“Một sự kiện giao lưu sao?”
Sau khi kết thúc buổi học, trong khu vườn ở bên trong khuôn viên nhà thờ, Ix đang vung kiếm trong khi cởi áo, nghiêng đầu tò mò.
“À, chủ nhân không nghe được chuyện đó vì lúc đó ngài đang phải nghe khiển trách trong 2 tiếng mà”
“Tôi vẫn còn khó chịu vì có mỗi tôi phải chịu phạt đấy”
Clare, người đã trở thành người hầu của Ix để tìm ra bí mật về sức mạnh của cậu, cũng đang luyện kiếm ở gần đó.
“Có rất nhiều học viên mới nhưng lại không có quá nhiều cơ hội để tương tác với nhau. Nên học viện quyết định sẽ tổ chức một ngày mà các lớp và hầu hết giáo viên sẽ nghỉ hôm đó, để các học viên năm nhất có thể tự do giao lưu với nhau. Không có tiết học nào cả, nên có thể thoải mái giao lưu với bất kì ai mà ngài thích”
“Hmmm”
“Tất nhiên là vẫn sẽ có một số giáo viên và nhân viên an ninh để đảm bảo an toàn và xử lí các rắc rối có thể xảy ra. Đối với các quý tộc thì đó chính là cơ hội rất tốt”
Không phải quý tộc nào cũng đi theo con đường trở thành một hiệp sĩ hoặc pháp sư. Nhiều người sẽ đảm nhận các vai trò quan trọng trong vương quốc, thừa kế các tước hiệu gia tộc. Vì thế, việc hình thành các mối quan hệ trong cộng đồng quý tộc ngay từ bây giờ sẽ rất có ích trong tương lai. Sự kiện này chính là cơ hội tuyệt vời với những người nghĩ đến tương lai sau này.
“Nghe có vẻ chẳng liên quan gì đến tôi nhỉ”
“…Ngài cũng nên nghĩ đến tương lai của mình đi chứ”
“Để tôi hỏi cô câu này nhé: cô nghĩ ai sẽ muốn kết bạn với tôi vậy?”
“Nếu ngài bỏ con mắt của mình ra thì có thể sẽ có người muốn kết bạn đó”
“Nếu đã khó nói thì đừng có nói ra chứ!”
Clare tiện miệng xúc phạm ngoại hình của Ix.
“Nhân tiện, dạo này kiếm thuật của cô có tiến bộ đấy”
Tư thế vững chắc, các đòn chém không hề rối loạn.
“Thì tôi cũng đang bám theo cái chế độ huấn luyện điên rồ của ngài mà. Không tiến bộ mới lạ”
“Vẫn còn thiếu mười nghìn lần vung kiếm nữa”
“Lại thêm một ngày đau cơ nữa rồi”, Clare lẩm bẩm, mắt nhìn xa xăm.
“Ô kìa, chăm chỉ ghê nhỉ”
Lúc đó, một người phụ nữ xuất hiện ở lối vào khu vườn. Mái tóc bạch kim óng ả tung bay trong gió đêm, hiện cô mặc đồ ngủ thay vì trang phục nữ tu như thường lệ. Hình ảnh ấy đẹp như tranh vẽ, khiến Ix vô thức nhìn chằm chằm. Còn Clare thì ngừng tập và quỳ gối xuống.
“Thật vinh hạnh khi được gặp người, Thánh nữ!” (Clare)
“Hehe, hãy ngẩng đầu lên đi. Tôi không thích mấy kiểu lễ nghi như vậy đâu” (Ulmirea)
“…Vâng ạ” (Clare)
Clare đã từng gặp Sophie và Emilia, nhưng đây là lần đầu cô gặp Ulmirea, nên cô mới lập tức quỳ xuống. Với lời nói nhẹ nhàng của Ulmirea, Clare ngẩng đầu lên và có ấn tượng khá tốt với Ulmirea.
“Thế điều gì đã mang cô đến đây vậy Thánh nữ? Tôi cứ nghĩ là Celestia đang lén lút nhìn tôi đang cởi trần chứ” (Ix)
“Celestia đang chơi bài với Emilia, cá cược xem tối nay ai sẽ được ngủ với ngài đấy” (Ulmirea)
Ix bất ngờ trở thành chủ đề cá cược. Cậu hơi khẽ giật má.
“Còn Sophie thì sao?” (Ix)
“Chắc đang ở bếp, làm bánh cho mấy người thợ đang sửa lại mái của nhà thờ” (Ulmirea)
“Đúng là một cô bé ngoan” (Ix)
Cô em gái Ix mới nhận gần đây thật tuyệt vời. Chắc con bé cảm thấy mình có lỗi vì làm hỏng mái nhà khi được Ix cứu, nên mới làm bánh để xin lỗi. Dù chẳng ai trách móc gì, Ix vẫn tập trung rèn luyện như không có gì xảy ra. Nước mắt cậu suýt trào ra.
“Dù sao thì, Thánh nữ đến đây có chuyện gì ạ?” Clare nghiêng đầu hỏi.
“À thì… Tôi muốn biết thêm về ngài Ix. Dù sao thì… ngài ấy cũng là người mà tôi sẽ gắn bó trong tương lai…” (Ulmirea)
“…Chủ nhân này” (Clare)
“Hả? Ánh mắt gì thế kia, hiệp sĩ quần lót hồng? Học cái kiểu nhìn đó từ Celestia à? Đừng học theo mấy trò kỳ quặc đó chứ” (Ix)
“….” (Clare)
“Này, cái phản ứng đỏ mặt thường thấy đâu rồi?” (Ix)
Lại một lần nữa, chủ nhân này lại khiến phụ nữ sa vào lưới tình. Clare lúc này quan tâm đến sự đào hoa của chủ nhân mình hơn là việc cậu biết màu đồ lót của cô.
“Ahem! Nhưng mà hai người cũng chăm chỉ thật đấy. Dù đã học tại học viện cả ngày mà hai người vẫn tiếp tục luyện tập đến tận giờ này” (Ulmirea)
“Tôi muốn trở nên mạnh hơn nữa, nên mới học theo chủ nhân. Ngài ấy vung kiếm thì tôi cũng sẽ vung kiếm” (Clare)
“Hehe, sau này cô sẽ trở thành một kiếm sĩ xuất sắc đấy” (Ulmirea)
Còn ngài Ix thì sao nhỉ? Ulmirea đưa mắt về phía cậu. Cậu đáp lại một cách bình thản –
“Để bảo vệ những thứ quan trọng với mình, thế nên tôi phải trở nên mạnh hơn nữa” (Ix)
“Bảo vệ sao?” (Ulmirea)
“Ừ. Nếu không mạnh mẽ hơn, thì tôi không thể bảo vệ được những thứ quý giá với mình” (Ix)
Lời nói của cậu vô cùng chân thành. Ix đã rèn luyện không ngừng để phá vỡ định mệnh nghiệt ngã, và quyết tâm ấy sẽ không bao giờ thay đổi. Ánh mắt cậu nhìn thẳng về phía Ulmirea. Nghe cậu nói vậy, má Ulmirea đỏ bừng và cô cúi đầu xuống.
(Ngài ấy… trân trọng mình đến vậy sao?)
Trong khi đó, Clare nhìn cảnh đó và vỗ tay như thể vừa hiểu ra điều gì đó.
(Giờ thì mình đã hiểu ngài ấy sát gái thế nào rồi)
Chủ nhân của cô đơn giản là… thiếu kỹ năng giao tiếp. Với quyết tâm dạy cho Ix cách ăn nói cho đàng hoàng, đôi mắt của Clare bừng lên ánh sáng quyết tâm.