Ix chưa từng chơi trò đuổi bắt nào hồi hộp như này trước đây.
Dù cậu đã từng làm đủ thứ để thể hiện năng lực trước nhân vật chính và các đồng đội của cậu ta, thì đây là lần đầu tiên cậu phải bảo vệ ai đó trong khi bị truy đuổi.
Và việc đó hóa ra cực kì khó.
Không chỉ phải né tránh, bảo vệ cô bé mà cậu còn phải tiếp tục di chuyển.
Ngoài ra –
“Chết tiệt…!”
Ix đột nhiên dừng lại, cậu cúi xuống che đầu Sophie.
Nhiều dao găm vụt qua trên đầu họ rồi biến mất vào bóng tối.
(Chúng nhiều quá… cứ như xuất hiện từ trong hư không vậy. Trời thì tối… mà cái bọn này rốt cuộc là ai chứ?!)
Không có thời gian để phàn nàn.
Ngay cả khi Ix có khả năng chiến đấu cao, thì việc phải chiến đấu với một nhóm người trong khi đang bảo vệ cô bé này cũng hơi quá sức với cậu.
Ngay lúc này, cậu cũng chỉ vừa đủ sức để cố gắng trốn thoát.
(Giá như tôi có thể sử dụng ma pháp… nhưng nếu tôi sử dụng ma pháp thì thiệt hại sẽ rất lớn. Chút ít tiền tiêu vặt của tôi không thể đền bù được!)
Một tên đàn ông mặc đồ đen bất ngờ bước ra từ bóng tối phía trước.
Vừa thấy ánh sáng lóe lên từ con dao, Ix vung tay, vạch ra một đường đỏ khiến hắn ta bốc cháy.
“Chết tiệt! Sao hội mạo hiểm giả ở xa quá vậy…!”
“Chúng ta đang đi tới hội mạo hiểm giả sao!?”
“Tất nhiên rồi! Anh nhận được yêu cầu từ đó –”
“K-không được!”
Sophie kéo mạnh áo của cậu.
“Có quá nhiều người ở chỗ đó…”
“……”
Em ấy nói đúng.
Về mặt logic thì dù thông tin nhiệm vụ không quá chi tiết, nhưng nếu đám truy đuổi biết rõ đến mức nhận ra được cô bé, chắc chắn chúng cũng sẽ đoán ra mục tiêu của nhiệm vụ và phục kích sẵn ở đó.
(Nên đưa em ấy đến đâu đây? Tôi có nên đưa em ấy đến dinh thự của tôi không nhỉ?)
Khi Ix còn đang suy ngẫm về việc đó –
“Cậu chủ không để ý đến phía sau của cậu sao?” (Celestia)
Thịch. Âm thanh của thứ gì đó ngã xuống phát ra từ phía sau cậu.
Cậu quay lại và thấy một tên đàn ông đã ngã gục dưới đất và có một cô gái đang đứng đó với thanh kiếm trên tay.
“…Em là người duy nhất được đuổi theo theo cậu chủ. Làm ơn đừng thu hút những người hâm mộ kỳ lạ như thế chứ” (Celestia)
“Em có thể phàn nàn với tên đẹp trai, hào nhoáng đằng kia thay vì ta được không?” (Ix)
“Hehe, em đùa thôi. Cũng đã lâu rồi mới thấy được sự tốt bụng của cậu chủ, nên cô hầu gái này cũng có chút biết ơn bọn chúng đó” (Celestia)
Khi Ix còn nghiêng đầu khó hiểu, những tên mặc đồ đen khác lại xuất hiện trên mái nhà.
Celestia khẽ thở dài và nói với Ix:
“Haizz… Em đã mong được cùng cậu chủ trốn chạy một cách lãng mạn cơ mà” (Celestia)
Quay lưng về phía Ix và đối mặt với bọn áo đen như thể cô muốn nói: "Để chỗ này cho em".
“Ta sẽ thưởng đàng hoàng cho em sau!” (Ix)
“Vậy chúng ta tắm cùng nhau nhé” (Celestia)
“Đó chẳng phải giống phần thưởng của ta hơn sao?” (Ix)
“Thế cũng được ạ” (Celestia)
Ix nhảy lên mái nhà kế bên, trong khi bế Sophie.
“A-anh có chắc chưa? Còn cô gái ấy thì sao…” (Sophie)
“Không cần lo cho cô ấy đâu. Khi cô ấy tức giận, ngay cả anh cũng không dám cãi lời đâu” (Ix)
Quan trọng hơn, họ không thể tiếp tục chạy vô định mãi được.
Họ cần một điểm đến –
“Vậy… tiếp theo nên đi đâu? Em không phải chỉ chơi trốn tìm không mục đích đấy chứ?” (Ix)
“Nhà thờ ạ”
“Hả!?”
“Em định đi đến nhà thờ! Em nghĩ ở đó thì họ sẽ không làm gì được em…”
Nơi đó không cách quá xa vị trí hiện tại.
Nó còn gần hơn hội mạo hiểm giả, và nếu chạy nhanh thì có thể đến kịp.
Nhưng cũng vì thế mà rất dễ bị phục kích –
“Tất nhiên rồi…”
Khi họ gần đến nhà thờ, những tên đàn ông mặc đồ đen xuất hiện chặn đường như thể kiến ra khỏi lỗ.
“Em cũng nổi tiếng quá đấy? Anh cũng không ngại chia cho em một ít hào quang của mình đâu?”
“Họ đã ở đây rồi sao…?”
“Anh nghĩ lại rồi, anh không thích có fan là đàn ông đâu”
Điểm đến thì ở ngay trước mắt, nhưng kẻ địch cũng đã đến trước.
Từ “quyết đầu” lóe lên trong đầu Ix.
“Cô bé tiểu thư này, em không phiền khi phải làm quả bóng một chút chứ?”
“Hể!?!”
Thắc mắc những gì Ix nói, Sophie thấy những vòm đất đột nhiên bao quanh họ.
“A-anh trai ơi???...??”
“Vé một chiều bay thẳng tới nhà thờ, chuẩn bị đi nào! Cứ để tên nhân vật chính kia cùng chia sẽ phần thiệt hại này vậy!” (Ix)
Lúc ấy, Sophie không thể biết được.
Ix, với khả năng tương thích ma pháp vượt trội, có thể chịu được nhiệt dễ dàng.
Mái vòm đất được tạo ra chỉ để bảo vệ Sophie.
Thế nên, cô không thể thấy được bên ngoài.
Cô không biết chuyện gì đang xảy ra –
“Cái quái gì thế kia!!? Một tên khổng lồ đỏ!?”
“Chết tiệt, chuyện này thật điên rồ!”
Một tên khổng lồ màu đỏ đen xuất hiện bên cạnh Ix, chiếu sáng cả khu vực xung quanh.
Sức nóng lan tỏa khiến những kẻ mặc đồ đen phải lùi lại.
Trước khi chúng kịp phản ứng, gã khổng lồ vung thanh kiếm khổng lồ như vung gậy golf.
Vòm đất bao quanh Sophie và Ix bị đánh văng lên và đâm thủng mái của nhà thờ.
“!!!???”
Bị văng đi, Sophie chỉ có thể hét lên trong lòng.
Nhưng nhờ được Ix ôm chặt bảo vệ, cú va chạm không gây tổn thương gì nghiêm trọng.
Từ từ, tầm nhìn của cô bé sáng dần.
Nhưng mà –
“N-này… tiểu thư này, phần còn lại để em lo nhé?”
Nghe thấy giọng Ix từ phía trên, Sophie mở mắt và thấy các hiệp sĩ mặc giáp trắng đang bao vây họ, rút kiếm ra.
“Này, em phải giải thích rõ ràng, không thì vào tù là cái chắc đấy”
“E-em sẽ không để chuyện đó xảy ra đâu! Mọi người, hạ kiếm xuống đi!”
Cảnh tượng kết thúc bằng việc tên anh hùng phản diện cứu cô bé đứng giơ hai tay đầu hàng, với nụ cười gượng gạo trên mặt… trông vô cùng đáng thương.