브레이커즈 - Breakers

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 379

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 763

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 262

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1778

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 729

Osananajimi ga Zettai ni Makenai Love comedy

(Tạm ngưng)

Osananajimi ga Zettai ni Makenai Love comedy

Shuichi Nimaru

Người bạn thời thơ ấu của tôi Shida Kuroha dường như có tình cảm với tôi. Cô ấy sống ngay bên cạnh, nhỏ bé và dễ thương.

3 386

Chương 89

Amita Ignasia.

Đệ nhất thiên hạ luyện khí sư.

Là người nắm giữ Vĩnh Hằng Thiên Hỏa.

“Ta sẽ hỏi lại một lần nữa. Các người là ai? Tại sao các người lại tỏa ra mùi hương giống với Kiếm Công Tước? Có phải các người là bạn của hắn?”

Con gấu mèo ấy liên tiếp đưa ra câu hỏi bằng một giọng sắc lạnh. Felicia lấy tay day thái dương của mình và thắc mắc,

“Đợi chút, đợi chút. Amita? Một con gấu mèo?”

Y không đơn thuần chỉ là một con gấu mèo điển hình. Cơ thể y có phần nhỏ hơn so với của đồng loại, y có khuôn mặt tròn trịa dễ thương của một bé gấu mèo sơ sinh.

Nhưng khi Amita nhăn mặt lên tiếng, ông đã tự chứng minh rằng mình hoàn toàn khác xa loài gấu mèo bình thường.

“Sao, chẳng lẽ cô có thù địch với loài gấu mèo? Bộ đây là lần đầu cô thấy một con gấu mèo biết nói à?”

“A, không, không phải thế…. Đúng là lần đầu tiên tôi trông thấy một con gấu mèo biết nói nhưng…”

Felicia đang trong tâm trạng bối rối liền bỏ cuộc. Là gấu mèo, nhưng không phải gấu mèo. Tuy Felicia đã đi chu du khắp lục địa, chuyện này vẫn đủ khiến cô hoảng loạn.

In-Gong từng gặp Amita ba lần ở Knight Saga, song cậu cũng bị bất ngờ. Nhưng bằng cách nào đó, cậu vẫn giữ được bình tĩnh.

‘Dù sao thì, ông ấy thay đổi hình dáng liên tục bất kể giới tính hay độ tuổi mà. Có lẽ đây là lần đầu sử dụng hình dạng gấu mèo của ông.’

Khi nghĩ đến điều này, cậu thấy nó lại hợp lí quá cơ. Mặc dù chỉ là mẩu chuyện ngẫu nhiên, song một giai thoại từng cho rằng, có một người sở hữu khả năng biến hóa thành gấu mèo.

In-Gong lịch sự giới thiệu,

“Amita, tôi là Đệ Cửu Hoàng Tử đến từ Quỷ Điện. Theo chỉ dẫn của Kiếm Công Tước, tôi tới đây để tìm ông.”

Sau lời giới thiệu của In-Gong, Amita liếc mắt sang Felicia. Với một thái độ tương tự, cô lên tiếng,

“Đệ Lục Công Chúa, Felicia Doomblade.”

Họ đến đây không phải với thân phận là người của Quỷ Điện, mà trên danh nghĩa là người quen của Kiếm Công Tước. Biểu hiện của Amita dịu bớt đi sau khi chứng kiến cử chỉ nhã nhặn từ hai người.

“Kiếm Công Tước giới thiệu ta?”

“Đúng, chúng tôi có một số vật liệu khá tốt và ông ấy đề cử ông, một thợ rèn bậc thầy..”

Amita khép hờ đôi mắt, đoạn quan sát In-Gong từ đầu xuống chân, và sau cùng, đôi mắt của y dừng ở hai bên cánh tay cậu.

“Chẳng phải chúng là tạo tác từ những Cổ Long sao…”

“Đúng vậy, của Ainkel Hộ Mẫu và Enkidu Vĩ Đại.”

Đôi mắt Amita càng thu hẹp hơn nữa. Ông lấy cả hai tay che mặt và lắc đầu.

“Chậc, thôi được rồi. Bình thường ta sẽ đá hết các người đi chỗ khác, nhưng lần này các người tới đúng lúc đấy.”

Dựa vào lời ông nói, dường như ông có sự hiểu biết sâu đậm về vụ việc đang diễn ra ở đây. Felicia cúi người và hỏi,

“Amita, chuyện gì đang diễn ra vậy? Liệu ông có thể giải thích cho bọn tôi không?”

“Câu chuyện có hơi dài, ráng mà nghe cho thấu đấy.”

Ông nhìn Felicia từ trên xuống dưới một lượt xong ngồi lên đuôi của mình. 

“Ta đã ở khu vực trung tâm của Rừng Nhện mấy tháng nay rồi. Trong lúc đang suy tính tới việc chuyển chỗ ở mới trong sáu tháng thì đột nhiên xảy ra chuyện gì đó. Lũ sinh vật quái lạ bao phủ trong luồng khí tím tấn công Rừng Nhện.”

Biểu hiện trên mặt Felicia và In-Gong liền thay đổi.

Amita cười lớn, hỏi,

“Gì? Hai người biết chúng à?”

“Tụi tôi đã giao chiến với một nhóm quái vật cũng được bao phủ bởi luồng khí tím ở Enger Plains. Mục tiêu của chúng là loại bỏ hộ thần của nơi đó.”

Amita nhăn trán khi nghe lời miêu tả từ In-Gong.

“Vụ việc lần này khó nhằn hơn đấy. Dù sao thì, vệ binh của Rừng Nhện bị ảnh hưởng, nên ta quyết định dừng chúng lại. Khu vực này nằm trong tuyến tuần tra của lính lang nhân, cho nên ta tưởng tộc lang nhân có thể giải quyết được chuyện này nếu ta sử dụng đúng phương thức để triệt hạ bọn quái vật.”

In-Gong chợt nhớ lại cảnh gã khổng lồ tấn công bức tường vô hình. Việc xử lý bọn quái vật là điều khả thi với Amita, do ông đã ở đây một khoảng thời gian khá lâu rồi. 

“Vấn đề là… không chỉ mỗi lũ quái vật với màu ‘khí’ tím có liên quan tới chuyện này.”

In-Gong cùng Felicia gật đầu. Quả thật, từ khi giao chiến trong rừng rậm, họ chưa một lần bắt gặp loại quái vật sở hữu ‘khí’ màu tím. Chưa kể, các tinh linh ở Enger Plains không hề hóa điên như ở đây.

Amita thở dài,

“Lũ này nhắm vào Vĩnh Hằng Thiên Hỏa. Chúng chính là những kẻ từng săn lùng ngọn lửa này trong quá khứ, nói ngắn gọn là kẻ thù. Thêm nữa, mặt trăng thì hóa xanh còn tinh linh ở đây thì hóa điên.”

“Bọn chúng là những kẻ nào vậy?”

Cô tu sĩ Daphne hỏi trong sự tò mò pha lẫn với lo lắng. Amita miễn cưỡng trả lời,

“Là những vệ binh đã hóa điên. Bọn chúng thèm khát Vĩnh Hằng Thiên Hỏa.”

“Ngọn lửa ấy tuyệt đến thế à?”

“Ta không rõ. Ta nghi ngờ rằng bọn chúng có đủ khả năng để hấp thụ ngọn lửa hay không, nhưng không thể chối bỏ rằng ngọn lửa đó thật sự rất kỳ bí và tuyệt diệu. Chúng tin rằng, nếu chúng hấp thụ được ngọn lửa, có thể chúng sẽ trở về được quá khứ, trước thời điểm chúng hóa điên.”

Tuy Amita là một nghệ nhân bậc thầy, song tài nghệ của y không phải là điều tất yếu trong việc rèn nên chiếc áo giáp mang sức mạnh thần thánh. Chính là do ngọn lửa ấy quyết định thành hay bại.

Lẽ dĩ nhiên, không thể nào một ngọn lửa trong truyền thuyết lại là một thứ tầm thường được.

“Dù sao thì, do hộ thần của Rừng Nhện cần phải được khẩn trương bảo vệ, cho nên ta đã gia cố ngọn tinh thể nhằm ngăn không cho chúng xâm nhập. Kết quả là, ngọn tinh thể được cường hóa….nhưng ta lại không thể rời bỏ khu rừng. Vĩnh Hằng Thiên Hỏa đã dính chặt vào một mạch gân, nhưng ta có thể chia tách chúng. Có điều, việc đó sẽ tốn kha khá thời gian.”

Thứ quan trọng nhất đối với Amita là ngọn lửa. Tuy có chút cảm thông với Rừng Nhện, nhưng khu rừng ấy không phải là mối bận tâm với ông.

“Lũ vệ binh điên kia đã nhập bọn với đám quái vật màu tím. Chúng trở nên rồ dại hơn và hôm nay, một ngọn tinh thể khác đã bị phá vỡ. Giờ ta chỉ còn lại đúng một ngọn tinh thể.”

Rõ ràng khi tên cự nhân kia làm vỡ nát bức tường vô hình, ngọn tinh thể cũng bay màu theo.

Felicia nghiêm nghị hỏi, 

“Amita, chuyện gì sẽ xảy đến nếu Vĩnh Hằng Thiên Hỏa…dập tắt?”

“Ta không biết. Từ trước đến nay, ta chưa hề thấy nó ngừng cháy. Khả năng tuy đó là rất thấp nhưng nếu xảy ra thì…. Theo như giai thoại truyền tụng, tận thế sẽ giáng xuống nhân gian này.”

Amita ngậm ngùi trả lời. Ông không hề biết chuyện gì sẽ xảy đến, và điều đó càng làm ông mất kiên nhẫn hơn.

“Kiếm Công Tước có đây không?”

“Không.”

Amita thở dài rũ rượi sau khi nghe In-Gong nói. Cậu biết ông đang nghĩ gì. Nếu Kiếm Công Tước có ở đây, vụ việc này sẽ được giải quyết nhanh chóng.

“Chậc, thật là. Tóm lại, ta cần các người giúp sức.”

Amita đứng trên hai đôi chân của mình, hết nhìn In-Gong lại tới Felicia. Trong một khắc, nhịp tim của Felicia như chững lại khi cô nhìn vào đôi mắt ướt át của ông ấy.

“Đệ Lục Công Chúa và Đệ Cửu Hoàng Tử, làm ơn hãy giúp ta. Chúng ta cần phải bảo vệ Vĩnh Hằng Thiên Hỏa và Rừng Nhện. Hãy làm rạng danh hoàng thất, làm tròn nghĩa vụ, đồng thời hoàn thành bổn phận của các người nào.”

Felicia gật đầu ngay tắp lự khi nghe thấy cụm từ ‘làm rạng danh hoàng thất’. Thế nhưng ngay tại lúc đó, một giọng nói sắc sảo vang lên,

“Chờ chút đã!”

Chính là Carack người đã im hơi lặng tiếng suốt từ lúc đầu. In-Gong và Felicia bị sự can thiệp của ông làm cho ngớ người, song ông không quan tâm. Ông cứng đầu cứng cổ khoanh tay và nhìn xuống Amita.

“Hoàng tử và công chúa sẽ có lợi gì khi giúp ông đây?”

“Hả?”

“Chi phí, chi phí ấy. Chắc ông không định để tụi này mạo hiểm mạng sống mà không có phần thưởng đâu nhỉ?”

Felicia và Delia á khẩu. Tuy thế, Felicia vẫn nở nụ cười bí hiểm trong khi In-Gong quyết định đứng ngoài cuộc mà quan sát. 

Amita nhìn qua nhìn lại với In-Gong và Felicia, rồi nản chí mà vỗ ngực,

“Ngươi không nghe rõ à? Đây là một tình huống khẩn cấp, Vĩnh Hằng Thiên Hỏa có khả năng sẽ ngừng cháy đó!”

“Chính ông nói ông cũng không biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu thứ đó bị dập tắt cơ mà. Lỡ chẳng có gì xảy ra hết thì sao?”

Carack nói với một tông giọng tinh vi nhưng kì lạ thay, lại đầy thuyết phục.

Amita lắc nhẹ nắm đấm, đoạn y đập mạnh đuôi xuống,

“Được rồi, dù gì thì các người tới đây cũng là nhờ sự ủy thác. Ta sẽ rèn một món theo mong muốn cho hoàng tử và công chúa, thấy thế nào?”

Ánh nhìn từ Amita hướng trực diện đến Carack.

Carack cương quyết lắc đầu.

“Vẫn chưa đủ. Cô bé trông dễ thương xinh xắn đang nằm ngủ đây là Đệ Bát Công Chúa. Cô bé này gặp rắc rối khi giao chiến với kẻ thù để rồi bị bất tỉnh. Thêm nữa, cả đám tụi này phải mạo hiểm sinh mạng của mình. Tôi không nghĩ rằng mạng sống của hoàng tử và công chúa lại có giá rẻ bèo đến vậy. Chưa kể còn có của Delia, Seira, Daphne và Green Wind nữa.”

Carack chỉ bỏ sót mỗi Robin. Chuyện đó có chủ ý hay chỉ đơn giản là quên, không một ai biết. 

Amita ấn nguyên bàn tay lên trán và ngồi xuống trên đuôi của mình, với một biểu hiện đau khổ.

“Ngươi- Bộ ngươi không biết rằng các trang bị rèn từ ta có giá trị đến nhường nào à?”

“Tôi không biết, và cũng chẳng cần quan tâm.”

Là liều lĩnh hay dại dột?

Trước một Carack đã đứt dây thần kinh xấu hổ, Amita đã bị làm cho câm lặng. Y cầu cứu In-Gong và Felicia, nhưng vô dụng.

“Được rồi được rồi, ta sẽ làm như ngươi muốn, một món trang bị cho từng người. Hài lòng chưa?”

Một sự đề nghị tuyệt vời, nhưng Carack lại lắc đầu.

“Còn một người nữa đã rời đi tìm cứu viện. Cô ấy là một người đồng đội quý giá và là một hầu cận thiết yếu của hoàng tử.”

In-Gong gật đầu khi nhắc đến Karma. Cậu chỉ có mỗi hai hiệp sĩ, nên đúng là cô ấy rất cần thiết.

Amita bật dậy.

“Đến đó thôi! Không mặc cả thêm nữa!”

“Đã hiểu. Một món cho Karma người đang gọi tiếp viện và mỗi món cho từng người ở đây… giữ lời nhé.”

“Được, ta giữ lời.”

Amita vẫy vẫy tay. Carack cười lớn rồi quay sang In-Gong và Felicia.

“Ý hai người thế nào?”

“Chiến thôi.”

“OK.”

Khi trả lời, In-Gong nhìn về Amita thay vì Carack. Amita quắc mắt với vị chủ nhân đáng ghét và tên hầu cận trước khi nói,

“Ta sẽ quay lại trung tâm khu rừng. Các người không phải là tinh linh, nên rất dễ bị lạc nếu đi theo ta. Sáng mai, khi ảo ảnh biến mất, hãy đi đến khu trung tâm. Cầm lấy vật này, nó sẽ giúp ngươi băng qua rào chắn của ngọn tinh thể.”

Amita đem ra những chiếc lá từ cánh tay ông và đưa cho In-Gong. Chúng tuy trông rất thật, nhưng thực chất lại được chế tác từ kim loại một cách tinh xảo. 

“Hiểu rồi.”

“Vậy, hẹn gặp ngày mai.”

Amita mệt mỏi thở dài. Ông nhảy vào bụi rậm và biến mất. 

Khoảng một phút sau, khi chắc chắn rằng Amita đã khuất dạng, In-Gong nhún vai rồi nói, 

“Cảm giác như có một cơn bão vừa mới quét qua đây vậy.”

Đúng thế thật. Hơn nữa, khi cuộc đối thoại với Amita bất ngờ rẽ hướng, mọi người liền cảm thấy khó xử.

Carack gãi đầu, 

“Thực sự xin lỗi nếu thần có hơi quá trớn. Thần thật không còn cách nào khác khi là một hầu cận của ngài.”

Có lẽ họ sẽ đồng ý ngay lập tức, nếu không phải với danh phận và phẩm giá của hoàng tộc. 

Felicia mỉm cười rồi trấn an Carack, 

“Mà, mọi chuyện đều ổn cả. Càng có nhiều trang bị từ Amita, chẳng phải chúng ta sẽ càng mạnh hơn sao? Dù vậy, ta có hơi lo lắng. Có khi nào các sản phẩm sẽ không được rèn tỉ mỉ do sự tức giận của ông ấy?”

“Chuyện đó sẽ không xảy ra đâu. Ông ta dường như sở hữu lòng tự trọng khá cao, nên chắc chắn y sẽ rèn cẩn thận.”

Carack không hề tiếp cận Amita mà chưa suy nghĩ thấu đáo. Nếu như mà ông sợ y sẽ cho ra những trang bị vô dụng thì ông đã tìm cách khác rồi.

In-Gong gật đầu.

“Em đồng ý với Carack. Danh tiếng của ông ấy sẽ bị lung lay nếu tạo ra những thành phẩm thất bại.”

Amita là kiểu người như vậy đấy. Hơn nữa còn là trang bị được rèn bằng Vĩnh Hằng Thiên Hỏa. Sẽ thật đáng báng bổ nếu một thứ trang bị như vậy mà lại là hàng bại phẩm.

“Quả thật. Làm tốt lắm, Carack.”

Nếu chỉ là nhân duyên mà tình cờ gặp, tốt hơn hết phải tận dụng hết cơ hội mà trục lợi cho bản thân trước đã.

Carack rạng cười khi được Felicia khen ngợi.

“Thần mừng rằng mình hữu dụng với mọi người.”

Không chỉ mỗi Felicia, Daphne và Delia cùng mỉm cười với ông. Nói đúng hơn, đôi mắt của hai cô gái tràn ngập sự ngưỡng mộ và kính trọng, như thể họ đang chiêm ngưỡng một đại trượng phu vậy.

‘Ai mà vớ được Carack thì khỏi lo chết đói…’

In-Gong vô thức gật đầu, xong hít lấy một hơi dài.

“Dù sao thì, có vẻ như chuyện này khá nghiêm trọng.”

Bắt nguồn từ Vĩnh Hằng Thiên Hỏa, tình hình ngày càng rắc rối. Tuy Amita không chắc liệu nhân gian có gặp tận thế khi ngọn lửa ấy hết cháy, nhưng sẽ rất đáng tiếc nếu để một ngọn lửa thần thánh như vậy lụi tàn.

Chưa kể, ở nơi này còn có sự xuất hiện của loại quái vật với ‘khí’ màu tím.

Ý định của bọn chúng là gì? Tại sao chúng lại tấn công?

“Mặc dù thế, chúng ta không thể rút lui được. Như Amita đã nói, chúng ta là hoàng tộc, có nghĩa vụ phải bảo vệ hộ thần của Rừng Nhện và Vĩnh Hằng Thiên Hỏa. Ta cần trấn thủ nơi này cho đến khi Karma liên lạc được với tiếp viện.”

Felicia tuyên bố trước khi chuyển mắt nhìn lên bầu trời. In-Gong cũng làm tương tự.

Mặt trăng màu xanh, đang phai mờ dần.

——————————————————————————————

Translator: Fatking. 

Tuần sau CÓ THỂ không có chương mới do đi chơi xa nhé :3