Washio Sumi wa Yuusha de aru

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3436

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1281

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 296

Tập 1 - Chương 1 - Washio Sumi

Khi nghe tin mình được Ngài Shinju chọn ,

Tôi đã nghĩ rằng điều đó thật tuyệt vời … nhưng ~

… rồi tôi không cảm thấy vậy.

Sau khi biết về những kẻ thù sắp tới có khả năng hủy diệt thế giới, theo một phương thức đơn giản tôi tưởng rằng mình chỉ cần chiến đấu với chúng….

Trong sự mở đầu, đó là những gì tôi lầm tưởng. Thời gian ấy, ngay cả trong mơ, tôi vẫn không thể nào tưởng tượng được về cuộc chiến và những thứ sắp sảy ra.

Nhật kí Anh hùng 25.4.298

Sumi Washio thường thức dậy vào 5.00 mỗi sáng và đi đến cái giếng ở sân sau nhà.

Sử dụng nước giếng để rửa sạch cơ thể của mình, đó là một thói quen hàng ngày của cô.

Thật lạnh, nhưng nhờ vậy mà cô thanh tẩy được sự căng thẳng trong tâm chí và con người của mình.

Sau đó, cô đến một ngôi đền và cầu nguyện, điều đó chỉ mất một vài phút.

Rồi cùng chơi với con mèo trên nền bậc thang của ngôi đền ấy.

Thậm chí, cô còn đặt cho nó một cái tên trong đầu.

Sau khi trở về nhà, cô bắt đầu làm bữa sáng.

Nấu ăn là một trong những sở thích của cô.

-“Tôi sẽ không hài lòng nếu mà không được ăn cơm vào buổi sáng”

Vừa nói cô vừa dùng thật khéo léo những con dao trong nhà bếp.

Trong gia đình Washio, những bậc Mẫu Phụ thường thích ăn sáng theo phong cách phương Tây.

Nhưng với con gái của họ, Sumi, cô ấy không thể đứng mãi được với điều đó.

Với cô, một bữa sáng chỉ với cơm và súp miso là đủ.

-“Tôi không hài lòng với những gì mà cha mẹ tôi làm, vì vậy tôi sẽ tự chịu trách nhiệm về bữa sáng của mình”

Cô là một người rất siêng năng, cô thường đưa ra những quyết định thẳng thắn.

Bây giờ cha mẹ cô đang thưởng thức bửa sáng của mình.

Cô đã đưa từ khẩu vị phương Tây sang phong cách Nhật bản một cách hoàn hảo.

-“Cảm ơn vì bữa ăn”

Sau khi ăn sáng xong, như mọi khi cô đã chuẩn bị sẵn sàng để bắt đầu đi học.

Cung điện Shinju-Lớp I-Năm thứ Sáu.

Như mọi thứ trên thế giới, tên của nó cũng có chữ “Shinju”,ngôi trường này có sự uy tín rất cao. Kiến trúc của tòa nhà này không khác gì một ngôi trường bình thường, tuy nhiên, an ninh ở đó lại rất nghiêm nghặt và vệ sinh được quản lí đảm bảo ở mọi ngóc ngách.

-“Chào buổi sáng” Cô bước vào lớp với một giọng nói trầm nhẹ.

-“Chào buổi sáng Washio”

-“Xin chào.”

Cùng với sự giáo dục tốt về phẩm giá, những người bạn cùng lớp với cô cũng hiền hòa và lịch sự. Sumi rất yêu quý những người bạn cùng lớp của cô.

Cô đều cư xử và nói chuyện với cả những bạn nam và những bạn nữ theo cùng một cách.

Mặc dù cô không có người yêu, nhưng cuộc sống ở trường đối với cô vẫn rất tuyệt vời.

Kể cả khi Sumi là một học sinh danh dự ở trường, cô vẫn là một đứa trẻ.

Trong số 30 bạn cùng lớp, có hai người mà cô ấy không biết làm cách nào để ứng xử với họ.

Cả hai đều là con gái.

Một trong số đó, lúc này đây đang uể oải trải khuôn mặt mình trên chiếc bàn cạnh bàn học của Sumi.

-‘Zzz.....Muya~Muya~ .. ôi miếng thịt xông khói của tôi....~’’

Đó thực sự là một buổi sáng trong lành và dịu dàng, mà người bạn cạnh Sumi thì lại ngủ. Nếu bạn hỏi Sumi về việc ấy thì đương nhiên cô sẽ hạ đôi lông mày của mình xuống và nói rằng ‘Như là một chú ốc sên vậy’’

( ...N-Nhưng sẽ có lần bạn buồn ngủ vào buổi sáng.... điều đó không thể tránh được..)

Và như thế, Sumi tự nhủ với bản thân mình.

Cô ấy không muốn để ý về hành vi của người bạn cùng lớp cô.

Sumi cảm thấy ngại khi phàn nàn về một hành vi tầm thường như vậy.

Người bạn cùng lớp này, người đang ngủ trên chiếc bàn cạnh cô khiến cô cảm thấy như thế, và Sumi không thích cô ấy.

Bỗng, người bạn bên cạnh bàn Sumi bắt đầu động đậy...

-‘Awawa..wawwa...Con xin lỗi mẹ !...’’- Cô ấy đứng phắt dậy và hét lớn.

Cả lớp chìm trong sự im lặng lạ thường và quay về phía cô ta.

-‘Huhh ??...Mình không ở nhà sao... ?’’- Trong khi vẫn còn đang ngái ngủ, cô tự hỏi với chính mình như vậy.

Sumi bình tĩnh quay sang phía cô gái ấy và nói -‘ Chúng ta đang ở trong lớp và sắp bắt đầu tiết Chủ nhiệm rồi đấy Nogi-san’’ .

Cả lớp bắt đầu bật cười, trong khi cô gái bên cạnh Sumi ngồi xuống ghế với khuôn mặt ửng đỏ ngượng ngùng.

Ngược lại với nét tinh tế của Sumi là một cô gái vụng về- Nogi Sonoko.

Ngay ở những tổ chức lớn ủng hộ cho quốc gia -Taisa- này, gia đình của Nogi rất có danh giá và giữ một tiếng nói quan trọng, tuy nhiên cô gái này lại có một khoảng cách xa với gia đình của mình.

-‘Ah...tôi đã ngủ gật nhỉ..~’’

Sumi liếc nhìn và cười Sonoko.

Sonoko cũng nhận thấy nó.

-‘Chào buổi sáng « Sumisuke » ?’’-Với một giọng có vẻ hơi nghẹn họng, Nogi nói.

-‘Ehem.. Chào buổi sáng Nogi-san’’

Trong mọi trường hợp, lời chào rất quan trọng.

Nếu không chào hỏi mọi người, ngài Shinju sẽ nổi giận.

Tất cả các học sinh đều được dạy như vậy.

-‘Nogi-san, biệt danh của mình không phải Sumisuke !’’

-‘Ah, vậy có lẽ là Shiosumi sẽ hay hơn đấy ~’’

-‘Điều đó thực sự không phải là vấn đề ở đây....’’

-‘Cậu cũng không cần phải cứ gọi mình là Nogi-san, cứ gọi mình theo cách cậu thích, ví dụ như là Nogiii chẳng hạn.’’

-‘Cái tên đó có phong cách Anh Quốc quá ~’’

Sonoko mỉm cười với một khuôn mặt vô tư.

Có vẻ như cô ấy nghĩ rằng, không có gì xấu khi đặt cho người khác một biệt danh kì lạ.

Cũng do đó, thật khó để ứng xử với cô.

Làm một cô gái hòa nhã trong cuộc sống hàng ngày không phải là một vấn đề lớn.

Một lý do khác mà Sumi không thích Sonoko đó chính là Sonoko cũng có cùng một ‘nhiệm vụ’ như mình. Sumi lo lắng rằng, Sonoko không thể thực hiện tốt được nhiệm vụ đó với cá tính của cô.

Giáo viên chủ nhiệm cuối cùng cũng bước vào lớp.

Cô là một người phụ nữ chạc tuổi 20. Cô ấy thường rất nghiêm khắc và có vẻ lo sợ khi tiếp xúc với trẻ con.

Tuy nhiên, các học sinh ở đây không hề ghét cô, vì họ hiểu được tình thương yêu của cô giáo dành cho mình.

Những hoạt động buổi sáng ở lớp thường là để bắt đầu.

Chính xác thì, khi người ta có được một nhiệm vụ thì họ sẽ cố gắng để thực thi mệnh lệnh.....

-‘Ahw... !Mình đã đến đúng giờ.’’

Một học sinh cấp tốc chạy vào lớp sau cô giáo chủ nhiệm.

-‘Minowa-san, không, em đã đi học muộn rồi !’’

Cô giáo chủ nhiệm vỗ nhẹ lên đầu học sinh ấy, cô tên là Minowa.

Đó là những gì giáo viên chủ nhiệm thường làm để cảnh cáo các học sinh. Đó là một thói quen không tốt.

Trong một thời gian dài trước đây, hành động ấy của cô đã gây nên một vài vấn đề lớn, nhưng giờ thì đã ổn.

Trong thời đại này, miễn là nó không quá nặng, sự trừng phạt được cho phép.

Một lần nữa, cả lớp vỡ ra cười.

Minowa nhanh chóng đi về chỗ ngồi của cô ấy.

Chỗ của Minowa chỉ cách bàn Sumi một khoảng nhỏ.

Ngay sau khi ngồi xuống Minowa bắt đầu nói chuyện với các bạn xung quanh.

-‘Ê, tại sao lại đi học muộn vậy Gin-chan ?’’

-‘Nè, sau khi trở thành học sinh năm thứ 6, bạn gây ra rất nhiều việc đó’’

-‘Ể, cái gì cơ!’’

Xung quanh chỗ cô ngồi bỗng trở nên vui vẻ.

Đây là sự cuốn hút của cô ấy, những niềm vui bất tận.

-“Á, mình để quyển sách giáo khoa ở nhà mất rồi!’’

-“Haha, Gin-chan, sao sao bạn lại có thể đến trường như vậy được cơ chứ”

‘Kể cả khi bạn nói là bất tận, thì nó vẫn là chưa đủ cho Minowa.’ Sumi thường luôn nghĩ như vậy. Khuôn mặt cô như muốn nói rằng ‘Hãy bình tĩnh lại đi.’

Sẽ thật tốt nếu như Minowa cũng chỉ như những người bạn cùng lớp khác.

Thậm chí cả sự vui vẻ của cô.

Tuy nhiên, cũng giống như Sumi và Nogi, cô cũng mang trên vai, một nhiệm vụ, nhiệm vụ rất quan trọng, cả ba người đều họ như nhau.

Tương tự vớí gia đình của Nogi, gia đình Minowa cũng có quyền lực rất lớn trong Taisa. Sumi cũng muốn cô ấy ý thức tốt được điều đó.

Sau khi trật tự trong lớp đã ổn định lại, cô giáo chủ nhiệm bắt đầu tập trung những học sinh trong lớp lại và hô:

-“Đứng dậy.”

Các học sinh bắt đầu đứng dậy theo mệnh lệnh ấy.

-“Cầu nguyện.”

Họ chắp hai tay của mình lại, cúi đầu xuống và cầu nguyện.

-“Nhờ ngài Shinju mà chúng ta mới được sống yên bình tại nơi đây.”

Họ cùng nhau nói lời cảm ơn tới ngài Shinju.

Ở trường họ được học rất nhiều về đạo đức và Shinto, đó là một phần tuyệt vời của thời đại này. Sumi học bài rất nghiêm túc và chăm chỉ, đôi khi cô còn nhắc cả những người bạn cùng lớp của cô nữa.

Trong giờ nghỉ giải lao, cô thường trò chuyện với bạn bè của mình và đôi khi đến thư viện để đọc sách hay dành thời gian ở phòng tin.

Cô sắp xếp thời gian của mình rất hợp lí.

Minowa Rin thì tham gia câu lạc bộ thể thao và hay dành thời gian tập luyện dưới sân trường.

Sonoko thường làm mọi người chóng mặt với cách nói chuyện của cô.

Cô có thể nói chuyện với bất cứ ai, và cũng có thể ngủ bất cứ lúc nào.

Cuộc sống của cô thật chậm rãi và đầy đủ.

Giờ nghỉ trưa sắp kết thúc.

Để chuẩn bị cho tiết học tiếp theo, Sumi tạm biệt các bạn và trở về chỗ ngồi của cô.

( Để có thể thực hiện tốt nhiệm vụ này, mình phải cố gắng tập luyện hết sức……. Được ! hãy làm hết khả năng mình có thể nào! )

 

Lúc Sumi đang nghĩ về điều gì đó….

Đột nhiên một cảm giác lạ lùng bao trùm xung quanh.

Lúc ấy, đột nhiên tất cả mọi thứ đều trở nên bất động.

-“Mọi người……………..”

Trong khoảnh khắc ấy Sumi không thể hiểu được những gì đang diễn ra.

Cô cố gắng gọi những người bạn cùng lớp xung quanh cô.

Tuy nhiên, họ không có bất kì một phản ứng hay hành động nào cả.

-“Không thể nào……..Đừng nói là!’’

Cô đứng đứng dậy với một sự bối rối, Sumi nhìn xung quanh.

Tất cả mọi thứ đã bị ngưng lại.

Cây đũa đang rơi vẫn còn lơ lửng trên không trung.

Ngay cả kim giây của chiếc đồng hồ cũng đã hoàn toàn dừng lại.

-“Có lẽ, đã đến lúc để thực hiện nhiệm vụ vủa mình….’’

Thời gian dừng lại báo hiệu sự bắt đầu của nhiệm vụ ấy.

Mọi thứ đều theo như những gì mà cô đã được dạy.

-“Những kẻ thù sẽ đến ngay lúc này!?”

Từ sân trường, Gin chạy vào lớp với một biểu hiện thay đổi.

-“M-Minowa-san…… bạn có thể di chuyển sao ?’’

-“Vì bạn cũng có thể di chuyển Washio-san, mình nghĩ thực sự đã đến lúc thực hiện nhiệm vụ của chúng ta.”

Trong khi hai người đang nói chuyện với nhau……..

-“Fuahhh….~’’

Họ nghe thấy một giọng nói lạ.

-“Thật buồn ngủ,… mình lại thiếp đi nữa sao?~”

Nogi Sonoko thức dậy từ giấc ngủ ngắn của mình.

-“Huh ? Huhhhhhh?”

Sonoko bắt đầu cảm nhận được sự kì lạ của môi trường xung quanh mình.

-“Mình vẫn đang mơ à ~?”

-“Đừng ngủ nữa Sonoko!”

Để Sonoko không thiếp đi một lần nữa, Sumi và Gin cùng nhau gọi.

-“Thời gian đang dừng lại, nếu mình nhớ chính xác thì sau đó….”

-“Nhờ quyền năng của ngài Shinju, Trái đất sẽ chuyển thành “Jukaika” 樹海化 (“Jukaika” là một dạng thế giới với những mạch rễ tượng trưng cho Trái đất, được tạo nên từ phép thuật của ngài Shinju.) Sumi bình tĩnh đáp lại câu nói của Gin.

Tim cô đập thình thịch như muốn nhảy ra ngoài..... nhưng đây chỉ là một hiện tượng mà cha mẹ và Taisha đã nói với cô rất nhiều lần.

Mặc dù nó bất ngờ đến sớm hơn dự kiến, nhưng cả ba người bọn họ đã được ngài Shinju lựa chọn để thực hiện nhiệm vụ này.

Trong trường hợp đó, họ chỉ cần làm theo những gì mà họ đã được dạy.

-“Tất cả chúng ta phải trở thành Anh hùng để tiêu diệt nhưng kẻ thù này”

Để ổn định tinh thần của cả ba, Sumi nắm lấy tay họ thật chặt.

Họ đang đứng trên tầng thượng của ngôi trường.

Lúc đó, thật khó để xác định rõ được khoảng cách từ vùng bao phủ cho đến phía của ngôi trường ấy.

Một khung cảnh kì lạ trải dần trước mắt các cô gái, khung cảnh ấy trong giây lát như một không gian trong truyện cổ tích thần tiên.

Con người, những tòa nhà, hầu như tất mọi thứ đã biến thành cây, dây leo và rễ.

Trước kia, đất nước này cũng được trồng rất nhiều cây xanh, nhưng bây giờ, nó đã hoàn toàn biến đổi thành một Vương Quốc Cây Cối.

Gin thăm dò môi trường xung quanh và lẩm bẩm gì đó.

-“Umm, mình không còn nhận ra đâu với đâu nữa, mọi thứ đều là cây....mình thậm chí còn không phân biệt được ngôi nhà của mình nữa. Này Washio-san, bạn có biết Ines ở đâu không?”

Ines là một trung tâm mua sắm lớn ở phía trước của nhà ga.

Họ nói rằng, bạn có thể mua bất cứ gì, tất cả mọi thứ tại Ines.

Nhiều gia đình cũng dành những ngày cuối tuần của họ ở đó.

-“Bạn không nhất thiết phải lo lắng về Ines trong một thời điểm như thế này đâu.” Theo phản xạ, Sumi đáp.

-“Nhưng đó sẽ là một vấn đê lớn nếu Ines biến mất, cả những hành lang ở đó nữa”

-“Sẽ ổn thôi, khi chúng ta đánh bại hết kẻ thù, thành phố sẽ trở lại bình thường.” Sumi thuyết phục.

Nhìn về hướng của nhà Washio.

Nơi đó, cũng chỉ là một phần của Jukaika.

-“Thật đẹp, vậy đây chính là Jukaika, được xây dựng nên từ sức mạnh của ngài Shinju sao?” Nogi Sonoko luôn vô tư mọi lúc, mọi thời điểm.

-“Nơi đây đẹp...?Có lẽ bạn có thể nói rằng nó đẹp nhưng không phải một quang cảnh hấp dẫn đâu, có thể mình sẽ thực sự hoảng sợ khi chưa được nghe trước về nó đấy.”

-“Mình cũng nghĩ vậy.....”

Lần đầu tiên Sumi có cùng một quan điểm với Gin.

-“A, nhìn kìa, một đoạn của cây cầu lớn vẫn còn ở đó.”

Sonoko chỉ vào biểu tượng của thành phố, một cây cầu khổng lồ.

-“Bạn nói đúng, có lẽ đó là bởi vì nó kết nối với phía bên kia.”

-“Thật dễ dàng để nói theo cách ấy, nhiệm vụ của chúng ta là phải bảo vệ cây cầu lớn nên chúng ta hãy đi tới đó.”

-“Cũng thật dễ để nói về nơi mà ngài Shinju đang ở .”

Ở nơi tận cùng của Jukaika là cây sự sống, nơi mà ngài Shinju đang ở. Cái cây ấy rất lớn và tỏa ra một nguồn ánh sáng kì diệu.

-“Đã đến lúc rồi….”.

Minowa Gin lấy ra chiếc điện thoại cầm tay của cô, vẻ mặt của cô trở nên đờ đẫn.

Mặc dù họ đã chuẩn bị cho điều này từ trước, nhưng dường như trong họ vẫn còn chút bối rối.

Sonoko và Sumi gục đầu xuống.

Mặc dù trong hoàn cảnh như vậy, nhưng ba người bọn họ không hề phàn nàn hay có dấu hiệu nào của sự bất mãn.

Bởi vì cha mẹ của họ nói rằng :” Đây là một nhiệm vụ vô cùng quan trọng, con nên tự hào về điều đó”.

"Con đã được chọn bởi ngài Shinju-sama, nên không có gì phải lo sợ cả”.

Họ tin vào những câu nói ấy và bắt đầu làm theo những hướng dẫn trên thiết bị di động cầm tay của họ,

Họ đã được đào tạo để sử dụng chúng,

Mặc dù những gì họ được đào tạo có thể vẫn chưa đủ, ba người bọ họ vẫn có thể khởi động các ứng dụng trong thiết bị cầm tay đã được phân phát cho họ.

Để chiến đấu chống lại kẻ thù, Taisha mượn thiết bị di động Shinju và tạo ra ứng dụng này, hệ thống Hero. (- Hệ thống Anh Hùng)

Cùng với nhau, họ kích hoạt biểu tượng trên di động.

Cả ba cô gái được bao bọc trong một luồng ánh sáng rực rỡ.

Sử dụng sức mạnh Cây thế giới, họ biến hình với những trang phục của Anh hùng,

Các cô gái nở thành những bông hoa khác nhau.

Washio Sumi một bông hoa Prim.

Nogi Sonoko là bông hoa Elegance.

Còn Minowa Gin là bông hoa Passion.

Mỗi người sở hữu những tinh linh và sức mạnh của riêng họ.

Một nguồn năng lượng mạnh mẽ đang chảy trong cơ thể họ.

Những năng lượng ấy đều được Cây thế giới cung cấp.

Có thể nói rằng, ở hình thái này họ chính là hiện thân của các vị thần.

Ba người bọn họ đã được chọn để cùng với nhau thực hiện nó.

- Hãy bắt đầu tiến tới cây cầu thôi!

Chỉ bằng một cú nhảy , họ vụt đến phía cây cầu nhanh chóng.

Những kẻ thù sẽ đến từ phía bên kia và đi qua cây cầu này.

Những kẻ thù sẽ đi vào thị trấn và tiến vào vào .

And so ,it was natural for humanity to station people chosen by the Holy Tree … in orther words, the three Hero girls , at this place

Ba cô gái đứng ở phía giữa cây cầu.

- Chúng nên tới đây nhanh lên !

Gin vung vũ khí của cô ra xung quanh để hâm nóng tinh thần, vũ khí của cô là một cây rìu.

Của Sonoko là một cây giáo.

Và của Sumi là một cây cung.

Các vũ khí khác nhau phù hợp với cách chiến đấu của họ và điều đó tạo nên một nhóm hoàn hảo.

- Các cậu, hãy chiến đầu một cách thật bình tĩnh nhé.

Sumi nói.

Mặc dù giọng của Sumi có vẻ bình tĩnh , nhưng chính cô cũng đang nóng lòng.

Để bảo vệ đất nước xinh đẹp này.

Để bảo vệ gia đình quan trọng của chúng ta.

Và để bảo vệ những người bạn không thể thay thế được của chúng ta.

Vũ khí của Sumi là loại vũ khí khó sử dụng nhất.

Cô không muốn là gánh nặng cho hai người bạn của mình.

Có lẽ khi cô có thể kiểm soát được các mũi tên sao cho chính xác, cô có thể tấn công ở cự li xa.

Thực tế, sự háo hức của Gin rất nguy hiểm trong khi Sonoko luôn bị tách ra, vì vậy Sumi không thể dựa vào họ.

(Tôi sẽ làm thật tốt! tiêu diệt chúng ~ và bảo vệ họ...!)

Sumi tự nhủ bản thân một lần nữa.

Nó xuất hiện từ phía bên kia của cây cầu.

Một sinh vật có hình dạng kì lạ và cơ thể của nó vô cùng to lớn.

Neither a life form nor an inorganic object

Cơ thể cao hơn 10m đi về phía chiếc cầu.

-Chúng là những kẻ thù đến từ phía bên kia……"Vertex".

Sumi nuốt nước bọt.

Cô đã được học về những hành động và các dạng khác nhau của Vertex.

1. Chúng tấn công con người.

2. Chúng không tấn công bất kì điều gì khác con người.

3. Vũ khí thông thường không gây sát thương gì với chúng.

4. Những Anh Hùng với sức mạnh của thần linh mới đánh bại được chúng,

5. Mục tiêu của Vertex là cây Thế giới ( Holy Tree). Họ đang lập một kế hoạch để tiêu diệt Vertex.

Trong các phân loại của Vertex , loại số 5 là nguy hiểm nhất.

Cây Thế Giới ( Holy Tree), nơi mà chúng ta thờ Taisha, là đại diện cho tất cả mọi thứ trên thế giới này.

Nếu cây Thế Giới đã bị phá hủy, toàn nhân loại này cũng sẽ bị tiêu diệt.

Nếu họ không thể tiêu diệt Vertex, nó sẽ là sự kết thúc của tất cả mọi thứ.

Khi thời gian bị đóng băng như thế này, nhóm của Sumi, những người anh hùng được lựa chọn, là những người duy nhất có thể di chuyển.

Họ phải ngăn cản không cho Vertex tiếp cận với cây Thế giới.

Sumi để một mũi tên vào cây cung của cô và bắt đầu nhắm bắn.

Như một cơn gió, Gin chạy tới chỗ Vertex.

Lúc ấy, Gin như một cánh hoa màu đỏ nhảy múa trong không trung.

Sonoko đã vô tình bị cuốn hút bởi khoảnh khắc đó.

-! Đợi đã, bạn không thể làm như vậy, chúng ta cần phải thử kiểm tra sức mạnh của nó đã.

Panicking , Sumi couldn’t provide covering fire before Gin reached the enemy

Take thiiiiiiiis!!!

Sumi hoảng lên.

*hai tiếng mài vang lên* Gin gây cho kẻ thù một vết thương lớn.

-Wahh, bạn thật giỏi quá, Mino-san!

Sonoko vỗ tay trong sự ấn tượng.

--San, uh ... Đừng có gọi mình như vậy, ừm …

Như thể đang nhảy múa, Gin vung rìu của cô trong chớp mắt, kẻ thù bị xẻ đôi.

- Minowa-san, cần thận đấy, cậu không phòng thủ….

- trong một khoảnh khắc, tầm nhìn của cô đã mờ.

Trong lúc đó, những vết thương của Vertex đang được tái sinh.

Nếu giây phút đó không chậm trễ, Sumi bắn một mũi tên.

-Uwaah ... Crap!

Gin bị hụt mất một bước nhảy.

Tuy nhiên, giống như nó muốn ăn tươi nuốt sống Gin, Vertex tiến về phía cô.

Mũi tên của Sumi sau đó đã bị chệch.

-Tại sao, nó quá nhanh ... !?

Vertex bắn ra những qua bóng nước khổng lồ và nhốt Gin ở trong đó.

Gin đã bị mắc kẹt.

- ... !!

Từ bên trong, Gin cố gắng để phá vỡ quả bóng bằng lưỡi rìu của cô.

Tuy nhiên, điều đó vô ích.

Sumi cố gắng bắn những mũi tên của cô vào quả bóng, nhưng những mũi tên lại bị nảy ra.

Nếu cứ thế này, Gin sẽ bị ngạt đến chết.

Một lần nữa, Vertex lại thả những quả bóng nước về phía Sonoko.

-Wahh !?

Trong cơn hoảng loạn, Sonoko né tránh, nhưng sau đó, các bóng nước tăng tốc độ và trùm lấy cô.

Họ có thể cảm thấy rằng, Vertex muốn làm hại đến Sonoko

-Nogi-San! Chúng đang tới kìa…

Sumi hét lên.

Tuy nhiên, Sonoko…

-Ah! Mình có ý này...

Phía trước quả bóng, Sonoko cầm mũi giáo của cô và xoay nó.

Nhờ Sức mạnh của các vì thần, Sonoko dễ dàng tạo ra một cơn lốc xoáy chỉ bằng cách xoay cây giáo của cô.

Các bóng nước bị thổi lên bởi gió.

- ...! Nogi-san!

Sumi ngạc nhiên bởi hành động thông minh của Sonoko, những bóng nước đằng sau cô đã bị thổi ra xa.

-Hah ... Hah ... hhh~ Tôi cảm thấy mệt mỏi quá ~

Gin xoay xoay.

- Minowa-san… bạn đã uống nước bên trong quả bóng đó à?

As the embodiment of the gods' power , it was possible for them to drink up a large volume of water...Although , no one would do it , normally

--Mino-San, cậu không sao chứ?

Sonoko chạy tới chỗ Gin.

-Lúc đầu nó có vị như Trà Ô Long nhưng sau đó lại như nước trái cây..

-Ah, mình không nghĩ bạn lại thử nó ... nhưng dù sao mình cũng rất mừng vì bạn vẫn ổn ~

-Cẩn thận đó !

Sumi bắn một mũi tên của cô đến chỗ gần hai cô gái.

Lập tức, cả hai cô né ra.

Vertex đã tấn công vào chỗ hai cô vừa đứng.

Một lần nữa, Vertex cố gắng tấn công.

-Cảm ơn Washio-san. You Enemy …!!

-Eeeei!!

Gin và Sonoko tấn công từ hai phía.

Sumi ngay lập tức yểm trợ cho họ.

Sumi nhanh chóng tấn công đối thủ.

Giống như một ngọn lửa rực rỡ, những đòn tấn công cũng Gin rất tuyệt vời, Sonoko cũng không hề kém.

Gin tấn công chủ yếu vào các khớp của đối phương. Cơ thể của Vertex bắt đầu dao động.

(Minowa-san và Nogi-san cả hai đều rất khéo léo!)

Họ đều đã được đào tạo để sử dụng những vũ khí đó.

Những cô gái tấn công liên tiếp.

Receiving that , the enemy drew faraway

Tuy nhiên, nó ngay lập tức tái sinh những bộ phận bị hư hỏng.

-Uwaa, chúng ta sẽ không bao giờ có thể đánh bại nó được mất.

-Mình bắt đầu cảm thấy mệt mỏi rồi ~

-Cẩn thận đó, đừng nói ra những điều mình cảm thấy, Vertex có thể nghe thấy chúng!~

Even then , it was the girls’ duty to not let enemy pass this place , so they kept at the guard and remained at the center of the bridge

Họ vẫn giữ cho Vertex ở vị trí giữa cây cầu.

Đột nhiên Vertex quay người lại.

Nó bắt đầu quay trở lại chỗ mà nó đến.

Có vẻ như, họ đã đuổi được nó đi.

Lần đầu tiên, các cô gái đã ngăn chặn được kẻ thù, nhưng chưa tiêu diệt được chúng.

Ngăn chặn các cuộc xâm lược là chiến thắng của họ.

 Tất nhiên, sẽ tốt hơn nếu họ tiêu diệt hoàn toàn được Vertex, thế nhưng….

Với kinh nghiệm hiện tại thì họ chưa thể làm như vậy.

- ...

Ba cô gái nhìn theo Vertex đến khi nó đi hẳn.

And soon , it completely disappeared from their vision…

Các cô gái đã đẩy lùi kẻ thù thành công.

-Chúng ta làm được rồi ~!

Cả ba người ôm lấy nhau.

Sumi cũng mừng rỡ theo.

Họ đã chiến đấu với nhau để bảo vệ cây thế giới, và nhân loại.

Đó là một niềm vui lớn lao của các cô gái.

-Thực ra mình đã thực sự sợ hãi, nhưng bằng cách nào đó, mình đã làm được .~

-Eh, bạn hành động trong lúc sợ hãi à, Minowa-san? Trái tim mình cũng đập loạn lên ấy.

-May quá , mình cũng thực sự rất lo lắng ~!

Ngay cả khi họ đã được chuẩn bị sẵn sàng cho điều đó,những dù sao, họ vẫn là những cô bé.

- In any case , we won so it’s all good!

- Ayy~!

Gin nhảy lên vui vẻ.

-Ahaha , Mino-san’s jump is so high

-Yay -Yay!

Sonoko và Gin đập tay với nhau. 

( Aren’t they being too noisy … ? I-isn’t this … a bit disgraceful…?)

Now that she had finally cooled down , Sumi pressed her hands to her cheeks , feeling embarrassed

Những họ đã không đánh bại kẻ thù.

Họ chỉ đuổi nó đi.

Tuy nhiên, chiến thắng của họ thời điểm này vẫn là một bước tiến lớn đối với nhân loại.

Since they had been at their wits’ end up until now

Sumi đã đến một bệnh xá

Nó không phải là một bệnh xá bình thường.

Nó được lập nên để các anh hùng đến kiểm tra sau khi chiến đấu.

-Cảm ơn bạn Washio-san, bạn đã làm rất tốt, việc bạn chiến đấu sẽ giúp chúng tôi rất nhiều trong việc phân tích nghiên cứu kẻ thù.

The normally strict homeroom teacher , now , was giving her a good petting

-Cảm ơn hai bạn rất nhiều, tất cả đều nhờ Minowa-san, và Nogi-san.

- Cuộc tấn công này sớm hơn dự kiến, vì vậy chúng tôi đã sắp xếp để các bạn có thể luyện tập với nhau.

(! Đúng vậy, để chuẩn bị cho những trận đấu tiếp theo, từ bây giờ mình phải luyện tập đúng cách)

Sumi quyết định.

-Không có điều gì bất thường, không ai bị thương, Nhưng Minowa-san đã nuốt phải một số chất lỏng vì vậy cô phải ở lại để được kiểm tra chi tiết hơn, Nogi-san _ Washio-san, bây giờ hai bạn có thể về.

Sau khi tạm biệt các bác sĩ, Sonoko và Sumi cùng nhau đi về.

Sumi và Sonoko đi với nhau đến trước cổng trường.

Thông thường, họ sẽ tạm biệt nhau tại đây.

Tuy nhiên, bây giờ mà các kẻ thù đã bắt đầu đến, họ cần nói chuyện với nhau nhiều hơn.

Họ đã nhận một lịch thời gian khác, vì vậy chỉ cần hoàn thành việc đào tạo là chưa đủ, họ cần phải có nhiều lúc để được ở với nhau.

( Just completing the training properly is not enough . We have to have more control next time … We have to get along with each orther normally . In order to defend this country.)

Sumi quay sang phía Sonoko.

-Này Nogi-san, vì chúng ta đã chiến đấu cùng nhau, ưm…… bạn sẽ cùng đi ăn với mình chứ ?

Sumi mời Sonoko.

Mặt Sonoko lập tức bừng sáng lên,

- Được chứ ~! Nào chúng ta hãy đi thôi.~~~~~~~

Sonoko nắm lấy tay của Sumi và đung đưa.

-Cảm ơn, nhưng tớ vẫn phải suy nghĩ thêm về lời mời của cậu,Shiosumi, nhưng tớ không thể phủ nhận là.....Tớ đang thực sự hạnh phúc ~

-Cậu thực sự cảm thấy như vậy sao,Nogi-san...

-Cậu biết đây Mino-san của hôm nay thật tuyệt với!Chính xác như một sĩ quan thần Phong! Hơn nữa kĩ năng bắn tỉa của cậu thật tuyệt vời,Shiosumi,tớ rất kích thích vì nó đấy.

-T-Tớ hiểu rồi.....

-Tốt, bây giờ hãy đến phòng ăn ở Ines, cùng với Mino-san vào lần tới,tất nhiên.

Sonoko cứ túm lấy Sumi.

Nhìn cái cách cô gái ngây thơ đó nhảy nhót xung quanh,Sumi bắt đầu cảm thấy ngượng vì bản thân cô.

Sau khi họ thắng trận , Sonoko nói rằng cô rất hồi hộp khi thực hiện “nhiệm vụ”

Và từ đó cô có thể đánh giá kĩ năng sử dụng thương cô đã học được từ chiến đầu thực tế.

Bản thân cô từ đầu đã đặt trách nhiệm lên hàng đầu và thực sự nghiêm túc đối mặt với nhiệm vụ.

Một tinh thần đáng nể.

Cô hài lòng vì cô đã sáng suốt khi có thể lập một sợi dây liên kết với các đồng đội.

Cô nghĩ rằng họ sẽ gần gũi hơn so với bình thường.

Sumi tiếc rằng cô nên nói chuyện của cô sớm hơn thì tình hình đã không tệ như vậy.

-Tôi cảm thấy ổn và sẽ tự đi đến nhà ăn, nhưng làm ơn cậu đừng gọi tôi là Shiosumi được không......

-Eh.....hể.....hể....thế thì Washiina vậy....?Có vẻ nó giống tên của một idol?

-Um,không,không phải nó,.....Nogi-san , cậu sẽ không thích tớ gọi cậu là Sonokorin,phải không?

-Wah,đáng yêu thật đó.

-Tớ xin lỗi ,hãy quên nó đi.

-Ah,tớ biết,Washii! Cái đó thì sao nào?

-Well, chắc tớ chỉ sẽ phải làm quen với nó.

-Hãy chăm sóc tớ nhé,Washii !

Sonoko nắm chặt tay Sumi bằng cả 2 tay.

Kì lạ là, Sumi không hề ghét cái cảm giác này.

Hai người bọn họ,tung tăng đi về phía nhà ăn.

Không như những người anh hùng, họ chỉ giống như những cô gái ở tầm tuổi đó.

Đây là câu chuyện về 3 người hùng.

Một câu chuyện cổ tích nói về những cô gái được chọn bởi chúa.

Vào một lúc nào đó, sẽ có một cô gái lần đầu gặp được chúa và được thanh tẩy.

Và rất nhiều trường hợp, kết quả sẽ là.________.

(Chương 1 : End )