When the Villainous Noble Embraced His Role and Broke the Doom Flags with ‘Power’, He Unexpectedly Became a Hero to the Heroines

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ore no Osananajimi wa Main Heroine Rashii

(Đang ra)

Ore no Osananajimi wa Main Heroine Rashii

3pu

Có ai muốn tôi dịch cả Light Novel không :3

6 28

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

85 863

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

(Đang ra)

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

Aisu no hito

Kí ức từ quá khứ xa xôi, lời hứa đã trao nhau với những người bạn thời thơ ấu.――“Nếu tớ nhận được giải thưởng, mấy cậu hãy trở thành vợ tớ nhé.

114 945

WN - Chương 30

“Hmm, ra đó là chuyện đã xảy ra sao”, Alice nói, trong khi cô đang ăn bữa trưa một cách đáng yêu, tạo nên một bầu không khí yên bình. Đây là một buổi chiều yên tĩnh trên sân thượng.

Ix và nhóm của cậu đã làm điều hiếm có đó là đi đến học viện từ nhà thờ. Ix kể cho Alice toàn bộ câu chuyện, nhấn mạnh rằng cậu đã nhận được nhiều sự giúp đỡ.

“Tôi cứ thắc mắc vì sao cậu lại đi học từ phía nhà thờ, giờ thì tôi hiểu rồi”

“Chủ yếu là vì cô em gái dễ thương của tôi”

“Em gái?”

Hình ảnh của Sophie hiện lên trong đầu Ix. Sáng nay, khi cậu chuẩn bị đi học, cô bé kéo tay áo cậu với ánh mắt van nài: “Đừng đi…” và vì thế, gần trưa cậu mới đến học viện. Cũng vì vậy, Ix và các cô gái đi cùng đã trở thành tâm điểm của sự chú ý. Sau khi bị các giáo viên la mắng nhẹ nhàng, họ mới được yên ổn ngồi đây.

“Đừng lo… chỉ là tôi có một cô em gái dễ thương và cô bé ấy đã cãi nhau nhẹ với Celestia thôi”

“Nhẹ thôi á?”

Thực tế, đó là một cuộc cãi vã khá gay gắt giữa Ix, người không thể phớt lờ lời nài nỉ của em gái, và Celestia, người hét lên: “Anh nghe lời con bé đó hơn em sao!?”

“Ừ thì, nếu vậy thì tôi hiểu rồi”

“Hiểu rồi?”

Alice liếc ra phía sau lưng Ix.

‘Tôi muốn đút cho anh hùng ăn! Celestia, sao cô lúc nào cũng bám lấy anh ấy vậy!’ (Emilia)

‘Không! Tôi đã nói là không! Phục vụ chủ nhân là đặc quyền riêng của hầu gái, không có chỗ cho nữ chính mới nào hết!’ (Celestia)

‘Bình tĩnh lại đi cả hai người! Mọi người xung quanh đang nhìn đó—’ (Clare)

‘Im đi đồ quần lót chấm bi!’  (Celestia)

‘T-Tại sao cô luôn biết tôi mặc đồ lót màu gì chứ!?’ (Clare)

Đó là hai người họ (cộng thêm quần lót chấm bi) đang cãi nhau kịch liệt.

“…Giờ thì tôi hiểu tình hình rồi”

“Cô thật giỏi khi có thể hiểu nổi điều này đấy”

“Nhưng điều đáng lo hơn là bọn chúng đang bắt đầu nhắm thẳng vào chúng ta

“Lo lắng sao?”

“Ừm, ý tôi là nhóm giáo phái đó

Alice đặt hộp cơm xuống và ngước nhìn bầu trời, thở dài.

“Cuộc sống của những dân thường… việc lo lắng cho điều đó cũng là việc hiển nhiên thôi, nhưng theo góc nhìn của một thương nhân, vấn đề xung đột mới là vấn đề đau đầu”

“Vậy sao?”

“Ừm, chiến tranh còn làm tăng nhu cầu thực phẩm và vũ khí, giúp thương nhân kiếm lời. Nhưng xung đột không phải chiến tranh thì chỉ toàn gây thiệt hại. Ví dụ, đánh nhau trong thị trấn có thể phá hủy cửa hàng, hoặc khiến người ta túng quẫn tới mức đi cướp bóc”

Chiến tranh thường được tiến hành bởi một quốc gia hoặc lãnh chúa, mặc dù hạn chế nhưng nguồn tiền vẫn đến từ các nguồn hợp pháp. Dù là chiến tranh nhưng vẫn có các quy tắc đạo đức. Mặt khác, các tranh chấp, xung đột thì không có những hạn chế đó. Nhu cầu phát sinh nhưng chưa chắc được đáp ứng bằng tiền bạc. Ngoài ra, các thiệt hại lan rộng không được bồi thường, người chịu thiệt chỉ có thể âm thầm chịu đựng.

“Chỉ là góc nhìn của một thương nhân thôi nhé. Còn cá nhân tôi thì mong mọi thứ sớm kết thúc để không ai phải khóc cả”

“…Cô đúng là một nữ chính đấy”

“Nữ chính?”

Ix nghĩ, mắt vẫn dõi theo Alice đang nghiêng đầu dễ thương.

(Mình cũng muốn mọi thứ kết thúc nhanh… cả vụ bảo vệ Emilia nữa…)

Trong game, nhóm giáo phái có xuất hiện, nhưng theo cốt truyện thì lại khá mơ hồ. Chúng đột nhiên tấn công các nữ chính, và sau khi đánh bại được tên trong giống ‘boss’, thì vấn đề nhà thờ đã được giải quyết. Không biết nên làm gì trong cái thực tế không rõ ràng này chính là nhược điểm khi thế giới game trở thành hiện thực. Chúng tôi hiện giờ chỉ có thể chờ khi chúng xuất hiện một lần nữa. Đó chính xác là tình cảnh hiện tại.

“Nhưng mà, ‘sự vắng mặt của Thần’ sao…”

“Hử? Có chuyện gì sao?”

“Không có gì đâu, tôi chỉ đang suy nghĩ linh tinh thôi

Alice nhìn Ix rồi chậm rãi mở lời:

“Ix, cậu có tin vào Thần linh không?”

“Ờ… chắc là có?”

Nếu không thì tôi đâu có được tái sinh. Tôi đã trải qua những điều chỉ có Thần mới làm được, nên nếu bắt buộc phải chọn thì tôi sẽ gật đầu. Nhưng Alice, người không có những trải nghiệm đó, chỉ mỉm cười gượng gạo.

“Tôi không muốn nói thế này trước mặt Thánh nữ, nhưng… tôi không tin là có Thần đâu”

Cô thì thầm nhẹ nhàng.

“Tôi có thể hỏi tại sao không?”

“Ừm… nhưng lý do đơn giản lắm nhé?”

“Lý do đơn giản thì ai cũng có mà, cũng đâu phải thuyết trình nghiên cứu gì đâu”

“Cũng đúng”, Alice đáp, liếc nhìn cảnh cãi nhau đằng sau, nhất là Emilia, rồi lại cười gượng.

“Nếu có Thần thật, tôi không nghĩ ông ấy lại để những cô gái tôn thờ ông ấy phải chịu đau khổ như thế này”

Tớ hiểu cô ấy muốn nói gì. Đó là một góc nhìn cực đoan, có người sẽ thấy là bất kính, nhưng cũng sẽ có người đồng cảm.

Đây chỉ là tuyên bố của một cô gái. Nghe thấy vậy, Ix không khỏi bật cười.

“Ha ha, không sai đâu!”

“Này, cậu cười cái gì đấy?”

“Xin lỗi, nhưng nếu cô dư năng lượng như vậy thì đổ dung nham lên đầu Thần hộ tôi nhé!”

“Chuyện đó quá đáng lắm, tôi sẽ bị phạt mất! Dù tôi đang tự mâu thuẫn với bản thân mình luôn đấy!”

Không giống Alice, Ix tin vào Thần. Nhưng như Alice nói, nếu để những cô gái đáng yêu gặp phải những nguy hiểm như thế, thì chẳng khác nào Thần không tồn tại cả. Đúng là khốn nạn mà. Những tên phản diện đó vẫn hung hăng nhan nhản ngoài kia, là bằng chứng cho thấy bản chất con người đã bị méo mó, vặn vẹo. Và –

“Đừng lo, tôi cũng ghét Thần lắm”

“Tôi chưa từng nói là tôi ghét Thần mà!?”

Ix thực sự muốn đấm vị Thần đã đưa cậu đến thế giới này. Vì nhiều lý do.