Phù, mặt đất thật là dễ chịu. Dù chỉ xuống đó vì sự ích kỷ của Fel và hai linh thú, nhưng cuối cùng cũng thu hoạch được năm mươi miếng thịt bò sừng máu và một Túi Ma Pháp (Lớn). Tuy nhiên, tôi khá mệt mỏi, chỉ muốn trở về nhà ngay, nhưng vẫn còn việc ở Hội Thám Hiểm hôm qua chưa giải quyết xong, nên cần phải ghé qua.
[Chúng ta sẽ đến Hội Thám Hiểm trước khi về.]
[Ta đói rồi. Mau giải quyết đi.]
[Nữa hảaaaa? Nhưng ta đóiiiii mà...]
[Chủ nhân - Sui đóiiii.]
[Xin lỗi, xin lỗi. Tôi chỉ cần lấy chỗ thịt thôi, chắc sẽ không mất nhiều thời gian đâu. Chúng ta sẽ ăn ngay sau khi về. Được chưa?]
Tôi trấn an họ trước khi cùng nhau đến Hội Thám Hiểm.
............
Khi đến Hội Thám Hiểm, tôi đi tới quầy tiếp tân và nhận được lời nhắn từ ngài Ugohl. Hình như ông ấy đang bận, nên rất tiếc phải nhờ tôi tự tới nhà kho. Vì tôi cũng là một phần lý do khiến ông ấy bận rộn, nên tôi có chút áy náy.
Tôi làm theo lời nhắn và đi đến nhà kho. Tôi chào hỏi vài người làm nghề mổ thịt mà mình từng gặp nhiều lần, và nhanh chóng được cho vào.
"Tôi đã nghe từ phó hội trưởng. Vì ngài sẽ giữ toàn bộ số thịt này, nên chúng tôi đã để chúng trong khu vực bảo quản lạnh."
Nhân viên dẫn tôi đến khu vực chứa thịt. Đây là nơi tôi đã ghé qua vài lần trước, chẳng hạn như khi lấy thịt rồng, không gian ở đây tràn ngập không khí hơi lạnh.
"Được rồi, đây là hai con wyvern, hai con bò rừng hoang, ba con cừu vàng, bảy con bò xanh, và một con gà tây khổng lồ."
Từng thứ một, tôi nhận số thịt từ nhân viên và cất vào Item Box.
"Tiền thanh toán của ngài được phó hội trưởng chuẩn bị, xin mời đi theo lối này."
Rời khỏi khu vực bảo quản lạnh, tôi đi theo nhân viên.
"Đây là khoản thanh toán của ngài." Có hai túi nhỏ được đặt trên bàn làm việc. "Trước hết, từ các vật phẩm rơi trong hầm ngục Aveling, là 644 đồng vàng từ chín mươi hai túi nọc độc của nhện độc, và từ túi nọc của các cá thể đặc biệt..."
Nhân viên giải thích chi tiết doanh thu từ việc bán các vật phẩm rơi trong hầm ngục Aveling. Tổng cộng là 3098 đồng vàng. Dù số tiền khá lớn, nhưng giờ tôi chẳng còn ngạc nhiên nữa.
Tiếp theo là khoản thu từ việc bán các bộ phận còn lại của wyvern, bò rừng hoang và những thứ khác mà tôi để lại.
"Hai con wyvern có giá 1120 đồng vàng, và hai con bò rừng hoang có giá 40 đồng vàng. Kế tiếp là......"
"Tổng cộng, không tính số thịt, là 1251 đồng vàng. Kết hợp với số tiền từ vật phẩm rơi trong hầm ngục, tổng cộng là 4349 đồng vàng. Đây là khoản thanh toán của ngài: 43 đồng bạch kim và 49 đồng vàng," nhân viên nói, chỉ vào các túi nhỏ tương ứng. Một túi chứa đồng bạch kim, và túi còn lại chứa đồng vàng.
"Phó hội trưởng nhắn rằng chúng tôi không đủ đồng vàng lớn, nên đã thanh toán bằng đồng bạch kim và đồng vàng."
Ừ, không sao cả. Dù gì tôi cũng chưa từng sử dụng bất kỳ đồng vàng lớn hay đồng bạch kim nào trước đây.
Tôi cầm tiền và định quay về thì bị nhân viên gọi lại.
"À, đúng rồi, xin ngài chờ một chút!" Nhân viên vội vàng chạy lại, cầm theo một thứ gì đó.
"Phó hội trưởng bảo tôi phải đưa cái này cho ngài," anh ta nói, đưa cho tôi một chiếc giỏ mà trước đó tôi đã dùng để đựng bánh bông lan và sandwich thịt rồng đỏ dành cho ngài Ugohl.
Chuyện gì đây nhỉ?
Sau khi rời Hội Thám Hiểm, tôi mở giỏ ra và thấy bên trong có hai lá thư cùng một cái hũ vừa vặn đặt trong giỏ. Tôi mở thư ra; lá thư đầu tiên là của vợ Ugohl, Thyrza, còn lá thứ hai là của con trai ông, Michael, và con gái ông, Milana.
"Tôi là Thyrza, vợ của Ugohl. Cảm ơn ngài rất nhiều vì món thịt rồng quý giá. Gia đình chúng tôi đã thưởng thức nó một cách vô cùng ngon miệng. Những chiếc bánh ngọt của ngài cũng rất, rất ngon. Xin ngài nhận món trái cây sấy khô này thay cho lòng biết ơn chân thành từ tôi."
Và:
"Cảm ơn ngài rất nhiều vì món thịt ngon tuyệt!"
- Michael
Cuối cùng:
"Cảm ơn ngài rất nhiều vì món bánh ngọt ngon tuyệt!"
- Milana
Có vẻ như thịt rồng và bánh bông lan đều rất được yêu thích. Dường như phụ nữ ở thế giới này cũng rất thích đồ ngọt, vì có vẻ Thyrza đặc biệt yêu thích những chiếc bánh bông lan. Tôi cũng có thể cảm nhận được Michael và Milana đã cố gắng hết sức để truyền đạt cảm xúc của mình, dù nét chữ vẫn còn run rẩy. Đặc biệt là chữ viết của Milana—tôi chỉ vừa đủ đọc ra được những gì cô bé viết, có lẽ cô bé mới bắt đầu học đọc và viết.
Điều này khiến tôi cảm thấy thật hạnh phúc.
Tôi mở hũ ra và thấy bên trong là những miếng trái cây sấy khô thủ công được Thyrza làm rất tỉ mỉ, xếp đầy đặn. Tôi thử một miếng; vị ngọt dịu dàng, không hề ngấy, lan tỏa trong miệng.
Tôi đọc lại những bức thư và cảm thấy ấm áp trong lòng.
[Sao ngươi cười toe toét thế?]
Fel... Sao ông lại nói là "cười toe toét" chứ? Lúc tôi đang cảm thấy vui vẻ thế này... *Thở dài* Thôi kệ vậy.
[Được rồi, mau về nhà thôi, đến giờ ăn rồi.]
[Ừ, đúng vậy.]
[Ăn thôi, ăn thôi!]
[Ăn nào~!]
...........
Như lời đã hứa, chúng tôi ăn bít tết rồng đất và rồng đỏ cho bữa tối. Cả ba linh thú của tôi đều ăn đến no căng bụng.
Nhờ vậy mà tôi thật sự mệt mỏi.
Sau đó, tôi cũng mua cho bọn họ năm món tráng miệng mỗi người từ Fumiya, như đã hứa. Tôi cứ nghĩ là họ sẽ không cần tráng miệng gì nữa sau khi đã ăn bít tết no nê, nhưng rõ ràng đồ ngọt là chuyện khác. Họ nói cái gì đó như "Đồ ngọt vào một cái bụng khác" – y như các cô gái vậy.
Fel có vẻ rất thích món bánh kem dâu cao cấp lần trước, nên lần này ông ta cũng lấy năm cái đó. Dora-chan, giống như Fel, hẳn cũng rất thích món bánh pudding-kem dâu hôm qua, vì cậu ta lấy ba cái đó và thêm hai phần pudding trứng thông thường. Còn Sui thì tiếp tục cuộc hành trình khám phá "lễ hội dâu" với những lựa chọn như bánh phô mai không nướng vị dâu, bánh Mont Blanc dâu, tart chocolate dâu, bánh cuộn dâu, và mille-feuille dâu. Nói ngắn gọn, đơn đặt hàng của Sui toàn là đồ liên quan đến dâu.
Trong lúc họ thưởng thức bánh, tôi nhâm nhi cà phê của mình và tiện thể sử dụng Kỹ năng Thẩm Định để kiểm tra chỉ số của họ. Mặc dù lần này chúng tôi chỉ vào hầm ngục trong thời gian ngắn, tôi không nghĩ cấp độ của họ sẽ thay đổi nhiều, nhưng cứ kiểm tra cho chắc.
Tôi lần lượt thẩm định từng người theo thứ tự: Fel, Dora-chan, rồi đến Sui.
[Tên]: Fel
[Tuổi]: 1014
[Chủng tộc]: Fenrir
[Cấp độ]: 945
[HP]: 10142
[MP]: 9768
[Tấn công]: 9429
[Phòng thủ]: 10157
[Nhanh nhẹn]: 9954
[Kỹ năng]: Ma pháp Lửa, Ma pháp Nước, Ma pháp Gió, Ma pháp Đất, Ma pháp Băng, Ma pháp Sấm, Ma pháp Hồi phục, Ma Pháp Thần Thánh, Ma Pháp Lá Chắn, Móng Vuốt Xé , Tăng cường thân thể, Kháng tấn công vật lý, Kháng tấn công ma pháp , Hiệu quả MP , Giám định , Tăng cường chiến đấu ( Battle Boost)
[Chúc phúc]: Phước lành của nữ thần gió Ninrir , Phước lành của vị thần chiến tranh Vahagn.
Quả như dự đoán, với cấp độ của Fel, chỉ chừng đó thôi thì không đủ để ông ấy thăng cấp.
Dù vậy, mỗi lần nhìn vào chỉ số của ông ấy, tôi vẫn cảm thấy thật ấn tượng.
[Tên]: Dora-chan
[Tuổi]: 116
[Chủng tộc]: Rồng Pixie
[Cấp độ]: 199
[HP]: 1229
[MP]: 3450
[Tấn công]: 3307
[Phòng thủ]: 1158
[Nhanh nhẹn]: 4032
[Kỹ năng]: Ma pháp Lửa, Ma pháp Nước, Ma pháp Gió, Ma pháp Đất, Ma pháp Băng, Ma pháp Sấm, Ma pháp Hồi phục, Bombardment, Tăng Cường Chiến Đấu (Battle Boost)
[Chúc phúc]: Phước lành của vị thần chiến tranh, Vahagn.
Dora-chan trước đây đã ở cấp 197... vậy là cậu ấy đã thăng cấp hai lần nhỉ? Cậu ấy cũng có cấp độ khá cao, nên việc thăng hai cấp chỉ với từng ấy công sức chắc chắn là một thành tựu rất ấn tượng.
[Tên]: Sui
[Tuổi]: 4 tháng
[Giống loài]: Slime Khổng Lồ
[Cấp độ]: 42
[HP]: 1731
[MP]: 1694
[Tấn công]: 1709
[Phòng thủ]: 1716
[Nhanh nhẹn]: 1727
[Kỹ năng]: Acid Bullet, Chế tạo thuốc , Nhân bản , Ma Pháp Thuỷ, Nhân bản , Rèn.
[Chúc phúc]: Phước lành của nữ thần Nước , Rusalka, Phước lành của vị thần Rèn , Hephaestos.
Nếu tôi nhớ không nhầm, Sui trước đây ở cấp 38. Vậy là nó đã thăng cấp bốn lần rồi sao? Sui thực sự có nhiều không gian để phát triển hơn. Tuy vậy, giờ khi nó đã tiến hóa một chút, tôi cảm thấy nó đang thăng cấp chậm hơn trước.
Thật ra, với việc lần thám hiểm ngục lần này chỉ kéo dài một chút và vì cả ba người họ đã mạnh mẽ rồi, tôi cũng không hy vọng quá nhiều vào việc tăng cấp. Vì vậy, sự tiến bộ của Dora-chan và Sui là một phần thưởng bất ngờ.
Và cuối cùng là tôi. Dù sao thì tôi chỉ tham gia chiến đấu một chút vào cuối, nên chắc chắn tôi không thăng cấp quá nhiều.
[Tên]: Mukohda (Tsuyoshi Mukouda)
[Tuổi]: 27
[Chủng tộc]: Chắc là con người
[Công việc]: Nạn nhân từ thế giới khác, Nhà Thám Hiểm, Đầu Bếp
[Cấp độ]: 66
[HP]: 413
[MP]: 401
[Tấn công]: 393
[Phòng thủ]: 385
[Nhanh nhẹn]: 391
[Kỹ năng]: Thẩm Định, Item Box, Ma pháp Lửa, Ma pháp Đất, Phòng Thủ Toàn Diện, Tăng Kinh Nghiệm Gấp Đôi.
[Linh thú Đã Ký Khế Ước]: Fenrir, Slime Khổng Lồ, Rồng Pixie
[Kỹ năng Độc Nhất]: Siêu Thị Online
[Chi Nhánh Cửa Hàng]: Cửa hàng bánh ngọt Fumiya, Cửa hàng rượu Tanaka
[Chúc phúc]: Phước lành của Nữ thần Gió, Ninrir (nhỏ); Phước lành của Nữ thần Lửa, Agni (nhỏ); Phước lành của Nữ thần Đất, Kisharle (nhỏ), Phước lành của Thần Sáng Tạo, Demiurge (nhỏ).
Ồ, tôi thăng bốn cấp rồi! Thật tuyệt vời khi tôi thăng cấp nhiều đến vậy dù chỉ tham gia một chút vào cuối trận. Có lẽ điều đó nhờ vào kỹ năng Tăng Kinh Nghiệm Gấp Đôi của tôi. Yup, tôi đang làm khá ổn, đặc biệt là khi tôi không cố gắng ép buộc bản thân tăng cấp bằng mọi giá mà chỉ chiến đấu khi có cơ hội.
Trong khi tôi đang sử dụng Kỹ Năng Thẩm Định, cả ba đã ăn xong bánh của họ. Như dự đoán, bụng họ chắc đầy rồi nên ai cũng trông có vẻ buồn ngủ. Tôi nhẹ nhàng chải lông cho Fel, và sau khi tắm cùng Dora-chan và Sui, họ đều lập tức chìm vào giấc ngủ.
Tôi cũng định đi ngủ, nhưng bỗng nhớ ra: "Mình phải dâng lễ cho ngài Demiurge." Nhưng khác với các nữ thần ồn ào và bộ đôi thích rượu, ngài Demiurge hoàn toàn giao mọi thứ cho tôi, điều đó khiến tôi rất cảm kích.
Tôi nhanh chóng mở Siêu Thị Online và lướt qua menu của "Cửa Hàng Rượu Tanaka". Lúc này, bảng xếp hạng hữu ích sẽ tỏa sáng. Vì tôi không biết nhiều về rượu, những bảng xếp hạng kiểu này thật sự rất tiện lợi.
[Ngài Demiurge thích sake Nhật, đúng không...?] Tôi tìm trong bảng xếp hạng sake Nhật.
Hmmm... Có thể chai này sẽ ổn. Chai sake tôi chọn đầu tiên là một chai được nấu tại tỉnh Fukui. Đây là Junmai Ginjo đứng thứ 9 trong bảng xếp hạng tháng, không phải là loại cao cấp nhất, nhưng tôi chọn nó khi thấy dấu xác nhận của chủ cửa hàng. Chai sake này cũng khá hợp lý về giá, và có vẻ là loại phổ biến nhất trong dòng của nó. Hương vị và mùi thơm của sake này kết hợp tuyệt vời với vị umami tự nhiên của gạo.
Chai tiếp theo tôi chọn đứng thứ 8 trong bảng xếp hạng tháng, nhưng đứng thứ 2 trong bảng xếp hạng tuần. Việc nó có mặt trong cả hai bảng xếp hạng, và là loại sake nổi tiếng đến mức tôi cũng biết tên, khiến tôi quyết định chọn nó. Nó đại diện cho tỉnh Niigata và được quảng cáo như một loại sake huyền thoại của những thần thoại nổi tiếng. Chai sake này có vị mượt mà, nhẹ nhàng, sạch sẽ, một chút cay, và hậu vị tươi mát.
Sau khi chọn chai đầu tiên và thứ hai từ bảng xếp hạng tháng và tuần, tôi chọn chai cuối cùng từ bảng xếp hạng hàng ngày. Đây là chai đứng đầu trong bảng xếp hạng hàng ngày. Mặc dù hơi đắt một chút, nhưng chai sake này có chai thủy tinh màu xanh rất đẹp và độc đáo, nên tôi quyết định chi thêm một chút. Nó đến từ thành phố Sado ở Niigata, và trong phần mô tả có nói rằng nó được lên men trong thời gian dài ở nhiệt độ thấp để tạo ra một loại daiginjo có hương thơm nhẹ nhàng và vị tinh tế nhưng sâu sắc.
Tất nhiên, tất cả đều là chai 1.8 lít.
Sau đó, tôi chọn một bộ quà tặng Kantsuma cao cấp cùng thương hiệu như lần trước – dù là một bộ sắp xếp khác, tất nhiên. Lần này, bộ quà gồm 12 lon thịt bò Wagyu nướng, thịt ba rọi heo đen và chashu, cùng cá ayu non ngâm dầu ngọt.
Khi thanh toán, tất cả được đựng trong chiếc hộp như mọi khi. Tôi lấy ra và xếp tất cả lên bàn thờ tạm thời làm bằng bìa các-tông.
[Tuyệt vời. Xong rồi. *Khụ khụ* Ờm... Ôi ngài Demiurge vĩ đại! Xin hãy nhận những lễ vật này!]
[Hm? Oh, Mukohda. Ngươi chắc chắn chứ?]
[Vâng, tất nhiên. Tôi không muốn gọi đây là một sự trao đổi, nhưng nếu ngài có thể giúp đỡ khi tôi cần, tôi sẽ rất vui.]
[Hm, đúng vậy. Ta hiểu rồi. Như ta đã nói trước, ta có ý định sẽ rộng lượng với ngươi.]
Ôi cảm ơn ngài, cảm ơn ngài rất nhiều, Thần của sự Sáng Tạo Vạn Vật!
Mọi thứ trên bàn thờ bìa các-tông biến mất trong ánh sáng nhẹ.
[Ồh, đây là những thứ khác với lần trước, và cả những món ăn vặt ngươi gọi là Kantsuma cũng vậy. Tốt quá, phải không? Ta gần đây đã thưởng thức chúng cùng sake. Ta rất hài lòng. Cứ làm vậy nếu ngươi thích.]
Như ngài muốn~! Đừng nói "nếu ngươi thích" - tôi sẽ làm điều này mỗi tuần. Tôi trông cậy vào ngài, ngài Demiurge. Hehehehe... Tôi đã có được sự đồng ý của ngài. Bây giờ tôi đã sẵn sàng cho bất kỳ điều gì xảy ra. Dù sao thì tôi cũng sẽ sống đến 1.500 năm nữa rồi. Mặc dù có các linh thú, tôi cũng không thể an toàn với tất cả mọi thứ nếu không có sức mạnh của ngài Thần Sáng Tạo.
Sau khi hoàn thành lễ vật cho ngài Demiurge vĩ đại, tôi đã chìm vào giấc ngủ yên bình, với cảm giác yên tâm.
Vì chúng tôi dự định rời Dolan vào ngày mai, tôi đã lên kế hoạch chuẩn bị mọi thứ trong ngày hôm nay. Và điều đó có nghĩa là làm đồ ăn cho chuyến đi. Tôi bắt đầu nấu từ sáng sớm, làm những món như karaage quen thuộc, cốt lết heo, Hamburg cốt lết, thịt viên Hamburg, và thịt ướp miso. Tôi cũng làm thịt soboro, tonjiru và súp hải sản, tất cả đều rất dễ dàng thay đổi tùy thích.
[Uff, chắc là đủ rồi. Mặc dù làm khá nhiều.]
Kể từ khi có nghề đầu bếp, tôi nấu ăn trở nên suôn sẻ hơn, vì vậy tôi bắt đầu làm ra quá nhiều... Nhưng mà, có nhiều cũng không phải là vấn đề. Dù sao thì mọi thứ sẽ được ăn hết thôi. Tất cả chúng tôi trong nhà đều là những người ăn khỏe mà.
[Tuy nhiên, mình không ngờ vẫn còn cái này...] Tôi đang cầm một bát thịt xay hỗn hợp, bao gồm thịt orc và thịt minotaur thu được từ hầm ngục.
[Mình đã bị cuốn vào quá trình và làm hơi quá tay một chút.]
Ý tôi là, cái máy xay mithril đặc biệt của Sui dễ sử dụng đến mức tôi không cần phải dùng sức mà vẫn có thể xay thịt liên tục, nên tôi cứ tiếp tục...
[Hmmm, mình không muốn để nó như vậy, nên chắc là mình sẽ làm gì đó với thịt xay này. Nhưng làm gì nhỉ?]
Thịt xay, hả~? Thịt xay...
... À! Làm món đó thôi!
Điều tôi nghĩ tới, dĩ nhiên, là pie thịt. Tôi đã làm món này một lần trước đây khi lỡ mua quá nhiều thịt xay khi nó đang giảm giá.
Tôi tìm kiếm công thức trên mạng và thật bất ngờ, nó lại dễ thực hiện. Khi tôi thực sự làm món pie đó, nó ngon đến mức ngạc nhiên.
[Tuyệt vời. Thế là quyết định rồi, làm pie thịt!]
Giờ thì công thức đã được quyết định, tôi mua những thứ cần thiết bằng kỹ năng của mình. Tôi đã có tất cả gia vị cần thiết, cũng như trứng để làm lớp phủ trứng cho phần vỏ pie, vì vậy tôi chỉ cần mua hành tây, cà rốt để trộn với thịt xay và một ít vỏ pie đông lạnh từ chợ.
.............
Sau khi băm nhỏ hành tây và cà rốt, tôi cho dầu vào chảo đã được làm nóng và xào cho đến khi chúng mềm. Sau đó, tôi cho thịt xay vào và trộn đều trong khi nấu, thêm ketchup, sốt Worcestershire, bột gia vị granules, muối và tiêu, và nhục đậu khấu (tùy khẩu vị).
Cuối cùng, tôi rắc một chút bột mì vào; khi tất cả đã trộn đều, tôi tắt bếp và để hỗn hợp nguội đi.
Trong khi đó, tôi cắt miếng vỏ pie đông lạnh đã rã đông thành bốn phần bằng nhau, và khứa các miếng vỏ pie sẽ đặt lên trên pie vài lần, để lại khoảng một cm xung quanh các cạnh.
Sau khi trải phần nhân thịt xay đã nấu chín lên hai miếng vỏ pie chưa khứa, tôi quét lớp trứng đã đánh đều lên các cạnh vỏ pie. Sau đó, tôi đặt các miếng vỏ pie đã khứa lên trên, bóp chặt các cạnh lại bằng nĩa, tạo thành một chiếc pie hình chữ nhật. Quét một lớp trứng lên bề mặt của pie để tạo độ bóng, và nướng trong lò cho đến khi vỏ pie có màu nâu đẹp.
............
Lần này, tôi làm theo công thức và dùng hành tây cùng cà rốt, nhưng nếu sau này tôi không muốn mất công, tôi có thể sử dụng rau củ đông lạnh trộn sẵn. Cũng có thể thử thêm bột cà ri để tạo hương vị cà ri cho pie thịt. Tôi cũng có thể thay đổi hình dáng pie, như dạng tròn cổ điển, hình tam giác, hoặc thậm chí làm những chiếc mini pie dễ ăn, vuông hoặc chữ nhật như chiếc tôi vừa làm.
Vì món ăn này có thể được tùy chỉnh theo sở thích về cả hương vị lẫn hình dáng, tôi sẽ làm thêm một ít nữa sau.
Trong khi những suy nghĩ đó chạy qua đầu tôi, chiếc pie thịt đã chín.
[Ôi, nhìn ngon thật đấy, màu nâu vàng như vậy. Mình phải thử ngay thôi.]
Không thể cưỡng lại mùi thơm hấp dẫn, tôi cho một miếng vào miệng.
*Rắc rắc*
[Ngon quá......]
Tôi thật sự thích sự giòn tan thơm phức của vỏ pie. Và phần nhân thịt xay được nêm nếm vừa vặn bên trong kết hợp hoàn hảo với lớp vỏ. Và vì phần nhân được nhồi đầy, nên cũng đạt điểm tối đa về độ nhiều.
[Này, ngươi có vẻ đang ăn cái gì ngon vậy. Cho ta một miếng với.]
[Đừng quên ta.]
[Sui cũng muốn một miếng tooo!]
... Dù tôi chỉ đang thử món này để kiểm tra thôi.
Bị dụ dỗ bởi mùi thơm, Fel và hai linh thú của tôi đã đứng chờ sẵn. Không còn cách nào khác, tôi đành chia cho mỗi người một đĩa pie thịt như món ăn vặt.
[À, đúng rồi. Vợ của ngài Ugohl, Thyrza đã tặng trái cây sấy. Mình nên làm một ít bông lan.]
Tôi dự định sẽ đến gặp ngài Ugohl và ngài Elrand vào buổi tối để báo rằng ngày mai tôi sẽ rời đi, nên tôi quyết định nhân cơ hội này để làm thêm món quà cho họ, là một chiếc bông lan trái cây sấy.
Với suy nghĩ đó, tôi vội vàng làm một chiếc bông lan có trái cây sấy bên trong. Món này dễ làm nên không mất quá nhiều thời gian. Về cơ bản, chỉ cần thêm trái cây sấy vào bột bông lan rồi nướng lên.
Tôi sẽ tặng họ món này cùng với pie thịt.
Tôi mang các món đã nướng đến Hội Thám Hiểm.
.............
Khi tôi đến, một nhân viên liền dẫn tôi lên tầng 2. Tại đó, tôi thấy cả ngài Elrand và ngài Ugohl đều đang bị chôn vùi trong đống giấy tờ.
[Ah, Mukohda! Ugohl, Mukohda đến rồi! Nghỉ một chút đi! Chúng ta nghỉ ngơi đi!]
Ngài Elrand có vẻ tuyệt vọng nhỉ?
"Xin đợi một chút, Mukohda. Cái ông hội trưởng ngốc nghếch kia cứ làm việc đi. Tôi sẽ ở lại với Mukohda."
[Khôngggggg~!] Ngài Elrand nước mắt ngắn dài.
Ngay từ đầu, đó là lỗi của ông ấy vì cứ chơi bời mà. Gieo gì gặt nấy.
Thành thật chia buồn.
"Xin lỗi vì đã để cậu đợi, Mukohda. Hôm nay cậu cần gì?"
Ngài Ugohl dường như hoàn toàn phớt lờ ngài Elrand nhỉ?
[Tôi chỉ đến để báo một chút... À, cảm ơn rất nhiều vì những món quà trước nhé.]
"Không có gì đâu. Gia đình tôi rất vui vì cậu đã tặng nhiều như vậy, nên chỉ là một chút lòng cảm ơn thôi."
[Vậy thì tôi cũng mang quà đến, cũng là để cảm ơn về chuyện đó. Cầm lấy,] tôi nói và đưa cho ngài Ugohl một chiếc giỏ. Bên trong là những chiếc bông lan trái cây sấy và chiếc pie thịt.
"Không công bằng, Ugohl!"
[Ngài Elrand, ông cũng có phần mà, đừng có cuống lên như vậy.] Tôi cười nhẹ và đưa phần của ngài Elrand cho ông ấy.
"Ta đã tin tưởng cậu, Mukohda! Cảm ơn!" Ngài Elrand trông rất vui vẻ khi nhìn vào trong giỏ. Thấy ngài Elrand như vậy, ngài Ugohl thở dài một hơi.
[Tôi đến đây hôm nay để báo rằng tôi sẽ rời Dolan vào ngày mai.]
"Ồ, vậy à?"
*Lạch cạch*
[Saooo?! M-Mukohda, cậu sẽ đi á?!!] Ngài Elrand nhảy dựng lên một cách rất mạnh và la lên. Ông ấy mạnh tay đến mức chiếc ghế bị đổ ra ngoài.
“Ông quá ồn ào rồi, đồ ngốc. Bình tĩnh lại đi."
[Làm sao ta có thể bình tĩnh được?! Mukohda sẽ rời đi!]
"Hả? Ông nói gì vậy? Mukohda là nhà thám hiểm, đi lại là chuyện bình thường."
Đúng vậy, ngài Ugohl. Nhà thám hiểm đi đây đi đó mà.
"Ừm thì đúng, nhưng ta nghĩ sẽ ổn nếu cậu ở lại lâu hơn một chút... Đúng rồi!! Mukohda, sao cậu không làm nơi này thành căn cứ của mình đi! Dolan có một hầm ngục, và ta nghĩ đây là một thị trấn rất tốt đấy! Này, cậu cũng nghĩ vậy phải không?!"
Như ngài Elrand nói, thị trấn này khá lớn và tôi cũng thích, nhưng... [Ừm, hiện tại tôi không có kế hoạch gì cho chuyện đó.] Hay nói đúng hơn là tôi chẳng có kế hoạch gì cả, suốt đời.
[Saoo~?! D-Dora-chan sẽ đi nữa...!] Ngài Elrand cúi đầu xuống đầy thất vọng.
Ông ấy để lộ hết cảm xúc thật của mình rồi đấy.
[À... Vậy đó là kế hoạch của tôi. Cảm ơn vì đã quan tâm.]
"Xin hãy quay lại sớm nhé, Mukohda."
[Chắc chắn rồi.]
...Tôi nói vậy, nhưng có lẽ sẽ không quay lại trong một thời gian dài. Mặc dù tôi không nói ra, nhưng thật ra sẽ rất phiền nếu phải nói như vậy. Quan trọng nhất là, Dora-chan hiện giờ đang cảm thấy rất sợ hãi.
"Vậy thì, hẹn gặp lại trong tương lai," Ngài Ugohl nói, và ngay khi tôi lặng lẽ rời khỏi phòng, tôi nghe một giọng nói từ trong vọng ra,
"DORA-CHAAAAAAANNN!"
Tất cả chúng tôi vội vã rời khỏi hội, rùng mình.
[Hầm ngục ở đây thật thú vị, nhưng ta không cần quay lại đây trong một thời gian đâu...]
Dora-chan nói nhỏ, rùng mình.
Có lẽ tình yêu quá mạnh mẽ đôi khi lại khiến người nhận cảm thấy ám ảnh, nhỉ?
Nhân tiện, suốt thời gian này Sui vẫn đang ngủ trong túi của tôi.
[Vậy tiếp theo, chúng ta sẽ đi đâu?]
Tôi đã quyết định điểm đến tiếp theo, nên đã có câu trả lời cho câu hỏi của Fel.
[Tiếp theo, chúng ta sẽ đến thị trấn mà chúng ta đã ghé khi mới vào đất nước, Karelina.]
[Chỗ đó à?]
[Chắc hơi nhanh, nhưng tôi cần đến lấy chiếc áo choàng wyvern mà tôi đã nhờ làm. Thêm nữa, tôi cũng có một kế hoạch. Ngày mai, chúng ta sẽ rời đi ngay sau khi tôi trả lại chìa khóa cho hội Thương Nhân vào sáng sớm.]
[Ừm.]
[Chắc chắn rồi. Ta phải nhanh chóng rời khỏi đây.]
Sáng hôm sau, chúng tôi rời Dolan và hướng đến Karelina.
................