브레이커즈 - Breakers

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 385

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 766

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 263

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1786

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 731

Osananajimi ga Zettai ni Makenai Love comedy

(Tạm ngưng)

Osananajimi ga Zettai ni Makenai Love comedy

Shuichi Nimaru

Người bạn thời thơ ấu của tôi Shida Kuroha dường như có tình cảm với tôi. Cô ấy sống ngay bên cạnh, nhỏ bé và dễ thương.

3 392

Chương 90

Bình minh vừa ló dạng, không gian xung quanh ngay lập tức biến đổi.

Rừng Nhện, từng bành trướng rộng rãi dưới sự ảnh hưởng của mặt trăng xanh, đã quay trở lại hình dạng vốn có. Bọn dã thú và quái vật thay vì gào rú gầm thét, nay đang chìm trong giấc ngủ say sưa. 

Sau cuộc gặp gỡ với Amita, không còn đợt tấn công nào khác xuất hiện nên cả nhóm tranh thủ nghỉ ngơi. 

Lượt canh phiên sau cùng là của Daphne, vì thế cô tiện tay giải thích tình hình đêm qua cho ba người lang nhân vừa tỉnh ngủ. 

Caitlin và Seira xấu hổ về hành động của bản thân trong tối hôm trước. Felicia an ủi họ, rồi liền đưa lệnh cho Robin. Cô nghĩ rằng nên báo cáo thêm tin tức, do tình huống đã chuyển biến theo chiều hướng tệ hơn khi Karma rời đi. 

Sau khi Robin khởi hành, cả nhóm nhanh chóng hoàn tất bữa sáng rồi hướng đến Rừng Nhện. 

Không giống như hôm qua, không một con thú hay quái vật cản đường họ. Có những con họ đụng phải, nhưng chúng đang trong tình trạng kiệt sức nên không có giao tranh gì cả.

Sử dụng bản đồ thu nhỏ, In-Gong dẫn đoàn. 

Họ nhanh chóng tìm thấy Amita ở gần nơi bức tường vô hình kia. Đứng trên một tảng đá, ông nhìn họ mà cằn nhằn,

“Hử, sao lại có thêm người vậy?”

Ánh mắt sắc lạnh của Amita nhắm tới Green Wind ở bên cạnh In-Gong. Green Wind dưới nhân dạng hùng hổ tuyên bố, trong khi đang ôm lấy tay của In-Gong.

“Này nhé gấu mèo biết nói, hôm qua tôi cũng ở cạnh cạnh chủ nhân đấy, cho nên tôi cũng muốn phần của mình nữa.”

Một giọng nói trong trẻo vang lên, giống như khi lần đầu cô xuất hiện ở Enger Plains. Song, Amita nhăn mặt bởi nội dung mà giọng nói ấy mang tới.

“Cô là một vệ thần, vì lý do gì mà tôi phải tạo trang bị cho cô chứ?”

Green Wind lắc đầu trước những lời từ Amita, rồi hờ hững trả lời,

“Sinh mệnh tôi thuộc về chủ nhân, đồng thời của ngài cũng là của tôi. Đúng, đúng như thế. Chính vì vậy, tôi muốn nhận những lời khen ngợi từ chủ nhân. Tôi muốn trở nên mạnh hơn, để ngài không phải lãnh chịu những cơn đau.”

Nói xong, cô mỉm cười với In-Gong. Ánh mắt cô trông như một con cún đang chờ đợi một cái xoa đầu từ chủ nhân của nó vậy.

Trong khi mọi người đều đang nhìn, In-Gong liền đáp ứng mong ước của Green Wind với biểu hiện ngượng ngùng trong khi Amita thì cạn lời.

Carack gật gù rồi lẳng lặng đề nghị,

“Tôi muốn nói cho ông điều này, một người bạn đồng hành của chúng tôi đã rời đi để gọi tiếp viện. Cậu ta là người ở cùng với tụi này tối hôm trước ấy.”

Ông đang đề cập tới Robin.

Amita thay vì trả lời thì càu nhàu cáu bẳn, xong y liếc nhìn những gương mặt lạ lẫm khác.

“Nhóc Đệ Bát Công Chúa và, hầu cận?”

“Seira.”

“A, một con gấu mèo biết nói kìa!”

Người đầu tiên lên tiếng hiển nhiên là Seira, kế đến là Caitlin. Cô vội vã chỉnh sửa lại hành vi không đúng đắn của bản thân khi mọi ánh mắt đều hướng về phía mình.

Má cô ửng đỏ khi cô lên tiếng,

“E hèm…. C-Cháu là Đệ Bát Công Chúa, Caitlin Moonlight. Thật là một vinh dự khi được diện kiến ông, người nghệ nhân trong những giai thoại.”

Kì lạ thạy, dáng vẻ bình tình lúc này của cô khá giống với của Đệ Tứ Vương Hậu Elaine.

Dù thế, gò má của cô vẫn còn ửng đỏ. Sau khi màn chào hỏi kết thúc, đôi mắt Caitlin sáng lấp

lánh, như thể cô đang khao khát một điều gì đó nhưng không thể giải bày.

Amita cười lớn, hỏi,

“Sao, nhóc có gì muốn nói à?”

“Ch-Cháu chạm vào ông được không…ạ?”

Felicia đờ người ra trước câu hỏi ngượng ngùng của em gái mình, trong khi Seira thì xấu hổ mỉm cười.

Bình thường, sự hiện diện của Chris như một cái mỏ neo, giúp kìm chế các mạch cảm xúc của Caitlin, nhưng bây giờ anh làm gì có ở đây, nên cũng dễ hiểu khi các hành vi cử chỉ của cô có hơi bất thường một chút.

Amita trông có hơi đỏ mặt, nhưng ông ra vẫn gật đầu.

“Ta cho phép.”

“Cháu cám ơn!”

Nói rồi, Caitlin nhào thẳng tới Amita với vẻ mặt rạng rỡ. Cô nhẹ nhàng xoa xoa đầu của Amita và dường như, y có vẻ đang hưởng thụ nó thì phải.

Green Wind nheo mắt nhìn cảnh tượng trước mặt rồi thắc mắc,

“Chủ nhân, lúc mà được khen trông em có giống như thế không?”

“Làm gì có, em còn tệ hơn nhiều.”

Green Wind á khẩu bởi lời của In-Gong, song cậu chỉ đơn giản xoa lấy đầu cô một vài lần. Cô nhăn mặt, nhưng vẻ mặt cô sớm tràn ngập niềm hạnh phúc khi cô rạng cười.

Felicia nhanh chóng đổi chủ đề,

“À ừm,…. Mọi người về việc chính nào.”

Đang nằm gọn trong vòng tay của Caitlin, Amita ra vẻ lên tiếng,

“Cô cũng có thể ôm ta nếu cô muốn. Ta cho phép hết!”

“Không cần thiết.”

Felicia có hơi do dự, nhưng cô từ chối và xòe quạt của mình.

Tuy bị hắt hủi, nhưng nhờ có Caitlin nên tâm trạng Amita khá tốt, thành ra ông chẳng bận tâm lắm về việc ấy.

“Đêm nay chúng sẽ tấn công ngọn tinh thể, cho nên ta đã nghĩ ra một kế sách.”

Amita nhảy khỏi tay Caitlin và lôi ra một mảnh giấy từ không khí. In-Gong phân vân liệu nó có phải là một dạng ma thuật lưu trữ đồ vật giống như của cậu, hay là một loại pháp cụ nào đó. Song, cậu bỏ qua ý nghĩ ấy mà tập trung vào tờ giấy kia. 

Trên mặt giấy là tấm bản đồ mờ nhạt, miêu tả địa hình vây xung quanh một ngọn lửa xanh.

“Cho đến lúc này, kiểu giao chiến của bọn chúng được chia làm 2 giai đoạn. Giai đoạn đầu tiên, những con dã thú và lũ quái vật điên dại sẽ tấn công khu vực ranh giới của ngọn tinh thể. Về cơ bản chúng chỉ biết cắm đầu mà đánh thôi. Các người chắc hẳn đã chứng kiến cách chúng giao chiến tối qua rồi.”

Bọn dã thú ấy chỉ có chạy tới chạy lui, hành động một cách điên cuồng.

Amita liếc sang Caitlin và Seira, sau đó nói với In-Gong,

“Tộc lang nhân khá nhạy cảm với cuồng tinh linh do bản tính hoang dại của họ, nên ta hy vọng ngươi đã chuẩn bị sẵn phương thức để giải quyết chuyện đó.”

“Chúng tôi đang bàn luận về chuyện ấy.”

Nhóm cậu đã thảo luận về vấn đề này từ tối hôm trước.

Amita trông có vẻ hài lòng với câu trả lời cụt ngủn của In-Gong.

“Khoảng khắc ngọn tinh thể suy yếu, tên cự nhân màu trắng sẽ xuất hiện để phá hủy nó. Có ai thấy gã khổng lồ ấy tối qua không?”

“Có, một luồng sáng màu trắng phát ra từ cơ thể hắn.”

“Cơ thể ấy, là sự dung hợp từ các vệ binh đã hóa điên. Hắn cũng tỏa ra ‘khí’ tím nữa.”

Gã cự nhân màu trắng có chiều cao xấp xỉ 20m. So với một con Tử Cốt Long thì gã to hơn nhiều, nên ông lúng túng không biết phải xử lý gã như nào.

“Phương thức tấn công được lặp lại suốt nhiều ngày nay rồi, nên ta nghĩ đêm nay cũng sẽ như thế. Chiến lược của ta, đơn giản thôi.”

Amita đặt lên giấy vài đồng xu màu đỏ, tượng trưng cho quân địch.

“Bằng cách tạo một lỗ hổng từ bên trong, bọn quái vật sẽ bị dẫn dụ theo lối đó và ngươi, sẽ hạ gục chúng và ngăn không cho ngọn tinh thể bị suy yếu.”

Amita thả xuống đồng xu màu xanh dương ở ngay trước những đồng màu đỏ, sau đó y lấy ra một đồng xu màu trắng và tiếp tục nói,

“Nếu ngọn tinh thể không bị suy yếu, tên khổng lồ sẽ không có cửa đánh vỡ nó. Ta đã tính toán lực phá hủy của hắn trong mấy ngày qua và cho tới giờ, ta nhận thấy bọn chúng không thể giữ gã khổng lồ ấy trong một thời gian dài được. Ta có thể mập mờ đoán được giới hạn triệu hồi của gã.”

Amita di chuyển các xu màu đỏ và gõ lên ranh giới của ngọn tinh thể bằng đồng xu trắng.

Nếu như ngọn tinh thể không bị phá vỡ khi trời sáng, bọn chúng sẽ rút lui và hồi sức. Nếu chúng ta có thể cầm cự được hai ngày như vậy, chiến thắng là của chúng ta.”

Sau khi Amita hoàn thành giải thích kế hoạch, Felicia quỳ xuống ngang với tầm mắt của ông và hỏi.

“Ông đang nói rằng, tiếp viện sẽ tới vào lúc ấy?”

Để cho quân viện trợ mà Karma kêu gọi có mặt, hai ngày có hơi gấp gáp. Nhưng, Amita lại lắc đầu.

“Sẽ có quân tiếp viện, nhưng ta muốn mình chủ động hơn.”

Y cười và gõ lên phần trung tâm của tờ giấy.

“Ở trung tâm, vốn cũng là vị trí của ngọn lửa, vũ khí của ta đang sạc năng lượng. Một khi hoàn tất, gã cự nhân kia sẽ chẳng là cái đinh gì cả.”

Amita tự hào tuyên bố dõng dạc, giọng ông nghe có vẻ lớn hơn bình thường. Ánh mắt Felicia lấp lánh sự tò mò, băn khoăn về loại vũ khí mà y sở hữu, song, Carack lại nghĩ khác.

“Đáng lẽ ông không nên sạc điện cho nó.”

Ông ước gì nhóm có thể sử dụng nó ngay và luôn.

Amita liếc mắt nhìn Carack, sau đó quật mạnh đuôi xuống đất,

“Nó không phải là kiểu vũ khí có thể tích trữ năng lượng. Dù sao thì, các người nắm rõ kế hoạch rồi chứ?”

“Sơ sơ. Chúng ta chỉ cần cầm cự trong hai ngày tới thôi, phải không?”

Felicia xác nhận lại và Amita gật đầu,

“Chuẩn. Theo tính toán của ta, không cần thiết phải giao chiến với tên cự nhân đó.”

Chiến lược trông khá là lý tưởng. In-Gong nhặt vài mảnh xu đỏ và hỏi,

“Amita, liệu chúng có đi theo lối đi mà ta dọn sẵn?”

“Chắn chắn chúng sẽ theo. Do bị khống chế bởi cuồng tinh linh, chúng không thể suy nghĩ thấu đáo được đâu. Và ngoại trừ gã khổng lồ ra, mấy con thú sở hữu khí tím đều không có trí tuệ. Chính vì thế, không cần phải lo lắng.”

Amita khẳng định chắc nịch, xong ông quay sang Felicia, Caitlin và In-Gong với ánh mắt lo âu,

“Vấn đề là, liệu các người có cản nổi chúng không? Bọn quái thú sẽ tràn tới như nước lũ đấy.”

Có vẻ như một lượng lớn quái sẽ xuất hiện. Felicia đáp lời Amita bằng một giọng đầy tự tin,

“Nếu như mà ông đã chỉ ra một vị trí nhất định như vậy rồi, chẳng phải chúng ta có thể gia cố thêm cho vị trí ấy sao? Ta có thể làm được. Shutra và Caitlin rất mạnh.”

Mặc dù cô rất tin tưởng ở cả hai đứa em của mình, song cô vẫn hi vọng họ sẽ không dính phải chấn thương nào hết.

Amita chằm chằm nhìn In-Gong với Caitlin, sau đó gật đầu.

“Hừm, được rồi. Vậy giờ nghỉ giải lao th… ánh mắt đấy là có ý gì?”

Amita nhìn sang Carack, đoạn ông trả lời bằng một giọng trầm ấm.

“Này, bộ ông không định hỗ trợ tụi này à?”

“Hỗ trợ cái gì?”

“Đây là lãnh địa của ông mà phải không? Và tụi này đang sẽ phải đập lộn trong cái lãnh địa ấy. Ít nhất cũng nên có vài thứ giúp tụi này chiến đấu chứ.”

Ý của Carack có nghĩa: nơi đây là pháo đài và là công xưởng của Amita. Thậm chí y còn có cả thứ vũ khí đặc biệt được cất ở trung tâm nữa mà.

Amita nhăn mắt.

“Ngươi đang nói đến mấy tạo tác của ta à?”

“À, đúng rồi.”

Carack vỗ tay như thể ông vừa mới ngộ ra vậy.

“Nếu ông cho bọn tôi mượn trong trận chiến, chiến lực của cả nhóm sẽ gia tăng. Chẳng phải ông muốn bọn tôi ngăn chặn lũ quái à?”

Khá hợp lí đấy chứ. Nhưng thay vì trả lời Carack, Amita quay sang In-Gong.

“Ngươi- này, hắn thật sự là một con orc à?”

“Tôi là một con orc thuần huyết nhé, không lai tạp chủng gì hết.”

Thật ra, ngay cả In-Gong thi thoảng cũng nghi ngờ danh tính của Carack.

Amita thở dài rồi ngồi lên đuôi của mình.

“Được rồi, ta sẽ cho các người mượn mấy món trang bị mà ta đã rèn. Cảm thấy vinh dự đi, vì đây là lần đầu tiên các người sẽ được sử dụng trang bị của Amita đó, kể cả khi các người chỉ đang mượn chúng.”

“Tôi thật vinh hạnh.”

Carack đáp lại bằng một nụ cười, khiến cho Amita nhăn mặt.

“Thật tuyệt vời!”

Caitlin ôm chầm lấy Amita. Mặt ông sáng sủa hẳn ra khi ông cười lớn.

“Hà hà, nhiêu đây nhằm nhò gì.”

Ông tuy trông giống một con gấu mèo dễ thương và tài năng, nhưng biết đâu có khi ông là một tên biến thái ngầm. Chưa kể, y còn khá trẻ con nữa.

“Sao? Muốn ôm ta à?”

Felicia lắc đầu.

“Không cần thiết. Vui lòng cho tôi xem qua những trang bị mà tụi này sắp mượn nào.”

“Ok, chuẩn bị đi.”

Amita nhảy khỏi tay Caitlin và ngoe nguẩy chiếc đuôi của mình.

&

Màn đêm lại phủ xuống Rừng Nhện.

Không ngoa khi nói rằng, Amita thật sự đã xây nên một pháo đài nho nhỏ. Đá tảng và cây cối được chất đống nhằm tạo thành con đường, có cả các khối gỗ cột lại với nhau làm rào chắn nữa.

In-Gong và Caitlin vai kề vai, đứng ở ngay cổng vào của con đường. Sau lưng họ là Carack và Seira với đầy đủ trang bị, vũ khí, và Felicia cùng với Delia yên vị nơi rào chắn. Người hỗ trợ cho cả nhóm, Daphne, thì đứng chung với Amita tại cuối con đường.

Caitlin và Seira đang mặc trên người những viền áo được dệt từ nhánh cây. Chúng là sản phẩm của Daphne, nhằm đối phó với cuồng tinh linh.

Caitlin và In-Gong nắm chặt lấy tay nhau. In-Gong đang đeo trên tay Earth Quaker còn Caitlin thì đang mang chiếc găng tay được rèn bởi Amita. Tuy không trực tiếp tiếp xúc da thịt, họ vẫn có thể kích hoạt Tứ Tinh Lõi như bình thường.

Đang tập trung vận khí, cả hai người đồng thời mở mắt. Thay vì quay sang nhìn nhau, họ im lặng trông về phía trước.

Khắp nơi nhấp nháy ánh cam. Sau đó, chúng chuyển sang màu tím và nhanh chóng hóa đen đặc.

In-Gong cùng với Caitlin chậm rãi triển khai Divine Sura Authority, xuống tấn và thủ thế. 

White Eagle lơ lửng trong không trung. Tinh linh của Daphne thì đang tiếp sức mạnh cho mọi người.

“Chúng tới rồi.”

Ai đó lên tiếng cảnh báo.

Giờ đây, trong màn đêm lạnh lẽo này, cuộc chiến đã bắt đầu.

—————————————————————————————————

Solo: Fatking.

Chưa edit đâu, đọc tạm nhé.