Chúng tôi tới khách sạn, nhận phòng ở quầy lễ tân rồi ngay lập tức đi về phòng.
“...Em biết mà, chị thuê mỗi một phòng à.”
“Thì nếu chúng ta thuê hai phòng thì chi phí phải trả tăng gấp đôi luôn đấy.”
Chị Kano chỉ đặt một phòng nên tôi thấy không ổn cho lắm. Tôi nghĩ một cặp nam nữ không hẹn hò mà lại ngủ chung một phòng thì có vấn đề đấy, nhưng tôi chẳng buồn nói vì có nói cũng như không thôi.
“Ah, chị nghĩ Yuito sẽ rất vui vì chị đặt phòng đôi đó.”
“Em sẽ cố không ngủ trên giường.”
“Không được đâu, nếu em không ngủ đủ giấc thì chuyến thăm quan ngày mai sẽ trở nên rắc rối đấy.”
“Em thấy ngủ với chị Kano còn rắc rối hơn.”
Quả này thì tôi thấy nằm sàn ngủ còn ngon hơn đấy. Đang nghĩ như vậy thì chị Kano nhoẻn miệng cười.
“Ehh, sao em không ngủ với chị, chị không biết tại sao hết nên em giải thích rõ hơn cho chị coi.”
“Không, không, không, chắc chắn chị biết nên chị hỏi như vậy là có mục đích cả rồi.”
Cho dù chị ấy có giống như chị gái thế nào đi nữa, chị Kano vẫn là một cô gái xinh đẹp chứ bộ. Thằng trai tân như tôi mà ngủ với chị ấy thì khác nào tự sát đâu.
“Hể, thế là em có nhận thức được chị là con gái hửm?”
“V-vâng.”
“Chị hiểu rồi.”
Tâm trạng chị Kano có vẻ tốt hơn khi nghe tôi lắp bắp nói như vậy. Khi chúng tôi vẫn nói chuyện về việc này thì chúng tôi đã tới phòng của mình. Căn phòng trông khá sạch sẽ, rộng rãi và còn thoải mái nữa. Tôi để hành lý của mình lên sàn rồi duỗi người ra, chị Kano bắt đầu lấy thứ gì đó từ cặp chị ấy ra.
“Này, sao chị dám show đồ lót của chị trước mặt em vậy hả !”
“Chị xin lũi, chị làm theo thói quen thôi mừ.”
“Không biết có phải em tưởng tượng không nhưng chị trông chẳng có vẻ gì là đang hối lỗi thế…?”
“Em đang tưởng tượng thôi.”
Ừ thì, đó đâu hoàn toàn là tôi tưởng tượng ra đâu. Mà đó cũng đâu phải thái độ của một người đang xin lỗi dù nhìn thế nào đi nữa.
“Sao tự nhiên chị cởi quần áo vậy..?”
“À, chị chuẩn bị đi tắm đó mà. Khách sạn này có suối nước nóng đó, nên chị rất hào hứng muốn biết nó trông như nào.”
“Ra là vậy. Em sẽ nằm trong phòng thêm một lúc nữa, nên chị cứ tự nhiên.”
“Em nói gì đấy? Em phải đi với chị, Yuito.”
“Ta đâu cần đi chung đâu? Đằng nào thì nam nữ cũng chia ra ở lối vào thôi mà, nên em nghĩ ta đi riêng ra cũng chả sao cả.”
“Ồu, chị chưa nói cho em biết hả? Khách sạn này chỉ có phòng tắm cho gia đình được đặt trước thôi đó.”
“Lần đầu em nghe đấy !”
“Thế hửm?”
Chị Kano trông có vẻ ngơ ngác, nhưng tôi chắc chắn chị ấy đã cố tình giấu không nói tôi biết. Ừ thì, kể cả thế thì, cũng không cần phải đi chung với chị Kano vì tôi có thể vào sau mà.
“Dù sao thì, ở đây có luật là mỗi nhóm người chỉ được tắm khoảng ba mươi phút thôi đó, và chị định tắm đến hết giờ luôn, nên nếu giờ em không đi, em sẽ không được tắm đâu nha.”
“Ể….”
Nếu không đi suối nước nóng thì phí lắm, nhưng tôi phải chọn một trong hai thôi. Sau khi suy nghĩ một hồi, tôi chọn phương án thứ nhất vì nó không tổn hại nhiều đến tôi.
“Hôm nay em đành không tắm vậy.”
“...Là một người chị, chị không nghĩ lựa chọn đó hay đâu.”
“Với em thì em nghĩ em đã đưa ra quyết định đúng đắn nhất rồi đấy.”
Chị Kano rõ ràng đang không vui, nhưng cái này thì không lằng nhằng được. Nếu anh tôi biết việc này, anh ấy sẽ xé tôi thành trăm mảnh mất.
“Chúng ta từng hay tắm chung lắm mà, sao em lại không muốn chứ?”
“Bời vì bây giờ mọi thứ đã thay đổi so với hồi ta còn bé rồi đó.”
Nói vậy xong, tôi mong chị Kano sẽ bỏ cuộc, nhưng tôi liền hối hận.
“...Việc tôi bantumlum đang bị người bạn thuở nhỏ damdang kiểm soát.”
“!?”
Những lời chị Kano vừa thốt ra chính ra tiêu đề của một bộ ero mà tôi mới lưu về điện thoại cho đến khi nó bị xóa đi một cách bí ẩn. Chị Kano mặc kệ tôi đang sốc và tiếp tục nói.
“Những buổi học bí mật sau giờ của tôi và cô bạn thuở nhỏ, cái kết thảm hại của tôi trong một thế giới đảo ngược, nơi cô bạn thuở nhỏ của tôi vắt khô tôi từng đêm, cô bạn thuở bé của tôi biến thành một con thú tình dục và cưỡng bức ngược lại tôi ……”
“...L-làm ơn dừng lại đi ạ.”
“Nếu em không đi tắm với chị, chị sẽ bảo với Suzuno rằng Yuito có sở thích như này đó.”
“Em biết rồi, em sẽ tắm cùng chị.”
Tôi hết phương chiến đấu rồi, giờ tôi có làm gì cũng vô vọng cả thôi. Nếu Suzuno phát hiện ra rằng tôi có một đống tài liệu học tập về bạn thuở nhỏ, cô ấy sẽ thất vọng lắm.
Tôi không biết tại sao chị Kano có thể phát hiện ra đống truyện ero tôi lưu. Tôi không nghĩ là chị ấy đã hack máy tôi hay gì đó đâu.”
Không, thử nghĩ về điều đó đi, tôi từng cho chị Kano mượn điện thoại tôi một lần rồi, dù chỉ một lúc, ở quán cà phê chúng tôi đã tới sau giờ học lúc trước.
Vào lúc đó, thông tin liên lạc của mấy cô gái trừ chị Kano đều bị xóa sạch, nhưng cũng có thể chị ấy đã nhìn thấy ứng dụng e-book của tôi lúc đó. Dù có chuyện gì đi nữa, em cũng không cho chị mượn điện thoại nữa đâu.
giờ không cho mượn cũng ht cuu =)) ... Chi toi ep toi