브레이커즈 - Breakers

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 367

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 717

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 252

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1654

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 672

Osananajimi ga Zettai ni Makenai Love comedy

(Tạm ngưng)

Osananajimi ga Zettai ni Makenai Love comedy

Shuichi Nimaru

Người bạn thời thơ ấu của tôi Shida Kuroha dường như có tình cảm với tôi. Cô ấy sống ngay bên cạnh, nhỏ bé và dễ thương.

3 368

Chương 94

In-gong chầm chậm mở mắt.

 

Đôi ngươi mờ ảo của cậu dần trở nên rõ ràng, và thứ đập vào mắt In-gong trước nhất là cái trần nhà.

 

‘Mình bắt đầu thấy quen dần với việc này rồi đấy….’

 

In-gong thầm nhủ, mắt chớp chớp vài cái.

 

Đây là lần đầu tiên cậu bị bất tỉnh ngay giữa một cuộc chiến. Mặc dù lúc nào người cậu cũng mệt nhừ sau khi giao tranh, nhưng cậu vẫn có thể gắng gượng được tới tận tàn cuộc. Ngay cả lúc chiến với Gerard, In-gong cũng chỉ ngất đi sau khi kết cục đã định.

 

‘Có lẽ mình nên tăng thêm điểm vào ‘Sức bền’ và ‘Sức chịu đựng’… Khoan đã, nó là loại khí tức, vậy mình nên tăng điểm vào Cường khí thì hơn.’

 

Tâm trí cậu tỉnh táo hẳn lên, bất chợt cậu cảm thấy có làn hơi ấm ở ngay bên cạnh mình.

 

In-gong ngoảnh đầu sang bên. Chẳng mấy bất ngờ, đó là Caitlin đang nằm thiếp đi bên cạnh cậu.

 

Felicia và Carack biết rõ Ánh Nguyệt Lõi và Ánh Tinh Lõi có hiệu quả ra sao, nên họ đã để cho hai người nắm tay nhau hệt như lúc còn ở vương điện thuộc tộc Lang Nhân.

 

Có một luồng ánh sáng cam thẫm chắn giữa hai cơ thể, khiến cho cậu không thể nhìn thấy rõ khuôn mặt của Caitlin, nhưng cậu biết chắc rằng cô vẫn đang say giấc trong yên bình. Trái tim In-gong nóng ran lên khi cậu nhìn sang cô.

 

‘Shutra cũng vậy nữa.’

 

Caitlin đã nói như vậy.

 

Cậu cảm thấy có chút xấu hổ khi cứ phải hút sạch ‘khí’ của cô, nhưng trông cô lúc này mới đáng yêu làm sao.

 

‘Bình tĩnh, bình tĩnh nào.’

 

In-gong hít lấy một hơi thật sâu rồi nhổm người ngồi dậy. Đột nhiên, lại có ai đó ôm chầm lấy hông In-gong.

 

‘Chủ nhân, ngài tỉnh lại rồi!’

 

Còn ai khác ngoài Green Wind. Cô nàng liền nằm đè lên cả chân cậu. Thấy vậy, In-gong chỉ quay qua nhìn cô rồi lấy tay trái vò vò cái đầu nhỏ nhắn kia.

 

“Chà, chà. Phải rồi, phải rồi. Ấy ấy.”

 

Cảm giác y như khi cậu chăm sóc con Maybach. 

Được một lúc thì Green Wind bắt đầu càm ràm.

 

“Ngài hành xử khác với bình thường quá, nhưng mà việc này vẫn tuyệt lắm. Xin ngài cứ tiếp tục đi thưa Chủ nhân.”

 

Tuy không biết chắc được tâm trạng của cô nàng ra sao, cũng bởi vì cô đang dụi dụi đầu mình vào cổ In-gong, nhưng cậu cũng thầm rõ rằng cô ấy cảm thấy thế nào.

 

Ian-gong cười lớn rồi vỗ nhẹ vào lưng Green Wind.

 

“Phải, phải. Làm tốt lắm. Em quả là nhanh trí khi nghĩ ra trò đánh lừa vệ binh bằng diệp quang đấy.”

 

Những lời tán dương cứ thế được cậu thì thầm vào tai cô. Green Wind khẽ nhoài người ra và nhìn thẳng vào mắt In-gong. Cô nói với một nụ cười tươi rói trên môi.

 

“Ngài nhận ra rồi à? Chủ nhân quả là một người tuyệt vời mà. Hãy khen ngợi sự thông minh của em nữa đi.”

 

Nói rồi cô lại vùi đầu mình vào vòng tay của In-gong.

 

1,000 năm đơn côi chắc hẳn phải đáng sợ với cô nàng lắm. Hay, phải chăng đây chỉ là bản tính thật sự của em ấy?

 

Cuối cùng, In-gong chỉ biết cười phá lên rồi tiếp tục vuốt ve Green Wind. Ôi mái tóc của cô nàng mới mềm mại làm sao…..

 

“Đúng, đúng. Phải, phải rồi. Aaaaaaa, đã quá đi.”

 

Thật may là Maybach hiện đang ở Cung điện Quỷ Vương.

 

In-gong cảm thấy lòng rạo rực hẳn lên khi mà ở hai bên cậu là những tuyệt sắc mỹ nhân đang nằm gọn trong vòng tay của mình. Bất giác, cậu liền đưa mắt nhìn quanh phòng, cố lảng đi những suy nghĩ kỳ lạ ở trong đầu.

 

Những bức tường, trần nhà và đồ nội thất đều tuyệt đẹp, nhưng căn phòng lại có phần khá hẹp. Và có vẻ như In-gong và Caitlin đang nằm trên một chiếc giường đơn khá lớn, chứ không hẳn là một chiếc giường đôi.

 

“Chẳng nhẽ đây là phòng trên con tàu bay của Silvan ư?”

 

Nghe thấy In-gong nói vậy, Green Wind liền bật người lên nhìn cậu với vẻ ngạc nhiên.

 

“Ngài tuyệt thật đấy, thưa Chủ nhân. Sao ngài biết được vậy?”

 

“Ta cũng không rõ nữa.”

 

In-gong liền chỉ tay về phía bức tường đối diện, Green Wind liền đưa mắt nhìn theo. Ở đó có một bức chân dung lớn đang được treo trên bức tường sơn trắng.

 

Người trong bức tranh sở hữu một mái tóc màu bạc, một làn da nâu căng tràn sức sống, một vẻ đẹp đầy tao nhã khiến ai nhìn vào cũng đều phải mê say… Tuy nhiên, thứ nổi bật nhất có lẽ là miếng che mắt đang che đi con mắt bên phải, cùng với chiếc mũ thuyền trưởng được đính lông vũ lên trên. Người trong bức tranh kia đang đứng với dáng vẻ trông rất dũng mãnh, mặc dù nom có phần không thoải mái cho lắm.

 

‘Nó làm mình nhớ đến mấy bức chân dung của Napoleon.’

 

Trong tranh, Silvan đang mặc một chiếc quần lụa bó sát người.

 

In-gong đưa mắt nhìn về phía Green Wind.

 

“Những người khác đâu rồi?”

 

“Mọi người vẫn đang ngủ. Cuộc chiến chỉ mới kết thúc mấy tiếng trước mà thôi thưa Chủ nhân. Và giờ vẫn đang còn rất sớm nữa. Felicia muốn trông nom cho vị Chủ nhân tuyệt vời của em, nhưng công chúa cũng đã rất mệt mỏi sau một ngày dài. Ngài ấy quyết định nghe lời em khuyên mà đi nghỉ ngơi rồi.”

 

Bất giác, In-gong thấy có một điểm khá kỳ lạ trong câu chuyện của cô.

 

“Tuyệt vời?”

 

Cậu đoán là cô ấy đang ám chỉ đến mình, nhưng như thế thì lạ quá.

 

Green Wind liền vô tư đáp lại.

 

“Ngài thực sự còn trên cả tuyệt vời nữa cơ. Không những thế, chẳng phải Chủ nhân cũng thấy vui khi có ai đó khen mình tuyệt vời đấy thôi.”

 

Chuyện đấy thì cậu chối kiểu gì được cơ chứ. Green Wind quay qua liếc nhìn Caitlin một cái, rồi lại dựa sát vào cậu với một khuôn mặt rạng rỡ.

 

“Chủ nhân là tuyệt nhất.”

 

Mấy lời nói vô tư đó quả rất sướng tai người nghe. In-gong ho hắng mấy cái, hòng giấu đi con tim đang đập thình thịch trong lồng ngực.

 

“Ừm, ta không từ chối mấy lời đấy đâu. Cơ mà, làm ơn đừng có bắt chước tính cách của Caitlin nhé.”

 

“Em không biết ngài đang nói gì hết trơn á ahihi.”

 

Green Wind khẽ mỉm cười và nhổm người dậy. Ngay khi đầu mình đụng vào vai In-gong, hai má cô đỏ ửng lên.

 

“Chủ nhân hãy nghỉ ngơi thêm một chút nữa đi. Còn lâu lắm mới tới buổi sáng mà.”

 

“Phải rồi nhỉ.”

 

Đồng hồ trên cái bản đồ nhỏ vẫn đang báo giờ là 2 giờ sáng. Đúng như Green Wind nói, trời còn lâu mới tới sáng.

 

In-gong bèn nằm xuống giường và nhắm mắt lại. Giờ cậu chỉ còn cảm thấy được hơi ấm toả ra từ người Caitlin ở bên cạnh mình, rồi cứ thế mà thiếp đi lúc nào không hay.

 

&

 

“Một lần nữa, anh xin tự giới thiệu. Anh đây là Đệ Ngũ Hoàng tử Silvan Doomblade. Như cậu đã thấy, anh là hoàng tử của bầu trời, người có thể rẽ mây cưỡi gió mà đi tới khắp cùng trời cuối bể.”

 

“Thật là đáng xấu hổ mà…như mọi người đã biết rồi đấy, đây là ông anh sinh đôi của chị.”

 

Sáng hôm sau…

 

In-gong và Caitlin đang rửa sạch bụi bẩn trên người bằng nước mà Carack đưa cho họ thì Felicia và Silvan bất chợt tới thăm.

 

Silvan lườm Felicia một cái khi thấy cô tỏ ra xấu hổ, rồi tặc lưỡi.

 

“Felicia, đừng có ngại ngùng như thế. Là em gái của anh, em phải hiểu rằng mình xinh đẹp và duyên dáng đến nhường nào chứ. Thay vì cảm thấy tự ti về mình, hãy đứng ngẩng cao đầu và thật kiêu hãnh đi xem nào.”

 

Anh chàng không hề biết tại sao em gái của mình lại xấu hổ đến nỗi muốn đào lỗ mà chui xuống, hoặc có lẽ là anh ta chỉ đang phớt lờ việc đó đi.

 

“Ôi tôi muốn chết quách đi cho rồi.”

 

Felicia lấy chiếc quạt che đi khuôn mặt đang đỏ bừng vì ngượng của mình, khẽ thở dài ra một tiếng. Trông cô như muốn xấu hổ thay cho cả phần người anh Silvan của mình. Nhưng tiếc thay, cô chẳng thể nào cứ thế mà than vãn trước mặt người khác được.

 

In-gong mím chặt môi mình lại cố nhịn cười, còn Caitlin lại hết nhìn về phía Felicia rồi lại nhìn sang Silvan với con mắt hiếu kỳ.

 

Felicia, người lúc này mới chỉ phần nào lấy lại được bình tĩnh, chỉ về phía In-gong và Caitlin.

 

“Đây là Caitlin và Shutra. Silvan, anh đã gặp họ chưa?”

 

“Chà, khó nói lắm. Cũng đã lâu lắm rồi kể từ khi bọn anh gặp nhau mà.”

 

Silvan đưa mắt nhìn In-gong và Caitlin. Ánh mắt của anh lộ rõ vẻ khó chịu.

 

Tuy thế, Caitlin vẫn lễ phép đáp lại lời chào của anh với khuôn mặt rạng ngời.

 

“Thật tuyệt khi được gặp anh ở đây, thưa anh Silvan.”

 

“Anh cũng rất hân hạn được gặp em.”

 

Không như Felicia, anh ta nói chuyện với Caitlin rất có chừng mực. Chính xác hơn là với cả In-gong và Caitlin. Khác với Felicia, Silvan khó có thể cư xử thân thiện với hai người họ được.

 

Sau lời chào hỏi, Silvan bỗng nhiên nghiêm lại. Anh nheo mắt nhìn Caitlin và hỏi.

 

“Chris dạo này có ổn không vậy?”

 

Anh hỏi nghe có phần bình tĩnh hơn khi so với lúc Chris nhắc đến Silvan, nhưng nó cũng chẳng mấy thân thiện cho lắm.

 

Caitlin chỉ mỉm cười đáp lại.

 

“Anh ấy vẫn khoẻ. Mọi chuyện đều đang rất tốt ạ.”

 

“V-Vậy à.”

 

Silvan tỏ ra hơi bối rối khi thấy Caitlin vẫn có thể bình tĩnh đến như vậy. Felicia bật cười trước cuộc trò chuyện nho nhỏ của hai người họ và đưa tay lên vai Silvan mà nói.

 

“Silvan đến đây là vì chị đấy. Lúc còn ở lãnh thổ của tộc Lycanthrope, chị đã dùng phương tiện liên lạc đường dài và gọi cho anh ấy.”

 

“Chị Felicia?”

 

“Đúng rồi đấy. Anh ấy có bảo là sẽ đi tới đây để gặp chị. Chị cứ tưởng nó sẽ mất nhiều thời gian lắm cơ, do anh ấy đang ở khá xa nơi này, nhưng hoá ra lại nhanh hơn chị tưởng nhiều.”

 

Cô không nhắc đến Silvan khi họ cầu cứu tiếp viện ở Spider Forest là cũng có lý do cả. Felicia lúc đấy vẫn đinh ninh rằng muốn gặp Silvan thì cũng phải tới hai tuần nữa cơ.

 

Silvan kéo Felicia lại gần rồi xoa xoa đầu cô nàng.

 

“Giọng Felicia lúc đấy nghe rất là mệt mỏi, nên anh nghĩ mình phải tới đây nhanh nhất có thể. Vì vậy mà anh đã chạy như bay không quản ngày đêm để tới đây gặp cô em gái yêu dấu của mình đấy.”

 

Ấy vậy mà cô nàng lại chẳng tỏ ra thích thú gì lắm với cái giọng ngọt xớt kia của anh trai. Chris thương Caitlin hết mực, nhưng xem ra Silvan thương Felicia còn hơn cả thế nữa. Felicia cố không thở dài thành tiếng và nói với Caitlin.

 

“Chị xin lỗi về ông anh của chị nhé. Đầu anh ấy tuy có rơi mất vài con ốc, nhưng anh ấy không phải là người xấu đâu. Anh ấy chẳng qua chỉ là một tên ngốc thôi ấy mà.”

 

Cailtin khẽ gật đầu. Thấy không khí có phần hơi nặng nề, In-gong bèn nói với Silvan.

 

“Anh đã giúp chúng em rất nhiều trong trận chiến hôm qua. Thay mặt mọi người em xin gửi lời cảm tạ tới anh.”

 

Dù cho làn sóng đầu tiên đã bị đẩy lui, nhưng sự hiện diện của Silvan cũng đã giúp họ rất nhiều. Anh ấy còn lo liệu tất cả mọi thứ sau khi In-gong và Caitlin bất tỉnh nữa.

 

Silvan nhướn nhìn về phía In-gong đang đứng, rồi đáp lại bằng một nụ cười cay đắng.

 

“Anh đã làm hết sức mình, nhưng…cậu mới là người giữ vai trò chủ chốt trong cuộc chiến đó. Cậu rất là bá đạo đó. Anh có nghe đôi điều về cậu rồi, nhưng thật không ngờ là cậu lại tài giỏi đến mức này. Quả là rất đáng kinh ngạc đấy.”

 

“Thấy chưa? Chẳng phải em đã bảo anh rồi còn gì? Shutra của chúng ta tuyệt lắm có phải không?”

 

Felicia hơi rướn mặt lên vẻ vô cùng hãnh diện. Ngay cả Caitlin cũng gật đầu đồng tình.

 

“Shutra thật sự rất tuyệt vời.”

 

Nếu có Chris ở đây, anh ấy chắc hẳn sẽ tự hỏi tại sao hai người họ lại nói như thế. Nhưng, đây lại là Silvan.

 

Silvan chỉ nhún vai một cái rồi nói với Felicia với tông giọng buồn bã.

 

“Felicia, người anh trai này của em cũng tuyệt vời lắm đấy. Nếu mà anh bỏ cái miếng che mắt này ra thì…”

 

“Chị thật lòng xin lỗi về ông anh của mình.”

 

Felicia nhanh chóng cắt ngang lời của Silvan. Tuy nhiên, Caitlin lại nổi hứng tò mò.

 

“Anh Silvan ơi, chuyện gì sẽ xảy ra một khi anh tháo miếng che mắt ra?”

 

“Ấy bỏ mẹ!.”

 

Felicia vội thốt lên, nhưng đã quá muộn rồi. Silvan cười tươi rạng rỡ, nói.

 

“Thật tốt là em đã hỏi. Miếng che mắt này là một vật được thiết kế đặc biệt để kìm hãm lại sức mạnh của anh. Một khi anh giải phóng nó, sức mạnh thực sự của anh sẽ hoàn toàn thức tỉnh. Nhưng bởi vì thứ sức mạnh đó vô cùng nguy hiểm, nên anh phải luôn luôn kìm hãm bằng cách này.”

 

“Oaaaa!”

 

Caitlin thốt lên đầy ngưỡng mộ, còn Felicia thì mặt đỏ bừng lên mà lắc đầu nguầy nguậy.

 

“Caitlin, em nên giữ chừng mực một chút.”

 

“Hử? Nhưng điều ấy thực sự tuyệt vời mà. Anh ngầu lắm đó, anh Silvan.”

 

Silvan cảm thấy hơi bối rối khi thấy sự ngưỡng mộ chân thành của Caitlin. Anh bèn quay qua In-gong và hỏi.

 

“Nói mới nhớ. Shutra, cái kỹ thuật mà cậu dùng – Chris cũng sử dụng kỹ năng tương tự như vậy. Phải chăng cậu đã học được Beast Authority từ tộc Lang Nhân?”

 

“Vâng, em đã học được vài chiêu cơ bản từ Chris và Caitlin.”

 

“Shutra của chúng ta rất là khác thường đó.”

 

Felicia lại một lần nữa tung hô In-gong và Caitin lại gật gù tán thành.

 

“Ngay cả Kiếm Công Tước cũng rất khen ngợi tài năng của cậu ấy đấy.”

 

“Khoan đã, ngài Kiếm Công Tước á?”

 

Silvan lập tức thay đổi thái độ. Anh ngớ người ra, quay lại nhìn Felicia.

 

“Felicia, thế nghĩa là sao vậy?”

 

“Ừm, à thì.. chuyện đó…”

 

Felicia tỏ vẻ khổ sở khi cố lảng tránh ánh mắt của người anh. Cô biết mọi chuyện sẽ thành ra thế này một khi nhắc tới ngài Bá tước Kiếm mà.

 

Silvan hết liếc nhìn Felicia một hồi lâu, rồi lại quay qua nhìn về phía Caitlin. Ngay lúc đó, có tiếng gõ cửa vang lên.

 

“Mấy người bắt ta phải đợi đến bao giờ nữa hả?”

 

Amita đang đứng đợi ở trước cửa với vẻ khá rầu rĩ. Felicia lập tức quay về phía ngài.

 

“Amita.”

 

“Phải, ta đây. Có chuyện gì sao?”

 

“Không, không hẳn.”

 

Silvan biết rằng Amita là bạn của ngài Bá tước kiếm, nên liền nhanh chóng lui lại trong thất vọng. Amita hậm hực nhìn Silvan một lúc, rồi bước tới chỗ mọi người.

 

“Hai người không sao rồi chứ?”

 

“Cảm ơn vì ông đã lo lắng, chúng tôi khoẻ hẳn rồi.”

 

“Tôi cũng vậy.”

 

In-gong đáp lại trước, theo sau đó là Caitlin.

 

Amita vỗ vỗ cái đuôi của mình xuống sàn tỏ vẻ hài lòng, rồi nói.

 

“Nhờ có các cậu mà ta mới có thể bảo vệ được Vĩnh Hằng Chi hoả. Vì vậy, ta quyết định là sẽ tự tay chế tác trang bị cho các cậu như đã hứa, nhưng trước hết chúng ta còn có vài việc phải làm đã.”

 

Vẫn còn có chuyện gì nữa sao?

 

Trong khi mọi người vẫn đang thắc mắc là có chuyện gì, Amita đã quay qua In-gong và nói.

 

“Cửu hoàng tử, Vĩnh hằng Chi hoả muốn gặp cậu.”

 

“Hử?”

 

“Đùa làm gì. Đi theo ta nào.”

 

Vĩnh hằng Chi Hoả…

 

Ngọn lửa thiêng, một di vật của các vị thần.

 

Tất thảy mọi người đểu sửng sốt, không nói nổi lấy một lời.

—————————————————————————————-

Trans: Feedlord

Edit: Fatking