Sủi tiếp đây
-------------------------------------------------------------------------------------------------------
Sau khi kì cọ cơ thể xong xuôi, chúng tôi cùng ngâm mình trong bồn tắm . Bồn tắm này khá lớn nên có thừa rất nhiều chỗ cho chúng tôi. Ừ thì đây là phòng tắm chung mà, nên như này cũng bình thường.
“Đúng như chị nghĩ, so với hồi bé thì bây giờ trông em nam tính và cứng cáp hơn hẳn rồi đó.”
“Em đã mười bảy tuổi và cũng dậy thì xong rồi còn đâu, nên trông em mà không giống đàn ông mới là vấn đề đấy.”
Lạ thay tôi chỉ cao thêm một centimet khi anh tôi đo chiều cao cho tôi tháng tư năm ngoái, vì thế nên tôi cũng chẳng mong đợi gì việc cao thêm nữa.
Tôi không muốn nói là tôi muốn cao mét tám giống anh tôi đâu nhưng ít nhất cũng phải cao tầm một trăm bảy lăm xen-ti-mét chứ, ước gì giai đoạn dậy thì của tôi lâu hơn một chút.
“Cơ thể chị trông cũng nữ tính hơn hồi trước mà, phải hơm? Vì dụ ngực với mông chị nè.”
“Miễn bình luận.”
Tôi đáp lại khi vẫn đang nhìn lên trần nhà thay vì nhìn chị Kano đang ở cạnh tôi. Thi chúng tôi đang ngâm bồn nên chị Kano tất nhiên là đang không quấn khăn tắm rồi.
Nói cách khác, mọi thứ đang được bộc bạch hết ra vì chị Kano không có lấy một mảnh vải che thân nào cả. Thế nên là nếu tôi quay sang nhìn chị ấy thì mọi chuyện sẽ đi sai hướng cho mà xem.
“Chúng mình đã tắm chung từ hồi tiểu học rồi mà, lẽ ra em phải thấy vui chứ.”
“Ngay từ đầu thì việc một học sinh cao trung như em với một nữ sinh đại học cùng ngâm mình ở đây đã là sai trái rồi đó.”
Như tôi đã nói hồi nãy, hồi đó với bây giờ rất chi là khác nhau đấy. Nếu hai người đang hẹn hò với nhau mà tắm chung với nhau thì còn ổn, nhưng mà tôi với chị Kano đâu có hẹn hò đâu.
“Em sẽ không còn cơ hội được tắm chung với chị nữa đâu đó.”
“Không không, theo em nhớ thì chị sẽ lại rủ em đi chơi nữa cho xem.”
Tôi đáp lại chị Kano như cái cách chị ấy đang bất mãn với tôi vậy. Dù sao thì, tôi cũng đã đạt được mong muốn là tắm chung với chị Kano rồi, thế nên chẳng cần ở đây làm gìnữa.
Tôi nghĩ thế rồi từ từ đứng dậy, nhưng khi định ra khỏi phòng tắm thì chị Kano liền chộp lấy tay tôi.
“Này, em tính đi đâu đó? Em định bỏ chị một mình hả?”
“Em nghĩ em nên ra khỏi đây vì em bắt đầu cảm thấy hơi nóng rồi.”
“Ể, em mới vào vài phút thôi mà.”
“Cơ thể em nhạy cảm hơn chị nghĩ đó.”
“Ở với chị em thêm chút nữa đi.”
Nói vậy tức là chị Kano không hề có ý định thả tôi đi rồi. Trong lúc tôi đang bế tắc suy nghĩ xem phải làm gì thì chị Kano liền làm một hành động táo bạo.
“Đỡ nè.”
“Hả !?”
Chị ấy ôm lấy tôi từ đằng sau, áp ngực vào lưng tôi. Tôi liền hoảng hốt rồi mất thăng bằng nên cả hai liền ngã xuống.
Tôi nhắm nghiền mắt lại vì bị ngã, nhưng khi mở mắt ra, tôi nhìn thấy thứ gì đó hồng hồng và màu da trắng ngay trước mắt.
“Yuito à, trông em vậy mà bạo quá nha.”
“E-em xin lỗi.”
Tôi liền nhận ra rằng tôi đang úp mặt vào ngực chị Kano nên tôi nhanh chóng tách mình ra. Nếu để bên thứ ba nhìn thấy, chắc cú họ sẽ nghĩ rằng tôi với chị Kano đang “vượt rào” cho xem.
Tôi chạy ra khỏi phòng tắm. Với tình trạng bây giờ, tôi không nghĩ mình có thể nhìn thẳng mặt chị Kano nữa.
Không như lúc nãy, chị ấy không ngăn tôi lại nữa nên tôi có thể dễ dàng ra khỏi phòng tắm. Có vẻ không có dấu hiệu rằng Chị Kano sẽ đuổi theo tôi.
“...Mình biết phải làm gương mặt như nào khi gặp chị Kano sau vụ vừa rồi bây giờ?”
Tôi đã thấy chị Kano khỏa thân, và ngược lại, tôi cũng bị nhìn thấy hết hàng họ mất rồi. Tệ hơn là cơ thể tôi lúc đó đã tràn đầy năng lượng khi thấy chị Kano khỏa thân.
Chắc chắn giờ chị ấy sẽ khinh thường tôi cho xem. Tôi có thể dễ dàng tưởng tượng ra cảnh chị Kano nhìn tôi như đang nhìn rác rưởi vậy.
Thế nên là giờ tôi không có tâm trạng lo lắng về việc vừa rồi nữa. Khi chị ấy về phòng thì tôi phải quỳ gối xin lỗi chị ấy bằng cả tấm lòng mới được.
Đấy là những gì tôi nghĩ, nhưng sau khi chị Kano trở về phòng, trông chị ấy khác hẳn những gì tôi tưởng tượng. Trông tâm trạng chị ấy có vẻ tốt.
Thực lòng tôi rất bối rối vì chưa bao giờ tôi thấy chị Kano vui như vậy kể từ khi chị ấy đỗ cấp ba và đại học.
“Hửm, em làm gì mà quỳ dưới đó vậy.”
“Em muốn xin lỗi về chuyện lúc nãy.”
“Chị không để tâm đâu mà.”
“Nhưng em đã cho chị thấy mặt xấu của em rồi.”
“À, chuyện hồi nãy chỉ là hiện tượng sinh lý bình thường thôi mà. Thực ra, chị thấy khá vui vì Yuito cũng là một học sinh cao trung khỏe mạnh đó.”
Có vẻ chị Kano hiểu tôi định nói gì. Tôi không biết tại sao trông chị ấy lại vui vẻ như vậy, nhìn chị chẳng tức giận chút nào.
kbietnoigi THAT SHOULD HAVE BEEN ME, NOT HIM