Baron Musou: A Case Where a Young Man Who Hated Nobility Was Reincarnated as a Rural Aristocrat

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Quên tắt stream, chàng streamer 20 tuổi vô tình để lộ tính cách tốt bụng

(Đang ra)

Quên tắt stream, chàng streamer 20 tuổi vô tình để lộ tính cách tốt bụng

Natsuno Minoru

Và thế là, câu chuyện tình hài lãng mạn giữa một streamer "toxic" biết tính toán và một nữ VTuber đình đám chính thức bắt đầu!

51 1198

Bạn gái quen một năm bị tôi bắt gặp bước ra từ khách sạn tình yêu với sinh viên trường y (NTR... cay đắng). Trên đường về, tôi cứu một bé gái suýt chết đuối dưới sông. Không ngờ khi đưa em ấy về nhà, đó lại là nhà của idol nổi tiếng nhất trường

(Đang ra)

Bạn gái quen một năm bị tôi bắt gặp bước ra từ khách sạn tình yêu với sinh viên trường y (NTR... cay đắng). Trên đường về, tôi cứu một bé gái suýt chết đuối dưới sông. Không ngờ khi đưa em ấy về nhà, đó lại là nhà của idol nổi tiếng nhất trường

Manashiro Kanata

Tuy nhiên, điều anh không ngờ tới là cô bé ấy lại chính là em gái của idol nổi tiếng nhất trường học – người con gái hoàn hảo trong mắt bao nam sinh. Từ sự kiện định mệnh đó, cuộc sống tưởng như u ám

73 150

Tận Thế: Tôi nhảy qua nhảy lại giữa việc biến nam rồi biến nữ

(Đang ra)

Tận Thế: Tôi nhảy qua nhảy lại giữa việc biến nam rồi biến nữ

Tiếu Bì Đích Ngũ Hoa Nhục

3. Tận thế phi điển hình, có yếu tố Cthulhu, nhưng sẽ không xuất hiện tà thần trong tác phẩm gốc, thế giới quan do bản thân tác giả đặt ra.

73 1199

WN - Chương 7: Lễ thẩm định

Thủ phủ của tiểu bang Barondia đang chìm trong không khí lễ hội. Các quầy hàng thực phẩm trải dài khắp thành phố, và đám đông đang tụ tập nườm nượp.

Các quý tộc từ khắp nơi cùng người hầu và dân chúng tụ hội tại một địa điểm. Nơi nào có người tụ tập, nơi đó tiền được , nên không có gì lạ khi thành phố nhộn nhịp hẳn lên.

Trái ngược với không khí náo nhiệt đó, tại dinh thự của Hầu tước Strauss — người nắm quyền trị vì thủ đô và toàn bộ miền Bắc của đất nước — lại yên ắng một cách lạ thường. Chính xác hơn, những cuộc trò chuyện trong đó thường chỉ là những lời thì thầm của giới quý tộc.

Vào buổi sáng hôm đó, Lucius được cha mẹ dẫn vào đại sảnh của lâu đài.

"Đúng như mình tưởng tượng," cậu thầm nghĩ.

Bên trong đại sảnh, các quý tộc ăn bận lộng lẫy, đứng xếp hàng dọc hai bên tường. Ở giữa đại sảnh, người ta chen chúc thành một vòng tròn như hình chiếc bánh donut.

Cặp song sinh đến từ làng đang lưu lại trong thành và chuẩn bị tham gia "Lễ Thẩm Định" dành cho dân thường. Còn ở đây, chỉ cho phép quý tộc được tham gia.

Phần lớn là các cặp nam nữ, nhưng cũng có những người đưa theo cả con cái.

Một trong số các cặp đôi bước đến gần họ.

"Ah, Nam tước Dragon. Như thường lệ, ngài thật lịch lãm," một người đàn ông trung niên hơi béo nói, dẫn theo một người phụ nữ trẻ và một đứa trẻ nhỏ tiến lại gần Lucius và gia đình cậu.

Robel nhíu mày rõ ràng, vẻ mặt anh cho thấy sự không mấy ưa thích người đàn ông này.

"Tử tước Gaeden. Ngài cần gì sao?"

"Không, không có gì đâu. Tôi chỉ muốn nhìn qua đứa trẻ đang được đồn đại ấy mà," Tử tước Gaeden nói, liếm môi khi nhìn Lucius — hiển nhiên, người được nhắc đến chính là cậu bé.

"Đồn đại gì cơ?" Lucius tò mò xen vào.

"Ồ, Nam tước Dragon, ông chưa kể gì cho con trai mình à?"

"Thật vớ vẩn" Robel lẩm bẩm.

Tử tước Gaeden dường như rất thích thú với vẻ mặt khó chịu của Robel và tiếp tục nói:

"Ôi trời, chẳng lẽ nhân vật chính lại không biết chút gì về chuyện này sao? Một quý tộc thì phải hiểu rõ giá trị của bản thân chứ. Cha cậu đã hiến một phần tư lãnh địa cho cậu rồi, đúng không?"

"Cái gì cơ?" Lucius quay sang nhìn cha mình, ngạc nhiên.

“Đừng bận tâm, chỉ là chuyện cũ thôi mà.”

"Chuyện đó là thật sao?" Lucius thầm tự hỏi.

Trong lòng cậu dâng lên một cảm xúc khó tả giữa niềm vui và sự kinh ngạc.

Dù không rõ tại sao cha lại từ bỏ lãnh thổ, nhưng cậu nhớ mẹ từng nói rằng, đối với quý tộc, đất đai và dân chúng là những thứ không thể thay thế. Vậy mà cha đã từ bỏ tất cả... vì cậu? Liệu có phải cậu thực sự là người không thể thay thế đối với cha mẹ?

— Không, chắc chắn phải có lý do chính trị nào đó đằng sau.

Tử tước Gaeden lại tiếp lời:

"Tôi thật sự không hiểu nổi. Tất cả vì một đứa con? Tôi có thể khiến hàng tá người mang thai nếu muốn. Hay là anh quá si mê Emily? Dù sao thì, tôi thừa nhận cô ấy quả thật là một người phụ nữ đẹp..."

Tử tước Gaeden liếc nhìn Emily bằng ánh mắt đầy khiếm nhã.

Không chịu nổi ánh mắt đó, Robel bước lên ngăn lại.

“Để cô ấy yên đi”

"Hừ. Đây chỉ là một lời khuyên mang thiện ý thôi, hiểu không? Dòng họ Dragon, dù từng được phong quý tộc nhờ thuần hóa rồng, giờ cũng đang trên đà suy tàn. Nếu đôi cánh biến mất, thì chúng chỉ còn là loài thằn lằn tầm thường."

Ánh mắt Robel ánh lên sự giận dữ.

“Này, Gaeden. Thôi đi.”

"Ôi, đáng sợ quá đi, thằn lằn kìa," Gaeden chế giễu, bước lùi lại ra xa.

"À phải rồi. Con trai ta cũng sẽ tham gia [Lễ Thẩm Định] năm nay. Nó là một kiệt tác đấy. Hãy trông đợi đi."

Gaeden rời đi với nụ cười nham hiểm.

“Gã đó thật khiến người ta phát cáu.”

"Đừng để tâm đến hắn, Robel." Emily lên tiếng an ủi.

Đúng lúc đó, cánh cửa lớn phía sau đại sảnh mở ra.

Một đoàn người trang nghiêm tiến vào. Dẫn đầu là một người đàn ông trung niên với vẻ mặt nghiêm nghị, theo sau là các cận vệ mặc giáp. Một phụ nữ xinh đẹp bế một đứa bé trông sợ hãi đi sau cùng.

Những lời thì thầm rì rầm trong phòng nhanh chóng tắt lịm khi người đàn ông dẫn đầu cất tiếng bằng giọng nói trầm và đầy uy nghi:

"Chào mừng các quý tộc, cảm ơn các vị đã có mặt tại đây hôm nay."

Người đàn ông đó không ai khác chính là Hầu tước Strauss. Đám đông đồng thanh lặp lại lời ông:

"Năm nay, chúng ta rất vinh dự khi có sự hiện diện của Đức Vua."

Các quý tộc bắt đầu xì xào đầy bất ngờ:

"Đức vua sẽ đến sao?"

"Ngài ấy đã không tham dự suốt hơn năm năm rồi."

"Ngay cả bốn đại gia tộc quý tộc còn lại cũng không tham dự mấy sự kiện này nữa."

Phớt lờ những lời thì thầm, các cận vệ đồng loạt hô vang: "Hoang Nghênh Bệ Hạ!"

Bầu không khí lập tức trở nên trang nghiêm.

Strauss quỳ một chân, quay mặt về phía lối vào lớn, các quý tộc khác cũng nhanh chóng làm theo.

Một người đàn ông cao tuổi bước vào, được hộ tống bởi các hiệp sĩ mạnh mẽ.

- Đó chính là nhà vua?

Ông ấy là người đứng đầu tầng lớp quý tộc. Dù đã lớn tuổi, nhưng đôi mắt sắc lạnh vẫn toát lên khí chất của một con sư tử. Những nếp nhăn hằn sâu trên khuôn mặt ông như ghi dấu những tháng năm chinh chiến và thử thách.

Nhà vua chậm rãi ngồi xuống chiếc ngai vàng sang trọng đặt ở đầu đại sảnh.

“Mọi người đừng quá căng thẳng. Lễ Thẩm Định là một sự kiện trọng đại đối với đất nước, nên tất cả chúng ta đều đến đây để chứng kiến mà.”

Vừa ngồi xuống, nhà vua đã đứng lên mỉm cười, ra hiệu cho các quý tộc cùng đứng dậy. Strauss là người đầu tiên đáp lại.

"Ha!"

Ông nhìn các quý tộc và tuyên bố lớn tiếng:

"Chúng ta hãy bắt đầu Lễ Thẩm Định năm nay! Với sự hiện diện của Đức Vua, đây là vinh dự to lớn. Hãy coi đây là cơ hội để thể hiện lòng trung thành của mình."

Tiếng vỗ tay vang dội khắp đại sảnh.

"Năm nay, con gái tôi — Olivia — cũng sẽ tham gia Lễ Thẩm Định. Với tư cách là một người cha và một quý tộc, tôi rất tự hào được hoàn thành bổn phận của mình. Tôi hy vọng các vị cũng cảm thấy như vậy."

"Ha!"

Tất cả các quý tộc cùng đứng lên chào, trong khi những cậu bé ba tuổi — bao gồm cả Lucius — vẫn còn bối rối, không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Lucius nhìn quanh và bắt chước, vô tình khiến mình trở nên hơi lạc lõng.

Strauss quay sang Robel.

"Ngài Dragon, đây có phải là cậu bé trong lời đồn không? Mới ba tuổi mà đã hiểu lễ nghi sao?"

“Đứa bé này còn nhiều điều phải học, nhưng chúng tôi đang rất nỗ lực để dạy dỗ nó.”

Robel đáp lại bằng giọng điệu chững chạc, đậm chất quý tộc, không còn vẻ lịch thiệp bông đùa thường ngày.

Strauss gật đầu, một người hầu ghé tai ông thì thầm điều gì đó.

"Mọi thứ đã sẵn sàng. Hãy bắt đầu Lễ Thẩm Định. Đầu tiên là, Olivia."

Một bé gái ba tuổi được mẹ bế ra giữa đại sảnh. Mái tóc dài màu xanh nhạt của bé khẽ run lên theo từng bước chân.

Trước khi ai kịp để ý, một bà lão đã đứng sẵn ở giữa phòng. Không ai rõ bà xuất hiện từ khi nào.

Bà lão giơ tay trái lên và cất lời bằng giọng khàn đặc:

"Đến đây, Siren."

Ngay khi dứt lời, một người phụ nữ xinh đẹp với đôi cánh lớn xuất hiện lơ lửng trên bàn tay bà.

- Cái qu—!? Thứ đó là gì vậy!?