Tôi tạm thời quay lại văn phòng ở tầng sâu của “Vực Thẳm”.
Trước đó tôi đã nhắn rằng sau khi tiễn Miya và Elio, tôi sẽ quay lại để nghe báo cáo tình hình về những thông tin lấy được từ Kaito.
Vì đã báo trước, khi tôi bước vào thì cả Mei và Ellie đều đã chờ sẵn trong phòng.
Tôi từng ra lệnh cho họ:
“Dù có dùng bất kỳ biện pháp nào cũng được, nhất định phải moi ra được thông tin.”
Vì thế nên hai người họ đã túc trực ở đây.
Khi thấy tôi, cả hai đồng loạt cúi chào.
“Cảm tạ ngài đã dành thời gian trong lúc bận rộn thế này. Được diện kiến chủ nhân là niềm vinh hạnh lớn nhất với con đường hầu gái của em.”
“Em cũng rất mong chờ ngày được gặp lại Light-sama! Đến mức muốn lấy hôm nay làm ngày kỷ niệm luôn ấy ạ!”
Có vẻ vì đã vài ngày không gặp, nên tâm trạng hai người họ khá cao.
Tôi khẽ cười, tháo chiếc mặt nạ đặt lên bàn làm việc rồi thả mình xuống ghế.
“Ahahaha, tôi cũng rất vui khi được gặp lại hai người. Thế… tình hình của Kaito sao rồi?”
“Dĩ nhiên là không có gì trục trặc cả! Với cấm thuật của em, em đã lục tung từng ngóc ngách trong trí nhớ hắn, đến cả những ký ức chính hắn còn quên cũng bị moi ra sạch sẽ rồi ạ!”
“Em cũng đã dùng ma thuật xác minh độ chân thực và tiến hành tra hỏi thêm. Sau khi đối chiếu với những ký ức Ellie lấy được, không thấy có mâu thuẫn nào. Đây là tài liệu tổng hợp thông tin.”
Ellie ưỡn ngực tự hào khoe về trình độ ma thuật của mình, trong khi Mei như một hầu gái mẫu mực trình bày tài liệu báo cáo được chuẩn bị cẩn thận trước mặt tôi.
Vốn chỉ định nghe sơ bộ, nhưng xem ra trong thời gian ngắn mà họ đã khai thác được gần như toàn bộ thông tin.
Tôi cảm ơn họ rồi cầm tập tài liệu lên xem.
Mọi thứ đều được viết rõ ràng, sạch sẽ, dễ hiểu đến mức cả tôi cũng có thể nắm bắt nhanh chóng.
Càng đọc, lông mày tôi càng nhíu chặt.
“…Chuyện này là thật sao?”
“Vâng. Đây là bản tổng hợp sau khi đã sử dụng cấm thuật và ma thuật xác minh thông tin.”
“Dù so với ân huệ [Vòng Quay Vô Hạn] mà Light-sama nắm giữ thì cấm thuật và ma pháp của em chỉ là cỏ rác, nhưng em tự tin rằng nội dung bản báo cáo là hoàn toàn chính xác.”
Nếu cả Mei và Ellie chịu trách nhiệm chính về nội chính và chiến lược dưới lòng đất “Vực Thẳm” đã xác nhận thì chắc chắn tài liệu này không thể sai.
Nhưng…
“Về phần ‘SubMaster’, là hậu duệ của ‘Master’, sở hữu sức mạnh lớn, ma lực cao và khả năng thăng cấp nhanh… phần đó đúng như dự đoán.”
Nếu ‘Master’ là một tồn tại đến mức được toàn thế giới tìm kiếm, thì hậu duệ của hắn tất nhiên không thể là người tầm thường.
Có lẽ vì tin rằng mình sẽ không dừng lại ở cấp 1500, Kaito đã ôm mộng trở thành anh hùng, dũng giả rồi lao ra nước ngoài, giết chóc khắp nơi.
“Nhưng cái lý do khiến các quốc gia sợ hãi ‘Master’ là vì ‘nếu để mặc thì cả thế giới sẽ diệt vong’... thì nghe vẫn hơi quá đáng nhỉ. Nếu là một quốc gia diệt vong thì còn hiểu được, chứ cả thế giới…”
Tôi không nghi ngờ Mei và Ellie, nhưng thành thật mà nói, khó lòng tin được điều đó.
Cho đến giờ, tôi vẫn cho rằng vì ‘Master’ quá mạnh nên các nước mới muốn thu phục hoặc giữ thế cân bằng quân sự.
Chứ cái lý do “để mặc thì thế giới bị hủy diệt” thì nằm ngoài dự đoán hoàn toàn.
Nếu là tạo phản, lật đổ chế độ rồi xây vương quốc riêng thì còn hiểu được.
Nhưng chuyện “diệt chủng toàn bộ sinh linh” thì có cần thiết với ‘Master’ không?
Hay chỉ là lời đồn thổi phóng đại?
Tôi bất giác chìm vào suy nghĩ.
“Dù mạnh đến đâu thì ‘Master’ cũng chỉ là một cá nhân. Một người mà có thể hủy diệt cả thế giới… tức là xóa sổ toàn bộ sinh mạng… có thật sự khả thi không? Trừ khi có thể tập hợp cả một đội toàn cấp 9999 như tôi thì chuyện đó mới đáng lo… Thống trị thế giới còn có lý, chứ tận diệt thì…”
Vốn chỉ là con thứ của một gia đình nông dân nghèo, đầu óc tôi chẳng nghĩ ra được gì sâu xa, đành quay sang hỏi:
“Mei, Ellie… hai người nghĩ sao về thông tin này?”
“Câu ‘Nếu để yên, thế giới sẽ diệt vong’ là ký ức mà Ellie phát hiện được khi dùng cấm thuật đào sâu trong trí nhớ Kaito. Chính là lời lẩm bẩm của Đoàn trưởng Đoàn Bạch Kỵ sĩ giữ vị trí tối cao ở Vương quốc Nữ vương tộc Elf. Hiện tại thông tin vẫn còn thiếu, nên tôi nghĩ chưa thể đưa ra kết luận chắc chắn.”
“Dù em rất tiếc, nhưng em cũng đồng quan điểm với Mei. Vì thấy nghi ngờ nên em đã đào sâu trí nhớ của con chuột bạch Kaito thêm vài lần, nhưng không thấy thêm manh mối gì hữu ích nữa.”
Nếu đến cả Ellie cũng không thể lôi ra được thêm gì từ cấm thuật thì chắc điều tra tiếp cũng chẳng có kết quả.
Tôi đặt tài liệu xuống, ngả lưng ra sau ghế.
“…Tình trạng của Kaito giờ thế nào?”
“Đang bị nhốt dưới ngục, thưa Ngài. Em sẽ cho xem ngay.”
Ellie búng ngón tay, một hình ảnh không gian lập thể hiện ra.
Trong đó là Kaito hay đúng hơn là cái xác còn sống của hắn đang nằm dưới đất lạnh lẽo.
Hắn chưa chết.
Vẫn còn ý thức.
Nhưng sau hàng loạt cấm thuật gây đau đớn tột cùng, xen lẫn cả chữa trị để không chết đi, ánh mắt hắn đã trống rỗng, miệng lẩm bẩm những từ vô nghĩa.
Tôi xác nhận lại một lượt, rồi nhẹ gật đầu.
Và tôi ra lệnh.
“Thông tin cần thiết đã lấy đủ. Cũng chẳng còn gì để moi thêm nữa. Vậy thì… phải thực hiện lời đã nói. Hắn sẽ phải trả giá cho tội ác tấn công Elio và Miya, và tội diệt chủng Nhân tộc đặc biệt là Gimura và Wardy. Tội danh giết người hàng loạt, xử tử ngay. Làm liền cho tôi.”
“Vâng, vì con đường hầu gái mà dâng hiến tất cả.”
“Đã rõ, Lighr-sama!”
Kaito là một kẻ đáng ghê tởm.
Nhưng không thể phủ nhận hắn đã cung cấp nhiều thông tin quan trọng.
Cũng đã chịu đủ đau đớn rồi.
Giờ hắn không còn giá trị gì nữa.
Ellie búng tay một lần nữa.
Hình ảnh tan biến.
Và trong khung cảnh đó dần nhòa đi, Kaito kết thúc mạng sống của mình.
“…Giờ thì còn nhiều thông tin khác nữa nhỉ. Phải xem xét từng cái một thôi.”
Lần này không chỉ có thông tin về ‘Master’.
Chúng tôi còn thu thập được nhiều dữ liệu quan trọng khác về nội tình Vương quốc Nữ vương tộc Elf, và nhiều thứ nữa.
Khi tôi vừa định mở tài liệu kế tiếp, Ellie lúc nào cũng như chị cả ngọt ngào bước lên một bước, nở nụ cười đầy ẩn ý.
“Light-sama, nhắc đến thông tin thì… em có một báo cáo đặc biệt muốn trình bày ạ.”
“Báo cáo? Vậy thì kể tôi nghe luôn đi.”
“Vâng! Trước đây Ngài từng ra lệnh thực hiện ‘Kế hoạch báo thù với tộc Elf Sasha’, đúng không ạ? Giờ thì công tác chuẩn bị đã hoàn tất rồi ạ!”
“Thật sao, Ellie!?”
“Vâng! Chỉ cần một lời từ Ngài là có thể bắt đầu bất cứ lúc nào!”
Rồi cô mỉm cười, một nụ cười lạnh lùng đến rợn người.
“Người từng phản bội Ngài, nữ Elf Sasha, vị hôn thê cũ của Ngài chính là hôn thê của Phó đoàn trưởng Đoàn Bạch Kỵ sĩ, nơi mà con chuột bạch Kaito từng phục vụ. Họ là một trong những hội nhóm quy tụ các ‘SubMaster’ mang dòng máu ‘Master’. Vì vậy, để bổ sung thêm thông tin, em sẽ đưa bọn họ vào luôn kế hoạch báo thù lần này.”
“Ồ! Đúng là Ellie, giỏi lắm! Kế hoạch đó tuyệt đấy. Vậy thì bắt đầu triển khai ngay đi.”
“Vâng, thưa Light-sama.”
Tâm trạng vốn còn đôi chút nặng nề trong tôi bỗng chốc như được thổi bay khi nghe tin:
Cuối cùng tôi cũng có thể trả mối hận với Sasha tộc Elf.
Trong cơn hưng phấn vừa dâng cao, tôi lập tức ra lệnh cho Ellie.
Cô nàng nhẹ nhàng nhấc vạt váy sang một bên, rồi cúi người thi lễ với vẻ thanh nhã.
Bề ngoài có vẻ điềm tĩnh, nhưng chỉ cần nhìn là biết, Ellie đang run lên vì sung sướng.
Cảm xúc hân hoan bao trùm toàn thân cô, như thể đang được chính thần mà cô tôn thờ ban phước lành.
Tôi nhìn dáng vẻ ấy, bật cười khẽ, rồi sau đó mỉm cười thật lòng từ tận đáy tim.
“Sau Garou, giờ là người thứ hai… cuối cùng cũng đến lượt trả thù Sasha. Aah, nghĩ đến gương mặt tuyệt vọng của cô ta khi quằn quại cầu xin tha mạng thôi đã khiến mình nóng ruột chờ đợi rồi.”
Trong đầu tôi, hình ảnh của một tương lai sắp đến bắt đầu hiện lên sống động.
Sự việc với Kaito giờ đã khép lại.
Và tôi đã sẵn sàng bước sang cuộc phục thù kế tiếp.