Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

275 6947

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

16 37

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

4 23

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

16 91

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

13 89

Tập 22: Phỏng vấn kết hôn - Chương 247: Trên bàn ăn tối Gia Tộc Sia

“Và rồi, Momotaro, sau khi thuần hóa chó, khỉ, và gà lôi lật đổ Làng Ogre và lấy đi tất cả hầm kho báu và ma thạch của chúng.”

“Hooh… Đây cũng là lần đầu em nghe nói hầm ngục dưới nước của Urashima, nhưng Momotaro càng cuốn hút hơn.”

Dù sao Urashima có kết buồn bởi anh ta bị mimic giả dạng kho báu ăn.

Momotaro cảm giác giống khung cảnh máu lửa hơn. Nhân tiện, Thịt cũng ngồi lắng nghe bên cạnh. Tôi dần nhập tâm và làm cử chỉ ngón tay cho thêm phần sống động.

Sau một thời gian, tôi nghe tiếng chuông vang lên.

“Ồ đến giờ ăn tối. Kehma-sama, cùng đến phòng ăn thôi.”

“Muộn vậy rồi à?”

Tôi không quá đói bởi ăn thịt xiên trước khi đến, nhưng đúng là cần nạp thêm năng lượng.

Tại sao không tự chiêu đãi bản thân bằng bữa ăn của Lãnh Chúa-sama nhỉ? Liệu sẽ có món gì trên bàn ăn? Tôi sẽ dùng tham khảo cho nhà trọ.

Tôi thấy một bàn ăn dài khi vào phòng ăn. Có vẻ đủ chỗ cho tất cả mọi người ăn cùng lúc.

Von O’Doll đã ngồi sẵn cùng ba người khác.

Một anh trai, một phụ nữ trưởng thành, và một cậu bé vị thành niên… người nhà ông ta, tôi hiểu.

“Ồ, Kehma-dono, cho phép ta giới thiệu mọi người. Bắt đầu từ người gần ta nhất, con trai cả, Rondeau, vợ ta, Waltz, và con trai thứ hai, Jitter.”

“… Rất vui được gặp mọi người. Tôi là Kehma, làm việc dưới vai trò trưởng làng của Làng Golen.”

Tôi cúi đầu… Chẹp, phải giữ mặt của ứng viên vị trí hôn phu. Đến lúc cho bài kiểm tra căng thẳng.

Một quản gia kéo ghế khi chúng tôi tới ngồi. Mai O’Doll và Thịt ngồi ngoan ngoãn. Tôi hơi bị ngạc nhiên, nhưng cũng ngồi xuống.

Và bữa ăn bắt đầu.

Bữa ăn đạm bạc hơn tôi nghĩ. Bánh mì màu trắng, nhưng canh rau chỉ có vị mặn. Cũng có thịt thỏ đã được rút máu cẩn thận. Và salad là, ừm, salad.

Bữa ăn của lãnh chúa đơn giản hơn tôi nghĩ.

Bởi nguyên liệu nấu ăn tốt hay do cách nấu? Hay có lẽ cả hai? Nó đơn giản, nhưng đậm vị và đã tận dụng tối đa các nguyên liệu.

“Không phải bữa ăn hoành tráng như những gì được phục vụ tại nhà trọ nhỉ? Cậu thấy thất vọng không?”

“Không, một bữa ăn ngon cần sự chuẩn bị chu đáo. Hương vị tổng thể rất ngon.”

“Như ta lo nghĩ, đó là lời khen tốt nhất có thể dành cho chúng ta. Hầu hết nguyên liệu nấu ăn hôm nay đều được sản xuất tại Sia.”

Khi tôi thành thật đáp, ý cười của Von O’Doll hiện rõ hơn.

Ngay lúc đó, con trai cả Rondeau nói với tôi.

“Kehma-dono, anh trông không cơ bắp như mạo hiểm giả. Anh là pháp sư chăng?”

“Vâng. Nói rõ hơn là người ở tuyến sau. Tôi có kiếm kỹ đủ tốt nếu thứ gì lọt qua hàng đầu.”

“Ồ? Là vậy sao… Nghe nói anh rất dũng cảm, tôi luôn muốn đọ sức một lần.”

“Có lẽ ngài nghe về Mun, không phải tôi. Trông nhỏ nhắn, nhưng em ấy là tiên phong mạnh nhất trong một nhóm.”

“… Đúng là không thể trông mặt bắt hình dong. Nếu vậy thật tuyệt vời.”

Rondeau hình như hứng thú đấu một đối một. Tôi không biết giá trị DP trên ngày của anh ta là bao nhiêu, nhưng ắt hẳn là người chăm tập luyện. Anh ta nhìn rất tự tin vào bản thân về khoản đó.

Sau khi Rondeau chuyển hứng thú sang Thịt, người con trai thứ hai, Jitter, nói chuyện với tôi.

“Này, Kehma-san. Anh săn Golem Sắt như nào? Thanh kiếm không thể cắt xuyên người sắt của chúng đúng không?”

“Ngài có thể nhắm vào ma thạch để lộ của chúng hoặc tấn công bằng ma thuật… Thậm chí dùng búa đập chúng. Một người quen của tôi ở hạng C dùng búa.”

“Ma thuật hử… Kehma-san, anh dùng loại ma thuật nào?”

“Tôi dùng các loại ma thuật để giúp hạ gục từ xa. Chi tiết hơn đều là bí mật mạo hiểm giả của tôi. Liều lĩnh để lộ chiến thuật sẽ khiến tôi tới gần cái chết hơn, nên thứ lỗi cho tôi về chuyện đó.”

“Uuu, giờ tôi muốn biết…”

Tôi hiểu rằng người con trai thứ hứng thú với ma thuật? Cảm giác thằng bé có mùi chuuni. Không, ma thuật là lẽ thường trong thế giới này, nên cũng không hẳn? Có lẽ gần giống lập trình viên trong tiếng Nhật hơn? Theo nghĩa dùng não nhiều.

Khi tôi nói sẽ khiến tôi tới gần cái chết, làm cho Jitter không thể hỏi sâu hơn. Tiếp theo đến lượt vợ của lãnh chúa, Waltz.

“Kehma-san, nghe nói cậu rất giỏi trong lĩnh vực giao thương và quản lý ngôi làng? Ta muốn nghe cách cậu đã phát triển ngôi làng đó.”

“Không hề, tôi hoàn toàn là kẻ nghiệp dư. Có những thương nhân tài ba tụ tập trong làng, nên tôi giao toàn bộ việc kinh doanh cho họ. Tương tự với cách phát triển ngôi làng, Golem Sắt chỉ tình cờ xuất hiện trong hầm ngục. Không có thành tựu nào do tôi.”

“Cậu thật khiêm tốn.”

“Đó là sự thật.”

Kết thúc lượt với vợ lãnh chúa, tiếp theo là Mai O’Doll.

“Kehma-sama, ngài tìm thấy rất nhiều thứ trong hầm ngục nhỉ?”

“Vâng, tôi rất may.”

“Thứ nào bất thường nhất mà ngài tìm thấy?”

“Hmm… thứ bất thường nhất mà tôi tìm thấy gần đây. Chúng là Golem… Tôi nghĩ vậy?”

“Từ rương kho báu à? Chúng giống mimic không?”

“Chúng giống sử ma hơn. Nếu cung cấp ma lực, chúng sẽ theo ngài như thú cưng. Còn rất thông minh nữa. Hiện giờ tôi để chúng làm việc trong nhà trọ.”

“Golem làm việc sao!? Thật tuyệt!”

Trò chuyện tiếp tục một lúc đến khi chúng tôi ăn xong… Tôi muốn nhanh chóng về phòng cùng Thịt.

Sau đó, khi chúng tôi uống trà sau bữa tối.

“Ồ phải, nghe nói Kehma-san nhận được những lời khen từ Bạch Nữ Thần?”

Waltz nói với tôi. Hử? Phu Nhân, ngài thêm lượt à?

“Bạch Nữ Thần?”

“Ahem! Phải rồi, ta nghe nói nhà trọ của Kehma-dono có suối nước nóng? Bạch Nữ Thần hình như rất thích.”

“Đúng vậy. Xem ra Kehma-dono có một nhà trọ tuyệt đỉnh.”

Von O’Doll cố tình ho khan. Thì ra là chuyện đó? Ông ta muốn tạo quan hệ với Haku-san?

Nghĩ lại toàn bộ mọi chuyện, ông ta phải dành nhiều ý nghĩ cho một trưởng làng nhỏ bé. Tôi sẽ rút ra bài học những gì quý tộc khi đối mặt thường dân, nhưng… nếu đó là lý do, tôi hiểu ngay.

… Ông ta cung cấp thông tin Gối Thần không phải cho hôn ước, mà để đổi lấy kết nối với Haku-san?

“Quan trọng hơn, Kehma-dono, cậu đã nói chuyện với Mai. Con bé là đứa ngoan ngoãn đúng không?”

“Vâng cô ấy xứng đáng với người giỏi hơn tôi. Ngài không nghĩ hôn ước giữa cô ấy và người như tôi sẽ tổn hại thanh danh của ngài sao?”

“Ồ? Hôn ước với Kehma-sama không xấu chút nào. Chúng ta cũng muốn biết thêm về Kehma-sama. Đúng không Otou-sama?”

“Phải. Trái lại là điều tốt.”

Ể, tốt hơn với quý tộc thế giới này nếu có hôn ước hả? Hay để xây dựng sức đề kháng cho họ? Hay giống thẻ tích điểm hôn ước? Chẳng hạn ‘nhận 1 điểm khi chia tay’?

“Cho nên Kehma-dono không ghét Mai nhỉ? Nếu vậy, ở thêm hai ba ngày để hai đứa tìm hiểu nhau sâu hơn thì sao?”

“Tôi có việc phải làm, và cần trở về vào ngày mai.”

“Nếu vậy, Mai có thể tới Làng Golen cùng cậu chứ?”

Đừng đùa. Thế nghĩa là tôi phải quay lại chắc?

Tôi miễn cưỡng nhượng bộ. 

“… Được rồi, tôi sẽ ở lại một ngày… nhưng tôi cần xử lý vài đơn hàng, chúng cần được gửi đi nhanh chóng.”

“Chúng ta sẽ gửi tin nhắn, cậu có thể gửi thư qua chúng ta.”

“Vậy tôi sẽ viết ngay. Xin lỗi đã làm phiền.”

“Mm.”

Tôi mang Thịt sắp ngủ gà ngủ gật rời khỏi phòng.

… Giờ tôi nên viết gì đây?