Bậc Thầy Chế Tạo Ma Thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

(Hoàn thành)

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

Mikami Kota

Trong lớp học, trước mắt tôi cô ấy cứ như là một con mèo giả nai vậy, thật ra mọi hành động và lời nói của một người tự yêu bản thân này quả thật quá là phiền phức.

22 103

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

252 5327

Tearmoon Empire

(Đang ra)

Tearmoon Empire

Nozomu Mochitsuki

“Làm mọi thứ có thể để thoát khỏi lưỡi máy chém!”

268 9144

Tôi bắt gặp một cô gái xinh đẹp vô cảm trước cửa nhà

(Đang ra)

Kamitachi ni Hirowareta Otoko (LN)

(Đang ra)

Kamitachi ni Hirowareta Otoko (LN)

Roy

Dưới sự bảo vệ của các vị thần, một cuộc sống dễ chịu cùng với loài slime ở một thế giới khác bắt đầu!

160 10040

Tập 8 - Chương 60: Hoàng Đế

Trans: Hito

Edit: Ass2008

Đôi lời: Thông Báo ở cuối chương nha :3

__________________________________________________

Khi họ băng qua cây cầu lớn bắt ngang con kênh rộng, quan cảnh bên ngoài cửa sổ đã hoàn toàn thay đổi.

"Ohh, thú vị ghê"

Jin theo bản năng mà buột miệng.

Vì anh đã nghĩ, có nhiều con đường thủy tại Roizart, dọc và ngang, tất cả đều dùng để vận chuyển.

Ngoài ra còn có vài ngôi nhà nằm trên đầu các con đường thủy trông khá hấp dẫn này. Nghe thấy Jin lẩm bẩm thế, Reiko bắt đầu gửi thông tin phong cảnh đến cho Laojun, nghĩ rằng nó có thể hữu ích để làm dữ liệu tham khảo.

Dù cho bản thân Jin chưa thấy thành phố nữa, nhưng với anh thì nó trông như sự kết hợp giữa Edo và Venice.

Nhưng khi đến gần trung tâm thành phố hơn, số lượng con đường thủy giảm xuống bởi chúng nối với con hào bên trong bao quanh hoàng thành. (Trans: Từ giờ "Cung Điện Hoàng Gia" đổi thành "Hoàng Thành" nha)

Dĩ nhiên, dọc trên đường có nhiều cửa thoát nước, khiến việc đến thành rất chi là khó khăn.

"Con hào bên trong khoảng 10m à..."

Anh phần nào nhớ lại Hoàng Cung Nhật Bản ở Tokyo.

Chỉ có mỗi một lối để vào thành, nơi không phải là hào và cả nhóm băng qua nó.

Và rồi sau một lúc, đội Vệ Binh Hoàng Gia đã xếp thành hàng theo lối đi và họ dừng xe tại đó. Đấy là lần đầu họ xuống xe sau khi vào trong thành phố.

Hoàng Cung hoàn toàn được bao quanh bởi con hào.

Tất cả xe được đặt trong nhà để xe còn ngựa, trừ ngựa Golem của Jin thì được giao lại cho người phụ trách.

Ngựa Golem của anh được dẫn đi với vẻ ngưỡng mộ từ người xử lý.

"Jin, hãy lái trên chiếc xe này. Reiko-chan nữa"

Có 3 cỗ xe mui trần đến đón họ.

Reinhardt lái cỗ xe đầu tiên và Jin thì ở cỗ xe thứ hai. Chiếc thứ 3 hình như là để chứa hành lý vậy nên Jin đã bỏ hành lý trong tay mình lên đó.

Ba cỗ xe tiến xuống con đường xinh tươi được lát đá.

Sau đó, họ qua cánh cửa trông có vẻ cứng cáp và xa hơn nơi đó là Hoàng Cung.

"Oohh..."

Anh không thể to tiếng bởi vì nơi này thế nhưng anh không thể tránh khỏi việc cảm thấy ngạc nhiên.

Người ta tự hào rằng Hoàng Cung của Đế quốc Shouro đã trải qua 300 năm lịch sử.

Hoàng Cung Đế quốc Shouro được xây bằng đá granit và có ba tầng. Bề rộng nổi bật hơn cả chiều cao.

Nó không như tòa tháp, thay vào đó là trông như tòa thành phương Đông rắn chắc.

Jin và những người khác bước vào tòa lâu đài được bảo vệ bởi các hiệp sĩ và binh lính.

********

Reinhardt đi báo cáo, cùng Matheus, và Jin bị bỏ lại trong phòng tiếp tân.

Hai người hầu đi cùng Jin, một nam và một nữ.

"Làm ơn, hãy tận hưởng"

Jin hơi ngạc nhiên khi anh ngửi hương trà mà họ phục vụ anh. Cái hương thơn ấy rất là hoài niệm.

Anh nhâm nhi một chút.

"...Bồi trà?" (Trans: "roasted green tea" hay "Houjicha", google để biết nha :v)

Hương vị rất giống thứ đó. Vậy nên, anh thử hỏi hai người đang ở cùng anh.

"Đây là đặc sản của Đế quốc Shouro à?"

Nam quản gia trả lời.

"Vâng, đó là đặc sản vùng phía nam Đế quốc Shouro"

"Anh biết cách làm chứ?"

Khi anh hỏi, vị quản gia trả lời.

"...Tôi không chắc là mình có thể nói về chuyện đó không nữa"

Jin thì có thể phỏng đoán. Nếu là đặc sản thì có lẽ là có phương pháp chế biến bí mật. Anh ta không thể cứ thế mà nói với người ngoại quốc ngoài thời khắc nghe được chỉ thị.

"Tôi hiểu rồi. Tôi nói chuyện với chính mình thôi nhé. Sau khi hái lá trà xanh, anh hấp rồi phơi khô nó. Sau đó, đun nóng đến khi nó tỏa ra hương thơm ngọt ngào"

Khoảnh khắc anh nói thế, vẻ mặt của vị quản gia thay đổi.

"S-Sao ngài biết được điều đó?!"

"...Đúng như tôi nghĩ. À không, chỉ là nó giống hệt thứ trà đến từ quê nhà tôi thôi"

Vị quản gia đã lấy lại bình tĩnh sau khi Jin nói thế.

"Là vậy sao? Tôi đã nghe rằng ngài là một vị Magi Engineer rất là xuất chúng nhưng thật khó tin khi ngài cũng am hiểu về trà nữa"

Anh chỉ biết đến nó vì người điều hành thích trà và anh đã nghe người đó kể về nó, nhưng anh không thể nói chuyện đó ra được.

"Anh cũng có thể uống trà bằng cách đun nóng lá ngay sau khi hái chúng nhỉ?"

Jin thử hỏi vị quản gia, để xem họ có uống trà xanh không.

Lá trà trải qua quá trình lên men oxy hóa tự nhiên vì trong chúng có enzim. Nếu chuyện này diễn ra suông sẻ và bị bỏ mặc lại thì nó sẽ chuyển thành trà đen. Nếu được hái và đun ngay thì nó sẽ dừng enzim lại và trà xanh được tạo ra.

"N-Ngài thậm chí còn biết đến chuyện đó sao?! Đó là phương pháp chế biến trà xanh đã được phát triển từ hơn 100 năm trước!"

Ah, thì ra họ cũng có trà xanh, Jin vui vẻ nghĩ thế.

Lá trà mà họ trồng ở Đảo Hourai là hàng nhái của sản phẩm tại Làng Kaina, nên hương vị có hơi khác.

Nhưng thứ ở đây lại giống hệt.

"Tôi có thể uống thêm không?"

Lúc Jin nói thế sau khi đã uống hết, cô hầu nữ vui vẻ rót thêm cho anh.

"Ah, ngon quá đi"

Nghe Jin nói thế trong lúc uống, cô hầu nữ lộ vẻ mặt vui tươi.

"Gia đình cô ấy là nông dân trồng trà. Ngài thích nó thì cô ấy cũng vui"

Khi vị quản gia nói thế, mặt của cô hầu nữ hóa đỏ.

Dù là vậy, cô ấy khá là im lặng. Như thể cô bị cấm mở miệng vậy.

"Nó được trồng ở khu vực ấm áp à?"

"Ngài biết cả điều đó luôn ư. Đúng vậy. Roizart phải giới hạn ở phía bắc để trồng nó"

Với cái đà này thì chắc là cũng có gạo, Jin nghĩ thế và anh mạnh dạn hỏi thử.

"Um, Đế quốc SHouro có loại ngũ cốc đặc biệt không?"

Anh bắt đầu bằng cách dẫn đắt họ.

"Vâng, có ạ"

"Umm, không như lúa mì, cũng không như đậu nành nốt và thích hợp để trồng trên những vùng đất ngập nước và khi chín, phần trên cùng của chúng lơ lửng ấy...?"

Khi anh nói thế, mắt của vị quản gia lại mở to.

"Ngài biết chuyện đó từ đâu vậy?! Ngài đang nói về 'nogi', thứ chỉ được trồng ở phía nam, phải không?!"

Jin trở nên vui hơn nữa khi biết rằng cũng có một loại gạo thay thế tồn tại. Mình chắc chắn phải lấy được hạt giống! - anh kiên quyết.

"Ah, có lẽ là nó. Và những món dùng nó là..."

Ngay khi Jin sắp đặt câu hỏi khác thì cánh cửa mở ra. Một vị hiệp sĩ trẻ tuổi bước vào.

"Jin-sama, mời đi theo ạ. Hoàng Đế muốn gặp ngài"

Jin đi xuống hành lang cùng Reiko.

Đó là bởi họ không có nói về việc Reiko không được đi cùng. Reiko cũng có thể là không đồng ý bị bỏ lại nữa.

"Hoàng Đế thích gặp mặt những cá nhân xuất chúng. Tuy nhiên, sau khi vào trong, xin hãy giữ cho ánh mắt của ngài thấp xuống đến khi Hoàng Đế bảo ngài. Hãy cẩn thận, đừng nhìn lên khi chưa được phép"

Họ nói rằng không còn gì khác mà anh cần phải cẩn thận nữa và chỉ nên cư xử đúng mực thôi.

Và rồi họ dẫn anh đến văn phòng. Cánh cửa trông cứng cáp, làm từ hai tấm ván gỗ và hai bên có hai binh lính đang đứng.

"Jin-sama đây"

Sau khi vị hiệp sĩ đẫn anh đến đó nói thế, binh lính đứng cạnh cửa kéo dây ba lần. Có vẻ là chuông hay gì đó.

Sau khi cánh cửa được mở từ bên trong.

"Mời vào"

Nghe giọng nói phát ra từ trong đó, vị hiệp sĩ thúc họ bước vào.

"Chào mừng, Jin"

Reinhardt đang ở đó. Và phía sau là một cái bàn lớn, Hoàng Đế của Đế quốc Shouro đang ngồi đằng sau.

"Hoàng Đế rất muốn nói chuyện với ngài. Giờ thì hãy vào trong đi ạ"

Để thể hiện sự tôn trọng tối đa của mình, Jin cúi đầu thật sâu và di chuyển vào trong.

1 bước, 2 bước. Anh đã đến trước Hoàng Đế sau 7 bước. Ánh mắt anh vẫn dáng vào chân của vị Hoàng Đế. Anh đã không nhìn lên.

"Anh ta là Jin Nidou, Magi Craftman ngoại quốc. Anh cũng là Magi Craftman Danh Dự của Vương quốc Egelia và cũng mới trở thành Thành Viên Danh Dự của Công Hội Magi Engineer vào hôm bữa"

Giọng Reinhardt vang lên, giới thiệu Jin.

"Ta chào mừng ngài. Jin Nidou-sama, xin hãy ngẩng mặt lên"

Sau khi được bảo, Jin ngẩng mặt lên và lần đầu thấy được Hoàng Đế.

Và ngạc nhiên.

"Chào mừng đến với Đế quốc Shouro. Ta là Hoàng Đế, Gelhart Hilde Fon Rubis Shouro"

Hoàng Đế của Đế quốc Shouro là nữ... Nữ Hoàng.

"Fufu, hình như ngài ngạc nhiên lắm. Mọi người lần đầu gặp ta cũng đều ngạc nhiên hết. Không sao đâu. Ta là con gái của Hoàng Đế đời trước. Và ta sẽ là Hoàng Đế đến khi con của vị Hoàng Đế đời trước, Elunsto trưởng thành"

Jin ngạc nhiên khi bà thậm chí còn nói cho anh về vấn đề nội bộ.

"Fufu, ngài lại ngạc nhiên rồi, nhỉ? Dù gì thì ai nấy trong quốc gia của ta cũng đều biết mà. Tuy nhiên, bên ngoài thì không biết nên đa phần người ngoại quốc chẳng biết được"

Bà mỉm cười ngọt ngào khi nói thế. Jin bị quyến rũ.

Không phải là theo cách lãng mạn.

Người phụ nữ trước mặt anh trông như đã ngoài ba mươi, có mái tóc màu nâu sẫm và đôi mắt màu xanh lục nhạt với dáng người nhỏ bé.

Nó cứ như thể là...

(Người Điều Hành...)

Bà giống hệt người điều hành cô nhi viện của Jin, người mà về cơ bản là cha mẹ nuôi của Jin.

Đương nhiên, trong khi bà giống với người điều hành thì cũng có phần khác với người đó. Chưa kể đến là người điều hành có mái tóc bạc trắng. Thế nhưng, cách nói chuyện nhẹ nhàng, vẻ ngoài tốt bụng và trên hết là hào quang của bà giống như của người điều hành.

Không biết rằng cảm xúc của Jin như thế, Hoàng Đế của Đế quốc Shouro, Gelhart Hilde Fon Rubis Shouro, nói tiếp.

"Ta đã nghe từ Reinhardt. Rằng ngài là một vị Magi Engineer xuất chúng. Ngoài ra là ngài đã chế máy bơm có thể lấy nước từ giếng sâu và cũng đã phát minh ra thứ ma cụ làm sạch tại Anbelk. Và không những thế. Kính hiển vi nhỉ? Thứ đó nữa..."

"Thần không có làm nhiều như phỏng đoán của người đâu"

Nữ Hoàng đáp lại 'chẳng ai lại nghĩ thế' đối với những lời khiêm tốn của Jin.

"Theo lời Reinhardt, ngài đã học môn 'khoa học' này nhỉ? Nếu ngài thấy được thì ta rất muốn ngài dạy một phần của nó cho quốc gia chúng ta"

Tại đó, Nữ Hoàng ngừng lại.

"Ah, ta bị sao thế này? Ta đã hơi vội vã rồi... Jin-sama, hãy dùng thời gian để thăm thú quốc gia chúng ta đi"

Nói rồi, bà chỉ vào Reinhardt.

"Reinhardt, ta sẽ loại ngươi khỏi công việc chính thức suốt cả năm bắt đầu từ giờ. Và ta sẽ trao cho ngươi vai trò làm Jin-sama thấy vui"

Reinhardt lặng lẽ gật đầu. Có lẽ bà cũng cân nhắc đến phần còn lại sau khi anh ta làm việc với tư cách là nhà ngoại giao xong và đám cưới với Belche.

"Hãy thỏa thích đi tham quan quốc gia của ta. Phần hay, cũng như phần dở. Và trên hết, ta hy vọng là ngài sẽ thích quốc gia này"

Và rồi, Nữ Hoàng nhìn chằm chằm vào mắt Jin và nói.

"Tri thức của ngài, ngay cả khi chỉ là một phần thôi. Xin hãy cho quốc gia này mượn, vì người dân của ta"

Nói thế, bà khẽ cúi đầu.

________________________________________

[GÓC THÔNG BÁO]

_Từ ngày mai, 6/6, nhà em sẽ tạm thời dẹp cái máy tính để cho em tập trung vào ôn thi, nên có thể là không thể dịch được thành ra đợt bom 1/7 coi như là hủy nhé, mới tích được có 3 chương -_- nên đến 1/7 quăng 2 chương còn lại lên. Sorry (T-T)