Bậc Thầy Chế Tạo Ma Thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 314

Tập 8 - Chương 59: Thủ Đô Roizart

Trans: Hito

Edit: Ass2008

______________________________________

Khi Reinhardt rời phòng Belche, anh ta thấy Jin đang đi trên hành lang.

“Jin, có chuyện gì à?”

“Ừ, tôi có chuyện cần nói với anh”

Và rồi, cả hai người họ đến phòng Jin.

“Ừm, anh muốn nói về chuyện gì thế?”

Reinhardt ngồi ghế và hỏi.

“Ah, trước tiên, về việc Reiko còn hơi non nớt vào lúc đó”

Nói rồi, Jin gọi Reiko.

“Sau khi nghĩ kỹ, tôi chắc là chuyện đó có thể đã làm tổn thương Belche-san và danh dự của Neon...”

Jin vừa nói vừa xoa đầu Reiko.

Thực ra là khi Reiko liên lạc với Laojun để trao đổi thông tin định kỳ thì Laojun đã chỉ ra rằng cách mà em ấy làm mọi việc có thể khiến danh dự người ta bị tổn hại và gây bất mãn.

“Lúc tôi hỏi Reiko, con bé nói mình làm vì danh dự của tôi vậy nên tôi đã bảo con bé phải cân nhắc đến tình hình của phía bên kia một chút nữa”

Reiko trông hơi nản chí. Reinhardt bật cười và phủ nhận.

“Anh lo về chuyện đó ư? Belche không có để tâm gì cả đâu. Bên cạnh đó, cũng là do lỗi của Belche khi đã yêu cầu Reiko làm gì đó mà”

Reinhardt giải thích về việc cô muốn biết về Reiko và kỹ năng của Jin đến cỡ nào bởi anh ta đã khen họ không ngớt.

“Cô ấy không có để tâm gì đâu, được chứ? Hơn nữa, Neon cũng có nói bé ấy muốn làm bạn với Reiko đó”

Khi anh ta nói như thế xong thì Jin cũng thấy nhẹ nhõm.

“Nếu vậy thì chắc là được rồi... Ngoài ra thì còn một chuyện nữa. Là về Elsa”

Elsa hiện đang ở Làng Kaina. Jin lo rằng không biết báo chuyện đó với Reinhardt thế nào nữa.

“Ah, về chuyện đó à”

Reinhardt giải thích từ quan điểm công khai.

Trước tiên, thực tế là Elsa đi cùng anh ta không phải là một phần của hoạt động kinh doanh nào dù cho quốc gia đã cho phép.

Và, tuy là nghe thì có lý đấy, anh ruột của Elsa – Fritz đã nói rõ với Reinhardt rằng cô không còn trách nhiệm gì nữa sau khi mất tích tại Ikasanato.

“Vậy nên tôi không có nghĩa vụ phải báo cáo. Tôi định giữ im lặng cho đến lúc họ hỏi”

“...Nhưng, Elsa biết về Belche-san, anh biết mà? Belche-san không nói gì về em ấy sao?”

“Ah. Cô ấy biết là Elsa với tôi đã cùng đi du lịch nhưng chắc là cổ cũng biết Fritz đã đến để mang con bé đi. Vậy nên có lẽ cổ chẳng thấy lạ gì khi Elsa không có ở đây”

Reinhardt cười chút, trông có vẻ cô đơn, nói rằng đó không phải là chuyện họ cần nói ngay.

“Không như bọn tôi không thể gặp lại nhau nữa đâu. Sau khi trở về và hoàn thành báo cáo, tôi tính giải thích đàng hoàng cho nhà mình biết”

“Tôi... hiểu rồi... Reinhardt, lúc đó, tôi cũng sẽ mời hai người đến Làng Kaina nha”

Thấy Reinhardt khẽ nhìn xuống, Jin nói vậy với anh ta kèm theo một nụ cười.

“Chuyện đó làm tôi vui lắm đó. Nó sẽ là kỷ niệm đẹp cho xem”

Nghe thế, lần này, Reinhardt cũng mỉm cười vui vẻ.

Sau khi Reinhardt rời phòng.

“Reiko, xin lỗi về chuyện đó nhé”

Jin xin lỗi Reiko. Reiko bối rối, vì được Jin xin lỗi.

“O-Otou-sama?!”

“Về việc không để con làm mấy việc nữ tính suốt lúc này. Đó là trách nhiệm của ta”

“Không đúng đâu ạ. Otou-sama là...”

Nhưng Jin đã ôm lấy em ấy mà không để em ấy nói xong.

“Không, miệng thì luôn bảo con là con gái ta – nhưng ta lại toàn để con đi chiến đấu, đó là lỗi của ta”

“Otou-sama...”

Đêm hôm đó, Jin và Reiko đã nói về nhiều chuyện lắm.

********

Ngày 13 tháng Năm, cái ngày mà họ dự tính sẽ đến được thủ đô Đế quốc Shouro, Roizart.

Jin được Reiko gọi dậy vào lúc 6 giờ sáng. Anh đã bảo em ấy đánh thức mình lúc 5 giờ nhưng tại đêm đó anh đã thức khá muộn nên Reiko quyết định để anh được nghỉ ngơi.

“Otou-sama, đến giờ rồi ạ. Trời đẹp lắm”

“...Hmm, ta hiểu ròi”

Jin vừa nói vừa xoa bộ mặt ngáy ngủ, rồi đi rửa mặt và thay đồ. Thời tiết hôm nay cũng tuyệt thật.

Khi bước ra trạm xe, anh thấy Steward đang trông chừng.

“Chào buổi sáng, thưa Chủ Nhân”

“Chào buổi sáng. Ngươi trông chừng tốt lắm”

Nói rồi, Jin lên xe. Reiko theo sau.

(Chào buổi sáng, thưa Chúa Tể)

Giọng nói của Laojun chào mừng họ đến Đảo Hourai vẫn như mọi khi.

“Chào buổi sáng. Có gì khác lạ ở làng không?”

(Không ạ, không có gì đặc biệt hết. Thần đã gửi 5 con Golem hầu nữ màu mới toanh đến Làng Kaina. Số của họ bắt đầu từ 101)

Butler B, C và 5 Golem hầu nữ màu. Barou và Belle nữa. Và Mine làm việc bán thời gian. Với điều này thì lâu đài của Jin đã có đủ nhân lực.

“Ừ, ta thấy yên tâm rồi. Hãy làm việc từng chút một trong Làng Kaina, thay đổi mạnh mà đột ngột quá sẽ không tốt gì đâu”

(Tuân lệnh. Bên cạnh đó, chúng thần nhận được báo cáo về việc Lithia đang đến với tư cách là sứ giả và đại sứ của Vương quốc Cline ạ)

“Cô ấy ư?”

Nhắc mới nhớ, cô cũng đã từng tới với tư cách là người thu thuế và cũng có biết Jin. Sẽ chẳng lạ gì khi cô được chỉ định làm đại sứ và sứ giả.

(Có lẽ đêm nay cô ấy sẽ dừng chân tại thành phố Sharuru)

“Đi bằng ngựa à?”

(Vâng. Sau đó, có lẽ cô ấy sẽ dừng chân tại Làng Toka và đến được Làng Kaina vào trưa hôm sau)

Chẳng có nhiều ưu tiên khi sứ giả đi đến bằng ngựa trong thời bình nên suy đoán của Laojun có lẽ là đúng.

Lần duy nhất mà họ vội vã là từ Làng Toka đến Làng Kaina. Tại chẳng có gì ngoài mấy cái túp lều nghỉ ngơi để qua đêm dọc đường.

“Nếu vậy thì cô ấy sẽ đến vào trưa ngày 15 à... nếu mà có thể thì ta sẽ đến nhưng chưa rõ nữa”

Quá rõ luôn rồi, vì đến cả Jin cũng không biết điều gì đang đợi anh tại thủ đô Đế quốc Shouro.

Sau khoảng 30 phút nghe báo cáo, Jin hướng đến phòng tắm, đó là mục tiêu đầu tiên của anh.

Mấy thành phố mà anh đã dừng chân đến giờ chẳng hề có cái nhà tắm nào – có lẽ là do thiếu nước, vậy nên anh không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phải chà rửa cơ thể chỉ với nước nóng và đối với Jin, người thích nhà tắm, thì không thể chịu đựng nỗi nữa.

Chưa kể là hôm nay anh sẽ đến thủ đô, nếu vậy thì có lẽ là anh không thể lén đi như mọi khi được.

“Fuu, ừm, nhà tắm quả là tuyệt”

Tuy vậy, anh không thể vô tư quá được. Jin thả lỏng trong dòng nước nóng, duỗi thẳng tay chân.

“Otou-sama, cuối cùng thì hôm nay chúng ta sẽ đến được thủ đô ạ”

“Ừ, thủ đô Đế quốc Shouro à? Mong chờ ghê. Nếu không nhầm thì có cái hồ lớn nằm gần đó nhỉ?”

“Vâng. Theo như Reinhardt-san thì có hồ Tosmo và hồ Shuju ạ. Nhờ thế mà khu vực xung quanh thủ đô được cấp rất nhiều nước”

Khi Reiko nghe chuyện, em ấy cũng sẽ trao đổi thông tin với Laojun vậy nên em ấy am hiểu nhiều hơn Jin ở vài lĩnh vực.

“Vậy thì đi thôi nào”

Nói rồi, anh đi về.

“Reinhardt-sama, khí trời buổi sáng cảm giác đã thật nhỉ?”

Khi Jin bước khỏi xe, anh gặp Reinhardt và Belche đang thân mật đi dạo với đôi tay khoác nhau.

“Chào buổi sáng, Reinhardt, Belche-san”

Cả hai chào Jin lại.

“Chào buổi sáng, Jin”

“Chào buổi sáng, Jin-sama”

Anh đã nghĩ Belche cũng sẽ muốn đi thử xe Jin nhưng chuyện đó lại không xảy ra và cả hai cứ đi dạo như thế.

“...Họ gắn bó quá nhỉ?”

Ắt hẳn là Reiko cảm thấy gì đó khi em ấy kéo tay áo Jin và nói.

“...Otou-sama, con đây nè”

“Reiko?”

“...Con sẽ ở đây, dẫu cho có chuyện gì xảy ra đi nữa”

Jin nhận ra là anh đã khiến Reiko thấy lo thế nên đã xoa đầu em ấy.

Rồi anh vỗ vai Reiko một cái và hướng đến quán trọ.

10-15 phút sau khi Jin đến quán trọ, Reinhardt và những người khác cũng đã về.

Và khi dùng xong bữa sáng, họ khởi hành.

“Jin, hôm nay ấy. Tôi sẽ đi trên xe mình nha. Tôi muốn anh đứng đằng sau và đi theo bọn tôi”

Reinhardt nói. Anh đang chính thức hồi hương nên chuyện đó chỉ là lẽ đương nhiên thôi. Và dĩ nhiên, Belche không phải một phần trong nhóm họ nên đã đi trước.

“Được thôi. Tôi sẽ theo sau cho”

“Xin lỗi hen. Bình thường thì tôi muốn giải thích vài chuyện trên đường lắm nhưng mà”

“Jin-dono, tôi sẽ bổ nhiệm hai người cấp dưới cho anh. Nếu có gì thắc mắc thì cứ hỏi họ”

Matheus cũng phải hoàn thành đúng đắn vai trò của mình khi hộ tống Reinhardt vào hôm nay.

“Ừ, cảm ơn”

“Rồi, hãy chuẩn bị đi thôi”

Và sau nửa tiếng, cả nhóm rời Riare. Họ băng qua thành phố Hald và Nia rồi dùng bữa trưa muộn tại thành phố Hore. Tại đó, họ lại kiểm tra trang phục nữa.

Điểm dừng chân kế đến sẽ là thủ đô.

Jin ngạc nhiên khi thấy con đường được lát đá từ Riare đến tận thủ đô. Có lẽ là nhờ ma thuật mà cứng lại nhưng nhờ đó mà tốc độ xe đã tăng gấp 3 lần.

Jin nghĩ có lẽ đây là một trong những lý do tại sao mà Reinhardt không hỏi Belche đi trên xe anh.

Những ngôi nhà riêng lẻ nằm khắp nơi dọc theo con đường từ thành phố Nia đến thủ đô. Rốt cuộc thì nguồn nước có sẵn ở nơi đây nên người dân mới tụ tập lại.

Mật độ nhà ở thậm chí còn tăng cao sau khi họ băng qua thành phố Hore. Giờ đây đã có thêm nhiều nhà 2,3 tầng.

Hầu hết đều làm bằng đá thế nhưng xét đến số ít nhà ba tầng được làm bằng gỗ thì bạn có thể nói phương pháp cho lối kiến trúc của họ đã tiên tiến hơn.

Jin không chuyên về mảng kiến trúc nhưng vẫn chẳng thấy chán khi nhìn vào chúng.

Và sau đó, trước mắt họ là một con kênh rộng lớn. Hình như thủ đô Roizart được bao quanh bởi con kênh rộng ấy thay vì tường thành.

Hệt như thành phố Jiron mà anh từng thấy thế nhưng chiều dài lại gấp 3 lần và có lẽ là sâu hơn cơ.

Trên con kênh ấy là những chiếc thuyền, và bạn có thể nói rằng họ dùng thuyền để chở hàng và chở người.

Và ngoài ra, cũng trên con kênh ấy là những chiếc ván gỗ, phía trước là cây cầu đá – một trong những cây cầu vào trong thành phố.

Phần bằng gỗ có lẽ là để ngăn kẻ thù xâm lược bằng cách đốt mấy tấm ván.

“Dù vậy, cũng chỉ là con kênh khoảng 50, à không, 60m thôi. Tuy cầu tàu cao hơn 10m. Nó quả thực là tạo cảm giác như thành phố nước”

Đó là ấn tượng đầu tiên của Jin.

Mấy cây cầu cũng rộng 10m để xe ngựa có thể dễ dàng đi qua.

“Có vẻ như mấy cây cầu này tồn tại ở bốn phía của thành phố nhỉ”

Reiko giải thích sau khi nhận thông tin từ Laojun.

Matheus đi trước. Sau khi xác nhận với lính canh của thành phố xong thì họ di chuyển sang hai bên, để cho cả nhóm đi qua.

Và cuối cùng là đến Jin, người đi cuối hàng.

Một cỗ xe kỳ lạ, được kéo bởi ngựa Golem đang được đánh xe bởi tài xế Golem luôn. Tuy chuyện đó rất là đáng ngờ nhưng hình như họ đã bị tác động bởi quyền lực từ trước nên Jin có thể đi qua mà không gặp vấn đề gì. Đó là bằng chứng cho thấy Matheus và cấp dưới được tin tưởng.

Sau cùng, Jin tiến vào thủ đô Đế quốc Shouro, Roizart.