Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

29 85

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

281 7341

Ore no Iinazuke ni natta Jimiko, Ie de wa Kawaii Shika nai

(Đang ra)

Ore no Iinazuke ni natta Jimiko, Ie de wa Kawaii Shika nai

Hidaka Yuu

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

7 67

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

19 135

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

16 132

Tập 22: Phỏng vấn kết hôn - Chương 249: Đi chơi cùng Mai O’Doll 2

Thay vì chịu trách nhiệm giải thoát cho Thịt, Mai O’Doll bước tới đây.

Trải khăn tay bên cạnh tôi đang ngồi dưới bóng râm, cô ấy ngồi xuống.

“Phew… mấy đứa trẻ đó không biết kiềm chế gì cả.”

“Ừm, trẻ con luôn vậy.”

Mai O’Doll nhiệt tình nói. Phải chăng do cô ấy đang tận hưởng vui đùa với những đứa trẻ cùng tuổi?

“Đa số trẻ em ở đây là con của mạo hiểm giả.”

“Heeh…”

Đó là lý do chúng mồ côi, có lẽ.

Cũng gồm con của những mạo hiểm chết trong hầm ngục bọn tôi… tôi bắt đầu cảm thấy hơi lạ.

Sau khi nghỉ lấy lại nhịp thở, Mai O’Doll ngoảnh sang tôi.

“… Um, đây là cô nhi viện mà em hỗ trợ. Kehma-sama, ngài nghĩ sao? Ngài có nghĩ đây chỉ là ra vẻ trước dân chúng?”

“Ngài đang làm vì dân chúng?”

“Không! Em sẽ không bao giờ. Chỉ là, có người nói em như vậy.”

“Thế thì sao đâu?”

Mai O’Doll có phần nhẹ nhõm sau khi nghe tôi nói.

“Ban đầu em làm vì bản thân cô nhi viện, nhưng rồi, khi lấy lũ trẻ muốn nhiều thức ăn hơn với nụ cười đó, em…”

“Trẻ em không bị chết đói là chuyện tốt.”

“Vâng… Xin lỗi, Kehma-sama. Em muốn tiếp tục hỗ trợ nơi này kể cả sau khi kết hôn.”

“Được mà, có vấn đề gì đâu?”

“Ừm… vấn đề là tiền. Em có thể hỗ trợ bây giờ là nhờ giúp đỡ của cha, nhưng em sẽ phải nhờ chồng em sau khi kết hôn. Ý em là, Keh—”

“Tôi hiểu. Dựa vào tiền của người khác là không bền vững. Thế nên sao ngài không tự kiếm? Đúng hơn, tại sao không để cô nhi viện kiếm tiền cho ngài?”

Đừng bảo Chồng = Tôi, nhé?

Tốt thôi, tận dụng cơ hội này để chứng tỏ tôi nghèo đói như nào. Tôi phải nói tự nhiên sao cho cô ấy không ghét tôi để vẫn nhận được thông tin Gối Thần từ Von O’Doll.

“Để cô nhi viện kiếm tiền cho em?”

“Ừ, sau đó nếu không nhận được hỗ trợ, chẳng phải ngài vẫn có thể kiếm tiền từ cô nhi viện?”

“Nhưng khi nói kiếm tiền từ cô nhi viện… ý ngài là… bán à?”

Thế quái nào em hiểu thành ý đó? Ờ, tôi nghĩ mình biết lý do, nhưng mà.

“Tôi không nói ngài phải bán chúng làm nô lệ hay gì cả. Chỉ cần dạy chúng cách buôn bán. Như thế, ngài sẽ không cần chi trả thay chúng… Để chúng mở quầy hàng và bán những món hàng nhỏ chúng làm ra. Hay trồng trọt trên cánh đồng. Miễn là chúng có thể tự lực cánh sinh, mọi công việc đều được.”

“Tự lực cánh sinh?”

“Rõ ràng sẽ tốt hơn nếu chúng không chết đói kể cả bị ngài bỏ mặc. Vấp ngã cũng không lấy mạng chúng, chúng đã từng không được ngài hỗ trợ nhỉ? Dẫu vậy để nghĩ ra phương pháp khiến chúng thành công hơi rắc rối… Phải rồi, có một thương nhân trong làng tôi chắc chắn sẽ nói câu hay ho như [Dạy chúng mọi cách điều hành một doanh nghiệp!].”

Kukuku, cô ấy chắc đã vỡ mộng bởi thái độ [Cô nhi viện gì hả? Để chúng tự lo] của tôi. 

“Hiểu rồi! Em nên thuê thương nhân dạy chúng!”

“Eeh? Cách đó cũng hiệu quả.”

Ể? Vừa nãy là sao?

… Nếu thế, tôi sẽ thúc đẩy mặt tham lam của mình!

“Ngài có thể cho mượn vốn ban đầu và thu hồi lại khi có lợi nhuận. Nếu tiến triển tốt, ngài có thể thu thêm lãi. Đó là trường hợp lý tưởng. Nếu không…. ừm, đến lúc đó nghĩ sau.”

“Hmm, mmm. Nếu chúng thất bại em sẽ hỗ trợ như bình thường. Em cũng có thể giúp phần nào về giấy phép buôn bán, thật mong chờ.”

Nhận được giấy phép không phải vấn đề to tát với con gái lãnh chúa chống lưng chúng. Nhưng có thể buôn bán theo ý muốn miễn là dùng trẻ trong cô nhi viện, nói thật, thương nhân nào không muốn tận dụng cơ hội chứ?

Ể? Càng khó thất bại hơn? Hahaha, đời không như mơ. Kiếm tiền thông qua buôn bán không dễ tới vậy, lý do thương nhân của tôi trả lại tiền vì bác ấy rất xuất sắc. 

Nhưng cũng có cơ hội nhỏ chúng thành công, chúng sẽ cần chỉ bảo.

“Mmm, ngài muốn bọn trẻ chơi đùa không lo nghĩ, hay ngài muốn thể hiện sự hỗ trợ bởi lợi ích nhận được từ việc đó, có lẽ tốt hơn chỉ đưa tiền và tiền cho chúng.”

“…”

“Mai-sama, ngài nên làm điều bản thân muốn. Không phải việc của tôi.”

“… Phải.”

Mai O’Doll bắt đầu ngẫm nghĩ gì đó. 

… Tôi thành công? Hay thất bại?

Phiền ghê. Nghĩ ngợi không ích gì, tôi có nên tới giúp Thịt thoát ra?

—Này nhóc con! Đó là gối ôm của anh, đừng quyệt nước mũi vào!

Rời khỏi cô nhi viện, chúng tôi đi bộ dọc trên con phố.

Chúng tôi không cải trang du hành, nên không giấu mặt gì cả. Tôi chỉ cần trông uy nghiêm là ổn.

“Kehma-sama, chúng ta ghé thăm cửa hàng đó chứ?”

“Hm? … Hàng tạp hóa?”

Giờ mới để ý, chẳng phải chính là cửa hàng tôi mua táo thời gian trước? Táo chua. 

“Ngài muốn mua gì? Táo à?”

“Vâng. Bán Hàng-san, bác rảnh chứ?”

“Heya, chào mừng—M-Mai O’Doll-sama! Chào mừng ghé thăm cửa hàng!”

Ngay khi thấy Mai O’Doll, chủ cửa hàng sửa lại dáng đứng và nói chuyện nghiêm chỉnh. Xem cách khuôn mặt cô ấy được biết đến rộng rãi, có lẽ cô ấy rất hay đi dạo?

“Cháu muốn mua loại trái cây kia. Chỗ này đủ không?”

“Cám ơn ngài đã mua ủng hộ!”

Mai O’Doll đưa một bạc cho người bán hàng. 

Người bán hàng rời khỏi mặt tiền của cửa hàng đi vào nơi chứa hàng trong kho. 

“Đây rồi! Của ngài đây!”

Cứ thế, người bán hàng đi ra cùng một thùng chuối… rất nhiều, tôi đoán cô ấy đem đi chia? Nên mua từ trước khi tới cô nhi viện mới đúng?

Mà cô ấy không đem theo tùy tùng, nên định cho tôi bê đồ à? Khi tôi chợt nhìn sang trái, đuôi Thịt vẫy qua lại như nói để em lo.

Tuy nhiên, Mai liền cất thùng vào khoảng không cô ấy tạo ra bằng [Kho Đồ].

Và rồi nhìn tôi tự hào nói.

“Fufufu, em biết dùng [Kho Đồ] nhé. Em sẽ mang một ít về nhà, nhưng hơi nhiều để ăn hết nên em sẽ đưa tới vào lần sau đến thăm cô nhi viện.”

“Hooh, ngạc nhiên ghê. [Kho Đồ] đồng thời dừng thời gian trôi bên trong, đó là cách hay để bảo quản thực phẩm dễ hỏng. Cũng rất tiện vận chuyển khắp nơi.”

“… Ngài hình như không quá ngạc nhiên và biết rất nhiều. Ngài từng thấy [Kho Đồ] trước đây sao?”

Bởi anh sử dụng thường xuyên. Nhưng tôi không nói ra. Có vẻ là kỹ năng khá đắt tiền.

Uhh, dùng thiết lập có sẵn để đánh lừa cô ấy.

“Tôi từng thấy Bạch Nữ Thần dùng.”

“… Quả là Kehma-sama.”

Quả là Bạch Nữ Thần-sama mới đúng chứ?

Khi tôi nhìn Thịt, cái đuôi từng vẫy dữ dội lúc nhắc đến bê thùng chuối giờ đây vẫy hững hờ.

Em muốn bê chuối tới mức đó sao? Okay, anh sẽ mua một đống chiều em.