Một người phụ nữ nửa người nửa chim, được gọi là Siren, đột nhiên xuất hiện và đậu trên cánh tay trái của bà lão lưng còng.
Dù thân hình cao lớn hơn bà lão, nhưng người phụ nữ kỳ dị ấy lại đậu trên cánh tay dang rộng của bà.
"Cha ơi, đó là gì vậy!?" Tôi hỏi cha, hoàn toàn không hiểu nổi cảnh tượng trước mắt.
"Đó là Siren, sinh vật chủ trì các nghi lễ thẩm định," ông đáp.
"Nghi lễ'? 'Siren'?"
Tôi không thể hiểu nổi.
Tôi đã nghĩ thế giới này khác với kiếp trước của mình, nhưng không ngờ nó lại tách biệt hoàn toàn khỏi thực tại như vậy.
Mọi người đều hướng ánh mắt về phía Siren khi nó vỗ cánh bay đến gần cô bé tên Olivia.
Olivia, được bế khỏi tay mẹ, có biểu cảm sợ hãi như sắp bật khóc.
Điều đó cũng dễ hiểu thôi.
Một sinh vật kỳ dị với móng vuốt sắc nhọn như ngón tay người lớn đang tiến lại gần cô bé.
Làm sao một đứa trẻ nhỏ có thể không sợ cho được?
"Cha ơi, chúng ta không giúp cô bé sao?"
"Đó không phải là quái vật, mà là một Siren. Không sao đâu."
"Vậy à..."
Nếu Robel đã nói không sao thì chắc là ổn.
Siren có bốn chiếc đuôi dài, rủ xuống như đuôi của loài gà trống đuôi dài.
Những chiếc đuôi ấy bắt đầu cử động như thể có ý chí riêng, uốn lượn như rắn.
"Eep!"
Một tiếng bật ra từ miệng Olivia, không phải giọng của cô bé.
Ngay sau đó, những chiếc đuôi quấn lấy tay trái, tay phải, miệng và mắt của cô bé.
Olivia phản ứng bằng cách giãy giụa, nhưng vô ích.
Siren cất giọng hát vang.
- Đẹp tuyệt.
Không phải giọng của con người.
Một âm thanh không có giai điệu vang lên nhưng lại khiến tôi cảm thấy dễ chịu như đang nghe nhạc.
Tôi bị cuốn vào cảm giác kỳ lạ như muốn chìm vào âm thanh ấm áp như biển cả đó.
Robel lay vai tôi.
"Đừng nghe nhiều quá. Trái tim con sẽ bị cuốn đi."
Tôi bừng tỉnh khỏi trạng thái như say.
"Đó là gì vậy...?"
"Giọng của Siren có tác dụng mê hoặc lòng người. Đặc biệt dễ ảnh hưởng đến những ai chưa lập khế ước với chúng."
Tôi nhìn quanh — tất cả lũ trẻ đều ngơ ngác.
Người lớn thì lại không có vẻ gì là lo lắng.
Khi Siren ngừng hát và thả Olivia ra khỏi chiếc đuôi, nó bay trở về bên bà lão.
Bà lão cất giọng khàn khàn:
"Ngươi có lõi ma lực cấp độ Kỵ sĩ hạng tư."
Xung quanh vang lên tiếng trầm trồ:
"Không thể nào!?"
"Cấp bốn ở tuổi này ư!"
"Đúng là con gái của Lãnh chúa Strauss, người trấn giữ phương Bắc."
Có vẻ ngay cả chính Lãnh chúa Strauss cũng đang cười rạng rỡ.
- Cấp 4? Lõi ma lực Kỵ sĩ là gì? Mình chẳng hiểu gì cả.
Cảm thấy lạc lõng, tôi hỏi cha.
"Lõi ma lực là nguồn sức mạnh phép thuật, được tạo ra trong Nghi lễ Ban Phép."
Robel giải thích khi thấy tôi bối rối.
"Thế còn cấp 4 là gì?"
"Nó là thước đo lượng phép thuật người đó có. Từ cấp 6 đến cấp 1, cấp càng thấp thì sức mạnh càng cao. Ngoài ra còn có cấp Đặc Biệt."
"Thước đo sức mạnh phép thuật à?"
"Đúng vậy. Đừng lo, con chắc chắn cũng có cấp 4 hoặc 3."
Thật lòng mà nói, tôi chẳng biết sức mạnh phép thuật của bản thân nhiều ít ra sao, vì tôi chưa từng cảm nhận được nguồn phép thuật nào khác ngoài của chính mình.
Tôi chưa bao giờ cảm nhận được phép của cha mẹ, nhưng không hiểu sao họ lại có thể cảm nhận được phép của tôi.
Trong khi đó, Olivia lẩm bẩm "cha, mẹ" như đang mộng du.
Lãnh chúa Strauss bế con gái lên, nhẹ nhàng trao cô bé lại cho mẹ.
"Lãnh chúa Strauss, ngài đã thực hiện đúng bổn phận của quý tộc. Ngài là tài sản quý giá của đất nước."
Nhà vua khen ngợi ông khi đang ngồi trên ngai.
"Thần cảm kích lời khen của bệ hạ, và sẽ càng thêm quyết tâm."
Sau đó, con trai của các quý tộc lần lượt được Siren thẩm định.
Trông như một cuộc triển lãm gia súc.
"Ngươi có lõi ma lực Kỵ sĩ cấp 6."
"Ngươi có lõi ma lực Kỵ sĩ cấp 5."
"Ngươi có lõi ma lực Kỵ sĩ cấp 6."
"Ngươi có lõi ma lực Kỵ sĩ cấp 6."
Tôi không hiểu rõ ý nghĩa lời bà lão nói, nhưng đã nắm được mục đích buổi lễ.
- Là để giám sát và tạo sự ràng buộc?
Tất cả quý tộc đều phải để con mình trải qua "Nghi lễ Ban Phép" — một nghi lễ có thể nguy hiểm tính mạng.
Mỗi quý tộc đều có người thừa kế quan trọng, và có lẽ sẽ có người không muốn đưa con tham gia nghi lễ.
Do đó, tập hợp tất cả lại để đảm bảo họ không có lý do từ chối.
Ngược lại, những người không đưa con đi vì lòng thương con sẽ bị loại bỏ.
- Làm quý tộc chẳng dễ dàng gì.
Tất nhiên, cha mẹ cũng không được miễn trừ.
"Tiếp theo, con trai của gia đình Tử tước Gaeden."
"Dạ có mặt!"
Người từng tranh cãi với cha tôi — Lãnh chúa Gaeden — được gọi tên.
Dưới giọng hát của Siren, đứa con của ông bước ra một cách loạng choạng như đang mơ.
Như trước, đuôi của Siren quấn lấy tay trái, tay phải, mắt và miệng.
Siren cất giọng hát.
Nhưng lần này khác biệt.
Dù chỉ có một Siren, âm thanh phát ra như thể nhiều giọng đang hòa ca.
Khung cảnh bắt đầu ồn ào.
Các quý tộc xì xào bàn tán không ngớt.
Mẹ Emily hét lên, giọng như cạn kiệt.
"Là song ca..." Robel nói với vẻ mặt căng thẳng, gật đầu.
"Không sai đâu, là song ca."
Lời xì xào càng lúc càng lớn, hội trường trở nên huyên náo.
"Cha ơi, chuyện gì vậy...?" Tôi vừa hỏi thì một giọng nói đầy uy nghi vang lên.
"Im lặng," giọng vua cất lên, lập tức trả lại sự yên tĩnh.
Khi Siren quay về bên bà lão, bà cất giọng dõng dạc:
"Là song ca. Ngươi sở hữu lõi ma lực Kỵ sĩ cấp 6 và lõi ma lực Xạ thủ cấp 6."
Sắc mặt các quý tộc méo mó đi.
Biểu cảm ấy rất quen — thường thấy trong những buổi tụ họp quý tộc.
Là ghen tị.
Giống như cha mẹ tôi ở kiếp trước khi thấy đứa trẻ ngoan ngoãn.
Tuy vậy, cũng có nhiều người có biểu cảm trái ngược.
Khinh bỉ.
Cha mẹ kiếp này của tôi là một trong số đó.
"Ta rất cảm kích lòng trung thành của ngươi với đất nước," nhà vua nói với vẻ mặt khó đoán khi chúc mừng Tử tước Gaeden.
"Thần xin đội ơn!"
"Trẫm sẽ ban thưởng. Hãy tiếp tục phụng sự đất nước cùng trẫm."
"Tất nhiên rồi, bệ hạ!"
Tử tước Gaeden sung sướng như muốn bay lên trời.
Ánh mắt nhà vua ánh lên tia sắc lạnh.
"Vậy, ngươi đã hiến tế bao nhiêu người?"
"Đứa bé này là người thứ sáu. Chúng thần được số mệnh ưu ái."
"Ta hiểu... nhưng đừng quá đà. Ta không thích máu quý tộc đổ quá nhiều."
"Thần hiểu."
Có lẽ vì quá hưng phấn, Tử tước Gaeden không nhận ra ánh mắt nhà vua.
Giữa lúc hỗn loạn, việc thẩm định các đứa trẻ khác vẫn tiếp tục.
Và rồi, đến lượt tôi.
"Tiếp theo, con trai của Nam tước Dragon!"
thường thì Siren là loài tiên cá chuyên dụ dỗ ngư dân bằng tiếng hát để ăn thịt còn loài mà nửa phụ nữ nửa chim là Harpie mà ở đây lại khác nên main có hơi bỡ ngỡ