Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Moon Blossom Asura: Nữ Lính Đánh Thuê Tàn Nhẫn Tái Sinh và Đội Quân Tối Thượng

(Đang ra)

Moon Blossom Asura: Nữ Lính Đánh Thuê Tàn Nhẫn Tái Sinh và Đội Quân Tối Thượng

Sou Hazuki

Và cứ thế, bức màn của sử thi dark fantasy về một cô gái trẻ được người ta thầm thì gọi tên với sự khiếp sợ "Quỷ Bạc" đã chính thức mở ra!

26 150

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

461 12732

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

344 10398

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

(Đang ra)

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

Tsukikage

Hãy chứng kiến những thăng trầm dở khóc dở cười của một gã chỉ muốn… nghỉ hưu cho yên thân.

11 28

Finding Avalon: The Quest of a Chaosbringer

(Đang ra)

Finding Avalon: The Quest of a Chaosbringer

Prajed gayatri

Giữa một ngôi trường đầy rẫy những kẻ bắt nạt trịch thượng và một hầm ngục ẩn chứa những mạo hiểm giả tàn nhẫn, người hùng của chúng ta phải hành động thật nhanh để giảm cân và cày cấp nếu muốn sống s

128 117

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

149 1512

Arc 3: Lật Đổ Màn Kịch NTR [ĐANG TIẾN HÀNH] - Chương 82: [Hậu Trường] “Họa May Biến Thành Phúc…”

【Ami POV】

Gần cuối học kỳ ba năm nhất, tôi đột ngột phải chuyển trường.

Lý do là cha tôi thất bại trong đầu tư, không còn đủ tiền để tôi tiếp tục học ở cao trung Yuushou vào năm sau nữa.

Vốn dĩ đã có rất nhiều đối thủ, giờ nếu tôi chuyển đi và xa cách Kyoichi-kun, tôi sẽ mất hết cơ hội chiến thắng!

Tôi đã rất giận và muốn quát lên: "Đừng lôi con vào chuyện cá nhân của cha!”, nhưng phận được nuôi dưỡng, tôi không thể cứ mãi đòi hỏi những điều mình muốn được.

Tôi đành phải bất đắc dĩ, miễn cưỡng chấp nhận việc chuyển trường.

Sau khi tôi báo tin chuyển trường cho Kyoichi-kun và bạn bè, họ đã tổ chức một buổi chia tay nhỏ tại một nhà hàng gia đình.

Những người tham dự ngoài Kyoichi-kun là Itou-san, Suzuki-san, Kobayashi, Saito-san... dù hơi khó xác định họ có phải tất cả đều là đối thủ của tôi không.

Nhưng ít nhất, tôi nghĩ họ đã thực sự tiếc nuối khi phải chia tay tôi.

Ngay trước khi buổi tiệc tan, tôi kéo Kyoichi-kun ra ngoài để có không gian riêng tư.

Có lẽ những người khác cũng nhận ra và đã bỏ qua cho tôi vì đó là lần cuối.

"Kyoichi-kun nè. Tớ thích Kyoichi-kun."

Vì là lần cuối, tôi đã dồn hết can đảm để tỏ tình.

“Tớ xin lỗi. Tớ nghĩ Yoshida-san là người tốt, nhưng... tớ đã có bạn gái rồi, nên tớ không thể đáp lại tình cảm của Yoshida-san được."

Nhưng tôi đã bị từ chối.

À, quả nhiên là vô vọng mà...

Tôi đã mong chờ dù chỉ là một chút khả năng nhỏ nhoi rằng cậu sẽ chia tay bạn gái để hẹn hò với tôi, hoặc ít nhất cũng nói rằng "nếu là người thứ hai thì được".

Tuy tôi đã đoán trước được việc bị từ chối, nhưng vẫn thấy thật đau đớn...

"Tớ biết. Nhưng nếu đã khác trường và xa cách như thế này, ngay cả tình bạn rồi cũng sẽ dần phai nhạt... Tớ chỉ muốn có một kỷ niệm cuối cùng thôi."

Tôi cố gắng kìm nén nước mắt, bám víu vào Kyoichi-kun và nói.

"Được rồi, vì là lần cuối cùng thôi đấy."

Kyoichi-kun ôm lại tôi và hôn tôi.

Tôi biết rõ, dù không muốn, rằng cậu làm vậy chỉ vì đây là lần cuối cùng.

Sau khi rời môi nhau, cả hai nhìn nhau một lúc.

Á, không được. Tôi sẽ khóc mất. Nếu khóc, tôi sẽ làm phiền Kyoichi-kun.

"...Cảm ơn cậu, thôi nhé!"

Trước khi bật khóc, tôi vội vàng bỏ chạy, đúng nghĩa là chạy trốn.

Kyoichi-kun đã không đuổi theo tôi.

À, vậy là mối tình đầu của tôi đã thật sự kết thúc rồi...

Nếu không có chuyện chuyển trường, liệu tôi có thêm cơ hội để bày tỏ tình cảm và khiến cậu rung động không?

Nằm trên giường trong phòng, tôi khóc và không ngừng nghĩ về những điều "nếu như".

Khóc thật nhiều, tâm trạng tôi cũng bình tĩnh lại được một chút.

[Kyoichi-kun, tớ xin lỗi về lúc nãy. Nhưng cảm ơn cậu. Sau này tớ vẫn sẽ liên lạc thường xuyên, mong chúng ta vẫn là bạn tốt nhé.]

Tôi gửi một tin nhắn qua RAIN cho Kyoichi-kun, vì sợ rằng cách tôi rời đi có thể khiến cậu ấy lo lắng.

Tôi bật cười vì bản thân vẫn cố níu kéo tình bạn dù đã bị từ chối, thật là cố chấp.

[Mừng là cậu đã về nhà an toàn. Tớ cũng mong chúng ta giữ liên lạc nhé.]

Kyoichi-kun trả lời ngay lập tức.

Có lẽ nào cậu ấy đã lo lắng và liên tục nhìn điện thoại sao?

Làm sao đây, tôi vẫn chưa thể từ bỏ được...

✦✧✦✧

Trường mới của tôi là một trường cao trung công lập bình thường gần nhà.

Nhưng quy định về trang phục lại nghiêm ngặt hơn cả Yuushou.

Cha mẹ và giáo viên ở trường mới đã bảo tôi nhuộm lại tóc từ màu bạc sang đen, nhưng tôi làm nũng: "Nhuộm lại mà không suy nghĩ sẽ làm tóc hư tổn, mà nếu muốn chăm sóc kỹ để tránh hư tổn thì tốn cả thời gian lẫn tiền bạc, nên con không thích."

Thật ra đó chỉ là cái cớ.

Sự thật là tôi sợ, cảm giác nếu nhuộm lại mái tóc tôi đã nhuộm để gần gũi Kyoichi-kun, thì mọi thứ sẽ thực sự kết thúc, nên tôi không muốn.

Cuối cùng, cả hai bên thống nhất rằng tôi sẽ không nhuộm lại mà đợi tóc mọc dài ra màu đen, sau đó sẽ cắt bỏ phần tóc đã nhuộm.

Mối tình còn vương vấn của tôi cũng chỉ kéo dài cho đến khi tóc mọc dài ra mà thôi...

Sau khi chuyển trường vào đầu năm học mới của năm hai, tôi đã có một cuộc sống học đường khá suôn sẻ, ngoại trừ việc mái tóc khác màu khiến tôi nổi bật hơn bình thường.

Vào khoảng tuần thứ hai, một học sinh mới đã chuyển đến lớp tôi.

“Tôi là Nagaoka Shuuji. Tôi chuyển đến đây vì lý do gia đình. Mong được mọi người giúp đỡ trong năm nay."

Học sinh mới đó không ai khác chính là Nagaoka Shuuji, người tôi từng hợp tác với Yorifuji-san để gài bẫy trước đây.

Sự khác biệt giữa học sinh chuyển trường như tôi và nhập học bổ sung như cậu ấy là: tôi chuyển hẳn hồ sơ từ trường cũ sang, còn Nagaoka-kun thì không chuyển hồ sơ từ một trường cao trung nào, mà dường như là từ một thân phận không phải học sinh cao trung nào đó mà vào thẳng trường.

Điều đó có nghĩa là Nagaoka-kun đã bị đuổi khỏi Yuushou rồi...

Tôi đã muốn giả vờ không quen biết, nhưng trớ trêu thay, chỗ của Nagaoka lại là bên cạnh tôi, và cậu ấy nhớ mặt nhớ tên tôi, thế là cả lớp đều biết chúng tôi quen nhau.

Sau khi cố gắng hoãn lại cuộc nói chuyện với Nagaoka-kun cho đến giờ ăn trưa, tôi đã nhắn tin cho Yorifuji-san để hỏi ý kiến.

[Nagaoka Shuuji vừa nhập học bổ sung vào trường tớ, làm sao bây giờ?]

[Cậu cứ giả vờ hòa đồng với hắn ta và tìm hiểu thông tin giúp tớ. À, cài đặt thêm ứng dụng này nữa.]

Yorifuji-san trả lời như thế và gửi kèm một tệp ứng dụng.

Theo lời giải thích sau đó, ứng dụng này là một loại ứng dụng gián điệp do Yorifuji-san tự tạo, nó sẽ chạy ngầm trên điện thoại, thu âm qua mic và gửi đến máy chủ của cô ấy.

Đổi lại, nó sẽ làm pin điện thoại nhanh hết, nên cô ấy còn chuyển tiền cho tôi để mua sạc dự phòng.

[Nếu thành công, tớ sẽ giúp cậu có cơ hội hẹn hò với Kyo-kun lần nữa.]

Cô ấy thêm câu này vào cuối.

Quả nhiên Kyoichi-kun đã hẹn hò với Yorifuji-san à...

Với cái cô Yorifuji-san trông bình thường, giản dị đó...

Về ngoại hình, tôi tự tin mình dễ thương hơn nhiều mà...

Và trên hết, tôi không thể chấp nhận được việc mình thua một người sẵn sàng "rao bán" bạn trai Kyoichi-kun của mình cho người phụ nữ khác!

Kyoichi-kun chắc chắn là đã bị lừa rồi.

Hay là cậu ấy đang bị nắm điểm yếu gì đó?

Ngọn lửa cạnh tranh, khác một chút so với tình yêu, đã bùng lên trong tôi.

Nếu cô ấy dám sơ hở, tôi sẽ cướp Kyoichi-kun đi đấy!

"Nè, Yoshida. Quan hệ của cậu và Nagaoka là gì?"

Trong giờ giải lao tiếp theo.

Một cô gái trong lớp hỏi tôi như vậy.

À, Nagaoka-kun có vẻ ngoài khá cuốn hút theo tiêu chuẩn của trường này nên có vẻ các cô gái đang nhắm tới cậu ta và dò la thông tin từ tôi.

"Chỉ là người quen thôi. Mà này..."

Trước khi có bất kỳ hiểu lầm nào lan truyền kiểu tôi và Nagaoka-kun thân thiết hay thậm chí hẹn hò bí mật, tôi đã tung tin về Nagaoka-kun cho các bạn cùng lớp.

Tôi nói rằng Nagaoka-kun chỉ là người quen thường xuyên lẽo đẽo theo tôi, và thực ra cậu ấy đã gây rắc rối ở trường cũ, việc cậu ấy nhập học bổ sung thay vì chuyển trường có lẽ là vì cậu ấy đã gây ra chuyện gì đó rồi bị buộc thôi học.

Nghe vậy, các cô gái cùng lớp đã mất hứng với Nagaoka kiểu: "Mặt mũi cũng được mà lại là học sinh cá biệt thì chịu..."

Đến giờ ăn trưa, tôi ra sân trường để nói chuyện với Nagaoka-kun.

Ánh mắt của các bạn cùng lớp nhìn tôi có vẻ đầy thông cảm.

“Tôi cũng bất ngờ khi thấy Ami-san ở đây đấy."

"À, ừm. Chuyện gia đình thôi. Mà này..."

Tôi định nhắc nhở cậu ta về việc tự ý gọi tên tôi, nhưng Nagaoka đã ngắt lời tôi.

"Nhưng tốt quá rồi còn gì. Giờ cậu có thể tránh xa Kuzuha! Tôi mừng vì ít nhất Ami-san đã được giải thoát khỏi gã đó!"

...Hả?

Sao cậu ta lại nói những lời đó...?

...Không, bình tĩnh nào.

Trong đầu cậu ta, tôi là người bị Kyoichi-kun đe dọa.

Nếu xét theo "kịch bản" đó, việc cậu ta nói vậy cũng không sai.

Nhưng mà TỨC ĐÉO CHỊU ĐƯỢC!!!

"Xin lỗi! Tôi đã ngắt lời cậu. Cậu định nói gì cơ?"

Nagaoka lại tự tiện đổi chủ đề.

Tôi cố gắng nén cơn giận đang sục sôi, và sửa lại cách xưng hô của cậu ta.

"Tóm lại, chúng ta hãy thân thiết với nhau như những người cùng đến từ cao trung Yuushou nhé!"

"...Được rồi. Với tư cách là bạn bè thôi."

Cuối cùng tôi chốt lại như thế.

Nhưng tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho việc cậu ta vui mừng khi thấy tôi phải xa Kyoichi-kun.

Cái loại người như cậu ta, cứ để Yorifuji-san gài bẫy lần nữa là tốt nhất.

✦✧✦✧

Sau giờ học.

Tôi thấy Nagaoka gặp một cô gái lạ ở cổng trường và đi đâu đó.

Tôi nhớ lại lời Yorifuji-san và bám theo họ.

Trên đường đi, tôi không quên ghé vào cửa hàng tiện lợi mua sạc dự phòng và cài đặt ứng dụng gián điệp của Yorifuji-san.

Nagaoka và cô gái kia bước vào một quán cà phê, nên tôi cũng lén theo vào và ngồi ở một bàn gần đó.

[Chỉ cần ứng dụng gián điệp hoạt động là đủ, Yoshida-san chỉ cần chú ý đến việc sạc pin thôi.]

Khi tôi hỏi Yorifuji-san về bước tiếp theo, cô ấy trả lời như vậy.

Thế là tôi giả vờ một mình đến quán cà phê để giết thời gian, vừa uống cà phê vừa lướt điện thoại.

Yorifuji-san còn chu đáo chuyển cả tiền cà phê cho tôi, bảo đó là chi phí.

Tiện thể, tôi cũng nghe lén cuộc trò chuyện giữa Nagaoka và cô gái được gọi là Hanazono-san.

Thật khó tin, Kyoichi-kun dường như đang đe dọa và ép buộc cô gái là bạn thân của hai người họ.

Thật ghen tị... kohon.

Không thể nào Kyoichi-kun lại làm chuyện tàn nhẫn như vậy được!

Trong lúc tôi đang nghĩ thế thì.

[Sự thật là ngược lại. Kyo-kun đang bị Shimakama Tomori đe dọa và ép buộc. Hanamura Ringo thì nói dối Nagaoka để vượt mặt Shimakama Tomori.]

Một tin nhắn RAIN từ Yorifuji-san gửi đến, chắc cô ấy đã nghe được cuộc nói chuyện qua ứng dụng gián điệp.

Đe dọa và ép buộc Kyoichi-kun ư, thật là ghen tị... kohon.

Sao lại làm những chuyện tàn nhẫn như vậy chứ! Không thể tha thứ được!

Chờ tớ nhé, Kyoichi-kun! Tớ nhất định sẽ giúp cậu!

Sau khi hai người kia kết thúc cuộc nói chuyện, có một sự cố là tôi bị Nagaoka phát hiện, nhưng tôi đã tìm cách lấp liếm và rời khỏi quán cà phê.

✦✧✦✧

Vài ngày sau khi được dặn dò chờ đợi chỉ thị tiếp theo.

Cuối cùng Yorifuji-san cũng liên lạc.

Tôi không biết cô ấy điều tra bằng cách nào, nhưng cô ấy bảo đã đến lúc Nagaoka hành động rồi, tôi phải mang dữ liệu bằng chứng cô ấy gửi đến cảnh sát, rồi đến địa chỉ cô ấy cung cấp để giải cứu Kyoichi-kun.

Tôi lập tức đến đồn cảnh sát gần nhất, trình bày với chú cảnh sát rằng bạn tôi là Kyoichi-kun đang bị một nhóm con gái đe dọa và bắt nạt, rồi phát đoạn dữ liệu âm thanh Yorifuji-san đưa cho họ nghe.

Đó là lần đầu tiên tôi nghe nội dung đó, và Kyoichi-kun thực sự đã bị đe dọa.

Chú cảnh sát đã tin lời tôi, gọi thêm người hỗ trợ và cùng tôi đột nhập vào nhà của Shimakama-san theo địa chỉ Yorifuji-san cung cấp.

Bên trong nhà, Nagaoka và một cô gái giống như Shimakama đang cãi nhau, còn Kyoichi-kun thì nằm bất tỉnh trên giường, chỉ mặc đồ lót, và trên người cậu có nhiều vết thương mới.

"Kyoichi-kun! Cậu không sao chứ!?"

Tôi vội vàng kiểm tra tình trạng của Kyoichi-kun, nhưng cậu không phản ứng.

Có lẽ cậu đã bị cho uống một loại thuốc nào đó, giống như trong đoạn băng ghi âm.

Tôi báo cho chú cảnh sát biết điều đó, và gọi xe cấp cứu đưa Kyoichi-kun đến bệnh viện.

Trong lúc đó, Nagaoka và Shimakama Tomori có vẻ đã bị bắt vì tội hành hung và cưỡng bức, nhưng điều đó không quan trọng với tôi.

Kyoichi-kun đã nhập viện.

Cậu sẽ cần tĩnh dưỡng một thời gian để phục hồi sau khi bị cho uống nhiều loại thuốc kỳ lạ, bị thương tích trên cơ thể, và vết thương lòng do bị cưỡng bức.

Shimakama Tomori bị bắt vì tội đe dọa, cưỡng bức, sử dụng chất cấm trái phép, và Nagaoka bị bắt vì tội hành hung, hiện đang chờ phán quyết.

Cuối cùng, Hanamura Ringo, người cấu kết với Shimakama Tomori và xúi giục Nagaoka, vẫn chưa bị bắt.

Dường như cô ta đã đánh hơi thấy hành động của cảnh sát và lẩn trốn.

Tôi lo lắng vì có lẽ Hanamura Ringo cũng đang giữ dữ liệu có thể là điểm yếu của Kyoichi-kun, và không biết cô ta có đột ngột xuất hiện ở đâu đó để đe dọa Kyoichi-kun không...

"Nè, mình nói chuyện một chút được không?"

Ấy vậy mà cô ta lại xuất hiện ngay khi tôi đang đi học!