Bị phản bội và suýt mất mạng trong mê cung bởi chính đồng đội, tôi thức tỉnh kỹ năng “Vòng quay Vô Hạn” và triệu hồi những đồng minh cấp 9999. Giờ là lúc cùng họ trở lại, trả thù lũ phản bội và cả thế giới này. Tất cả sẽ phải trả giá!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

29-Sai dokushin wa isekai de jiyū ni ikita… katta.

(Đang ra)

29-Sai dokushin wa isekai de jiyū ni ikita… katta.

Ryuto

Câu chuyện kể về một người đàn ông 29 tuổi, độc thân, được chuyển đến thế giới khác và cố gắng sống một cuộc đời tự do tự tại. Tuy nhiên, kế hoạch của anh nhanh chóng đổ bể khi ngay ngày đầu tiên đã b

36 214

Ta là một lệ quỷ danh chính ngôn thuận, sao có thể cam chịu khuất phục kẻ khác!

(Đang ra)

Ta là một lệ quỷ danh chính ngôn thuận, sao có thể cam chịu khuất phục kẻ khác!

小v希

Thế nên với Tần Liễu mà nói, "nhập gia tùy tục", làm nữ quỷ thêm một kiếp nữa cũng không phải lựa chọn quá tệ.

279 192

MM!

(Hoàn thành)

MM!

Akinari Matsuno

Do một sự cố nào đó, Taro Sato đã đánh thức một tình trạng thể chất khiến anh cảm thấy rất thích khi các cô gái làm điều này hay điều kia. Với tốc độ này, anh sẽ không bao giờ có thể có một mối quan h

51 58

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

393 1846

Làm gia sư cho con gái Công tước: phần Học viện Hoàng gia

(Đang ra)

Làm gia sư cho con gái Công tước: phần Học viện Hoàng gia

Riku Nanano

Đây là câu chuyện về những ngày tháng ngắn ngủi nhưng đầy đậm nét—khi chúng tôi vẫn còn là những chồi non, mới bắt đầu chặng đường của mình.

47 90

Isekai Walking

(Đang ra)

Isekai Walking

Arukuhito

Học sinh bình thường Sora đã được triệu hồi đến một thế giới khác, trở thành một trong bảy "anh hùng được chọn" để chiến đấu với Quỷ Vương. Trong khi sáu người còn lại được ban phước với những danh hi

634 2352

Vol 1 - Chương 20: Rút lui và chạm trán

――Thời gian quay ngược lại một chút.

“Này, mấy đứa định ngủ lại ở đây à?”

Khi nhóm mạo hiểm giả tóc đỏ Elio vừa hoàn tất dựng trại tạm qua đêm tại tầng 1 mê cung, một nhóm mạo hiểm giả khác có vẻ là người kỳ cựu, trung niên gọi lớn từ phía xa.

Một trong số họ tiến lại gần, giơ hai tay như để ra hiệu rằng không có ác ý, rồi nói chuyện với họ ở khoảng cách đủ gần để không gây căng thẳng.

Elio và các bạn bất ngờ vì lần đầu gặp tình huống như vậy nên lập tức trở nên cảnh giác, tâm trí cũng bị xáo động.

Người đàn ông cất tiếng, giọng điềm đạm như thể cố không làm họ giật mình.

“Xin lỗi nhé. Tụi anh không có ý gây chuyện đâu. Thấy mấy đứa hình như chưa biết chuyện gì nên mới ghé qua nhắc một tiếng, cũng là tình nghĩa mạo hiểm giả với nhau cả thôi.”

Theo lời ông, từ tầng 2 trở xuống đang xảy ra hàng loạt vụ giết người trong giới mạo hiểm giả.

Chết trong mê cunv vốn chẳng phải chuyện hiếm, nhưng điều đáng sợ là thủ phạm không phải quái vật mà là chính các mạo hiểm giả.

Có vẻ như bang hội mạo hiểm giả đã âm thầm thuê một nhóm hỗn hợp giữa tộc Dwarf và thú nhân điều tra hiện trường.

Kết quả xác minh cho thấy, quả thực có kẻ chuyên giết đồng nghiệp trong mê cung.

“Nói thẳng ra, có đứa đang làm ‘nghề’ giết mạo hiểm giả trong này đấy. Bọn anh tình cờ ở gần hiện trường nên biết chuyện. Một gã thú nhân đã lập tức quay trở lại mặt đất để báo cáo với bang hội rồi. Chắc chắn thằng điên đó sẽ bị treo thưởng. Kiểu gì cũng bị bắt hoặc bị xử lý. Nhưng sẽ cần thời gian. Trong lúc đó, anh không muốn liều mạng ngủ lại nơi có kẻ giết người rình rập… nên bọn anh quay về. Thật lòng khuyên mấy đứa cũng nên rút đi thì hơn.”

“C-Cảm ơn anh đã cho bọn em biết...”

“A—hồi nãy mới thấy có một gã thú nhân chạy vụt qua như gió, chắc là anh ta!”

Gimura, người hay pha trò trong nhóm, sực nhớ đến cảnh một mạo hiểm giả thú nhân phi nhanh qua lúc cả nhóm đang dựng trại.

Lúc đó, hắn ta chỉ liếc họ một cái rồi phớt lờ chạy luôn, nên cả nhóm cũng chẳng để tâm.

Nghe thế, người đàn ông trung niên nhếch môi bực bội.

“Chậc, phân biệt chủng tộc à? Không thèm nhắc tụi mình một tiếng, chỉ vì là nhân loại… đúng là rác rưởi. Làm ơn giữ lấy chút đạo đức nghề mạo hiểm giả đi. Dạo này cái kiểu phân biệt lộ liễu này quá sức rồi đấy.”

“Nhưng… làm sao anh chắc là bị mạo hiểm giả giết? Có khi là quái vật gây ra thì sao…”

Elio dè dặt hỏi, dù cảm thấy ngại vì thái độ bất mãn của ông.

Người đàn ông nở nụ cười khẽ, như muốn nói “câu hỏi hay đấy”.

“Dễ thôi. Bọn anh tận mắt thấy xác mấy mạo hiểm giả bị giết. Có xác thì cháy đen, có xác thì đông cứng rõ ràng là bị nhiều loại ma thuật tấn công khác nhau. Em nghĩ có con quái nào ở tầng 2 hoặc 3 dùng được đa loại ma thuật như vậy à? Hơn nữa, quanh hiện trường không có dấu vết gì ngoài của nạn nhân. Bên đội thú nhân và Dwarf cũng xác nhận.

Tức là hung thủ có thể dùng nhiều loại ma thuật, lại còn biết bay kiểu như pháp sư cấp chiến thuật phối hợp với nhau mà đánh úp ấy.

Giờ mấy đứa hiểu tại sao bọn anh phải ‘xách đít’ chạy chưa?”

“...Anh trai ơi…”

Miya, em gái Elio, từng học trường ma thuật lập tức hiểu mức độ nghiêm trọng nếu lời ông ấy là thật.

Mặt cô tái mét.

Nếu có ít nhất một pháp sư cấp chiến thuật, vừa biết bay vừa thi triển ma thuật, thì cả nhóm họ có dồn lực cũng không thể chống lại.

Chưa kịp bắn gì đã bị tiêu diệt rồi.

“Cô bé pháp sư này hiểu chuyện đấy. Anh không nói đùa đâu, tốt nhất là đừng qua đêm trong mê cung. Với lại, nếu trên đường về có gặp nhóm nào chưa biết chuyện, thì làm ơn nhắc họ luôn, bất kể chủng tộc gì.”

“V-Vâng ạ!”

Được đàn anh tin tưởng nhờ vả, Elio dù lắp bắp nhưng cũng gật đầu đáp lời.

Người đàn ông trung niên mỉm cười rồi quay về với đồng đội, tiếp tục tiến về phía lối ra tầng 1.

Nhìn bóng lưng họ khuất dần, nhóm Elio bắt đầu thảo luận.

“Giờ sao đây, thủ lĩnh? Tụi mình tới tận đây là để xuống tầng 2 mà Giờ quay lại thì lỗ vốn to đấy…”

Từ lúc bắt đầu, họ đã tránh giao chiến để tiết kiệm sức, dự định cắm trại ở cuối tầng 1 và tiếp tục tiến vào tầng 2 vào sáng hôm sau.

Nếu quay đầu bây giờ thì chắc chắn bị âm vốn.

Mọi ánh mắt đều dồn về phía Elio, người quyết định.

“…Chúng ta quay về thôi. Lỗ thì lỗ, nhưng mạng sống vẫn quan trọng hơn.”

“E-em cũng nghĩ anh trai nói đúng.”

“Tất nhiên tôi cũng theo thủ lĩnh. Phải không, Wardy?”

“(Gật gật)”

Wordy ít nói lặng lẽ gật đầu.

Toàn đội đồng ý, không ai phản đối.

Elio thở phào nhẹ nhõm vì quyết định được thông qua nhanh chóng.

“Vậy mau thu dọn rồi rút đi. Gimura và Wardy lo thu dọn lều, tôi với Miya gom lại đồ đạc. Trời sắp tối rồi, nhanh lên.”

Cả nhóm bắt đầu hành động một cách nhịp nhàng như thường lệ dù có hơi vội, nhưng do cùng lớn lên từ nhỏ, họ phối hợp rất ăn ý.

Chỉ mất một nửa thời gian so với bình thường là đã xong mọi thứ, họ liền quay đầu hướng về lối ra tầng 1.

“Elio nói đúng, cứ tạm rút ra xa cổng tầng 2 đã. Nếu kẻ giết người chỉ hoạt động từ tầng 2 trở xuống, thì giữ khoảng cách là an toàn nhất.”

Mọi người đồng tình, tiếp tục bước đi.

May mắn là trên đường không gặp phải quái vật nào, nhưng do mệt mỏi tích tụ từ ban ngày, họ mới đi được chưa đến nửa đoạn đường đã kiệt sức.

Bầu trời đã tối đen hoàn toàn.

Nếu cứ cố tiến thêm, nhỡ bị quái đánh úp thì chưa chắc đã kịp phản ứng.

“Thủ lĩnh, làm sao giờ? Đi tiếp luôn hay là dừng lại cắm trại cho an toàn?”

Elio im lặng, phân vân không biết phương án nào mới là tốt nhất.

Bất ngờ, một giọng nói vang lên từ phía sau.

“Các em… đang làm gì ở nơi thế này vậy?”

“—!?”

Cả nhóm giật bắn.

Họ rõ ràng đã đề phòng rồi mà vẫn không phát hiện ra người vừa lên tiếng, một mạo hiểm giả đội mũ trùm đầu đang đứng sau lưng.

Xuất hiện như từ hư không, kẻ đó làm tim cả nhóm muốn rớt ra ngoài.

Dường như là một người đàn ông, hắn điềm nhiên hỏi lại một lần nữa, như chẳng hề để tâm đến phản ứng của họ.

“Đứng lại giữa chốn dở dang thế này… xảy ra chuyện gì à?”

“À, dạ không hẳn là có chuyện gì… chỉ là bọn em đi hơi mệt nên dừng chân nghỉ một chút thôi ạ.”

“Elio, anh này...”

“Hử? À…”

Bị em gái huých nhẹ vào lưng, Elio ngơ ngác quay lại nhìn cô, rồi sực nhớ ra lời dặn của người mạo hiểm giả trung niên lúc nãy.

“Trên đường quay về, nếu gặp mạo hiểm giả nào chưa biết chuyện, thì nhớ nhắc họ, bất kể chủng tộc gì.”

Ngay lập tức, Elio lên tiếng với người đàn ông đội mũ trùm trước mặt.

“À, anh có nghe gì về chuyện ‘sát thủ mạo hiểm giả’ chưa ạ?”

“‘Sát thủ mạo hiểm giả’?”

Gã đàn ông nghiêng đầu khó hiểu.

Thấy hắn có vẻ thật sự chưa biết gì, Elio và các bạn liền cẩn thận giải thích.

Rằng hiện tại, từ tầng 2 trở xuống, có kẻ hoặc nhóm người chuyên tấn công và sát hại các mạo hiểm giả.

Chúng có thể là pháp sư cấp chiến thuật, sở hữu năng lực cực kỳ nguy hiểm.

Bang hội đã treo thưởng truy bắt, nhưng cho đến lúc bị bắt hoặc bị tiêu diệt, ngủ lại trong mê cung là cực kỳ nguy hiểm.

Cả nhóm kể lại mọi chuyện một cách nghiêm túc, như một lời cảnh báo chân thành.

Người đàn ông nghe xong, gật đầu vẻ thán phục.

“Ra vậy… nên các em mới cảm thấy không an toàn mà rút lui giữa chừng à?”

“Vâng, đúng thế ạ. Còn anh thì sao?”

“Ta chỉ đang tìm ‘con mồi’, vừa hay thấy mấy em có vẻ là lạ nên tiện miệng hỏi thôi.”

“Vậy thì… xin lỗi anh vì đã khiến anh phải lo lắng.”

Thấy người này có vẻ là một mạo hiểm giả bình thường, nhóm Elio thở phào nhẹ nhõm.

Cảnh giác dần tan biến.

Thế nhưng…

Chỉ một câu nói tiếp theo của hắn đã khiến không khí lập tức đóng băng.

“Không ngờ Hội Mạo Hiểm lại phản ứng nhanh đến vậy… Xem ra đó cũng là một tổ chức làm việc tử tế đấy chứ. Lần sau phải cẩn thận hơn, che giấu kỹ hơn mới được.”

“…Hả?”

Từ người đàn ông trùm mũ, một luồng sát khí rợn người tỏa ra.

Hắn từ tốn rút thanh đại kiếm rộng bản sau lưng ra, miệng nở nụ cười tàn độc.

“Trước tiên… xử lý đám sâu bọ chúng mày đêm nay đã.”

Tên Kaito, tộc Elf, siết chặt thanh Grandius cấp Ảo Ảnh trong tay với vẻ mặt đầy hưng phấn như thể sắp được vui chơi thỏa thích.