Trans: hellobinbon
Edit: Lesor Golden Fish
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!
---------------------------------------
“Nói cách khác, cô chính là kẻ đứng sau cái ‘giọng nói’ được mọi người đồn đại đấy à?”
“Ah, đúng vậy…”
Yuri chỉ đơn giản là thừa nhận trong khi đang ngồi theo kiểu ‘seiza’.
Cô co rúm người lại, hai vai buông thõng xuống.
“Mà dù sao thì cũng đã đến lúc nên dừng việc truyền thẳng giọng nói của cô vào trong tâm trí tôi được rồi. Tôi đang đứng ở đây, ngay trước mặt cô đây này.”
『“Eh, tôi không muốn. Chắc chắn không thể. Tôi thực sự rất tệ… trong khoản giao tiếp với người khác. ”』
“Cô sao có thể thốt lên những lời đó với cái thái độ như thế kia vậy hả…”
Dù trên khuôn mặt không hề có chút sắc thái nào, nhưng cô vẫn để lộ ra tiếng nói của con tim mình.
Hay rõ hơn, cho đến lúc này, mọi thứ dường như vẫn chưa ăn khớp với nhau dù chỉ một chút. Đến mức khiến cho bạn phải tự hỏi rằng liệu cô gái này có thực sự là chủ nhân của giọng nói đó không. Đó không phải một khuôn mặt vô cảm thông thường thôi đâu, bạn thực sự không thể cảm nhận được một chút cảm xúc nào trên khuôn mặt ấy cả.
“À, vậy, tại sao cô lại đi làm những việc như thế này?”
『“À—, là vì… tôi cảm thấy sợ khi có ai đó mà mình không quen bước chân đến đây. Vì vậy, tôi đã đuổi họ đi.”』
“Hả…”
Atsushi kinh ngạc thốt lên… Cậu đã nghĩ Yuri sẽ nói rằng cô sợ cậu, nhưng không. Lí do của Yuri vô cùng đơn giản, cô ấy làm vậy chỉ bởi nỗi sợ của bản thân khi có một ai đó không thân thuộc đến gần.
Và, Atsushi không thể thấu hiểu cảm giác đó.
Nhưng không có nghĩa dùng ‘thần giao cách cảm’ là một biện pháp tốt.
『“Vậy, hmm, tại sao cậu vẫn có thể giữ được bình tĩnh trong tình thế như này? Theo lệ thường, cậu sẽ phải bất ngờ, đúng chứ?”』
Điều mà Yuri muốn diễn đạt, có lẽ là, nếu bạn nghe thấy một giọng nói kì lạ ở trong đầu mình, theo lẽ tự nhiên thì bạn sẽ phải bất ngờ và sợ hãi. Nên đã có rất nhiều người bị cô ấy đuổi đi.
Chỉ có một lý do giải thích việc Atsushi không bị dọa bởi cái trò đó thôi.
“Rất đơn giản. Bởi vì tôi cũng giống như cô.”
Atsushi dùng tay chỉ chỉ vào mũi của mình trong khi nói.
“Chiếc mũi này rất đặc biệt. Vì có thể đánh hơi được người có siêu năng lực, nên tôi đã lần theo mùi hương, và đến được đây.”
『“Ra là thế~. Khoan— đồ nói dối.”』
“Chính bản thân đang nắm giữ một sức mạnh siêu nhiên, mà sao cô lại có thể nói như thế được cơ chứ…”
Cậu không thể nào phủ nhận hai từ “nói dối" được. Vì từ quan điểm của những người bình thường, những thứ như sức mạnh siêu nhiên nghe có vẻ khá nực cười. Không có cách nào chứng minh được chiếc mũi của cậu thực sự có khả năng như trên cả.
Nhưng cậu cũng không muốn bị người con gái ở trước mặt nói như thế.
『“Mà, cậu đã có thể tìm thấy tôi trong một nốt nhạc, nên có lẽ cậu nói thật. Tôi tin cậu.”』
Yuri dễ dàng rút lại lời nói của mình.
Mặc dù thấy khó chịu trước thái độ thờ ơ của cô, cậu vẫn tiếp tục nói,
“Vậy tại sao cô, một con người nổi tiếng của trường, lại ở đây?”
Có lẽ những lời nói của Atsushi đã đánh trúng vào điều gì đó ở Yuri, cô nheo mắt lại và trả lời,
『“... Chính vì tôi là người nổi tiếng đấy. Vì nổi bật về nhiều mặt, nên mọi người cứ bàn tán về tôi. Đó là lý do tại sao, trong giờ nghỉ trưa, nếu có cơ hội, những con người hướng ngoại đó sẽ đến rủ, “Shirasawa-san, chung ta có thể ăn trưa cùng nhau chứ?”. Cậu nghĩ tôi có thể kham nổi khi ở trong cái địa ngục đó không?”』
“Hửm, địa ngục…?”
“Đừng có nói quá lên vậy chứ”, Atsushi định nói vậy, nhưng Yuri vẫn cứ luyên thuyên, cứ như cô đang có rất nhiều thứ để than lắm ấy.
『“Tôi chỉ muốn trải qua cuộc sống học đường một cách yên bình và lặng lẽ thôi mà. Nhưng nếu đi chơi với những người thuộc top trên của lớp, thì mong ước của tôi sẽ bị vứt đi. Buộc phải nói chuyện phiếm với những cô gái trong lớp hằng ngày, cậu nghĩ tôi có thích điều đó không? Nếu cùng những đứa con gái khác nói về những chuyện mà thậm chí tôi còn chẳng hiểu, tôi sẽ bị choáng mất. Bên cạnh đó, khi tan trường, tôi sẽ phải đi về theo nhóm. Cuộc sống bị gò bò giống vậy quả thực bất khả thi với tôi, hoàn toàn bất khả thi!!”』
“Tôi hiểu rồi. Cho đến hiện tại, tôi hiểu cô cảm thấy thế nào về những con người hướng ngoại.”
Atsushi không phải loại người có thể xem như “hướng ngoại”. Và cũng đúng khi cậu bị những người khác xa lánh. Tuy nhiên, cậu chưa bao giờ nghĩ giống Yuri.
…Đây có phải là điểm khác biệt giữa con trai và con gái không nhỉ?
“Vậy thì, tại sao cô lại không thể hiện con người thật của mình?”
『“Yamagami-san. Cậu có bị ngốc không vậy? Nếu mọi người phát hiện ra tôi là một otaku hướng nội siêu u ám, thì nó chắc chắn sẽ được lan truyền rộng rãi giống như là một tin đồn. Nếu điều đó xảy ra. Cuộc sống học đường bình lặng của tôi cũng từ đó tan thành mây khói. Chắc chắn luôn.”』
…Đúng vậy thật.
Không cần đào sâu, Yuri là người có nhan sắc và phong thái đứng nhất lớp, không, phải là siêu nhất lớp mới đúng. Đó là lý do tại sao mọi người thường gọi cô ấy là ‘Tiên nữ’. Nếu như cô ấy được biết đến như một otaku yêu thích anime, manga và game, điều đó chắc chắn sẽ trở thành một tin đồn về cô. Nên cô ấy muốn giấu nhẹm đi con người thật của mình cũng là điều hiển nhiên.
『“Vì thế… sẽ tốt biết bao nếu cậu giữ kín chuyện này…”』
“Hmm …? Được thôi, tôi cũng không thực sự quan tâm cho lắm”
Atsushi trả lời cứ như không.
Ngược lại, Yuri tròn mắt.
『“……Eh? Cậu chắc chứ? Thật luôn?”』
“Gì? Cô thắc mắc gì à?”
『“Không! Không có gì! Nhưng… Lỡ sau này cậu yêu cầu tôi làm việc gì đó kì kì thì sao? Kiểu, ‘Nếu cậu muốn tôi giữ bí mật chuyện này, thì hãy để cho tôi chụp một bức ảnh đồi trụy’ chẳng hạn. Và sau đó, cậu sẽ sử dụng bức ảnh đó để tống tiền, và số yêu cầu đen tối cậu đưa ra lại càng tăng…”』
“Cô, thực sự có trí tưởng tượng phong phú thật đấy”
Cậu không bao giờ nghĩ rằng một cô gái, đặc biệt là một người giống như cô ấy sẽ nói ra những thứ như vậy, nhưng… khoan, đợi đã, có lẽ họ chỉ không nói to những thứ đó ra cũng nên?
Nhưng, nên nói thế nào nhỉ… Cô gái tên Yuri Shirasawa này không phải là một con người hoàn hảo giống như cậu đã từng nghĩ.
“Ý tôi là, cô nghĩ ai có thể tin được rằng cô là một con người sở hữu khả năng thần giao cách cảm hả? Ngoài ra, bây giờ tôi đang là người bị ghét nhất trường nữa. Khi tôi nói sự thật, mọi người sẽ chỉ ngó lơ nó mà thôi. Không, trái lại, họ sẽ bắt đầu nghĩ tôi là một thằng điên thì đúng hơn.”
『“Ah, phải ha……”』
Yuri không hề phủ nhận lời của Atsushi. Đúng như dự đoán, cô cũng biết về lời đồn về Atsushi. Và, như cậu đã nói từ sớm, sẽ chẳng có lợi ích gì ngay cả khi Atsushi đi tiết lộ bí mật của Yuri. Hơn thế nữa, cậu ta sẽ chỉ bị xem như là một tên ngốc mà thôi.
“Chà, nhưng tôi vẫn muốn yêu cầu cô một thứ …”
『“Tôi xin lỗi, quả nhiên thì một tấm ảnh khỏa thân là quá đủ rồi…”』
“Không ai nói về thứ đó cả, tôi thậm chí còn không hề nghĩ đến nó… Tôi chỉ muốn cô để yên khi bản thân đến đây vào ngày mai. Ờm, rõ hơn, tôi chỉ muốn ăn trưa và chợp mắt ở chiếc ghế dài ngoài kia thôi. Chỉ có thế. Tôi sẽ không làm ô nhiễm nơi này đâu.”
『“Ah, được thôi… Tôi cũng không thực sự để tâm cho lắm.”』
Yuri vẫn còn bán tín bán nghi về Atsushi. Tất nhiên, khi bạn cùng lớp, người trước đó không hề nói chuyện với cô, lại bỗng chốc biết được bí mật của cô, nên việc đề cao cảnh giác cũng là điều đương nhiên.
Cộng thêm Atsushi cũng không nói thêm gì sau đó, cậu chỉ đưa ra một lời cảm tạ.
“Tôi hiểu rồi… Cảm ơn.”
Và,
Chuông reo, như thể báo hiệu rằng cuộc trò chuyện của hai người họ đã đến hồi kết thúc.
----------------------------------------------------------------------------------------
Trans: Chương tiếp theo sẽ khá là ... nên là mọi người cứ lót dép ngồi hóng nha.