Apparently, My Childhood Friend’s Older Sister, Who is Called a Gal Nowadays, is a Yandere Who Pathologically Loves Me, a Degraded Version of My Twin Brother Who Can Do Everything Perfectly

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3436

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1281

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 296

Web Novel - Chương 09

Mù bowling nên chap này đọc khó hiểu cứ ném đá tại hạ :)

----------------------------------------------------------------------------------

“Tiếp theo ta chơi gì đây?’

“Hay là chơi bowling đi. Đằng nào cũng đến Phase One rồi mà.”

“Được thôi, ta ra quầy tiếp tân nào.”

Vì không ai phản đối, nên tôi cùng chị Kano bắt đầu đi đến sân bowling với nhau.

“Nghĩ lại thì, em lần cuối em chơi bowling với chị là từ hồi tiểu học nhỉ.”

“Chị nhớ hình như lúc đó chúng ta đã cùng tham gia một sự kiện của khu phố hay sao ấy.”

“Đó là lần đầu tiên em chơi bowling đấy, và em nhớ em ném toàn trượt không à.”

Lúc đó là lần đầu tôi chơi nên tôi không biết kiềm lực kiểu gì cả. Khỏi cần nói, tôi đã ném lệch vào rãnh rất nhiều lần luôn.

Nhân tiện thì, anh trai tôi với chị Kano phản xạ tốt hơn tôi và Suzuno nhiều, nên họ hầu như không ném vào rãnh phát nào cả. Giờ nhớ lại thì, hồi nhỏ anh tôi đã ao trình tôi rồi nhỉ.

Cứ nghĩ vẩn vơ như vậy, chúng tôi đã làm xong mấy thủ tục ở quầy rồi, sau khi thay sang đôi giày đặc biệt, chúng tôi lấy bóng rồi tiến vào sân chơi.

“A, phải rồi. Cứ chơi bowling bình thường thôi thì chán chết đi được, hay là chúng ta thêm chút hình phạt đi?”

“Chơi bowling kiểu thi so điểm á hả ?”

“Ừ, luật là người thắng được phép bắt người thua thực hiện yêu cầu của mình nhé.”

“Nếu chơi là game thường thôi thì em không kêu ca gì cả, nhưng mà phải thực hiện mấy thử thách kiểu đấy có hơi…”

Tôi khá do dự không biết nên gật đầu đồng ý không vì tôi không biết chị Kano sẽ bắt tôi làm cái gì nữa.

“Nếu Yuito thắng, chị sẽ đặc biệt sắp xếp cho em một buổi hẹn hò với bé Suzuno đó nha.”

“Ể, thật sao !?”

“Nhưng ngược lại, nếu chị thắng, ngày mai em phải đi chơi với chị tiếp đấy.”

“Em hiểu rồi, chơi luôn.”

Bị nhử bởi một buổi hẹn hò với Suzuno nên tôi lỡ đồng ý với chị Kano mất tiêu. Nếu tôi mà thua thì, chỉ bị bay màu mất hôm Chủ Nhật thôi mà, nên cũng chẳng có gì to tát sất. Tôi sẽ ném trước chị ấy, tôi cầm vào mấy lỗ trên quả bóng rồi ném nó với lực mạnh để trúng vào giữa đống chốt. Tuy nhiên, quả bóng lại bị chệch sang phải, nên chỉ trúng được mỗi bốn chốt thôi.

Ở lượt hai, tôi nhắm đến phía trái, nhưng xui thay chỉ trúng được ba chốt thôi trời ạ.

“Em còn một chốt nữa nhỉ, chắc bị như này là vì lâu rồi em mới chơi lại nên mọi chuyện không được suôn sẻ mấy thôi.”

“Rồi, giờ đến chị.”

Chị Kano ra khỏi chỗ ngồi rồi cầm lấy quả bóng khi vẫn đang nghe tôi minh bạch. Sau đó chị ấy ném bóng với một tư thế rất đẹp mắt. Quả bóng lao thẳng phía trước và trúng vào giữa đống chốt.

“Ô kìa, chúng đổ hết rồi.”

“Oa, đùa hả…”

Chị Kano được Strike ngay lượt đầu luôn.

Tôi không biết đấy là do may mắn hay gì, nhưng nếu tôi để chị Kano dẫn trước, tôi sẽ không thể lật kèo được mất.

Tôi nghĩ mình có thể gỡ kèo được, nhưng ngạc nhiên chưa, chị Kano lại làm thêm quả Strike nữa. Tôi bắt đầu thấy mất kiên nhẫn rồi đấy, nhưng chị Kano thì vẫn cứ thư thái.

“...Hai phát Strike trong một lượt luôn, đỉnh thật đấy.”

“Chỉ là may mắn thôi mà, cũng lâu rồi chị mới chơi bowling đó.”

“D-dù sao thì, trận đấu chỉ vừa mới bắt đầu thôi.”

“Ừm, chị sẽ nhẹ nhàng mà.”

Chúng tôi tiếp tục chơi bowling đến khi hết mười hiệp thì tôi đã hoàn toàn hết cứu.

Kể cả khi tôi được strike trong một vài lượt hay chị Kano có ném vào rãnh đi nữa, vẫn không cứu nổi.

“...Không phải chị giỏi quá sao?”

“Ể, thế hả?”

“Em không nghĩ có nhiều người ném được toàn strike với spare như vậy đâu.”

Chị Kano được strike liên tục bốn lần trong mười lượt, và bốn lần được spare, chị ấy chỉ trượt đúng một lần.

Cũng không phải là do tôi chơi bowling kém đâu nha, nói thật là tôi chơi khá giỏi đấy, nhưng mà có vẻ tôi không thể thắng nổi chị Kano rồi.

Tôi tưởng tôi có thể thắng được chị ấy nên đã chấp nhận thi đấu, nhưng tôi đoán tôi quá ngây thơ rồi. Trừ cái giọng hát ra thì chị Kano cái gì cũng ghê gớm cả.

Cuối cùng thì, chị Kano thắng cả mười lượt chơi và hơn tôi cả đống điểm vì liên tiếp được strike.

“Giờ chị dùng quyền lợi của người thắng để bắt em làm một việc đây.”

“Vâng, đằng nào cũng hứa rồi mà.”

Lúc này chị Kano có nói là sẽ rủ tôi đi chơi mà nhể, nên chắc chị ấy không yêu cầu gì vô lý đâu.

“Chị muốn em đi chơi một chuyến xuyên đêm với chị.”

“...Ể !?”

“Giờ ta chuẩn bị về thôi, ta sẽ về nhà đợi chút để Yuito có thể chuẩn bị xong xuôi cho chuyến đi đã.”

“T-tốp lại chút ạ. Chị nghiêm túc hả?”

“Tất nhiên.”

Chị Kano trả lời tôi cùng một nụ cười, mặc dù nhìn tôi đang thấy rất khó hiểu. Tôi rút lại lời vừa nói nhé, chị Kano lại đi một nước đi tại hạ không lường được rồi.

“...Em nghĩ đi chơi xuyên đêm không tốt đâu, nhưng nếu đi chơi buổi sáng thôi thì vẫn được đó.”

“Ể, làm gì mà nghiêm trọng thế?”

“Chị nhìn xem, một đôi nam nữ sàn sàn tuổi nhau…”

“Chị giống như chị gái em thôi mà, nên có sao đâu.”

“Mẹ em chắc chắn sẽ phản đối cho coi.”

“A, chị được mẹ em cho phép rồi, đừng lo.”

Chị Kano đáp trả tôi hết lần này đến lần khác mỗi khi tôi định ngăn chị ấy lại. Hơn cả thế, trước cả khi tôi biết, chị ấy đã được mẹ tôi cho phép luôn rồi đây này.

“Thế , chị trông đợi vào em đó.”

“...Em hiểu rồi.”

Tôi chỉ còn cách gật đầu vì chị Kano bịt hết lối thoát mất rồi.

Ừ không nghiên trọng đâu :) ô kìa Không ngon ăn thế đâu :()