh ấy bị đánh nặng hơn cả cha em.”

Cô chủ dừng lại, rồi khẽ cười: “Nhưng lúc đó, anh ấy cũng nói rõ luôn loại con gái mà mình thích, và khẳng định sau này tuyệt đối sẽ không thay đổi.”

“Là loại gì?”

Chu Niểu hỏi, ánh mắt lóe lên tò mò lẫn hồi hộp. Nàng vô thức nhích lại gần hơn, quấn chăn chặt hơn.

Cô gái tóc dài nâu đỏ mỉm cười, ánh mắt tràn đầy tinh quái, đánh giá Chu Niểu từ đầu đến chân.

Có vẻ như đã đến lúc bắt đầu miêu tả thật chi tiết chị dâu tương lai của nàng rồi.