Asaka lờ đi những gì mà tôi nói và tiếp tục nói về bản thân mình.
"Asaka nee-chan, em phải trở về phòng mình để còn làm bài tập."
Với 1 khuôn mặt rầu rĩ, Tôi bước vào phòng mình. "Thom!" cánh cửa bị tôi đóng 1 cách mạnh tay, dường như thể hiện cho sự không vui vẻ của tôi dành cho chị Asaka .
Bây giờ Asaka đang chú ý vào phản ứng của Hiroto.
"1 ototo-kun tức giận thật sự rất dễ thươnggggggggggg~ dễ thương dễ thương dễ thương dễ thương...." cô ấy nói
Asaka lờ đi sự bừa bộn của bữa ăn tối trên bàn ăn cũng như là thức ăn còn vương vãi ở trên sàn, cô ấy bước vào trong phòng mình, cả 4 bức tường không còn 1 ngóc ngách nào đều phủ kín những bức hình về Hiroto nào là bức về Hiroto đang ăn, đang ngủ và thậm chí là cả đang tắm nữa. Những bức ảnh được sắp xếp với những góc không cân xứng với nhau, thể hiện rằng Asaka đã bí mật lấy nó trước khi đem vào trưng bày trong phòng mình. Asaka sau đó ngồi ngay trước mặt bộ PC, dùng chiếc điện thoại của cô ấy để rồi với 1 ánh nhìn trìu mến nhìn qua những bức ảnh về Hiroto đang ăn, cô ấy nở 1 nụ cười quyến rũ mỗi khi làm việc này.Sau khi duyệt qua 100 bức ảnh về Hiroto, Asaka sau đó bật bộ PC của mình lên và ấn vào 1 ứng dụng nào đó. Nó mở ra và thể hiện toàn bộ hình ảnh camera của phòng ngủ Hiroto , bao quát hết toàn bộ căn phòng, 360 độ không 1 góc chết. Trong khi đang giám sát, Asaka huýt sáo về 1 bài hát về năng lượng ototo-kun :
"Ototo-kun~ ototo-kun~ ototo-kun thật dễ thương và dễ thương, dễ thương và dễ thương~ eehh, ototo-kun không hề làm bài tập mà lại nằm trên giường và ngủ...không...em ấy không thể nào lừa dối mình được,không....nó không hề giống với tưởng tượng ......tưởng tượng...tưởng tượng...tưởng tượng....."
Tay trái của cô nắm chặt gấu váy của mình và bóp lấy “lòng tốt” vĩ đại của cô ấy trông thật khiêu khích , bởi vì cô ấy cắn vào môi mình quá mạnh , nó đang chảy máu...nhưng cô ấy không quan tâm...ánh mắt trống rỗng đấy đang xoáy sâu vào con dao làm bếp mà cô ấy đang đặt ở ngay bên con chuột bàn phím.
----------------------------- cùng lúc đó ----------------------------
Sau khi vào trong phòng, tôi nằm lên giường, suy nghĩ về những điều mà chị Asaka nói trước đó, những điều mà khiến tôi đỏ hết cả tai vì xấu hổ và tức giận.
"Asaka nee-chan, sao chị có thể nói ra mấy câu đấy chứ,thậm chí chúng ta chỉ là chị em họ thôi, vẫn cùng 1 huyết thống với nhau nên làm sao có thể cưới nhau được..."
Vào khoảnh khắc đó, bụng tôi kêu lên tiếng "gu-lu~", trước khi tôi nhớ ra rằng mình chưa ăn gì tối nay cả, nhớ rằng tôi đã sặc cơm mà bắn hết vào mặt chị Asaka, nhớ rằng tôi đã hất nó ra sàn ... nó chắc chắn đã được chị Asaka dọn dẹp hết rồi.
"Aahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh mình đói quá, quên đi, đi ngủ là cách tốt nhất, bởi vì mình sẽ cảm thấy không đói khi đi vào giấc ngủ." sau 1 ngày đầy mệt nỏi ở trường, tôi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Những tia nắng đã chiếu thẳng vào mặt tôi... có vẻ là đã trưa rồi... vẫn còn đang choáng váng, tôi cố gắng duỗi cánh tay của mình nhưng hình như nó chạm phải cái gì đó vừa mềm vừa nảy thì phải.
"Aah, Asaka nee-chan, sao chị lại ở trên giường em?" tôi bối rối, chả lẽ vẫn còn đang mơ?
"Thực ra chị muốn đánh thức ototo-kun dạy, nhưng khuôn mặt ototo-kun khi đang ngủ đáng yêu quá, chị không thể nào chịu được nên đã quyết định ngủ cùng em đó~" cô ấy nói
Tôi liếc nhìn thấy đồng hồ treo trên tường,nó đang chỉ đang là 11.20am.
"Vậy Asaka nee-chan đã xem em ngủ từ tận lúc sáng đến bây giờ?" tôi hỏi
"Đúng thế đó, tất cả là tại ototo-kun đáng yêu quá đóoooo~" chị Asaka bĩu môi nói. Chết tiệt, hành động của chị ấy quá đáng yêu, tôi nhanh chóng rời mắt ra khỏi chị vì thấy chị để hở 3 cái cúc ở bộ đồ ngủ... vì rằng tôi cao hơn chị Asaka,tôi có thể nhìn thấy rõ những gì bên trong bộ đồ ngủ, khiến tôi cảm thấy 1 dòng ấm ấm chảy ra ở mũi tôi...tôi nhanh chóng đẩy chị Asaka ra và chạy 1 mạch đến nhà vệ sinh.
"Chảy máu mũi vào buổi sáng sớm chắc chỉ là phản ứng tự nhiên thôi nhỉ..."tôi lẩm bẩm và thật sự không muốn thừa nhận rằng tôi bị vậy là do chị ấy, tôi cố gắng đổ lỗi là do thời tiết ẩm ướt mới khiến tôi như vậy.Sau khi không còn chảy máu mũi,khi tôi đang xúc miệng trong nhà vệ sinh thì có tiếng chuông điện thoại. Quay về phòng để kiểm tra, đó là cuộc gọi của Yamazaki. Tôi nhấc máy nghe điện và nghe những điều biến thái từ mồm nó:
"Hiroto, nhanh ra ngoài chơi với tao, có nhiều gái xinh lắm !!." nó nói
"Okayokayokay." tôi đáp
Sau khi nghe Yamazaki nói rằng có gái xinh ở bên ngoài đi chơi cùng, tôi cảm thấy máu trong mình đang sục sôi , tôi thuộc kiểu thích ở 1 mình hơn, nên tôi chưa từng ở bên cạnh 1 cô gái nào lâu hơn chị Asaka hằng ngày, do đó tôi sẽ không bao giờ để lãng phí cơ hội này trong đời. Tôi hỏi địa chỉ từ Yamazaki và thấy nó thực ra đang ở tiệm sách Four-Corner , trước khi nó đổi ý,và không quên mang theo chiếc điện thoại trước khi ra khỏi nhà.
"Ototo-kun, em đi đâu đấy? Chỉ đã hoàn thành xong bữa trưa rồi, có muốn ăn không?" chị ấy hỏi
Tôi đáp:
"Em không thực sự đói lắm ,em đi chơi đây."
"Đi chơi ? Người đi cùng là nam hay nữ?" chị ấy nghi ngờ cất tiếng hỏi.
"Là nam......là thằng Yamazaki ." tôi đưa lịch sử cuộc gọi ra trước mặt chị Asaka.
Asaka nhìn tôi 1 cách đầy sự nghi ngờ...nhưng tôi không nói dối, thực tế, tôi thực sự là đi gặp thằng Yamazaki, tuy nhiên tôi thì lại không nói thêm rằng sẽ có nhiều đứa con gái đi cùng lúc ấy. Chị tiếp tục nhìn chằm chằm vào màn hình mà không nói 1 lời nào, làm bầu không khí trở nên khá là ngượng ngùng, khiến tôi vô thức xoa vào phía sau tai mình.
"Được rồi , em đi đây!" tôi đáp
"Nhớ về nhà sớ-" không đợi chị ấy nói xong, tôi nhanh chóng chuồn ra khỏi nhà, bắt 1 cuốc taxi đi đến tiệm sách Four-Corner .
Asaka dán chặt đôi mắt đầy trống rỗng vào chiếc xe taxi đang dần biến mất, trước khi chạy vào phòng tìm một chiếc áo khoác rộng thùng thình có thể che kín cả khuôn mặt người. Cô lục túi trong và thấy một thiết bị theo dõi cỡ lòng bàn tay.nó thể hiện là 1 dấu chấm đỏ.Lặng nhìn chấm đỏ đang dần dần xa khỏi ngôi nhà này, đôi mắt của Asaka càng trở nên trống rỗng hơn
"Ototo-kun~ Em sẽ không tin vào bộ quần áo mà em đang mặc đâu, chị đã đặt vào đó 1 cái thiết bị theo dõi nhỏ vào trong đấy và khi em cảm thấy lo lắng em sẽ xoa vào tai của mình, không có điều gì mà chị lại không biết cả...1 bí mật của ototo-kun thật sự rấttttt dễ thươnggggg, Hahahahahahahahaahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahaahahahahahahahahahahahaahaahahahahahahahahahahahaaa..."
Asaka cười điên loạn ,tiếng cười đó vang vọng khắp phòng…….
Tôi đang ngồi ở trong xe bỗng dưng cảm thấy 1 sự đe dọa nhẹ xảy ra ở đâu đó, tôi quay người lại để xem thì mọi thứ vẫn vậy... chắc là tưởng tượng thôi nhỉ................
Sau khi trả tiền,tôi xuống xe và ngó quanh xem có gái xung quanh tiệm sách Four-Corner không.
"Aahh!!!! "
Ngay lập tức,1 bàn tay đạp mạnh vào vai tôi khiến tôi bất giác giật mình,quay sang thấy thằng Yamazaki , nhưng tôi không có cơ hội để càu nhàu với nó vì phía sau nó, có một cô gái đang ôm chặt một cuốn sách trước ngực bằng cả hai tay, khi thấy tôi liếc nhìn cô ấy, cô ấy ngại ngùng giơ cuốn sách lên để che đầu.
"Oioioi, Yamazaki, gái đâu rồi, sao chỉ có 1 thế này, mà trông cô ấy khá là xấu hổ, thậm chí cô ấy còn mặc đồng phục trường chúng ta, mà...cảm giác tao thấy quen lắm,gặp đâu rồi."
"Heh heh, thật ra , có nhiều gái xinh ở đây.............. rồi, rồi, là thầy muốn tao và Miwa-san chọn tài liệu học tập, nhưng việc tao và cô ấy ở ngoài cùng nhau khiến tao hơi ngại, nên tao gọi mày lại, tao sợ mày từ chối nên đã nói dối. Và tất nhiên mày sẽ thấy cô ấy quen quen, cô ấy là bạn cùng lớp của chúng ta, xếp hạng 2 của trường nhưng lại ngủ gật trong lớp hàng ngày, Miwa-san còn trong sáng hơn mày nữa~" Yamazaki cười khúc khích nói.
"Ohh, chà...chào Miwa-san, và chết tiệt thằng Yamazaki, mày hiểu tao sẽ như thế nào khi mày lừa tao rồi mà, nên lại đây thằng chó, tao cho mày chết."
Sau khi chào Miwa-san, trong khi vật thằng Yamazaki, tôi không để ý rằng Miwa-san nhìn trộm 1 cách lén lút qua những quyển sách mà cô ấy đang cầm chặt, nhìn chằm chằm vào tôi với 1 ánh nhìn đầy sự khát khao mãnh liệt.
"Rồi, rồi, vào tiệm sách, Tao cũng đang cần tìm tài liệu học tập ,mày biết mà" nó nói
Tôi dừng vật thằng Yamazaki sau khi nghe nó nói như vậy, chúng tôi sau đó đi đến tiệm sách cùng Yamazaki với tôi đi đầu,và Miwa-san ở hàng cuối,khuôn mặt cô ấy bị sách mà cô ấy đang cầm che đi, nên tôi không biết hiện tại cô ấy đang nghĩ cái gì nữa.
"Hiroto, Tao đi vào tìm tài liệu, chờ ở đây cùng Miwa-san 1 lúc thôi." nó nói
"Mmh...."
Toi không phản hồi gì, nhưng gật đầu đồng ý nó. Nhìn sang Miwa-san, cô ấy gật đầu, và khi cô ấy nhận ra tôi đang nhìn cô ấy, cô ấy cúi đầu xuống đọc 1 cách e thẹn.
”Thật là 1 cô gái e thẹn" , tôi nghĩ.
Rảnh rỗi, tôi nhìn xung quanh tiệm sách , và nhận ra rằng sự bày trí ở đây chú ý vào chi tiết, có 1 khu vực dài phục vụ đồ ăn cho người đọc sách 1 cách miễn phí, bàn ở trong khu vực này đều được đặt 1 chậu hoa. Có thể thấy chủ tiệm thật sự đặt cả tâm huyết vào đây... tôi chuyển sang chú ý cô ấy thì thấy Miwa-san đang giữ cuốn <Dead or Alive> và đang có dự định đọc nó.
"Miwa-san, có vẻ như cậu thích đọc tiểu thuyết của ngài Yamaguchi Masaya, huh?" tôi cố gắng bắt đầu cuộc trò chuyện với cô ấy.
"Mm.......................Liệu Hiroto có thích đọc tiểu thuyết trinh thám nhiều không?" cô ấy nói
"Yeah, truyện đó để lại ấn tượng sâu sắc với tớ, nó đã phá bỏ mọi sự ràng buộc tầm thường về 1 bộ trinh thám. Mặc dù thỉnh thoảng có 1 vài giả thuyết khá khó để hiểu hết, nhưng tổng thể cốt truyện của nó nhìn chung là khá tốt."Mặc dù tôi khá tò mò tại sao cô ấy lại gọi bằng tên của tôi , vì bình thường người lạ sẽ gọi tôi là Hiroto-san, miễn cưỡng thì bạn thân thiết của tôi gọi tôi là Hiroto, nhưng tôi đã không hỏi cô ấy, vì chắc chắn điều đó sẽ khiến 1 cô gái đầy tự ti này sẽ cảm thấy cực kì xấu hổ.
Thấy Miwa-san liên tục lặp lại việc muốn có bộ tiểu thuyết ấy, và rồi cô ấy đặt nó xuống, muốn cùng tôi đi ra ngoài chờ Yamazaki, điều này làm tôi cảm thấy tò mò.
"Miwa-san, chuyện gì vậy?"
"K-không.......không gì cả, chỉ là tớ cảm thấy vui khi Hiroto đề xuất cho tớ bộ đấy, nhưng tớ thì lại không mang đủ tiền trong người................"
Miwa-san ngay khi nghe những điều cô ấy nói về mình cho tôi, cô ấy trở nên đỏ ửng mặt, cô ấy lẩm bẩm về lí do, nhưng chắc là do sự xấu hổ, giọng cô ấy dần dần trở nên nhỏ lại.
Tôi giữ im lặng 1 lúc lâu , trước khi cầm lấy cuốn tiểu thuyết ấy, đi đến quầy thu ngân để trả tiền và rồi đưa cuốn sách vào tay cô ấy điều này khiến cô ấy trở nên tái mặt.
"Hiroto,cậu làm gì vậy?"
"Vì cậu thích nó nên là tớ mua tặng cậu thôi."
"Tớ không thể......ba tớ nói tớ không nên nhận quà từ người lạ mặt." Miwa-san áy náy nói với tôi với 1 biểu cảm lo lắng trên khuôn mặt, có lẽ là do sự áy náy đó,nước mắt bắt đầu chảy xuống dưới gọng kính của cô.
"Đây là lần giới thiệu đầu tiên của tớ cho người khác , nên để tớ tặng cho Miwa-san, vì tớ sẵn sàng trả tiền cho nó, nếu cậu không muốn nó tớ sẽ thất vọng đấy,cậu hiểu không"
"Cảm ơn Hiroto......Tớ sẽ không làm cậu cảm thấy thất vọng......lần tới tớ sẽ trả ơn cậu......" Sau khi nghe lời tôi, Miwa-san chấp nhận cuốn tiểu thuyết , điều này khiến tôi xoa đầu cô ấy, điều này càng khiến cô ấy càng trở nên đỏ mặt hơn. Bất thình lình, tôi cảm nhận được 1 cơn rùng mình, y như lúc ở trên xe, nhưng lại 1 lần nữa….khi qua đầu lại, tôi lại chả thấy gì nữa.
"Hiroto,có chuyện gì vậy?"
"Không có gì cả , có lẽ chỉ là chóng mặt tí thôi" tôi đang cố gắng đưa ra lời biện hộ thì thằng Yamazaki thình lình đi ra từ trong tiệm sách, trông như nó đã hoàn thành xong việc tìm nguồn tài liệu học tập rồi.
Vì vậy ở ngay trước cửa hiệu sách, chúng tôi chia tay nhau.
"Hiroto và Miwa-san, tớ sẽ chuyển nó tới thầy , các cậu về nhà trước nhé" có lẽ bởi vì nó không muốn chậm trễ nhiệm vụ mà thầy giao cho nó, Yamazaki nhanh chóng chuồn vội, để tôi và Miwa-san ở lại .
"Nếu nhà của Miwa-san xa quá, tớ có thể đưa cậu về nhà, chà,sau tất cả,đó chính là trách nhiệm của mọi thằng con trai là bảo vệ con gái."
"Không sao,tớ ổn, tớ ổn." Miwa-san nắm chặt tay cô ấy, và nhanh chóng rời đi mà không để lại lời chào nào. Lặng nhìn hình bóng Miwa-san's khuất dần về phía đường chân trời, tôi quyết định trở về nhà, và khi tôi về dến nhà ,trời đã tối rồi.
"Tadaimaa."
Mở cửa ra, Tôi thấy chị Asaka đang đứng ở bên cạnh cửa và đang chờ đợi tôi trở về nhà.
"Ototo-kun, hôm nay em vừa đi hú hí với cô gái nào sáng nay ?"
"Yeah, ha-....................uh, cái gì cô gái nào, hôm nay em đi cùng với Yamazaki." Whew, phải nói rằng tôi cảm thấy rất vui vẻ trong chuyến đi này.
"Ototo-kun vẫn không muốn thú nhận với chị à?" Asaka liền đưa ra các bức ảnh từ trong túi và thả nó xuống sàn, Tôi nhặt nó lên và nhận ra rằng nó là bức được chụp lúc tôi đang xoa đầu Miwa-san.
"Asaka nee-chan, chị theo dõi em đấy à?"