ZUGANN ! DOGHA ! BAKI BAKI BAKI ! DOGUSHA !
Âm thanh của sự hủy diệt đang vang lên ở bên trong khu rừng trập trùng Haltina. Đó đây một vài cái cây đã bị chẻ làm đôi cùng với đó hiện diện trên mặt đất những miệng hố chi chít có bề mặt hệt như hậu quả của một cơn mưa thiên thạch va đập để lại. Hơn nữa xung quang đó còn có nhiều cây khác đang bốc cháy lẫn lộn với đông thành tượng băng.
Nguyên nhân làm cho thiên nhiên xung quanh bị tàn phá khủng khiếp này tuyệt nhiên không phải do bất cứ một thảm họa tự nhiên nào mà đều bắt nguồn từ hai người con gái mà ra. Và giờ thì nó vẫn còn đang tiếp diễn đấy.
" Nhận lấy” (Shia)
Một cái cây có đường kính khoảng một mét được ném ra cùng lúc với tiếng hét hỗ trợ. Nó phá tan mọi thứ cản giữa đường bay của nó và lao thẳng về phía mục tiêu với một tốc độ gần như không tưởng. Với tốc độ và thân hình kinh hoàng như thế thì sức mạnh phá hủy mà cái cây đó có thể gây ra sẽ là vô cùng lớn.
" ... ... Scarlet Spear "(Yue)
Ngọn giáo lửa được triệu hồi từ ma pháp đang túa ra nhiệt độ kinh hoàng để thiêu cháy kẻ thù của nó và biến mọi thứ cản đường nó thành tro bụi . Kể cả thứ ngáng đường có có khổng lồ đến mức nào đi chăng nữa cũng sẽ hóa thành tro bụi. Và cái cây đang bay với tốc độ của một quả tên lửa cũng đã hóa thành tro bụi và tán loạn ra trong không khí.
“Chưa hết đâu”
Cú va chạm giữa hai đòn đánh đã tạo ra một cơn sóng chấn động lớn cùng với đó là một lớp bụi mịt mù bao phủ trên không trung. Thoáng trong lớp bụi đang phủ đầy trời, một bóng người đang chạy rượt đến. Ngay lập tức, một khúc cây khác như một ngôi sao băng rơi thẳng từ trên trời xuống tạo nên một âm thanh như sét đánh. Tuy nhiên mục tiêu của nó đã thoát khỏi tầm ảnh hưởng của cơn dư chấn và rồi sau đó cây giáo lửa một lần nữa được triệu hồi.
. Tuy vậy, thoáng người đó cũng không dừng lại mà đã di chuyển với tốc độ rất nhanh ra khỏi lớp bụi mịt mù sau đó tung ra một cú đá cực mạnh vào khúc cây đang nằm kề bên. Không biết uy lực của cú đá mạnh như thế nào nhưng sau khi chịu lực tác động thì khúc cây đẵ biến thành từng mảnh nhọn rồi bắn về phía mục tiêu.
"Fire Castle"
Một bức tường lửa bất chợt dựng lên và chặn lại tất cả các mảnh nhọn đang bay đến, thậm chí không một mảnh nào có thể chạm được được mục tiêu.
Tuy nhiên.
" Tóm được cô rồi ! "
Vào ngay lúc đó một bóng người đã xuất hiện ở phía sau Yue người đang thao túng ma pháp vừa rồi, Sau khi liều lĩnh thực hiện một đòn đánh đầy ẩn ý về phía Yue , Shia một lần nữa đã ẩn vào lớp bụi mù mịt rồi cố gắng tiếp cận cô. Tay cô nắm chặt một chiếc búa, là một loại vũ khí hạng nặng chuẩn bị đập xuống nhưng ngay lúc đó, một con gió mạnh bỗng hội tụ lại từ ngay bên dưới.
“”Wind Wall””
Sau cú đập của chiếc Sledge Hammer xuống đất thì nó như nghiền nát mọi thứ và tạo ra một cơn địa chấn cực mạnh bức những tảng đá nằm gần văng ra tứ phía. Tuy nhiên, Yue đã chặn đứng pha tấn công đáng sợ đó và giảm sức mạnh của nó xuống chỉ bằng chiếc khiên gió ma thuật và tạo ra một khu vực an toàn cho bản thân. Ngay sau khi chiếc khiên gió được kích hoạt thì một ma pháp khác cũng được kích hoạt cộng với KHÔNG lòng thương xót, còn ở phía bên kia là một người đang như chết lặng vì mức độ đáng sợ của ma pháp đang được đối thủ thi triển.
"Coffin Frozen "
“Fue! Ú…Á”
Khi Shia thấy ma thuật được triệu hồi ra từ đối thủ của mình , cô cố gắng kêu lên trong sự tuyệt vọng để mong ma pháp đó dừng lại, nhưng điều đó gần như là không thể. Bởi vì luật là không được phép nói bất cứ gì với nhau trong cuộc chiến này. Nên cô đã cố gắng né đòn tấn công từ vị trí mà mình đang đứng , nhưng chân của cô đã bắt đầu bị đóng băng. Và sau đó thì toàn bộ cơ thể cô đã hoàn toàn bị đóng băng , ngoại trừ cái đầu của cô còn nhô lên được.
“Lạnh quá~, xin hãy mau~…dừng nó lại đi~, Yue-san ()”
“Vậy tôi thắng”
Yue và Shia đã có một trận chiến trong câm lặng, không một lời giao tiếp nào được thốt ra cho đến khi kết thúc. Và hôm nay cũng là ngày thứ 10 của khóa huấn luyện, một trận đấu tập cũng như là một bài kiểm tra cuối cùng. Và điều kiện của cuộc chiến đó là chiến thắng sẽ thuộc về Shia nếu cô ấy có thể đánh trúng Yue. Kết quả là
“Khoan đã…Đó là…đó là! Trên má của Yue-san!...Có một vết thương! MỘT VẾT THƯƠNG! Từ đòn tấn công của tôi! WaaaHaha tôi đã làm được! Đây là chiến thắng của TÔI!”
Đúng là có một vết thương rất nhỏ trên má của Yue. Có lẽ là do một mảnh vụn từ một viên đá nào đó đã vượt qua được lớp phòng thủ của Yue. Mặc dù nó chỉ là một vết thương nhỏ, mà vết thương thì vẫn là vết thương, vẫn được tính. Vậy nên đó là chiến thắng của Shia. Sau khi chỉ ra được điều đó, khuôn mặt của Shia tỏ ra rất vui mừng không tả xiết được. Cô để lộ ra một nụ cười rất tươi, mặc dù cơ thể cô ấy đang rất lạnh và nước mũi cô ấy đang chảy xuống, nhưng cái tai thỏ của cô vẫn vẫy vẫy một cách hạnh phúc. Tuy vậy điều đó không có đang quan tâm, vì đã có một lời hứa quan trọng giữa Shia và yue rằng Shia sẽ thực hiện được trong trận chiến để tốt nghiệp được khóa huấn luyện này.
Tuy nhiên, đối với Yue, lời hứa đó không phải là một điều gì đó thú vị. Do đó…
“… … Nó không phải là vết thương”
Với năng lực“Tư hồi phục”, veert thương nhanh chóng mờ đi rồi biến mất như chưa từng tồn tại, Yue hờn dỗi quay đầu lại và hừ một tiếng.
“Điều đó thật không công bằng! Chắc chắn rằng chỗ đó lúc nãy có một vết thương … … không, mặc dù bây giờ nó không còn nữa! Nhưng không có nghĩa nó chưa từng tồn tại! Sự giả dối này thật quá tàn nhẫn! Nhưng mà trước đó…làm ơn giải trừ ma pháp này đi được không…lạnh....nãy giờ…lạnh quuaaaa…….buồnn….ngủ~~…”
Do cơn lạnh nên nước mũi Shia chảy ra và cô bắt đầu ngủ thiếp đi. Cái lạnh sẽ giết chết tất cả mấy con quỷ lười thích ngủ đấy! và Shia đáng thương giờ đang ở trong tình trạng chắc sắp đông thành tượng băng toàn phần rồi. Yue sau một lúc nhình quanh quất như để kiểm tra, quan sát tình hình rồi sau đó buông ra một tiếng thở dài dù rằng đó là điều mà cô không mong muốn, cô vẫn giải trừ ma pháp của mình.
“Nó lạnh quá. Tôi gần như đã trở thành một con thỏ ướp đã và không thể loay hoay được giữa cuộc sống nữa”
Sau khi hắt hơi một cách đầy đáng yêu, cô chùi mũi của mình bằng một chiếc lá ở gần đó. Rồi sau đó Shia nhìn Yue bằng một ánh mắt đầy nghiêm túc. Còn Yue thì đang có một biểu hiện đầy khó chịu vì cái nhìn từ phía đối diện. Và rồi bức tường vô cảm của Yue cuối cùng cũng sụp đổ bởi vì ánh mắt đáng thương hại đó.
“ Yue-san. Tôi đã giành được chiến thắng”
“… … … … … … ư.”
“ Đó là một lời hứa phải không?”
“… … … … … … … … ư.”
“ Nếu, tôi có thể dành chiến thắng một lần trong 10 ngày … … Tôi sẽ được đi du hành cùng với Hajime-san và Yue-san, lời hứa đó còn mà…đúng không”
“… … … … … … … … … … ư.”
“ Ít nhất, cô cũng sẽ giúp tôi thuyết phục Hajime-san mà, phải hông”
“… … … … … … … … … … bữa mai hôm nay có món gì thế nhỉ???” (quay mặt đi)
“Chờ chút đã! Có chuyện gì với sự thay đổi chủ đề đột ngột thế này! Hơn nữa, đừng có bơ tôi nói thế! Mà Yue-san, cô có ổn không khi cô không hút máu Hajime-san vậy!Có vấn đề gì khi cô hỏi về bữa sáng thế! Mà có trăng sao gì nữa thì xin hãy trở thành đồng minh của tôi. Nếu tôi có Yue-san là đồng minh , tỷ lệ thành công chắc chắn sẽ đạt trên 90%”
Lời cầu xin của Shia ngày càng khiết khiến Yue cảm thấy khó xử khi nhìn ra được biểu cảm đó phát ra từ tận đáy lòng của con thỏ ăn hại trước mặt.
Như Shia đã nói, Yue đã hứa với cô về kết quả của cuộc chiến này nếu nghiên về Shia thì Yue sẽ thực hiện một việc. Chính xác thì, Yue đã nói với Shia rằng, chỉ khi cô có thể đánh trúng Yue trong một trận đấu tập ngay cả khi đó là một vết thương rất nhỏ trong suốt 10 ngày huấn luyện thì mới được tính. Nếu Shia có thể làm được, Yue sẽ thừa nhận và cho phép Shia đi du hành cùng với cô và Hajime. Ngoài ra, Yue còn phải giúp con thỏ ăn hại này thuyết phục Hajime khi mà Shia hỏi cậu ta.
Shia rất nghiêm túc về việc cô ấy muốn đi cùng với hai người. Cô ấy muốn như vậy một phần là bởi vì cô không muốn trở thành gánh nặng cho gia đình mình, phần còn lại chỉ là đơn giản cô muốn được đi cùng với Yue và Hajime, và…ở cùng với họ.
Tuy nhiên, mong muốn đó của cô đã bị từ chối một cách hết sức lạnh lùng. Và ngay cả bây giờ thì điều đó cũng được thể hiện rõ qua thái độ của cả hai. Vào thời điểm này, những gì Shia nghĩ tới chính là lời hứa trước đó của Yue.
Trong mắt của Shia, Hajime đã rất nuông chiều Yue bằng cách thực hiện mọi điều mà cô ấy muốn. Trên tất cả, Shia là một người phụ nữ. Cô ấy hiểu hiểu cảm giác của Yue đối với Hajime. Đương nhiên đó là vì cô cũng có cảm giác tương tự. Vì vậy, định luật nào đó đã chứng minh điều ngược lại cũng đúng. Yue cũng hiểu cảm giác của Shia. Đó chính là lý do, một trong tất cả những điều cần thiết để Yue thừa nhận sự tồn tại của Shia Haulia.
Điều đó không giống như là Shia muốn cướp lấy Hajime từ Yue. Cô không bao giờ nghĩ đến cuộc tập luyện lại trở nên như thế này. Những gì Shia ấy muốn từ Hajime là cậu ấy có thể thừa nhận sự tồn tại của cô giống như với Yue, ngay cả dù chỉ là một chút, một chút thôi cũng đủ với Shia rồi. Đó có lẽ là do những gì mà cuộc sống gây ra với họ là “giống nhau”. Nói cách khác cô chỉ muốn được “ làm bạn” với họ. Vì ước mơ của Shia là sẽ có một nơi mà ở đó sẽ có một người mà Shia yêu thương và một người bạn cũng yêu người mà cô đã yêu ở bên cạnh nữa cơ. (Trans: cái này ta thích)
Mặt khác, lý do mà Yue lại đưa ra lời hứa với Shia mặc dù nó chẳng đem lại tẹo lợi ích gì cho cô cả, tổn thất thì đúng hơn. 20% suy nghĩa trong cô nàng bé nhỏ là vì bản thân cô cảm thấy đồng cảm với con thỏ thất bại tội nghiệp này mà thôi đó. Khi cô lần đầu tiên nghe được câu chuyện của Shia ở bên trong Vực thẳm Raisen, trong Yue lúc ấy đã có những cảm xúc phức tạp dâng trào. Dù rằng khởi đầu cho cuộc sống của hai khác biệt, nhưng ở một khía cạnh nào đó trong trái tim của Yue, cô không thể phủ nhận cái cảm giác họ rất giống nhau đúng như cô đã từng nghĩ đến. Có thể bởi vì Yue của lúc này đã coi Shia là bạn đồng hành, dù chí ít là như vậy thì Yue bé nhỏ sẽ “chăm sóc” cho Shia.
80% còn lại là……sự bướng bỉnh của một người con gái. Yue có thể hiểu được ý nghĩ của lời hứa với Shia. Cái đó thực chất là…liên quan tới Hajime nữa…
“Dù với bản thân cô, tôi chỉ là một gánh nặng. Nhưng thậm chí đến điều đó còn không chấp thuận được thì xin hãy coi như rằng tôi sẽ chấp nhận làm bất cứ điều gì để có thể ở bên cạnh Hajime ”.
Đó sẽ là một lời thách thức mà liên quan đến người con trai mà Yue đã phải lòng, Hajime. Cô không bao giờ nghĩ rằng sẽ có một người con gái như vậy tồn tại ngay bên cạnh mình được. Tuy nhiên, khi đó cô nghĩ là Shia cũng “ giống cô ” cho nên cũng xem cô như một đối thủ. Shia ngày càng nhiệt tình thái quá, có thể nói là tăng động cũng đúng, chính vì vậy, Yue không thể tiếp tục giả im lặng như không biết được nữa.
Kết quả, đúng như lời hứa của trận đấu đó là chiến thắng thuộc về Shia.
“Tôi hiểu rồi. Lời hứa đó…tôi sẽ thực hiện “
“Thật không! Tốt quá, làm ơn cứ hãy tiếp tục! Xin hãy thực hiện bằng cách tốt nhất!”
“… … … … … … … …Nn”
“Không biết nữa nhưng, tôi thấy cô cứ im lặng như vậy nên hơi lo lo … Cô thật sư quan tâm…đến nó…đấy chứ Yue-san ()?”
“… … Đồ đầu đá ngoan cố”
Không còn cách nào khác ngoài một cảm giác đầy miễn cưỡng, Yue phải thừa nhận chiến thắng của Shia. Dù rằng Shia có một chút khó chịu về câu trả lời của cô nhưng nhưng cái bản mặt đáng ghét đó lại nhanh chóng cười toe toét lên như một đứa trẻ, bởi vì cô biết Yue cũng giống như Hajime, luôn không không bao giờ quên đi lời hứa của mình.
Cuối ngày, cuộc huấn luyện kinh hoàng của bộ tộc Haulia dưới mệnh lệnh mà Hajime đưa ra cũng kết thúc. Yue ảm đạm còn Shia hào hứng cùng nhau bước trở về chỗ của Hajime và những người khác.
Khi Yue và Shia đến chỗ của Hajime thì đó là lúc mà Hajime đang nhắm đôi mắt lại khoanh tay lại và tựa lưng vào cái cây gần đó.
Có lẽ vì cậu nhận thấy sự hiện của cả hai nên Hajime đã từ từ mở mắt và quay sang. Trong khi đang hồ nghi khi nhìn thấy hai người có tâm trạng hoàn toàn trái ngược nhau, cậu giơ tay lên và gọi.
“Yo, hai người. Trận đấu đã kết thúc rồi sao???”
Hajime đã được nghe nói một chút về vụ cá cược của cả hai trong trận đấu này. Cái vũ khí hạng nặng Sledgehammer đó là do Hajime chuẩn bị cho Shia. Lúc đó con thỏ ăn hại vì mong muốn đánh bại được Yue nên đã hỏi cậu cho một món vũ khí mới và ký ức lúc đó vẫn đọng lại như mới trong trí nhớ của Hajime. Thực ra bởi vì bản thân Yue cũng không phản đối điều đó. Mặc dù không biết nội dung trò cá cược đó là gì và họ cũng sẽ không chịu nói cho cậu biết, nhưng dù sao điều đó cũng sẽ không thể gây ra một tí teo khó khăn gì cho Yue, nên cậu đã làm nó mà không suy nghĩ thêm.
Trên thực tế, Hajime nghĩ, nếu Yue và Shia chiến đấu từ 8-9 trận trong tổng số 10 trận thì trận đấu sẽ kết thúc và chiến thắng chắc chắn sẽ là của Yue. Cậu đã hiểu được khả năng của Yue mạnh đến đâu khi còn ở trong Tuyệt Vực Orcus. Hiển nhiên Shia cũng có khả năng sử dụng ma pháp, nhưng với một thố nhân đã luôn sống một cuộc sống yên bình cho đến tận bây giờ như Shia thì đó sẽ chính là nhân tố chính tạo ra sự khác biệt giữa họ.
Tuy nhiên, từ nét mặt của hai người họ, Hajime có sự ngạc nhiên là những dự đoán của cậu đều sai hết. Shia vui vẻ cười đùa với Hajime.
“Hajime-san! Hajime-san! Xin hãy…nghe tôi nói! Tôi… cuối cùng đã có thể giành chiến trước Yue rồi! Nó là một chiến thằng rất lớn đó! Vậy nên tôi muốn cho anh thấy. Đó là một trận đấu tuyệt vời của tôi! Đó là khi Yue thừa nhận…thất---thất…bại…ú…Á!”
Shia đã cố gắng giải thích làm thế nào mà hai người họ giải quyết trận đấu đó bằng cử chỉ. Nhưng bởi vì quá chú tâm vào việc đó cho nên đã bị cái tát nhẹ nhàng từ Yue đã thổi bay hiển nhiên kèm them tiếng thét khi chạm đất trong tình huống vẫn còn đang quay vòng vòng. Cú ngã đó có vẻ rất mạnh vì cô chỉ còn có thể nằm co giật và hình như đo sàn nằm đó luôn chứ không đứng dậy nữa đâu.
Yue quay người lại với một tiếng thở dài trong một tâm trạng khó chịu, sau đó Hajime hỏi cô ấy với một nụ cười gượng gạo.
“Vậy chuyện gì đã xảy ra?”
Thay vì hỏi kết quả của trận đấu, thì Hajime lại muốn hỏi về quá trình hơn. Thành thật mà nói, thực tế là việc Yue bị đánh bại không phải là một điều gì đó mà cậu có dễ dàng chấp nhận được. Mặc cho một ai đó không hiểu chuyện nhìn vào, đảm bảo mười mươi là họ sẽ nghĩ đây là một lời nói dối trắng trợn, đần như Shia mà thắng được á, nói ai tin.
Yue đang biểu hiện như rằng cô không muốn nói về nó nhưng cũng không thể giấu nó được nên trong sự miễn cưỡng cô trả lời câu hỏi của Hajime.
“… … khả năng phép thuật của em vẫn rất ổn như Hajime thấy đó…”
“Điều đó thật tốt, nếu không thì lãng phí một tài năng mất…… và sau đó??? Đó không phải là tất cả phải không??? Để có thể bị thương bởi một chiếc Sledgehammerở cấp bậc đó thì…”
“… … Cô ta chuyên về tăng cường sức mạnh tấn công vật chất. Thành thật mà nói, nó đã đạt cấp độ tương đương một con quái vật rồi”
“…… So với hai chúng ta thì sao???”
Hajime nheo mắt lại nhìn về phía Yue. Thành thật mà nói, đánh giá của Yue về Shia còn cao hơn nhiều so với cậu tưởng tượng. Nhưng hơi lạ là vẻ mặt vô cảm của cô đã gục ngã thay vào đó đó là sự cay đắng khi cô nói về nó, Hajime giờ vẫn còn ngắm nhìn lại nàng Vampire đang suy ngẫm trước mặt. Còn Yue giờ đang suy nghĩ xem làm thế nào để trả lời câu hỏi của Hajime cho hợp lý, và rồi cô nhìn thẳng vào mặt Hajime.
.
“So với Hajime lúc bình thường là khoảng 60%”
“Nghiêm túc đấy chứ đó là mức tối đa của con thỏ ăn hại đó sao”
“Nhưng vẫn còn nhiều chỗ cần cải thiện, có lẽ vậy”
“Tuy vậy thì chắc chắn cô ta đã ở mức của một con quái vật rồi”
Hajime đã có đôi chút ngạc nhiên khi nghe Yue nói về sức mạnh đáng phải suy ngẩm của Shia, sau đó cậu nhìn về phía Shia mà không nói gì. Nếu nó đạt khoảng 60% như Yue nói mà chỉ đơn thuần là sức mạnh, vậy chỉ số sức mạnh của Shia là khoảng 6000. Nó là khoảng gấp đôi sức mạnh của một anh hùng có thể đạt được. Thực sự đó là một sức mạnh đáng được xem như là“ cấp độ của quái vật” rồi. Shia mang nguồn sức mạnh gần chạm đến tầm của Yue (Trans: lưu ý Yue chuyên về ma pháp nên sức mạnh cơ thể không cao lắm). Điều đó thật là một điều gì đó không thể tưởng tượng được từ dáng vẻ ăn hại bình thường của Shia và cái khuôn mặt đang thút thít vì bị đánh đó nữa.
Shia nhận thấy được ánh mắt nửa kinh ngạc nửa ngạc nhiên của Hajime. Cô vui vẻ đứng dậy, sau đó cô đi về phía Hajime với một biểu hiện nghiêm túc trong khi cô đang vội vã trong tuyệt vọng đễ kiểm soát tâm trí mình. Tư thể đứng thẳng người của cô, cùng với mái tóc màu xanh đang rung nhẹ và đôi tai thỏ của cô thì dựng đứng lên. Ngay bây giờ, đây là lần đầu tiên trong đời cô có những biểu hiện như thế. Mà nhìn nó giống như sắp có một lời tỏ tình vì cảm nắng không bằng. Cơ thể Shia run lên, mặc dù với một vẻ mặt cứng ngắt nhưng vẫn có một tinh thần kiên định được thể hiện trong mắt cô, từng bước, cô tiến lên. Cuối cùng, cô chắc chắn mình đã có một cái nhìn phù hợp với Hajime, tiếp đó cô nói lên điều mà mình mong muốn.
“Hajime-san. Xin hãy đưa tôi theo chuyến du hành của cậu. Xin cậu đó!”
“ Tôi từ chối”
“ Ngay tức khắc luôn á???!”
Shia không nghĩ rằng mình sẽ bị từ chối ở trong tình huống như thế này, cô mở to mắt với vẻ ngạc nhiên. “điều này quá đột xuất?” đó là những gì có thể được nhìn thấy trong mắt của Hajime trong khi cậu đang nhìn Shia như là một người không biết vô liêm sỉ là gì ấy.
Shia đang cảm thấy giận dữ. Đây giống như một cuộc đấu tranh…mà cũng gần gần giống như vậy rồi còn gì.
“Làm thế thật tàn nhẫn, Hajime-san. Mặc dù tôi đã hỏi nó một cách thật nghiêm túc, thì câu trả lời thật quá…quá…QUÁ không chấp nhận được”
“Mặc dù tôi không muốn biết về lời hứa của hai người ngay cả khi cô có nói về nó đi nữa. Đầu tiên, Kam và những thố nhân khác thì sao??? Đừng nói với tôi là, không phải là cô đang cố gắng để đưa họ đi cùng, có phải không?”
“Cái đó…không được! Đây là vấn đề của riêng của tôi! Tôi đã nói cùng với cha tôi và mọi người trước đó. Mặc dù điều này không giống họ nghĩ là tôi là một gánh nặng….nhưng mà…cái đó...”
“Đó??? Là gì mới được?”
Trong phút chốc Shia bắt đầu trở nên rụt rè. Trong khi lén nhìn trộm Hajime và các đầu ngón tay đan xen kẽ vào nhau một cách đầy tinh nghịch cùng với một điệu bộ làm dáng. Hajime nhìn Shia một cách đầy nghi ngờ.
Ở phí bên cạnh họ, Yue đang nhìn chằm chằm vào Shia một cách đầy hậm hực.
“ Đó là … Tôi, tôi chỉ muốn làm theo những gì mà mình muốn cho nên… “
“Vậy cô đang cố gắng làm điều gì? Bây giờ chả phải cô đã không còn là gánh nặng cho tộc đàn của mình không đúng sao??? Nếu cô sở hữu một sức mạnh vượt trội như thế, gần như sẽ không có ai mà cô không thể đánh bại”
“… …”
Shia người đang e thẹn và đang cố trả lời đã làm cho sự kiên nhẫn của Hajime đạt tới giới hạn, lại từ từ rút khẩu Donner ra. Tuy không biết chính bản thân mình muốn nói gì nữa, nhưng sâu trong Shia, “bản năng của một người con gái” đã thôi thúc cô cất tiếng.
“ Tôi muốn được ở bên cạnh Hajime-san bởi vì tôi yêu anh!”
“……Ha---Hả?”
Mình nói được rồi, nói được rồi, bây giờ mình chỉ cần cắn nữa là xong (Trans: Why cắn here?, tí quên, tộc này dở người nên chắc hôn không được, thỏ mà)! Đó là những gì mà Shia nghĩ trong lúc hoảng loạn. Ở trước mặt cô, Hajime như chết lặng nhìn cậu bây giờ như một con chim bồ câu ăn phải một viên đạn đồ chơi vậy, nghẹn trong họng không nói thành lời dược nữa. Chính xác mà nói thì dù có là ai đứng ở lập trường của Hajime bây giờ thì não cũng phải dừng làm việc vài giây cái đã. Tuy nhiên, sau một lúc, các suy nghĩ cuối cùng cũng truyền vào não cậu đã kết nối trở lại, rồi theo bản năng của mình cậu thốt lên .
“Không không, chuyện này không phải quá lạ lùng sao??? Từ lúc nào mà mình cắm mặc định chế độ tán gái thế này??? Mặc dù tôi không thể nói gì cho bản thân mình. Tôi nhớ chắc rằng mình đã đối xử không ra gì với cô cơ mà sao còn lại…… đừng nói với tôi là, từ lúc đó cô đã bị M-mm…?”
Shia không bao giờ nghĩ rằng cậu ấy sẽ nghĩ về cô như vậy và bắt đầu lùi lại một bước cùng với đó là một sự hối hận trên khuôn mặt Hajime. Sau đó Shia ra sức phản đối.
“Ai là kẻ hư hỏng! Tôi không bao giờ có cái loại sở thích đó ( M đó )! Thay vào đó, nếu cậu thấy tôi đã bị đối xử một cách tàn nhẫn, tại sao cậu không thay đổi thái độ đi một chút được…?”
“ Đó không phải là điều cần thiết với tôi khi phải đối xử tốt với cô …. Trên hết, là cô thật sự nghiêm túc trong tình cảm với tôi chứ??? Hay là cô chỉ bị cám dỗ bởi hoàn cảnh lúc đó???”
Lý do mà Hajime không tin vào thiện ý của Shia là vì cậu ấy nghĩ rằng đó chỉ là một hiệu ứng bắc cầu. Đó không phải là điều gì quá bất ngờ bở vì ai cũng có thể nhìn thấy thái độ của Hajime đối với Shia là rất nghiêm khắc về mọi khía cạnh, mọi lúc mọi nơi, cậu chưa từng nhẹ nhàng với Shia bao giờ. Tuy nhiên, người đối diện giờ đang có cảm giác rằng mình bị nghi ngờ thì đang rất khó chịu.
“Nó không liên quan gì đến tình huống đó cả. Không phải vấn đề là đã bao nhiêu lần anh cứu tôi khỏi tình huống khó khăn, thì lời đề nghị của tôi cũng không thay đổi . Mặc dù tôi đã rất vui mừng vào lúc đó khi mà anh đã giữ lời hứa của mình ở trước Hội Đồng Trưởng Lão……có thể điều đó đã có ảnh hưởng đến tôi một chút, nhưng cảm xúc này đã bất chợt từ lúc nào không hay nảy sinh và nó đã trở thành như vậy luôn rồi. Thậm chí đôi khi tôi cũng nghĩ về điều đó thì nó cũng sẽ tự dưng xuất hiện trong đầu. Một điều gì đó giống như “ Tại sao lại là anh ta”. Hajime-san ngay trước đây và bây giờ đều như vậy, chưa từng một lần gọi tôi bằng tên, vì một lý do nào đó luôn đột nhiên đánh tôi và làm tôi đau, anh giống như một con quỷ, chỉ trả lời những điều cần thiết, luôn lao vào giữa đàn quái vật, không có một chút lòng thương xót nào lẫn yêu thương nào ngoại trừ với Yue cả, và trên hết là không bao giờ đối xử tốt với tôi. Thật sự, tại sao tôi lại có tình cảm với anh cơ chứ, đồ độc ác, lạnh lùng, xấu xa, tệ hại…???”
Trong khi nói, Shia bắt đầu nghi ngờ về tình cảm của chính mình. Shia hơi nghiêng đầu mình còn Hajime thì bắt đầu cảm thấy không tốt lắm. Trong vô thức cậu lại vô tình rút khẩu Donner ra khỏi vỏ trong lúc nghe câu trả lời của Shia.
“Dù sao thì. Tôi cũng không thể để cô đi cùng được vì đâykhông phải là vấn đề cô cảm thấy ra sao”
“Điều này! Điều này thật sự giống như một trò đùa sao? Tôi thật sự yêu anh vì vậy xin hãy cho tôi đi cùng!”
“Cô biết đấy, cảm xúc của cô…, mà ngay cả nó có là thật đi nữa thì cô vẫn không hiểu rằng là tôi đã có Yue rồi sao??? Chưa kể còn thú nhận tình cảm của mình trước mặt Yue nữa… Thậm chí có lúc tôi từng nghĩa rằng vũ khí tốt nhất của cô là cái cơ thể chai ì đó nhưng giờ thì tôi nghĩa lại rồi, trái tim cô mới là thứ đáng sợ nhất, có lẽ nó được làm hoàn toàn bằng Azanthium rồi”
“ Ai là người có trái tim được làm từ kim loại có độ cứng lớn nhất chứ! Ư-hư, cuối cùng thì mọi chuyện lại trở thành tệ như thế này…, tôi hiểu rồi. Dường như mọi thứ về Hajime-san đều khó khăn hệt như tôi đã từng nghĩ đến”
Đột nhiên , Shia lộ ra một nụ cười một cách đầy ám muội khi quay về phía Hajime.
“Nhưng tôi đã nhìn thấy kết cục này rồi!!! Cho nên tôi đã mời một đồng minh đánh đổi với đó là phải mạo hiểm cả mạng sống của mình! Bây giờ, Yue-sensei! Làm ơn giúp em!”
“Hả??? Yue???”
Hajime chớp mắt mình khi nghe đến cái tên đầy bất ngờ đó! Cùng với đó là biểu hiện tự mãn của Shia, sau đó cô liếc nhìn Yue đang đứng bên cạnh họ.
Yue đang có biểu hiện rất cay đắng như thể có con sâu đang bò trên người mình vậy, sau đó với một vẻ miễn cưỡng cô nói với Hajime.
“… Hajime, chúng ta hãy cho cô ấy đi cùng”
“Không phải chứ rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra vào lúc đó Yue??? Em không phải rất ghét con thỏ mặt dày này sao… đừng nói với tôi là đó là điều kiện đặt cược của cuộc chiến chứ…”
“… … Đáng tiếc là vậy”
Hajime trong một khoảng khắc đã hiểu hoàn cảnh của Yue và bỏ vai cô ấy ra, cậu không còn cảm thấy tức giận nhưng thay vào đó là sự kinh ngạc. Vì chắc chắn rằng Shia đã suy nghĩ trước tình huống này là chỉ nói cho Hajime nghe mong muốn của cô, và sức mạnh của bản thân cô là chưa đủ. Có một lần Shia nhớ lại rằng Hajime đều dựa trên ý kiến của Yue như thể đó là một ưu tiên hành đầu trong lúc đưa ra quyết định. Vì vậy, cô cần có một kế hoạch để biến Yue trở thành đồng minh của mình trước cái đã. Không phải cường điệu khi gọi kế hoạch đó là “ một cuộc mạo hiểm mạng sống”, bởi vì cô hiểu nếu không làm như thế thì không còn cách nào khác để biết Yue đang nghĩ gì. Trong mười ngày, có thể nói tính mạng của Shia giống hệt như có ai đó đang tùy ý bóp nát lúc nào cũng được. Tất cả cũng chỉ để có thể tìm hiểu thói quen cua Yue. Nói cách khác, nó gống như một việc gì đó rất đáng sợ khi Shia ngẫm nghĩ lại.
Hajime gãi đầu thở dài. Ngay cả khi cậu thấy Yue đã miễn cưỡng công nhận Shia , thì vẫn không có lý do gì để cậu có thể cho Shia đi cùng. Cuối cùng, đó là vấn đề liên quan đến cảm xúc của Hajime.
Yue nhún vai như thể nói rằng cô cũng chịu thôi. Đó là bởi vì trong 10 ngày đó, hơn bất kì một ai, bản thân Yue đã chứng kiến Shia chăm chỉ đến mức nào, và làm thế nào mà con thỏ đáng ghét này giải quyết những rắc rối được áp đặt lên mình, vì vậy Yue đã công nhận Shia trở thành một người bạn đồng hành. Ngay từ đầu, cô không bao giờ cảm thấy thù ghét gì đối với Shia dù cho cả cảm xúc của cô ấy với Hajime.
Ở phía bên kia, Shia người đã nói với Yue để nhận được sự giúp đỡ với một vẻ mặt đắc thắng đang bắt đầu cảm thấy khó chịu nhưng cô giấu trong lòng mình. Đó là bởi vì Shia đã thử tất cả mọi thứ có thể, vì vậy cô chỉ có thể chờ đợi số phận sẽ ra sao thôi.
Hajime hít vào và thở ra một cái thật sâu rồi nhìn thẳng vào mắt Shia, sau đó cậu quay lại xác nhận lại lời nói của từng người một. Shia lặng lẽ lấy lại tinh thần của mình khi bắt đầu nghe.
“ Đi cùng với chúng tôi, liệu cô có biết được câu trả lời cho chuyến hành trình này là gì không?”
“Anh cũng đâu có biết mà đúng không? Chả phải tương lai là một thứ vô định hình không bao giờ dự báo trước được hay sao???
”
Shia nói điều đó là vì cô có thấy được một chút gì đó thoáng qua của tương lai. Cô tin rằng tương lai có thể thay đổi băng hành động và sự quyết tâm của mình ngay tại lúc này.
“Đó sẽ là một cuộc hành trình đầy nguy hiểm”
“Tôi cũng thấy mừng vì bản thân mình cũng là một con quái vật đấy! vậy nên tôi mới đi theo anh được”
Trước đây đó là một lời nói xúc phạm từ phía các các bô lão tại Faea Belgane nhưng giờ thì cô rất tự hào về nó. Trên hết Shia biết được rằng có những điều mà cô sẽ không có khả thực hiện được, trừ khi cô là một con quái vật.
“Mong muốn của tôi là có thể trở về quê hương của mình. Cô có thể sẽ không bao giờ gặp lại gia đình của mình lần nữa, cô có biết không???”
“Tôi đã nói về điều đó. “ Nhưng có lẽ”. Cha và những người sẽ hiểu mà “
Họ là gia đình mà luôn luôn bảo vệ cho cô đến tận bây giờ. Không có một từ nào mà có thể diễn tả lòng biết ơn của cô được. Gia đình đó sẽ luôn ở bên nhau cho dù họ đang ở đâu, khi cô nói với họ những cảm xúc của mình, họ chắc chắn sẽ mỉm cười mà không có bất cứ sự phản đối nào.
“Quê hương tôi không phải một nơi mà cô có thể dễ dàng sống được đâu”
Shia đã thể hiện cảm xúc của mình. Nó không dừng lại chỉ bằng “câu nói”. Cảm giác đó giống như là.
“… …”
“ Đây là kết thúc phải không? Sau cùng nó là chiến thắng của tôi, đúng chứ?”
“ Thắng cái gì c …”
“Đó là cảm giác như tôi đã thành công. …. … Hajime-san”
“…… Cái gì”
Một lần nữa, rõ ràng, mong muốn của Shia là.
“Xin hãy cho tôi đi cùng với cậu”
Cả hai nhìn nhau. Hajime nhìn vào đôi mắt xanh của cô để xác nhận mong muốn của cô.
Sau đó… ….
“………… làm tất cả những gì mà cô muốn đi . Chẳng biết điều này đúng hay không nữa”
Có lẽ bởi vì cậu đã nhìn một điều gì đó trong mắt của người con gái đang đứng trước mặt này. Sau một lúc lâu hajime thở dài ra một tiếng rồi nói với cô ấy rằng cậu bỏ cuộc.
Bên trong Đại hải lâm giờ vang lên tiếng hét của niềm vui và kèm âm thanh của một tiếng bất mãn vang lên. Có thể nhìn thấy, Hajime chỉ có thể nở ra một nụ cười cho có, chắc từ giờ trở đi mọi chuyện rồi sẽ lại rắc rối như lúc bắt đầu nữa rồi.