Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

(Đang ra)

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

アロハ座長 (Aloha Raichou)

Chise - phù thủy sáng tạo bất tử, trở thành một mạo hiểm giả và đi du hành khắp thế giới cùng với Tet, nữ golem bất tử do cô tạo ra với căn cứ là một vùng đất bình yên mà tự tay cô gây dựng.

64 7681

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

(Đang ra)

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

Tetsubito Jusu

Một câu chuyện hài lãng mạn bắt đầu với hai người bạn giúp đỡ câu chuyện tình cảm của nhau!

57 751

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

187 2851

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

78 970

Tập 10: Thịt Bò Chiên Xù và Kho Báu của Vua Cướp! - Chương 8-3 Phiên ngoại : Mùa thưởng thức trà ngon đã đến!

Phiên ngoại : Mùa thưởng thức trà ngon đã đến!

Lần đầu tiên sau nhiều ngày, tôi mới có dịp thư thả nằm dài trong phòng khách, tận hưởng buổi chiều nhàn rỗi chẳng phải làm gì. Fel, Dora-chan và Sui đã ăn no căng bụng vào bữa trưa như những kẻ tham ăn thực sự, và giờ đang bận rộn ngủ trưa, không ai làm phiền tôi cả.

Tôi quyết định tận dụng khoảng lặng hiếm hoi này bằng cách nhâm nhi tách cà phê yêu thích và hoàn toàn không làm gì có ích cả. Lôi hộp cà phê từ ItemBox ra, tôi lấy một túi lọc nhỏ trong gói, loại cà phê mà mỗi phần được chia riêng trong các túi lọc tiện lợi. Hương vị nhẹ nhàng, dễ chịu của nó khiến tôi rất thích thú.

[Hửm, xem nào,] tôi lẩm bẩm khi lấy túi cuối cùng ra khỏi hộp. [Hình như đây là cái cuối cùng rồi.] Tôi đặt túi lọc lên chiếc cốc yêu thích, rót nước sôi vào và chờ đợi hương thơm tỏa ra.

[Trời ạ, mùi thơm thật...] Tôi đợi nước thấm hết qua lớp bột cà phê, rồi nhấp một ngụm. [Vẫn ngon như mọi khi!] Trong lúc thưởng thức tách cà phê, tôi mở menu Siêu Thị Online ra để xem qua một cách ngẫu nhiên.

[Hử? Có sự kiện mới à?]

Ngay đầu trang menu có dòng chữ nổi bật: "Mùa Trà Đã Đến! Hội Chợ Trà Xanh Đang Diễn Ra!"

[Ồ, hóa ra là mùa thu hoạch trà đầu tiên đã bắt đầu. Trà xanh cũng không tệ, nhỉ?] Gần đây tôi chỉ toàn uống cà phê và trà đen. Tôi không ghét trà xanh, vậy thì tại sao thỉnh thoảng không thử lại nhỉ? Những quảng cáo trên màn hình kỹ năng của tôi khiến tôi có chút hứng thú, thế là tôi quyết định xem thử có gì trong sự kiện này.

[Phải xem trà của Shizuoka trước đã,] tôi nói khi chọn một mục trong menu. Shizuoka là một khu vực của Nhật nổi tiếng với những lá trà chất lượng cao, bạn biết đấy.

[Ồ, tôi tưởng toàn là trà, nhưng hóa ra còn có nhiều món ngọt vị matcha nữa!] Tôi nhận xét. Thực tế, các sản phẩm từ bột trà dường như là tâm điểm của sự kiện hơn cả trà. Menu tràn ngập các loại bánh ngọt vị matcha. Có vẻ như trào lưu món tráng miệng vị matcha đang rất thịnh hành, và tôi thì không hề phản đối. [Có lẽ mình sẽ mua vài món để nhâm nhi.]

Có bánh quy phủ sô cô la matcha, bánh bông lan và bánh cuộn matcha, pudding matcha, bánh phô mai matcha, bánh baumkuchen matcha, bánh lớp matcha, bánh su kem matcha, mochi matcha... Danh sách dường như dài bất tận. Tôi không biết có thể làm ra nhiều món từ matcha đến vậy và thầm cảm kích những đầu bếp đã sáng tạo ra chúng.

[Nhiều thế này thì khó chọn ghê,] tôi vừa lướt qua menu vừa than thở.

[Ta muốn cái này.] Một bàn chân trắng mềm mại chen vào tầm nhìn của tôi, chỉ vào bánh cuộn matcha trên màn hình. Tôi quay sang thấy Fel đang ngồi cạnh, nhìn chằm chằm vào menu của Siêu Thị Online. [Tôi cứ tưởng ổng đang ngủ cơ! Ổng ở đó từ khi nào vậy?]

[Cái này trông cũng ngon, à cả cái này nữa,] ổng nói, chỉ vào bánh chiffon matcha và bánh baumkuchen matcha.

Tôi thở dài [Đồ ăn thì cái gì ông cũng không bỏ lỡ được nhỉ?] 

[Tất nhiên rồi,] Fel đáp, kèm theo một nụ cười làm tôi thấy thật dư thừa.

[Ta chọn cái này! Màu sắc hơi kỳ, nhưng đây là pudding đúng không? Phải rồi, chắc chắn là pudding!] Dora-chan bay lên, chỉ vào một chiếc pudding matcha xanh rực rỡ trên màn hình.

Cái gì? Cậu cũng dậy rồi à? Đáng lẽ tôi nên đoán ra ngay khi thấy Fel thức.

[Ừ, đúng rồi, đây là pudding. Pudding vị matcha.]

[Biết mà! Ta mê pudding lắm, phải thử cái này mới được!].

Tôi bắt đầu nghĩ, có phải luật bất thành văn với các linh thú của tôi là mỗi người phải ám ảnh với một thứ gì đó không bao giờ chịu buông tha không?

[À, cả cái này nữa! Và cái kia!] Dora-chan chỉ thêm bánh su kem matcha và dâu tây matcha daifuku.

[Khi nào mới quyết định tôi sẽ mua tất cả những gì cậu muốn thế hả? Thật đấy, mọi người ơi!]

[Sui muốn... tất cả! Sui muốn thử hết tất cả!] Sui nhảy nhót hứng khởi tại chỗ. Nhóc nhìn màn hình xanh sáng rực một lúc lâu, đắm chìm trong suy nghĩ xem chọn món nào, và cuối cùng quyết định... chẳng chọn gì cả, vì muốn hết. Đúng là Sui của tôi! Ha, ha... haiz. Nghe như đùa, nhưng tôi biết Sui, nếu cho phép, chắc nó có thể ăn hết cả menu thật. Nhưng cái "nếu" này to lắm đấy.

[Xin lỗi, Sui, nhưng tất cả là quá nhiều. Đừng tham quá! Sao không chọn ba món thôi?]

[Uầy, nhưng Sui muốn hết mà!].

[Nhìn chú Fel và Dora-chan kìa, mỗi người chọn ba thôi. Sẽ không công bằng nếu họ chỉ được ba còn nhóc lại lấy hết, đúng không?]

Sui lập tức dừng nhảy. Nhóc nhìn sang Fel và Dora-chan, rồi im lặng suy nghĩ, thân hình lắc lư như đang cân nhắc.

[Ưm... Được rồi! Sui sẽ chọn ba!]

[Tốt lắm,] tôi nói, vỗ về Sui một cái trìu mến. Nhóc đã bắt đầu suy nghĩ kỹ càng và quan tâm đến người khác, tôi thật sự rất vui khi thấy Sui đã trưởng thành một chút. [Vậy, nhóc muốn gì?]

[Ừm...] Sui chăm chú nhìn vào menu, ngập ngừng khi cân nhắc các lựa chọn. Tình yêu đồ ngọt của Sui thì không thể xem thường, vì vậy chắc nhóc ấy nghĩ đây là một quyết định rất quan trọng. Cuối cùng, sau một lúc suy nghĩ, nhóc đã quyết định. [Chủ nhân!]

[Ừ? Đã chọn được chưa?]

[Rồi ạ! Sui quyết định rồi!]

[Trời, lâu thật đấy! Ngươi phải chọn theo cảm giác ban đầu chứ! Chọn ngay thứ gì nổi bật lên ngay từ cái nhìn đầu tiên ấy!]

[Ừ, lời khuyên của Dora-chan đúng đấy. Cứ tin vào trực giác của ngươi, chúng sẽ không bao giờ dẫn sai đâu. Đó là bí quyết để tìm được món ăn ngon nhất.]

[Thôi mà, đừng như vậy chứ,] tôi la nhỏ. Sui là kiểu sẽ suy nghĩ rất cẩn thận về những thứ nhóc yêu thích—chẳng có gì sai khi làm vậy. [Vậy, chọn cái gì nào?]

[Ừm, Sui muốn cái này, cái này và cái này!] Sau tất cả suy nghĩ cẩn thận, Sui đã chọn bánh cuộn matcha, bánh mille crepe matcha và daifuku dâu matcha.

[Được rồi, nghe ổn đấy! Vậy bây giờ chúng ta thử tất cả làm đồ ăn vặt nhé?] 

[Yay!]

.............

Chúng tôi thử món ngọt matcha mà mình đã chọn.

[Ừm, cái này quả thật ngon đấy!] Fel tuyên bố đầy hào hứng khi nhai miếng bánh cuộn. Ổng nuốt chửng nguyên cái bánh chỉ trong tích tắc, và tôi thật sự có chút đánh giá ông ấy khi nhìn thấy vậy.

Thực ra có nhiều loại bánh cuộn matcha khác nhau, và loại Fel chọn không bán theo miếng riêng lẻ. Tôi đã phải mua nguyên cả cuộn cho ổng, và điều đó khiến tốc độ mà ổng ăn hết bánh càng khiến tôi ngạc nhiên. Bánh cuộn mà Fel chọn có bột matcha trong lớp bánh bông lan, còn phần nhân là kem dâu rất trái cây. Món bánh trông rất đẹp mắt và có vẻ ngon—dễ hiểu tại sao Fel lại chọn nó.

[Và cái này cũng khá ngon,] Fel nói khi chuyển sang bánh chiffon matcha mà mình đã chọn.

Loại bánh này cũng không có miếng riêng lẻ, vì vậy tôi lại phải mua nguyên một cái...

Khoan đã. Hình như cái baumkuchen nó chọn cũng chỉ bán nguyên cái thôi à?

[Hừm, lại một lựa chọn tuyệt vời nữa,] Fel nói khi đang thưởng thức baumkuchen. Nó làm từ bột gạo, có vẻ ngoài dai dẻo. Lúc này tôi mới nhận ra là ổng cố tình chọn những món không có miếng riêng lẻ.

[Tin vào trực giác của ngươi và nó sẽ không sai,] đúng là câu nói ấy, nhưng ông tính toán quá khéo đấy Fel! Tôi lắc đầu ngao ngán, rồi để ý thấy Dora-chan đang có vẻ mặt mâu thuẫn, kiểu khó xử.

[Chuyện gì vậy, Dora-chan?] tôi hỏi.

[Không phải là có gì sai, nhưng pudding này... Không phải là tệ, nhưng nó khá đắng và có mùi giống cỏ một chút.]

Tôi phải cố nín cười. L-Là cỏ... Thực ra thì nó làm từ lá nên tôi đoán không sai lắm đâu nhỉ?

[Nó đắng vì có matcha—đó là thứ làm cho nó có màu xanh đấy. Matcha được làm từ lá,] tôi giải thích.

[Ra là vậy... Ta thích pudding bình thường của mình hơn.]

Chắc Dora-chan không hợp với matcha rồi. Cũng có khá nhiều người không thích cái đắng của nó. Cậu ấy cũng không có vẻ hào hứng gì với bánh su kem matcha hay daifuku dâu matcha mà mình chọn, nhăn mặt khi cắn vào cả hai. C-Chà, ai cũng có những món ăn không thích. Chuyện đó vẫn xảy ra.

Tôi nhìn sang Sui, vốn khá im lặng mặc dù nhóc đang ăn món ngọt mình yêu thích. Bình thường nhóc là người hay nói nhất về đồ ăn, nhưng lần này lại đang lặng lẽ nhai bánh cuộn matcha mà nhóc chọn trong im lặng. À, tôi quên mất. Có lẽ Sui cũng không thích matcha lắm...

Bánh mà Sui chọn cũng không phải loại có hương vị matcha mạnh mẽ. Chính phần nhân mới có matcha, và vì màu sắc nhạt của nó, chắc chắn trong đó cũng không có quá nhiều. Nhưng rõ ràng, Sui đã phản ứng không thích với vị đắng tự nhiên của nó, giống như Dora-chan vậy. Tôi có thể cảm nhận được sự nghi ngờ của Sui khi nhóc nhìn vào bánh mille crepe matcha và daifuku dâu matcha mà mình đã đặt.

[Không thích món ngọt matcha à, Sui?] tôi hỏi, để chắc chắn.

[Đắng quá! Sui không thích chút nào.]

[O-Ô, được rồi.] Có lẽ Sui còn quá nhỏ để cảm nhận được món ăn như thế này.

Tôi mua một chai soda để cho Sui và Dora-chan uống cho hết vị matcha trong miệng.

[Đúng là món ngon đấy!]

[Chắc chắn là tuyệt vời luôn!]

Họ vui vẻ uống soda, và "họ " ở đây chính là ba linh thú của tôi, mặc dù Fel không bị ảnh hưởng bởi vị matcha từ đầu.

[Thêm một chai!]

[Thật sao? Thật sự à?] Dora-chan và Sui cũng đòi thêm đồ uống, thế là tôi miễn cưỡng rót đầy ly cho họ. À, tôi chọn một loại khác, bánh bông lan matcha cho mình, cùng với một ít trà xanh tươi mới thu hoạch từ Shizuoka.

Tôi nhâm nhi một ngụm trà đã pha. Cảm giác như sở thích trà xanh đã ăn sâu vào bản sắc văn hóa Nhật Bản. Có điều gì đó về hương vị của nó khiến tôi cảm thấy thư giãn ngay lập tức. Tôi cắn một miếng bánh bông lan matcha màu xanh đậm, và nó ngon tuyệt, với một chút ngọt nhẹ, vừa đủ để làm tăng thêm và bổ sung cho vị đắng của matcha.

Tôi thích bánh bông lan thông thường như bao người khác, nhưng thường thì tôi chỉ ăn một miếng là thấy đủ. Còn chiếc bánh matcha này lại khác. Tôi có thể ăn thoải mái mà không cảm thấy ngán. Có lẽ là nhờ cái đắng nhẹ của trà xanh? Tôi suy nghĩ về điều này khi tiếp tục thưởng thức bánh cùng với tách trà mới pha.

[Ahem!] Đột nhiên, tôi nghe thấy tiếng ho nhẹ trong đầu, như thể ai đó đang làm rõ họng. [Chỉ để ngươi biết, ta cũng khá thích đồ ngọt matcha! Nếu ngươi tò mò.]

Chào mừng quý cô, Ninrir. Tôi biết cô thích đồ ngọt lắm, nhưng mà tôi vừa gửi cô một phần lễ vật hôm trước rồi đấy nhé.

[Ugh... Cái đó không liên quan! Làm sao ta có thể kiềm chế được khi ngươi đang ăn món ngon ngay trước mặt ta?!]

Ít nhất cô có thể thử xem. Thật sự, vì tôi, cô thử đi. Mà nhân tiện, tôi khá chắc rằng các nữ thần không nên liên lạc với con người như thế này đâu.

[Grrr!]

[Thôi nào, đừng nói chuyện như thế nữa, cảm ơn. Tạm biệt!]

[C-Chờ đã! Ừm, à, đúng rồi, dĩ nhiên! Hay là ngươi có thể đặt nhiều món ngọt matcha, và rồi không thể cưỡng lại việc tự nguyện tặng cho ta một ít vì lòng tốt của mình! Hãy tưởng tượng xem ta sẽ vui đến mức nào nếu được nhận món quà rộng lượng và tự nguyện ấy!]

Tôi không thể nhìn thấy cô ấy, nhưng tôi có cảm giác là Nữ thần Ninrir đang chăm chú quan sát phản ứng của tôi trong khi cố gắng thuyết phục tôi chia sẻ.

Cô ấy muốn ăn những món ngọt này đến mức nào?

[Nghe này, tôi xin lỗi, nhưng tôi không thể. Tôi vừa gửi người món quà hôm trước rồi mà.] Thật sự là chưa đầy một tuần nữa. Cô ấy đã yêu cầu tôi gửi một hộp khổng lồ đầy món tráng miệng, như thường lệ.

[Gaaah! Ta đã nói là cái đó không quan trọng! Món tráng miệng và đồ ngọt matcha là hai thứ hoàn toàn khác nhau! Cái đắng nhẹ của matcha mới làm nó tuyệt vời như vậy!]

Việc nhấn mạnh vào điều đó không giúp ích gì đâu nhé.

[Ugh, ta muốn ăn đồ ngọt matcha! Ta muốn, ta muốn, ta muốn!]

Nữ thần này bắt đầu làm một cơn thịnh nộ trong đầu tôi. Tôi chỉ có thể tưởng tượng được bao nhiêu căng thẳng cô ấy đã gây ra cho Ngài Demiurge. Tôi thở dài, và cuối cùng đành chịu thua. [Được rồi, thôi thì được rồi, nhưng tôi không gửi nhiều đâu!]

[Woohoo! Đúng vậy! Vậy thì...]

Sau đó cô ấy lại bắt tôi lướt qua menu của Hội Chợ Trà Xanh không biết bao nhiêu lần, yêu cầu tôi gửi thêm càng nhiều càng tốt. Cuối cùng tôi bị ép phải mua năm món cho cô ấy. Cô ấy đã phải mất một lúc dài để quyết định, và cuối cùng cũng chọn ra cùng một chiêu trò như Fel, chọn bánh cuộn matcha, bánh chiffon matcha, và baumkuchen, tất cả đều không có phần riêng lẻ. Cô ấy cũng chọn món dorayaki quen thuộc (nhân kem matcha), và một chiếc bánh su kem matcha.

Tôi đã đặt và gửi đồ ăn cho cô ấy ngay lập tức, và Nữ thần Ninrir cũng nhanh chóng rời đi, suýt quên không kịp nói lời "cảm ơn." Tôi thật sự phải lo lắng về tương lai của thế giới này nếu có những nữ thần như cô ấy quản lý.

[Và giờ mình mệt quá...] tôi càu nhàu. Tôi đã mua thêm một vài món tráng miệng cho mình, nhưng thật sự tôi không còn thấy hứng thú nữa. Mệt mỏi quá, không còn muốn ăn đồ ngọt nữa. Tách trà của tôi cũng đã nguội hẳn, thế là tôi pha một tách trà mới với hy vọng giúp xua tan đi chút mệt mỏi.

Mấy ngày sau, tôi biết được rằng Ngài Demiurge đã nghe về vụ việc và đã mắng cho nữ thần Ninrir một trận mà cô ấy sẽ không bao giờ quên. Dù sao thì cũng không phải việc của tôi.