Phòng Lịch sử và Tư liệu Taisha - Miko-sama
ĐÃ KIỂM DUYỆT
1 + 1 + 1 không bằng 3, mà là 10. Giả mà là chúng tôi, chúng tôi nghĩ mình có thể làm vậy. Chúng tôi phải nghĩ theo hướng đó.
Kẻ thù được gọi là Vertex. Tạo vật ghê tởm sinh ra từ giữa các virus. Nhiệm vụ chúng tôi là đẩy lùi chúng.
Thế nhưng, đối với thực thể như vậy, lại đặt tên chúng là Vertex…… một từ mang nghĩa "điểm cao nhất", tại sao chứ……?
Hồi đấy, chúng tôi vẫn chưa biết rằng Vertex là những thứ ■■■■ bởi ■■■■.
Anh Hùng Ngự Ký
Ngày 20 Tháng 6 Năm 298
Kể từ thuở ấu thơ, Nogi Sonoko đã duy trì lối sống từ tốn. Mỗi một việc tự mình quan sát đàn kiến bò cũng đã khiến cô không khỏi thấy vui vẻ. Vì tính tình như vậy, ba mẹ Sonoko có chút lo lắng về đứa con gái của mình. Ông của Sonoko bình luận cô có tài năng thiên phú, song dường như tình hình không giống thế.
Do đó, một ngày kia, để chơi khăm, ba mẹ Sonoko cố tình kêu rên và ngã quỵ trước mặt đứa con gái hãy còn rất nhỏ. Vậy là Sonoko khóc òa lên. Tuy nhiên, cô bé tức tốc gọi cứu hộ, miêu tả triệu chứng của họ, cách họ ngã quỵ, và bao nhiêu giây đã trôi qua. Sau đó, cô không ngừng trấn an ba mẹ rằng sẽ không sao đâu, rằng cô đã gọi người tới cứu rồi.
Sau khi thấy con gái mình như vậy, kể từ đấy, ba mẹ Sonoko không cất nửa chữ ngay cả khi cô thẫn thờ nhìn xa xăm.
——Wa~ đám mây đó kìa, nhìn giống vũ khí của Wasshii ghê~
Hôm nay cũng thế, trên bãi cỏ trong sân nhà của Shinju-kan, trong khi đắm mình trong gió, Sonoko quan sát hình dạng mây trôi trên trời. Điểm khác biệt duy nhất với trước đây……
——Oh! Cậu nói mình mới để ý, đúng thế thật.
——Đã nói rồi mà~
——Vậy ra sở thích này là nguyên do giúp Sonocchi có thể nảy ra hàng đống ý tưởng hay ho.
……Là cô không còn một mình nữa.
Ngọn gió đầu hè thổi vào từ biển nội địa. Tan trường, nhóm Sumi tới thư viện. Ngày hôm nay, họ tổ chức buổi học nhóm cho Gin. Sumi chỉ dẫn Gin liên tù tì. Không còn ai khác ngoài họ ở đấy.
——Oii, thay vì học hành, muốn đi ra Ines trước không? Phố ẩm thực bên đó đang réo gọi mình nè.
——Không được, Gin.
——Sumi, không phải là cậu quá cứng nhắc à?
——Gì thế kia? Một tính nết mới cho mình à? Thôi nào, tập trung đi Gin.
——Dạ dạ, thưa Washio-sensei, em hiểu rồi.
Một lần nữa, Gin đưa mắt nhìn lên đống tài liệu.
Nhân tiện, trong lúc này, Sonoko đang……
——Zzz…… Cớ gì mà Udon lại trắng và ngon dữ thế~?…… Zzz.
……mơ mộng hạnh phúc.
——Mặc kệ Sonoko ngủ vậy có ổn không, thưa Washio-sensei?
——Em ấy thông minh lắm…… tuy vẻ ngoài thì không vậy.
——Khỉ gió cái cô thần đồng này…… Ta sẽ thầm thì tên của toàn mấy con côn trùng độc hại vào tai mi và làm mi gặp ác mộng, ihihi.
——Cậu thường xuyên nghĩ ra mấy âm mưu quỷ quyệt thật đấy. Lỡ có người làm thế với cậu thì sao?
——Mình hoàn toàn miễn nhiễm với những thứ như gián.
——……Giỏi ghê.
——Mình là Anh hùng mà lị. Còn cậu, Sumi? Gián ấy.
——……Tại sao virus không khiến chúng tuyệt chủng quách cho rồi?...... Mình vẫn thấy tiếc chun chút chuyện đó.
——Oh, vậy là cậu sợ chúng. Aww, dễ thương quáá.
——Đánh trống lảng chỉ tổ phí công thôi Gin. Nào, hãy quay trở lại học lịch sử. Thế, vì lý do gì mà tồn tại bức tường bao quanh Shikoku?
——Đến cả mình cũng không dốt vậy đâu, Shinju-sama sử dụng nó làm rào chắn để bảo vệ cư dân trong Shikoku.
——Đúng. Shinju-sama bảo vệ chúng ta khỏi thứ virus chết người đang lan truyền trong thế giới bên ngoài kia.
——Eto, không có trong sách giáo khoa, nhưng kẻ thù sinh ra từ biển virus ấy…… được gọi là Vertex, đúng chứ?
——Phải. Thiên địch của loài người, chúng đến từ phía bên kia để hủy diệt Shinju-sama…… Đánh bật chúng là nghĩa vụ của Anh hùng chúng ta.
——Oi, có là mình thì cũng hiểu chuyện ấy tường tận mà. Nào, cùng tới Ines thôi. Không tới Ines là mình không thể bình tĩnh nổi.
Dường như Ines, trung tâm thương mại khổng lồ, đã trở thành nhu cầu tuyệt đối thiết yếu với người người sinh sống trong khu vực này.
——Buổi học vẫn chưa hết.
——Aua……
——Fufu. Mình nghĩ là mình thích gương mặt bồn chồn không yên của cậu đó Gin.
——Kyaa, Sumi, bắt đầu nói mấy thứ nghe rờn rợn rồi đó.
——Hiểu biết lịch sử là điều rất quan trọng, nên cậu phải chính xác từng ly từng chút. Tiếp theo, tại sao chúng ta chiến đấu với Vertex? Có nhất thiết phải là chúng ta, những Anh hùng không?
——Lại nữa, sao toàn là những thứ không có trong sách giáo khoa thế hả? Đó là vì vũ khí bình thường không hiệu quả, đúng chứ? Do đó, chúng ta đã thưa chuyện với Shinju-sama, và được chia một phần quyền năng của Thần Thụ…… đấy là khởi nguyên của hệ thống Anh hùng.
Những thực thể không lấy con người làm mồi, nhưng phát động tấn công chỉ để giết chóc. Hòng phá hủy Thần Thụ và kéo sập thế giới. Với mục đích chống lại thứ ác quỷ trên, không còn cách nào ngoài vay mượn sức mạnh của Thần.
——Mình mừng là có vẻ cậu hiểu được nhường đó. Vì cậu chỉ có 52 điểm trong bài kiểm tra nhanh, mình đã tổ chức buổi học nhóm khẩn này, nhưng có vẻ cậu sẽ ok thôi.
——Chậc, một nữ anh hùng mà không biết phần lịch sử liên quan tới mình thì thật vô-buồn-lý-cười.
——Cơ mà Sonocchi hình như không biết……
——Eto, dù gì Sonoko đã lãnh con 0 trong bài kiểm tra nhanh mà.
Nhân tiện, Sumi được 92 điểm.
——0 điểm nhưng…… đó là vì cậu ấy nhầm lẫn cách điền trên giấy trả lời. Nếu chuyển đổi sang dạng quy chuẩn thì sẽ đạt điểm tối đa đó biết chưa? Cậu ấy tuyệt vời lắm.
——O~ou. Cách nhau đường tơ kẻ tóc nhỉ? Theo nhiều nghĩa.
Chẳng nhận thấy ánh mắt hai người kia, Sonoko êm đềm ngủ tiếp.
——Mino-san…… Mình yêu cậu…… Zzz.
——Đồng-đồng chí này đang mơ mộng cái kỳ cục gì vậy? Hahaha, quả là rất ngượng khi nghe mấy thứ như "Mình yêu cậu".
Gin đương thấy xấu hổ.
——Còn mình thì sao? Oii, Sonocchi, mình thì sao?
——Sumi, đừng lay, cậu ấy đang ngủ thoải mái quá đi…… Khoan, đã gần tới giờ huấn luyện rồi.
——Ok, tất cả cùng tập chăm chỉ nhé.
***
Việc Jukai bị tổn thương sau cuộc chiến với Vertex, đã thành một vết thương lòng nhỏ trong Sumi. Mũi tên của cô bị bật lại và đâm xuyên không ít cây. Và hệ quả là gì? Ngày hôm sau, sâu trong núi, một trận lở đất lớn đã diễn ra.
May mắn sao, không có người nào ở hiện trường. Song le, nếu Shikoku – sau khi hóa thân thành Jukai – bị hư hại, lúc nó trở về thế giới thực, một thảm họa nào đó sẽ diễn ra.
Lần này, tổn hại nhẹ, nhưng nếu đòn đánh của kẻ thù mà lòe loẹt hơn thì sẽ gây nên đại họa. Mặc cho có thể ngăn nó tàn phá Thần Thụ, họ vẫn sẽ thất bại trong nghĩa vụ nếu nhân loại bị thương tổn. Vì thế, họ muốn đánh đuổi bọn Vertex đến từ "phía bên kia" trên Cầu Lớn. Lỡ họ để chúng đặt chân lên Jukai, chúng sẽ không chỉ tiến gần tới Thần Thụ hơn mà thiệt hại có khi cũng sẽ lan rộng.
Sonoko thức tỉnh, và đúng lúc họ định đi xuống bãi tập, cô giáo chủ nhiệm của họ xuất hiện.
——Đã tới giờ đi…… Maa, có vẻ các em biết hết rồi. Vậy thì, chúng ta tới bãi tập luyện nào.
——Dạ vâng, thưa sensei. Chúng em trông chờ bài giảng của cô.
Cả ba lễ phép chào giáo viên đứng lớp của mình.
Sân tập thuộc phân khu Cầu Lớn của Taisha. Có thể đi bộ từ trường tới đó, tuy nhiên hôm nay Sumi muốn học hành cho đến phút cuối, vì vậy họ đang đi bằng xe con.
Một quãng ngắn sau khi trận thực chiến trong tư cách Anh hùng của họ bắt đầu, Taisha đã dốc toàn bộ để giúp đỡ bộ ba. Taisha là tổ chức thờ phụng Thần Thụ - thần ban phước cho vạn vật. Tiếng nói của họ còn có sức nặng hơn cả Thủ Tướng.
——Chẳng biết vì sao mà nhiều chị hầu gái đã tới nhà mình, nên có vẻ giờ đây mình có thể để em trai mình cho họ chăm sóc. Nói vậy chứ thằng nhóc quen nuông chiều rồi, nó sẽ khóc ầm nếu không lâu lâu thấy mặt mình, nên mình vẫn không thể phó mặc mọi chuyện được.
Gin nói đại loại vậy.
Taisha đã cử người hầu tới nhà họ, và ngụy tạo cớ cho họ khi họ tới trễ. Bạn bè cùng lớp cũng được Taisha thông báo rằng 3 người họ đang thi hành một trọng trách cực kỳ quan trọng liên quan tới Shinju-sama. Ấy thế, mọi người ở Shinju-kan vẫn đối xử với họ như xưa. Hội Sumi rất biết ơn điều đó.
***
Đương lúc ngồi trong chiếc xe hơi đang chạy đến bãi tập huấn, bộ ba trò chuyện về lớp học.
——Đôi giày và phụ kiện của Okamoto-san, cái nào cái nấy dễ thương đáo để tới mức mình cứ nhìn cậu ấy suốt thôi à~
——Okamoto rất sành điệu đến nỗi mình không nghĩ cổ bằng tuổi mình đâu.
——Cậu nghĩ thế à…….? Mình không hiểu mấy.
——Sumi, những thứ quần áo quần iếc gì là cậu không quan tâm, đúng không? Mình ngạc nhiên là mình biết ăn mặc hơn cậu đó.
——Cậu mặc mấy bộ dễ thương là đẹp lắm Wasshii à, câu nên bận chúng nhiều hơn cơ~
——Hình như Sonoko, cậu có nhiều quần áo kiểu đấy nhỉ.
——Thôi được rồi, cùng tổ chức một Buổi Họp Chọn Áo Quần Cho Wasshii ở nhà mình lần tới nhé~
——Một buổi họp như vầy mình xin vắng mặt.
——Nhưng thực ra, Sumi-san của nhà Washio-san lại đang nghĩ "Không quá tồi", ihihi.
——~~!
——Uhaha, đùa thôi mà Sumi. Đừng đánh mình, đừng đánh.
——Các em đã bắt đầu thân thiết với nhau trước khi cô nhận ra rồi.
Giáo viên chủ nhiệm nói trong khi đang lái xe.
——À phải, chúng ta cần chọn ra một người từ ba người tụi em để làm đội trưởng. Nogi-san, em làm đội trưởng được chứ?
——Eh, ý-ý cô là…… em á~?
Sumi liếc sang Sonoko. Sumi cũng ngạc nhiên trước sự lựa chọn nhân sự bất ngờ đó. Sumi từng nghĩ chắc chắn mình sẽ được chọn làm đội trưởng. Cô đã chuẩn bị sẵn sàng để chấp nhận khi được yêu cầu. Lòng tự trọng của Sumi nhói lên. Quả thực mũi tên của cô đã không thể làm tròn nhiệm vụ trong cuộc chiến hôm trước. Và cuối cùng cô còn khóc. Tuy nhiên, trong đầu Sumi đã hình thành ý nghĩ: mặc nhiên, cô là người gắn kết bộ ba.
(Tại sao không phải mình mà là Sonocchi…… Ah!)
Sumi đoán.
Gia tộc Nogi nắm quyền hành to lớn trong Taisha. So với Nogi, nhà Washio và Minowa đều có địa vị thấp hơn. Tuyển chọn nhân sự ắt đã tính cả gia đình cô vào. Ngay từ đầu, bản thân Sumi đã sinh ra trong một gia đình còn thấp kém hơn cả Washio.
(Sonocchi…… cũng đang đứng trên một vị trí khó khăn.)
——Sonocchi, mình đồng ý với lựa chọn của cô giáo.
Sumi nhoẻn cười nhìn Sonoko.
——Miễn không phải là mình thì ai cũng được cả.
——Hai cậu…… M-mình thật sự có thể làm được sao~?
——Eto, giờ chức đội trưởng đã quyết, có một thông báo khác đây. Để củng cố mối dây giữa các em, 3 ngày nghỉ cuối tuần này, các em sẽ có trại huấn luyện ở một nhà trọ thuộc quyền quản lý của Taisha.
——Thế thì tuyệt quá, bọn em có thể tập tành hiệu quả hơn rồi.
——Trại huấn luyện…… Uwaa, nghĩa là ngủ lại qua đêm~ Yaho!
——Mong quá. Dầu gì cũng gần tới hè rồi. Có vẻ, mình đang rạo rực cả lên đây này!
Khác biệt trong sự hăng hái của Sumi và hai người bạn, đối với giáo viên chủ nhiệm, thì theo một hướng nào đó là có ích. Nếu đám trẻ đứa nào đứa nấy nghiêm túc hết, thì chúng có khi sẽ bị đè bẹp trước sức nặng của nghĩa vụ. Theo hướng kia, chắc hẳn sẽ khó cho Washio, nhưng đây vẫn là một đội tốt.
***
……Và rồi, trại huấn luyện Anh hùng khởi động. Các thiếu nữ thực hiện nhiều chế độ rèn luyện khốc liệt ở võ đường. Từ cơ bản như sức mạnh thể chất cho các dạng kỹ thuật, mọi thứ đều dẫn dắt bởi các bậc lão luyện với chuyên môn tương ứng.
Giờ nhàn rỗi của họ bắt đầu vào ban đêm, sau khi tập, tính từ giờ tắm rửa trở đi. Từ thời điểm này cho đến lúc ngủ, họ có thể sử dụng thời gian tùy ý. Nhưng vì phải dậy vào lúc 5 giờ sáng, họ không thể thức khuya.
3 người yên tĩnh đắm mình trong hồ nước nóng.
——Bữa ăn cân bằng dinh dưỡng, tập luyện cao độ, và rồi một giấc ngủ ngon. Là Anh hùng, hay mình nên nói là, cái này giống tuốt tuồn tuột trại huấn luyện của vận động viên…… Chài, có sự kiện nào bùm cái sẽ ban tặng mình một đặc kỹ siêu việt không nhỉ Sumi ơi?
——Bất cứ trường hợp nào cũng cần có cơ bản, không có đường vòng đâu Gin.
——Hình như mình lên tí cơ bắp nè~
——Ôi trời, mạnh mẽ hơn thì tốt cơ mà với một cô gái đang dậy thì, cái menu này nặng quá sức theo nhiều nghĩa rồi. Buồồn.
——Gin, cậu phàn nàn nhiều quá rồi đấy.
——Chậc, Sumi-san từ gia tộc Washio-san nói vậy thì dễ ợt, bởi cô ấy đã trưởng thành sẵn ở nhiều nhiều chỗ rồi nè.
——Trưởng thành……?
——Bộ ngực đó, chẳng bự nhất lớp rồi còn gì?
——Gin!!!!
Sumi định chộp lấy tay Gin. Gin tóm lấy tay Sumi mà chống trả.
——Mình chỉ nói sự thật thôi! Vả lại, cậu có ngực bự mà lại còn xí hổ về chuyện đó nữa chứ, đúng là người sống trong nhung lụa mà!
——Sao cậu là người nổi giận……
——Cậu ấy nhé!
Gin vẩy nước bắn lên Sumi.
——Ch-chơi gì kỳ vậy……
——Chơi sao cũng mặc kệ! Đỡ này!
Sumi hứng chịu đòn tạt nước nóng của Gin.
——Chỉ là một con nhóc đùa dại thôi…… cậu chịu được mà Sumi.
——Ahh, mình là con nhóc, thế mình sẽ tiếp tục. Này thì, này thì.
——……! Cậu! Mình không chịu nổi nữa rồi đó.
——Cậu dễ nổi nóng thiệt Sumi.
——Im đi, ây!
Sumi tạt nước nóng trả đũa Gin.
——Buwaa, hehe, cậu xấu ghê.
——Mou~ Ở hồ nước nóng thì đáng lý phải nghỉ dưỡng chứ các cậu~
Da dẻ Sonoko dần trở nên bóng bẩy.
***
Đêm về khuya. Mặc cho đã là giờ ngủ, Gin không ngủ liền.
——Chị em ơi, chị em nghĩ đi ngủ dễ như vậy hả?
——Mình có thể ngủ ngay lập tức bất cứ lúc nào mà~
——Tụi mình ngày mai phải dậy sớm, Gin, nhắm mắt đi.
——Không chịu đâu.
Gin thờ ơ bác bỏ ý kiến của học sinh danh dự.
Sumi đứng dậy và chuẩn bị giáo huấn Gin nhưng……
——Hãy cùng thảo luận về người chúng ta thích nhé!
Tinh thần quyết đấu của cô biến mất trước những lời không ngờ của Gin.
——Gin, về người chúng ta thích……
——D-ĩ-n-h-i-ê-n-r-ồ-i. Ai dám che đậy bằng cách nói về ba hay người thân thì sẽ bị rút danh hiệu Anh hùng!
——C-cậu nói thế nhưng bản thân cậu thì sao hả Gin?
Sumi ngạc nhiên khi bản thân thực sự thích thú chủ đề.
——Jii-jii~
Đôi mắt Sonoko đang lấp lánh với kỳ vọng.
——Hổng có!
Gin giương mặt tự đắc tuyên bố.
——Bất công quá đi~
Sonoko phản đối còn Sumi cảm giác nhẹ nhõm.
Vì ngoài cô ra còn một người nữa cũng chưa thương ai.
——Mình cũng không có ai, vậy nên hòa nhé. Còn cậu, Sonocchi?
Sumi hững hờ chuyển lượt.
——Fu, fu, fu. Mình có nè~
Sonoko trả lời bằng tông giọng bàng quan khiến Sumi lẫn Gin phải nhướng người lại gần.
——Ohh! Sắp có chuyện tình củm hử?
Gin hăm hở.
——Ai…… Ai thế? Một người trong lớp chúng ta à?
Không biết tại sao, Sumi trở nên lo lắng.
——Ừ, Wasshii và Mino-san.
Đối lập với Sonoko, người phấn khởi trả lời, thì sự căng thẳng của Gin và Sumi liền chùng xuống.
——……Mình đã ngờ ngợ là thế mà.
——Nhưng 3 cô gái bên nhau thế này cũng tốt. Kiểu, như vầy sẽ nóng bỏng hơn……
***
Bấy giờ, 3 người cảm thấy thời gian ngưng đọng.
——Đánh trận khẩn à……? Hah…… Tại sao lũ Vertex không cho mình nghỉ ngơi trong tình cảnh này chứ?
——Thôi càm ràm đi. Đội trưởng, xin ra lệnh.
——Eh, để xem nào, xuất kích~
Sau khi bay khỏi nhà trọ và đến cầu lớn, như mọi khi, ở giữa cầu, nhóm Sumi đợi chờ cuộc xâm lăng của quân địch. Chiếc cầu lớn duy nhất liên kết Shikoku và phía bên kia. Vì thế, cây cầu không bị phủ rừng hoàn toàn. Vertex sẽ băng qua đây. Chẳng lâu sau, một hình thù kệch cỡm lộ mặt.
——Đây rồi! Ooh, đợt này, là một con với ngoại hình Visual Kei.
——Tr-trông nó vênh váo và mạnh quá~
——Để mình bắn thử xem.
Tập trung tinh thần chiến đấu, Sumi kéo cung tới mức cực đại. Đồng thời, thịch, con Vertex thả cái thân người to đùng lên cầu. 4 bộ phận trông-như-răng-nanh găm vào cầu một cách nặng nề.
——Chắc chắn lần này ……!!
Sumi bắn tên. Xoáy tròn như cơn lốc, các mũi tên bay về phía mục tiêu. Từng chút một, Vertex rung động. Và cùng lúc đó, cây cầu, Jukai và thế giới rúng mình dữ dội.
——Động đất, kẻ gây ra là nó à!?
Gin, một thanh âm đặc sệt. Tên của Sumi bị xung chấn hất văng.
——Ự, lại không thành công nữa hả……?
——Chẳng phải lúc để ngã lòng đâu Wasshii! Chúng ta phải dừng trận địa chấn này! Hãy áp sát kẻ địch~!
——Vâ-vâng.
Tức tốc xốc lại tâm trạng, Sumi chạy hướng về đối phương.
Vào giây phút ấy, con Vertex rút nanh khỏi cầu mà bắt đầu nổi lên trời.
——Cái quỷ gì? Động đất thì hết rồi nhưng…… nó định cứ thế mà bỏ chạy á!? Xuống đây cái coi, oiii!
Tiếp nhận ánh trăng, thân thể kẻ địch sáng lên lờ mờ.
——! Mino-san, đối phương đang cố giở trò gì đó! Đưa rìu lên thủ đi, phòng thủ~!!
——Eh…… nwha!
Từ trên trời, Vertex bắn mưa xuống. Hay chuẩn xác hơn, một cơn mưa đạn ánh sáng. Những viên đạn ánh sáng rơi như trút nước.
——Nếu mình tránh thì cả cây cầu và Jukai sẽ tan hoang mất! Với lại, mình cũng thích bóng chày kha khá!!
Như thể đang múa, Gin dùng cặp rìu chiến để đánh bật đạn ánh sáng trở lại lên bầu trời. Miễn là cô quất chúng lên trời lại thì Jukai sẽ không hề hấn.
——Ít nhất chúng ta phải bắn rụng kẻ thù……!
Sumi khụy gối, và chĩa tên lên không trung. Cùng lúc ấy, không gian bắt đầu rung điên đảo. Và một cảnh tượng không thể tin nổi khác thình lình xuất hiện trước con mắt đang nhắm bắn của cô. Con Vertex, không một khắc chậm trễ, đã chuyển sang chiêu công kích khác.
——Gin, một đòn lớn sắp tới đó!
Vừa lúc Sumi hét lên, một tia sáng bí ẩn hao hao laser đã khai hỏa theo chiều thẳng đứng ngay dưới quân địch. Nó nhắm chính xác vào vị trí của Gin. Cô ấy bèn ghép hai cây rìu lại thành tấm khiên, và ngăn chặn chùm sáng.
——Ự, grrrừ……! M-mạnh quá!
Gin – lúc nãy là một mục tiêu không che chắn – đã phần nào tiếp tục chống đỡ nổi luồng sáng.
——Mino-san, cậu còn chặn được chùm sáng đó thêm bao lâu~?
——Kh-khoảng 10 giây……!? N-nếu dùng hết sức bình sinh thì, khoảng…… khoảng mười, hai, giây, đó……
Gin cất tiếng như thể đã ở cùng cực rồi.
Những suy nghĩ dữ dội ào ạt nảy ra trong tâm trí Sumi.
(Nên làm gì đây!? Cứu Gin, rồi tạo khoảng cách rồi chuẩn bị lại lần nữa?...... Hay nên tấn công liền? Nhưng khi đó Gin sẽ……)
——Thế thì, mình và Wasshii sẽ tấn công từ trên cao~! Đi thôi, Wasshii!!
Nói xong, Sonoko liền bỏ lại một Gin đang gặp nguy mà nhảy về phía địch trên trời. Trong tích tắc, Sumi bật nhảy theo chân Sonoko. Ngay cả lúc này, vài giây đã trôi qua. Gin sắp tới giới hạn rồi. Trong khi đang xé gió phóng lên, Sumi giương cung nhằm hạ gục mục tiêu.
Không còn thời gian. Cứ như vầy, Gin sẽ bị thiêu thành tro mất.
——Wasshii! Đừng nhắm vào thân nó~
Cô nghe thấy tiếng của Sonoko. Chỗ Sonoko chỉ vào không phải là thân mình của kẻ thù……
——Hiểu rồi…… Suy nghĩ của cậu thực sự đỉnh đấy!
Sumi bắn mũi tên đã nạp bằng toàn bộ sức mạnh của mình. Đích ngắm là nơi phát ra chùm sáng – cái mõm. Như thể khẩu đại bác, mũi tên của Sumi chui xiên vào nòng súng đương bắn. Một vụ nổ lớn, thế là Vertex vỡ tung.
——Mình làm được rồi……
——Phần còn lại hãy để mình~……!!
Một cách mạnh bạo, Sonoko tấn công con Vertex đã suy yếu. Tựa bóc xé không trung, cô giáng những nhát giáo không thương xót như bão tố lên tấm thân kỳ dị đang vụn vỡ bên trong của đối phương. Một đòn đánh kinh khủng, chẳng thèm đếm xỉa đến vẻ ngoài.
——Cút, cút khỏi nơi chốn của mọi người ngay~!!
Những mũi giáo xuất ra tạo nên tiếng rầm rầm vang như sấm, vọng mãi lên tầng trời cao. Do thương tích gánh chịu, Vertex rạn nứt răng rắc và tóe lửa. Nó bắt đầu chệch choạc rơi từ trời xuống.
Để hỗ trợ Sonoko, Sumi bắn tên không ngơi nghỉ.
1 phát, 2 phát, 3 phát, 4 phát, 5 phát……!
Không cho đối phương một khoảng thời gian để hồi phục đầy đủ, cơn mưa đòn của hai người cứ dội xuống liên miên. Trước khi nhận ra, họ đã đẩy được con Vertex về sát tường thành. Tuy vậy, hòng tái sinh cơ thể và trốn thoát, nó vượt ra vùng không gian đằng sau thành.
——……Nó đi chưa~?
——Có vẻ thế……
——Nó-nó sẽ không quay lại đâu nhỉ~?
—— Thử chờ 5 phút cho chắc xem.
Nhằm đảm bảo, Sonoko và Sumi nhìn chằm chằm vào khoảng không trống trước bức tường.
——Nó mà quay lại…… Mình sẽ đâm thủng nó!
Như thể bị sự mãnh liệt ấy đẩy lui, kẻ thù đã không trở lại……
***
Sau khi quay lại từ trạng thái Jukai, nhóm Sumi đã ở trong một khu vườn có thể nhìn sang cây cầu tự lúc nào không hay. Ánh sáng dịu nhẹ tỏa ra từ ngôi đền nhỏ dựng trong công viên. Thần Thụ đã dịch chuyển nhóm Sumi tới đó sau trận chiến.
Shikoku đang hóa thành Jukai thì thời gian ở thế giới thực sẽ không trôi. Nói cách khác, bây giờ vẫn là khuya. Trong lúc chờ được đón sau khi liên lạc với Taisha, cả ba thả mình lên bãi cỏ. Hễ đánh xong là họ mỏi rã rời.
——Mino-san, cậu ổn chứ?
——Ờ, trận đó làm hông tớ sụm luôn rồi…… Tất cả những gì tớ làm là chống lại một chùm sáng từ trên không, nên chẳng hay ho gì…… hức hức.
——Nhưng cậu đã đóng vai to hôm kia rồi còn gì~ Vả lại, nhờ có cậu chặn chiêu ấy mà mình mới tấn công nó được.
——Sonocchi…… cậu quả là có thể đưa ra quyết định trong quãng thời gian ngắn như vậy, chẳng hạn "tấn công".
——Thì bởi, Gin-chan đã nói là giữ nổi trong 10 giây, nên không phải chúng ta có 10 giây à? Mình đã nghĩ chúng ta có thể làm được bằng cách nào đấy nếu có nhiều thời gian như thế~ Vì kẻ thù có hỏa lực mạnh, kéo dài trận chiến thì nguy hiểm lắm.
——……!
Cổ đã đặt trọn niềm tin vào Gin. Cô ấy hiểu được đặc tính của địch, và tấn công quyết đoán. Khi Sonoko đã quyết định rồi, Sumi vẫn còn hoang mang.
(Ra là thế…… Dường như Sensei đã nhìn thấu việc đó.)
Tuy bình thường Sonoko không đáng tin cậy, song ở thời điểm then chốt, trong 3 người, sự quả quyết, phán đoán và sáng suốt của cô ấy là tốt nhất. So với cổ, suy cho cùng, Sumi hãy còn do dự. Sumi rốt cuộc đã hiểu ra không phải do gia thế mà Sonoko được chọn làm đội trưởng, đó là nhờ tài năng của chính cô ấy.
Sumi thấy chán ghét mình vì đã bỏ qua điểm yếu của bản thân, lại còn oán trách ba mẹ vì mình không được chọn làm đội trưởng.
——Sonocchi…… cậu tài giỏi quá.
Sumi cảm thấy cực kỳ, cực kỳ hổ thẹn.
——Cậu đúng là đội trưởng, mình nói thiệt.
——Phải đó, hữu sự thì cậu ấy mới thực sự tỉnh ngủ!
——Aha, ahahaha~
Sonoko đang ngượng ngùng.
(Mình chỉ cần không ngừng hỗ trợ hết sức cho cậu ấy…… Với năng lực của Sonoko, nếu mình làm vậy, một ngày nào đó, sớm thôi, cậu ấy sẽ trở thành một vị đội trưởng tuyệt vời……)
Sumi thừa nhận vai trò của mình.
(Mình sẽ hỗ trợ người đội trưởng này theo cách tốt nhất.)
Vậy là, cô bắt đầu phấn chấn vì nhiệm vụ mới.
——Sumi nhìn cậu chăm chú với đôi mắt cháy bỏng kìa Sonoko.
——H-hổng biết tại sao mà có vẻ, nếu lảng mắt đi là mình sẽ tơi bời. Được~ rồi, mình nhìn chằm chằm cậu lại luôn~!
Hai cô bé hăng hái nhìn chăm chăm nhau. Một cách thân mật, Sumi nắm lấy tay Sonoko.
——Hau~?
——Dường như, Sumi quyết định điều chi đó trong lòng rồi.
——Sonocchi…… Sonoko, mình sẽ nâng đỡ cậu.
——N-nâng đỡ mình á~?
——Ahaha, chuyện quái gì thế kia! Cậu làm mẹ à!?
Gin cười lăn cười bò ra.
Những dạng sống có trí thông minh mà họ đã liên tiếp chặn đứng…… Chúng mưu toan điều gì……?
Ở thời điểm này, các cô gái vẫn chưa biết.
(Chương 3: Hết)
Một xu hướng ăn mặc, tóc tai lòe loẹt đầu thập niên 80 ở Nhật.