Bạn có thích nhân vật chính Romcom không?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma Pháp Sư Tại Trường Học Pháp Thuật

(Đang ra)

Ma Pháp Sư Tại Trường Học Pháp Thuật

Writing Machine

Sinh viên tốt nghiệp Lee Han được tái sinh thành con trai út trong một gia đình pháp sư danh tiếng ở một thế giới khác. Anh đã thề rằng mình sẽ không bao giờ đặt chân đến bất kỳ nơi nào có chữ "học vi

122 2703

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

2 8

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

(Đang ra)

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

柠檬不咋甜诶

“Vậy nên, ngài có thể nghe tôi nói hết lời và đừng… đừng cởi áo được không?! Tôi đến để hỗ trợ…”

33 103

Cục Cải Tạo và Giám Sát Ma Pháp thiếu nữ

(Đang ra)

Cục Cải Tạo và Giám Sát Ma Pháp thiếu nữ

Horohoro

Đó là số phận bi thảm của Ianna trong câu chuyện.

5 56

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

329 1691

Quyển 11: Lễ tốt nghiệp - Phần sau - Chương 504: Bạn có thích phòng trọ lần đầu thuê không? (8)

Trước cửa nhà Akaishi, Yatsugai nép mình vào tường, ẩn nấp.

“……”

Cô nín thở.

Tiếng bước chân lên cầu thang vọng lại.

Tiếng giày chậm rãi hướng về phía phòng của Akaishi.

“……”

Khi tiếng giày cộc cộc vang lên và bóng người thấp thoáng hiện ra, Yatsugai liền lao ra.

“Muộn quá đấy! Cậu đi đâu làm gì nãy giờ, hả……”

“……Ơ?”

Trước mặt Yatsugai là một người phụ nữ lạ hoắc.

Cô gái trông như sinh viên đại học bị Yatsugai bất ngờ lên tiếng làm cho sững người.

Người phụ nữ xinh đẹp, trang điểm lộng lẫy và xách một chiếc túi nhỏ, nhìn Yatsugai từ đầu đến chân.

“A……”

Cô gái trong bộ đồ có phần thiếu vải đối mặt với Yatsugai bằng ánh mắt đầy nghi ngại.

“X-xin lỗi chị… Em nhầm người……”

“……”

Người phụ nữ khẽ gật đầu chào Yatsugai rồi lướt qua, bước vào căn phòng đối diện phòng của Akaishi.

“……”

Yatsugai cúi gằm mặt, lủi thủi quay lại trước cửa nhà Akaishi.

“Haizz……”

Cuối cùng thì Akaishi cũng không về.

Yatsugai tự nhủ rằng cứ đứng mãi trước cửa sẽ làm phiền hàng xóm, thế là cô quay người đi xuống cầu thang.

Cũng có khả năng cậu đã về nhà bố mẹ và không liên lạc được, nên cô quyết định không nên nán lại thêm nữa.

“……”

Yatsugai lững thững lê bước trên đường về nhà.

--------------

“Woa……”

Ở sân bóng rổ trong công viên gần đó, một cặp đôi đang trao nhau nụ hôn.

Một chàng trai đang xắn tay áo, còn cô gái thì ghé sát mặt vào môi anh ta.

Đêm đã khuya nên không thể nhìn rõ mặt hay dáng người, nhưng cô biết chắc đó là một cặp đôi đang hôn nhau.

“Lại thấy phải cảnh gai mắt rồi……”

Yatsugai vội quay đi, không nhìn cặp đôi đang hôn nhau nữa mà hướng mắt về phía trước.

“Haizz……”

Yatsugai cứ thở dài thườn thượt.

“Nguy hiểm thật đấy.”

“Không được à~?”

Tại sân bóng rổ, Kureishi đang nằng nặc đòi hôn Akaishi.

Akaishi phải lấy tay chặn miệng Kureishi lại để ngăn nụ hôn.

“Tụi mình là người yêu mà?”

“Tớ không muốn làm chuyện này ở nơi công cộng.”

Akaishi giữ vai Kureishi, đỡ cô đứng thẳng dậy.

“Làm ở ngoài mới gay cấn chứ!”

“Lỡ có ai nhìn thấy thì tính sao.”

Kureishi đảo mắt nhìn quanh quất.

“Yên tâm, có ai thấy đâu!”

Kureishi giơ ngón cái lên tỏ vẻ tự tin.

“Là bây giờ không thấy thôi, nhỡ có người đi qua thì sao.”

“Kệ chứ, cho họ thấy luôn!”

“Tớ không muốn làm mấy chuyện như thế ở ngoài.”

Akaishi cúi xuống nhặt chiếc cặp dưới đất, chuẩn bị ra về.

“Đồ bủn xỉn! Akaishi-kun đúng là đồ keo kiệt! Keo kiệt, keo kiệt, keo kiệt!”

“Keo kiệt cũng được.”

“Thế thì thôi!”

Kureishi hậm hực giận dỗi, xách cặp của mình lên.

“Thiệt tình……”

Akaishi thở dài.

“Trong đầu cậu chỉ toàn nghĩ đến chuyện bậy bạ thôi à?”

“Đâu có.”

“Đồ quỷ háo sắc.”

“Vâng vâng, tớ chỉ là một con quỷ háo sắc thôi~”

Kureishi bĩu môi ra vẻ phản đối.

“Đúng là cô gái rắc rối……”

“……”

Akaishi vươn vai khởi động nhẹ.

Chớp lấy thời cơ, Kureishi nhón chân lên.

“Akaishi-kun?”

“Hửm?”

Kureishi hôn lên gáy Akaishi.

“……”

“……!”

Akaishi mặt đỏ bừng, lườm Kureishi.

“Gì chứ, thế này thì có sao đâu! Hứ, làm cái mặt khó coi thế! Đây là đặc quyền của bạn gái đấy! Tớ có quyền hôn bạn trai mình! Có quyền làm bất cứ điều gì mình thích với cơ thể bạn trai! Và bạn trai phải đáp ứng mọi yêu cầu của bạn gái!”

Thấy Akaishi đỏ mặt tức giận, Kureishi cũng phồng má cãi lại.

“Ở nước ngoài, thế này chỉ là chào hỏi thôi đấy!”

“Đây là Nhật Bản.”

“Đúng là địa ngục Nhật Bản……”

“Không phải.”

“Vậy mà mình là bạn gái người ta đó……”

Kureishi nắm tay Akaishi, cùng cậu đi về nhà.

“Chung cư này à?”

Hai người đã về đến nhà Akaishi.

“Ừ.”

“Phải ghi lại mới được.”

Kureishi lấy điện thoại ra ghi lại địa chỉ nhà Akaishi.

“Cậu cứ hỏi là tớ nói cho mà. Đi thôi.”

“Rõ ạ~”

Akaishi bước lên cầu thang để về phòng mình.

“……Hửm?”

“Sao thế, sao thế?”

Vừa về đến cửa phòng, Akaishi đột ngột dừng lại.

“Cái gì đây?”

“Gì đây?”

Trên tay nắm cửa nhà Akaishi có treo một cái túi ni-lông.

Bên trong túi có mấy hộp Tupperware đựng đồ ăn.

“Của Akaishi-kun à?”

“Không, tớ đâu có làm thế này.”

“Vứt đi nhé?”

Kureishi nhấc chiếc túi khỏi tay nắm cửa.

“Ồ~”

Kureishi xem xét mấy hộp Tupperware rồi gật gù ra vẻ đã hiểu.

“Của Kyouko-chan đó.”

“Của Yatsugai?”

Kureishi chìa hộp Tupperware ra cho Akaishi xem.

Trên hộp có ghi tên của Yatsugai.

“Đúng là một cô gái chu đáo.”

“Nhỉ~”

Akaishi thở phào nhẹ nhõm rồi lấy chìa khóa ra định mở cửa.

“Đợi tớ một lát. Tớ không nghĩ sẽ có khách nên phải vào dọn dẹp đã.”

“Rõ luôn ạ!”

Kureishi giơ tay chào kiểu quân đội một cách dứt khoát.

“Để tớ cầm túi cho.”

“A, để tớ giữ cho. Cậu dọn dẹp mà cầm theo thì vướng lắm, đúng không?”

“Vậy à. Được rồi. Vậy cậu đợi tớ nhé.”

“Tuân lệnh bá tước!”

Kureishi cười toe toét với Akaishi.

Akaishi bước vào nhà và bắt đầu dọn dẹp.

“……”

Chắc chắn Akaishi đã vào nhà, Kureishi liền dùng ánh mắt lạnh băng kiểm tra đồ trong túi.

Trong túi có mấy hộp đồ ăn và một lá thư.

[Gửi Akaishi. Xin lỗi vì đã đường đột làm chuyện này. Tớ không biết khi nào cậu mới thấy nó, nhưng tớ đã nấu mấy món này vì muốn cậu ăn thử. Tớ đã rất chăm chút khi làm, nên tớ sẽ vui lắm nếu cậu ăn chúng. Hôm nay vừa kết thúc chuyến du lịch tốt nghiệp là tớ vội vàng làm ngay, nên nếu cậu thấy muộn quá thì cứ vứt đi cũng được. Trước giờ tớ toàn bị chê là nấu ăn dở tệ, nhưng tớ đã cố gắng theo cách của mình. Có thể cậu lại chê dở nữa, nhưng nếu cậu ăn thì tớ vẫn vui lắm (cười). Tớ đã vừa nghĩ đến cậu vừa làm những món này, nên nếu có món nào cậu không thích thì cứ nói cho tớ biết nhé. À, lần sau cho tớ biết món cậu thích nhất là gì nhé. Nếu cậu nói, lần tới tớ muốn nấu thật nhiều món cậu thích cho cậu ăn.]

Bức thư của Yatsugai dài đến ba trang giấy.

Kureishi liếc nhanh qua bức thư.

[Mong rằng cậu sẽ thích những món ăn này. Ký tên: Yatsugai.]

Trang thứ ba kết lại bằng một câu tóm tắt nội dung hai trang đầu.

“……”

Kureishi vò nát hai trang thư đầu tiên của Yatsugai rồi nhét vào túi xách của mình. Vì để trong hộp đã lâu, thức ăn rỉ nước ra, làm nước dùng chảy lênh láng trong túi.

“……”

Kureishi mở nắp hộp, đổ thêm nước dùng ra túi.

“……”

Đáy túi ướt sũng nước dùng.

Kureishi nhúng một góc của trang thư thứ ba vào vũng nước trong túi.

Lá thư nhàu nát, phần lớn chữ trên đó nhòe đi không đọc được nữa.

“Xin lỗi đã để cậu đợi.”

Sau một hồi dọn dẹp, Akaishi mở cửa.

“Không đâu, tớ có đợi gì đâu. Tớ cũng vừa mới tới thôi.”

Kureishi cười toe toét, áp sát mặt vào Akaishi.

“Tớ biết mà.”

Akaishi mời Kureishi vào nhà.

“Kyouko-chan nói là vì nấu ăn ngon quá nên tiện ghé qua chia cho cậu một ít đó~”

Kureishi đưa chiếc túi cho Akaishi.

“Vậy à.”

Akaishi nhận lấy túi từ Kureishi.

“Woa……”

Akaishi nhìn xuống đáy túi.

“Nhìn kỹ mới thấy, đổ hết ra ngoài rồi này.”

“Nhỉ~”

Kureishi đưa lá thư cho Akaishi.

“Nước dùng đổ ra tùm lum làm mọi thứ ướt sũng cả, nhưng mà có một lá thư bên trong này.”

“Thư à?”

“Ừm, nói là vì nấu ngon quá nên chia cho Akaishi-kun nhà gần một ít~”

“Ồ.”

Kureishi đưa lá thư cho Akaishi.

“À~……”

Lá thư ngấm hết nước dùng từ trong hộp, mềm nhũn ra.

“Chẳng đọc được gì cả……”

Akaishi cố mở lá thư ra, nhưng giấy đã mủn vì nước dùng, phần lớn chữ không còn nhìn thấy được.

“Xin lỗi Akaishi-kun nhé, tớ cũng muốn làm gì đó giúp nhưng……”

Kureishi cúi đầu, nói với vẻ đầy hối lỗi.

“Cậu chẳng có lỗi gì đâu. Cảm ơn cậu.”

Akaishi dịu dàng xoa đầu Kureishi.

“Ehehe……”

Kureishi đỏ mặt, dùng hai tay nhẹ nhàng ôm lấy bàn tay của Akaishi.

“Để trong hộp Tupperware thì đồ ăn ra nước là chuyện khó tránh mà.”

“Ừm ừm, đúng là khó tránh thật.”

“Chắc cô ấy chưa nấu ăn bao giờ nên không biết mấy chuyện này.”

Nghĩ đến kỹ năng nấu nướng trước sau như một của Yatsugai, Akaishi cười khổ.

“Kyouko-chan nấu ăn tệ lắm à~”

“Xem ra vẫn còn tệ lắm.”

Akaishi lấy các hộp Tupperware ra khỏi chiếc túi ướt sũng.

Hộp nào hộp nấy cũng dính đầy nước dùng, trông rất bẩn.

“Woa~……”

Akaishi lau sạch các hộp.

“Chắc là vị của chúng cũng bị lẫn vào nhau hết rồi.”

Rồi cậu cất các hộp vào tủ lạnh.

“Mà, ai chẳng có lúc thất bại! Kyouko-chan không có lỗi gì hết!!”

“Con người vốn là sinh vật trưởng thành qua những lần thất bại mà.”

“Để tớ giúp một tay nhé~”

Kureishi cũng phụ lau nước dùng trên hộp Tupperware rồi giúp cậu cất chúng vào tủ lạnh.