Watashi, Nouryoku wa Heikinchi de tte Itta yo ne!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

26 156

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

7 26

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

35 222

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7448

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 178

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 173

WN - 103: Đến Hermolt

============

103: Đến Hermolt

=============

Sau khi “xử lý” xong thú nhân, Xích Thệ và 18 người bình yên ra khỏi rừng và lên con lộ chính đi tới trấn Hermolt.

Tuy gọi là đường chính thế thôi, song nó chỉ là một con đường núi nhỏ đủ cho một xe ngựa kéo đi qua, và để cho 2 xe tránh nhau, bạn phải dùng khoảng trống di tản ở một số chỗ nhất định.

Đầu tiên, mọi người không lên kế hoạch ở lại [ngôi làng trước rừng] để khỏi dính líu tới dân làng.

Hiện tại, họ đã không cần lo về thú nhân truy đuổi.

Mà họ đã dành nhiều thời gian để xử lý thú nhân, nên nếu họ ghé ở làng, họ sẽ trễ việc tới trấn Hermolt khi trời tối. Đó là vì sao họ không dừng lại.

Và chẳng ai than phiền về điều này.

“Phải chi có một tù binh chiến tranh…phải chi có ít nhất một người, tiền thù lao có thể….”

“Trời ạ, thôi tôi hiểu rồi.

Các cô đã bắt được tù binh nhưng đành thả họ vì để có lợi cho chúng tôi!

Tôi sẽ nói điều ấy rõ ràng với hội cho.

Và chúng tôi sẽ thêm cho tổng thể tiền thưởng của các cô.

Này, em gái hội, vậy có được không?”

“Đúng đúng, tôi sẽ xác nhận về phía bên tôi nữa.”

Đối với việc Pauline cứ mải miết lầm bầm quá nhiều, thủ lĩnh hunter hộ tống rốt cuộc chịu không nổi nữa và hứa hẹn vô điều kiện.

Bởi vì ông thủ lĩnh nhớ lại bộ dạng của Pauline khi bẻ gãy chân thú nhân rất là sung sướng.

Nếu ý đề nghị của ông mà cuối cùng không được thành công thì... ổng rùn mình khi chỉ mới tưởng tượng.

“…Nói nè, tiến sĩ Kulereia…”

“Ừm?”

Đang đi, Mile đột nhiên bắt chuyện và tiến sĩ Kuleria xoay lại.

“À, cô có biết Teresa-san ở Chi nhánh Guild Vương quốc không?”

“À~…”

Mới nghe Mile hỏi mà mặt của Kulereia đã trở nên chán ngấy và đáp lại.

“Lại nữa sao, đã bao nhiêu lần rồi hả trời…

Ờ, cô ấy coi trẻ thế đấy, nên nhiều người cho rằng cổ là người elf hay bán elf, nhưng hai vị thân sinh của cô ấy đều là con người bình thường hết….

Ừm, cũng có xác suất là dòng máu elf ngụ trong tổ tiên của cô cách nhiều thế hệ là tác nhân... ngẫu nhiên thức tỉnh làm cô ấy trẻ đến thế mặc dù cổ chỉ là nhân loại thông thường thôi.”

“Naniiiii?”

Không chỉ Mile và Xích Thệ, mà Teffie, con gái Chủ hội, với các hunter cũng bất ngờ.

Rõ ràng Teresa khá là một người nổi tiếng theo chiều hướng đó.

“…Trong công hội, chúng tôi không có đào sâu vào vấn đề cá nhân. Nên không ai hỏi chuyện chị ấy cả… Nhưng mọi người đều cho rằng chị ấy là người elf hay bán elf mãi thôi…”

Teffie kinh ngạc.

Đối với nữ nhân, bí quyết giữ tuổi thanh xuân đáng giá ngàn lượng vàng.

Nếu người đó là người elf, họ có thể bình yên cho qua. Nhưng lỡ họ không phải người elf mà là con người như họ, nữ giới bọn họ thực sự không thể không ghen tỵ.

“Gigigi…” (dịch: hình như là tiếng nghiến răng)

Coi bộ Mile vừa khơi ra một bãi mìn.

Thủ đô và Trấn Hermolt cách nhau không quá xa.

Khoảng cách đi lại 5 ngày là [tương đối gần] ở tiêu chuẩn thế giới này.

Hơn nữa, cả hai Teffie và Teresa đều là công dân và nhân viên hội của Vương quốc.

Sẽ không có gì là kì lạ nếu có sự trao đổi giữa hai công dân và đồng nghiệp.

“Cái bà đó…”

Mile đi như chạy, nhỏ cảm thấy sợ hãi bởi tiếng rên rỉ nghe có vẻ kinh khủng bởi Teffie...

~godblessme~

Chặp tối.

Trước khi mặt trời lặn, mọi người phần nào đó tới được trấn Hermolt. Rồi họ đi thẳng tới công hội.

Dọc đường, vài hunter thấy nhóm họ và đã chạy vội tới guild trước.

Có lẽ những hunter đó thân quen với công hội và chạy đi trước để báo tin.

Rồi khi mọi người đặt chân tới guild.

“Te—eef—ffie…”

Hội chủ đang ở trước hội. Nhác thấy bóng Teffie, ổng giang rộng đôi tay, chạy tới hết tốc lực với mắt mũi dầm dề.

“Con gái…”

Hội chủ nhanh chóng bị né khỏi bởi Teffie trước khi ông ôm được cổ. Và người lãnh đạn là tiến sĩ Kulereia ở sau lưng Teffie do ông không thấy được gì với mắt mũi lấm lem.

“Ahhhhhhhhhh~~!!!”

Tiếng la thất thanh của Tiến sĩ vang vọng trời đêm.

~godblessme~

“….Chuyện là như thế đấy.”

Mile báo cáo cho Hội chủ, người có hai bên má sưng húp. Trong khi lắng nghe, ông cứ gãi má và gật gù.

Mile đang báo cáo một [bản tường trình hoàn thành nhiệm vụ].

Trong nhóm Xích Thệ, dường như đây là lẽ đương nhiên để Mile, người có vẻ nắm toàn cảnh bức tranh về sự việc lần này, được chỉ định vai trò người báo cáo.

Ba cô nàng khác thường đối xử Mile như là [một cô nàng hơi thiếu thuốc chữa], nhưng họ biết rõ khả năng diễn dịch và báo cáo của cô nàng thì cao siêu hơn họ.

Sau khi Mile nói xong thì tiếp đến là bản báo cáo của đội điều tra với hunter hộ tồng.

Còn Xích Thệ tất nhiên thoái lui rồi.

~godblessme~

“…Chặp nữa, chúng tôi sẽ báo lên với lãnh chúa ngay khi nhận xong báo cáo của đội điều tra, chúng tôi sẽ thảo luận về số tiền thưởng lẫn thù lao cho mấy đứa ở đó. Vậy nên làm ơn ghé lại đây vào ngày mai.

Lần này mấy đứa đã làm việc cực khổ rồi. Tôi sẽ không bao giờ quên ơn mấy đứa đã cứu mọi người đâu…”

Thực sự, điều ông muốn nói là vô vàn cảm ơn vì đã cứu con gái ông.

Nhưng hiện giờ, ông đang là hội chủ, ông không thể nói lên điều đó.

Xích Thệ gật đầu và rời khỏi phòng họp.

“…Vậy là xong xuôi hết rồi phải không?”

“Mọi người làm tốt lắm…”

Khách hàng có lẽ không dự liệu toàn đội khảo sát đều sống sót.

Hơn nữa, gần nửa số hunter bị mất tích cũng đã được giải cứu.

Một số hunter khác có lẽ đã thành nạn nhân của quái vật mạnh hay gặp chuyện chẳng may ở khu vực săn khác.

Thậm chí chỉ là một nửa thì đã đủ tốt lắm rồi.

Meavis và Pauline mang vẻ mặt mãn nguyện trên mặt.

“Thế thì chúng ta gọi món giá gấp ba lần cho bữa tối nay đi. Chúng ta phải dùng một bữa thật huy hoàng mới được, nhé nhé?”

“Ô~”

Mọi người hăng hái đồng ý với Rena.

~godblessme~

Hôm sau, Xích Thệ đến Hội Hunter vào lúc sáng sớm.

Tất nhiên để nhận tiền thù lao rồi.

Sau khi nhận xong rồi, bọn cô sẽ tiến về Kinh thành bằng chân.

Ở quầy tiến tân, mọi chuyện đã giải quyết rốt ráo và bọn cô được nhận thưởng ngay tức thì.

“Kiểm tra nguyên nhân của việc xảy ra trong rừng nè.

Xử lý với một số quái vật nguy hiểm nè.

Thù lao đặc biệt vì đã cứu Tiến sĩ Kuleriea và đội của cô ấy nè.

Và thưởng thêm vì cứu kèm 9 hunter mất tích.

Và thêm một chút nữa, Công hội sẽ trả tiền thù lao.”

“Nhưng trao cho bọn tôi thù lao khi họ (hunter) đã mất vũ khí thì không hợp lẽ với bọn em lắm….”

Pauline cũng gật đầu bên cạnh Rena.

Mile thấy vậy lộ ra vẻ mặt sốc.

{Không thể tin nổi! Thế này y chang như TV TOKYO làm một chương trình nói rằng Trái Đất đến hồi tận thế ấy. Nhưng cái này còn hiếm có hơn cả điều ấy.}

TV TOKYO là một nhà đài truyền hình tuyệt vời cứ giữ phát sóng chương trình của họ âm thầm, bất chấp việc có Đại Chiến Thế Giới hay là Thảm Họa Kinh Hoàng xảy ra.

Thiên hạ nói phía Đông có SUN TV, phía Tây có TV TOKYO, là những nhà phiêu luu mạo hiểm trong lĩnh vực phát sóng truyền hình, à không, họ nhất định là những người anh hùng.

Và Mile là tín đồ TV trung thành hồi tiền kiếp…

“Không, trường hợp này không như là thế. Nghĩ mà xem, không ai có thể lấy thù lao trừ khi phải làm tất tần tật mọi việc, vậy thì làm sao hợp lý được?

Giả như mấy đứa giải cứu hunter ở hiện trường, mấy đứa không chỉ bảo vệ được hunter mà phải còn xác thực trang bị họ mất ở nói đó, kiểm tra chung quanh để tìm đồ bị mất, xác nhận tiền công….và linh ta linh tinh việc…

Khi đó sẽ có xác suất chuyện trở nên xấu đi và mấy đứa không thể cứu được hunter gì hết, bởi tại đã lãng phí thời gian đi làm mấy việc linh tinh đó…

Thế thì có ai chịu làm không?”

Bởi lời giải thích của chị tiếp tân, Rena phần nào được thuyết phục.

“À, vậy chắc em không thể từ chối rồi…”

“Và chúng tôi sẽ cộng thêm tiền bồi thường cho việc phóng thích tù binh thú nhân và việc thu thập thông tin.”

Nói đoạn, chị ấy đặt một túi da lên quầy.

“Oooooh!”

Xích Thệ kinh ngạc bởi số lượng đồng vàng nhiều hơn mong đợi của họ.

Không thể nào trong ấy chỉ có xu đồng với xu bạc không thôi, phải không?

“Nhân tiện, hội chủ muốn có một cuộc nói chuyện với các em. Chị muốn các em ghé phòng ông ấy càng sớm càng tốt, làm ơn nha.”

Xích Thệ, nghe theo lời chị tiếp tân, tiến lên phòng Hội chủ với cảm xúc phơi phới, nghĩ rằng ông ấy muốn đưa lời cảm ơn về việc cứu con gái của ông, giảng giải về vụ phần thưởng hay gì đó.

Và Hội chủ với Tiến sĩ Kulereia là người chào đón tụi cô trong phòng.

“Tôi muốn mấy đứa đến trại thú nhân trong rừng lần nữa. Mấy đứa được Lãnh chúa yêu cầu đó.”

“Eh?”

Khi Xích Thệ sửng sốt bởi yêu cầu đột ngột, Hội chủ tiếp tục.

“Sáng nay, tôi đã gửi báo cáo cho lãnh chúa. Và ông ấy yêu cầu mấy đứa một ủy thác tuyển cử.

Tất cả những hunter liên quan với Tiến sĩ Kulereia cũng là thân chủ.”

“Eh, hỗng lẽ là vũ khí của nhóm hunter hộ tống…”

“Cái ấy chỉ là nhiệm vụ phụ. Mấy đứa không cần làm nếu không thể.

Và nếu như mấy đứa không muốn làm thì không cần phải làm…”

“À, hiểu rồi.”

Mile thấy nhẹ nhõm với đáp lại của Hội chủ.

Nếu họ phải đi tìm và lấy lại vũ khí bị lấy cắp thì phiền phức chết đi được…

“Nếu mấy đứa làm điều sai quấy với thú nhân, thì mối quan hệ với toàn tộc thú nhân sẽ đổ bể…

Trong trường hợp tệ nhất, họ có thể đáp trả bằng cách bộc lộ sự thù hận với con người.

Mấy đứa hiểu điều ấy không?”

Bốn cô nàng gật đầu đáp.

“Nên vụ này thiệt không cho phép lãnh chúa coi nhẹ nó và điều binh động tướng thì vô dụng trừ khi có phán quyết của quốc gia…

Bất quá, chúng ta không thể mặc kệ thú nhân ở đây…

Huống chi báo tin về kinh thành sẽ mất một thời gian…

Và nếu chúng ta không hiểu rõ mục đích của thú nhân, chuyện tương tự có thể xảy ra lần nữa.

Với lại….”

“Lại gì?”

“Lãnh chúa muốn kho báu mà có lẽ thú nhân khám phá ra…”

“À…”

Giờ thì Xích Thệ mới 'à' vỡ lẽ.

================

Chú thích ở đoạn TV: với kiến thức hiểu biết nông cạn về Nhật của mình, có thể hiểu thế này.

Thông thường khi TG có vụ lớn xảy ra, thì các đài truyền hình thay nhau cắt sóng chương trình để làm tin đặc biệt đúng không? Riêng Đài Tokyo thì không chơi vậy, cứ phát chương trình của họ thôi. Riêng SUN TV thì ko biết.

So trong truyện này, chuyện người luôn tham tiền như Pauline lại chê tiền thì cứ như Đài Tokyo cắt sóng để phát tin đặc biệt về Trái Đất bị nổ vậy :v

Xem thêm:

http://dic.nicovideo.jp/a/%E3%83%86%E3%83%AC%E6%9D%B1%E4%BC%9D%E8%AA%AC

http://dic.nicovideo.jp/a/%E3%82%B5%E3%83%B3%E3%83%86%E3%83%AC%E3%83%93

https://wiki.chakuriki.net/index.php/%E3%82%82%E3%81%97%E3%83%86%E3%83%AC%E3%83%93%E5%A4%A7%E9%98%AA%E9%96%8B%E5%B1%80%E5%BE%8C%E3%82%82%E3%82%B5%E3%83%B3%E3%83%86%E3%83%AC%E3%83%93%E3%83%BB%E4%BA%AC%E9%83%BD%E6%94%BE%E9%80%81%E3%81%A7%E3%83%86%E3%83%AC%E3%83%93%E6%9D%B1%E4%BA%AC%E3%81%AE%E7%95%AA%E7%B5%84%E3%82%92%E7%B6%99%E7%B6%9A%E3%81%97%E3%81%A6%E3%81%84%E3%81%9F%E3%82%89

)

================

Hình Teresa. Ông anh Meavis bên trái, Teresa bên phải.

default.jpg