Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Moon Blossom Asura: Nữ Lính Đánh Thuê Tàn Nhẫn Tái Sinh và Đội Quân Tối Thượng

(Đang ra)

Moon Blossom Asura: Nữ Lính Đánh Thuê Tàn Nhẫn Tái Sinh và Đội Quân Tối Thượng

Sou Hazuki

Và cứ thế, bức màn của sử thi dark fantasy về một cô gái trẻ được người ta thầm thì gọi tên với sự khiếp sợ "Quỷ Bạc" đã chính thức mở ra!

26 150

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

461 12732

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

344 10398

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

(Đang ra)

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

Tsukikage

Hãy chứng kiến những thăng trầm dở khóc dở cười của một gã chỉ muốn… nghỉ hưu cho yên thân.

11 28

Finding Avalon: The Quest of a Chaosbringer

(Đang ra)

Finding Avalon: The Quest of a Chaosbringer

Prajed gayatri

Giữa một ngôi trường đầy rẫy những kẻ bắt nạt trịch thượng và một hầm ngục ẩn chứa những mạo hiểm giả tàn nhẫn, người hùng của chúng ta phải hành động thật nhanh để giảm cân và cày cấp nếu muốn sống s

128 117

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

149 1512

Arc 3.5: Giao Đoạn Hồi Tam - Kỳ Nghỉ Xuân Và Chuyện Vặt Học Kỳ Một Năm Hai [ĐANG TIẾN HÀNH] - Chương 85: Cuộc Sống Thường Nhật Tại Nhà Chung Trong Kỳ Nghỉ Xuân (1)

Học kỳ ba chẳng có sự kiện gì đặc biệt ngoài bài kiểm tra cuối kỳ, nên cũng kết thúc khá nhanh chóng.

Thứ hạng của những người tôi quen là Ichigo đứng nhất, Aria-san đứng nhì, Yuka thứ mười còn tôi thì thứ mười một.

"Không thể nào... Lại thua Ichigo-san sao..."

Aria-san có vẻ đã bị sốc trước kết quả đó.

Aria-san, có phải thực ra em đang coi thường Ichigo không?

Ban đầu tôi đã không nghĩ cô là người như vậy đâu mà.

Chỉ là, nếu là Ichigo thì lẽ ra cô ấy đã có thể giữ vững vị trí số một ngay từ học kỳ đầu rồi, tại sao đến bây giờ mới thực sự nghiêm túc chứ.

“Ichigo nè. Hồi học kỳ một em đã nương tay mà, sao bây giờ lại bung hết sức vậy?"

"Unn? Ban đầu là vì em không muốn nổi bật, nhưng giờ đã vào Hội học sinh rồi, với lại có vài kẻ cứ kiếm chuyện lằng nhằng, nên em nghĩ cứ dùng thành tích để dằn mặt họ trước đã."

Vì tò mò nên tôi đã hỏi thử Ichigo, và nhận được câu trả lời như vậy.

Lý do này có hơi... kỳ quặc, nhưng vẫn còn hơn là để Ichigo bị bắt nạt.

Và rồi, vào một ngày nọ sau khi kỳ nghỉ xuân bắt đầu.

Tôi tỉnh giấc một cách tự nhiên, kiểm tra đồng hồ trên điện thoại thì thấy trời đã quá trưa chứ chẳng còn là buổi sáng nữa.

"Ư ưm~. Chào buổi sáng... Kyoichi-san."

Chắc là bị tôi đánh thức, Aria-san đang ngủ bên cạnh cũng tỉnh giấc.

Cô vẫn còn ngái ngủ, trong bộ váy ngủ gần như xuyên thấu.

"Không, giờ phải là chào buổi trưa rồi."

"Vậy ư~. Aa~ nói mới nhớ~, buổi sáng vui thật đấy nhỉ~. …Funn…”

Aria-san đỏ mặt, từ từ nhấc chăn lên... nhìn vào bên trong, ngay nửa thân dưới của tôi.

"Quả nhiên là lần thứ hai thì không được rồi nhỉ."

"...Đúng là vậy."

Để giải thích tại sao chúng tôi lại dậy vào giữa trưa, là vì đâu đó Aria-san đã biết được kiến thức về "chào cờ buổi sáng", và cô nghĩ rằng nếu chớp lấy thời cơ đó thì có thể ứ ừ với tôi mà không bị các cô gái khác xen vào, thế nên tôi đã bị cô "tấn công" vào buổi sáng... là vậy đó.

Rồi vì mệt quá nên cả hai cùng ngủ thiếp đi lần nữa, và vừa mới tỉnh dậy lúc này.

Chuyện quan hệ vốn đã lắng xuống trong học kỳ ba, nhưng có lẽ vì được nghỉ nên ham muốn của Aria-san lại bùng cháy trở lại.

Nói thêm nữa là, cũng tại vì thế mà cả căn phòng... bốc mùi.

Mùi mồ hôi và đủ thứ dịch cơ thể khác đã khô lại, khiến tôi cảm nhận rõ rệt chuyện vừa mới xảy ra.

"Phải thông gió rồi đem chăn với ga giường đi giặt thôi..."

"Vâng..."

Trước lời lẩm bẩm của tôi, Aria-san cười gượng đồng tình.

Sau đó, tôi chiều theo đòi hỏi thầm lặng của Aria-san, trao cho cô một nụ hôn buổi sáng, rồi cả hai cùng ra khỏi giường.

...Tuy có hơi bất kính, nhưng giá mà người này không phải Aria-san mà là Ichigo thì đã tốt biết mấy...

Tôi nghĩ thầm trong lúc liếc nhìn chiếc camera giám sát được lắp trong phòng.

"Sáng nay vui vẻ nhỉ."

Tôi chuẩn bị xong trước Aria-san vốn luôn mất thời gian, vừa ra đến phòng khách thì đã bị Yuka ở đó từ trước lườm bằng ánh mắt sắc lẹm và nói vậy.

"...Chào buổi trưa."

"Ừm, chào buổi trưa. Đã quá trưa rồi đấy. Mà, nói chung là đứa nào cũng ngủ nướng cả thôi."

"Vậy à?"

Chắc vì nghỉ xuân nên ai cũng thức khuya sao?

"Đúng vậy. Giờ em đi chuẩn bị bữa trưa đây, anh cứ đợi đi."

"Ừm, anh biết rồi."

Lúc Yuka đi vào bếp, cô còn thì thầm bỏ lại một câu.

"Với lại... mai là đến lượt em đó nhé."

"...Vậy à."

Ra là cái "chuyện" buổi sáng đó cũng chia phiên à.

Dù đó có thể coi là một "lối thoát", nhưng tôi cứ ngỡ sau khi có thể "riêng tư" với tôi thì Aria-san sẽ sớm loại bỏ hai người kia, ai ngờ có lẽ vì nhiều chuyện đã rồi nên họ lại quyết định ăn ý với nhau ở những điểm kỳ quặc như thế này.

Sau đó, Aria-san cũng ra ngoài và chúng tôi dùng bữa trưa đặt mang về, rồi tôi một mình đi vào một căn phòng trong nhà chung.

Đây là một căn phòng trang bị đầy đủ dụng cụ tập thể hình trong nhà, và chúng tôi gọi nó y như tên của nó: phòng gym.

"Ara, Kyoichi cũng tập thể dục à?"

Yuka đã ở trong phòng từ trước, cô đang chơi game thể dục trên chiếc TV treo tường.

"Ừm, cũng đại loại vậy."

"Dù sáng nay đã 'vận động' nhiều như thế rồi à?"

"Tha cho anh mấy câu đùa tục tĩu đi. Với lại, 'chuyện đó' chỉ dùng đến một vài nhóm cơ nhất định thôi."

"Hừm."

Yuka lơ đãng đáp lại, rồi có lẽ để hạ nhiệt, cô dùng khăn lau mồ hôi và uống một chai nước tăng lực thể thao.

Tôi bất giác đờ đẫn ngắm nhìn Yuka.

Lúc này tôi mới để ý, Yuka đang mặc đồ thể thao, bộ đồ làm nổi bật những đường cong cơ thể, nên ánh mắt tôi bất giác bị hút vào bộ ngực đồ sộ của cô nàng.

Nhìn bao nhiêu lần vẫn thấy lớn.... Tôi sẽ không đề cập đến con số cụ thể, nhưng trông nó phải lớn gấp đôi của Ichigo hay Aria-san.

"Unn? Sao thế Kyoichi. Anh đang nhìn ngực em đấy à?"

Phát hiện ra ánh nhìn của tôi, Yuka chẳng những không che ngực đi mà ngược lại còn quay về phía này và ưỡn ngực ra.

"À, xin lỗi em. Anh lỡ nhìn."

Tôi lập tức dời mắt lên nhìn thẳng vào mắt Yuka và xin lỗi.

"Không sao đâu. Có mất mát gì đâu chứ, nghĩ lại hồi đầu còn chẳng được anh đoái hoài, nên giờ em lại thấy vui ấy chứ. Với lại... lúc sếch thì đâu chỉ có nhìn không đâu nhỉ."

"Anh đã bảo là tha cho anh mấy câu đùa tục tĩu rồi mà."

"Dù là 'chung nhóm' đi nữa, chúng ta đã sống chung rồi còn ngại ngùng gì nữa chứ. Với lại em cũng đủ hiểu chuyện để không nói những điều này ở bên ngoài đâu."

"...Vậy à."

Mà, nếu vậy thì cũng được... chăng?

"Hơn nữa là, anh không bắt đầu tập à?"

"À, ừ nhỉ."

Được Yuka thúc giục, tôi cũng bắt đầu tập với một dụng cụ thể hình gần đó.

Chẳng hiểu có gì vui mà Yuka cứ nhìn tôi tập suốt, nhưng nghĩ lại chuyện mình vừa nhìn cô lúc nãy thì cũng coi như huề nhau, nên tôi không thể bắt bẻ được.

Trước khi trời tối, tôi cùng Rina đi ra ngoài mua nguyên liệu cho bữa tối.

Rina là người phụ trách bữa tối, nhưng vì tôi đã trốn phiên chuẩn bị bữa trưa nên đi cùng để xách đồ phụ, coi như là bù đắp một phần.

Nơi chúng tôi đến mua sắm là một siêu thị lớn nằm ngay cạnh khu chung cư cao cấp mà chúng tôi đang ở.

Điều này lại một lần nữa cho tôi thấy những người sống ở chung cư cao cấp sướng thật. Mà, tôi cũng không biết các khu chung cư khác thì thế nào.

"Nii-san. Cái đó... có nặng không ạ?"

"Không, anh không sao."

Trên đường về.

Rina lo lắng nhìn tôi đang xách đồ bằng cả hai tay, nhưng tôi vẫn thản nhiên đáp.

"Em xin lỗi, tại em mua nhiều hơn mọi khi."

"Không sao đâu. Dù gì anh cũng đi theo với tư cách là đàn ông con trai mà."

Ngoài nguyên liệu nấu ăn, trong túi còn có đủ các loại nhu yếu phẩm tiện thể mua cùng, đúng là cũng khá nặng, nhưng vì tôi thường xuyên rèn luyện nên cũng không thành vấn đề.

Trên đường đi, tôi nghe thấy mấy bà nội trợ đi ngang qua nhìn chúng tôi rồi xì xầm, bảo trông như một cặp vợ chồng mới cưới.

Chắc Rina cũng nghe thấy, cô đỏ mặt rồi cúi gằm xuống.

"Em xin lỗi Nii-san..."

"Vì chuyện gì?"

"Dạ thì... anh đã có người yêu khác rồi, vậy mà lại bị hiểu lầm là một cặp với em..."

"Chuyện đó thì em đừng bận tâm. Thấy một nam một nữ đi riêng với nhau mà hiểu lầm như vậy là chuyện bình thường thôi."

"Cái này... lẽ nào mình cũng có cơ hội...?"

Ối, một câu thoại báo động đỏ vừa thốt ra từ miệng Rina.

Để cô suy nghĩ sâu xa thêm nữa thì không ổn. Phải chặn trước một chút mới được.

"Em vừa nói gì à?"

"D-dạ không! Không có gì đâu ạ!"

Rina vội xua tay như để che giấu rồi bước nhanh lên trước tôi.

Dù thế nào đi nữa, tôi cũng không thể ra tay với cả em gái danh nghĩa được.

Dù là ngoài ý muốn, nhưng hiện tại tôi đã đang bắt cá ba tay rồi, nếu còn động đến cả Rina nữa, thì tôi sẽ trở thành một thằng khốn không còn lời nào để bào chữa mất.