Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Moon Blossom Asura: Nữ Lính Đánh Thuê Tàn Nhẫn Tái Sinh và Đội Quân Tối Thượng

(Đang ra)

Moon Blossom Asura: Nữ Lính Đánh Thuê Tàn Nhẫn Tái Sinh và Đội Quân Tối Thượng

Sou Hazuki

Và cứ thế, bức màn của sử thi dark fantasy về một cô gái trẻ được người ta thầm thì gọi tên với sự khiếp sợ "Quỷ Bạc" đã chính thức mở ra!

26 150

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

461 12732

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

344 10398

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

(Đang ra)

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

Tsukikage

Hãy chứng kiến những thăng trầm dở khóc dở cười của một gã chỉ muốn… nghỉ hưu cho yên thân.

11 28

Finding Avalon: The Quest of a Chaosbringer

(Đang ra)

Finding Avalon: The Quest of a Chaosbringer

Prajed gayatri

Giữa một ngôi trường đầy rẫy những kẻ bắt nạt trịch thượng và một hầm ngục ẩn chứa những mạo hiểm giả tàn nhẫn, người hùng của chúng ta phải hành động thật nhanh để giảm cân và cày cấp nếu muốn sống s

128 117

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

149 1512

Arc 3.5: Giao Đoạn Hồi Tam - Kỳ Nghỉ Xuân Và Chuyện Vặt Học Kỳ Một Năm Hai [ĐANG TIẾN HÀNH] - Chương 87: Phát Triển Mối Quan Hệ Với Kayo

Vào một ngày trong kỳ nghỉ xuân.

Khi tôi đang thong thả đọc bộ manga tình cảm mượn của Yuka trong phòng thì có thông báo từ RAIN.

Tôi cầm điện thoại lên xem, thì ra là tin nhắn 1:1 từ Kobayashi-san, với nội dung đầy bất ổn:

[Tớ bỏ nhà đi rồi. Nhặt tớ về đi]

Tôi liền trả lời ngay.

[Cậu đang ở đâu?]

[Trước nhà ga mọi khi.]

[Tớ đến ngay.]

Sau đó, tôi vội thay quần áo ra ngoài rồi đi đến điểm hẹn quen thuộc trước nhà ga, nơi tôi và nhóm Kobayashi-san thường gặp nhau.

"Kobayashi-san. Nếu không có chỗ nào để đi thì đi chơi với tôi đi."

“Tôi đã nói là đang đợi người rồi. Với lại, đừng có gọi tên tôi nữa.”

Vừa đến điểm hẹn, tôi đã thấy Kobayashi-san đang bị một gã đàn ông lạ mặt làm phiền.

"Xin lỗi. Để cậu phải đợi rồi."

Tôi chen vào giữa Kobayashi-san và gã đàn ông kia rồi lên tiếng.

"Kyoichi! Tớ đợi cậu mãi!"

Kobayashi-san vui vẻ ra mặt, rồi ôm chầm lấy tay tôi.

“Gì cơ! Kazuha! Lại là mày dám phá đám!"

Gã đàn ông lườm tôi và hét lên.

"Tôi có phá đám gì đâu. Cậu quen tôi à?"

"Chẳng phải chúng ta đã gặp nhau rồi sao! Tao là Sano, người đã tỏ tình với Kobayashi-san!"

Gã đàn ông vừa dậm chân bực tức vừa nói.

Nghe hắn nói vậy, tôi mới nhớ ra đúng là có chuyện đó thật.

"Vậy à, thế thì tôi xin lỗi. Nhưng Kobayashi-san có việc với tôi rồi, nên cậu về được chưa?"

"Mày cứ thế mà chơi bời thỏa thích với hết đứa con gái này đến đứa khác! Ít nhất cũng phải nhường Kobayashi-san cho tao chứ! Mày còn nhiều con gái khác vây quanh mà?"

“…Haa.”

Đúng là một kẻ không nói nổi lý lẽ.

Với loại người này, thì đây là cách nhanh nhất.

Tôi dùng hai tay, ghì chặt vai Sano.

"Đau đau đau! B-Bỏ ra!"

Sano vùng vẫy cố gỡ tay tôi ra, nhưng lực nắm của tôi mạnh hơn nên cậu ta không thể.

Cuối cùng, hắn định dùng nắm đấm để ngăn tôi lại, nhưng ngay trước đó, Kobayashi-san đứng bên cạnh đã giơ camera điện thoại lên.

Sano nhìn thấy Kobayashi-san liền khựng nắm đấm lại.

Nhìn từ ngoài vào, tôi chỉ đang nắm vai Sano. Nếu Sano đấm một người như tôi, và bị chụp ảnh hay quay video lại, thì hắn sẽ là người chịu bất lợi.

Khi Sano đã đủ bình tĩnh để nhận ra tình hình, tôi mới lên tiếng.

"Này. Tôi cũng không muốn dùng đến bạo lực đâu. Cậu có thể về ngay bây giờ được không? Hay là muốn vào con hẻm kia nói chuyện tiếp?"

“T-Tao hiểu rồi! Tao về! Về ngay đây, nên bỏ ra đi!"

"Thật không?"

Tôi cố tình kéo mạnh một cái như để trêu tức hắn ta.

"Thật mà!"

"…Hừ."

Đến lúc đó, tôi mới chịu buông tay.

"Chết tiệt, mày nhớ đấy!"

Sano buông lại một câu chửi thề, lườm tôi rồi bỏ đi.

“Tụi mình phối hợp ăn ý thật đấy."

Kobayashi-san vừa cất điện thoại vừa nói.

"Chắc vậy nhỉ."

"Kyoichi cũng ngầu lắm đấy."

"Đâu, được khen vì suýt nữa là dùng đến bạo lực thì tớ cũng chẳng vui gì."

Dù Kobayashi-san đã khen tôi, nhưng trong lòng tôi lại có chút cảm giác khó tả.

"Mà, giờ tớ đến rồi đây, cậu định thế nào tiếp?"

"Tớ muốn cậu đưa tớ về nhà cậu."

"Không, cái đó thì…"

Nhà tôi có nhiều người sống chung lắm. Hơn nữa, tôi cũng đang sống cùng bạn gái, nên dẫn một cô bạn thân đã bỏ nhà đi về đó thì hơi không ổn.

"Tạm thời, hai ta đến quán karaoke hay tiệm net cà phê nào đó nói chuyện được không?"

"Khách sạn tình yêu thì được."

"Tớ không đến đó đâu."

"Ể. Cậu đã làm chuyện đó với Keiko và Yuri rồi mà? Chỉ có tớ là vẫn còn trinh thôi đấy."

"Đừng có nói mấy chuyện đó giữa đường giữa sá thế này."

Tôi giật mình nhìn quanh, nhưng may mắn là lời của Kobayashi-san dường như đã bị tiếng ồn ào xung quanh át đi.

"Vậy tạm thời đến tiệm net cà phê lần trước nhé?"

"Đành chịu thôi. Tớ sẽ thỏa hiệp ở đó."

Tôi về một mình có được không nhỉ.

Không, tôi không thể về được, vì lo lắng khi để Kobayashi-san, người đã bỏ nhà đi, một mình.

Tôi cùng Kobayashi-san đến tiệm net cà phê mà lần trước chúng tôi đã đến, thuê một phòng riêng và cả hai cùng vào trong.

"Vậy, tại sao cậu lại bỏ nhà đi?"

"Muh. Đi thẳng vào vấn đề như vậy thật chẳng có chút lãng mạn nào."

"Vì đây đâu phải là hẹn hò."

Tôi và Kobayashi-san lườm nhau một lúc, sau đó Kobayashi-san là người nhượng bộ và bắt đầu kể lể.

"Thật ra thì…"

Kobayashi-san bắt đầu kể lý do mình bỏ nhà đi.

Cha của Kobayashi-san dự định tái hôn với người tình mới, và cùng với đó là chuyển nhà.

Không chỉ vậy, ông ấy còn định chuyển Kobayashi-san đến một trường cao trung gần nhà mới.

Kobayashi-san đã phản đối và yêu cầu được thuê một căn phòng phù hợp để sống một mình, nhưng hai cha con đã xảy ra xung đột ý kiến, và trong lúc tức giận, cô đã bỏ nhà đi.

Tóm lại thì câu chuyện là như vậy.

"Chuyện đó... tớ e là tớ không thể giúp được gì nhiều."

Cho cô ở nhờ một hai ngày thì được, chứ để giải quyết tận gốc vấn đề thì tôi không thể giúp được rồi.

Nếu tôi và Kobayashi-san đang hẹn hò thì còn đỡ, đằng này chúng tôi chỉ là bạn bè (...) thôi.

"Không đâu. Có một việc mà Kyoichi có thể làm được."

"Việc gì?"

"Chúng ta hãy làm tình thật đi? Rồi cậu nói với cha tớ là không muốn rời xa vì đã có người yêu quan hệ sâu sắc rồi."

"Chuyện đó…"

Tôi lưỡng lự không biết trả lời thế nào.

Bản thân tôi cũng sẽ buồn nếu phải xa Kobayashi-san, nhưng cũng không đến mức muốn giữ cô lại bằng cách đó.

Và trên hết, đó sẽ là ngoại tình với Ichigo và những người khác...

Vừa nghĩ đến đó, điện thoại tôi bỗng rung lên.

"Xin lỗi cậu một chút."

Tôi nói một tiếng rồi kiểm tra, là tin nhắn RAIN từ Ichigo.

[Em ổn. Tiến lên đi]

Haaaaa——.

Làm gì có chuyện OK hay GO ở đây chứ.

Coi như chuyện của Ichigo đành bỏ qua, nhưng tôi phải giải thích với Aria-san và Yuka thế nào đây?

"Có chuyện gì vậy?"

"À không, không có gì. Quan trọng hơn là..."

Tôi cất điện thoại vào túi như để che giấu, rồi quay lại câu chuyện.

"Tớ có bạn gái rồi, nên không thể làm chuyện đó được."

"Cậu đã làm với Keiko và Yuri rồi mà giờ lại viện cớ đó thì khó nghe lắm."

Chết tiệt. Không ăn thua à.

"…Tớ cũng đâu có muốn làm chuyện đó."

"Là đàn ông mà sau khi làm rồi lại đi viện cớ, thật khó coi."

"Guh."

Tôi không thể cãi lại được.

Những lúc thế này, tôi lại nghĩ có lẽ người chịu thiệt thòi lại là kẻ nghiêm túc.

"Vậy thì, hay là bọn mình nói dối là đã làm rồi, nhưng thực tế thì không?"

"Tớ không muốn. Nếu đằng nào cũng mất trinh, tớ muốn làm cho đàng hoàng."

…Rắc rối rồi đây.

Không thể từ chối dứt khoát được.

Nếu hỏi lỗi tại đâu, thì đó là do sở thích quái đản của Ichigo, và những hành động trong quá khứ của tôi khi bị cuốn theo nó.

"…Được rồi. Chỉ lần này thôi đấy."

"Không chỉ lần này đâu, bất cứ khi nào cậu có hứng cũng được mà?"

"Chỉ lần này thôi."

Cuối cùng, bị ép đến cùng, tôi đã cùng Kayo vào một khách sạn tình yêu không kiểm tra tuổi gắt gao, và hoàn thành trải nghiệm đầu tiên với Kobayashi... à không, Kayo.

Về việc gọi tên, từ trước cô đã bảo tôi gọi bằng tên riêng khi chỉ có hai đứa, nhưng tôi lại lỡ gọi bằng họ làm cô mất hứng, và vì thấy phiền phức nên tôi quyết định từ nay sẽ luôn gọi cô bằng tên riêng.

✦✧✦✧

Sau đó, học kỳ mới của năm hai bắt đầu, và chuyện chuyển trường của Kayo dường như cũng không còn được nhắc đến nữa.

Bây giờ nghĩ lại, tôi cũng nghi ngờ không biết đó có phải là câu chuyện có thật hay không.

Mà, dù có nghi ngờ thì tôi cũng chẳng có cách nào để xác minh cả.

Và rồi, không lâu sau khi được giới thiệu với Shimakawa của Rina.

"Kazuha! Nếu mày không muốn tao cho giáo viên xem mấy tấm ảnh này, thì hãy cắt đứt ngay với Kobayashi-san đi!"

Lại là Sano đến gây sự trên hành lang vì chuyện của Kayo.

Bức ảnh Sano cho tôi xem trên điện thoại là ảnh tôi mặc thường phục ra vào khách sạn với Kayo, rồi cả Yuka và Yuri.

Hắn là stalker của tôi đấy à.

Mà nhìn thế này, tôi đúng là thay người yêu như thay áo thật.

"Hiểu rồi, nhưng để cắt đứt cũng cần thời gian. Đợi hai ngày đi."

"Hai ngày nhé! Sau đó tao sẽ kiểm tra đấy!"

Và thế là, tôi tạm thời tách khỏi Sano.

Nói với Kayo rằng tôi bị đe dọa rồi giữ khoảng cách cũng được thôi, nhưng tôi phải làm gì đó với mấy tấm ảnh kia.

Nếu không, sau này tôi có thể sẽ bị hắn đe dọa hết lần này đến lần khác.

Vì vậy, tôi đã ngay lập tức bàn bạc với Ichigo, nhưng…

"Kyoichi-san. Cái người tên Sano đã đe dọa anh, em đã cho hắn thôi học vì tội danh đe doạ rồi!"

Ngày hôm sau, không phải Ichigo mà là Aria-san đã báo cáo lại với tôi như vậy. Trông cô hệt như một chú chó con muốn được khen.

Chắc là Ichigo đã chuyền việc này cho cô nàng.

Cuộc trò chuyện bị Sano đe dọa đã được ghi âm lại trên điện thoại của tôi, nên chắc họ đã dùng nó làm bằng chứng.

Tôi không mong đến mức Sano phải bị đuổi học, nhưng dù sao thì vấn đề cũng đã được giải quyết.

"…Cảm ơn em. Xin lỗi vì đã làm phiền em."

Tôi nói lời cảm ơn và xoa đầu Aria-san.

Chỉ là, việc để bạn gái Aria-san của mình giải quyết hậu quả chuyện ngoại tình với những cô gái khác.

Dù cho mối quan hệ với Aria-san cũng không phải là điều tôi mong muốn, nhưng vẫn không thể tránh khỏi cảm giác khó xử.

"Không có gì đâu, chuyện nhỏ thôi. À, nhưng nếu anh muốn cảm ơn em…"

Aria-san chắp tay lại như vừa nảy ra ý gì đó, nhưng tôi lại có một dự cảm chẳng lành.

"Chuyện là… anh có thể quay video lúc anh quan hệ với Kobayashi-san và những người khác, rồi cho em xem được không…"

"…"

Tôi dừng tay đang xoa đầu Aria-san lại và ngước nhìn lên trần nhà.

Sự lệch lạc của Ichigo, cuối cùng cũng đã lây sang cả Aria-san.

Đối với Aria-san, cảm giác tội lỗi vì đã lôi cô vào mớ rắc rối này còn lớn hơn cả sự căm ghét vì đã bị cô đe dọa trong quá khứ.