Trans: Hito
Edit: Ass2008
____________________________________________
Cái tên đã bắt cóc Elsa đi thuyền ngược dòng nước, rồi cuối cùng cập vào bờ bên trái con sông.
“Từ đây chúng tao sẽ bịt mắt mày lại” (Trans: Đổi xưng hô)
“...”
Elsa bị bịt mắt và được tên đó xách đi. Elsa chẳng còn tí sức nào nữa để chống lại tên đàn ông đó.
Sau khoảng 30 phút, có lẽ họ đã đến nơi nào đó, vì cô nhận thấy bầu không khí đã thay đổi. Không khí hơi bốc mùi và ẩm ướt. Cứ như một căn phòng kín ấy.
Bịt mắt được cởi ra. Elsa cũng nhận thấy hạn chế ở chân đã biến mất.
“Chà, tốt hơn là mày nên nghỉ một chút”
Quay mặt lại chỗ giọng nói đó, Elsa thấy một tên đeo mặc nạ đen đứng bên ngoài những thanh sắt trông rất cứng. Đánh giá từ giọng nói của hắn, chắc chắn rằng hắn là tên đã đeo vòng vào cổ Elsa để ngăn cô niệm chú.
“Bình minh sắp tới rồi. Lúc đó, tao chắc rằng trưởng chi nhánh sẽ tới nói chuyện với mày”
Phía sau tên đó là một kẻ có vẻ như là cấp dưới, và hắn đẩy một cái cốc gỗ chứa nước và bánh mì được đặt trên dĩa xuyên qua khoảng trống giữa những thanh sắt.
“Bây giờ, không nhiều lắm nhưng mày cứ ăn đi”
Hắn nói và rời khỏi đấy. Để Elsa lại một mình, cô cố nhìn xung quanh căn phòng.
Tường ở ba hướng, sàn và trần nhà đều được làm bằng đá trông rất cứng. Hướng còn lại có thanh sắt. Vẻ ngoài khủng khiếp không thể chối cãi.
Đặt tay lên cổ, cô cảm thấy cái vòng cấn vào cổ. Dù có cố tháo cỡ nào đi nữa thì cũng thật khó để làm vậy.
Elsa từ bỏ việc tháo vòng, và chỉ đơn giản là uống nước.
Rồi nằm xuống sàn đá cứng ấy.
Cô cảm thấy quá đau khổ, và những giọt lệ tuôn rơi.
“Rai, nii...... Jin, kun......” (Elsa)
Người anh họ luôn hỗ trợ và chạy đến cứu cô, và người bạn đã tạo ra rất nhiều thứ mà chẳng ai có thể sao chép được.
Tại sao cô lại không nói với họ trước khi chạy trốn chứ? Đó là nỗi hối hận duy nhất của cô.
Elsa đã quá mệt và rơi vào giấc ngủ không sâu đó.
Hẳn là cô đã ngủ gật được vài tiếng. Elsa tỉnh dậy bởi giọng nói gọi mình. Toàn thân đau nhói vì phải ngủ trên sàn cứng.
“Trưởng chi nhánh triệu tập mày kìa. Đi thôi”
Tay chân Elsa lại bị khống chế nữa. Lần này là với một cọng dây xích dài 30cm trói trái và phải lại với nhau.
Nên nếu cô di chuyển tay phải thì tay trái cũng di chuyển theo, nếu nâng chân phải lên thì chân trái cũng bị kéo theo.
Nói cách khác, tình trạng hiện tại không cho phép cô có bất kỳ động tác thừa thải nào.
Bị kéo khỏi nhà lao khi đang trong tình trạng đó, vì không quen nên Elsa gần ngã xuống trong khi đi bộ. Mấy cái tên đeo mặt nạ đen ở khắp nơi.
Cô bước lên một cái cầu thang dài, và đi đến cuối hành lang. Tên đi trước cô mở cánh cửa trông rất nặng.
“Vào đi”
“Ow” (Elsa)
Tên đó đẩy lưng cô, Elsa ngã. Cô tin vào đôi tay bảo vệ khuôn mặt khỏi vụ va chạm, nhưng đầu gối lại đập mạnh xuống sàn.
“Ôi trời, ngươi không nên đối xử với phụ nữ như vậy đâu”
Ai đó nói với giọng nhếch nhác, và Elsa ngước lên. Trong phòng là có một chiếc ghế lòe loẹt, và có một tên đàn ông đang ngồi trên đó nhìn xuống cô.
Tên đó là người duy nhất không mang mặt nạ đen. Ngược lại thì trang phục lại là màu trắng bắt mắt: hắn mặc một cái áo choàng trắng và một cái áo khoác ngoài dài.
“Cô đứng được chứ? Xin lỗi nhé, eh, cấp dưới của ta không biết cách cư xử với phụ nữ, eh. Ta sẽ cảnh báo họ sau nên hãy tha lỗi cho họ nhé”
Lời nói của hắn rất lịch sự, nhưng giọng điệu lại mang đến cái cảm giác khó chịu không thể tả nỗi. Elsa từ từ đứng dậy.
“Ôi trời, gối cô chảy máu kìa, eh. <<Chữa Lành>>”
Hắn dùng ma thuật trị liệu và vết thương ở đầu gối Elsa đã lành lại.
“Chắc là ổn rồi đấy. Giờ thì, trước tiên, xin kính chào, Randall Ojou-san. Thật là vinh hạnh làm sao”
Tên đó nói và Elsa nhìn kỹ hắn.
Cô không thể nói rõ là hắn đang 20 hay 30 tuổi nữa. Mặt hắn thì trắng mịn và mái tóc màu xám. Đôi cũng màu xám nheo lại, và bên trong chúng là vẻ điên rồ lộ rõ.
Cơ thể hắn dài và ốm. Hắn thậm chí còn ốm hơn Reinhardt. Hắn đủ cao để bạn có thể nhận ra ngay cả khi hắn đang ngồi.
“Ta, không, còn, là, người, nhà, Randall, nữa. Ta, đã, vứt, cái, tên, đó, rồi” (Elsa)
Vẫn là do cái vòng gây áp lực lên cổ khiến cô nghẹn họng lại, làm giọng nói không được rõ cho lắm.
“Ồ, ta hiểu rồi. Theo báo cáo của cấp dưới của ta, có vẻ cô đã cùng bảo mẫu trốn đến Vương quốc Celuroa nhỉ, eh?”
Hắn nói với nụ cười rộng đến man tai cứ như một con rắn vậy.
“Xin lỗi vì cách hành xử của ta, ta là trưởng chi nhánh phân khu tám của [Thống Nhất Quân], tên là Purcell Marces D’Canagerion” (Purcell)
Thì ra nơi đây là cơ sở của [Thống Nhất Quân], Elsa nghĩ, rồi lại thấy sợ hãi nữa. Tuy nhiên, cô giấu nó đi và suy ngẫm đến cái tên hắn vừa nói.
“Ngươi, là, quý, tộc, của, Vương, quốc, Celuroa?” (Elsa)
Cách giới thiệu bản thân được chấp thuận cho giới quý tộc của Vương quốc Celuroa là: Họ (tên gia đình) – D'- Tên được trao cho (tên lãnh thổ).
“Ôi trời, vậy là cô có biết. Ojou-sama thông minh quá đấy” (Purcell)
Hắn nịnh hót với biểu cảm ấy chỉ mang đến cho Elsa sự kinh tởm mà thôi.
“Giờ thì, vào chuyện chính thôi nào” (Purcell)
Purcell ra lệnh cho cấp dưới để Elsa ngồi trên một chiếc ghế đơn giản.
“Thật là tàn nhẫn khi để một cô gái đứng lâu mà nhỉ” (Purcell)
Hắn nói và cuối cùng là vào thẳng chủ đề.
Ngươi cứ nói những gì người thích đi, Elsa nghĩ trong khi nhìn chằm chằm vào chân Purcell.
“Số một. Như là thứ khống chế khi đối đầu với Reinhardt-dono. Người này cần phải được chăm sóc cẩn thận nhỉ, eh?” (Purcell)
“Eh?” (Elsa)
Elsa băn khoăn không biết mối liên hệ giữa Reinhardt và mình là gì, nhưng rồi nhận ra nếu người anh họ hiền lành kia biết rằng cô đã bị bắt làm con tin, có lẽ anh ta phải có nghĩa vụ làm việc vì lợi ích của [Thống Nhất Quân].
“Số hai. Cái tên Magi Craftman thình lình xuất hiện kia ấy. Jin Nidou nhỉ? Bọn ta muốn biết chi tiết về hắn cũng như con Golem đi cùng hắn” (Purcell)
Nói cách khác, chúng muốn trích thông tin liên quan đến Jin, người đã phá hỏng kế hoạch của [Thống Nhất Quân] từ Elsa bởi cô ở cùng anh ta.
“Ta, không, biết. Dù, có, biết, ta, cũng, không, nói” (Elsa)
Elsa tuyên bố ngắn gọn trong khi lườm Purcell.
“.... Thứ ba. Cô là pháp sư xuất sắc đấy. Thực tế là ta cũng rất thích để cô làm đồng minh của bọn ta, [Thống Nhất Quân]” (Purcell)
“Ai, lại, làm, vậy” (Elsa)
Elsa nhìn đi chỗ khác.
Nhưng Purcell tiếp tục trong khi mỉm cười như thể hắn đang chế nhạo Elsa vậy.
“Hãy cân nhắc cẩn thận vào. Ít nhất bọn ta đã đạt được một mục tiêu rồi. Và cô từ chối hợp tác vào cái số hai và ba, nhưng bọn ta cũng có phương pháp riêng đấy” (Purcell)
Hắn đã không lịch sự nữa mà nay những lời của hắn cũng thật giá lạnh. Elsa theo phản xạ nhìn vào mặt Purcell.
“Ở số một, điều duy nhất cần thiết để thỏa mãn yêu cầu là giữ cho cô được sống. Về số hai, cô chỉ cần có khả năng nói là được” (Purcell)
Hiểu ý nghĩa của những lời hắn nói, khuôn mặt Elsa, tái nhợt vì kinh hoàng.
“Cô hiểu mà, phải không? Giựt đứt móng tay là đã nhẹ nhàng nhất rồi. Bẻ ngón tay cũng được đấy chứ. Bức lông mũi này. Cắt tai. Chặt đứt tứ chi. Có muôn vàn cách tra tấn một người phụ nữ đấy, eh, nhưng ta không muốn làm vậy với phụ nữ đâu” (Purcell) (Trans: Mày nên học thêm kinh nghiệm từ thằng Kearu được rồi đấy :V)
Xiaolin không à. Cái tên được gọi là Purcell lộ vẻ vui sướng trong lúc liệt kê đấy. Elsa cảm thấy điều đó theo bản năng.
“D, Dù, vậy, c, câu, trả, lời, của, ta, vẫn, không, thay, đổi” (Elsa)
Elsa cố hết sức tỏ ra dũng cảm, nhưng cơ thể lại khẽ rùng mình.
“Ôi trời, vậy ra cô thích bị tra tấn sao, eh?” (Purcell)
“K, Không. Ta, không, thích, ý, kiến, đó, đâu” (Elsa)
Nghe vậy, Purcell cười phá lên.
“Ôi trời, ôi trời, cô thuộc dạng người phụ nữ ích kỷ à, eh? Được rồi, bọn ta cho cô một ngày để suy nghĩ đấy. Sáng mai, ta sẽ nghe câu trả lời của cô lại. Cho đến lúc đó, hãy cân nhắc cẩn thận vào, cực kỳ cẩn thận” (Purcell)
“D, Dù, có, bao, lâu, đi, nữa, thì, ta, nghĩ, câu, trả, lời, của, mình, cũng, không, thay, đổi” (Elsa)
Elsa kiên quyết nhìn chằm chằm vào Parcell trong khi cô vặn lại với giọng run run và.
“Ah, đôi mắt của Ojou-sama đẹp đấy chứ, eh. Rất giống Aquamarine. Ta tự hỏi cô sẽ hét kiểu gì khi ta móc chúng ra đây, cô thấy sao, eh?” (Purcell)
Purcell nói và liếm môi.
“.....!” (Elsa)
Elsa lặng lẽ ngất đi.
“Gì cơ, chán thật đấy. Mới vậy mà đã ngất rồi sao. ….. Đưa cô ta về phòng giam đi” (Purcell)
*********
Khi tỉnh lại, Elsa đã trong phòng giam. Những thanh sắt đã bị đóng và khóa lại. Không có cửa sổ thành ra cũng chẳng thể biết thời gian.
Nhưng cho dù cô có bao nhiêu thời gian, trái tim Elsa vẫn quyết tâm. Cô đã phản bội những người tử tế với mình bằng cách chạy trốn một lần rồi, nhưng cô sẽ không phản bội họ lần hai đâu.
Dù phải trải qua gì đi nữa thì cô cũng sẽ không bị lay động.
Đột nhiên, cô nhớ đến những lời Reinhardt nói vào lúc cô nhận con dao găm Jin làm.
'Đối với phụ nữ quý tộc, dao là công cụ cuối cùng để bảo vệ phẩm giá bản thân. Chỉ khi em không còn cách nào khác để giữ ý chí khỏi bị chà đạp thì khi đó mới được rút ra nhé'
Những lời mà cô không hiểu được vào lúc đó nay đã mơ hồ hiểu được. Để tự bản thân chấm dứt cuộc sống của mình. Dao găm là cho mục đích đó.
Nhưng cô đã bỏ con dao găm đó lại rồi còn đâu. Không, cô đã từ bỏ nó cùng với địa vị quý tộc.
“Dù, vậy, mình, đã, chuẩn, bị, rồi” (Elsa)
Elsa thề trong lòng. Để không bao giờ bán đứng Reinhardt và Jin. Cuối cùng, tự cô sẽ chịu bất cứ điều gì.
“Đó, là, niềm, tự, hào, của, mình” (Elsa)
Cô nhắm mắt lại và cảnh tượng chuyến hành trình ấy đến với tâm trí.
“Vui, thật, đấy” (Elsa)
Chuyến đi với Reinhardt. Khởi hành cho cuộc đua thuyền Golem. Được cùng Jin trong chuyến trở về. Cô đã học được rất nhiều điều. Gặp rất nhiều người.
Nghĩ về điều đó, ngay cả lúc này cô cảm thấy trái tim mình trở nên ấm áp.
“Mình, mãn, nguyện, rồi” (Elsa)
Lẩm bẩm điều đó, Elsa nằm xuống. Vẫn còn một lúc nữa màn đêm mới buông xuống, nhưng có lẽ vì sự mệt mỏi chồng chất, cơ thể cô đã quá uể oải và trong khi nằm đó, nhận thức của cô chìm vào bóng tối.