"Vậy... giờ mình nên làm gì đây?"
Sáng hôm sau.
Sau khi trả phòng tại quán trọ nơi đội anh hùng cũ đang ở, tôi ngồi thư giãn trên chiếc ghế dài ở quảng trường thành phố, tận hưởng ánh nắng ban mai ấm áp.
Nhân tiện thì đội anh hùng đã rời đi từ sáng sớm để thử thách tại hầm ngục "Rừng Lạc" ở phía tây thành phố.
Họ có chào tôi không?
Tất nhiên là không rồi.
Nhưng mà thôi, từ hôm nay trở đi tôi cũng chẳng cần bận tâm đến họ nữa.
Vấn đề quan trọng bây giờ là... tôi sẽ sống như thế nào đây?
"Về tiền bạc thì... mình chẳng có gì cả."
Toàn bộ tài sản hiện tại của tôi chỉ là năm xu bạc và ba mươi tám xu đồng.
Một xu bạc tương đương một trăm xu đồng.
Giá thuê phòng trọ qua đêm là năm mươi xu đồng, tính ra thì ít nhất trong thời gian ngắn tôi không phải lo chỗ ở.
Nhưng sau đó thì sao?
Một kẻ không có thu nhập ổn định như tôi, sớm muộn gì cũng sẽ hết tiền trọ, rồi đến cả tiền ăn cũng không có.
Tôi phải tìm cách kiếm sống ngay thôi.
"Này, hôm nay cậu định làm gì?"
"Ừm... Ra đồng cỏ săn Hornboar đi. Nghe nói vùng đầm lầy gần đấy có Tiger Killer xuất hiện, nên tránh xa chỗ đó ra."
Một nhóm người trông giống dân mạo hiểm đi ngang qua trước mặt tôi.
"Mạo hiểm giả... ha?"
Những con người tự do như chim di trú, sống chết đều dựa vào chính năng lực của bản thân.
"Hmm... Cũng không phải ý tồi..."
Từ khi gia nhập đội anh hùng, tôi luôn chiến đấu với sứ mệnh tiêu diệt Ma Vương. Nhưng giờ...
Tôi đã mất đi mục tiêu ấy rồi.
Có lẽ trở thành mạo hiểm giả chính là con đường tốt nhất cho tôi lúc này.
"... Được rồi! Thử xem sao!"
Tôi đứng phắt dậy, hướng thẳng đến cửa Hiệp hội Mạo hiểm giả.
Hóa ra không phải ai cũng có thể trở thành mạo hiểm giả.
Không phân biệt tuổi tác hay giới tính, nhưng muốn đăng ký chính thức, cần phải vượt qua một kỳ thi đánh giá năng lực.
Hệ thống này được lập ra để sàng lọc những kẻ liều lĩnh thiếu thực lực.
Nghe nói trước kia ai cũng có thể đăng ký làm mạo hiểm giả, nhưng vì quá nhiều người nhận nhiệm vụ vượt quá khả năng dẫn đến thất bại, thậm chí tử vong, uy tín của hiệp hội suy giảm nghiêm trọng.
Cuối cùng, chính phủ phải can thiệp và yêu cầu thiết lập kỳ thi sát hạch.
"Tiêu diệt mười tên Goblin... hả?"
Đó là nội dung bài thi của tôi.
Goblin - quái vật hạng F, sinh vật yếu ớt mà bất kỳ người đàn ông trưởng thành nào cũng có thể đánh bại nếu có vũ khí.
Nhưng đừng vì thế mà coi thường chúng.
Chính vì yếu đuối, chúng luôn tấn công theo bầy từ năm con trở lên.
Nhiệm vụ là tiêu diệt ít nhất hai bầy Goblin mà không bị thương.
Đây là tiêu chuẩn tối thiểu để trở thành mạo hiểm giả.
Dù là quái vật yếu, nhưng bài thi này hoàn toàn không có tỷ lệ tử vong vì thí sinh có thể rút lui bất cứ lúc nào.
"Dù sao cũng từng chiến đấu cùng đội anh hùng, mấy con Goblin này chẳng là gì."
Tôi lập tức lên đường đến cánh đồng trước thành phố.
Khi quái vật bị tiêu diệt, xác chúng sẽ biến thành "Ma Thạch" - bằng chứng để nhận thưởng.
"Xong rồi! Giờ chỉ cần quay về hiệp hội là chính thức trở thành mạo hiểm giả!"
Vậy là cuộc sống mới của tôi sắp bắt đầu.
"Hmm?"
Bỗng nhiên... có tiếng hét thất thanh vang lên từ phía đầm lầy cuối cánh đồng.
Không chần chừ, tôi lao về hướng đó.
"Cái gì thế...!?"
Trong đầm lầy, một cô gái đang bị con Tiger Killer tấn công.
Tiger Killer - quái vật hạng D, được mệnh danh "Sát thủ mạo hiểm giả" nhờ tốc độ kinh hoàng và bộ móng vuốt sắc như dao.
"Nguy rồi!"
Khi con quái vật vung vuốt về phía cô gái đang gục trên mặt đất, tôi rút con dao găm tự vệ (chỉ giá mười xu đồng) xông vào chém nó.
"GUAAAAAHHH!!!"
Lưỡi dao rẻ tiền dĩ nhiên không thể xuyên qua lớp da thép của nó.
Nhưng ít nhất, tôi đã thành công chuyển sự chú ý của nó sang mình.
"Này! Cô có đi được không? Chạy đi, nhanh lên...!!"
"Ugh... Nyah..."
Cô gái chậm rãi đứng dậy.
Có vẻ cô ấy sẽ an toàn.
Nhưng tôi thì...
Không có thú thuần hóa bên cạnh, một Thuần Dưỡng Sư như tôi làm sao đối đầu với Tiger Killer?
Con dao duy nhất giờ đã gãy làm đôi.
"Vậy là hết đường rồi sao? Nhưng ít nhất mình cũng giúp được cô ấy trốn thoát!"
Tôi chuẩn bị tinh thần, giơ đôi tay không lên thế thủ.
Và ngay lúc đó...
Cô gái bật nhảy.
Một cú nhảy cao đến mức không tưởng, như muốn chạm tới mây xanh.
Rồi... cô ấy rơi xuống.
Tựa như mũi tên lao thẳng, cú drop kick trời giáng đáp ngay lên đầu Tiger Killer.
"GOGAAAHHH!!"
Một tiếng nổ kinh hoàng.
Mặt đất rung chuyển dữ dội khiến tôi suýt ngã.
Cú đạp đó mạnh đến mức tạo ra cả một hố sụt nhỏ.
Dĩ nhiên, con quái vật hạng D không thể sống sót sau cú đánh đó, cổ nó gãy lủng lẳng và chết ngay lập tức.
"Cô... cô vừa làm cái gì thế...?"
"Nyafuh... Ahh, không chịu nổi nữa... đói quá..."
Cô gái loạng choạng rồi ngã vật ra.
Tôi vội đỡ lấy cô.
"Này! Cô ổn chứ? Có bị thương không?"
"N-Nyaa... đói... đói quá..."
Ngay khi câu nói sáo rỗng đó vang lên,
Đôi tai mèo trên đầu cô gái khẽ rung rung, chiếc đuôi mèo yếu ớt ve vẩy.