브레이커즈 - Breakers

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 388

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 770

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 264

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1793

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 733

Osananajimi ga Zettai ni Makenai Love comedy

(Tạm ngưng)

Osananajimi ga Zettai ni Makenai Love comedy

Shuichi Nimaru

Người bạn thời thơ ấu của tôi Shida Kuroha dường như có tình cảm với tôi. Cô ấy sống ngay bên cạnh, nhỏ bé và dễ thương.

3 395

Chương 100

Felicia, sau khi đi được vài bước ra khỏi căn phòng chứa Night Watch thì đột ngột dừng lại và ngoái nhìn sau lưng.

Caitlin, đang ở đằng sau nhóm cùng với In-gong, tự hỏi không biết có chuyện gì. Felicia liền mở miệng và nói,

“Này, còn chút thời gian nào không? Chị muốn ít nhất là được tham quan hết tầng này. Có thể ta không còn được khám phá xung quanh vào lần tới nữa đâu.”

Nét mặt cô tràn ngập sự hối tiếc.

Silvan thở dài trước bộ dạng của Felicia và gọi tên cô bằng giọng điệu của một người anh trai đầy nghiêm nghị.

“Felicia.”

“Shutra, em nghĩ sao?

Tuy nhiên, Felicia bơ luôn anh mà hỏi Shutra. Cô liếc nhìn In-gong, đoạn cậu trả lời với một cái nhíu mày,

“Như Seira đã nói, mười ngày là khoảng thời gian dư dả . Và ở một mức nhất định nào đó, chị Felicia cũng có vẻ đúng. Thành thật mà nói thì, rời đi như này có phải là khá uổng không?

Đây là hang ổ của một Cổ Long. Cho tới hiện tại, họ đã đến nhiều nơi có mối liên quan với Cổ Long, song đây là lần đầu họ đặt chân đến một ‘ngôi nhà’ thật sự của những con rồng ấy.

Trong trường hợp của Enkidu Vĩ Đại, đó là nơi cất giấu kho báu hơn là chỗ để ở. Ngoài ra, họ thậm chí còn không có cơ hội được khám phá nơi ở của Ainkel Hộ Mẫu.

Nét mặt của Felicia rạng ngời hẳn lên khi In-gong đứng về phía cô.

“Phải không? Shutra cũng nghĩ vậy phải không? Không phải sẽ rất uổng phí khi rời đi như vậy sao?”

Felicia trở nên kích động hơn bình thường bởi sự hối tiếc và tuyệt vọng của cô. Trông cô khá là dễ thương, nhưng In-gong vẫn có thể giữ được sự bình tĩnh của mình trong giọng cậu,.

“Tuy nhiên chị này, chị thực sự sẽ chỉ thăm thú xung quanh thôi chứ? Em đoán là ta đã đi được một nửa tầng này rồi. Chúng ta không thể dừng khám phá chỉ vài ngày tới thôi sao?”

Cậu có thể đoán đại khái quy mô của địa điểm thông qua bản đồ thu nhỏ. Dĩ nhiên cậu không thể tiết lộ vì sao biết được, song nhóm cậu chỉ chấp nhận sự thật mà cho rằng cậu đúng.

“Felicia.”

Silvan gọi tên cô một lần nữa, nhưng cô lờ đi. Felicia khoanh tay và lắc đầu.

“Ư, liệu hôm nay thôi có được không? Amita … chúng ta có thể rời đi vào ban đêm mà nhỉ.”

Phương tiện di chuyển của họ không phải là xe ngựa mà là phi thuyền . Dù cảm thấy có lỗi với các thành viên phi hành đoàn của Silvan, nhưng họ có thể di chuyển bất kể ngày đêm. Nghỉ ngơi cũng không phải là chuyện to tát mấy. Họ vẫn có thể dưỡng sức trong lúc con tàu đang di chuyển

Felicia nhìn chằm chằm vào In-gong với đôi mắt tha thiết và Delia, người đồng sở thích khám phá các tàn tích với cô công chúa, cũng làm một nét mặt tương tự.

Liệu In-gong có đồng ý không?

Khi mọi ánh mắt đổ dồn lên In-gong, Silvan như cảm thấy bị cô lập một lần nữa.

Trong tình huống như này, đáng lẽ Felicia phải xin phép Silvan, vốn là người anh trai của cô và là chủ nhân của phi thuyền chứ?

Tại sao cô ấy lại hỏi ý của hoàng tử trẻ nhất, Shutra?

Trong khi Silvan còn đang lúng túng, In-gong thở dài đầy bất lực và nói với nụ cười.

“Chắc là sẽ ổn thôi.”

Họ được cho thời gian quay trở lại Cung điện Quỷ trong vòng mười ngày. Nửa ngày cũng không phải việc gì quá lớn lao.

Hơn nữa, In-gong cũng quan tâm đến các khu vực chưa được cậu khám phá.

Cậu đã đạt được mục đích của mình sau khi có được tạo tác của Kaltein, Night Watch, nhưng sẽ thật đáng tiếc nếu bỏ về chỉ với điều đó.

‘Có lẽ mình sẽ kiếm thêm được chút thông tin.’

Các ghi chép của những giống loài đã tuyệt chủng cũng như thông tin về kẻ đã tấn công Kailtein Cuồng Bạo.

Thật ra thì những thông tin ấy cũng chẳng quan trọng mấy lúc này, nhưng cũng không tệ nếu biết thêm về chúng.

Được In-gong đồng ý, Felicia nhảy cẫng cả lên và vỗ tay. Khuôn mặt cô rạng ngời hệt như một đứa trẻ vậy.

“Ngon! Được rồi! Vậy thì giờ thăm thú nơi này thôi!”

“Felicia.”

Silvan tiếp tục gọi Felicia lần thứ ba. Lần này, Felicia đã làm một điều còn tồii tệ hơn việc phớt lờ ai đó khác.

“Anh, có thể quay lại phi thuyền trước được không? Anh có biết dùng cái pháp cụ cho phép anh thở được dưới nước không?”

Đôi vai của Silvan chùng xuống trước câu nói của cô rồi anh nói,

“Anh sẽ ở lại với em.”

“Thế cũng được.”

Felicia khẽ ngân nga khi cô đi về phía con đường mà họ chưa bao giờ đi qua. Lúc mọi người theo sau, Carack khẽ vỗ nhẹ vào vai Silvan,

“Hoàng tử, vui lên nào.”

Giọng điệu Orc từ ông ấy chả phù hợp gì cả dẫu ông có là trợ lý của Shutra, nhưng Silvan không quở trách ông bởi sự thô lỗ này.

Liệu đấy có phải là một loại bùa mê không thể ngăn cản không? Không rõ, nhưng nó thực sự có hiệu quả trong việc an ủi con tim anh.

Carack vỗ vai anh thêm vài lần nữa và với vẻ mặt nhăn nhó, Silvan bước về phía trước .

&

Sau khi đi theo Felicia trong ba tiếng, cả nhóm đã thu thập được rất nhiều thứ trong hang của Kaltein.

Dù không tìm được vật nào có cùng thứ hạng với Night Watch, nhưng vẫn tồn tại một số lượng đáng kể các cổ vật, vàng và bạc cũng như dữ liệu khảo cổ, thứ có giá trị hơn cả vàng đối với Felicia.

Dẫu những ghi chép liên quan đến các loài đã tuyệt chủng không được tìm thấy, nhưng In-gong vẫn rất hài lòng. Nhờ được hướng dẫn tận tình bởi Kiếm Công Tước trong hành trình khám phá ngục tối, cậu đã thu được một lượng vàng bạc đáng kể.

Ngân sách của cậu cũng kha khá, nhưng không bao giờ là đủ.

Ở khúc cuối của cuộc thám hiểm, họ tìm thấy một cầu thang dẫn xuống dưới. Felicia làm một nét mặt đầy tội nghiệp, nhưng chuyện đại sự không thể trì hoãn thêm nữa.

Cậu không biết tại sao nhưng Silvan cũng hờn dỗi, nên anh em hắc nhà này trông vừa đáng yêu lại vừa đáng thương.

Tội cho họ, In-gong đã thúc giục Felicia với một nét mặt cương quyết và nhờ thế mà cả nhóm đã có thể rời khỏi hang của Kaltein đúng giờ.

“Nhổ neo và giương buồm lên. Chúng ta sẽ quay trở lại Rừng Nhện ngay bây giờ. Bay lên nào, Bay cao nào! Hắc Hỏa Long!”

Silvan gào lên từ boong tàu. Mặc dù nó hơi lập dị, nhưng đó là những gì mà Silvan luôn làm, nên các thành viên phi hành đoàn chỉ lờ nó đi mà vội vã khởi hành.

Nửa ngày sau đấy….

Khi bình minh sắp sửa đổi chỗ với màn đêm, cả nhóm đã đến được Rừng Nhện.

“Mấy người đúng là điên khi trở về vào cái giờ này.”

Ở lối vào của ngôi đền nhỏ, Amita trừng đôi mắt của mình với bộ dạng ngái ngủ khi được Daphne bế. Thay vì hỏi ‘Không phải gấu trúc là loài săn mồi về đêm sao?’, thì

In-gong lại nhìn sang người đang đứng cạnh Daphne.

“Thần đã trở lại, thưa điện hạ.”

“Ta cũng về rồi đây. Làm tốt lắm, Karma.”

Karma gượng cười trước câu nói của In-gong, nhưng trông cô hơi lúng túng. Là người được giao cho trọng trách xin viện trợ, nhưng mọi việc đã kết thúc trước cả khi cô về. Kết quả là, việc cô đã làm chả giúp được gì cho nhóm cả

Carack gửi cho Karma một cái nhìn an ủi, cô khẽ mỉm cười đáp lại.

Ngay lúc ấy, Daphne, người đang ẵm Amita, nhìn chằm chằm vào Hắc Hỏa Long với đôi mắt mở to.

“Đó… Đó có phải là một con rồng không?”

Những miếng vảy màu bạc lóng ánh tỏa ra ánh sáng rực rỡ.

Amita nheo mắt nhìn rồi lắc đầu từ trong vòng tay của Daphne.

“Không phải, nó chỉ là một con Hải Xà. Là Kẻ gác cổng Thái Dương Hồ, nhưng có vẻ bây giờ chả khác gì cái xác khô cả .”

Amita tặc lưỡi, nhưng ông lại có vẻ khá hài lòng. Ông hỏi cả nhóm bằng một giọng to và vui sướng,

“Dù sao thì, có gì đã xảy ra vào lúc này à? Tại sao các ngươi trông khẩn trương thế?”

Phải có một lý do nào đấy để họ rời khỏi hồ nhanh chóng và đến đây sớm như này.

Felicia bước đến và trả lời,

“Amita, có việc khẩn cấp đã xảy ra, vì vậy chúng tôi cần quay lại Quỷ Điện. Có thể có rắc rối, nên bọn tôi vội vã đến đây để đưa Daphne và Karma đi. Tôi thật lòng xin lỗi.”

“Hả? Quay trở lại Cung điện Quỷ Vương sao? Vậy còn trang bị ta phải chế tạo thì sao?”

Họ chỉ mới bắt đầu công việc, vì vậy không có một sản phẩm nào hoàn thiện cả. Carack chớp chớp đôi mắt Orc rồi hỏi,

“Ê, gấu Mèo. Ông có thứ gì tựa tựa như dịch vụ giao hàng không?”

“Vớ vẩn! Ta không biết khi nào các ngươi sẽ gặp ta lần nữa nhưng ta hoàn toàn không có ý định giao hàng! Mà á, đây không phải là thợ rèn ở cái thị trấn khỉ khô cò gáy nào đấy mà là Thợ Rèn Vĩ Đại Nhất Thế Giới, Amita! Việc đề cập đến một dịch vụ giao hàng tại gia là hết sức, cực kì vớ vẩn.”

Carack mỉm cười như thể đã mong đợi điều này và tiếp tục với giọng điệu ranh mãnh,

“Nếu vậy, sao ông không đi cùng bọn này?”

“Cái đéo?”

“Không phải ông nói rằng ông phải bảo vệ Vĩnh Hằng Chi Hỏa sao? Đừng có trốn ở mấy cái nơi khắc nghiệt này nữa mà hãy đi với chúng tôi. Không nơi nào an toàn hơn Quỷ Điện đâu.”

Carack vừa nói, vừa lén nhìn Daphne. Cô nhận ra ý của ông là gì và nhanh chóng nói thêm vào,

“Ý kiến này hay đó~. Amita nên đi cùng chúng cháu, phải không nào?”

“Vô lý. Không thể được! Các ngươi chỉ giỏi nói chuyện vớ vẩn!”

Đôi mắt của Amita nheo lại khi ông rống lên. Tuy nhiên, Daphne, người đã thân thiết với Amita được hai ngày, thậm chí còn không thèm chớp mắt. Biểu cảm của cô bỗng trở nên buồn bã, rồi với một giọng u sầu cô nói.

“Cháu muốn được ở bên Amita. Amita không muốn sao?”

Dẫu đây rõ ràng là một cuộc tấn công tinh thần có chủ đích, nhưng nó lại có hiệu quả ngoài mong đợi.

In-gong và Silvan nhìn những phản ứng trên nét mặt của Amita đúng như gì họ dự đoán.

“Hả, à kh-không phải vậy đâu…”

Đó mới chỉ là một nửa. Felicia nhanh chóng tiếp cận Amita.

“Amita, tôi cũng muốn ở bên Amita lâu hơn nữa. Còn Caitlin thì sao?”

“C-có chứ, ừm … à, Amita thật sự rất là tuyệt vời đó.”

Cái ‘tuyệt vời’ của Caitlin cũng có tác dụng khi Amita sau đó nắm lấy ngực của mình mà để lộ một vẻ mặt nao núng.

Nhưng mà, Amita rất bướng bỉnh; thuyết phục ông là cả một vấn đề. Ông nhảy xuống từ cánh tay của Daphne và nói to,

“Hầy! Đừng hòng! Ta sẽ không bị lừa đâu!”

Một thái độ khá quyết đoán, song Daphne chỉ nhẹ nhàng thở dài một hơi và thay đổi chiến thuật.

“Amita, không phải ông nói rằng ông muốn sửa lại trang bị của Cửu Hoàng Tử sao?”

“Hử? Daphne, cô đang nói về cái gì vậy? “

In-gong hỏi với vẻ bỡ ngỡ. Daphne, với một giọng điệu bình tĩnh, tiếp tục trả lời,

“Nhìn thì tốt đấy, nhưng chúng vẫn chưa được điều chỉnh. Amita muốn sửa lại trang bị để phù hợp với Cửu Hoàng Tử hơn.”

Cô đang đề cập đến các tạo tác thuộc về các Cổ Long.

In-gong vội nhìn Amita.

“Amita?”

“Ohh, bố mày vẫn sẽ không làm đâu!”

Xử lý trang bị từ những Cổ Long là một cám dỗ khá lớn đối với Amita. In-gong nhìn xuống Amita, rồi đột nhiên nói,

“Đợi đây một lát.”

In-gong hướng vào bên trong ngôi đền. Rồi một lúc sau…

Ngay khi In-gong trở lại từ lối vào của ngôi đền, Amita nhảy bẫng lên. Khuôn mặt ông thoáng hoảng hốt khi ông liếc vào trong đền rồi kêu lên,

“Éc! Đùa à?”

Tất nhiên, không một ai đáp lại, nhưng Amita đã nghe thấy điều gì đó. Vai ông chùng xuống rồi ông thở một hơi dài. Rồi bằng một ánh nhìn giận giữ ông lườm In-gong.

“Ngươi! Ngươi đã làm gì với Vĩnh Hằng Chi Hỏa? Tại sao ngài ấy lại bảo ta đi theo ngươi cơ chứ???” (Trans: Đoán xem.)

Đuôi của Amita nện mạnh xuống nền đất. In-gong chỉ cười với khuôn mặt thư thái và nói với Amita,

“Thế, ông sẽ đi với chúng tôi chứ?”

“Chậc…không thể tránh được.”

Đây là mệnh lệnh của Vĩnh Hằng Chi Hỏa.

Amita thường cải trang thành người sử dụng hoặc người trông coi Vĩnh Hằng Chi Hỏa, nhưng thực chất ông là giáo thần thờ phụng ngọn thánh hỏa ấy. Amita thở hắt một cái rồi nói.

“Vĩnh Hằng Chi Hỏa chưa sẵn sàng để di chuyển, vì vậy ta không thể đi ngay bây giờ. Cuộc chia ly vẫn chưa hoàn tất đâu. Cùng lắm là trưa mai mới khởi hành được.”

“Tôi hiểu. Cũng là dịp để phi hành đoàn của Hắc Hỏa Long nghỉ ngơi nữa.”

Họ đã không thể chợp mắt vì phải khởi hành vào giữa đêm. Và từ giờ đến trưa mai là thời gian để họ nghỉ ngơi cho đến khi hết mệt mỏi.

Khi mọi thứ gần như đã ổn định, Silvan tiếp cận Amita. Anh làm điều này bởi vì mỗi người trong nhóm được cho là sẽ nhận được một trang bị từ Amita.

“Xin lỗi, ngài Amita, tôi cũng …”

“Đéo mẹ, cái gì nữa đây? Nhà người muốn cái mẹ gì nữa?”

Cơn giận của Amita bùng nổ làm Silvan giật nảy lên.

“A- không có gì.”

Amita là đồng bạn của kiếm công tước, cho nên Silvan không muốn chọc giận ông.

“Vui lên nào.”

Carack vỗ vai Silvan và anh gật đầu với một vẻ mặt ủ rũ.

&

Buổi trưa ngày hôm sau …

Sau khi chuẩn bị rời khỏi ngôi đền, Amita đứng phía trước cửa đền rồi đập mạnh đuôi xuống đất.

“Đừng cười! Tuyệt đối đừng có mà mở miệng cười!”

Amita đang mang một cái hộp gỗ nhỏ trên lưng như một cái balo. Có một vài nét chạm khắc ngộ nghĩnh trên vân gỗ, nhưng điều đó lại làm cho ông gấu mèo trông càng dễ thương hơn. (Trans: Ưm ưm!!? Trích Nezuko-chan~~)

” Ông gấu mèo trông thật dễ thương với một chiếc ba lô.”

Caitlin nói và phần còn lại của nhóm cũng gật đầu hưởng ứng với một biểu cảm ấm áp. In-gong không nhịn được cười mà hỏi,

“Amita này, Vĩnh Hằng Chi Hỏa trong cái hộp này hả?”

“Ừ, biết điều thì bảo vệ ta cho tốt vào.”

Amita nói xong thì liền nhảy lên Hắc Hỏa Long. Sau khi nói lời tạm biệt với Kafran, vệ thần của Rừng Nhện, cả nhóm cũng không trì hoãn gì nữa.

Hắc Hỏa Long bắt đầu mở rộng các cánh buồm và từ từ cất cánh. Sau khi làm dịu cơn giận của Amita, Felicia đi đến nơi Silvan đang đứng. Đó là bởi vì anh có vẻ khác với thường lệ.

Bất kể những gì cô đã làm, trong thân tâm cô vẫn luôn nghĩ Silvan là một người anh tốt. Hai người họ có mối một mối hệ thân thiết ruột thịt. Mặc dù anh trông có thể bình thường với người khác, nhưng làm sao qua mắt được Felicia.

“Silvan, gương mặt đó là sao vậy?”

Silvan cố tỏ vẻ bình tĩnh, nhưng rõ ràng có chút kỳ lạ. Anh nhìn về một nơi xa xăm và ngượng nghịu nở nụ cười

“Anh sẽ sớm phải gặp Chris.”

Đây sẽ là cuộc hội ngộ đầu tiên giữa hai người họ sau nhiều năm xa cách.

Hắc Hỏa Long hòa mình cùng những ngọn gió. Nơi mà họ hướng đến là cung điện của tộc Lang Nhân.

Lãnh thổ của Đệ Thất Hoàng Tử Chris Moonlight và Đệ Tứ Vương Hậu Elaine Moonlight.

———————————————————————————————

Trans: Sea Wind.

Edit: Fatking.