===========
101: Thẩm vấn
===========
“Chà, bọn mình làm gì bây giờ... Lo hết cho họ thì khó lắm…”
“Giết hén?”
Pauline đáp lời Rena nhẹ như không.
Mấy thú nhân nghe đó run như cầy sấy.
Dĩ nhiên, bọn cô đùa thôi, mục đích là để dọa cho thú nhân sợ.
Tuy vậy, dường như Pauline rất hăm hở với điều đó.
“Làm ơn đợi đã!”
Ấy không phải tiếng bên thú nhân mà là đội trưởng hộ tống.
“Dù tôi không hiểu hết tình hình, nhưng chúng ta sẽ gặp rắc rối nếu hành động sai.
Điều này có thể dẫn đến xung đột toàn bộ với thú nhân, làm ơn xem xét mà hành động một chút hòa bình hơn đi các cô nương…”
Ông ấy dường như nghiêm túc chuyên này.
“Điều này tùy thuộc vào những gì họ trả lời trong khi thẩm vấn.”
Dù vậy, bất kể Rena và Pauline hăm dọa cỡ nào, thú nhân hầu như ít hé miệng.
Việc thẩm vấn mất hơn đôi ba giờ, họ chỉ cho bọn cô biết nguyên do họ bắt đội điều tra và các nhóm hunter. Nhưng họ không cho biết đang làm gì ở khu khai quật.
Dĩ nhiên, tụi cô đâu cần nghe cũng biết lý do thú nhân bắt giữ người là ngăn không cho họ biết công việc thú nhân đang làm ở khu khai quật…
Mile không muốn tra tấn vì rất phiền phức. Có lẽ nhỏ nên thử hỏi trước.
“Mấy ông định làm hay tìm kiếm cái gì vậy hả?
Có phải bọn ông được ai đó yêu cầu làm vậy không? Thế có nghĩa là mấy ông bị lợi dụng đó? Có hiểu không vậy?”
“Làm sao cô biết được? Bọn tôi đâu có nói gì…”
“Đợi đã, thằng ngu! Đừng có lên tiếng!”
Một thú nhân trẻ ngạc nhiên ứng lời rồi viên thủ lĩnh la ó chửi anh ta.
{Chà, mình chỉ cười nụ và hỏi xác nhận thông tin nghe được từ Tiến sĩ Kulereia mà. Hay rồi, giờ mình đã biết được chuyện ấy là chính xác.}
“Hình như bọn mình sẽ không có được gì nếu không tra tấn họ…”
“Vậy giết quách cho xong?”
“Ê eeeeee”
Rena nhẹ nhàng đế thêm cho Mile. Dĩ nhiên mọi người phản đối ngay.
“Tôi đùa ấy mà!”
Nhưng con tim mấy hunter thì nói, [cái đó nghe chẳng giống đùa gì hết].
Còn các thú nhân thì xanh mặt run lên.
“Thực sự, tôi muốn mang đi 2 hay 3 người. Nhưng mà, khi đồng đội họ tới, họ sẽ dùng [đồng bào tôi bị bắt cóc bởi con người] làm lý do tấn công hoặc bắt đầu chiến tranh với con người.”
Đội trưởng hộ tống nói với mọi người sau đó quay sang thú nhân.
“Mấy người hiểu rõ chứ? Quan hệ giữa người với thú nhân gần đây thật sự rất xấu. Nếu việc này truyền ra ngoài, nó có thể thành vụ xung đột.
Rất nhiều thú nhân và con người sẽ chết. Cả phụ nữ và trẻ thơ sẽ bị liên đới.
Hàng trăm, à không, hàng ngàn sinh mạng sẽ chết….
Tất cả điều đó là tại vì các anh!
Đúng thế, các anh sẽ giết người, giết thú nhân, giết phụ nữ và trẻ em! Có hiểu không vậy?
Tỉnh táo lại đi! Việc này có thể dẫn tới chiến tranh, đồ thú nhân ngu xuẩn!”
So với con người, biểu cảm khuôn mặt thú nhân thì khó đoán, nhưng giờ họ rất dễ hiểu.
Sửng sờ, hốt hoảng, chần chờ…
“Không không, bọn tôi không có….’
“Im đi!”
Thủ lĩnh thú nhân ngăn cản thú nhân trẻ định lên tiếng.
“Không được nói gì hết! Ta lệnh cho các cậu trong vai trò thủ lĩnh.
Đừng có nói với con người nào trừ khi các cậu có phép của tộc trưởng!”
Tuy thủ lĩnh thêm “Chỉ có phép của tộc trưởng mới có thể hủy lệnh của ông ta” nhưng ông không nghĩ họ có thể còn sống quay về.
Thế tức nghĩa là thuộc hạ của ông sẽ không được nói chuyện với con người suốt phần đời của họ.
Mệnh lệnh của thủ lĩnh “đang thi hành nhiệm vụ” có thẩm quyền đó.
Lỡ như tộc trưởng chết đi, họ cần phải có chấp phép của tộc trưởng đời kế của bộ tộc.
Ngay cả khi bộ tộc họ bị tuyệt diệt, trong trường hợp họ được gia nhập bộ tộc khác, họ cũng cần tộc trưởng ở đó cho phép luôn.
“Ây chà~”
Thủ lĩnh hộ tống gãi đầu.
“Không được rồi, bọn này không chịu nói nữa…chúng ta dù có tra tấn cũng như không.”
“Eeh~ vậy là sao?”
“Thú nhân là chủng tộc như vậy đấy, chúng ta đâu có cách khác.”
Tuy là Rena phản đối, nhưng bọn cô không thể cạy miệng thú nhân được.
“Thôi đi đi, mọi người.”
“Ehhhh~”
Xích Thệ lên giọng bất ngờ với nhận định của trưởng hộ tống.
Cái này đâu có tốt. Bọn cô đã khổ cực bắt giữ thú nhân để làm nguồn thông tin. Lẽ tự nhiên họ nên giữ ít nhất 2 hay 3 thú nhân chớ. Nó cũng có ảnh hưởng tới tiền thưởng thêm đấy.
“Tại sao? Sao lại vậy hả? Chúng ta có thể giữ 2 hay 3 người, hoặc ít nhất là một!”
Pauline tranh luận với trưởng hộ tống nhưng đáp lại của ổng không thay đổi.
“Tôi đã nói cô rồi. Mang một thú nhân không có thái độ hợp tác khi chúng ta đang chạy trốn, nội chuyện đó đã rầy rà lắm rồi, huống chi còn những phát sinh sau đó chi….”
“Đội truy đuổi khác, chướng ngại vật, xung đột hả…?”
“Đúng thế, nhỏ hiểu đấy.”
Trưởng hộ tống gật đầu với Mile.
“Ngoài ra, dù xảy ra điều gì đi nữa, đây là một vấn đề chính trị nghiêm túc, bọn cô sẽ chịu trách nhiệm hoàn toàn chứ?”
“…….”
Khi nghe vậy, bọn cô không biết nói lại gì nữa,
Nhưng Mile và đội hữu, họ không thấy thỏa mãn.
“Làm ơn đợi một lát đi!”
Nói đoạn, bọn cô đi ra xa một khoảng cách với đoàn người và bắt đầu bàn chuyện bí mật.
“Xin lỗi vì đã đợi nha!”
Mấy phút sau, Xích Thệ kết thúc buổi họp ngắn và quay lại.
“Được rồi, bọn tôi sẽ để thú nhân lại đây…Còn sống.”
Mile nói thay cho Xích Thệ.
Và tất cả hunter, nhân viên hội Teffie, lẫn phe thú nhân đều thấy nhẹ nhõm.
Cứ như đây là một thương vụ đàm phán lớn của 9 hunter, Tiến sĩ Kulereia và viên phụ tá vậy.
Nhưng Mile tỏ ra không có vui.
“Mà nè, các thú nhân-san..”
Mile nói chuyện với thủ lĩnh thú nhân.
Mấy người khác không mở miệng, nên Mile đâu có lựa chọn nào.
“Tôi muốn tránh xung đột vô nghĩa, các ông cũng như vậy phải không?”
Viên thủ lĩnh gật đầu.
“Thế thì, thú nhân sẽ làm gì nếu con người mang binh lính tới.
Lãnh chúa có thể lên tiếng rằng các ông [xâm nhập lãnh thổ bất hợp pháp]. Điều đó thực sự không thành vấn đề nhưng…lúc đó, các ông có rút lui không?”
“….không biết.”
“Eeee…”
Mile bối rối với đáp lại của ông thủ lĩnh.
“Hết cách rồi hử. Bọn ông đang cố tìm gì đó phải không?
Bao lâu nó mới xong? Và nếu không tìm thấy? Các ông có bỏ cuộc và rút lui với hai bàn tay trắng không?
Hay là bọn ông cứ tiếp tục ở đây…?”
“…..”
Ông thủ lĩnh rốt cuộc hiểu ý Mile nói là đang muốn tránh chiến tranh. Nhưng ổng không đáp vì ông không muốn tiết lộ cơ mật. Thật là chẳng thoải mái gì.
“….Tui bó tay rồi. Rena, Pauline. Dù là việc đau thương nhưng bọn mình không thể làm khác.”
Rean và Pauline gật đầu với Mile khi họ tiến đến những thú nhân bị trói. Sau đó…
Baki! (SFX)
“Gya aa~~!”
Boki! (SFX)
“Guwa a~ah~!”
Họ bắt đầu làm “công việc đau thương” theo đề nghị của Mile.
…Đúng vậy, [Công việc đau thương]. (Dịch: Nhật viết 骨折り仕事 , theo mình dò ra nó có nghĩa là “đau đẻ nên tạm nghỉ việc”, còn ở đoạn này có vẻ như là công việc nhận đau? )
Mục tiêu chính, bàn chân. (dịch: mấy em nó bẻ lọi giò đám thú nhân. Thật man rợ!)