Trans: Hito
Edit: Ass2008
_____________________________________________
Mặt khác, Jin đang được dẫn đường qua lâu đài Đế quốc Shouro vào hôm Laojun chữa trị cho Lithia và Pasco.
Hướng dẫn viên là Reinhardt và... người khác.
“Jin, thư viện của chúng tôi tốt đến mức tôi dám chắc là không thua kém gì so với bất kỳ quốc gia nào”
Đó là Gelhart Hilde Fon Rubis Shouro, Nữ Hoàng. Bà đã bắt đầu gọi Jin bằng tên anh. Thật là một vị Nữ Hoàng thẳng tính.
“........”
Vì Nữ Hoàng Bệ Hạ theo cùng, họ được tự do đi qua bất cứ đâu.
Bảo vệ cũng cúi đầu và dọn đường.
Anh cũng nhìn vào tầng sâu nhất của thư viện, kho tài liệu thường được bảo vệ nghiêm ngặt.
“Vâng, vào trong đi. Ta có công chuyện giờ rồi nên không thể ở lại lâu hơn nữa nhưng mà, hmm, để xem, ta sẽ quay lại vào buổi trưa. Rồi hãy cùng đi ăn trưa nhé”
“.......”
Nói thế, Nữ Hoàng rời kho mà thậm chí còn không thèm đợi Jin đáp lại.
“.......”
“Hahh....”
“Jin, hình như anh muốn nói gì đó”
Reinhardt hỏi trước. Jin đáp.
“Ừ. tôi chưa từng nghĩ chính Bệ Hạ sẽ đóng vai hướng dẫn viên....”
“Haha, đó chỉ là kiểu người của bà ấy thôi”
“Ngay cả vậy, trong khi tôi thấy vui vì được tin tưởng đến thế dù là người ngoại quốc, thì có thực sự là ổn không khi lơ là như thế? - đó là những gì mà tôi cảm thấy”
Bản thân Jin không hề có ý xấu gì nhưng nếu bà cũng hành động thế này với những người khác thì sẽ rất nguy hiểm. Sau cùng, cũng có khả năng là có gián điệp hay sát thủ trà trộn vào mà.
Khi Jin nói thế, Reinhardt lắc đầu.
“Không cần lo nhiều về nó đâu. Bởi vì, Bệ Hạ thấy được bản chất thật của người mà bà nói chuyện”
“Gì cơ?!”
Jin ngạc nhiên. Nếu mà bà có khả năng như vậy, thì liệu bà sẽ thành người cai trị tuyệt nhất?
“Không, nó chỉ đựa vào đầu cơ thôi”
Reinhardt bình luận thêm vào.
Điều đó hẳn là sự thật. Ý là, nếu bà có, bà sẽ không cứ thế mà nói với mọi người rằng mình có khả năng như vậy đâu.
“Chỉ là, cũng đúng thật là phán xét của Nữ Hoàng đến tận bây giờ chưa từng sai”
“.......”
Chắc chắn ngoài kia cũng có người có mắt nhìn người. Khả năng đó nhân lên theo hàng chục hay hàng trăm? Cũng có thể thích hợp hơn để gọi nó là khả năng ngoại cảm thay vì ma thuật nếu nó thực sự tồn tại.
Nhưng dường như nó khác với đọc cảm xúc thật của một người, Reinhardt chêm thêm. Jin hơi nhẹ nhõm khi nghe thế.
Sau cùng, sẽ thật khó để chịu đựng khi bà đọc suy nghĩ của anh về việc bà trông như người điều hành cô nhi viện của anh. Và quan trọng hơn, anh tự hỏi chuyện gì sẽ xảy đến nếu bà biết cội nguồn của Jin là từ thế giới khác.
Lúc này đây, chỉ có mỗi mình Reinhardt và Elsa là biết về nó.
“Dù rằng tôi có phần cảm thấy như mình có thể tin tưởng bà ấy...”
Dẫu cho đó là trực giác của Jin hay là do Nữ Hoàng trông như người điều hành cô nhi viện của anh, Jin chưa biết nữa.
“Otou-sama, chúng ta bị giới hạn thời gian ạ. Người cần phải nhanh chóng đọc những gì mình muốn đi”
Jin định thần lại khi nghe giọng Reiko.
“Ah, ừ, con nói đúng. Vậy thì ta sẽ đọc đây”
Nói thế, Jin bắt đầu lục lọi kệ sách.
“Cũng có ghi chép những cuộc chiến trước đó à?”
“Ừ. Ngay cả khi quốc gia này có những cuộc đấu tranh nội bộ công bằng. Có vẻ cũng có khá nhiều đó”
Là cư dân của Đế quốc Shouro, Reinhardt cũng có kiến thức về lịch sử của nó.
Jin không hứng thú lắm nhưng anh đã yêu cầu Reiko đọc chúng. Reiko có thể đọc nhanh gấp 10 lần Jin và gửi dữ liệu đến cho Laojun để ghi lại.
Anh cũng cho Reiko đọc những chủ đề khác như sản phẩm riêng biệt của mỗi vùng và sách về những loại thực vật và động vật.
Và về cuốn mà Jin đang tìm.
“Đây rồi...”
Là về câu chuyện anh đã nghe từ Reinhardt từ lâu lắm rồi lúc trên Đảo Kunlun.
“Mm? ...Ah, cuốn đó à. Tôi đã kể cho anh trước đó rồi nhỉ?”
Đó là cuốn sách có chi tiết về sự khởi đầu của thế giới. Nói cách khác, chuyện dân gian.
Một câu chuyện dân gian về việc có một thế giới khác nằm ở phía bên kia mặt trời và tổ tiên họ đến từ nơi đó.
Anh đã không gặp người kể chuyện như thế trong Vương quốc Celuroa nên anh đang mong chờ tìm được vài ghi chép thế này tại đây.
“Giờ thì xem nào....Hmm....”
Chẳng hơn gì vài trang ghi chép và nội dung cũng không được chi tiết.
Chỉ là có một thế giới nằm ở phía đối diện mặt trời và thế giới đó lớn hơn hẳn thế giới này.
Và tổ tiên loài người được chọn đã đến thế giới này trên một chiếc tàu bay. Tất cả những điều này được viết đơn giản trong đó.
Chi tiết bổ sung duy nhất mà anh tìm được trong đây là thế giới đó lớn hơn và họ đến trên một chiếc tàu bay.
Trên Trái Đất, những câu chuyện kể nhiều hơn về việc có một Đấng Tạo Hóa hay người khổng lồ tạo nên thế giới. Còn đây, nó nói con người đến từ thế giới khác.
Jin nghĩ nó chính xác hơn theo một nghĩa nào đó. Nếu vậy, thì tàu không gian... 'tàu bay' có thể cũng đã tồn tại trong quá khứ.
Jin đang nghĩ đến khả năng như vậy thì Reiko kéo tay áo để mang anh về lại thực tại.
“Otou-sama, con đã đọc xong những cuốn sách mà người yêu cầu rồi. Con nên đọc gì tiếp đây ạ?”
“Ah, để xem. Vậy thì, cuốn này đi”
Anh cũng để cho Reiko đọc phần còn lại của nó.
Anh bị hấp dẫn bởi 'tàu bay' nhưng dù cho Jin không có kiến thức gì về việc chế tàu không gian. Vấn đề lớn nhất sẽ là cách để điều hướng trong chân không.
“Ừm, thật sự cũng chẳng cần lắm”
Anh cảm thấy muốn chế ra nó nhưng đó chỉ là tò mò nhất thời thôi. Trước tiên, anh nên bắt đầu với những gì gần gũi với mình.
Vì thời gian có hạn, Jin lần lượt xem những cuốn sách trong kho tài liệu và thư viện còn Reiko đọc chúng.
Ngoài ra còn có vài cuốn về ma thuật kỹ thuật nên Jin đọc lướt qua. Jin đã biết hầu hết rồi nhưng có một số mục làm anh thấy tò mò, khiến nó thu được kết quả.
Ngoài ra còn có sách về tôn giáo. Jin cũng đọc lướt qua vì anh tò mò lý do tại sao tôn giáo lại không phổ biến rộng rãi trong thế giới này.
“...Mình hiểu rồi...”
Nói ngắn gọn thì những người liên quan đến tôn giáo hầu hết đều là pháp sư có thứ hạng cao mà không hề có lấy một ngoại lệ. Vậy nên, họ có nhiều Mana hơn người bình thường.
Và vì lý do đó, đa số họ đều chết trong cuộc 'Phân Tán Hạt Năng Lượng'.
Hơn nữa, vì đa số đều chết, nên chẳng có gì được truyền lại như phước lành hay bảo hộ của Thần và vì thế mà công chúng nói chung càng xa rời tôn giáo khi họ tiến bộ.
“Đúng như mình nghĩ, một trận Phân Tán Hạt Năng Lượng...”
Cũng có những cuốn sách khác liên quan đến tôn giáo nhưng không thu thập được nhiều từ chúng.
Cũng chẳng mô tả gì về 'Phân Tán Hạt Năng Lượng'.
Không có kết quả tại điểm này nhưng cũng chẳng có gì được hoàn thành.
“Được rồi, xem cuốn này nào”
Lần này, Jin bắt đầu xem những cuốn sách chung.
Có rất ít điều thu được từ chúng những trong số đó, cuốn khiến Jin tò mò là cuốn liên quan đến 'Giả Kim Thuật'.
“Xin lỗi nha, Reinhardt, tôi có thể là đã nghe từ trước rồi, nhưng, chính xác thì lĩnh vực giả kim là gì?”
Được hỏi thế, Reinhardt ngẩng mặt khỏi việc đọc cuốn sách về ma thuật kỹ thuật.
“Giả kim thuật à? Phải rồi, ừm, điều chế thuốc từ thảo mộc là giả kim thuật như kiểu sản xuất muối từ nước muối”
Đánh giá từ lời giải thích, Jin đoán chừng có lẽ đó là hóa học. Có vẻ không phải là nhánh học thức mà bạn chuyển từ chì sang vàng hay gì đó.
Vậy nên, nghe thế làm anh hứng thú thêm một chút và bắt đầu đọc cuốn sách trên tay mình có tựa 'Giới Thiệu Về Giả Kim Thuật'.
“Hmmm, hiểu rồi, hiểu rồi”
Đúng như anh nghĩ, ban đầu, cũng có những thử nghiệm cố biến chì thành vàng hay chế thuốc trường sinh. Tuy nhiên, hiện nay, nó đang chuyển thành nhánh học thức để sử dụng thực tế và cái tên giả kim thuật chỉ còn là tên – của chương đầu. Phần giới thiệu.
Chương hai là đề cương về cách chiết xuất kim loại từ quặng và chương ba là những phương pháp điều chế thuốc từ thảo mộc. Đó là cách mà nó được sắp xếp. Ít nhiều gì cũng khiến Jin thấy hứng thú.
“Hình như anh hứng thú với giả kim thuật hử, Jin?”
Reinhardt vui vẻ hỏi, thấy Jin say sưa đọc sách.
“Mm? Ah, trong thế giới của tôi, giả kim thuật đã biến mất rồi, anh thấy đấy. Nên nó thú vị lắm”
“Ah, phải rồi ha. Khoa học nhỉ? Nguồn gốc tri thức của anh”
“Ừ, đúng vậy. Nhưng dường như lĩnh vực giả kim đang dần chuyển sang khoa học”
Khi Jin trả lời, Reinhardt nở nụ cười ranh ma và nói.
“Jin, thực ra thì, người này được gọi là Toa Eschenbach”
Tại đó, anh ta ngừng lại và đối mặt với Jin rồi tiếp tục.
“Người đó đang dẫn dắt quốc gia chúng tôi vào con đường giả kim thuật”
Và trao thông tin thú vị cho Jin.
“Toa Eschenbach à... ông ta là loại người gì nhỉ? Nếu có thể, tôi muốn gặp mặt và nói chuyện với ông ta ghê”
Khi Jin nói thế, Reinhardt vỗ vai Jin và nói.
“Tôi nghĩ mình có thể làm chuyện đó xảy ra đấy. Rốt cuộc thì ông ta sống trong lãnh thổ của tôi mà”
Nghe rằng ông ta sống trong lãnh thổ gia đình Randall, Jin cảm thấy những gì mình trông chờ lại tăng thêm một rồi, vì anh sẽ sớm gặp được người đó.