Sâu bên trong sương mù, Hajime và nhóm của cậu đang tiến về phía Great Tree. Họ đã rời khỏi trận chiến cùng với Kam còn trong khi các thành viên của bộ tộc Haulia thì đang đứng rải rác ở các khu vực lân cận, để đề phòng kẻ thù tấn công và việc này cũng như là một phần trong khóa huấn luyện của họ. Bởi vì trên thực tế việc không chuẩn bị trước cho mọi tình huống có thể xảy ra chính là kẻ thù lớn nhất và điều đó đã được khắc sâu vào da thịt họ, tất cả thành viên đều đang có biểu hiện đầy nghiêm trọng trên mặt. Còn một điểm đáng để ý nữa, hầu hết tất cả họ đều có những vết bầm màu xanh trên cơ thể mình và có vẻ là không cách nào chữa trị được…
“Nó vẫn còn rát”
Shia rên lên trong khi gãi mông của mình. Trước đó thì cô nhìn Hajime với đôi mắt đầy phẫn uất.
“Đừng nhìn tôi như thế, thật phiền phức.”
“Việc anh luôn mồm như vậy mới là phiền đó. Bắn vào mông một cô gái như vậy thật là không chấp nhận được. Hơn nữa, còn sử dụng kỹ năng cấp cao vô dụng đó nữa chứ“
“Đó là những gì cô có thể nói sao. Cô đã nghiêm túc khi nghĩ rằng sẽ đánh vào đầu tôi cơ mà và còn sử dụng một người khác thế thân để chạy trốn nữa……đó không phải là việc mà một người bình thường có thể làm.”
Bên cạnh họ, một người đàn ông của bộ tộc Haulia gật đầu, chắc là nạn nhân trong vụ vừa rồi
“Đó là kết quả từ sự huấn luyện của Yue-san…”
“……em là người đã dạy cho Shia điều đó.”
“……miễn ý kiến.”
Trong khi khoe khoang về điều đó, Yue nhìn Hajime như thể muốn nói “ Khen ngợi em đi nào”. Còn Hajime thì đang cố lơ đi cái ánh mắt đó đang nhìn chằm chằm vào mình.
Sau khi vừa đi vừa nói chuyện thoải mái được tầm mười lăm phút thì nhóm của họ cuối cùng đã đến chỗ của Great Tree.
Suy nghĩ đầu tiên của Hajime khi cậu nhìn thấy Great Tree là
“… … Cái quái gì thế này”
Trong khi Hajime đang nửa ngạc nhiên và nửa nghi ngờ thì Yue cũng đang có những biểu hiện của một người khi kì vọng của họ bị đổ nát. Hai người họ đã tưởng tượng ra nó với một vẻ đầy quy mô và to lớn hơn các cái cây khác ở trong Faea Belgaen.
Tuy nhiên, thực tế Great Tree thì…… như là một cái cây héo khô vậy .
Kích cỡ của nó không phải là quá cách xa so với trí tưởng tượng của họ. Đường kính của nó thì có thể ước tính khoảng 50 mét. Ngoài ra còn có sự khác biệt kì lạ từ các cây xung quanh. Trong khi các cây xung quanh có lá màu xanh với lá cây bao giờ cũng mở rộng, chỉ duy nhất the Great Tree là lá cây bị héo khô.
“Great Tree (Đại Thụ) đã héo khô thậm chí trước khi thành lập Faean Belagane. Tuy nhiên, nó không bị mục nát và nó luôn là một cây khô héo không bao giờ thay đổi. Với thiên nhiên sương mù xung quanh và mãi mãi –khô héo không mục nát , đó chính là lý do nơi đây trở thành một nơi linh thiêng trong cả Á Nhân tại Faea Belgane. Mà ngay cả với những gì tôi nói thì ta có thể gọi nó là một địa điểm du lịch…”
Kam đang giải thích cho Hajime và Yue những người đang có những khuôn mặt đầy vẻ thắc mắc. Trong khi nghe lời giải thích thì Hajime nhìn xung quanh rễ cây của Great Tree. Giống như những gì Alfrerick đã nói, có một bản in thạch đã được đặt ở đây..
“Đây là……giống như cánh cổng của Orcus”
“… … giống như các tấm mề đay vậy”
Trên bản in thạch có 7 ô thạch ấn giống như 7 tấm mề đay khắc trên đỉnh của nó. Hệt như trong cánh cửa phòng của Orcus. Để chứng minh điều đó, Hajime lấy ra chiếc nhẫn của Orcus cậu mang trong người. Các hoa văn trên chiếc nhẫn giống với một trong những hoa văn trên bản in bằng đá vậy.
Nó như là lối vào của Đại mê cung vậy… nhưng … chúng ta nên làm gì với nó đây?”
Hajime tiến lại gần Great Tree và bắt đầu đánh vào nó và tất nhiên là không có gì xảy ra hết, trong khi cậu cố hỏi Kam và những người khác nếu họ biết thêm điều gì đó về cái cây này nhưng họ lại không có câu trả lời. Mặc dù cậu đã nghe tất cả truyền thuyết từ Alfrerick nhưng không có bất cứ điều gì liên quan đến lối vào cả. Nên chỉ có một khả năng rằng hắn đã giấu điều đó vậy nên Hajime bất đầu suy nghĩ, “ Mình nên đi thu lại những món nợ không?”.
Còn trong lúc đó thì Yue đang quan sát bản in thạch ấn rồi cô cao giọng.
“Hajime… … hãy nhìn cái này nè.”
“Đó là cái gì thế?”
Có vẻ như Yue nhận thấy gì đó ở phía bên kia của bản in thạch. Có những vết lõm trống rỗng tương ứng với 7 huy chương ở phía bên kia
“ Đây là…”
Hajime đặt chiếc nhẫn Orcus trong tay vào vết lõm mà cậu nhìn thấy tương ứng với huy chương của khắc trên bề mặt.
Sau đó… … bản in thạch bắt đầu tỏa ra ánh sáng mờ nhạt.
Tự hỏi là điều gì đang xảy ra nên các thành viên của bộ tộc Haulia đang canh chừng ở xung quanh cũng bắt đầu tụ tập lại. Trong một lúc, họ nhìn vào bản in thạch đang phát sáng ánh sáng đó dần dần mờ nhạt và rồi ngay tại vị trí ánh sáng phát ra ban nãy. Có một cái gì đó đã được viết lờ mờ ở đó.
Tứ Thạch Ấn
Quyền năng của sự tái sinh
Cột Trụ Dẫn Đường Spun Bond
Một thử thách mới sẽ xuất hiên cho người nào sở hữu đầy đủ Ấn Ký.
“…Nó có nghĩa là gì?”
“…Tứ Thạch Ấn……có thể là, không phải là nó đang đề cập đến các bản in ở trong mê cung không?”
“… Tiếp theo, Quyền năng của sự tái sinh là cái gì mới được, còn nữa Cột Trụ Dẫn Đường Spun Bond nó ở chỗ nào?”
Shia trả lời Hajime người hiện đang hoang mang về nó
“Ư…Cột Trụ Dẫn Đường Spun Bond, cái gì thế? Dù anh có Á Nhân tộc dẫn đường hay không đi nữa thì…chỉ có duy nhất chủng tộc Á nhân là có thể dễ dàng đi ở bên trong Haltinal mà thôi và để nhận được sự chỉ dẫn của chủng tộc á nhân tại đây thì chỉ có ngoại lệ trong những ngoại lệ thôi đó.”
“…Tôi hiểu rồi. Việc đó đúng là như thế”
“…Tiếp theo là sự tái sinh…… là em sao?”
Yue chỉ vào mình người sở hữu ma pháp đặc biệt,”Tự hồi phục”. Để kiểm tra điều đó, cô cắt một vết mỏng trên ngón tay của mình để kích hoạt “Tự hồi phục” trong khi tiến tới chạm vào Great Tree… … nhưng chúng lại không có gì thay đổi.
“Muuu……có vẻ như có gì đó không đúng ở đây.”
“… đến chỗ cái cây khô héo này… sức mạnh của sự tái sinh… cùng với 4 bản Bản Thạch Ấn, nó có thể là để có bốn bản thì chúng ta phải chinh phục 7 Đại mê cung, sau đó chúng ta sẽ có được tên tuổi của vị thần liên quan đến tái sinh, nó có thể là như thế?”
Hajime tự hỏi liệu họ có lẽ sẽ phải sử dụng nó để khôi phục lại cái cây khô héo, Yue cũng một mặt đồng ý.
“Chết tiệt. Vì điều đó nên chúng ta không thể chinh phục nó ngay bây giờ… … mặc dù điều này thật phiền phức, thì chúng ta cũng không thể làm gì khác ngoài cách đi đến các Mê cung khác…”
“Nn…”
Hajime chỉ có thể nghiến răng và tiến ra xa. Yue cũng đang tỏ ra tiếc nuối. Tuy nhiên, bởi vì họ không thể vào bên trong Đại mê cung vào lúc này, nên mặc dù điều đó làm cho họ lo lắng, thì cũng không còn cách nào khác. Họ đành phải chuyển sang mục tiêu khác của họ là lấy được ba bản in vào lúc này.
Hajime sau đó đã tập hợp bộ tộc Haulia lại.
“Như các người đã biết, chúng tôi đang hướng tới việc chinh phục các Đại Mê Cung vào lúc này. Nên lời hứa là tất cả trong khi sẽ hướng dẫn chúng tôi khi ở Great Tree sẽ kết thúc tại thời điểm này. Còn với các người thì, mặc dù không có sự bảo vệ của Faea Belgaen, thì chắc chắn vẫn có thể tồn tại bên trong Lâm Hải Haltinal này. Nên điều này đồng nghĩa với lời từ biệt kể từ đây.
Sau đó, cậu liếc nhìn Shia. Mắt cậu như muốn hỏi cô ấy là liệu cô có muốn bỏ tất cả lại phía sau, và bản thân Shia hoàn toàn hiểu rằng đây là lúc để nói lên ý định của mình. Mặc dù cô sẽ trở về, nhưng việc chinh phục ba trong số các Đại mê cung sẽ mất rất nhiều thời gian. Cô sẽ không thể gặp gia đình của cô trong suốt thời gian đó.
Shia gật đầu, sau đó cô bước lên một bước để nói với Kam và những người khác
“Cha...! "
"Boss, tôi có chuyện muốn nói!” … cha!??” Lần này là lượt của Kam, ông bước lên một bước về phía trước trong khi bỏ qua Shia. Sau đó đứng nghiêm mình. Về phần Shia thì, “ Cha? khoan đã...?”, lời nói của Shia tuy có thể Kam có thể nghe thấy nhưng như thể ông là một sĩ quan canh phòng ở Anh quốc vậy, ông chỉ nhìn về phía trước trong khi vẫn đứng nghiêm.
“Chuyên gì thế này?”
Trong lúc này Shia đang ra sức gọi, "cha?Cha?", nhưng lại bị bỏ ngoài tai, trong lúc đó thì Hajime định hỏi Kam. Thì Kam, trong khi không nhìn vào Shia và phớt lờ cô, bắt đầu nói với sự nhất trí của bộ tộc Haulia
“Boss, xin vui lòng đưa chúng tôi đi cùng!”
“Eh! Mọi người cũng muốn đi với Hajime-san???”
Shia đã rất ngạc nhiên trước lời nói của Kam. Trong cuộc nói chuyện 10 ngày trước đây, cô đã hỏi rằng “ Liệu chuyện gì sẽ xảy ra và tâm trạng mọi người sẽ thế nào khi tiễn biệt con”
“ Chúng tôi là bộ tộc Haulia nhưng đồng thời cũng không phải là bộ tộc Haulia nữa! Chúng tôi là thuôc hạ của Boss! Bằng mọi giá, xin hãy đưa chúng tôi theo! Đây là sự nhất trí của bộ tộc chúng tôi!”
“Chờ một chút đã cha! Con chưa bao giờ nghe về điều đó! Hơn nữa , để đạt được điều đó con đã phải trải qua những khó khăn gian khổ…”
“Ta thừa biết điều đó, chỉ chúng ta đang ghen tị với con thôi Shia!”
“Cha thừa hiểu điều đó! Cha thật sự nói điều đó! Thật sự chuyện gì đã xảy ra trong 10 ngày qua!”
Trong khi nói về sự nhất trí của bô tộc Haulia, ông bỏ qua lời nhận xét của Shia. Trong khi Hajime nghĩ “Chuyện quái gì đây??” sau đó thẳng thắn trả lời.
“ Tôi từ chối”
“Tại sao~!???”
Kam cố gắng hỏi lý do câu trả lời nhanh chóng của Hajime. Các thành viên khác của bộ tộc Haulia cũng đang tiếp cận Hajime trong sự thiếu kiên nhẫn
“ Tất nhiên đó là vì các ngươi chỉ gây cản trở thôi, lũ ngốc”
“Nhưng…!”
“ Đừng có cố dấn thân mình thời điểm này. Vì đối với hành trình của chúng tôi, thậm chí dù là 180 ngày cũng là quá nhanh!”
“Đó là sự thật???”
Cả Kam và những người đang giữ lấy Hajime đều bắt đầu nghĩ, “ Thậm chí nếu không được phép thì chúng tôi cũng sẽ đi theo cậu!” Từ cuộc huấn luyện đó một sự tin tưỡng khó diễn tả cùng với đó là sự một sự sùng kính đã bắt đầu nảy mầm trong họ. Nếu không ai ngăn việc này lại thì họ sẽ thực sự đi theo Hajime đến tận các thành phố của vương quốc. Và cũng bởi vì cậu không muốn phải có bất kì một cuộc chống bạo động nào nên cậu miễn cưỡng đưa ra cho họ một điều kiện.
“ Về việc đó thì. Tôi muốn mọi người ở lại đây để tiếp tục khóa huấn luyện. Thời gian là cho tới lúc tôi quay lại Lâm Hải Hatinal này. Nếu tôi có thể sử dụng được các người thì tôi sẽ cho các người làm cấp dưới của tôi”
“… Liệu có bất kì sự dối trá nào trong lời nói đó không?’
“ Không có gì cả”
“ Nếu cậu nói dối.chúng tôi sẽ hô tên Boss ở các thành phố của con người, như thể là chúng tôi đang tạo ra một tôn giáo mới, điều đó được chứ?”
“ Các ngươi có một suy nghĩ xấu xa đó…”
“ Vâng, đó là vì chúng tôi rất tự hào khi là cấp dưới của Boss”
Thật là một đám thuộc hạ gì mà khiến má của Hajime co giật lên. Còn Yue thì đang vỗ tay để an ủi Hajime, Hajime buông ra một tiếng thở dài, tiếp đó cậu nhìn lên bầu trời suy nghĩ rằng trong thời gian tới khi cậu quay lại Đại hải lâm sẽ có rất nhiều phiền phức.
“ Trong khi đó tiếng khóc nức nở phát ra cùng với tiếng lẩm bẩm”không ai để ý đến mình… … mặc dù đây là ngày mà mình đã chuẩn bị…””
Shia đã bị ném sang một bên đang ngồi viết các ký tự gì đó? Trên mặt đất, trong khi không ai làm phiền đến cô cả.
Hajime, Yue, và Shia được hộ tống bởi Kam và những người khác đến biên giới của Đạ hải lâm, và một lần nữa họ lấy ra chiếc xe hai bánh ma thuật và lao đến vùng đồng bằng. Trình tự trên ghế ngồi là Yue, Hajime, sau đó là Shia ( trước sau đều có gái :v). Kể từ khi cậu nhận ra mức độ áp người sát vào của Shia đã tăng kể từ thời điểm xuất phát đến Tuyệt Vực Raisen, Hajime đã cố gắng không nghĩ tới nó. Mặc dù vậy, phản ứng của cậu đã bị phát hiện bởi Yue người đang ngồi sát trước mặt cậu.
Trên vai cậu, Shia hỏi một câu.
“Hajime-san, bây giờ tôi nhớ là tôi chưa bao giờ được nghe về nó, là điểm đến tiếp theo của chúng ta ấy?”
“Ah! Tôi chưa nói về nó sao?”
“ Tôi chưa bao giờ nghe về nó”
“… … Tôi hiểu rồi”
Với sự bồng bột của Yue, Shia bật ra một tiếng rên rỉ phản đối
“ Bây giờ tôi đang là đồng đội của cô, vì vậy xin hãy cho tôi biết một điều gì đó giống như thế! Giao tiếp là một việc quan trọng!”
“ Lỗi của tôi. Điểm đến tiếp theo của chúng ta là Vực Thẳm Raisen ”
“Vực Raisen?”
Sau khi nghe những lời nói của Hajime, Shia có một biểu hiện như muốn đặt một câu hỏi. Hiện nay, 7 Đại mê cung đã được xác định, bao gồm “Lâm Hải Haltinal”, “Vùng Núi Lửa của Đại Hoang Mạc Guryuen ” và “Hang Tuyết tại cánh đồng băng giá Shune”. Bởi vì nó chắc chắn ở đó, không phải đó là những điểm đến tốt nhất sao? Đó là những điều Shia nghĩ. Có lẽ vì cậu đã đoán được câu hỏi của cô, Hajime bắt đầu nói kế hoạch của mình.
“ Ngay lúc này, tôi thậm chí không biết liệu có một cái Đại mê cung ở Vực Raisen hay không, Cảnh Đồng Băng Giá Shune là khu vực thuộc địa phận quỷ nên nó sẽ rất phiền phức. Mặc dù nó vẫn tốt hơn là đi đến the Đại Hỏa Mạc vào lúc này. Nếu chúng ta đi tới đó trong khi đi ngang qua Vực Raisen thì sẽ chạy dài từ đông sang tây, nên chúng ta sẽ làm như thế. Có lẽ chúng ta sẽ tìm ra một cái mê cung nào đó trên đường đi, đúng chứ?”
“ Để vượt qua Tuyệt Vực Raisen cơ á…”
Tự nhiên, má của Shia giật giật. cái vực núi sâu thảm thẳm đó được biết đến những vùng đất nguyền rủa. Mới đây, đó là nơi mà gia đình cô gần như đã bị tiêu diệt. Khi nghĩ đến nơi đó như là một đường cao tốc cô lắc đầu.
Hajime biết Shia đang bị chấn động, bởi vì cô đang dán mắt vào cậu nên cậu lộ ra một biểu hiện ngạc nhiên.
“ Cô nên biết là, hãy tin vào sức mạnh của cô một chút đi. Đối với cô vào lúc này, thì những quái thú ở bên trong hẻm núi không khác gì đám quái thú ở ngoài rìa đâu. Cô không biết rằng là chúng tôi không thể sử dụng ma thuật ở bên trong Rasien sao? Còn đối với cô người chuyên môn trong khả năng tăng cường cơ thể, với nó sẽ dễ dàng di chuyển xung quanh mà không gặp trở ngại gì. Hơn nữa, đó là việc của cô mà”
“… Tôi cảm thấy xấu hổ về vấn đề của cô đấy”
“Uwa, tôi cũng khó chịu mà~~ ”
Yue nhìn Shia với đôi mắt ngạc nhiên, Shia đã cố gắng thay đổi chủ đề
“Tiếp theo, bởi vì chúng ta sẽ đến Vực thẳm Raisen, có phải chúng ta sẽ đi đến trại vào hôm nay? Hoặc, có phải chúng ta đang đi đến một ngôi làng hay thành phố gần nhất phải không?”
“ Nếu có thể, tôi muốn sắm sửa một số gia vị cho thức ăn, vì lợi ích cho tương lai điều đó sẽ rất tuyệt nếu chúng ta có được một số tài liệu từ thị trấn. Theo bản đồ thì tôi thấy rằng, sẽ có một thị trấn nào đó dọc quanh đây”
Lý do của việc bổ sung lương thực là vì Hajime muốn được ăn thức ăn bình thường .Ngoài ra, trong thời gian tới cậu sẽ cần sử dụng tiền để mua vài thứ ở trong thành phố nên cậu muốn trao đổi các tài liệu đó bằng tiền của mình trước khi nó bị mục nát. Một điều nữa l1 cậu muốn cố gắng giải quyết việc ở một nơi trước khi tiến đến Tuyệt Vực Raisen cái đã.
“Là như vậy sao… … tạ ơn chúa”
Sau khi nghe những lời nói của Hajime, Shia đã có biểu hiện nhẹ nhõm. Còn Hajime thì đang chết lặng vì điều đó rồi hỏi cô “ Chuyện này là sao”
“Thật ra thì khi nghe từ câu chuyện của Hajime- san, tôi nghĩ rằng cậu sẽ cảm thấy thỏa mãn bằng cách ăn thịt của lũ quái vật quỷ ở Tuyệt Vực Raisen… … Yue- san thì chỉ cần máu của Hajime- san vì vậy cô ấy sẽ không có bất kỳ vấn đề gì. Tôi đã nghĩ rằng làm thế nào để thuyết phục cậu cho vấn đề thực phẩm cá nhân của tôi nên tôi vui vì đó chỉ là tưởng tượng của tôi. Vì Hajime-san cũng ăn thức ăn bình thường!”
“ Tất nhiên rồi, ai lại thích ăn con quái thú chứ! … cô, cô nghĩ về tôi ra sao thế…”
“ Một loại quái thú mới gọi là Predator?”
“ Được rồi, cô, tôi sẽ buộc cô lên cho đến khi chúng ta đến thị trấn”
“Dừng lại, cậu đang lấy nó từ nơi nào thế, đó là vòng cổ đấy! Thật sao, đừng đặt thứ đó lên tôi, Yue-san đừng đứng ở nhìn chứ, cứu tôi!” ( Xin đừng suy nghĩ đen tối :3)
“… … cô phải gặt hái những gì mình đã gieo”
Nếu chỉ thoáng nghĩ thôi thì ta thấy sự huyên náo của ba người đang từ từ tiến về phía đồng bằng thì mối quan hệ của họ là rất tốt.
Sau khi lái xe nhiều giờ, cuối cùng trời cũng tối và thị trấn cuối cùng đã hiện ra trước mặt họ. Hajime đang cảm thấy vui, vì đã bao lâu cậu mới được nhìn thấy bầu trời kể từ lúc thoát ra khỏi Tuyệt Vực Orcus, cuối cùng cậu cũng có cảm giác là “ mình đã về nhà”, Yue cũng trông có vẻ khá là hào hứng, cô quay đầu lại một chút sau đó mắt họ gặp nhau và nụ cười nở trên khuôn mặt của họ.( không gato quá đi )
“Umm , mặc dù đây là một bầu khí tốt như thế, cái vòng cổ này , cậu có thể tháo nó ra được không? Vì một số lý do mà tôi không thể tháo nó ra… … umm, các cậu có nghe không? Hajime-san? Yue-san? Đợi đã, xin đừng bỏ tôi lại tôi sẽ khóc bây giờ đó! Tôi sẽ khóc đến nỗi các cậu sẽ thấy mặc cảm về nó đấy!”
Hajime và Yue chỉ trả lời điều đó với nụ cười trên gương mặt của họ.