Mai O’Doll vào phòng ngay khi tôi chợp mắt cùng Thịt làm gối ôm.
Bối cảnh này như người đàn ông bị vợ bắt quả tang ngoại tình, huh. Hơi khó xử đây.
Tôi đơn thuần ngồi dậy và nghe cô ấy nói.
“Kehma-sama! Chuyện này là sao!?”
“Về chuyện gì?”
“Trở thành hôn phu của em! Tại sao không phải là ngài!?”
Ồ, ra là về nó. Tôi tưởng cô ấy hỏi tại sao ngủ cùng Thịt.
“Hmm, tôi tin mình đã từ chối ngay từ đầu? Ngoài ra nếu phải nói, Mun là lựa chọn tốt hơn tôi nhiều.”
“Kehma-sama tốt hơn! Nếu không phải ngài, em không chịu!”
Mai O’Doll nói khi lắc cả đầu lẫn người. Những cuộn tóc xanh của cô ấy vung vẩy.
Nhiều sức sống thật. Đoán rằng cô ấy không muốn một cô gái là hôn phu, chưa kể là nô lệ… có khi cô ấy không được bảo đây là hôn ước giả. Mặc dù rõ ràng giả là bởi Thịt là con gái.
“Tôi lấy làm vinh dự (ghét bỏ), nhưng xin lỗi, tôi đã có người trong lòng. Tôi sẽ không nghĩ tới chuyện ở cùng người (phụ nữ) khác.”
“Có nhiều người vợ chia ra làm chính thất và vợ lẽ là chuyện thường gặp với quý tộc. DO ĐÓ! Kehma-sama, giải pháp là ngài cưới em và trở thành quý tộc!”
“Ồ? Điều đó nghĩa là Lãnh Chúa-sama cũng có vợ lẽ?”
“Vâng, họ không tham gia vào tối qua.”
Vậy sao~… Đồng nghĩa với còn người khác ngoài Mai O’Doll đạt tiêu chuẩn quản lý Gối Thần?
Von O’Doll, cứ cho ông không nói dối, ông chưa từng bảo Mai O’Doll là người quản lý.
Ông không phá vỡ lời thề… Hay lắm hay lắm. Bao nhiêu người đủ tiêu chuẩn đây?
“N-ngoài ra, Kehma-sama, ngài thích con trai mặc đồ con gái à? Nếu vậy, dẫu không thể biến thành nam giới, em có thể mặc đồ nam trong khi ngài mặc đồ nữ!”
“… Ồ. Người tôi nói tới không phải Mun. Tôi đang nói tới một phụ nữ, em ấy ở Làng Golen.”
Tôi cố hình dung ra những gì cô ấy nói, nhưng nhận ra trong tích tắc. Có lẽ cô ấy nghe nói [Thịt là đàn ông] từ Von O’Doll.
Mà đúng hơn, cái đó là hai người cùng cross dressing nhỉ? Tình huống xuất hiện nham nhảm trong manga và game, tôi đoán vậy.
“Trong trường hợp đó, em thấy Mun-cha—… Chó Mun-sama gần tương tự vợ lẽ của Kehma-sama. Chẳng sao cả nếu thêm một người nữa—như em—nhỉ?”
Đừng rối quá hóa liều chứ…
… Ờ thì, cô bé mới 10 tuổi, nên tôi đoán cô ấy rất bối rối sau khi hôn phu bị thay thế chóng vánh là lẽ tự nhiên.
Như kiểu tự dưng được bảo [Con phải thích người này từ bây giờ] và hôn phu đã được quyết. Dù gì trẻ con không hiểu nhiều như người lớn, cô ấy đang trong độ tuổi nhạy cảm. Cái độ tuổi dễ bị bối rối nhất.
Nhưng nhờ đó, tôi có thêm thông tin giá trị. Von O’Doll có lường trước chuyện này không?
Sao cũng được. Ông ta là người mắc lỗi đầu tiên.
“Hôn phu hiện tại của ngài là Chó Mun Thịt ở ngay đây.”
“Em đã nói, nếu không phải Kehma-sama——… hiện tại?”
“… Ôi chao, lỡ miệng. Những gì tôi nói cần giữ bí mật giữa Lãnh Chúa-sama và tôi.”
Mai O’Doll dường như hiểu rõ ẩn ý. Giáo dục tầng lớp quý tộc thật xuất sắc.
Mai O’Doll nhanh chóng bình tĩnh.
“Vâng, umm. Chó Mun-sama là người dịu dàng, khỏe hơn rất nhiều vẻ ngoài, và umm, đủ xuất chúng để được ban tước vị mạo hiểm tước ở độ tuổi 10, nên em không thể mong ước gì hơn ở vị hôn phu… ngoại trừ thói quen mặc quần áo nữ và tên. À, có lẽ cũng là thú nhân?”
“Chúng là những vấn đề tầm thường.”
“… Tầm thường?”
“Phải, tầm thường. Đối với ngoại hình, sử dụng quần áo khác và dùng tên Chó Mun là xong. Liên quan đến thú nhân, ừm, bọn phân biệt chủng tộc muốn sủa sao kệ chúng.”
Sau đó, cảm giác áo bị kéo, tôi ngảnh sang. Thịt đang nhìn tôi với đôi mắt như cún con.
“Uhh, sao thế?”
“… Em không muốn đổi tên.”
“Ơ-ờm em không cần đổi nếu không muốn~. Chỉ dùng tên khi ở cùng người ngoài.”
“Nn.”
Thịt gật đầu. Tôi nhận được đồng ý của em ấy.
“… Cái tên đó rất quan trọng sao, Chó Mun-sama?”
“Nn, quan trọng.”
“R-ra vậy? Nhưng Chó Mun-sama, bất kể nhìn thế nào, ngài vẫn giống một cô gái.”
“Ừm.”
Gái đấy. Không phải hàng hóa trang đâu.
… Liệu tôi kệ họ và ngủ tiếp đến lúc ăn tối được không?
Dẫu tôi muốn ngủ, chả hiểu sao lại biến thành kể chuyện phiêu lưu cho cô ấy.
Đến nỗi tôi sắp cạn kho truyện ngụ ngôn phiêu lưu nên tôi rất muốn ngừng—nhưng không chỉ Mai O’Doll trông rất vui khi nghe, mà cả Thịt nữa.
“Sau đó, người ta kể rằng Kin-san chiến thắng, thuần phục, và cưỡi gấu trong lúc vác cây rìu yêu thích trên vai.”
“Umm, tại sao là gấu mà không phải ngựa?”
“Tôi chưa bao giờ nghe anh ta cưỡi ngựa và nó đóng một vai trò tích cực vào lúc cuối…”
“… Mà, chẳng phải sẽ tốt hơn nếu con gấu là thú cưỡi của anh ta ngay từ đầu?”
Ờ, tôi không rõ chi tiết truyện ngụ ngôn kintarou, biết đâu con gấu đó thực ra là con người. Tôi chịu.
“Ah, Kehma-sama. Đến giờ ăn tối.”
“Ồ, đi chứ?”
“Vâng, xin hãy hộ tống em.”
Nói xong, Mai O’Doll chìa tay về phía tôi.
Tôi đứng sang một bên, đặt Thịt vào vị trí cũ.
“… Đi chứ?”
“… Vâng…”
Hahaha, tươi lên! Hôn phu của em đấy.
☆
“—Và đó là đầu đuôi, qua đề xuất tức thời của Kehma-dono, Chó Mun-dono trở thành hôn phu của Mai.”
Von O’Doll đưa ra thông báo về chuyện hôn phu trước khi bữa ăn bắt đầu. Dù không nói đây là giả.
Đội hình vẫn giống hôm qua, nhưng nữ chủ nhân của ngôi nhà, dường như được nghe từ trước, không mảnh may bất ngờ và duy trì nụ cười suốt thời gian đó. Con trai cả, Rondeau, nhìn có phần cay đắng, trong khi Jitter đứng dậy đập bàn.
“Khoan đã, người đó là nô lệ! Và là một cô gái! Thật vô lý khi cho người với tên Thịt ngu ngốc làm hôn phu của Mai!”
“Jitter. Chó Mun là trai.”
“Thế còn tệ hơn! Con sẽ không thừa nhận người trông yếu đuối như phụ nữ!”
Chẳng biết ông ta kể với ai rồi… ít nhất, không có vẻ gì ông ta nói với Jitter. Rondeau trông hơi nghi ngờ, nhưng chắc anh ta đã được kể bởi là trưởng tộc đời tiếp theo?
Haah, nhạt nhẽo ghê. Tôi muốn quay về hầm ngục đánh một giấc. Chủ Hầm Ngục đáng lẽ phải ở trong hầm ngục. Nói thật đó.
“Ồ? Jitter Nii-sama, Chó Mun-sama rất mạnh. Ngài ấy dễ dàng bế em từ khu trung tâm về đây. Anh chẳng thể làm vậy đâu nhỉ?”
“K-kể cả thế, gã trông còn yếu hơn anh mà?”
“Haah… Kehma-dono, cậu cho Chó Mun-dono thể hiện chút kỹ năng được chứ?”
“Tôi không phiền, nhưng Mun đói rồi. Đợi ăn xong nhé?”
Thịt cứ phải đợi dù đồ ăn ngay trước mặt, em ấy nhìn không chớp mắt một thời gian rồi.
Món hôm nay là bít tết lợn rừng. Aaah, mùi thơm ngào ngạt của mỡ rán xen lẫn muối và hạt tiêu… nhìn thôi đã thấy ngon. Liệu Thịt có thể chịu đựng cảnh tượng đó?
Không hề. Lau nước miếng đi em.
Thịt, em biết dùng nĩa và dao đúng không? Ể, em chơi đũa á? Anh cũng muốn dùng đũa và ăn với cơm trắng.
“À phải. Thức ăn sẽ nguội mất, chúng ta dùng bữa trước đi?”
“Hãy đấu tập trong sân vườn sau khi ăn xong. Chắc hẳn cậu có thể là đối thủ của tôi?”
Và do vậy trận đấu diễn ra sau bữa ăn. Không chỉ người con thứ hai, mà người con cả cũng đam mê chiến đấu.
Kết quả ư? Thịt chiến thắng áp đảo.