Ác nữ sống hai lần

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3546

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1324

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 326

Ác nữ sống hai lần - Chương 69

Chương 69:

Tác giả: Han Mint

Nhóm dịch: Azure’s Attique

Người dịch: Lancelot

Proof: Lancelot

Artizea hỏi.

“Vết thương thế nào rồi?”

“Dạ em chỉ bị rách da một chút, với máu cũng ngưng chảy rồi.”

“Vậy có để lại sẹo không?”

“Dạ không đâu ạ. Việc này không sao đâu ạ, giống như em lỡ làm xước da hay gì thôi ạ, nó cũng sẽ chảy máu thế này, người lo lắng cho em nhiều rồi.”

“Vậy cũng ổn.”

Artizea cuối cùng cũng mỉm cười.

“Vậy thì nhờ em giúp ta thay trang phục nhé? Bình thường đều do em giúp ta thay nên ta thấy thoải mái hơn.”

“vâng , thưa phu nhân.”

Khi Aubrey ném chiếc hộp trang sức trúng cô, Sophie rất buồn và giận dữ.

Aubrey chỉ là một tiểu thư nhà bá tước, nhưng bá tước Jordyn lại là chuyện rất khác.

Họ là gia tộc lớn thứ hai chỉ sau nhà đại công tước Evron. Aaron và Margaret là những trụ cột của nhà đại công tước, những người khác luôn lấy họ làm điểm tựa.

Nên tự nhiên những người ở xung quanh sẽ để tâm đến con gái của họ.

Cũng không phải là hiếm khi phu nhân chủ nhân của họ hay thị nữ của họ đánh đập người hầu. Như Miraila, hầu như chẳng có ngày nào mà các người hầu không bị bầm chỗ này chỗ kia trên người.

Sophie không phải là kẻ ngốc đến mức quên luôn thân phận của mình chỉ vì Artizea đối xử với cô dịu dàng.

Artizea cũng không bao giờ đánh đập cô. Cô chỉ tức giận và lo lắng. Như vậy đối với Sophie là đủ.

Cô ước gì mình không phải là nguyên nhân khiến cho vị phu nhân đáng quý của mình không thể hòa hợp với nhà bá tước Jordyn.

Sophie đành nuốt chuyện này vào trong, cô mỉm cười tươi và mang bộ váy của Artizea đến.

Đó là một bộ váy nhung với đường viền bằng lông thú.

“Phu nhân Emily thật là hay, dù cô ấy không biết trời sẽ lạnh như thế nào ở phía bắc, nên đã đi hỏi và được những người bản địa bảo là hãy làm các trang phục đủ ấm bên trong.”

“À thế à.”

“Em đã nghĩ là nó hơi to một chút nhưng nó lại rất vừa vì em có may một lớp da lộn ở bên dưới để giữ ấm.

Chất liệu bên ngoài có màu da cam với hơi nhạt một chút, cùng với lớp lông thú ở tay áo và phần cổ có màu hơi ngả vàng.

“Vì hôm nay là tiệc năm mới nên em chọn màu sáng một chút. Tóc của người rất đẹp và da lại trắng, nên người mặc màu gì cũng đẹp. Thật là vinh dự cho em khi được chuẩn bị trang phục cho người.”

“Làm tốt lắm, Sophie.”

“Như em thì chỉ là một người hầu ở phòng giặt ủi thôi ạ.”

“Sao kia chứ? Nếu em không làm tốt thì phu nhân Emily đã nổi trận lôi đình rồi mà? Vì phu nhân thích em lắm nên mới dẫn em theo đến đây.”

Alice noi, cô phụ Artizea kéo phần gấu váy lên, Sophie nghe vậy đỏ mặt.

Artizea nhìn vào gương và gật đầu. Đấy là một bộ váy đẹp, rất tươi tắn và ấm.

Sau đó cô lấy chiếc áo choàng trên bàn thay đồ, vì đang là mùa đông nên có một lớp lông viền quanh cổ và dây cột bằng vải lụa.

“Sọphie này.”

“Vâng ạ?”

Artizea choàng chiếc áo lên vai của Sophie. Sau đó, cô lấy một chiếc nhẫn vàng và chỉnh lại chiếc áo choàng với nó.

“Ta thích trang phục của hôm nay lắm, nên ta sẽ thưởng cho em.”

Đấy chỉ là cái cớ. Sophie đó không phải là vì bộ trang phục mà là vì vết thương của cô.

Cartizea cũng tự thanh minh cho mình.

Điều này hoàn toàn là bởi vì Artizea nên Sophie mới bị thương. Cô biết chắc điều đó.

Nên đây cùng lắm chỉ là hành động bù đắp cho vết thương của Sophie. Thật là lãng phí nếu như cố gắng mua sự trung thành khi cô đã có đủ từ Sophie bằng tiền.

Cô sẽ không trả thù cho Sophie.

Cô chắc chắn sẽ loại Aubrey ra nhưng đó là vì vốn dĩ mục đích ban đầu của cô là vậy, chứ không phải là vì Sophie.

Và cô cần phải giữ Aubrey bên cạnh mình, để cô ta không thể nổi nóng vô cớ.

Tất cả mọi người chỉ là một con số, nên cô cũng chỉ là một trong các phương kế khác.

Đúng thế.

Nên Artizea cũng không nói gì thêm.

Nhưng Sophie hiểu hết tất cả.

Mắt cô đỏ hoe.

“Nhưng mà, em không sao đâu ạ.”

“Chẳng phải ta nói rằng ta thích trang phục hôm nay sao?”

“Vâng, người có nói thế ạ.”

Thay vì lau nước mắt cho cô, Artizea nhẹ nhàng chỉnh lại chiếc áo choàng.

Rồi cô quay đi nhưng không có chuyện gì cả.

Lúc này Margaret vừa đến.

“Thưa phu nhân, là tôi, Margaret đây ạ.”

Nghe tiếng gọi rất kính cẩn, Alice mở cửa ra.

Margaret bước vào, bà ấy liền khuỵu gối thay vì chào hỏi như thường lệ.

Artizea liếc mắt nhìn xuống bà ấy, không hề cử động.

Margaret hồi hộp khi thấy Sophie đang lau nước mắt bằng tay áo của mình.

Bà nghĩ rằng đây chắc hẳn là người hầu mà bà phải để tâm đến vì đây là một trong những người hầu mà Artizea mang theo bên mình khi đến đây.

Aubrey không chỉ đơn thuần là đánh cô ta, mà con bé còn ném cả hộp trang sức.

Dù cho đó là món đồ mà Artizea giao phó cho Aubrey. Nói cách khác, là cô đã tự tay vứt đi nhiệm vụ mà nữ chủ nhân mình đã phó thác.

Ở nhà Evron đây là điều không thể tha thứ được.

“Tôi nghe nói Aubrey đã phạm phải sai lầm. Đó là lỗi thần vì đã không dạy dỗ con cái mình đàng hoàng, điều này thật khó để mà bù đắp được.”

Margaret cúi đầu thật thấp, bà ấy nói.

“Tôi xin tạ lỗi.”

Bà chỉ hy vọng lời xin lỗi của mình, thì Artizea sẽ bớt tội của Aubrey bằng cách khiến cô thấy dịu lại.

Artizea nói với giọng lạnh lùng mà không hề ngước nhìn bà ấy.

“Bà đã tìm thấy Aubrey chưa?”

“Thần xin lỗi, thần vẫn đang tìm con bé ạ.”

“Ta chắc là bà cũng biết chuyện Aubrey đã vô lễ như thế nào với ta.”

“Thần không có gì để biện hộ, dù cho người đã tạo cơ hội rất nhiều nhưng con gái của thần lại quá khờ, và thiếu chín chắn, nên nó đã hành động ngu xuẩn.”

“Việc dạy dỗ con cái thì ta không quyết được, nên ta sẽ không khiển trách bà. Ta cũng sẽ không nghi ngờ lòng trung thành của nhà Jordyn.”

Margaret chỉ biết cúi đầu.

Dù Artizea nói thế nhưng mà cô cũng không để bà ấy đứng lên. Điều này có nghĩa cô không tha thứ lỗi của Aubrey.

“Alice, lấy chiếc hộp đưa cho Margaret.”

Alice lấy chiếc hộp đã bị hư hại cho Margaret.

“Hãy sửa lại chiếc hộp này như lúc đầu nó không bị nứt. Nếu bà làm được ta sẽ cho qua mọi chuyện.”

“Vâng.”

Tay của Margaret khẽ run.

Những gì Atrizea nhắc đến chỉ là chiếc hộp, nhưng rõ ràng là không chỉ có chiếc hộp.

Nó có nghĩa là hãy tự mình trừng phạt Aubrey để không xảy ra rạn nứt giữa hai nhà đại công tước Evron và bá tước Jordyn.

Và cô sẽ quên đi việc này.

“Cảm ơn người đã lượng thứ.”

Margaret cúi đầu thật thấp trước khi lui ra.

Bà ấy nhanh chóng cho gọi người hầu gái đến.

“Ra lệnh cho mọi người đi tìm Aubrey. Hãy nói với họ là ta đã ra lệnh như vậy và phải giữ nó lại bằng mọi giá kể cả như phải trói nó lại bằng dây.”

“Vâng.”

“Nếu như nó xuất hiện ở sảnh tiệc, đừng để phu nhân biết chuyện này, ngươi phải cản nó lại bằng mọi giá. Báo luôn với lính gác nữa.”

“Hả, nhưng mà thưa phu nhân Margaret, nếu làm vậy thì người ta sẽ đồn đãi..”

“Nó đã phạm lỗi với người, phu nhân đại công tước. Vậy mấy lời đồn giờ còn là vấn đề nữa sao? Ta phải đi một chút, nếu có chuyện gì xảy ra trong lúc ta đang chuẩn bị buổi dạ tiệc, thì ta sẽ cử ai đó đến.”

“Vâng.”

Margaret vén váy lên rồi vội vã rời đi.

‘Con nhỏ ngốc này.”

Trở thành thị nữ của đại công tước phu nhân chính là Artizea đã cho Aubrey một cơ hội.

Nhưng cô lại vứt bỏ cơ hội đó và tỏ thái độ bất kính. Giờ thì Aubrey chẳng có thể thể leo lên vị trí cao trong nhà đại công tước Evron.

***

Về tình mà nói thì việc Aubrey làm đều là những việc bình thường đối với Artizea, mối trở ngại trong nhà Jordyn cũng được tháo gỡ.

Những gì còn lại là buổi tiệc năm mới.

Artizea cùng đi với Cedric tiến đến đại sảnh.

Dù tại sảnh tiệc lớn với trần nhà cao nhưng nhiệt độ ở đây dược giữ khá ấm.

Các những than màu trắng sang trọng được đặt ở khắp nơi. Còn có cả đèn nến cũng được đặt khắp nơi, nhiều đến mức có thể thắp sáng cả vùng trời đêm.

Để phản quang khoảng 100 cái gương được đặt sát nhau được đặt cạnh nhau.

Để che lại lớp thảm thêu tối màu, vải lụa tím và trắng được treo ở khắp nơi.

Tuy không sánh bằng những buổi tiệc hoành tráng ở thủ đô, nhưng vẫn là một bữa tiệc tráng lệ và xa xỉ.

Khi cả hai bước vào cả đại sảnh đều đứng lên và cúi đầu.

Cedric đưa Artizea đến chiếc bàn ở trên cùng rồi khẽ chào các hầu cận của anh.

Những người hầu nhanh chóng mang rượu đến. Rượu tăm sản xuất phía đông được đựng trong cái bình cổ cao và đem ra chiêu đãi mọi người.

Artizea cũng nhận được một ly, Cedric khẽ thì thầm.

“Nếu nàng không uống được thì không cần phải uống đâu.”

“Không sao ạ.”

Artizea không thích rượu và tửu lượng cũng thấp, nhưng nếu chỉ 1 ly thì cũng không sao.

Cedric vừa đứng vừa nói.

“Ta rất mừng vì lại được cùng mọi người trải qua thời khắc năm mới như thế này sau ba năm qua. Cảm ơn mọi người đã chăm chút cho lãnh địa Evron mọi lúc. Ta không biết mình đã nói thế này bao nhiêu lần, nhưng ta phải dong dài lần nữa.”

Có tiếng cười vang lên cả hội trường.

“Trong tương lai mọi thứ sẽ còn thay đổi nữa, nhưng ta mong rằng năm sau chúng ta lại có thể cùng nhau trải qua khoảnh khắc này, như chúng ta của hiện tại.”

“Không được! Tôi cũng phải lấy vợ nữa!”

Một kỵ sĩ la lên, nhưng anh ta nhanh chóng bị những người xung quanh đánh và kéo anh ngồi xuống, hỏi anh sao lại lảm nhảm chuyện không đâu.

Lần này Cedric cười đáp.

“Đừng lo, ta không cấm mọi người tự xây dựng gia đình của mình đâu. Nào, mọi người.”

Cedric nâng ly.

“Vì một đời vinh dự!”

“Vì một Evron vinh quang!”

Theo tiếng gọi của Cedric, tất cả người tham dự cùng hô hào lên một lúc.”

“Vì phu nhân đại công tước.”

Một anh chàng muốn chơi trội ban nãy, lại hô lên theo một cách khác, anh lại bị mọi người đánh và kéo ngồi xuống lần nữa.

Cedric chỉ cười vì đây là sự kiện thường niên.

Sau đó anh quay sang Artizea cùng cô cạn ly rồi uống hết chỗ rượu.

Artizea cũng uống hết cả ly rồi cô ngồi xuống.

Lò sưởi bên dưới ghế cô rất ấm, làm cô thấy thật thoải mái.

Aaron tiến lên phía trước đầu tiên cùng với quà lễ.

“Chúc mừng năm mới, tôi mong rằng năm nay sẽ nhận được nhiều tin vui hơn nữa.”

“Cảm ơn, tất cả đều là nhờ có ngài, à Margaret đâu rồi?”

Chỉ có một mình Aaron khiến Cedric thắc mắc, Aaron liền liếc nhìn sang Artizea.

Artizea điềm tĩnh nói, vì cô không có ý đổ lỗi cho Aaron và Margaret.

“Ban nãy có chút việc, nên bà ấy có nói là sẽ rời đi một lúc rồi sau đó sẽ quay lại chào hỏi sau.”

Cedric gật đầu. Sau đó, anh nhận ra cũng không thấy bóng dáng Aubrey đâu cả.

Anh cũng không mấy để ý đến, chắc là Artizea đã giao cho cô việc gì đó và cho qua chuyện này.