브레이커즈 - Breakers

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 385

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 766

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 263

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1786

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 731

Osananajimi ga Zettai ni Makenai Love comedy

(Tạm ngưng)

Osananajimi ga Zettai ni Makenai Love comedy

Shuichi Nimaru

Người bạn thời thơ ấu của tôi Shida Kuroha dường như có tình cảm với tôi. Cô ấy sống ngay bên cạnh, nhỏ bé và dễ thương.

3 392

Chương 87

Họ cười như một trò đùa, nhưng cái tình huống thế này thì không thoải mái đến vậy .

Carack chộp lấy Robin với vẻ nghiêm túc và hỏi,

“Cái này khác với bình thường đúng hem?”

“Chính xác là vậy. Tôi chưa từng thấy Rừng Nhện thế này bao giờ.”

Robin đối đáp lịch sự với Carack như đã làm trong suốt cuộc hành trình vì Carack là con orc có một thái độ cực kỳ láo tró kể cả khi gã nói chuyện với hoàng tử và công chúa. Bộ giáp phục hắn mặc nhìn ngon nghẻ đến nỗi Robin cho rằng gã là một nhân vật có địa vị cao quý trong xã hội.

Seira nói thêm,

“Có lính tuần nào hoạt động trong khu vực này không?”

Người gác rừng tộc lycanthrope vẫn hay tuần tra khu vực ngoại vi lãnh thổ của họ một cách đều đặn, vì vậy Robin gật đầu.

Tuy không phải hàng ngày, nhưng lính tuần tra vẫn hay ghé đây mỗi tháng một lần.

“Lần cuối cùng họ tuần tra khu vực này là khi nào?”

Lần này người hỏi là Delia.

Robin đếm ngày tháng trong đầu rồi lắp bắp,

“Eh… Chúng ta không thể đến trụ sở nhóm kiểm lâm nếu chúng ta không vượt qua được Rừng Nhện…. Xem xét về khoảng thời gian cần thiết để di chuyển trong lần cuối để bọn họ có mặt ở đây, có lẽ là khoảng từ 10 ngày đến 2 tuần.”

Một tuần rõ ràng không phải là quãng thời gian ngắn. Tuy nhiên, nó lại quá ngắn để thay đổi sự phân bố của lũ động vật trong một khu vực nhất định.

“Đây là một sự thay đổi mới xảy ra. Cực kỳ đột ngột.”

Felicia lẩm bẩm và nhìn xung quanh một lần nữa. Cô có thể cảm thấy một nguồn năng lượng mạnh mẽ ngay cả khi không tập trung dò tìm dòng chảy ma thuật.

Như Robin đã nói, nếu không có sự thay đổi nào cho đến 10 ngày trước, thì đó là một sự trùng hợp ngẫu nhiên khi chuyển đi của họ trùng khớp với sự thay đổi của Rừng Nhện.

Carack hỏi với vẻ nghiêm túc,

“Đừng lo. Chúng ta có thể đổ hết cho hoàng tử mà? Vì đây mới đúng là thương hiệu của ngài ấy.” (Note: This is Prince’s trademark??)

In-gong không thể cảm nhận được bất kỳ thứ gì kỳ lạ, nhưng Carack lại cho rằng đó là điều tốt. Carack gật đầu cười trong khi In-gong nhìn Daphne. Cô ta là một Druid và dryad, nên có lẽ cô ta sẽ rất nhạy cảm với mấy điều này.

Trong khi cả nhóm đang xôn xao, cô nhắm nghiền đôi mắt của mình và cố gắng giao tiếp với các tinh linh xung quanh. Rồi cô nói với một khuôn mặt tái nhợt.

“Các tinh linh xung quanh đang rất sợ hãi. Nó giống như một nỗi sợ về tương lai hơn là về sự thay đổi đột ngột này.”

Daphne nhìn Karma và Karma gật đầu.

“Nỗi sợ hòa lẫn với tiếng gầm của lũ quái thú. Không phải tiếng gầm đe dọa. Chúng đang tỏ ra sợ hãi.”

Tiếng tru réo đứt quãng có thể nghe được tận trong rừng sâu. Cậu không rõ chúng có phải đang chiến đấu với nhau hay không, nhưng có lẽ nguyên nhân là một thứ khác.

Khuôn mặt của mọi người bắt đầu trở nên nghiêm trọng. Felicia quay sang In-gong và hỏi,

“Người tên Amita, họ có mạnh không?”

Mặc dù cô biết họ không tầm thường vì họ là bạn của Kiếm công tước, nhưng cô vẫn không thể thấy thoải mái.

In-gong cũng đành trả lời đại, 

“Hy vọng là vậy.”

Trong Knight Saga, Amita thường xuất hiện với nhiều ngoại hình khác nhau. Trong quá khứ, Amita từng lộ diện như một gã đàn ông to cao lực lưỡng, một người đàn bà mỏng manh, hay một chú bé shota dễ thương.

Hiện tại, cậu cũng có Caitlin như một ví dụ điển hình, rất khó để ước đoán sức mạnh của một người khi chỉ nhìn vào ngoại hình. Nói cho cùng, hoàn toàn không thể đoán được sức mạnh, kỹ năng hay khả năng của Amita. 

‘Họ đã tồn tại trong một thời gian dài, nhưng đó lại không phải là lý do.’

Hơn nữa, có một luật định ngăn cản sự tồn tại của một nghệ nhân tài hoa và một chiến binh vĩ đại trong cùng một cá thể.

Trong khi In-gong và Felica có một cuộc trò chuyện lặng lẽ, Caitlin, người đang im lặng lắng nghe nãy giờ, lên tiếng.

“Shutra, đây là lãnh thổ ngoại vi của tộc Lycanthrope, nhưng lại không xa lắm. Chị nghĩ sẽ tốt hơn nếu kêu gọi viện trợ thay vì tự chúng ta tìm cách giải quyết nó.’’

Dù cô ấy khá tò mò về Amita, cô ấy vẫn là một công chúa của tộc Lycanthrope.

Felicia gật đầu đồng ý với ý kiến của cô.

Tuy nhiên, có người phản đối điều này.

‘’Trễ rồi.’’

Đó Green Wind, Robin ngạc nhiên trước sự xuất hiện bất ngờ của cô. Tuy nhiên, cả nhóm đã nhìn thấy Green Wind nhiều lần, nên họ quan tâm với điều mà cô muốn nói hơn.

Carack hỏi trước,

‘’Trễ rồi? Ý cô là gì?’’

Thay vì trả lời, Green Wind chỉ hơi nhíu mày. Tuy nhiên, không phải vì cô thấy khó chịu vì câu hỏi của Carack mà là vì thứ năng lượng đang tỏa ra xung quanh Rừng Nhện, nó có ảnh hưởng xấu đến cô.

Green Wind ôm lấy cơ thể và nhìn In-gong.

‘’Thần cảm nhận được sức mạnh của vệ thần. Nó rất yếu. Các tinh linh e sợ lũ quái thú. Họ sợ rằng vệ thần của Rừng Nhện sẽ biến mất.”

Đó là Green Wind, vệ thần của Enger Plains, người đang nói đến điều này. Felicia vội vàng hỏi Robin,

‘’Robin, Rừng Nhện có vệ thần sao? Một người bảo hộ cho khu vực này.”

Caitlin không biết nhiều về lãnh thổ bên ngoài, nên cô cũng không có nhiều thông tin về Rừng Nhện.

Robin trầm ngâm lục lọi trí nhớ của mình trong bối rối trước khi đập hai tay vào nhau.

‘’Có một câu chuyện về một tinh linh nhện. Một câu chuyện kể về con nhện khổng lồ sinh sống ở khu vực trung tâm của khu rừng.’’

Không hề có thứ gọi là đức tin đúng nghĩa. 

In-gong gật đầu nghĩ ngợi. Không có sự kiện gì đặc biệt xảy ra tại Rừng Nhện trong Knight Saga. Hơn nữa, ở khu vực này cũng không có bất kỳ bộ lạc nào sinh sống, nên tình huống này có thể nói là khác hẳn so với Green Wind, người được các Nhân mã và Satyr tôn thờ.

Dù sao đi nữa, Green Wind cũng đã xác nhận, sự tồn tại của vệ thần thủ hộ nơi đây là chắc chắn.

Carack hỏi Green Wind,

‘’Mà, chuyện gì sẽ xảy ra nếu tinh linh hộ vệ của khu rừng biến mất?’’

Câu hỏi của Carack đưa mọi người trở lại vấn đề chính. Green Wind dường như có gì đó rất khó trả lời và Felicia đột nhiên mở miệng,

‘’Nếu vệ thần biến mất, đó sẽ là một vấn đề lớn đấy. Nhưng làm thế nào mà nó biến mất?’’ 

Mọi cái nhìn đều chuyển sang phía Felicia. Cô giơ ngón trỏ lên và giải thích,

‘’Có hai cách chính để khiến một vệ thần tiêu biến. Một là chính tinh linh của vệ thần bị tiêu diệt, còn cách kia chính là phá hủy căn nguyên của tinh linh.’’

In-gong gợi nhớ lại về ngôi đền ở Enger Plains. Green Wind từng nói Enger Plains sẽ mất đi dáng vẻ xanh tươi của nó nếu cô biến mất.

Felicia trình bày câu trả lời của mình như thể cô đọc được suy nghĩ của In-gong.

‘’Green Wind là một vệ thần được xếp hạng cao hơn. Vì vậy, ngay cả khi nguồn gốc tinh linh của cô ấy bị hủy hoại, cô ấy cũng không bị biến mất. Nhưng sức mạnh có lẽ sẽ bị suy yếu đi nhiều.’’

Mặt Karma giống như muốn vỡ tim khi nghe thấy những lời đó, nhưng không ai thấy được nó.

Green Wind nhún vai như muốn nói rằng,

‘Giờ, mấy người biết rồi đó. Chủ nhân nên chăm sóc tui tốt hơn.’ Cái mặt mẹt đó như muốn nói thế.

In-gong bỏ qua Green Wind nhìn về phía Felicia, người đang cười và tiếp tục lời giải thích của mình.

‘’Nhưng hầu hết những trường hợp vệ thần bị phá hủy căn nguyên. Chị chỉ thấy điều đó trước đây trong những phế tích hay hầm ngục mà thôi.’’

Vì Felicia có rất nhiều kinh nghiệm trong việc khai phá phế tích, không ai tỏ vẻ bất đồng cả.

Caitlin nhăn mặt và hỏi,

‘’Chị này, phải chăng chị đang muốn nói vệ thần của Rừng Nhện bị suy yếu vì có ai đó đang hủy hoại căn nguyên của nó không?’’

‘’Có lẽ.’’

‘’Khá chính xác đấy, Tôi cũng nghĩ vậy.’’

Green Wind gật đầu nghiệm trọng và dang rộng hai tay.

‘’Đây là lần đầu tiên tôi đến đây. Mọi tinh linh đều đang trong tình trạng khủng hoảng, sợ hãi và gần như không thể nói chuyện một cách rõ ràng, nhưng tôi cảm nhận được nó. Một thứ ma pháp hùng mạnh tại trung tâm khu rừng. Một khi ma pháp đó bị phá hủy, một sự thay đổi lớn sẽ diễn ra khắp các khu vực lân cận.’’

‘’Như Enger Plains sao?’’

In-gong hỏi theo phản xả và Green Wind gật đầu.

‘’Chủ nhân đã giải quyết cuộc khủng hoảng xảy ra trên đồng bằng Enger Plains, nhưng giả dụ như nếu ngài không ở đó. Enger Plains sẽ bị hủy diệt, hóa thành sa mạc. Thần không biết thứ ma pháp gì đang tồn tại ở trung tâm khu rừng, nhưng nó lại giống với Enger Plains, rồi khu vực này sẽ hóa thành sa mạc hay một vùng đất hoang vu không biết chừng.’’

Khuôn mặt Robin trở nên e dè khi nghe thấy từ ‘Sa mạc’. Green Wind nói tiếp,

‘’Không còn đủ thời gian để gọi hỗ trợ từ nơi khác đâu. Sức mạnh của tinh linh hộ vệ đã quá yếu rồi. Nếu chúng ta chờ đợi người tới giúp, chúng ta chỉ phí phạm thời gian thôi.’’

Phải mất vài ngày, nhóm của In-gong mới tới được Rừng nhện. Tuy nhiên, khi xem xét việc di chuyển theo đường vòng, sẽ mất ít nhất ba ngày để nhóm hỗ trợ đến nơi.

In-gong nhìn chằm chằm vào Rừng Nhện. Đầu tiên, họ phải xác nhận được danh tính của thủ phạm.

‘’Ở Enger Plains, lũ quái vật từ phía Tuyến Cực Bắc đã tràn xuống tấn công trực tiếp. Thứ quái vật nào đã được tập trung trong khu rừng này để tấn công vệ thần kia chứ?’’

‘’Thần không biết câu trả lời. Có lẽ là một lời nguyền mạnh mẽ đủ sức làm suy yếu vệ thần.’’

‘’Cuối cùng thì, chúng ta cũng phải tiến về phía trung tâm của khu rừng để biết điều đó.’’

Ở bìa rừng, họ cũng chẳng làm gì được ngoài những lời suy đoán.

In-gong nhớ lại về tên Tử Vong Kỵ Sĩ. Nếu chuyện này tương tự như với Enger Plains, có thể sẽ có một tên Tử Vong Kỵ Sĩ có liên quan đến việc này.

‘Luồng khí tím.’

Thứ bao bọc điều khiển lũ quái vật ở phương bắc. Ngoài ra, còn có gã đàn ông cầm giáo mang thứ khí chết chóc màu xanh lam mạnh mẽ hơn thế nữa.

‘’T-Thứ lỗi.’’

Karma đột ngột chen ngang, giơ cánh tay lên nhẹ nhàng khi In-gong nhìn sang cô ấy.

‘’Thần biết chúng ta không có đủ thời gian, nhưng thần nghĩ sẽ rất khó để tiến vào khu rừng vào lúc này.’’

Lời cô ấy nói hoàn toàn chính xác. Có một cơ sở rõ ràng cho suy nghĩ đó và Daphne cũng đồng ý với điều này.

‘’Thưa ngài, các tinh linh e sợ màn đêm. Chắc chắn sẽ có chuyện xảy ra vào buổi tối.’’

Green Wind gật đầu xác nhận.

Felicia cắn môi và hỏi,

‘’Chúng ta có thể tới nơi trước lúc đó được không?’’

‘’Chúng ta không đi nhanh được vậy đâu. Bây giờ đã chiều tà rồi.’’

Carack chỉ về phía bầu trời; mặt trời đang lặn về phương tây.

‘’Vậy được, chúng ta sẽ cắm trại ở khu vực gần đây. Chúng ta sẽ đổ bộ vào khu rừng ngay sáng mai.’’

Dù In-gong phải có trách nhiệm cho Pháo đài Thunderdoom, Felicia cũng phải có gì đó tương tự cho chuyến tham quan Rừng Nhện này.

‘’Điều quan trọng nhất là mạng sống của mọi người. Chúng ta không nên chạy trốn, nhưng thật sự không đáng để nhân đôi rủi ro.’’

Sự thật là cô rất muốn được gặp Amita. Như một đứa con của Qủy Vương, cô không mong muốn phải bỏ rơi khu rừng.

Tuy nhiên, mạng sống của In-gong và Caitlin đáng quý hơn hết thảy. Felicia làm rõ mọi thứ cô muốn, rồi hỏi In-gong,

‘’Shutra, chị có thể giao cho Karma vài việc không?’’

In-gong chuyển sang phía Karma và Karma lập tức trả lời cái nhìn đó,

‘’Thần sẽ nghe lệnh người.’’

In-gong nhìn lại sang Felicia. Cô hiểu ngay đó là sự cho phép rồi nói với Karma,

‘’Điều quan trọng là phải thông báo cho các Lycanthrope về tình hình hiện tại. Robin phải hướng dẫn chúng ta tại Rừng Nhện, vì vậy Karma sẽ là người đưa tin. Ta tin vào đôi chân nhanh nhẹn và mạnh mẽ đó của cô.’’

‘’Thần hiểu rồi.’’

Karma trả lời với vẻ quyết đoán. Felicia mỉm cười và cố thư giãn.

‘’Ta sẽ đưa cho cô một bức thư, cứ chờ ở đó một chút. Ngài Green Wind có đồng ý với việc hạ trại không?’’

‘’Rõ.’’

‘’Được, tôi đồng ý. Tôi thấy thương cho vệ thần của vùng đất này, nhưng Chủ nhân vẫn quan trọng hơn.’’

Green Wind phân tán cơ thể theo làn gió. Sau khi mọi kế hoạch hoàn tất, Robin và nhóm của anh ta bắt đầu rời đi.

Caitlin chộp lấy tay In-gong và nhìn thẳng vào mắt cậu.

‘’Không phải tại Shutra đâu.’’

Chuyện này xảy ra không phải vì In-gong; Cậu chỉ vô tình bị dính vào nó.

‘’Ngược lại đấy, có khi vấn đề sẽ không được giải quyết nếu Shutra không có mặt ở đây?’’

Caitlin cười rạng ngời đến nỗi In-gong không thể không cười theo. Cậu biết ơn Caitlin.

‘’Ừm… thần cũng nghĩ vậy.’’

Carack cười khi nghe cuộc trò chuyện. In-gong cũng cười và vỗ ngực Carack. 

‘’Đúng vậy, nghĩ thế mới tốt đấy.’’

‘’Thương lộ bằng an.’’ (Note: … Hạ bộ nằm ngang ☺)

Carack nói lời chào tạm biệt tới Karma, người chuẩn bị rời đi.

Vài giờ sau.

Màn đêm đã phủ xuống Rừng Nhện.

—————

Trans: Zolnes

Chưa edit, ae đọc tạm