[Bạn có muốn trải nghiệm cảm giác yêu đương? Có muốn thực sự... được sống không?]
[ĐỒNG Ý / TỪ CHỐI]
Minami Yuuki nhìn vào tấm bảng bán trong suốt hiện ra trước mắt, cậu xoa xoa thái dương.
Chuyện về cái bảng này tạm gác lại một bên, cậu còn có việc quan trọng hơn cần giải quyết.
Lật tấm chăn mỏng màu xanh ra, cậu xỏ chân vào đôi dép lê, bước trên sàn gỗ ra khỏi phòng ngủ, tiến đến bồn rửa tay bên cạnh hành lang dẫn ra cửa chính.
Trong chiếc gương phía trên bồn rửa phản chiếu hình ảnh một thiếu niên chừng mười tám tuổi. Cậu có mày kiếm mắt sao, mặt đẹp như thoa phấn, dung mạo tựa Phan An.
Tuy nhiên, sắc mặt cậu thiếu niên có phần tái nhợt, đôi môi không có huyết sắc, không rõ là do sức khỏe không tốt, hay bẩm sinh đã vậy.
Điều đó không quan trọng, quan trọng là... đây không phải là dáng vẻ ban đầu của Minami Yuuki.
Cậu đã xuyên không.
Hít một hơi thật sâu căng đầy lồng ngực, Minami Yuuki từ từ thở ra, cố gắng trấn an trái tim đang đập loạn nhịp.
Mọi chuyện ở kiếp trước chẳng có gì đáng để lưu luyến, không nhắc tới thì hơn. Cậu bắt đầu lục lọi ký ức trong cơ thể này.
Trình độ phát triển khoa học kỹ thuật và văn hóa của thế giới này không khác gì so với kiếp trước của Minami Yuuki, các quốc gia lớn cũng tương tự, chỉ có một vài chi tiết là khác biệt.
Ví dụ như quốc đảo cậu đang ở, dù vẫn tên là Nhật Bản, nhưng tên các thành phố lại hoàn toàn khác. Trung tâm kinh tế của Nhật Bản hiện tại, nơi cậu đang sống, không gọi là Tokyo, mà là thành phố Misaki.
Cơ thể này tên là Minami Yuuki, giống hệt tên ở kiếp trước của cậu. Họ Minami ở Nhật là một họ khá nổi tiếng, có những người nổi tiếng như Minami Haruka, Minami Kotori.
Đứng trước gương không phải là lúc để hồi tưởng, Minami Yuuki quay về phòng ngủ, ngồi xuống bàn học và sắp xếp lại ký ức của thân chủ.
Minami Yuuki, mười tám tuổi, sinh ra tại tỉnh Ino. Ông bà là nông dân, bố làm ở sở cảnh sát, mẹ là nhân viên một công ty nhỏ, có một cô em gái vừa lên cấp hai, gia đình hết sức bình thường.
Tỉnh Ino là một nơi khá hẻo lánh. Dưới sự nài nỉ quyết liệt của "chủ nhân cơ thể trước", bố mẹ cậu đã nhờ vả quan hệ để chuyển cậu lên thành phố Misaki, thuê cho cậu một căn hộ nhỏ để tự lập sinh sống và học tập.
Và mục đích của "chủ nhân cơ thể trước" khi đến Misaki là—muốn trải nghiệm một tuổi thanh xuân rực rỡ sắc hồng.
Nói trắng ra là, cậu ta muốn làm quen thật nhiều bạn gái và tha hồ vui chơi ở thành phố Misaki sầm uất.
Thế nhưng, ngay ngày đầu tiên chuyển trường, "chủ nhân cơ thể trước" đã bị bạn bè chế nhạo vì sự quê mùa, từ đó sinh ra tự kỷ, và hiện đang trong trạng thái ‘người-vô-hình’ tuyệt đối.
Tốt lắm. Vì là người vô hình nên không có bạn bè, vì nhà ở tỉnh Ino nên người thân cũng không ở bên cạnh. Nói cách khác, Minami Yuuki chẳng cần tốn chút công sức nào để duy trì các mối quan hệ xã hội của người tiền nhiệm.
Sau khi sắp xếp xong ký ức, cậu lại nhìn vào tấm bảng bán trong suốt trước mặt.
[Bạn có muốn trải nghiệm cảm giác yêu đương? Có muốn thực sự... được sống không?]
[ĐỒNG Ý / TỪ CHỐI]
Chiếc ghế đang ngồi khá cứng. Minami Yuuki siết chặt tay, móng tay bấm vào lòng bàn tay gây ra một cơn đau nhói.
Nếu cậu không bị điên, thì đây chính là hiện thực.
Trong tiểu thuyết, người xuyên không nào cũng có "bàn tay vàng". Xem ra, đây chính là bàn tay vàng của cậu rồi.
Dù không hiểu yêu đương thì có liên quan gì đến việc "sống thực sự", nhưng, ĐỒNG Ý! Cậu đưa tay nhấn vào.
Trên tấm bảng, dòng chữ màu đen dần biến dạng, co lại thành một chấm đen, rồi bung ra, sắp xếp lại thành một đoạn văn mới.
[Máy mô phỏng Yêu đương, rất hân hạnh được phục vụ]
Minami Yuuki nhíu mày, chỉ là một cái máy mô phỏng thôi ư? Mà lại còn dính dáng đến yêu đương.
So với yêu đương, cậu hứng thú với tiền bạc và quyền lực hơn nhiều.
[Khi sử dụng máy mô phỏng này, bạn có thể chọn một đối tượng nữ cụ thể để tiến hành mô phỏng yêu đương]
[Nội dung mô phỏng sẽ hiện ra dưới dạng văn bản và các phân cảnh ký ức]
[Quá trình mô phỏng được chia làm ba giai đoạn chính: Giai đoạn Theo đuổi, Giai đoạn Nồng cháy, Giai đoạn Biến cố/Ấm áp]
[Sau khi mô phỏng kết thúc, hệ thống sẽ đưa ra điểm số và lời bình, giúp bạn nhìn nhận lại mối quan hệ này]
[Lưu ý, không phải đối tượng nữ nào cũng có thể được chọn để mô phỏng, đối phương cần đáp ứng các điều kiện sau:]
[1. Có mối liên hệ nhất định với bạn trong đời thực]
[2. Là một cô gái chất lượng cao]
[Nhấn để tiếp tục]
Chỉ có thể chọn những cô gái có liên hệ ngoài đời thực thôi sao? Tức là không thể chọn công chúa hay nữ hoàng của nước khác rồi. Minami Yuuki thấy hơi tiếc.
Thôi thì cứ thử xem sao.
Cậu đưa tay, nhẹ nhàng chạm vào tấm bảng. Đầu ngón tay cảm nhận được một sự tiếp xúc rất nhẹ và mềm mại, tựa như chạm vào mặt nước.
Trên bảng, dòng chữ lại thay đổi.
[Máy mô phỏng Yêu đương]
[Người chơi đã liên kết: Minami Yuuki]
[Số lượt mô phỏng còn lại: 5 (Số lượt mô phỏng có thể tự hồi phục theo thời gian, hoặc có thể chủ động kiếm thêm)]
[Đối tượng có thể mô phỏng: Minami Ruri, Minami Kokoa, Minami Kobato, Asano Nao]
Thế này thì ghê gớm thật. Vừa nãy còn lo yêu cầu của hệ thống cao như vậy, nhỡ không có ai để mô phỏng thì sao, không ngờ lại có đến bốn người!
Để mình lục lại ký ức xem bốn người này là ai nào!
Minami Kokoa, em gái.
Minami Ruri, em họ.
Minami Kobato, em họ.
Asano Nao, không quen.
“…”
Toàn là em gái đã đủ buồn rồi, thế mà người duy nhất không phải em gái thì lại là một cái tên xa lạ! Cậu không quen người này!
Thôi kệ, không quen thì không quen.
Xoa trán, Minami Yuuki nhấn vào cái tên [Asano Nao].
[Đã chọn [Asano Nao], bạn có muốn bắt đầu mô phỏng không?]
[Có/Không]
Minami Yuuki chọn Có.
[Trong quá trình mô phỏng, có thể xuất hiện tình trạng tinh thần bị xáo trộn, đề nghị di chuyển đến một nơi an toàn]
Minami Yuuki liền trèo vào chiếc chăn vẫn còn vương hơi ấm.
[Bắt đầu mô phỏng]
[Số lượt mô phỏng còn lại: 4]
[Đối tượng mô phỏng: Asano Nao]
[Mối quan hệ ban đầu: Yêu đơn phương]
Yêu đơn phương nghĩa là sao? Trong ký ức của chủ nhân cơ thể trước, đúng là có một người cậu ta yêu đơn phương, nhưng đó không phải Asano Nao.
Chẳng lẽ, là Asano Nao đơn phương mình?
Minami Yuuki không thể nào ngờ được, trò mô phỏng yêu đương này lại chứa đầy những tình tiết khó đoán như vậy.
[Bạn mở mắt ra, nhận thấy mình đã xuyên không đến một thế giới song song, tái sinh thành một thiếu niên mười tám tuổi. Sau khi xác định cậu thiếu niên này có vẻ ngoài điển trai, gia cảnh ổn, không mắc bệnh hiểm nghèo, là một cơ thể chất lượng cao, bạn thở phào nhẹ nhõm.]
[Một cuộc đời mới lại bắt đầu, bạn thầm cảm thán, lòng tràn ngập vui sướng.]
[Bạn dành mười phút để sắp xếp lại ký ức của cơ thể này, vừa phấn khích lại vừa có chút hoang mang.]
[Hãy chọn hành động tiếp theo của bạn...]
[1. Mặc đồng phục, đến trường; 2. Nằm lại vào chăn, ngủ tiếp; 3. Mặc thường phục, ra ngoài dạo phố; 4. Mô phỏng tự do]
Mô phỏng tự do? Minami Yuuki nhìn vào lựa chọn cuối cùng, và thử nhấn vào nó.
Một khung thông báo hiện ra.
[Bạn có muốn tiêu tốn 5 lượt mô phỏng để tiến hành mô phỏng tự do không?]
[Mô phỏng tự do: Đưa cơ thể vào trong bối cảnh, là chế độ có độ tự do và độ trải nghiệm cao]
Đắt quá, không kham nổi.
Minami Yuuki đóng khung thông báo, chọn phương án một.
Phương án hai và ba đều là cúp học. Mới xuyên không ngày đầu tiên đã cúp học thì thật quá sa đọa.
Thôi thì đi học vậy.
[Bạn quyết định đến trường xem sao. Bây giờ là 8:03, bạn còn 27 phút nữa, thời gian quá dư dả.]
[Trước khi ra khỏi nhà, bạn phát hiện cả hai bộ đồng phục đều chưa giặt, bạn đành phải chọn bộ sạch hơn để mặc. Điều này khiến niềm vui của bạn vơi đi một chút.]
[May mà căn hộ bố mẹ thuê cho bạn ở gần trường, bạn chỉ mất mười phút đã tới nơi, vừa kịp lúc chuông reo vào lớp.]
[Không một ai bắt chuyện với bạn, các bạn học khác khi thấy bạn đều lờ đi. Bạn cảm nhận sâu sắc được mối quan hệ xã hội tồi tệ của người tiền nhiệm.]
[Ngồi vào chỗ của mình, bạn chọn...]
[1. Chăm chú nghe giảng; 2. Liếc trộm các bạn nữ trong lớp; 3. Liếc trộm các bạn nam trong lớp; 4. Mô phỏng tự do]
Minami Yuuki chọn phương án một.
[Bạn chăm chú nghe giảng ở trường cả một ngày, sau khi về nhà lại tiếp tục học, thu được lợi ích không nhỏ.]
[Kiến thức của bạn đã được nâng cao.]
Cùng với dòng chữ hiện ra, trong đầu Minami Yuuki cũng xuất hiện những hình ảnh ký ức về việc mình đang ngồi trước bàn học, miệt mài đèn sách.
Cảm giác bối rối khi gặp bài khó, sự phấn khích khi giải được nó, và niềm vui sướng khi học lực tiến bộ, tất cả đều ùa vào tâm trí cậu.
Cậu có cảm giác như mình đã thật sự trải qua một ngày học tập vất vả.
Đây chính là "phân cảnh ký ức" mà hệ thống đã nói sao?
Mà khoan, đây chẳng phải là máy mô phỏng yêu đương à? Một ngày cứ thế trôi qua sao?
[Ngày thứ hai, bạn học cả ngày]
[Ngày thứ ba, bạn học cả ngày]
Tim Minami Yuuki hẫng một nhịp, một dự cảm chẳng lành len lỏi trong đầu cậu.
Quả nhiên, trong các mô phỏng tiếp theo, cậu vẫn ở trong trạng thái hai tai không màng chuyện thế sự, một lòng chỉ biết dùi mài kinh sử.
[Bạn đã chăm chỉ học tập suốt một học kỳ.]
[Kết quả thi cuối kỳ được công bố, bạn lọt vào top mười của lớp và top năm mươi của trường. Bạn nghe thấy các bạn học bàn tán về mình, kinh ngạc trước thành tích học tập của bạn. Bạn cảm nhận được niềm vui của việc học.]
[Vào kỳ nghỉ hè, bạn không hề lơ là, dùng tiền tiêu vặt để đăng ký một lớp học thêm.]
[…]
[Sau khi tốt nghiệp, bạn nhận được giấy báo trúng tuyển của học phủ tư lập số một, Đại học Waseda. Bạn có chút tiếc nuối, nếu không phải tốn quá nhiều thời gian cho những việc vặt vãnh hàng ngày, có lẽ bạn đã có thể thi đỗ vào học phủ công lập số một – Đại học Misaki.]
[Mô phỏng kết thúc]
“???”
Yêu đương đâu rồi? Cái gọi là yêu đương đâu? Cứ thế là hết à?
Minami Yuuki không tài nào chấp nhận được, cậu tiếp tục đọc những dòng chữ bên dưới.
[Tổng kết lần này]
[Giai đoạn đã trải qua: Giai đoạn Theo đuổi]
[Điểm số: 1]
[Lời bình: Bạn đã quá tập trung vào việc học, hoàn toàn bỏ qua sự tồn tại của cô ấy]
[Phần thưởng: Bạn nhận được một lượng nhỏ kinh nghiệm học tập]
Cái này nhại lại từ cái trong Vô Hạn Khủng Bố 南 - họ Nam ở Trung Quốc, cũng là Minami