브레이커즈 - Breakers

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 384

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 766

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 263

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1784

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 730

Osananajimi ga Zettai ni Makenai Love comedy

(Tạm ngưng)

Osananajimi ga Zettai ni Makenai Love comedy

Shuichi Nimaru

Người bạn thời thơ ấu của tôi Shida Kuroha dường như có tình cảm với tôi. Cô ấy sống ngay bên cạnh, nhỏ bé và dễ thương.

3 390

Chương 95

“Ờm, có phải Vĩnh Hằng Chi Hỏa là tên của một ai đó không?”

Carack thì thầm hỏi mọi người trong nhóm. Seira lúc này đang đi bên cạnh ông bỗng nhỏ giọng đáp lời,

“Nếu là thế, chẳng phải người đó giống với Green Wind à?”

Có thể là vậy. Tương tự Green Wind, vốn là một vệ thần điều khiển những cơn gió, khả năng cao người mang tên Vĩnh Hằng Chi Hỏa là một tồn tại sở hữu quyền năng của ngọn thánh hỏa..

“Dù sao đi nữa, vụ này có vẻ hấp dẫn phết.”

Felicia cười mỉm. Được gặp những điều mới lạ luôn luôn khiến cô cảm thấy hưng phấn.

“Tuyệt thật đấy.”

Caitlin thầm thán phục, còn Deila khẽ gật đầu. 

Đang dẫn đầu đoàn người, Amita bỗng nhiên dừng bước. Ông vỗ mạnh đuôi xuống sàn, đoạn hét lớn:

“Ta chỉ gọi có mỗi Cửu Hoàng Tử, thế bất nào lại lòi ra mấy cái đuôi các ngươi?”

Amita nổi đóa âu cũng dễ hiểu. Đoàn người lúc này trông chẳng khác gì đang phô trương diễu hành.

Felicia và Caitlin đứng ở hai bên In-Gong, Silvan thì ở cạnh Felicia. Nhóm cận thần gồm Carack, Deila, Seira theo ngay sau các hoàng tử và các công chúa, còn Daphne chốt hàng.

Amita tuy đang rất giận, nhưng trông ông dễ thương không cưỡng nổi. Phải chăng vì ông thuộc dòng gấu mèo? Nhưng không cần lo, trong nhóm đây có một người đủ khả năng để hạ hỏa Amita.

“Amita ơi, cháu ôm ngài nhé?”

Daphne mở rộng hai cánh tay của mình và nói với Amita. Ông ngay lập tức quay sang nhìn cô rồi gật gật.

“Này là cô nói đấy nhé.”

Ông đỏ mặt (?????) ho vài tiếng, sau đó sà vào vòng tay của Daphne, lúc này đang mỉm cười hiền hậu.

Cả nhóm nhanh chóng theo bước Amita sau khi ông đã nguôi giận và dừng chân tại một ngôi đền gần đấy. Ngôi đền này có chút rộng lớn hơn so với cái ở Enger Plains, chưa kể nó còn được xây hoàn toàn bằng gỗ từ thân cây. Nói được làm bằng thân cây thì chưa đủ, mà chính những ngọn cây cối đan xen lẫn nhau, tạo thành hình một ngôi đền kỳ bí.

Ngay khi vừa băng qua cổng vào, họ bắt gặp một cô gái mặc trên mình chiếc váy trắng toát, với mái tóc cắt ngắn ngang đôi bờ vai mảnh dẻ. Tại khu vực rộng rãi này, duy chỉ có cô là đang đứng ở phần trung tâm.

“Vệ thần của Rừng Nhện”

In-Gong ngớ người khi nghe lời giới thiệu của Amita. Trước đây Robin có nói gì đó về một con nhện khổng lồ, thế nên cậu nào ngờ được vệ thần hóa ra chỉ là một cô bé nhỏ nhắn xinh xắn chứ.

‘Đó chắc chắn không phải là một cơ thể sống. Trông cô ấy giống như một con rối trung chuyển, phát tín hiệu tới chủ thể thì hợp lý hơn. Chưa kể, dựa trên vẻ ngoài của cô ta thì có lẽ đằng ấy là một vệ thần non trẻ. Nếu vậy, vụ việc hỗn loạn đêm hôm trước xảy ra cũng dễ hiểu, khi mà cô vệ thần này còn yếu ớt, không có một tí chiến lực nào.’

In-Gong đờ người ra ngay sau khi nghe Green Wind quả quyết. 

‘Vệ thần non trẻ? Có cả cái chức danh như thế nữa á? Cựu vệ thần của nơi này là một con nhện, vậy chẳng lẽ vệ thần có khả năng sinh sản ư?’

Một loạt các câu hỏi chạy dài trong đầu In-Gong, nhưng tình hình lúc này không thích hợp để tìm đáp án cho lắm

Cô gái vệ binh khẽ nâng mép váy, lịch thiệp cúi người chào xã giao.

“Tôi là Kafran, vệ thần cai quản Rừng Nhện. Cảm ơn mọi người đã cứu lấy cái mạng này.”

Cậu thắc mắc từ đâu mà cô học được cách chào hỏi như vậy. 

‘Chắc hẳn Amita đã dạy cho cô’

In-Gong phì cười khi tưởng tượng cảnh một con gấu mèo dạy cho một cô bé cách cư xử nhã nhặn, rồi cất tiếng gọi Green Wind.

“Green Wind.”

Green Wind liền vật chất hóa cơ thể bên cạnh In-Gong ngay khi được triệu gọi. Với những người trong nhóm, sự thoắt ẩn thoắt hiện của Green Wind đã trở nên quá đỗi quen thuộc cho nên khi cô xuất hiện, họ chẳng mấy bận tâm. Nhưng vì là lần đầu gặp mặt nên Kafran hiện đang đứng hình, trên mặt thì mắt chữ O mồm chữ A sau khi nhìn thấy Green Wind.

In-Gong quay sang Green Wind,

“Em ra đấy tám chuyện chút đi. Đâu phải lúc nào em cũng gặp được một vệ thần khác ngoài mình phải không?”

Như In-Gong đã nói, đây quả là một dịp hiếm có để các vê thần có thể trò chuyện cùng nhau.

Có thể thấy ánh mắt của Kafran đang sáng lấp lánh rạng ngời và cả Green Wind cũng cảm thấy phấn khích, nhưng chỉ được mỗi một lúc. Cô nhăn trán rồi do dự,

“Nhưng em phải đi cùng chủ nhân…”

“Không cần thiết. Chỉ có Cửu Hoàng tử mới được phép gặp mặt ngọn thánh hỏa.”

Amita cứng nhắc lên tiếng, trong khi đó Kafran có vẻ hài lòng với lời của ông.

In-Gong nhẹ xoa đầu Green Wind và nói,

“Yên tâm đi. Ta sẽ quay lại sớm thôi.”

“Em hiểu rồi…Người phải trở về lành lặn đấy. À nhớ mang em tí quà cáp nhé.”

Green Wind nở một nụ cười rạng rỡ, nhưng chủ nhân của cô bỗng khựng lại khi nghe ‘mang em quà’.

“Ai dạy em câu đó vậy?”

“Carack ạ!”

Mọi ánh mắt đều đổ dồn về nhân vật chính trong câu chuyện, nhưng mặt ông chẳng biến sắc chút nào vì ông làm gì còn liêm sỉ để mà xấu hổ….

Trong lúc mọi người bật cười, Amita lớn tiếng,

“Mấy người tính chôn chân ở đây cả ngày à? Đi nhanh lên!”

Green Wind ở lại cùng Kafran và dường như thấy hứng thú bởi cuộc chuyện trò của các vệ thần nên Felicia với Caitlin đã nhập hội. Silvan, Delia và Seira yên vị tại nơi họ đang ở, trong khi Carack và Daphne, người đang ôm lấy Amita, theo chân In-Gong vào sâu trong ngôi đền.

Họ dừng bước trước cánh cửa màu đen sậm, đoạn Amita nhảy khỏi vòng tay Daphne. 

“Tới đây là được rồi. Chỉ có Cửu Hoàng tử mới được vào.”

Mặc dù Daphne mong muốn được mục kích Vĩnh Hằng Chi Hỏa, nhưng Amita không cho phép bất kì ai khác ngoài In-Gong.

Carack lùi bước cùng với Daphne và ngoác miệng cười,

“Cứ từ từ mà tận hưởng nhé, Hoàng tử.”

“Không cần nhắc đâu.”

Phía sau cánh cửa ấy xuất hiện một luồng sáng dịu nhẹ. Những đốm sáng màu xanh lam bay nhảy khắp phòng khiến người ta liên tưởng tới bầy đom đóm đang vui đùa nghịch ngợm. Bầy đom đóm ấy nhiều tới mức làm đầy cả căn phòng có bán kính gần 2m.

Ngay tại trung tâm căn phòng có một ngọn lửa màu xanh diệp lục đang cháy bập bùng trên tế đàn. Tuy ngọn lửa ấy chỉ vỏn vẹn cỡ người Amita, song In-Gong biết rất rõ không nên vì thế mà xem thường. Từ ngọn lửa tỏa ra một nguồn năng lượng kỳ bí.

Amita phóng người lên bệ thờ rồi chỉ tay vào ngọn lục hỏa,

“Trước mắt ngươi là Vĩnh Hằng Chi Hỏa. Đưa tay vào đi.”

“Hả?”

Cho tay vào ngọn lửa á?

“Không sao đâu. Đây có phải là cái que diêm cháy vớ vẩn đâu. Bộ ta cần phải giải thích chi tiết nữa hả?”

“Tôi hiểu rồi..”

In-Gong trả lời Amita, hiện đang lăm le ống sắt trong tay, rồi cậu chậm rãi tiến đến ngọn thần hỏa. Hít lấy một hơi thật sâu, cậu đưa đôi bàn tay vào bên trong ngọn lửa.

Lời Amita nói không sai. Thay vì nóng rát, ngọn lửa lại ấm áp đến lạ. Da cậu cũng không có vẻ gì là bị cháy.

In-Gong chầm chậm đưa tay vào sâu hơn khiến ngọn lửa ngày càng cháy dữ dội. Bỗng chốc, khi đã đủ kích cỡ cần thiết, thần hỏa liền nuốt trọn lấy cơ thể cậu.

Cậu không hề hoảng sợ, mà theo phản xạ liền nhắm nghiền đôi mắt. Một lát sau, cậu nhận thấy lúc này bản thân đang đứng ở một nơi xa lạ.

Xung quanh chìm ngập trong biển lửa, biển của những ngọn lục hỏa.

Mặc dù khung cảnh trước mắt cậu trông có vẻ giống với miêu tả của cõi âm binh, nhưng In-Gong lại liên tưởng tới một thứ khác. Nghe thì hơi kì quặc, song nếu phải đặt tên thì cậu muốn gọi nơi đây là Hỏa Diệm Quốc.

Vô vàn những ngọn lửa tuyệt đẹp và huyền ảo đang cháy âm ỉ, gợi lên hình ảnh những đóa hoa mang sắc xanh của cây cỏ. Hơi ấm từ chúng xoa dịu bớt một phần trong tâm thức của In-Gong.

 

Cậu ổn định nhịp thở. Những ngọn lục hỏa trước mặt cậu bỗng rẽ lối, để lộ bóng ai đó phía cuối đường thẳng mà chúng vừa tạo.

Một mĩ nhân, sinh ra từ những ngọn lửa. Cô trông vừa giống một cô gái trẻ, lại có nét của một người phụ nữ chưa chồng. Diện mạo của cô ấy khó mà đoán được, bởi những ngọn lửa cứ mãi bập bùng mờ ảo xung quanh.

Vĩnh Hằng Chi Hỏa.

Ngọn lửa cuối cùng, và đồng thời là ngọn lửa khởi nguyên.

Người phụ nữ ấy an tọa trên chiếc ngai vàng tạo từ lửa và nhìn xuống In-Gong. Khi cô mỉm cười dưới những lọn tóc đang cháy kia, một chiếc ngai vàng khác trồi lên sau lưng In-Gong và được đặt gần với ngai của cô ấy.

“Hân hạnh được gặp cậu, Chinh Phục Kị Sĩ.”

Vĩnh Hằng Chi Hỏa mở lời. In-Gong ngớ người ra khi nghe thấy lời cô nói, đoạn cô phì cười vì vẻ mặt của cậu.

“Cậu là Chinh Phục Kị Sĩ, mang quyền năng của Conquest. Ta đã biết điều này ngay từ lúc cậu sử dụng sức mạnh trước mắt hiện thân khác của ta.”

“Hiện thân khác…ư?”

“Đúng. Chính là Amita- một đứa trẻ đáng yêu và đáng mến.”

In-Gong buột miệng cười thầm. Đúng thật thì vẻ ngoài của ông ấy khá là dễ thương.

Vĩnh Hằng Chi Hỏa cười với In-Gong, đoạn cô bắt chéo chân. Cô đặt chiếc cằm của mình lên bàn tay mảnh dẻ của cô, với khuỷu tay đang chống trên thành ngai. Nghiêng đầu sang một bên, cô thắc mắc,

“Đôi mắt ngươi đang tỏa ra sự bối rối và nghi vấn. Ngươi không biết Chinh Phục Kị Sĩ mang ý nghĩa gì sao?”

In-Gong gật đầu khẳng định. Cơ hội để biết thêm về ‘Chinh Phục Kị Sĩ’ đang ở ngay trước mắt cậu, đâu thể chỉ vì sự xấu hổ do thiếu hiểu biết mà bỏ qua được. 

“Vâng, quả thật là tôi không biết gì cả. Nhưng, tôi muốn nắm rõ ý nghĩa của cụm từ ấy.”

Khao khát được khai mở kiến thức của cậu trở nên mãnh liệt hơn sau lời nói của cô ta. 

Vĩnh Hằng Chi Hỏa thở dài,

“Hài hước thật..”

Vốn dĩ là một nữ vương, Vĩnh Hằng Chi Hỏa thay đổi thế ngồi, thẳng lưng nghiêm nghị. Đưa mắt nhìn nơi xa xăm, cô bắt đầu thuật lại một giai thoại cổ xưa,

“Conquest, War, Death và Famine – Khải Huyền Tứ Kị Sĩ.”

Ngọn lửa xung quanh ngai vàng bỗng trỗi dậy, cô lập nơi hai người đang ngồi. Những ngọn lục hỏa bắt đầu tạo hình thành các vật thể: một chiếc vương miện tượng trưng cho Conquest, một thanh kiếm tượng trưng cho War, một cây lưỡi hái tượng trưng cho Death, và một cái bình trống rỗng tượng trưng cho Famine.

“Họ là những tồn tại của sự tận cùng, những kẻ thèm khát được chứng kiến thế giới này tận diệt.”

Những biểu tượng đột ngột biến mất. Không hẳn là biến mất, mà giống như chúng tự thiêu thành tro bụi và bay đi.

‘Những kẻ thèm khát sự hủy diệt…’

‘Và..mang tới diệt vong cho vạn vật.’

Câu chuyện này chắc hẳn là sự thật; War, Death, Famine – đều là những hàm ý tiêu cực cả.

Vĩnh Hằng Chi Hỏa ngả người về sau, chầm chậm quan sát In-Gong rồi lên tiếng,

“Mặc dù vây, cậu lại có một chú- à không, rất là khác biệt. Tại sao người như cậu lại là Chinh Phục Kị Sĩ…?”

Cô ta bỗng im bặt, đoạn nhìn chằm chằm vào In-Gong rồi tiếp tục nói,

“Khải Huyền Tứ Kị Sĩ là những kẻ cuồng loạn thèm khát sự hủy diệt. Không phải vì chúng là Khải Huyền Tứ Kị Sĩ, mà bởi chính những dục vọng điên rồ ấy mà chúng được chọn làm các Kị Sĩ.”

Kị Sĩ duy nhất mà In-Gong từng giao chiến chỉ có mỗi Gerard, Vô Thực Kị Sĩ. (Famine Knight)

Một kẻ điên.

Gã tận hưởng việc đập phá và giết người. Tên điên ấy còn định hạ sát thành viên hoàng tộc, vốn từng là cháu của hắn.

“Nhưng cậu lại không đòi hỏi sự tận diệt, hay chìm đắm trong hoạn lạc từ việc giết chóc. Chưa kể, cậu lại không hề bị ảnh hưởng gì cả..”

“Ảnh hưởng?”

In-Gong hỏi theo phản xạ, để rồi nhận lại một tiếng cười từ vị mĩ nhân kia. Từ không trung, cô ta tạo nên hai ngọn lửa, được kết nối với nhau bằng một sợi chỉ mỏng đang cháy âm ỉ.

“Những cá thể được chọn lựa thành Tứ Kị Sĩ – Chinh Phục, Chiến Tranh, Tử Vong, Vô Thực; những định nghĩa tiêu cực mà chỉ những kẻ đó mới sở hữu. Khải Huyền Tứ Kị Sĩ chịu ảnh hưởng nặng nề từ những xúc cảm ấy. Nhưng cũng nhờ vậy mà quyền năng của chúng cực kì khủng khiếp. Dưới sự chi phối ấy, chúng sẽ mang đến tận thế cho cõi nhân gian. Song, cậu lại là ngoại lệ. Gần như chắc rằng cậu không hề bị ảnh hưởng bởi Conquest. Cô ta dường như cũng không muốn thao túng cậu, mà đúng hơn….”

Vĩnh Hằng Chi Hỏa bỗng trở nên mơ hồ khi cô nở nụ cười. Khép mờ đôi mắt mình lại, cô tiếp lời,

“Có lẽ, cô ấy muốn được cậu chiếm hữu, nói cách khác, là được cậu chinh phục.”

Người phụ nữ đội vương miện vàng, sở hữu đôi mắt hai màu xanh đỏ…..

Cô chưa bao giờ tìm cách thao túng In-Gong và chỉ để lộ diện mạo lẫn giọng nói của mình khi cậu đang khốn đốn. 

“Chỉ là phỏng đoán của ta thôi. Thật ra thì đây là lần đầu ta được gặp một Kị Sĩ của Khải Huyền. Những gì ta biết, ta đã nói xong rồi.”

Vĩnh Hằng Chi Hỏa cười lớn rồi bắt chéo đôi chân thon thả của cô. Bỗng nhiên cô lên tiếng, với một vẻ mặt nghiêm nghị hệt như của Felicia,

“Cậu không truy cầu sự hủy diệt, lẫn tìm cách tận diệt sự sống. Cậu muốn làm gì? Giờ đây ba kẻ còn lại đang trên đường mang đến diệt vong, vậy cậu khao khát thứ gì ở nơi trần thế này?”

Một câu hỏi cơ bản. 

Cậu muốn làm gì?

Quay về thế giới cũ?

Dĩ nhiên cậu cũng nghĩ tới điều đó, nhưng vẫn còn một việc mà cậu cần phải làm ở thế giới này.

Một việc, đã khiến cậu luôn thao thức về nó.

Cậu muốn dừng cuộc thanh trừng tộc Lang Nhân…

Và ngăn Ngày Thảm Sát diễn ra.

Cậu muốn thay đổi số phận những đứa trẻ của Quỷ Vương, để không họ không bị Zephyr triệt hạ. Cậu muốn bảo vệ mọi người, cả Caitlin và Felicia.

Tất cả những điều ấy được tổng hợp lại theo một cách dễ hiểu: Cậu muốn viết lại cái kết cho bi kịch của Knight Saga.

Đây không còn là mong ước nữa, mà là nghĩa vụ cậu phải thực hiện.

In-Gong chưa từng nghĩ rằng đây là lí do mà cậu được mang tới thế giới này. Ước nguyện của Conquest là gì, cậu chẳng màng bận tâm. Đây là việc mà bản thân cậu muốn làm.

Zephyr hay Khải Huyền Kị Sĩ; mặc kệ là ai, cậu sẽ đánh gục từng kẻ một.

Chẳng làm sao cả nếu điều ấy là lí do cậu được triệu hồi, hoặc trùng với ước nguyện của Conquest. 

Viết lại số phận, đó chính là ước nguyện của In-Gong.

“Cậu không hề giống một chút gì với Khải Huyền Tứ Kị Sĩ, nhưng người phù hợp nhất để làm Chinh Phục Kị Sĩ, không ai khác ngoài cậu.”

Vĩnh Hằng Chi Hỏa giương cao bàn tay của mình, rồi chậm rãi nắm chặt.

“Chinh Phục Kị Sĩ là kẻ thống trị vạn cõi, được sinh ra với vương mệnh.”

Trừng Phạt, Phục tùng, Cai trị,…

Kỹ năng, Ma thuật, các Vệ thần, Cổ Long Chi Tâm….

Và còn nữa.

“Con đường đơn gian nhất và hoàn hảo nhất để hoàn thành ước nguyện của cậu, là trở thành Quỷ Vương.”

Đệ Tứ Vương Hậu, Elaine Moonlight, đã hỏi cậu.

Chris, con trai của bà và là một trong những đồng minh mạnh nhất của cậu, đã hỏi cậu. 

Và giờ đến phiên Vĩnh Hằng Chi Hỏa….

“Chúa tể của tôi ơi, liệu người sẽ trở thành Quỷ Vương chứ?”

“Tôi, sẽ trở thành Quỷ Vương!” 

In-Gong tuyên bố.

Vĩnh Hằng Chi Hỏa dường như hài lòng với câu trả lời, đoạn cô đứng dậy và lại gần In-Gong.

“Chinh Phục Kị Sĩ, người truy cầu sự sống mà không phải sự tận diệt- không phải, là Chinh Phục Đế Vương…”

Cô đặt nhẹ một nụ hôn lên trán cậu; Ngọn thánh hỏa đã ban phước cho In-Gong.

“Thần chúc cho ước nguyện của ngài sẽ được hoàn thành.”

[Divine Power Lv1 đã được học]

[Incarnation of Fire Lv1 (Hiện Thân của Thánh Lục Hỏa) đã được học]

[Một liên minh quyền năng với Vĩnh Hằng Chi Hỏa đã được lập]

[Bạn đã lên cấp.]

In-Gong cười rạng rỡ trước những câu từ đột ngột vang lên. Giống như những diễn viên trong vài bộ phim mà cậu từng xem, In-Gong lịch thiệp hôn lên mu bàn tay của Vĩnh Hằng Chi Hỏa.

Và để đối đáp cho hành động bất ngờ của In-Gong?

Cô chỉ cười rồi khóa môi In-Gong, không hôn trán nữa.

In-Gong ngạc nhiên tột độ trước nụ hôn không lường trước được, trong khi thủ phạm của vụ cưỡng hôn đang cười một tràng liên tục.

&

In-Gong mở mắt. Thay cho chiếc ngai vàng đang cháy và một Vĩnh Hằng Chi Hỏa tuyệt đẹp là một căn phòng tràn ngập ánh sáng xanh lam.

Một cuộc đối thoại ngắn, nhưng dài với Vĩnh Hằng Chi Hỏa

Qua cuộc đối thoại ấy, cậu đã thu được một vài thông tin có lợi. Cậu đã học được một chút về danh tính của các hiệp sĩ và có thể làm rõ mục đích của mình.

Và còn một điều nữa.

Amita, một lúc trước vẫn đang nhìn chằm chằm vào Vĩnh Hằng Chi Hỏa, đột nhiên đập mạnh đuôi của ông xuống đất. Ông nhảy dựng lên và hét vào In-Gong,

“Tại sao? Vì cớ gì mà ngài ấy lại kêu ta rèn cho ngươi nguyên bộ chứ?”

Lờ đi Amita, In-Gong đưa tay lên miệng mình. Cái cảm giác ấm áp, dễ chịu vẫn còn vương vấn trên môi cậu.

 

“Tiểu tử! Trả lời ta!”

In-Gong nhìn về phía ngọn lửa thay vì Amita. Dường như ngọn lửa xanh vừa mới mỉm cười với cậu.

“Nguyên bộ trang bị…đa tạ.”

In-Gong thì thầm trong khi Amita lắc đầu. Một lần nữa, ông cau có đập mạnh đuôi mình xuống đất.

——————————————————————————————————————–

Trans: Fatking

Tối chủ nhật quăng thêm chương nữa nhé :>