Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

(Đang ra)

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

アロハ座長 (Aloha Raichou)

Chise - phù thủy sáng tạo bất tử, trở thành một mạo hiểm giả và đi du hành khắp thế giới cùng với Tet, nữ golem bất tử do cô tạo ra với căn cứ là một vùng đất bình yên mà tự tay cô gây dựng.

64 7681

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

(Đang ra)

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

Tetsubito Jusu

Một câu chuyện hài lãng mạn bắt đầu với hai người bạn giúp đỡ câu chuyện tình cảm của nhau!

57 751

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

187 2851

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

78 970

Tập 07: Bít Tết Thịt Đỏ Và Phán Quyết Của Thần Sáng Tạo! - Chương 1-3

Sáng hôm sau, Fel và hai linh thú vẫn tràn đầy năng lượng như thường lệ và đã làm ầm lên ngay từ đầu ngày, đòi ăn thịt rồng. Nhưng ăn thịt rồng vào bữa sáng thì đúng là quá xa xỉ.

Tôi dỗ họ bằng lý do rằng nếu ăn quá nhiều thì thịt rồng sẽ hết nhanh thôi, nhưng nhìn biểu cảm của họ thì rõ ràng là vẫn thèm lắm. Cuối cùng, tôi hứa sẽ làm món thịt rồng cho bữa trưa.

Vậy là bữa sáng, chúng tôi ăn món bánh mì kẹp trứng cuộn thịt băm từ thịt đã chuẩn bị sẵn trong kho. Tôi làm trứng cuộn với nhân thịt băm, kẹp vào bánh mì, và thêm chút cà chua lên trên để hoàn thiện món ăn. Thịt băm có vị ngọt mặn đậm đà kết hợp hoàn hảo với trứng cuộn và bánh mì, tạo nên một hương vị rất hấp dẫn.

Dĩ nhiên, Fel vẫn phàn nàn rằng thịt quá ít. Tôi chỉ bảo ông ta chịu khó chờ đến bữa trưa, vì sẽ có thịt rồng.

Sau khi bàn bạc với Fel và hai linh thú, chúng tôi quyết định sẽ nghỉ ngơi đến giờ ăn trưa, sau đó đi săn trong rừng vào buổi chiều.

Thực ra, họ đều muốn vào hầm ngục, nhưng chúng tôi đã chinh phục nó rồi, và tôi cũng có một vài kế hoạch riêng, nên tôi thuyết phục họ chỉ đi vào rừng.

Cả ba rõ ràng đều đang rất háo hức vào hầm ngục, nhất là khi đây là một thành phố hầm ngục. Với tình hình này, có khi tôi sẽ bị kéo vào đó lần nữa mất.

Tạm gác chuyện đó sang bên, đúng như lời hứa, tôi đã làm bữa trưa với món bít tết rồng – cụ thể là bánh mì kẹp bít tết rồng siêu xa xỉ.

...Nướng sơ lát bánh mì trắng, phết bơ lên một mặt của một lát, còn lát kia phết mù tạt. Sau đó, kẹp giữa hai lát bánh một miếng bít tết rồng dày, thêm bắp cải thái sợi và sốt bít tết vị tỏi.

Nhìn thấy chiếc sandwich hoàn chỉnh, tỏa ra mùi thơm hấp dẫn, ngay cả tôi cũng không kìm được mà nuốt nước miếng.

Thế là cả ba linh thú đã ăn no nê món thịt rồng. Riêng Fel thì được làm một chiếc sandwich đặc biệt không có bắp cải.

Sau khi no bụng với những chiếc sandwich bít tết rồng, chúng tôi đến Hội Thám Hiểm để tặng quà cho ngài Ugohl, người trông có vẻ mệt mỏi vì công việc, và tiện thể cho cả ngài Elrand nữa. Tôi chọn làm sandwich vì nghĩ đây là món dễ ăn trong lúc làm việc. Một phần lý do tôi quyết định làm sandwich bít tết cho bữa trưa cũng là vì điều này, nên tôi đã chuẩn bị thêm vài phần để mang đến hội.

..........

Khi đến nơi, các nhân viên, vốn đã quen với chúng tôi, liền dẫn tôi lên tầng hai và vào phòng của hội trưởng mà không cần hỏi han gì. Tôi gõ cửa và bước vào, thấy cả ngài Elrand lẫn ngài Ugohl đang im lặng xử lý đống giấy tờ trước mặt.

"À, Mukohda, xin chờ một chút," Ngài Ugohl nói trong lúc vẫn đang viết gì đó lên giấy. "Xin lỗi đã để cậu phải chờ. Cậu cần gì sao?"

[Không, tôi xin lỗi vì đã làm phiền khi mọi người đang bận. Nhưng cũng vì tôi mà công việc của mọi người tăng thêm, nên... Đây, cho ông.] Tôi lấy những chiếc sandwich bít tết rồng từ Item Box và đưa cho Ugohl.

"Đây là...?"

[Đây là sandwich kẹp bít tết rồng đỏ,] tôi nói, và đôi mắt của ngài Ugohl mở to vì ngạc nhiên.

"T-Thịt rồng...?"

[Đúng vậy. Không nhiều nhặn gì, nhưng mong ông ăn và làm việc thật tốt.]

"Thịt rồng... Ngay cả một vị vua cũng phải may mắn lắm mới được ăn một lần trong đời..."

Hả? Thật sao? Tôi chỉ vừa mới có được, nên làm dư một ít trong lúc nấu bữa trưa cho Fel và hai linh thú thôi. Nhưng nghe vậy, có vẻ như dùng thịt rồng để làm sandwich thật sự hơi xa xỉ nhỉ. Có lẽ tôi nên dùng thịt lợn rừng đỏ hay cockatrice thì hợp lý hơn.

"*Ực* ....T-Tôi thực sự có thể ăn cái này sao?"

[Tất nhiên. Đó là lý do tôi mang nó đến.]

Đừng ngại, cứ ăn thoải mái đi.

"V-Vậy thì..."

"ĐỢI ĐÃ!! Còn phần của ta thì sao, M-Mukohda?! Ta không được phần nào sao?!"

Thôi nào, ngài Elrand, đừng làm cái mặt như sắp khóc vậy chứ. Tôi có phần của ông đây.

[Tôi có chuẩn bị phần của ông rồi, ngài Elrand. Bình tĩnh lại đi,] tôi nói, đặt một chiếc sandwich bít tết rồng xuống trước mặt ông ta.

"Được rồi! Là thịt rồng đỏ! Rồng đỏ đấy! Không ngờ ta lại được ăn thịt rồng đỏ ngay sau khi vừa ăn thịt rồng đất! Có bạn bè thật tốt quá! Mukohda, cậu là người bằng hữu tuyệt vời nhất ta từng có!"

Trời ạ, đừng làm quá lên thế. Vừa nãy còn suýt khóc, giờ có sandwich bít tết rồng trước mặt là vui như Tết.

[À, còn cái này nữa.] Tôi đưa cho Ugohl và Elrand mỗi người một giỏ quà. [Đây là bánh bông lan giống lần trước tôi đưa. Hai người đều thích đồ ngọt, đúng không?]

"Wow! Cảm ơn!" Ngài Elrand, vốn mê đồ ngọt, hí hửng nhìn vào giỏ quà mà reo lên.

Trong khi đó, tôi thì thầm với ngài Ugohl: [Trong giỏ của ông còn có thịt rồng đỏ nữa đấy, ngài Ugohl. Ông hãy chia sẻ với gia đình mình nhé.]

"Thật sự ổn chứ?" ông ta thì thầm lại.

[Lần này ông và gia đình ông chịu nhiều phiền phức nhất vì chuyện này. Xem như đây là một chút bù đắp nhỏ...]

"Dù cậu cũng bị làm phiền bởi lão hội trưởng ngốc đó... Cảm ơn cậu rất nhiều, Mukohda. Nhưng cậu chắc là không muốn đưa cho lão hội trưởng chút thịt rồng đỏ nào chứ?"

[Ông nghĩ ông ta biết nấu thịt sống à?]

"...Chắc chắn là không rồi, nhỉ?"

Khi tôi và ngài Ugohl đang thì thầm, ngài Elrand đột nhiên kêu lên: "Hả?"

[Sao vậy?]

"Hmmm?" Ngài Elrand, đang cười toe toét, bỗng nhìn qua nhìn lại giữa các chiếc sandwich với vẻ bối rối.

Tôi gọi ông ta: [Ngài Elrand, có chuyện gì sao?]

"Uhhh, có phải do ta nghĩ nhiều, hay là sandwich bít tết rồng của Ugohl dày hơn vậy, Mukohda?"

Lý do ngài Elrand cứ nhìn tới nhìn lui là vì ông ta đang so sánh sandwich của mình với của ngài Ugohl.

[...Chỉ là ông tưởng tượng thôi.]

"Thật không?"

[Là do ông tưởng tượng thôi.]

Đúng thế. Chỉ là tưởng tượng của ông ấy thôi. Tôi hoàn toàn không làm miếng bít tết rồng của Ugohl dày hơn hay gì cả. Thật đấy.

[Quan trọng hơn, ông vẫn chưa ăn trưa đúng không? Ông có thể ăn nó như một bữa phụ trong khi làm việc, hãy tận hưởng đi nhé.]

"Ha! Đúng vậy! Thôi thì........"

Ngài Elrand, bị phân tâm thành công, nhanh chóng cắn một miếng sandwich bít tết rồng.

"N-Ngon quá...... Rồng đất đã ngon rồi, nhưng cái này cũng ngon không kém. Ugh! T-Ta hạnh phúc quá~!"

Thôi nào, đừng khóc trong khi đang ăn chứ.

"Hahh..... Tạm thời cứ để tên hội trưởng ngốc kia một mình đã. Sau khi ông ta ăn xong, tôi sẽ đảm bảo ông ta làm việc đàng hoàng. Nên giờ tôi cũng nên ăn thôi."

Ngài Ugohl cũng cắn một miếng sandwich bít tết rồng. "Thật sự rất ngon. Tôi không bao giờ nghĩ rằng sẽ có ngày mình được nếm thử thịt rồng......"

Ngài Ugohl tận hưởng từng miếng cắn, như thể hương vị khiến ông ấy không thể diễn tả nổi cảm xúc của mình.

Là người gần đây ăn thịt rồng khá thường xuyên, điều này làm tôi cảm thấy muốn chuồn đi.

[Uhh, vậy thì, tôi xin phép đi trước. Mọi người cố gắng làm việc nhé,] tôi nói trước khi nhanh chóng rời khỏi phòng hội trưởng. Fel và Dora-chan, vốn nãy giờ im lặng, theo sau tôi.

[Yaaaaawn~... Cuối cùng cũng xong.]

[Hừm, cuối cùng cũng thoát khỏi họ.] Dora-chan, vốn dè chừng ngài Elrand, dành toàn bộ thời gian trốn sau lưng Fel.

Sui, như mọi khi, đang ngủ ngon lành trong túi của tôi.

[Xong chuyện rồi, giờ thì đi đến khu rừng thôi.]

[Đúng vậy.]

[Đi nào.]

...........

Vừa đến khu rừng, cả ba linh thú của tôi liền vui vẻ bắt đầu săn bắn. Tôi đưa cho Fel chiếc túi ma pháp (cỡ cực đại), nên chắc họ sẽ ổn thôi.

Còn tôi thì...

[Đến lúc tập mổ xẻ rồi. Mình nên dùng gì đây?..... Mình còn khá nhiều quái vật chưa xử lý xong... Tất nhiên, vẫn còn cockatrice và lợn rừng đỏ, nhưng còn những con mà Fel và hai linh thú săn được trước khi đến Dolan nữa......]

Tôi kiểm tra bên trong Item Box của mình.

Wyverns: không đời nào.

Bò rừng hoang dã: cái này cũng hơi lớn quá.

Cừu vàng: lớp lông vàng của nó có vẻ quý giá, mà mình thì không tự tin sẽ gỡ được nó gọn gàng, nên không nên động vào.

Lợn rừng sừng lớn: cứ như mình có thể tự xử lý một con lợn cỡ xe tải không bằng!

Rockbird: à, nó lớn thật, nhưng chắc mình xoay sở được.

Vậy là chọn giữa cockatrice, lợn rừng đỏ và rockbird, nhỉ?

[Được rồi, chọn con rockbird vậy. Nhờ có Elrand hướng dẫn, mình đã mổ được cockatrice và lợn rừng đỏ rồi, nên lần này thử thứ gì mới xem sao.]

Nhổ hết lông ra, rồi... dùng con dao vampire để hút máu. Tất nhiên, toàn bộ lông và các thứ có giá trị sẽ được cất vào Item Box.

Tôi dùng con dao mithril cắt và xẻ con rockbird, nhớ lại từng bước mổ cockatrice trước đây.

[Phù. Có vẻ ổn rồi.]

Một vài chỗ cắt hơi gồ ghề và lởm chởm, nhưng nhìn chung thì ổn thỏa.

Sau khi kiểm tra nội tạng, tôi phát hiện chúng có thể ăn được, nhưng thật sự rất kinh khủng. Thôi bỏ qua vậy.

Trong khi đó, Fel và hai linh thú đã quay trở về.

[Về rồi à. Hôm nay mọi người nhanh nhỉ.]

Hiếm khi họ trở về khi trời còn sáng thế này.

[Đúng vậy. Khu vực này không có con mồi nào đáng giá cả.]

[À, Dolan là một thành phố hầm ngục, nên chắc là vì có quá nhiều nhà thám hiểm quanh đây? Dù sao thì cũng không phải lúc nào họ cũng ở trong hầm ngục.]

Việc có nhiều nhà thám hiểm quanh đây chắc chắn dẫn đến việc quái vật bị săn thường xuyên. Nhưng dù vậy, chắc chắn Fel và hai linh thú không trở về tay không, đúng chứ?

Khi tôi kiểm tra bên trong chiếc túi ma pháp... rất nhiều con bò màu chàm đổ ra. Chúng không quá lớn, nhưng có sừng và trông giống hệt những con bò wagyu đen, chỉ khác là da chúng màu chàm thay vì đen.

Khi tôi sử dụng Thẩm Định lên chúng, chúng hóa ra là quái vật hạng C được gọi là "bò xanh".

[Nhiều thế này mà lại bảo không có con mồi nào đáng giá à.]

[Đúng vậy. Bọn ta đã tìm thấy cả một đàn bò xanh. Dù sao thì chúng cũng khá đông đúc.]

[Biết gì không, Sui đã bụp bụp mấy con bò xanh này và bắt được rất nhiều đó!]

[Đám này gần như đều do Sui xử lý. Còn ta thì tìm thấy một con chim khổng lồ, nên ta đã giết nó.]

Đây là con chim khổng lồ mà Dora-chan nói đến sao? Nó là một con chim giống gà tây khổng lồ, cao khoảng 2 mét. Khi tôi thẩm định nó, hóa ra nó là một quái vật hạng B được gọi là "gà tây khổng lồ".

Cuối cùng, trong túi có tổng cộng ba mươi tám con bò xanh và bốn con gà tây khổng lồ.

[Thật sự là rất nhiều đấy.]

[Ừ thì...]

Với việc này, giờ tôi có khá nhiều quái vật chưa được xẻ thịt trong Item Box, nên chắc phải nhờ Hội Thám Hiểm xử lý chúng. Tôi cũng gần hết thịt bò rồi. Mặc dù đã học cách tự mổ thịt, nhưng làm một mình thì cũng có giới hạn. Nếu định xử lý một đống lớn thế này, chắc chắn chỉ có thể nhờ hội thôi.

Khi ném những con bò xanh và gà tây khổng lồ vào Item Box, tôi nhớ lại điều mình nhận ra lúc kiểm tra kho hàng trước đó. Elrand đã từng nhờ tôi bán những quả cầu bóng tối và các thứ khác có thể dùng làm vũ khí hoặc áo giáp mà tôi lấy được từ hầm ngục Aveling khi đến Dolan. Nhưng vì ông ta không nhắc lại, nên chúng vẫn còn nguyên trong Item Box của tôi.

Mấy thứ này nên làm gì đây? Tôi thì không quan tâm lắm, nhưng có lẽ tốt nhất là hỏi Hội Thám Hiểm vào ngày mai.

............

Hôm sau, khi tôi đến Hội Thám Hiểm, họ dẫn tôi ngay lên tầng hai. Cả ngài Elrand và ngài Ugohl đều trông mệt mỏi.

[Hả? Hai người sao thế?]

[Xin lỗi đã làm phiền công việc của ông, ngài Ugohl. Chuyện là...]

Tôi giải thích ngắn gọn về việc ngài Elrand nhờ tôi xử lý mấy món đồ từ hầm ngục Aveling.

"Tại sao ông không nói sớm hơn, đồ hội trưởng ngốc?!"

"Tại sao ư? Ông biết đấy, ông đã bắt cóc ta và giam ta ngay khi bọn ta đến đây, Ugohl. Ta còn bận rộn với công việc đến mức quên mất chuyện đó."

"Hội trưởng ngốc. Đừng làm như thể tôi là một tên bắt cóc. Lý do duy nhất chúng ta bị kẹt ở đây là tại ông trốn việc và đi chơi."

"Grrrr..."

Ngài Elrand, khi nào ông mới hiểu rằng ông không thể thắng được ngài Ugohl chứ?

"Vậy, cậu lấy được gì từ hầm ngục Aveling?"

[Đây, xem đi.] Tôi đưa cho họ danh sách những thứ còn lại.

[Ngài Elrand có nói là cần những quả cầu bóng tối và bất cứ thứ gì có thể chế tạo thành vũ khí và áo giáp,] tôi nói, chỉ vào danh sách, trong khi ngài Elrand giải thích công dụng của các quả cầu bóng tối cho ngài Ugohl. [Nên tôi nghĩ chúng sẽ bán được giá khá cao.]

"Tôi hiểu rồi. Nghe qua thì chúng rất hữu dụng trong tình huống cấp bách. Nếu giải thích rõ ràng trước khi bán, chắc chắn chúng sẽ rất được ưa chuộng."

Sau khi xem xét danh sách một lúc, Ugohl quyết định mua toàn bộ bao độc của nhện độc khổng lồ, bao độc của nhện độc đặc biệt, chất độc gây tê của dế lạc đà sát thủ, chất độc gây tê của dế lạc đà sát thủ khổng lồ, chất độc gây tê của gián khổng lồ, vỏ gián khổng lồ, móng gián khổng lồ, các quả cầu bóng tối, và da của kỳ nhông đồng lớn đặc biệt.

Tôi nghĩ ngài Ugohl đã quá chú trọng vào chất độc, nhưng ông ấy giải thích rằng các loại độc (đặc biệt là loại gây tê liệt) luôn có nhu cầu cao trong giới nhà thám hiểm, nên ông ấy muốn mua một ít khi ngân sách còn cho phép.

Nghĩ lại thì việc làm tê liệt quái vật trước khi hạ gục chúng đúng là một ý hay, nên có lẽ các nhà thám hiểm sẽ rất cần. Còn tôi thì không cần mấy thứ đó.

"Được rồi, tôi sẽ chuẩn bị tiền ngay lập tức."

[À, khoan đã. Tôi cũng có một số quái vật cần các ông xẻ thịt, vậy có thể làm luôn không?]

"Vậy thì, hãy ra kho hàng đi. Cậu cũng hãy lấy ra những vật phẩm tôi vừa yêu cầu."

"Cho ta đi với, Ugohl!"

"Không. Ông ở lại đây và làm việc cho đàng hoàng. Nếu ông trốn việc nữa, tôi sẽ không chịu trách nhiệm đâu. Thôi nào, Mukohda, chúng ta đi thôi."

Tuyệt thật. ngài Ugohl đúng là ngầu.

Trước sự uy nghiêm của ngài Ugohl, ngay cả một cựu nhà thám hiểm hạng S kiêm hội trưởng như ngài Elrand cũng không làm được gì.

............

[Vậy thì, hẹn gặp lại ông vào ngày mai sau buổi trưa.]

"Được. Lúc đó, tôi sẽ có sẵn thịt quái vật đã xẻ và tiền chuẩn bị xong."

Tôi đã nhờ họ xẻ thịt hai con wyvern, hai con bò rừng, ba con cừu vàng, bảy con bò xanh, và một con gà tây khổng lồ. Tôi cũng nghĩ danh sách này có hơi nhiều, nhưng Dolan có nhiều thợ xẻ thịt giỏi, và khi hỏi Ugohl, ông ấy đảm bảo không thành vấn đề, nên tôi cứ mạnh dạn giao danh sách này.

Với số lượng thịt hiện tại, chắc sẽ đủ dùng trong một thời gian. Và với nhiều loại thịt khác nhau thế này, tôi cảm giác sẽ có rất nhiều món ăn đa dạng để thưởng thức.

Giờ thì...

[Chúng ta thực sự phải đi sao?]

[Đương nhiên rồi.]

[Chẳng phải là rõ ràng sao!]

[Hầm ngục!]

Tất nhiên, cuối cùng chúng tôi lại đi vào một hầm ngục. Việc đi loanh quanh trong rừng một chút không bao giờ làm thỏa mãn ba người bọn họ.

[Được rồi, nhưng chúng ta sẽ không xuống sâu đâu, nghe chưa? Chỉ đi đến trước các tầng hầm ngục kiểu chiến trường thôi. Chúng ta đã cất công thuê một ngôi nhà đẹp, nên phải trở về trước ngày mai. Nghe rõ chưa?]

[Rõ rồi.]

[Ta biết rồi mà.]

[Hầm ngục! Hầm ngục!]

Liệu họ có thực sự hiểu không nhỉ…?

Dù sao thì, tôi cũng chẳng đủ khả năng ngăn cản mấy người này, vì họ háo hức đi đến thế. Thôi thì đành vậy. Đi thôi, tôi đoán thế.