Chương 2: Góc Tư Vấn của Shuwa-chan
Vấn đề: thứ mà phần lớn chúng ta đều muốn né tránh bất cứ khi nào có thể. Ai mà chẳng muốn cất tiếng ca ngợi cuộc đời không khổ đau. Giá mà được như vậy… nhưng tiếc thay, hiện thực hiếm khi rộng lượng đến thế. Con người mang nặng những rắc rối từ lúc chào đời, và cả đời cứ phải giằng co với thực tại để vượt qua từng cái một.
Nhưng đôi khi, ta mệt mỏi vì phải gồng gánh một mình, hoặc đơn giản là chẳng tìm ra đáp án. Những lúc ấy, ta thèm khát một nơi có thể trút hết bầu tâm sự cho ai đó lắng nghe.
Và thế là, tôi mới nảy ra ý tưởng stream này đây!
“Ta-daaaa! Khai trương long trọng Góc Tư Vấn của Shuwa-chan! Yaaaaay, vỗ tay điiiiii! Pshhh! Ực ực, pwaaaaaah!!!”
: Làm lố quá đấy chị
: uhhhhhh...
: bao giờ khai trương thì cũng phải có ngày bế mạc thôi
: Xin chị, chị không cần pha trò nữa đâu, cả cuộc đời chị đã đủ làm trò cười rồi
: ê, khán giả cũng có vấn đề đấy! Họ thắc mắc sao chẳng ai ngăn chị lại cả
“Thế là xong khâu mở màn! Người ta hay nói streamer nhà Live-On lạm dụng tự do tới mức ngay cả nước Mỹ – vùng đất của tự do – cũng phải lo cho tương lai, nhưng chúng ta cũng chỉ là con người thôi, và ai cũng có những phiền muộn đời thường. Thế nên, Shuwa-chan đây xin phép giải quyết mọi rắc rối của các bạn bằng tốc độ Shu-per nhanh, tiếp thêm sức mạnh từ StroZero!”
: gây sát thương tinh thần cho cả một quốc gia luôn
: Thế mấy streamer bị chị phơi bày fetish thì tính sao?
: Tôi tưởng tượng ra Boss lập băng nhóm đi trả thù rồi đấy
: trả thù một cái góc tư vấn lmao
: ví dụ thực tế sống động: có thể làm không có nghĩa là nên làm
: “Sức mạnh StroZero” nghe có vẻ chỉ làm rắc rối nặng thêm…
: Ủa chẳng phải đây là chỗ chị nên “seiso” sao...
“Ồ, ồ, nghe gì không? Các người dám nghi ngờ khả năng giải quyết vấn đề của Shuwa-chan hả?! Được thôi, cứ nghi đi! Trong lúc chờ khách mời đầu tiên, tôi sẽ xử luôn mọi vấn đề của các người trong nháy mắt! Comment đi nào!”
: Oooh!
: Ah, Shuwa-chan biết cách làm show ghê
: Tôi không dám nhìn vào mắt người khác khi nói chuyện, cứ cúi xuống suốt. Làm sao bây giờ?
“Chỉ cần nghĩ thế này: ‘Nếu mình cứ cúi đầu hoài, người ta sẽ tưởng mình nhìn vào chỗ hiểm của họ.’ Thế là tự nhiên sẽ ngẩng lên thôi. Quá dễ.”
: Hmm, nghe cũng... có lý chút chút?
: kiểu khó tin nhưng lại hơi hữu dụng
: Tôi vẫn nghi ngờ chỗ tư vấn nào hoạt động kiểu này...
: À, hóa ra đây là “góc tư vấn không có hàng chờ” ha.
: Tôi muốn giảm cân. Nên làm gì?
“Ngưng ăn và rời khỏi ghế.”
: toàn bộ kusa của tôi
: Không có cách nào hiệu quả hơn được đâu, công nhận
: Nhưng đâu phải ai cũng dễ thế…
: Nói mạnh mồm ghê, trong khi chính chị mở chân ra thì nghe “CRACK ❤︎”
: Đừng thêm tim nữa chứ!
“Đừng nhìn tôi, tôi cũng muốn có đáp án cho mình mà! Muốn giảm cân thì đừng đến counselor, đến phòng gym ấy! Hoặc đi hỏi Shuwa-chan khác, kiểu Schwa-chan trong Commando! Tìm nhầm Shuwa rồi!”
: Cũng đúng đó, lol
: Giảm cân đâu không thấy, nhìn cơ bắp như đô vật luôn
: Tôi ghét ăn rau, kén ăn lắm. Làm sao tập ăn được đây Shuwa-chan?
“Ừm, mấu chốt nằm ở tư tưởng thôi. Ví dụ, hãy tưởng tượng đĩa rau trước mặt là do chính Shuwa-chan này trồng, nhổ cỏ, gọt vỏ, xắt nhỏ, rồi nấu nướng bằng cả trái tim. Thế thì chắc chắn bạn sẽ muốn ăn một miếng chứ hả?”
: Nope, càng tưởng càng kinh
: loooooool
: Bị từ chối thẳng thừng mà tôi cười ngất
: Nghe mùi toàn rượu bia ấy chứ
: Chắc chị ấy tưới rau bằng StroZero
“Được thôi, bọn khốn! Đừng ăn rau thì nguy cơ thiếu vitamin khoáng chất, nhớ uống thực phẩm chức năng đi, đồ khốn!!!”
: rồiiii, được rồi mà
: Counselor đáng lẽ phải quan tâm khách hàng chứ lol
: Mắng võ sĩ đô vật thì ác miệng, mà lại lo cho dinh dưỡng viewer mới ghê
: Seiso của chị chỉ xuất hiện lúc chẳng liên quan gì, phí ghê
: Tôi lỡ “gachikoi” Shuwa-chan rồi, giờ làm sao?
“Ủ-ủa... g-gachikoi á? Ơ... thật hả? À... ừm... phải rồi! Thì ra cậu đã yêu Shuwa-chan! Heh heh, nghe như một rắc rối to đùng ha! Phải làm gì đây ta... để chị làm ngụm StroZero đã...” ỰC ỰC
: ngại đỏ mặt kìa
: nhìn là thấy cười tủm tỉm rồi
: chỉ những lúc này chị mới dễ thương thôi
: Shuwa-chan cũng có gachikoi cơ đấy…
: Với thiết kế đẹp thế này, không có mới lạ ấy chứ
“Ừ thì... cũng hợp lý mà. Tôi là đứa nát rượu, suốt ngày bông đùa bậy bạ, thì có ai yêu tôi cũng đâu có mơ mộng gì. Nhưng mà nghe bạn nói vậy, tôi cũng mừng lắm chứ! Eheh heh heh!”
: À, xin lỗi, tôi gõ nhầm. Tôi không gachikoi chị, mà gachikoi Schwa-chan trong Commando. Mê cơ bụng phết.
“Àaaaa, hiểu rồi. Lỗi của chị ha! Ôi tội nghiệp Shuwa nhỏ bé này, xấu hổ quá đi!!!” RẮC
: unlimited kusa works
: Biết ngay sẽ có cú chốt này!
: Tội nghiệp seiso của chị ấy…
: Âm thanh bóp nát lon nghe extra vãi lmaooo
: âm thanh chẳng khớp với script gì cả
: Thôi đừng lo! Shuwa-chan này vẫn dễ thương mà!
: Awayuki-chan best girl!
hộc hộc “Được rồi, tôi bình tĩnh lại rồi... Xem ra khách mời đầu tiên cũng đã sẵn sàng, quay lại chương trình thôi...”
Thề là tôi cũng muốn đi tư vấn luôn, để hỏi sao stream của mình cứ biến thành sàn đấu vật thế này... À khoan, tất cả là lỗi của tôi chứ còn gì. Hỏi xong tự trả lời rồi.
“Ehem, chào mừng khách mời đầu tiên! Streamer gặp rắc rối của chúng ta hôm nay chính là...”
“Tôi là Utsuki. Khi tôi nói với quản lý rằng mình đang hẹn hò với Shion... chị ấy bảo tôi tự ra đồn công an đầu thú đi.”
“........................”
“Tôi là Utsuki. Khi nói với quản lý của Shion về chuyện hẹn hò... chị ấy lại lo cho sức khoẻ tâm thần của tôi.”
“Ơm...”
“Tôi là Utsuki. Khi nói với CEO của Live-On... bà ấy bảo tôi để dành mấy trò đùa đó cho lúc đóng phim người lớn.”
“Này.”
“Tôi là Utsuki. Lúc đóng một bộ phim yuri time-stop ngày xưa... tôi phát hiện mình vẫn cử động được. Thế là phải giả vờ, không chớp mắt không thở, suýt xỉu luôn.”
“Này đồ ngốc, tôi đang nói với chị đó.”
“Tôi là Utsuki. Khi đạo diễn thấy tôi tận tâm thế, ông ấy bảo: ‘Ghê thật, điên rồi.’”
“Tôi là Awayuki. Gần đây tôi mới bắt đầu đỡ bị đem ra cà khịa về vụ seiso.”
“Không lo làm counselor đi hả?”
“Đừng đạp đổ thang người ta đang leo.”
: looooool
: Uầy, là Sei-sama kìa!
: kusa
: À, parody của Hiroshi hả, tui thích tiết mục hài của ổng ghê.
: Kênh cắm trại ảnh làm giờ cũng hot lắm đó.
: Trời má, bà điên rồi.
: Hả? Sei-sama, bà di chuyển được trong phim JAV đóng băng thời gian hả? Quá đỉnh! Bà trâu bò dữ?
: nhớ lời CEO dặn đó…
: Khoan, đừng nói với tui cái đó là giả nha?
: Trong nghề người ta bảo 90% phim đóng băng thời gian là giả hết á, tiếc ghê.
: Nói kiểu đó làm như 10% còn lại là thật ấy.
: Không biết có phim nào mà người đóng băng thời gian lại bị người khác đóng băng ngược lại hông, kiểu Jojo ấy.
: Trời, nghe Bizarre ghê. Phải gọi đó là một Bizarre Adventure mới chuẩn.
“Rồi, nói vậy thôi, chào quý vị! Đây là gái nhà Sei-sama! Hôm nay tui qua đây vì Awayuki-kun nói sẽ chịu nghe tui than thở chút.”
“Xin lỗi, mời chị ra ngoài giùm.”
“Hả? Sao vậy?”
“Góc tư vấn của chúng tôi từ chối phục vụ Sei-sama.”
“Khoan, có cả danh sách đen nữa hả?! Vậy là chị bị cấm cửa rồi sao?! Nhưng chị còn chưa làm gì mà!”
“Từ ‘chưa’ của chị cho thấy chị đang tính làm gì đó rồi.”
“Thôi nào, bình tĩnh đi. Chị thật sự có chuyện muốn nhờ tư vấn mà.”
“Thật hả? Vừa thấy nguyên nhân của bao nhiêu thảm họa bước vô là huyết áp em tăng liền, nhưng nếu vậy thì chắc em cũng nghe thử được.”
: Bà ta lại làm chuyện gì sau khi bị tắt kiếm tiền nữa đây?
: Hay lần này bị ban nguyên acc rồi?
: Tui vote là chia tay với Shion-mama.
Nói chung, khách đầu tiên của tôi lại chính là con biến thái đỏ này.
Nghe đồn sau vụ khủng hoảng monetization, Sei-sama bắt đầu tỏ ra dễ gần hơn, thậm chí hơi... “người” nữa. Dù kênh đã được bật kiếm tiền lại lâu rồi, nhưng sâu thẳm bên trong thì chị ta vẫn là một con bot ẩn dụ yuri hardcore.
Mở màn kiểu này thì tôi chẳng trông mong gì là chị ta sẽ mang đến chuyện tử tế, nhưng thôi nghe thử xem sao.
“Vậy, chị đến đây vì chuyện gì?”
“Ừm... Chị muốn bàn chút chuyện liên quan tới Shion nhà chị.”
“Cổ không phải ‘nhà chị’—à thôi kệ. Sao? Có phải hai người chia tay thật hông?”
“Ôi, đâu có chuyện gì đâu. Tụi chị càng ngày càng gắn bó với nhau đó chứ.”
“Ra vậy. Thế hai người đi xa tới đâu rồi?”
“Hả?”
“Ý em là tới base mấy rồi?”
“Hảaaaa?”
“Ngậm cái hàm lại rồi khai mau, hai người ngủ với nhau chưa hảaaa!!!”
“Hảaaaaaaaa?!”
Bất ngờ thay, Sei-sama lại la lớn, sau đó lúng túng, mặt đỏ lòm, mắt láo liên hết chỗ này chỗ kia.
Ủa?
“Ờ thì, cái đó... cũng là chuyện riêng tư mà, đúng hông? Thôi để mọi người tưởng tượng đi... đại loại vậy... ahaha!”
“Grrrrrrrrrr!!!”
“Ơ-ơ cái tiếng gầm gừ đó là sao vậy, Awayuki-kun?”
“Im điiiiiiiii! Cái gì vậy trời?! Đừng có bày đặt ngây thơ ở đây! Biến thái thì làm ơn biến thái cho trót, đừng có tự nhiên đỏ mặt bẽn lẽn như thế!!!”
“Ơ? Awayuki-kun, chị nhớ lúc chị bị khủng hoảng monetization thì em nói vui vì thấy chị thay đổi mà?”
“Ờ thì có đó! Nhưng giờ mà nghĩ chị dễ thương thì chắc em mất nửa cái linh hồn mất!!!”
“Ồ hô? Awayuki-kun, có phải cuối cùng cũng bị vẻ quyến rũ gợi tình của Sei-sama làm xiêu lòng rồi không? Hử? Hử?”
“Phù, cảm ơn vì vẫn còn phiền như thường lệ, nhờ đó mà em bình tĩnh lại rồi. Đây mới đúng là Sei-sama em quen.”
“Ôi trời, Awayuki-kun lúc nào cũng biết đùa hết.”
: Dạo này Sei-sama hay lộ cái mặt này ghê.
: Thay đổi nhỏ thôi, chắc nhờ Shion-chan đó.
: (nghiến răng) dễ thương ghê…
“Rồi rồi, quay lại chuyện chính. Chị bảo có liên quan tới Shion-mama hả?”
“Đúng vậy. Mọi người biết Shion thích em bé lắm đúng không?”
“Ừ, nghe cũng hợp lý.”
“Thế có một hôm cổ bảo chị: ‘Này, Sei! Cậu thử cạo hết tóc coi, nhẵn thín như em bé đi! Chắc cậu dễ thương lắm á!’ Vậy chị nên làm sao đây?”
“Rồi, mời chị ra ngoài thật luôn đi.”
“Hả, sao vậy?”
“Không, tại em thật sự không thể nào quan tâm nổi chuyện lông tóc trên người chị. Muốn thì làm, không thì thôi.”
“Có lẽ chị chưa nói rõ, nhưng chị đang nói tới... tóc trên đầu đó.”
...Khoan. Tóc... trên đầu hả?!
“Chờ, em nghe ‘tóc trên đầu’ thiệt hả? Không thể nào.”
“Nghe đúng rồi đó. Ý chị là tất cả chỗ trên này.”
“Ý chị là mấy sợi mọc từ da đầu?”
“Trên đầu thì còn chỗ nào nữa đâu.”
Sei-sama nói tỉnh bơ làm não tui đứng hình mấy giây. Tóm lại là: Shion-mama kêu Sei-sama cạo trọc đầu.
“Khoan khoan khoan! Cái này thì điên quá rồi! Sao cổ lại nghĩ ra chuyện đó được?! Thôi em bỏ mấy câu đùa qua một bên, chị kể đầu đuôi lại coi!”
“Ủa sao tự nhiên tử tế dữ vậy? Ờ thì, chị đang bàn với Shion chuyện đổi kiểu tóc, rồi cổ hỏi thử chị có muốn cắt kiểu baby cut hông. Vậy thôi.”
“Không! Chính chỗ đó mới kinh dị đó! Nghĩa là trọc như banh bóng luôn á!”
“Thật ra Shion nói để lại vài sợi lún phún mới ra đúng vibe.”
“Em không quan tâm!!!”
: ?!
: YABE, endless YABE
: Shion-mama... càng thân với ai thì càng gieo lời nguyền cho người đó hả…
: Tưởng được cười đã đời, ai ngờ nặng đô quá tui ngồi thẳng lưng lại luôn.
: Ban đầu tui tưởng nói tới chỗ dưới cơ... xin lỗi…
: Anh em nào lỡ tưởng chỗ dưới thì thôi cùng cạo đầu đi tu trừ tà cho khỏi nghĩ bậy nữa.
Khoan, chuyện gì đang xảy ra vậy? Sai trái chồng sai trái, tôi chẳng biết nên hỏi cái gì trước, nhưng câu đầu tiên phải là—
“Chị nghe xong mà vẫn bình tĩnh được á?! Mất tóc thì đâu có phải chuyện nhỏ đâu?!”
“Ừ thì chắc cũng là vấn đề lớn đó. Dù sao chị cũng là phụ nữ, mà mái tóc đỏ này là niềm tự hào của chị. Chị cũng bảo Shion là để suy nghĩ thêm.”
“Đấy! Vậy thì—”
“Nhưng nghĩ lại, nếu Shion thích thì chắc cũng chẳng sao đâu, ha ha.”
“Sao chị rút ra được kết luận đó hay vậy?!”
“Đơn giản thôi... chắc chị kiểu người sẵn sàng làm bất cứ gì vì người mình yêu đó mà.”
“Gìiiiiiii...”
: Ồ... thì ra đây là sức mạnh của tình yêu...
: Tui thật sự không muốn thấy khoảnh khắc teetee đến từ vụ này…
: Một mặt khác của Sei-sama nữa.
: Trước là mosaic che thân, rồi che mắt bằng thanh đen, giờ thì tới lượt mất luôn tóc...
: The Disappearance of Sei Utsuki
“Thôi, mình suy xét nghiêm túc lại lần nữa nha? Dù giờ ai cũng cổ vũ cá tính riêng, nhưng mà cạo sạch tóc trên đầu thì hơi bị quái lạ rồi đó? Người ta còn bảo mái tóc là sinh mệnh của phụ nữ mà...”
“À, Awayuki-kun cũng nghĩ vậy hả? Thật ra chị cũng có hơi lấn cấn chuyện này.”
“Đấy! Đã có lấn cấn thì đừng làm nữa. Nè, hay tụi mình gọi cho Shion-mama ngay đi, để nói thẳng với cổ là không được? Em sẽ hậu thuẫn cho chị luôn.”
“Aw, Awayuki-kun tốt bụng ghê... Vậy tức là từ ngoài nhìn vô cũng thấy đây là chuyện nghiêm trọng hả? Cảm ơn, chị sẽ nhận lời giúp đỡ của em. Giờ Shion chắc rảnh đó.”
“Được! Vậy gọi liền nha!”
Tôi bấm gọi Shion-mama, và cổ bắt máy ngay từ hồi chuông đầu tiên.
“Alô, Shion-mama? Em đang stream, nhưng chị rảnh chút hông?”
“Rảnh chứ! Với lại chị đang coi stream mà.”
“Ồ, vậy thì tiện rồi. Rồi, Sei-sama, tới lượt chị.”
“Ừm. Này Shion, chắc cậu nghe rồi đó, nhưng tớ cũng hơi nặng tình với mái tóc này. Xin lỗi làm cậu thất vọng, nhưng cạo trọc chắc hơi quá sức.”
“Ờ, ờ, tớ hiểu mà!”
Hừm. Tôi cũng đoán trước được phản ứng đó rồi, nhưng Shion-mama lại gật đầu nhanh hơn tôi tưởng. Thế thì… chắc tôi chẳng cần có mặt ở đây cũng được?
“Ý mình là, lúc nói vậy cũng nửa đùa nửa thật thôi... Mình không nghĩ cậu sẽ để tâm đến gu của mình đến mức này đâu, nên thấy cảm động ghê.”
“Ha ha, chỉ thế thôi à? Shion này, chẳng lẽ cậu không biết rằng niềm vui lớn nhất của Sei-sama chính là nhìn thấy nụ cười của cậu sao?”
“Trời ơi, bạn gái-bé bỏng của em đúng là mơ ướt mơ miiii!!! Nhưng thật đó, mình nghĩ nếu cậu không thích gì thì cứ nói thẳng ra. Nếu không, chúng ta có thể sẽ không còn đồng điệu và rồi xa nhau mất. Thế nên từ giờ, nếu có gì khúc mắc giữa hai đứa, nhất định phải nói cho nhau biết nhé. Mình đã cùng nhau trải qua nhiều rồi, nên mấy chuyện nhỏ nhặt chắc chắn chẳng lay động nổi tụi mình đâu, đúng không?”
“Ừ, cậu nói đúng. Tớ sẽ làm thế. Ôi, Shion, lúc nào cậu cũng nhìn thấy những điều tớ bỏ sót cả.”
: Ah, teetee…
: teetee thì teetee, cơ mà ai giải thích giùm “bạn gái-bé bỏng” nghĩa là gì không
: miễn là thấy tụi nó vui thì tui vui
: Ai ngờ từ hồi debut mà lại có ngày được chứng kiến cảnh này
Ừm… Yep, hai người đó chắc chắn sẽ ổn thôi.
“Rồi rồi, thôi thả thính đủ rồi! Em còn khách khác đang chờ, hai người lo phần còn lại sau đi.”
“Ồ, xin lỗi nhé. Cảm ơn Awayuki-kun, em đã giải quyết xong vấn đề của chị.”
“Chị cũng phải cảm ơn nữa chứ! Lần tới gặp, chị sẽ cho em hết thảy tình thương mẫu tử mà em cần!”
“Ơ không, phải để em cảm ơn hai người mới đúng chứ!” tôi khăng khăng.
Và thế là cả hai rời khỏi stream. Phù… mấy senpai này đúng là mệt phờ…
Khoan.
“Sao tự nhiên mình lại thấy hai người đó vừa lợi dụng stream của mình để nhét nguyên cái mối quan hệ vào mặt mình thế?!”
: kusa
: bình tĩnh nào lol
: thôi kệ, miễn là họ vui lol
“Grrrrrrrr!!! Thế là Sei-sama lại bị ban khỏi góc nhà của tôiiiiii!!!”
Và tôi kết thúc phần của Sei-sama bằng một tiếng gầm uất ức, y hệt cú đấm chốt hạ trong KochiKame…
“Xin lỗi, không hiểu sao mình lại bốc đồng thế… Rồi, giờ thì chúng ta đến với streamer rắc rối thứ hai nào! Ra đây nào!”
“Yahoo yahoo! Ánh dương trong tim mọi người, Hareru Asagiri, đang vươn mình trên bầu trời đây!”
: Là Harerun!
: Vậy là có cả Weather Squad rồi!
: Ủa, vận động viên kabaddi ảo đó!
Và thế là khách mời tiếp theo chính là thành viên đời đầu của Live-On, cội nguồn mọi tội ác — Hareru-senpai…
“Ờm, hỏi vậy chắc hơi thừa vì đây là góc tư vấn mà… nhưng Hareru-senpai, chị có chuyện gì phải bận tâm không?” Tôi thật khó tưởng tượng một người có thể chơi kabaddi ngay trong văn phòng lại có gì phải lo lắng…
“Có chứ! Thuế má!”
“Vấn đề này thì hơi quá nặng cho cái góc nhỏ này rồi, vậy nên chị vui lòng tìm chuyên gia giúp nhé?”
“Trời, nơi này kén khách ghê ha?”
“Tin em đi, khi nghĩ ra cái góc này, em không ngờ sẽ có người hớn hở vào đây để nói chuyện thuế má đâu.”
: Đi gặp cố vấn thuế giùm cái.
: Chuyện này không đem lên stream được đâu lol
: Thật sự không phải lỗi của Shuwa-chan đâu.
“Chị đoán trước em sẽ nói vậy, nên yên tâm! Chị có chuẩn bị vấn đề hợp với Shuwacchi rồi!”
“À, đúng là Hareru-senpai luôn chu đáo! Thế thì xin mời!”
“Chuẩn bị nhé! Shuwacchi, em biết chị hay gọi mấy streamer bằng biệt danh đúng không?”
“Vâng, đúng là thế.”
“Vậy em có biết chị gọi Kaeru Yamatani bên gen 4 là gì không?”
“À… hình như là ‘Froggy’?”
“Chuẩn! Nhớ giỏi ghê đó! Thật đúng là em thương chị quá mà, Shuwacchi.”
“Chị muốn cưới không?”
“Chị đi tư vấn mà lại bị StroZero cầu hôn, chắc phải báo công an mất thôi.”
“Cẩn thận nhé, em đổi họ lấy chồng lúc nào cũng được đó. Góc này có thể kiêm luôn dịch vụ tư vấn hôn nhân nếu chị muốn.”
“Người ta đâu có đến tư vấn hôn nhân để cưới luôn nhân viên chứ. Đúng là một con sâu rượu vô vọng. Thôi bỏ qua! Nói chung, như em nói đó, giờ chị gọi là Froggy, nhưng đang tính đổi đi.”
“Đổi làm gì vậy?”
“Cứ mỗi lần viewer hỏi Froggy là ai, chị phải giải thích lại trò chữ ‘Kaeru’ nghĩa là ‘ếch’ hết lần này đến lần khác, mới hôm kia chị vừa giải thích lần thứ ba mươi. Phải công nhận là chị đặt tên hơi fail, nên tính đổi sang cái gì dễ hiểu hơn…”
“Kusa, không ngờ chị chịu đựng được lâu vậy luôn.”
“Và thế là nhờ em đây, Shuwacchi! Chị đến để nhờ em nghĩ hộ cái tên mới!”
: Ừ đúng rồi, tui cũng nhớ vụ này hoài luôn
: tui cười muốn chết khi chị giải thích ba lần trong một stream
: nói thật thì cũng không hiển nhiên lắm…
: hơi xa rời tên gốc thật
: Harerun, Người Phụ Nữ Biết Thừa Nhận Thất Bại
: Ừ thì công nhận cũng hơi hố
“Em hiểu nỗi bận tâm của chị. Nhưng chị chắc là người cần hỏi em sao?”
“Tất nhiên rồi! Em là mommy của Kaeru-chan còn gì? Không ai thích hợp hơn phụ huynh hợp pháp cả!”
“Ờ thì… gần đây em cũng tự hỏi không biết có cần mất công đính chính chuyện mommy này nữa không, mà nghĩ vậy thì thấy hơi đáng sợ… Nhưng dù sao em cũng chẳng phải phụ huynh.”
“Thôi bỏ qua mấy chi tiết nhỏ nhặt đó đi! Giờ thì ta bắt tay vào nào—em nghĩ nickname nào hợp đây?”
“Để xem… Gọi là ‘Baby’ không được à?”
“Em ấy đâu phải trẻ con.”
“Đừng nói thật thế!!! Nói vậy là hết đường cứu vãn rồi đó!”
“Chị biết là em ấy còn lớn tuổi hơn em nữa, đúng không?”
“Nhìn bộ đồng phục học sinh chị đang mặc đi! Thế khác gì cosplay đâu!”
“C-Chị không cosplay mà!”
“Không hả?”
“Chỉ là, ừm, chị bị lưu ban thôi!”
“Cẩn thận nhé, kẻo chị tự biến mình còn thảm hơn cả Baby đó.”
: Mommy lý tưởng, lúc nào cũng bảo vệ danh tính con gái.
: Ngay cả Awayuki-chan cũng đang giác ngộ vai trò mommy rồi.
: Thật sự Kaeru-chan bao nhiêu tuổi vậy?
: Hình như có lần cô ấy lỡ miệng nói 28 đó.
: Ra là baby 336 tháng tuổi.
“Được rồi, đùa thế đủ rồi! ‘Baby’ đơn giản quá, chị cần một cái gì đó có lực hơn cơ,” Hareru-senpai tuyên bố.
“Ừm… Nhưng nếu người ta vẫn không nhận ra đó là Kaeru-chan thì còn ý nghĩa gì việc đổi tên đâu?”
“Thế ‘Brocken Jr.’ thì sao?”
“Ủa, baby gì mà nhảy sang làm Chojin thế?! Chị chỉ chọn đại vì thấy có chữ ‘Jr.’ thôi chứ gì. Em ấy thì chẳng có cơ bắp tối thượng, chỉ có nỗi ám ảnh với mommy thôi, nên xin chị đặt tên tử tế giùm cái!”
“Shuwacchi, em đúng là hơi cay nghiệt đó nha…”
“À, hay là ‘Binkie’? Nghe cũng giống tên mà, đúng không?”
“Ờm… Không, ‘Binkie’ là tên đồ dùng của trẻ sơ sinh chứ không phải tên của đứa bé đâu…”
“Vậy thì chơi chữ với ‘Yamatani’ đi, ví dụ ‘YourMa-chan.’”
“Người làm Ma ở đây chính là em đó!”
: Không ngờ cãi nhau vụ này lại thành triết học luôn lol
: cố lên Shuwa-chan, đừng bỏ cuộc sớm thế chứ lol
: Hay là đặt ‘Initial B’?
: B ở đây viết tắt của Bà Già đó
: Đang làm việc với một cô gái vừa gần ba chục tuổi vừa như lên ba, lại còn dị ứng việc làm. Không có biệt danh nào cứu nổi đâu. ¥5,000
Hmm... Chắc chắn phải có cái tên hay ho nào đó chứ…
“A!”
“Ô hô, gì vậy Shuwacchi?! Nghĩ ra được cái gì ngon lành rồi hả?!”
“Không, không đến mức đó… Chỉ là em có cảm giác mình đã thấy một cái tên hoàn hảo lướt qua trong comment hồi nãy thôi…”
“Thật á?! Rồi, mau nhớ lại đi!”
Hmm, tôi cau mày cố lục lại trí nhớ để tìm cái mẩu đó. Rốt cuộc nó là gì nhỉ…?
“Em nhớ là nó khá đơn giản,” tôi lẩm bẩm.
“Ngon, đúng cái vibe chị đang kiếm luôn, chắc hợp lắm đó!”
“Với cả… em nghĩ nó gắn với em bé nhiều hơn là với chính Kaeru… À!”
“Oooh?! Nhớ ra rồi hả?!”
“Vâng! Em nhớ rồi! Hình như là ‘Aka-san’! Sao ạ? Không phải nghe rất hợp với chị ấy sao?”
“‘Aka-san’… À!”
Nhìn phản ứng của Hareru-senpai thì chắc chúng tôi tìm trúng hàng rồi. Phải, cái biệt danh “em bé tự xưng” gần ba mươi tuổi này nghe sao càng nghĩ càng thấy hợp.
: Aka-san lmaooo
: Bro, nhầm meme rồi, leather club cách đây hai block cơ
: Làm ơn, Aka-chan là con trai tôi. Gọi tôi là Aka-san đi!
“Xuất sắc quá Shuwacchi! Giờ chị không còn nghĩ đến Kaeru Yamatani nữa, với chị em ấy chính là Aka-san!”
“Đúng không! Thế thì giờ gọi cho Kaeru-chan luôn đi.”
“Ờ thì… chị cũng đã nghĩ vậy khi đến lượt Seisei, nhưng dịch vụ này có vẻ giống… hòa giải hơn là tư vấn ấy nhỉ.”
“Khà khà khà! Em bỏ tư vấn từ cái khoảnh khắc vừa share vào group chat đã bị cả công ty streamer cười vào mặt rồi, đồ ngốc ạ! Thế là em nốc luôn StroZero vì tức, rồi quyết định sẽ chơi bằng nắm đấm! Tư vấn cái gì, đừng làm em cười! Đây mới là phòng gym ai làm chủ ai đây, baby!”
“Đúng là dị giáo!”
Xong xuôi chỉ tiêu Aka-san, chúng tôi bấm gọi Kaeru-chan… Ô, kết nối được rồi.
“Mommy? Sao tự nhiên—”
“Từ giờ em là Aka-san!” tôi hét.
“Vì Em là Aka-sun!” Hareru-senpai phụ họa.
Rồi tôi cúp máy luôn.
“Phew, lại giải quyết xong một vụ! ực, ực Phwah! Chẳng gì bằng khui lon lạnh sau một ngày làm việc chăm chỉ!”
“Cái bà ‘cố vấn’ này lạ thật. Không có tí liền mạch nào giữa lúc bắt đầu và kết thúc. Chị cảm giác như đang xem Kabutoborg ấy. Cái gì mà thiêu đốt sạch sẽ đâu rồi?”
“Cha mẹ thì không nên đánh nhau với con cái.”
“Em còn có lý do tử tế nữa hả?!”
: kusa
: Why? Because you are the sun!
: Main char của show đó đúng là dị giáo thật
: If you stake your life now, you will be ALIVE!
: You're feeling better, so feel better!
: đừng có đối thoại nữa
: Nhầm Matsuoka rồi mấy ông…
Được rồi, giờ thì Hareru-senpai xong xuôi rồi… Hử?
“Có vẻ Kaeru-chan gọi lại,” tôi nói.
“Thật á? Aka-san lại gì nữa đây?”
“Thôi kệ, cứ đưa vào đi.”
click
“Alô? Có chuyện gì thế Kaeru-chan?”
“Yo! Aka-san! Lại gặp nữa rồi!” Hareru-senpai chen vào.
“Các chị định làm cái trò gì vậy?! Mà… các chị vừa gọi em là gì cơ? ‘Aka-san’? Rồi tại sao Hareru-senpai cũng ở đó nữa?! Nhiều thứ quá em chẳng biết hỏi từ đâu luôn!”
“Này, Aka-san. Em nghĩ vì sao Shuwacchi và StroZero lại được kéo vào với nhau?”
“Ờ đúng rồi, chị đang làm góc tư vấn đây, Kaeru-chan có vấn đề gì muốn tâm sự không?”
“Vấn đề em vừa mới có chính là… em không thể nói chuyện bình thường với mấy senpai của mình.”
Phew. Tôi thấy Kaeru-chan bị trêu quá đủ rồi, nên cuối cùng cũng chịu giải thích tình hình cho chị ấy. Hareru-senpai thì lại quá hợp với mấy trò đùa, thậm chí còn biết tung punchline đúng lúc, thế nên có chị ấy góp mặt lúc nào cũng vui như pháo. Đúng là “đệ nhất gen” có khác.
Dù lúc đầu có hơi bối rối, Kaeru-chan cũng chấp nhận sau khi nghe tôi giải thích xong.
“Ra là thế. Thế em thấy sao, Kaeru-chan?”
“Ừ đấy, nghĩ sao, hả, hả?”
“Mấy chị giải thích từ đầu thì có phải nhanh gọn hơn không? Nhưng mà… nếu đó là biệt danh được đặt bởi mommy lẫn senpai đáng kính nhất, thì em xin nhận. Dị giáo thì dị giáo.”
Vậy là “Aka-san” trở thành biệt danh mới của Kaeru-chan.
Nhưng—ngay khi Kaeru-chan rời call, và Hareru-senpai cũng chào tạm biệt rồi thoát theo—tôi thấy nó. Một comment lạc quẻ, chẳng liên quan đến những cái trước đó hay sau đó—nó khiến tôi quên hết mọi thứ, bị nuốt chửng toàn bộ.
: Kaeru muốn googoo gaga = Gagabriel
“Gagabriel…” tôi lẩm bẩm.
“Hả?!” Hareru-senpai thốt lên.
Cuối cùng thì, “Gagabriel” đã xâm chiếm từng tế bào não tôi, buộc tôi phải nói ra thành lời…
“Gagabriel…” chị ấy lặp lại.
“Đúng vậy, Hareru-senpai… Gagabriel.”
Tiếng thì thầm của tôi vượt biển số, truyền vào tai Hareru-senpai, và ngay lập tức chị ấy cũng bị nhiễm.
Gagabriel… Gagabriel… Gagabriel…
“Gagabriel!!!” chúng tôi hét đồng thanh. Và rồi lập tức gọi lại cho Kaeru-chan.
“Có chuyện gì nữa thế? Lại xảy ra—”
“Từ giờ em là Gagabriel!”
“Vì em là Gagabriel!”
“Dù sao đi nữa… em vẫn yêu mommy và những cú psychic damage hai nhát của người.”
: all of my kusa at Gagabriel
: Một Gabriel sa ngã từ thiên đường sao?
: Mật độ hạt Live-On khi hai người này ở cạnh nhau đúng là khủng khiếp
: tôi cũng muốn có cái sense đặt tên như này quá
: gj, chat
Và thế là, “Gagabriel” trở thành biệt danh mới của Kaeru-chan.
“Được rồi! Cuối cùng nhưng không kém phần quan trọng, đến lượt VTuber đang muộn phiền thứ ba của chúng ta! Hãy chào khán giả nào!”
“Tee hee, dù chị đây là người chị cả của mọi người, nhưng đôi khi cũng có nỗi niềm riêng đấy nhé. Không, thật ra có vấn đề mới đúng là dấu hiệu của người trưởng thành cơ. Chami Yanagase xin chào.”
Yeah! Vị khách cuối cùng ở góc tư vấn của chúng ta chính là nàng “tường hoa” đại diện Live-On, Chami-chan!
“Chami-chan! Cảm ơn vì đã góp mặt hôm nay!”
“Không có chi, vừa nghe nói đây là dự án của đồng nghiệp cùng gen là tớ đã thấy hứng thú rồi. Với lại, tình cờ là tớ cũng có một nỗi niềm… Tee hee, đúng không, Shuwa-chan?”
“Ơ? Ờ-Ờ, đúng thế.”
Có phải chỉ mình tôi thấy Chami-chan hôm nay hơi kỳ kỳ không? Bình thường cô ấy đã mang vibe nhẹ nhàng, trái ngược hoàn toàn với ngoại hình, nhưng giờ còn như bật max công suất, đầu óc cứ bay bay thế nào ấy.
“Tee hee, Shuuuwa-chaaan!”
“V-Vâng, đúng là tên tớ?”
“Shuwa-chan!”
“Ờ… À tớ hiểu rồi! Vì cậu vui quá nên cứ gọi đi gọi lại ‘Shuwa-chan’ chứ gì!”
“Ê hê hê, bị bắt bài rồi!”
Phải, từ sau buổi collab kỷ niệm một năm một tháng thì tôi chưa stream cùng cổ trong mode Shuwa. Nhưng mà, cái kiểu cười toe toét này đúng là dấu hiệu tình cảm rõ rành rành; cái thương hiệu dễ thương kinh điển này đúng là khiến cô ấy trông như thiên thần xoa dịu của nhóm vậy.
Này, các fan VTuber trên thế giới! Hãy chiêm ngưỡng tia hy vọng cuối cùng của Live-On!
“Feh heh heh, Shuwa-chan… Duh-huh, dyuh huh huh hyuck!”
“............”
Các fan VTuber trên thế giới, mau quay mắăăăăt đi!!!!!!
: Chamakko! Chamakko!
: Ừ, nhìn Chami-chan có vẻ là người hay lo nghĩ thật…
: tôi tưởng chị ấy lặp “Shuwa-chan” để tạo hiệu ứng Gestaltzerfall chứ
: nghe từ đó nặng đô ghê
: Cái điệu cười nghe phát rùng mình…
Tôi suýt quên—hay đúng hơn là cố tình muốn quên—rằng cô gái này càng ngày càng sa đọa… Nếu muốn bảo vệ hình tượng dễ thương của Chami-chan, tôi sẽ phải chủ động kéo câu chuyện đi tiếp thôi.
“Ờ ờ, Dù sao thì! Kể tụi này nghe chuyện gì đang làm cậu phiền nào, cưng!”
“Hả? Ồ, đúng rồi nhỉ! Đây là buổi tư vấn mà! Thế nên, Shuwa-chan, hãy lắng nghe nỗi niềm của mình nhé.”
“Cứ trút hết ra đi!”
“Thật ra thì… là về Ehrai-chan.”
“Không, nuốt lời đó lại đi!!!”
“Hả?! Nuốt cái gì cơ?!”
Tôi đã cố lái buổi stream sang hướng bảo vệ độ dễ thương của Chami-chan, nhưng kết quả chỉ như dẫm phải cái cào! Việc cô ấy lôi Ehrai-chan vào chẳng mang lại điều gì tốt đẹp cả!
Nhưng nghĩ đi thì, đúng là tính cô ấy vốn vậy... Dù sao thì bí mật cũng đã lộ, nên tôi đành nghe cô ấy giải bày.
“Thôi bỏ đi... Vậy chứ, có chuyện gì giữa cậu với Ehrai-chan sao?”
“Cậu chắc chứ? Vậy thì để mình nói nhé... Chắc chẳng còn lạ gì, nhưng mình muốn thân thiết hơn với Ehrai-chan, đúng không? Thế nên mình mới lên đây hỏi cậu xem có ý tưởng nào giúp mình rút ngắn khoảng cách không.”
“À, thật ra mình đã có cảm giác sẽ là chuyện này từ khi cậu bảo muốn tham gia stream rồi.”
: Hóa ra không phải chỉ là hứng thú nhất thời
: Nghe thì có vẻ dễ thương, nhưng sau khi xem cái off-collab kia thì chỉ thấy rùng mình
: Chami-chan, streamer kỳ dị, nhận comment dao động từ “creepy” đến “cute”
: Ừ, vì cô ấy creepy-cute mà
: Nghĩa có hơi khác đấy...
: Dù sao thì cũng chẳng ai phủ nhận ngoại hình cô ấy đang top của Live-On...
“Cậu nói muốn ‘thân thiết hơn’, nhưng có mục tiêu cụ thể không? Ví dụ cậu muốn làm người yêu của Ehrai-chan chẳng hạn?”
“Ôi không, mình nào dám mơ mộng quá trớn như thế. Lý tưởng nhất của mình là được làm thú cưng hoặc là mistress của cô ấy thôi.”
“Mình cá là nếu cậu gửi cho Ehrai-chan một video cậu dùng mông đánh trống theo nhịp Kurenai thì sẽ thành công đấy.”
“Cảm ơn Shuwa-chan, mình sẽ làm ngay.”
“Mình đùa thôi.”
“Tại sao lại lừa mình?!”
“Vì nghe genmate nói muốn làm thú cưng hay mistress thì bất cứ người bình thường nào cũng muốn ngăn lại cả!”
Đến mức cô ấy thật sự tính làm theo mới sợ chứ... Đúng là tình yêu làm người ta mù quáng.
“Làm ơn đấy, Shuwa-chan! Mình nghiêm túc mà! Hơn nữa, stream này vốn dĩ là góc tư vấn, nên cậu phải làm đúng vai trò đi chứ!”
“Gừ... Sao cậu lại chọn đúng lúc này để nói đúng cơ chứ... Được rồi. Thế cho mình hỏi, đến giờ cậu đã tiếp cận theo cách nào rồi?”
“Mình gửi khoảng trăm tin nhắn chat mỗi ngày.”
“Một trăm?!”
“Ừ. Ban đầu em ấy phản hồi khá nhiều, nhưng dạo gần đây chỉ trả lời chừng năm tin thôi.”
“Không, đó là bình thường đấy! Nếu có gì bất ngờ thì là việc Ehrai-chan chịu đựng được lâu đến vậy...”
: kusa
: cười xỉu vì cô ấy fail tán tỉnh từ bước đầu tiên
: Bình thường Chami-chan nhút nhát lắm, sao tới vụ này thì sense về ranh giới cá nhân bug thế ;_;
: Thậm chí chuyện này cũng thành klutz được...
: này, tiện thể cho mình xin một trong trăm tin kia đi
“Shuwa-chan, cậu nghĩ mình làm sai gì à?”
“Cậu làm sai hết. Trước tiên, ngưng spam tin nhắn đi đã. Không dừng cái đó thì cậu chẳng tiến triển được đâu.”
“Urgh... Cậu nói đúng... Mình thật ngu ngốc... Vậy thì mình nên làm gì bây giờ?”
“Để mình nghĩ... Hmm, mình cũng chẳng biết rõ về Ehrai-chan lắm, haiz...”
“Thế thì sao mình không theo pattern của khách mời trước, gọi thẳng Ehrai-chan vào? Rồi mình hỏi luôn xem em ấy muốn gì!”
“Khoan, cậu thật sự ổn với chuyện đó sao?”
“Tất nhiên rồi! Thật ra mình không thể chịu nổi nữa nếu không gặp em ấy! phù, phù, phù!”
“Khoan đã, rõ ràng là cậu chỉ muốn nói chuyện với Ehrai-chan thôi mà! Nhưng nếu cậu đồng ý thì... mình sẽ gọi thử nhé!”
“Ahhh, em ấy tới rồi! Boss yêu dấu của mình đang tới rồi!!!”
“Nghĩ lại thì, hình như em ấy đang bận stream riêng rồi, nên mình gọi Nekoma-senpai thay thế. Chắc chị ấy chẳng có việc gì hay hơn đâu.”
“Nya nyaan! Nekoma đây, chỉ cần được gọi là sẽ lập tức chạy tới, dù có bất ngờ thế nào đi nữa!”
“Uhh... Hả?”
“Nekoma-senpai, rất vui được đón tiếp chị.”
“Cái—hảaaaaa?! Đ-Đợi đã, Shuwa-chan!”
Trái ngược với Nekoma-senpai, người chẳng mảy may bối rối khi bị gọi bất ngờ, Chami-chan lại hét toáng lên rồi bắt đầu bối rối thấy rõ.
: Với độ bất ngờ = 0, Nekomaaaaa xuất hiện
: đừng có kéo senpai random vô chỉ vì rảnh lol
: lần hiếm hoi Chami-chan có phản ứng hợp lý
: sao hai người kia lại chào nhau như bình thường thế?
: Ủa, mình đã bỏ qua foreshadowing Nekoma à...?
: Còn tôi thì biết ngay từ đầu, cái stream này chính là foreshadowing rồi!
: gọi thẳng nó là shitty stream cũng đúng, nhưng nhờ đó mà câu hỏi được giải quyết...
“Sao thế, Chami-chan? Mau chào Nekoma-senpai đi nào.”
“T-Tớ biết chứ! N-Nhưng tớ gần như chưa nói chuyện riêng với Nekoma-senpai bao giờ ngoài mấy collab lớn!”
“Chào em nhé, Chami-chan!”
“Áy daaa! Ơm, ờ... xin chào...”
“Nhìn stream thế này, chắc là em có gì đang lo lắng hả?”
“À... Ơ... L-Lo... lo lắ—”
À phải, cũng đúng là tôi ít khi thấy hai người này nói chuyện riêng. Lâu lắm rồi tôi mới thấy Chami-chan nhút nhát hết cỡ như thế.
Nhưng không có nghĩa là tôi gọi Nekoma-senpai vô đây một cách vô cớ.
“Chami-chan, mình biết cậu đang run, nhưng giờ chính là lúc phải gắng gượng vượt qua đấy!”
“Huh? Vậy sao?”
“Nỗi lo của cậu là muốn thân thiết hơn với Ehrai-chan, đúng không? Vậy thì ai đã thân thiết với em ấy, như Nekoma-senpai chẳng hạn, sẽ là tấm gương tốt cho cậu noi theo.”
“Ồ! Nghe hợp lý thật!”
Đúng vậy, Nekoma-senpai và Ehrai-chan vốn kết nối từ mối quan hệ “người yêu động vật” và “động vật”. Bây giờ, hai người thường xuyên collab cùng nhau, đủ thân thiết để khán giả công nhận Nekoma-senpai là streamer gần gũi nhất với Ehrai-chan ngoài đồng đội gen của cô. Hơn nữa, chị ấy còn đang sống đúng giấc mơ của Chami-chan: làm thú cưng của Ehrai-chan trong WorCra.
“Thế nên, mình nghĩ làm quen với Nekoma-senpai sẽ giúp cậu tìm được giải pháp cho nỗi lo của mình! Đồng thời cũng giúp cậu luyện bớt nhút nhát nữa, một công đôi việc!”
“Tuyệt vời quá, Shuwa-chan! Cậu đúng là thiên tài! Bravo!”
“Dễ dụ quá...” tôi lẩm bẩm.
“Hm? Cậu vừa nói gì à?”
“À không, không gì đâu.”
Nói dối thì không hẳn, nhưng việc Chami-chan tin sái cổ mà chẳng mảy may nghi ngờ cũng khiến tôi lo theo cách khác. Dù vậy, tôi cũng không thể để senpai phải chờ.
“Uhh, Nekoma-senpai có theo kịp nội dung không ạ?”
“Có chứ! Dù chị chưa rõ hết chi tiết, nhưng đại khái là chỉ cần chị trò chuyện với Chami-chan, đúng không?”
“Đúng vậy. Em xin lỗi vì yêu cầu đột ngột, nhưng đây là vì genmate của em, nên nếu chị có thể bớt chút thời gian cho cô ấy...”
“Nya nya! Giao cho chị đi! Là fan của mấy trò game dở, tôi còn gì thích hơn là được nhờ vả mấy chuyện phi lý đâu!”
“Đội ơn chị... Thế nhé, Chami-chan, cố lên!”
“Rõ rồi!”
: Ồ, cứ tưởng lại là màn hành hạ Chami nữa chứ
: Aww, Nekomaaa tốt bụng ghê
: Chami-chan, cô gái để mèo chăm sóc mình
: nghe hợp lý phết lol
Trả lời hay lắm, Chami-chan! Giờ là lúc ra đòn đầu tiên rồi...
“Ờm... C-Chị có sở thích gì không?”
“Bắt đầu giống buổi hẹn hò mù ghê. Shuwa-chan, có nên tiếp tục không?”
“Được thì xin hãy tiếp tục ạ!”
“Ra thế... Ờ thì, chị thích chơi game dở và xem phim dở.”
“A-A, v-vậy à... C-Còn em thì có fet...fetish với giọng nói...”
“Thật hả...”
“Ooooooh...”
“C-Cố lên nữa đi, Chami-chan! Giờ là lúc mở rộng chủ đề đó ra đó!” tôi cổ vũ.
“Shuwa-chan... À! Đúng rồi! Em còn là ảo thuật gia tình dục bằng giọng nói nữa!”
“Đồ nguuuuuuuuuu!!!”
Tại sao trong tất cả lựa chọn, lại chọn đúng cái đó để thốt ra vậy hả?!
“X-Xin lỗi. Não mình trống rỗng, nghe Shuwa-chan cổ vũ thì nó tự nhiên bật ra trong đầu...”
“Nghe này, tớ biết chính tớ là người đã tạo ra cái cụm từ khốn kiếp đó, nhưng mà...!”
“Thôi nào, Shuwa-chan, đừng có rối. Sau tất cả những gì Sei đã làm với chị, mấy chuyện kiểu đó chẳng khiến chị chớp mắt đâu.”
“Cảm ơn nhiều lắm, Nekoma-senpai... pat pat...”
“Meooow~! ♪”
: cười sặc luôn
: Đây có phải tiểu phẩm "cùng nhau làm hỏng buổi hẹn hò mù" không vậy?
: Chami-chan kết hôn với tất cả viewer rồi, cô ấy có chủ rồi.
: nghe như cả đống người cùng họ ghê
: Chami-chan lúc nào cũng "Chamming it up" ha
“Nya, à đúng rồi, mình còn một chiêu nữa! Lâu rồi chưa trổ tài, nhưng chị bắt chước giọng siêu giỏi đó!”
“À ha! Đúng rồi! Khoan... chẳng phải vậy là hợp với một người có fetish giọng nói như Chami-chan sao?”
“...”
Khoảnh khắc tôi thốt ra câu đó—thái độ của Chami-chan thay đổi hẳn.
“Ra là vậy, giả giọng... Có thể dùng cái đó để... Nekoma-senpai!”
Sau một lúc lẩm bẩm, Chami-chan gọi tên Nekoma bằng một giọng trong vắt, cứ như biến thành người khác hẳn.
“Nya? Sao thế, Chami-chan?”
“Ờm! Xin hãy giả giọng mấy streamer khác tỏ tình với em đi!”
Nó chẳng khác nào một mệnh lệnh tuyệt đối, chẳng chịu nhận lời từ chối. Thế nên tôi mới ôm đầu.
Chết dở rồi, bảo mở rộng chủ đề thì lại khơi dậy một mặt đen tối khác của Chami-chan mất thôi...
“Xin chị đó, Nekoma-senpai! Nếu chị làm, em chắc chắn sẽ thấy siêu siêu phê luôn!”
“Chami-chan, hạ nhiệt đi nào, được không? Cậu đang để ham muốn riêng lấn át mục đích làm quen với Nekoma-senpai rồi...”
“Nya! Nếu chỉ vậy thì dễ thôi! Lâu rồi chị mới có dịp khoe kỹ năng bắt chước hoàn hảo đây!”
“Senpai đúng là thánh! Hóa ra mama thực sự của gen 2 chính là chị, Nekoma-senpai! Em sẽ mua cho chị một lon pate ngon nghẻ sau vụ này!”
“Chị thích mang Jojoen về nhà hơn.”
“Đôi tai và cái đuôi đó chẳng lẽ chỉ để làm cảnh sao?”
: Đừng nhắc tới giọng nói trước mặt Chami-chan!
: Có ai thấy Shuwa-chan giỏi tháo giới hạn an toàn của Chami-chan không?
: Cô ấy thuộc đội gỡ bom của Live-On mà
: “gỡ” đâu, nổ tung hết thì có
: chính là kẻ đặt bom hàng loạt lol
“A-A-Anyway! Bắt đầu với Mashiro-chan nhé?!”
“Nya! Được thôi! Ahem... thế này chăng?”
“Cái gì?! T-Thật quá!!!”
Đúng thật là tuyệt... Tôi biết chị ấy giỏi, nhưng đến mức này thì ngang hàng chuyên nghiệp rồi. Nếu không biết trước, tôi hẳn đã tin sái cổ đó là Mashiron thật.
“Heh. Này, Chami-chan? Chami-chan, Chị yêu em.”
“Á! Áaaaa! Em cũng wub yooouuu! Em cũng yêu chịiiiiiiii!!!”
“Ổn rồi đó. Tiếp theo ai nào?”
thở hổn hển “V-Vậy thì, xin hãy làm Awayuki-chan đi.”
“Hả? Nhưng mình đang ở đây mà?”
“Shuwa-chan, cứ yên đó! Tớ muốn Nekoma-senpai đóng vai bản seiso của Awayuki-chan!”
Ờmmmm...
“Hiểu rồi!” ahem! “Chami-chan! Tớ yêu cậu... Được rồi, Shuwa-chan, tới lượt cậu!”
“À, ừm, Ch-Chami-chan, mình thực sự yêu cậuuu!”
“Mhhhoooo! Giống như bị thôi miên bởi cặp song sinh hai tính cách khác nhau! Tai mình sắp có bầu rồi áaaaa~!!!”
Dù tôi chỉ hùa theo thôi... nhưng sao tự dưng tôi cũng bị cuốn vô trò này vậy chứ?
: rùng rợn vl lmaooooo
: Ơ, stream này vốn là về cái gì nhỉ?
: Stream “Chami-chan sinh con” rõ ràng rồi còn gì.
: instant một nghìn tỷ viewer
: khán giả xem từ khắp vũ trụ luôn lmao
“Tuyệt vời, tuyệt quá! Shuwa-chan, cổ họng Nekoma-senpai chắc được ban phép thần thánh gì đó mất!”
“Ừ ừ, xong chưa? Tốt... Giờ thì quay lại chương trì—”
“Không, chờ! Còn một người cuối! Làm bản Ehrai-chan đi! Đây là di nguyện cuối cùng của em!”
“Nya nya! Biết ngay sẽ tới nước này mà! Mmmgh! Chami-senpai! Chỉ muốn chị biết là em thực sự yêu chị, Chami-senpai~!”
“Igyyyiiiiiiiighh! Quá đã! Được hợp pháp nếm thử Boss khiến não em bắn tung tóe luôn!!!”
“Xin chị chọn từ ngữ đỡ gớm hơn được không?! Với lại, nói vậy chẳng khác nào biến Boss đời thực thành hàng cấm à?! Nếu có thì phiên bản này còn phải phi pháp hơn nhiều ấy chứ!”
“Chami-senpai, gần đây Zookeeper nhà chị thích hải cẩu lắm, nên chị muốn xem em bắt chước hải cẩu đấy~!”
“Ok luôn! Nhìn này, Ehrai-chan! Orph! Orph!” clap, clap, clap! “Orph! Orph!” clap, clap, clap!
“Shuwa-chan, nhỏ này vui ghê!”
“Nekoma-senpai, đừng lợi dụng đàn em như vậy chứ!”
Gaaah! Chami-chan thường ngày trông như nhân vật bình thường duy nhất, vậy mà lúc Live-On thì sức mạnh vọt lên vô cực! Cô ấy đẩy tôi vô vị trí câu chốt luôn! Chẳng lẽ cô ấy là Zenitsu Agatsuma của Live-On sao?!
: cái địa ngục gì mới được xem thế này
: sao người đến xin tư vấn lại đi bắt chước hải cẩu vậy?
: tôi thấy hải cẩu ngoài đời thật còn tỉnh táo hơn
“Phù, cảm ơn Nekoma-senpai. Chị thật tuyệt.”
“Không có chi, em chỉ vui khi có người thích mấy màn giả giọng thôi! Hy vọng sẽ còn dịp khoe nữa nhé!”
“S-Sure! Xin hãy cho em chờ mong trong hồi hộp!”
Và thế là, chẳng hiểu sao lại có một tình bạn đâm chồi giữa hai người?
“Shuwa-chan, cảm ơn cậu nhé!”
“Ờ, ừ...”
“Được rồi, bye!”
“Hả?! Chờ đã, Chami-chan?!”
Chami-chan nói lời cảm ơn rồi... cúp stream luôn. Kiểu gì đây? Chúng ta đang làm dở mà?!
“Nekoma-senpai. Nói cho rõ thì, ban đầu đây vốn là buổi tư vấn cho Chami-chan... Nhưng, ờm, chị ổn nếu nó kết thúc thế này sao?”
“Myaa... Thì em ấy biết đến chị như bàn đạp để tiếp cận Ehrai-chan, thế cũng tính là thành công nhỉ?”
“Ah ha ha...”
Có lẽ con đường để tình yêu của Chami-chan chạm đến Ehrai-chan sẽ còn rất, rất dài...
Bài kiểm tra Thường Thức Live-On
Mọi người mau mau kéo đến nào, bởi vì tối nay, Awayuki Kokorone đã bước lên sân khấu! Dịp gì à? Chính là một màn collab khổng lồ với toàn bộ thành viên Live-On cùng tham gia!
Chỉ có một điều thôi...
“Testing, testing, mọi người nghe rõ không? Hừm... Có vẻ ổn rồi, cảm ơn nhé. Được rồi. Konmashiro. Tôi là MC cho sự kiện lần này, Mashiro Irodori, hay còn gọi là Mashiron.”
Tôi đang ngồi một mình trước máy tính ở nhà, trên màn hình chỉ hiện mỗi Mashiron.
Đúng vậy, collab lần này được tổ chức theo một cách hơi khác thường.
“Vậy thì, đến với tất cả những ai đang tham gia Bài kiểm tra Thường Thức Live-On, chúng ta bắt đầu thôi,” Mashiron thông báo bằng cái giọng thiếu năng lượng đến mức gần như không phù hợp chút nào.
Một bài kiểm tra thường thức... Nói lại một chút về lý do tại sao nó lại thành hiện thực.
Mọi chuyện bắt đầu từ một gợi ý của ban quản lý Live-On. Họ đề nghị chúng tôi làm một bài kiểm tra kiến thức phổ thông. Ý tưởng đại loại như: “Dạo này Live-On như cái ổ hỗn loạn quá nhỉ? Thôi thì bỏ qua chuyện tại sao bầu trời có màu xanh đi, các cô cần phải học lại từ đầu rằng tại sao ‘thường thức’ lại gọi là thường thức!”
Cái nỗ lực gọi là “cải tạo xã hội” ấy thật đúng là một lời nhắc nhở ấm áp rằng ban quản lý luôn quan tâm đến lợi ích của chúng tôi... ngoại trừ việc, rõ ràng, chẳng hề có mảy may gì trong đó cả. Thực tế chỉ đơn giản là một đề xuất kiểu: “Này, cho tụi em làm bài kiểm tra kiến thức tổng hợp đi, chắc vui lắm đó.” — và thế là mọi chuyện lăn bánh. Ừ thì, đúng là staff rất hiểu streamer của mình. Có khi bọn tôi nên cảm ơn họ bằng cách... càn quét sạch tủ lạnh trong văn phòng. Cái gì khiến Live-On ngu ngốc thế này chứ?
Dù khởi đầu có phần đáng ngờ, chẳng streamer nào phản đối nội dung buổi stream cả, thế nên mới có được khoảnh khắc hiện tại.
“Tôi biết, bình thường Shion-senpai là người đứng ra dẫn dắt mấy collab lớn như thế này. Nhưng mà, tiếc là có một vài nghi ngờ về việc liệu chị ấy có còn tí thường thức nào không, nên vai trò lần này rơi vào người phù hợp thứ hai, là tôi... Match-iron.”
Cái gì cơ. Này Mashiron, ngồi xuống ghế thí sinh ngay cho tôi.
: Đây là thể loại stream gì thế này...
: Với Live-On thì cái này còn khó hơn thi đầu vào Tokyo U.
: Shion-mama, chị bỏ bọn em lại rồi...
: Hả.
: Hm? Xin lỗi, lặp lại được không?
: “Match”? Hm? Nói lại lần nữa coi?
“C-Câm mồm! Đây là lần đầu tôi host một collab lớn, nên tôi đang căng thẳng đấy! Với lại cái câu đấy là tại script mà quản lý đưa bảo: ‘Ở đây chơi chữ nhẹ một cái rồi sẽ được kiểu cả tỉ supa’ thì tôi biết làm sao?! Trời đất ạ, cái người viết script này có bao giờ xem VTuber bao giờ chưa vậy? Ai đời lại ghi rõ ‘chơi chữ ở đây’ vào kịch bản chứ?!”
Ban quản lý à...
: Này ban quản lý, mấy người cũng rảnh thì vô làm quiz luôn đi.
: Họ thật sự đưa cho bạn script kiểu “tùy cơ ứng biến” á lol
: lmao @ quản lý đối xử với streamer y như mấy diễn viên hài
: quăng mấy cái yêu cầu bất khả thi cho streamer lmaoooo
: Dễ thương ghê. ¥10,000
: Người phụ nữ cả tỉ yên, Mashiron.
: Người phụ nữ 162 yên, Awayuki.
“Được rồi, đủ rồi nhé, tôi sẽ giải thích luật. Trước hết, tôi sẽ đưa ra một câu hỏi thuộc phạm vi kiến thức phổ thông. Các thành viên khác — đang xem stream này — sẽ nhắn câu trả lời cho tôi trong vòng ba mươi giây. Dĩ nhiên, tôi tin là ai cũng biết, nhưng Google hay gì gì đó đều cấm hết. Để tránh bị lộ đáp án từ khung chat, tôi yêu cầu các bạn không nhìn stream mà chỉ nghe giọng tôi thôi. Cuối cùng, tôi sẽ công bố và giải thích đáp án, rồi cứ thế lặp lại cho từng câu hỏi. Streamer lẫn khán giả, hãy cùng học thường thức với Giáo sư Mashiron nào.”
Giáo sư Mashiron... Pfft, kuh huh...
: Ra là vậy.
: Hả, luật nghe... bình thường ghê.
: Ooh! Em nè, em nè, Giáo sư Mashiron!
: Professor Mashiron lmaoooo
: Thầy giáo gì mà cute thế lol
“Không phải! Script bảo tôi nói thế đấy! Không tin thì mấy người cứ xem kịch bản này đi!”
Không hiểu sao, tôi lại có cảm giác cái người viết script kia như thể đã mở được “con mắt thứ ba”. Cái kiểu dễ thương đó vốn dĩ chỉ Mashiron mới toát ra được...
“E hèm, tôi vẫn còn luật nữa, nên trở lại chủ đề chính nào. Vẫn chưa thấy không khí Live-On chút nào cả. Ai mà trả lời ngớ ngẩn thì sẽ bị lôi lên đây roast không thương tiếc, nên đừng nói là tôi không cảnh báo. Với lại không được bỏ trống đáp án đâu.”
: Tôi tưởng là sẽ có một cô giáo dễ thương, ai dè gặp huấn luyện viên quân sự!
: chính là cái vibe tôi chờ nãy giờ đó
: hóng xem mọi người bị roast từng câu hỏi
: kusa
: người thắng thật sự là ai đưa ra đáp án ngu nhất
“Thì mấy người trông mong gì ở tôi nữa? Tôi còn chưa đọc câu hỏi đầu tiên mà chat đã spam ‘Giáo sư Mashiron’, ‘Matchiron’ rồi. Tôi là host thì phải kiếm cách giữ nhịp chứ.”
Xin lỗi nha, Mashiron, tôi cũng nằm trong số đó.
Nhưng lần này, tôi quyết định sẽ cho khán giả thấy một phiên bản mới mẻ của Shuwa-chan! Đã là ngày thi thì không thể tu ừng ực StroZero được, nên bộ não tôi sắc bén như dao cạo! Người ta thường gọi tôi là “StroZero không ga” hay “StroZero xì hơi” mỗi khi tôi tỉnh táo không có cồn, và lần này tôi sẽ chứng minh trí tuệ tinh khiết xứng đáng với danh hiệu streamer seiso nhất nhóm!
“Rồi, mọi người đã rõ luật chưa? Nếu sẵn sàng rồi thì nhắn cho tôi một cái... Ừm, có vẻ đủ rồi. Thật ra thì có lỡ bỏ qua luật cũng không sao, chỉ cần xem flow câu hỏi đầu tiên là hiểu ngay thôi. Còn nữa, tôi nghe nói ban quản lý đã chuẩn bị phần thưởng khá hấp dẫn cho người thắng đó.”
Quá đã! Bài kiểm tra Thường Thức Live-On chính thức bắt đầu!
“Câu hỏi đầu tiên. Nhiều chính phủ dân chủ hiện đại chia quyền lực nhà nước thành ba nhánh, mỗi nhánh có cơ chế kiểm soát và cân bằng lẫn nhau. Đây gọi là tam quyền phân lập. Vậy, ba nhánh quyền lực đó là gì? Hãy nêu đầy đủ.”
Ờ... À, à, nhớ rồi. Câu này quen quen. Kiến thức cơ bản thôi. Đúng không?
Chỉ là... hả?! Đây là câu đầu tiên á?! Trời đất, nặng ký quá sức tưởng tượng, tôi hoang mang, tôi rối loạn, và... tôi cũng chả biết đáp án! Thì, tôi có nghe về tam quyền phân lập, nhớ mang máng là để tránh tập trung quyền lực vào một chỗ, bla bla...
Ừm... hình như có tòa án... Ủa? Hay là gọi “hệ thống tư pháp” nhỉ? À phải! Tư pháp! Nhánh tư pháp chắc chắn là một trong ba rồi!
“Được rồi, còn mười giây. Ai chưa viết thì nhanh tay lên, không là trễ đó.”
Hả?! Nhanh vậy?! Ba mươi giây sao mà đủ cho câu kiểu này chứ?!
Ờ... tư pháp, còn hai nhánh kia... chết tiệt, tôi bí rồi! Không được bỏ trống đáp án, thôi... kệ, vậy đủ rồi!
“Rồi, hết giờ. Tất cả có thể nhìn màn hình cho tới câu tiếp theo. Ừm, ừm... heh heh... Tôi đã nhận được đáp án của mọi người rồi, và trời ạ, đa dạng thật sự. Heh heh heh...”
Tốt, giờ thì chỉnh giọng cho chuẩn prime time thôi.
: “Đa dạng” không phải là điều nên có ở đây đâu loool
: Mashiron đã cười khúc khích rồi kìa
: Tam quyền phân lập hả? Nghe y như mấy ngày tiểu học nhỉ
“Được rồi, giờ kiểm tra đáp án. Ba nhánh quyền lực là lập pháp, hành pháp, và tư pháp, ai ghi đủ ba cái này thì chính xác. Trong chính phủ Nhật, Quốc hội là lập pháp, Nội các là hành pháp, còn tòa án là tư pháp. Nhưng tất nhiên, với tư cách là những công dân Nhật mẫu mực, mọi người đều biết sẵn hết rồi, đúng chứ?”
Được rồi, hít sâu nào...
“Thôi chọc vậy đủ rồi. Nếu không biết thì giờ biết rồi. Thế nên, những ai đã cố gắng nghĩ và lỡ trả sai thì cũng không sao cả, hãy vui vẻ về nhà với kiến thức vừa học được. Nhưng! Nhưng! Những ai ‘Live-On’ đến mức quẳng hết mọi dấu vết thường thức mà cho ra đáp án lạc quẻ thì sẽ bị lôi ra phơi bày cho thiên hạ, đúng như lời tôi đã cảnh báo. Được chứ? Awa-chan, Hikari-chan, và Kaeru-chan?”
Âm thanh hiệu ứng kỹ thuật số chói tai vang lên trong tai tôi, báo hiệu rằng tôi đã bị gọi tên. Nước mắt lưng tròng, tôi đành nhấc máy.
“Yoohoo! Awayuki-chan với Kaeru-chan! Đồng đội!”
“Mẹ ơi, Hikari-chan với con là đồng đội.”
“Tớ không muốn làm đồng đội vì cái trò xấu hổ này đâu!”
Cả ba đứa tôi bị lôi ra trước ánh sáng livestream. Câu trả lời của chúng tôi sắp bị phơi bày cho toàn thế giới thấy...
“Được rồi, cả hội đã có mặt. Đây mới là lúc hấp dẫn. Trước tiên, hmm, bắt đầu từ câu trả lời của Awa-chan nào.”
“Huh, khoan đã—”
Mặc cho những lời cầu xin tha thứ đầy tuyệt vọng, màn hình livestream ngay lập tức chiếu lên ảnh chụp tin nhắn tôi đã gửi. Nội dung là—
“Ba, Nhánh, Của, Chính phủ, Còn, Thừa”
: looooool
: all of my kusa
: Tôi chắc chắn không phải thế đâu lmaooo
: Muốn khen cái sự sáng tạo của cô ấy ghê lol
: lmao @ "còn thừa"
Gyaaaaaaugh... xấu hổ chết mấttttttt!!!!!
“Awa-chan... Cậu có gì muốn giải thích không?”
“Có gì cần giải thích nữa sao...?”
“Có. Tớ có thể tưởng tượng ra quá trình suy nghĩ dẫn cậu tới đây, nhưng tớ muốn nghe chính miệng cậu kể cơ.”
“Đồ bạo dâm! Thì... Nếu chia cụm từ ‘ba nhánh của chính phủ’ làm ba, thì nó thành ra thế đấy! Có vấn đề gì à?!”
“Ra là vậy. Thế còn cái chữ ‘còn thừa’ thì sao?”
“Thì tớ dư ra một chữ, biết làm gì bây giờ?! Với lại, giới hạn ba mươi giây ngắn ngủi quá, tớ cá cậu còn mong chờ tụi tớ sẽ ra mấy đáp án dở hơi như thế này cơ!”
“Định cãi cùn à? Với lại, ý cậu là cậu chẳng biết nổi lấy một cái nhánh nào thật sao?”
“Không, tớ biết cái ‘tư pháp’ là một trong số đó.”
“Ơ, thế tại sao cậu không viết nó vào?”
“Vì tớ chỉ biết mỗi cái đó... nên tớ nghĩ ghi đại một câu có cả ba thì còn gần đúng hơn.”
“Ơ... Nhưng cậu lại viết tới bốn từ cơ mà? Cậu uống StroZero rồi hả?”
“Tớ tỉnh táo mà!”
Cuộc hành hình công khai của tôi kết thúc ở đó vì vẫn còn nhiều câu trả lời khác. Cái tên tiếp theo hiện lên màn hình là của Hikari-chan—
“Ngụy! Thục! Ngô!”
“Hikari-chan... Đây là cái gì vậy?”
“Hikari dạo này mê Tam Quốc Diễn Nghĩa lắm!”
“À, ra thế.”
“Lời thề Pico Park!”
“Ừ, lời thề vườn đào. Nhưng phải khen em phát âm chuẩn thanh điệu tên các nước đấy.”
“Eh heh heh heh~!”
“Huh? Mashiron, có phải cậu đang đối xử với Hikari-chan nhẹ nhàng bất thường không?! Tôi gọi đây là thiên vị!” Tôi lập tức tố cáo.
“Tớ cũng chẳng biết còn có thể nói gì thêm nữa thôi.”
“Ờ...”
Và cuối cùng là câu trả lời của Kaeru-chan.
“Ultra, Rider, Sentai”
“Kaeru-chan, đây không phải chính phủ đâu.”
“Một em bé thì hiển nhiên chẳng biết gì ngoài cái này. Đấy là thường thức.”
“Vậy thì em nên chọn cái gì mà trẻ con chắc chắn biết đi.”
“Đây là đáp án duy nhất em nghĩ được có ba thứ đi chung thành bộ.”
: you can't just name three things and call it a day
: Ý tôi là, tam quốc cũng là ba quyền lực mà, có ba nước, vậy...
: Đừng có cãi cùn loool ¥610
“Nhân tiện thì, mấy người như Hareru-senpai, Shion-senpai, Ehrai-chan, vân vân đều trả lời đúng cả, giỏi lắm. Thôi thì giờ sang câu tiếp theo nhé, tất cả streamer chuẩn bị.”
Tên tôi được gạch bỏ và tôi trở về ghế thí sinh. Khởi đầu kiểu này làm tôi lo cho tương lai quá... nhưng mà tôi sẽ lật ngược tình thế!
“Câu hỏi tiếp theo. Trong tác phẩm Luận văn về phương pháp, triết gia người Pháp René Descartes đưa ra mệnh đề: ‘Tôi ... nên tôi tồn tại.’ Hãy điền từ còn thiếu vào chỗ trống. Đây là dạng điền vào chỗ trống nhé, chắc mọi người đều hiểu rồi.”
Ồ, cái này thì tôi biết! Hồi còn trong giai đoạn tuổi teen cringe cực độ, tôi từng tìm hiểu về triết học! Và... ôi trời, bao nhiêu ký ức xấu hổ ùa về... Khi ấy tôi ôm đầu là vì “sức mạnh bị nguyền rủa ẩn trong mắt phải” cơ, còn giờ thì vì những ký ức bị nguyền rủa trong não!
Nhưng mà thôi, tôi có thể làm ngơ ký ức đau khổ đó, vì tôi biết đáp án!
“Chừng mực nào thì triết học có được tính là thường thức hay không thì hơi mơ hồ, nhưng mà thôi, câu này nổi tiếng lắm rồi, nên tôi muốn đa dạng hóa câu hỏi. Đừng giận nhé? Rồi, còn mười giây nữa!”
: Một câu hỏi về Descartes, đúng là deculture thật.
: ^ ông này chắc chả biết Descartes là ai
: À, tôi từng nghe câu này rồi!
“Được rồi, hết giờ! Yep, yep, mọi người đều có câu trả lời cả rồi. Giờ tới phần kiểm tra. Đáp án chính xác là ‘nghĩ.’ Điền vào sẽ được: ‘Tôi nghĩ, nên tôi tồn tại.’”
Tuyệt vời! Tôi làm đúng rồi mọi người ơi! Những vết sẹo tuổi trẻ của tôi cuối cùng cũng phát huy tác dụng!
“Để tôi giải thích nhé. Mọi người có thể đã nghe qua câu này, nhưng có hiểu nghĩa của nó không? Nói đơn giản, nó là câu trả lời cho việc liệu bản thân có thật sự tồn tại hay không. Dù bạn có nghi ngờ sự tồn tại của mọi thứ xung quanh, bạn cũng không thể phủ nhận chính sự tồn tại của mình. Vì vậy mới có ‘Tôi nghĩ, nên tôi tồn tại.’”
: Wowzers.
: Naruhodon't.
: Thật ra bản dịch tiếng Nhật mới là thứ làm câu này khó hiểu... Nhưng dễ nhớ phết.
: Tôi chả hiểu gì, nhưng hiểu là nó chắc chắn có gì đó.
: Thật ra thì phần đông người đều nghĩ vậy.
Heh heh! Tôi thì hiểu nghĩa rồi nhé! Hồi đó, tôi hay đào sâu mấy thứ mình thích và học nhiều hơn mức cần thiết cơ.
Khoan. Thế nếu hồi đó tôi chịu học hành tử tế thì giờ tôi có thể đã làm đúng câu trước rồi sao?
Ờ... Thôi chắc cũng cân bằng thôi. Vì cũng có những chỗ cần hiểu nghĩa đằng sau nữa, nên tôi nghĩ chắc cũng năm mươi năm mươi.
“Rồi, xong phần giải thích. Giờ tới phần mà khán giả mong chờ nhất—phơi bày đáp án! Yên tâm đi, câu này tụi tôi trả lời chắc chắn không làm mọi người thất vọng đâu!”
: lmao @ cái cách chị ấy rõ ràng hứng thú với phần này hơn
: tôi chỉ vui khi thấy Mashiron vui thôi
“Với câu hỏi này, chị sẽ mời Alice Soma-chan và Ehrai Sonokaze-chan ra sân khấu!”
Ooh, lần này lại là một cặp mới so với câu trước. Dẫn dắt bởi tình bạn thế hệ bốn, hai người cùng nhau tham gia cuộc gọi.
Điều đầu tiên tôi nghe được là những tiếng than vãn của họ.
“Em sai rồi... Em sai to rồi~!”
“Quả nhiên, thế hệ bốn đã trở thành thế hệ đầu tiên góp mặt đủ bộ...”
“Chào mừng hai em. Nhưng mà đúng là combo lạ ghê,” Mashiron nhận xét. “Alice-chan thì còn hiểu được, nhưng chị chưa từng nghĩ Ehrai-chan lại trả lời dở hơi thế này.”
“Thực ra thì em vốn không giỏi mấy câu hỏi về nước ngoài~!”
“À, đúng rồi, em lúc nào cũng toát ra vibe truyền thống lắm, Boss ạ.”
“Ôi, ước gì mọi người thôi gán cái hình tượng ‘ông trùm xã hội đen’ cho cái vẻ ngoài hiền lành của em đi~!”
“‘Alice-chan thì còn hiểu được’ nghĩa là sao hả?!” Alice-chan nhảy dựng lên.
: có khi gọi cả Gagarchomp lên luôn đi, chắc chắn là cô ta sai rồi
: Ý mày là Gagabriel chứ gì, cái con trong Baby Me Creche của Seiran ấy
: Khoan, sao mày biết biệt danh Gible của tao là Gagarchomp?
: kệ đi, dễ thương là được rồi
: Kaeru-chan thì còn bé, mà lại thành hình cuối luôn rồi.
<Kaeru Yamatani>: Có muốn tôi xé xác ngươi bằng cái xúc xắc không?
: Gì cơ?!
: hình như cái xúc xắc đó có thêm hàng cấm trong đó rồi
: Mấy người đúng là định nghĩa lại khái niệm “xúc xắc” luôn đấy
“Alice-chan, trước khi em tính cãi nhau với chị, thử nhớ lại đáp án em viết xem. Em thật sự nghĩ có thể bào chữa cho nó à?”
“Em uống StroZero, vậy nên Awayuki-dono tồn tại.”
Bfffft?!
Nhìn thấy ảnh chụp màn hình câu trả lời đó làm tôi phun nước luôn.
Aaaaaaaaaaaliiiiiiiice-chaaaaaaaaaan!!!
“Đầu tiên, chị đã nói đây là câu điền vào chỗ trống rồi, đúng không? Tự ý đổi cả mấy phần ngoài ô trống là sai mặc định luôn đó. Với lại ô trống này chỉ được điền một từ thôi. Thế cái này còn có nghĩa gì nữa cơ chứ?”
“Cho dù em có nghi ngờ hương vị của StroZero đến mức nào, em vẫn không thể phủ nhận sự tồn tại của Awayuki-dono yêu dấu của em.”
“Em có hiểu mấy lời em vừa nói không?”
“Không hiểu, thưa chị.”
“Em có biết đáp án đúng không?”
“Em không biết, thưa chị.”
“...Ừm, ít ra thì chị đánh giá cao sự thật thà của em.”
: tôi BIẾT thể nào tên Awayuki-chan cũng sẽ bị lôi vào đây mà
: Thật lòng thì tôi còn thấy ấn tượng vì cô ấy không viết tên Awayuki vào câu ba nhánh quyền lực chính phủ nữa
: lmao @ awa-chan gánh trọn quyền lực của cả một cơ quan quốc gia
: chỉ cần sở hữu mảnh đất thôi là thành độc tài liền
: Chuẩn rồi, Alice-chan lại làm điều cô ấy giỏi nhất.
“Tiếp theo là Ehrai-chan, nhưng... chị chỉ tò mò thôi. Sao em lại ra đáp án này?”
Trên màn hình hiện chữ “hàng rào.”
Tức là câu trả lời của em ấy thành ra “Tôi dựng hàng rào, vậy nên tôi tồn tại”...
“À thì, thành thật mà nói thì em không biết đáp án thật đâu~. Em định ít nhất phải viết cái gì đó liên quan đến công việc trông coi thú, như ‘em dựng hàng rào nhốt thú’ chẳng hạn, nhưng đến cuối cùng mới nhận ra chỗ trống chỉ điền được một từ, thế là hết giờ rồi em viết đại ‘hàng rào’ luôn, hết chuyện...”
“Ồ, tức là em nói ‘hàng rào’ theo nghĩa dựng rào chắn thật?”
“Vâng, đúng thế~. Còn có nghĩa nào khác sao?”
“À, em biết đó, ‘fence’ còn có nghĩa khác nữa. Mà viết ‘tôi buôn đồ gian, vậy nên tôi tồn tại’ thì nghe như em đang định leo top chợ đen ấy.”
“À...”
“Ehrai-dono, ‘fence’ nghĩa là gì thế?”
“À ừm, Alice-chan còn hơi nhỏ để biết cái đó~.”
: một kiểu kusa đầy khả nghi
: Đừng trồng mấy loại cây khả nghi quanh đây!
: CẢNH SÁT ĐÂY! MỞ CỬA RA!
: “Còn nhỏ” kiểu như là chẳng ai ở tuổi nào cần phải học cái nghĩa đó hết ấy
<Chami Yanagase>: Ehrai-chan! Với chị thì em trả lời đúng rồi đó!
: Cái đó KHÔNG được tính là đúng nha...
Kết cục là Ehrai-chan không thể thoát khỏi cáo buộc “Trùm cuối.”
“Câu hỏi tiếp theo. Bản nhạc cuối cùng mà Wolfgang Amadeus Mozart sáng tác trong đời là gì? Cụ thể là ông không kịp hoàn thành trước khi mất, và một học trò của ông đã hoàn tất nó.”
Tôi... chịu không biết gì cả!!! Hả? Trời ạ, nhạc cổ điển đâu có phải thế mạnh của tôi...
Khoan, Mozart viết những bản nào ấy nhỉ? Nhạc cổ điển kiểu này ngay cả người nhận ra giai điệu cũng chưa chắc gọi tên bài hoặc tác giả được, phải không? Ai mê thì chắc dễ thôi, còn tôi thì trắng trơn...
“Đây là tác phẩm tiêu biểu của Mozart, gần như ai cũng từng nghe. Khi thiên tài từng nổi tiếng từ thuở nhỏ mất ở tuổi ba mươi lăm, người ta mới biết ông đã sống cả đời vật lộn với bệnh tật.”
: Tôi nhớ đọc đâu đó là ông ấy có thể bị đầu độc, không biết có thật không?
: Tôi xem báo cáo nghiên cứu bảo là biến chứng từ viêm họng liên cầu.
: chả gì ngầu hơn một chút bí ẩn cả
Sau một hồi vắt óc, cuối cùng tôi cũng nhớ ra được một bài của Mozart! Nhưng mà... chắc chắn không phải nó. Thôi, bỏ qua vậy. Ưmmm, uhhhh...
“Được rồi, còn mười giây, mau ghi câu trả lời nào!”
Ôi trời đất ạ, tôi chịu thôi! Tôi nhớ là nhạc cổ điển có một bài gì đó về chia ly, tên nghe cũng rất cuối cùng... thôi kệ, viết đại vậy!
“Rồi, hết giờ! Bây giờ cùng xem đáp án. Đáp án đúng là Requiem in D Minor, K. 626. Chỉ viết ‘Requiem’ cũng được tính là đúng.”
Ơ... Thì ra tôi cũng biết đấy chứ. Chỉ là tôi quên rằng mình biết thôi, nhưng nghe nhắc đến thì đúng rồi, tôi có biết bài đó. Nói thật thì tôi còn ngân nga được giai điệu nữa.
Mà nghĩ lại, bài “chia tay” đó là của Chopin cơ! Nếu tôi ráng hơn chút chắc cũng lôi ra được! Nhưng cái đồng hồ đếm ngược làm tôi tịt não luôn...
“Requiem là bản nhạc thường được chơi trong lễ cầu siêu cho người chết. Từ ‘Requiem’ trong tiếng Latinh nghĩa là ‘Xin ban sự an nghỉ,’ từng được dịch sang tiếng Nhật là ‘chinkon song,’ nhưng cách dịch đó giờ coi là không chuẩn nữa vì khác biệt ý nghĩa tâm linh. Wiki đúng là cái gì cũng có ha? Rồi, câu này tôi sẽ gọi... Sei Utsuki-senpai và Nekoma Hirune-senpai lên sóng.”
Ồ, thế là tôi không bị gọi... Chắc tại tôi đã thực sự cố gắng và chỉ sai thôi.
Khoan... chết rồi, thế còn xấu hổ hơn nữa! Được gọi lên ít ra còn cười nhạo cho hợp chất Live-On, chứ thế này thì trông y như đồ ngốc làm sai mất tiêu! Biết xả nỗi nhục này vào đâu đây?!
“Ahh, xin chào, nghe rõ không?”
“Rõ rồi, Sei-sama.”
“Lâu lắm rồi mới nói chuyện thế này, Mashiro-kun. Dạo này ổn chứ? Vẫn còn fetish móng chân à?”
“Hiện tại em thích ngắm mấy ngón chân được nhúng vào sô-cô-la.”
“Nóng bỏng ghê.”
“Nya nyaaan! Nekoma cũng có mặt đây!”
“Chào mừng Nekoma-senpai. Thế là đủ bộ cả rồi ha.”
: ít ra cũng giả vờ ngần ngại một chút khi phun mấy cái fetish điên rồ chứ
: và giờ ta đã biết chính xác Valentine art của Mashiron sẽ thế nào
: thật đáng sợ khi đây lại là cách hai người này chào nhau
“Dù sao thì, hai người có vẻ vui ghê, dù em vừa gọi hai phần ba gen hai lên. Không biết xấu hổ à?”
“Ồ, Mashiro-kun, thử nói lại với biểu cảm ghê tởm hơn đi.”
“Aw, tôi không ngượng vì trả lời sai đâu; tôi ngượng vì phải gọi người này là đồng đội gen thôi.”
“Ờ thì, nói sao cũng được. Nhưng mấy sợi dây đồng đội này còn bền hơn cả thái độ của tụi chị, vì đoán xem, hai người vừa viết đúng cùng một đáp án.”
Khoan, thật hả? Đúng thì giống nhau là chuyện thường, chứ sai mà giống nhau thì xác suất thấp lắm chứ.
“Và đáp án đó là...”
“Lick Me in the Arse”
.........
: kusa
: Xấu hổ quá nhưng mà tôi đoán trước được rồi.
: Ý tôi là nó có là một bản nhạc Mozart sáng tác thật, nhưng lmaooooo
: có lẽ là cái tên nổi tiếng nhất trong đám đó luôn
: mặc dù chắc hầu hết mọi người chưa từng nghe bài nhạc thật sự...
: Tôi còn không biết cái đó tồn tại nữa…
“Có hai người kia chịu đọc đề bài không đấy? Nó hỏi tác phẩm cuối cùng của ổng cơ mà. Không đời nào đây lại là bản nhạc ông ấy để lại làm di sản cả.”
“Nhưng chị muốn một tác phẩm tiêu biểu nhất của Mozart, vậy thì còn gì khác ngoài cái này?”
“Ừ, Sei nói đúng mà!”
“Cái vũ trụ nào mà hiểu biết của mấy người về Mozart lại thành ra như vậy hả?”
Tôi không thể thú nhận được.
“Thôi nào, đây là bài duy nhất của Mozart mà chị biết còn gì. Đúng không, Nekoma-kun?”
“Ừ, tui thấy chắc chắn là đúng rồi đó.”
“Hai người bị lôi lên đây là vì nó không đúng đấy.”
“À, Mashiro-kun, muốn nghe một fun fact không? Như chị có thể đoán từ tựa đề của bản nhạc, Mozart thật ra cực kỳ mê mấy trò bậy bạ, ổng còn viết cả đống thư đầy mấy câu đùa tục gửi cho em họ nữa.”
“Wow, Sei, chị đúng là chuyên gia luôn.”
“Thế quái nào mà chị lôi ra được mấy trivia vớ vẩn về Mozart, còn nhạc thì chỉ nhớ mỗi một bài vậy hả?”
Tôi cũng chỉ nhớ đúng mỗi bài đó thôi, nhưng có cho súng vào đầu tôi cũng không dám thừa nhận!!!
: "this oughta be right" lmaooo
: Cá là Mozart không ngờ bị đem ra làm trò cười sau mấy trăm năm
: Tôi còn ngạc nhiên là Awayuki-chan không viết y chang thế.
: Ờ nhỉ, chắc tại bả chưa vào chế độ Shuwa?
Aaaagh! Nhưng chat có khi nói đúng thật! Nếu mà đã trả lời sai thì tôi còn muốn bị gọi lên luôn để cười xòa cho rồi! Tôi còn ghen tị với Sei-sama và Nekoma-senpai nữa chứ! Nếu lúc đó tôi mà viết Lick Me in the Ar... Lick Me... In the...
Không, không đời nào. Bất cứ cái gì cũng seiso hơn cái đó hết. Chuẩn.
“Câu tiếp theo. Gaius Julius Caesar, một chính khách của Cộng hòa La Mã vào thời kỳ cuối, nổi tiếng với nhiều câu nói bất hủ như ‘Xúc xắc đã được gieo’ và ‘Tôi đến, tôi thấy, tôi chinh phục.’ Trong khoảnh khắc cuối đời khi bị ám sát, ông được cho là đã thốt ra một câu nổi tiếng với người đồng minh thân cận nhất của mình, sau khi nhận ra người đó đã phản bội. Đó là câu gì?”
Ồ, lần này là lịch sử thế giới... Nhưng thôi, ít nhất tôi cũng từng nghe qua về Caesar. Với cả hai câu trong đề thì tôi cũng từng nghe rồi, nên chắc đây là hint về kiểu câu trả lời. Nói cách khác, có khả năng tôi biết cái này!
Ừ, tôi cảm thấy có thể nghĩ ra đáp án được! Nào, não ơi, làm việc đi!
: Ừ đúng rồi, cái ông hói ấy
: Đừng quên, ổng còn chết chìm trong nợ nữa cơ
: nhân vật lịch sử nổi tiếng btw lol
: ừ thì ổng cũng làm vài chuyện đấy, nhưng cái tên nghe ngầu mới là chính
: Julius Caesar, còn có trong vở kịch Julius Caesar của Shakespeare nữa.
Phải nhớ câu hỏi cái đã. Hoàn cảnh là bị chính đồng minh phản bội, và ổng nói nó ngay trước khi chết. Ngay cả tôi cũng biết có một câu rất hợp với tình huống đó.
Và... đây rồi! Chuẩn luôn! Tôi gõ ngay cái câu hoàn hảo! Chắc chắn phải đúng! Phải nói là tôi còn khá tự tin nữa!
“Mười giây cuối, mau viết xong đi. Và... Hết giờ! Heh heh, giờ thì đến lúc check đáp án... Pffft...”
Ồ, Mashiron rõ ràng đã thấy mấy câu trả lời dị hợm. Tôi còn nghĩ đây là câu khó để trả lời sai hài hước cơ... Nhưng mà, ờ, đây là Live-On, nên không có mới là lạ.
“Ehem, xin lỗi. Giờ thì... Đáp án đúng là ‘Et tu, Brute?’”
Yeahhh, tôi đúng rồi! Thấy chưa?! Tôi biết mà! Quỳ xuống trước trí tuệ của tôi đi!
“Câu này đơn giản nhưng đã nghe một lần là nhớ mãi. ‘Brute’ ở đây chỉ Marcus Junius Brutus, đồng minh phản bội Caesar. Trong tiếng Latin, ‘Brute’ là cách gọi trực tiếp của ‘Brutus.’ Bản dịch tiếng Anh đơn giản là ‘Cả anh nữa sao, Brutus?’”
: Tôi cũng hay nghe câu này.
: Common knowledge mà bao quát được nhiều như thế này thì tốt thật, may mà chị ấy chọn toàn câu nổi tiếng.
: Top 1 câu muốn thốt ra khi bị phản bội.
: same
: Tôi thì chỉ mong khỏi bị phản bội...
“Và lần này... Vâng, Chami Yanagase-chan, Hikari Matsuriya-chan, và cả Alice Soma-chan, xin mời lên sân khấu.”
Thôi nào, gen ba, cố lên chút đi... À mà tôi cũng chẳng có tư cách nói, vì tôi đã bị gọi lên ngay từ câu đầu rồi.
“Chúc mừng ba người. Các cậu sẽ bị xử tử công khai.”
“Lại nữa à, trong trường hợp của em...” Alice-chan lầm bầm.
“Ôi không... Ủa câu của tớ sai thật hả? Tớ còn tự tin lắm mà...” Chami-chan rầu rĩ.
“Mashiro-chan! Xin hãy lôi Hikari ra cho từng câu hỏi luôn đi! Trêu Hikari không ngừng nghỉ! Biến Hikari thành trò cười ngay cả khi trả lời đúng!”
“Nghe như có một streamer bắt đầu thấy vui khi bị lôi lên đấy... Nhưng nhớ là đây là bài kiểm tra có phần thưởng cho người thắng, và chị không có ưu ái ai hết. Làm ơn nghiêm túc đi. Rõ chưa, Alice-chan?”
“Hả? Tại sao tự nhiên em lại bị chỉ mặt gọi tên thế này?”
“Vì em viết cái thứ vớ vẩn này.”
“Vạn tuế Awayuki-dono!”
Đừng có tung hô người ta khi người ta đâu có muốn!!! Cho tôi xuống đi!!!
“Em giải thích đi?”
“Câu hỏi này toàn học thuộc lòng thôi! Không biết trước thì làm sao mà trả lời được!”
“Đừng có cãi cùn. Với lại, em thật sự chưa từng nghe câu này à?”
“Giờ chị nói ra rồi thì em cũng thấy hơi quen quen.”
“Vậy sao lúc nãy em còn cãi tới cùng? Khó lắm hả khi thỉnh thoảng chịu suy ngẫm về lỗi lầm của mình?”
“Em là thành viên của Resistance mà!”
“Em chọn cái lúc kỳ quặc nhất để lôi lore ra đấy... Với lại, em chỉ đang bám vào running joke thôi! Caesar sống từ tận thời BC, làm gì có Awa-chan lúc đó!”
“Chị nói gì vậy? Ý chị là chưa từng nghe qua chuyện Caesar thề trung thành với Kokoronus StroZerus Awayuki-dono sao?!”
“Đừng có sửa lại lịch sử chỉ để kiếm thêm điểm nữa.”
: lol @ Hikari-chan và Chami-chan cười ngặt nghẽo phía sau
: luv u, alice-chan
: Sự thật được phơi bày rồi, Awa-chan mê StroZero là vì kiếp trước đã khao khát nó
: người YABE nhất trong nhóm toàn YABE
“Tiếp theo là Chami-chan... Cho tớ hỏi thật, cậu viết câu trả lời này vì nghĩ nó đúng thật à? Chứ không phải bỏ cuộc rồi thả đại một cái meme hả?”
“Hở? Vâng, tất nhiên rồi. Tớ không tưởng tượng nổi ra đáp án nào khác... ơ khoan, hả~?”
“Ờ-hờ... Thôi thì mọi người, đây là câu trả lời của Chami-chan.”
“Patrasche, tôi mệt quá rồi...”
Ờ, chắc chắn không phải cái đó.
“Ý tớ là... Mashiro-chan, cái này không phải à?”
“Không, hoàn toàn không. Thực ra khó mà nghĩ ra đáp án nào sai hơn cái này nữa.”
“Hảaaa? Ý cậu là nó còn chẳng phải một trong những câu nói nổi tiếng của Caesar à?”
“Cái tên này thậm chí còn chẳng có chữ cái nào trùng với người đã nói câu đó. Tớ thật sự không biết làm sao cậu có thể nhầm tới mức đó.”
“À, đó là câu trong Chú chó Flanders!“ — Hikari-chan chen vào.
“Th...thậttttt á?!”
Chỉ khi Hikari-chan nói ra, Chami-chan mới nhận ra cú lầm to của mình, hét lên thảm thiết rồi ngồi thụp xuống, run rẩy trong cơn xấu hổ cực độ.
: sao mà nhầm kiểu đó được trời?
: Chami-chan mới là người mệt ở đây thì đúng hơn.
: Ờ thì, cũng là mấy câu nói cuối cùng mà...
: “Brutus, tao mệt quá...” — Julius Caesar
“Và cuối cùng là Hikari-chan. Tớ biết cậu cười ngặt nghẽo vì câu trả lời của Chami-chan, nhưng đáp án của cậu cũng bá đạo lắm đấy. Xem này.”
“Bruetoos, you too?!”
“Hikari biết ông ta gọi tên nghe giống giống Bluetooth, nhưng mà, ơ kìa, suýt đúng rồi đó~”
“Tớ phải tự hỏi là cậu có thù hằn gì với Bluetooth à?”
Hikari-chan, cậu suýt... suýt... suốiiiiiiiiiiiiii... Không, tôi không dám nói thế. Tôi không muốn thừa nhận đáp án đó là “suýt đúng”.
Xong ba người đó, tôi cứ tưởng là sẽ được qua câu tiếp theo... Nhưng không, chat thấy đáp án của Hikari-chan thì nổi hứng, chưa chịu khép lại chuyện này.
: Thế chẳng phải coi như đúng rồi còn gì?
: Mashiron có nói nó nghĩa kiểu “mày cũng vậy hả, Brutus?” mà?
: Chỉ cần chỉnh lại thứ tự một chút là xong thôi.
: Nếu coi là cách phiên âm khác của tên thì cũng tạm chấp nhận được chứ nhỉ?
: Nhưng “Brutus” phát âm đâu có giống “Bruetoos” lắm đâu...
Đúng là trích dẫn gốc tiếng Latin là “Et tu, Brute?”, nhắm vào nhân vật Brutus, còn “et tu” nghĩa là “mày cũng thế”. Nói cách khác, tuy “Bruetoos, you too?” không hẳn chính xác, nhưng cũng chẳng sai hoàn toàn, nên một số khán giả tranh luận rằng đáp án của Hikari-chan nên được tính điểm.
“Ờ... tớ không nói là không có lý, nhưng mà hơi khiên cưỡng đấy...”
“Nhưng Mashiro-chan! Trong chat có người bảo chấp nhận được kìa!”
Sau một hồi đắn đo, Mashiron đẩy quyết định sang cho ban quản lý Live-On.
Và phán quyết chính thức là: “SAI.”
“Live-On, ngươi cũng thế à?!”
Hikari-chan kết thúc câu hỏi bằng một cú chốt hài hước như thế.
“Câu tiếp theo. Daikokuten-sama, một trong Thất Phúc Thần, thường được miêu tả mang theo một chiếc bao lớn. Vậy trong bao đựng cái gì?”
À à, câu này tui biết, tui biết! Thất Phúc Thần chứ gì nữa! Quá dễ luôn ấy mà.
“Vâng, đây là câu hỏi về Thất Phúc Thần. Đây là nhóm được người Nhật xem như mấy vị thần phúc lành, chắc hẳn ai cũng từng nghe tên rồi. Nhưng thử hỏi có bao nhiêu người biết hết tên cả bảy vị thần? Đó là Ebisu, Daikokuten, Bishamonten, Benzaiten, Fukurokuju, Juroujin, và Hotei. Nhân tiện thì học thêm kiến thức mới cũng hay chứ nhỉ.”
Chuẩn rồi, dễ ợt! Trời ơi, tui còn thuộc lòng đến mức nằm mơ cũng đọc vanh vách ấy chứ!
“Không phải tất cả Thất Phúc Thần đều có gốc Nhật; một số được dựa trên thần thoại Trung Quốc hoặc Ấn Độ. Ví dụ, Daikokuten-sama, Bishamonten-sama và Benzaiten-sama có vẻ dựa theo Mahakala, Kubera và Saraswati trong Ấn Độ giáo.”
: Oa, giáo sư Mashiron biết nhiều ghê! Như kiểu trong đầu có sẵn Wikipedia ấy.
: Nghe cứ hơi hơi giống chửi thì phải.
: Mahakala không phải là Shiva à? Một trong mấy vị thần phúc mà thật ra lại cực ngầu... ¥777
: Từ “dựa trên” là từ khóa ở đây rồi.
: Thần Hindu thì vốn đã toàn mấy chuyện dữ dội rồi. Nhưng thế mới chất.
: Ủa, đang nói đến mấy món dưa ngâm ăn với cà ri mà?
: Ờ, fukujinzuke! Món đó ngon cực!
: Đúng là thế giới chan hòa dễ thương thật.
Tất nhiên là tôi biết hết! Tôi là fan cứng của Thất Phúc Thần cơ mà! Kiểu toxic fan ấy, ai dám nhận fan bự hơn trước mặt tôi là tôi “chặt chém” liền!
“Còn mười giây nữa thôi. Chưa có đáp án thì mau viết đi. Rồi, hết giờ. Giờ thì kiểm tra. Đáp án đúng là Thất Bảo.”
Phù! Tui đúng rồi, yeahhh!
“Dù gọi là ‘bảo vật,’ nhưng chúng không hẳn là vật chất. Người ta thường hiểu đó là bảy giá trị tinh thần cốt lõi.”
Áaaa, Daikokuten-sama đúng là ngầu số một! Cho em chui vào bao của ngài luôn đi!
“Rồi, giờ thì đến màn bêu tên những kẻ thất bại... Mà có khá nhiều người sai. Chắc cũng khó thật. Hmm, bắt đầu từ Shion-senpai nhé.”
Ơ kìa. Mấy đứa này sao lại không biết mấy thứ cơ bản vậy? Ôi, fandom Thất Phúc Thần rồi sẽ đi về đâu...
“Tiện thể, Awa-chan. Cậu biết mà, nên lên đây luôn đi.”
Tui biết cái quần què ấy!
“Rồi, chào mừng hai người.”
“Shion-senpai, trong Thất Phúc Thần thì ai là oshi của chị?”
“Hả? O-Oshi á? Sao tự dưng hỏi thế, Awayuki-chan? Ơm... Nếu phải chọn thì chắc chị thích Ebisu-sama...”
“Còn em thì stan cả bảy, và em sẽ gatekeep mấy đứa fan nửa mùa, nên giờ chị là kẻ thù của em. Chuẩn bị đi, vì Ebisu-sama là của em hết.”
“Kiểu stan này chị cũng không rõ là chị có nhiều kẻ thù hay ít kẻ thù nữa... Mà khoan, em bị gọi lên là vì làm sai cơ mà? Sao lại sai ngay cả về oshi của mình thế hả?!”
“Biết sao được. Em chỉ mới stan từ lúc nghe câu hỏi này thôi.”
“Awayuki-chan, em có phải đang say không?”
“Rất say.”
Mashiron xen vào:
“Được rồi, Awa-chan, khỏi cần bịa chuyện. Tớ không để cậu giả vờ sai câu hỏi vì say rượu đâu. Shion-senpai, chị không cần phải coi cô ấy nghiêm túc quá.”
“Hả? À, ừm, xin lỗi... Nhưng Mashiron, sao cậu biết tớ không say? Lỡ đâu tớ bắt đầu uống ngay từ câu đầu tiên tới giờ thì sao...”
“Thôi nào, tớ đủ kinh nghiệm để nghe giọng là biết.”
“Ồ, ra vậy.” Aah... Thì ra Mashiron hiểu tớ đến mức đó sao...
“Được rồi, dù sao thì đây là đáp án của Awa-chan.”
“Một năm uống StroZero free.”
“Rồi, tiếp theo là đáp án của Shion-senpai.”
“Khoan đã, Mashiron! Ít nhất cũng phải nói gì đi chứ! Gọi tớ lên đây rồi thì cũng phải trêu tớ tí chứ!!!”
“Thì ai cũng biết trước là cậu sẽ viết vậy mà.”
“Ý tớ không phải thế! Tớ viết đáp án đó để còn chọc thêm kiểu như ‘Làm gì có cái bao nào chứa nổi 15.500 lon StroZero,’ rồi cậu sẽ chọc lại, ‘Đó là lượng cậu uống trong một năm à?’, nhưng giờ kế hoạch tan tành hết rồi!!!”
“Sao cậu lại dành thời gian nghĩ trò đùa dở hơi thay vì viết câu trả lời?”
“Bởi vì tất nhiên tớ sẽ nghĩ trò đùa dở hơi khi tớ chả biết câu trả lời là gì cả!”
“Đúng là tâm hồn của một nghệ sĩ hài.”
: teetee
: Nhiều cách giải thích khác nhau về cái bao, viết thế cũng được mà.
: Gag StroZero bắt buộc ✅
Mashiron giờ chuyển qua đáp án của Shion-senpai:
“Ước nguyện của mọi người.”
Phù. Một câu trả lời đẹp và đầy lạc quan.
“Này, Mashiro-chan, cái này thật sự sai hả?” Shion-senpai hỏi. “Chị nhớ là hồi trước được dạy như vậy mà.”
“Cũng có giả thuyết ủng hộ, đúng. Nhưng em thấy hơi bất an, nên giờ mình sẽ vào vòng bonus nhé!”
“Hả? Vòng bonus á?”
“Shion-senpai, em sẽ hỏi chị một câu. Dựa vào câu trả lời, em sẽ quyết định đáp án kia đúng hay sai.”
“Nghe hơi tuỳ tiện thật... nhưng chị hiểu rồi!”
“Thế thì câu hỏi đây: Ước nguyện nào chị muốn mà có thể đặt trong cái bao của ngài Daikokuten-sama?”
“Hả? Một bao đầy em bé.”
“Và... sai.”
“Tại sao chứ?!”
Tôi không thể tưởng tượng nổi còn đáp án nào tệ hơn thế.
: wtf?!
: Chuẩn, Mashiro-chan đúng quá.
: Đây là vị thần may mắn, chứ đâu phải Elder God.
: Làm ngài Daikokuten-sama trông như kẻ bắt cóc hàng loạt luôn ấy!
: Cho Candlejack hít khói luôn.
: Đây là dị giáo thật sự...
“Ừ thì, chat đã liệt kê cho chị cả đống lý do rồi đó.”
“Uưư... N-Nhưng có thể là em bé giữa chị với ngài Daikokuten-sama mà!”
“Dẹp ngay đi, một vị thần không cần phải mở mắt ra thấy flame war đâu. Với lại, Shion-senpai, chị là miko mà, mấy câu hỏi kiểu này phải trả lời trong một nốt nhạc chứ.”
“Uưư... Phải rồi. Chị sẽ về học thêm...”
Live-On, nơi đáp án đúng cũng có thể thành sai.
“Câu tiếp theo. Ở Nhật, ngày 11 tháng 8 là một ngày nghỉ lễ. Ngày lễ này kỷ niệm điều gì?”
Được rồi, giờ là cơ hội của mình, tiến lên nào...
“Đây là câu hỏi về ngày lễ, thứ mà nhiều người rất trân trọng. Nhưng như các bạn xem chắc cũng nhận ra, bọn chị không phải dân văn phòng, mà là streamer. Bọn chị không có cảm giác gì về ngày lễ, thậm chí còn chẳng nhớ ngày trong tuần. Mục tiêu của em với câu hỏi này là xem các streamer có còn nhớ giá trị của thế giới bên ngoài sau từng ấy thời gian không.”
Ừ thì... Okay, mình sập bẫy rồi! Ơ, câu hỏi là gì ấy nhỉ? Hình như về ngày lễ?
“Thôi, cho tí gợi ý nhé. Nếu các bạn chịu khó nghĩ kỹ câu chữ trong đề, sẽ thu hẹp được phạm vi. Biết không nào?”
: Rõ rồi chị ơi!
: Tui biết.
: Streamer thì hay chúc fan đi làm vui vẻ ngay cả ngày nghỉ lễ, nên câu này chắc khó phết.
: kusa
: À hiểu, đây là hint.
Ừ, kịp giờ rồi! Hú hồn, cái thời gian giới hạn vốn đã gắt lắm rồi. May quá!
“Okay, hết giờ. Giờ kiểm tra đáp án. Đáp án là ‘Ngày của Núi.’ Theo luật định, ngày lễ này nhằm ‘tạo cơ hội để mọi người gần gũi với núi và biết ơn những phước lành từ núi.’ Hint khi nãy của tôi là vì một số ngày lễ đổi lịch hằng năm, nên từ cách đặt câu hỏi có thể loại mấy cái đó.”
Yeah, tôi nóng máy rồi đây!
“Giờ kiểm tra đáp án của mọi người. Trời ạ, tớ ước gì câu này là thật... Ugh, cái gì thế này... Được rồi, Awa-chan! Lên lại đây nào!”
Hehe, trông như tôi lại bị gọi rồi.
“Này, Awa-chan.”
“Ngày Mashiron và tớ tổ chức đám cưới. ♥”
“Cái gì vậy trời?”
“Này Mashiron, câu hỏi bị sai rồi. Trong đề không có ghi năm, nên tớ chỉ viết đáp án của năm nay thôi. Nếu là năm ngoái, tớ đã viết ‘Ngày kỷ niệm Mashiron tỏ tình với tôi’ rồi.”
“Tớ thật sự nể gan cậu luôn, dám tán tỉnh trắng trợn sau khi viết đáp án kiểu này. Nhưng đề không hề sai. Nói thật, Awa-chan, đây là lần thứ hai liên tiếp cậu bị gọi lên. Ít nhất thì cũng thử viết tên một ngày lễ nào khác chứ? Như Ngày Cảm Tạ Lao Động chẳng hạn.”
“Ngày Cảm Tạ Lao Động? Ha! Tớ nói cho cậu biết, trước khi làm streamer, tớ chưa bao giờ được ai cảm ơn vì lao động của mình cả! Ngày 23 tháng 11 tớ vẫn cắm đầu vào cái chỗ làm địa ngục đó như bao ngày khác thôi!”
“Xin lỗi, tớ không nghĩ sẽ nhận được câu trả lời u ám vậy đâu... Khoan, hả? Awa-chan, cậu say rượu thật hả?”
?!?!
“W-Wow! Đúng là cậu nhận ra thật! Tớ vừa bê cả đống StroZero ra nốc xong! Mới bắt đầu uống thôi nên chỉ hơi chếnh choáng, vậy mà cậu cũng nhận ra được, siêu thật đó!”
“Tớ nói rồi, nghe giọng là biết mà.”
“Tớ tưởng cậu chỉ đùa thôi... mà tớ xúc động quá! Cậu đúng là yêu tớ thật! Tình yêu này là song phương rồi!”
“Ừ ừ, yêu em, cưng à.”
: vãi chưởng Mashiron
: Tôi chỉ nghe thấy giọng chị ấy dịu đi một chút thôi.
: sao bà này lại quay ra kiểm tra ngược người kiểm tra vậy
: Đáp án này tính của cả Mashiron với Shuwa-chan rồi, thế là cuối cùng đúng kiểu “Ai cũng góp mặt trong quiz”!
: Ồ, ra vậy? Không ngờ Shuwa-chan lại nghĩ xa thế… chu đáo với bạn bè ghê!
: Đừng lo, tôi đảm bảo là trong đầu cô ấy chẳng có lấy một ý nghĩ nào đâu.
“À mà này, Shuwa-chan…”
“Hửm? Có chuyện gì vậy, Mashiron?”
“Ngày 11 tháng 8 là ngày cậu với tớ mừng Mountain Day bằng một buổi stream đua Granny Over It đó.”
“Hả?”
Nghĩ lại thì đúng là lúc đó bọn mình có làm cái gì đó kiểu thế thật… Ấy khoan, đâu phải trọng điểm ở đây!
“Kh-... Khó hiểu là sao cậu lại nhớ rõ cái chuyện từ lâu thế?!”
“Hả? Thì tất nhiên tớ sẽ nhớ những buổi collab với Awa-chan với Shuwa-chan rồi. Không phải tất cả, nhưng mấy buổi vui thì tớ nhớ chi tiết chứ. Ví dụ như ngày 22 cùng tháng đó, hai đứa mình còn có buổi stream học mạt chược nữa.”
“Hả?! H-Hảaaaaa?!”
“Ồ? Nghe như là Shuwa-chan chẳng nhớ gì cả, thật đáng tiếc ghê.”
“À, không, tớ không có ý—”
“Heh, suốt ngày nói tình yêu của chúng ta là đôi bên, hóa ra lại là cậu yêu ít hơn đó.”
“T-Tớ xin lỗi.”
“Nếu rõ rồi thì quay về điểm xuất phát đi, rồi hãy cố gắng bắt kịp tớ.”
“Vângggg…”
Mặt tôi đỏ bừng… mà đâu phải vì bia rượu… Giờ thì mình tỉnh như sáo rồi còn gì…
: Thôi thôi đừng có thả thính nữa!
: Tôi cũng thích couple teetee, nhưng làm ơn nhớ là nguyên dàn Live-On đang ngồi xem đấy lmaooo
: Một cặp đôi (ngốc nghếch) đáng yêu quá trời
: Bề ngoài Mashiron thì lạnh lùng, chứ bên trong thì dính lấy Awayuki như sam
: Nhìn giống “Everyone Is Here” mà thực ra là “Everyone Is Recycled from old assets” ấy
: Bzzzt EVERYONE IS DUHN RECYCLED
: Tôi nghe rõ mồn một tiếng chữ to đang gõ y hệt trailer rồi đó, luật sư mà nhảy vào thì đừng nhìn tôi nhé.
Và thế là, buổi stream này bắt đầu không phải bằng common sense mà bằng những màn uncommon nonsense trong não tụi tôi. Mấy câu trả lời đến Ninja Slayer-san chắc cũng phải xấu hổ. Nhưng đó mới chỉ là màn khởi động; những đáp án tào lao cứ thế nối tiếp cho đến tận câu hỏi cuối cùng. Dưới đây là vài điểm nhấn:
“Câu hỏi: Điện áp nhân dòng điện bằng gì?” — “Đáp án: Điện áp.”
↓
“Người trả lời: Hikari Matsuriya. Đáp án: Tận thế!”
“Câu hỏi: Con người có bao nhiêu nhiễm sắc thể?” — “Đáp án: 46.”
↓
“Người trả lời: Kaeru Yamatani. Đáp án: Bằng số của em.”
“Câu hỏi: Cuốn du ký ghi lại hành trình của Marco Polo qua các nước châu Á có tên là gì?” — “Đáp án: The Travels of Marco Polo.”
↓
“Người trả lời: Shion Kaminari. Đáp án: Chibi Maruko-chan.”
“Người trả lời: Awayuki Kokorone. Đáp án: National Geographic.”
“Người trả lời: Sei Utsuki. Đáp án: ANAL (Asian Nations All Looked).”
“Câu hỏi: Tông phái Phật giáo Đại thừa nào do Kūkai mang đến Nhật Bản vào đầu thời Heian?” — “Đáp án: Chân Ngôn tông (Shingon).”
↓
“Người trả lời: Nekoma Hirune. Đáp án: Chủ nghĩa Cool Guy.”
“Câu hỏi: Jeanne D’Arc, chiến binh của Vương quốc Pháp, đã tham gia cuộc chiến nào?” — “Đáp án: Chiến tranh Trăm Năm.”
↓
“Người trả lời: Sei Utsuki. Đáp án: Saint Vs. Alter Lewd War.”
“Người trả lời: Chami Yanagase. Đáp án: Chiến tranh Ngàn Năm.”
“Người trả lời: Ehrai Sonokaze. Đáp án: Holy Grail War.”
“Câu hỏi: Ai sẽ là gương mặt tiếp theo in trên tờ 10.000 yên vào năm 2024?” — “Đáp án: Eiichi Shibusawa.”
↓
“Kỳ lạ thay, mọi người đều trả lời đúng. Mashiron còn làm mặt thất vọng cực dễ thương.”
Và cứ thế suốt 20 câu hỏi. Khi câu cuối cùng xong, buổi quiz kết thúc. Với đủ mặt streamer tham gia, chương trình cũng dần đi đến hồi kết.
“Vâng, như vậy là quiz đã kết thúc, giờ tôi xin công bố kết quả. Đầu tiên, Ehrai-chan và Shion-senpai, làm rất tốt, điểm gần như hoàn hảo. Tiếp đến, Awa-chan, Nekoma-senpai, Chami-chan và Alice-chan, điểm ở mức trung bình. Các bạn đúng là làm xấu mặt danh hiệu thành viên Live-On. Còn lại mấy đứa ngốc kia thì… giáo sư đây thực sự lo cho các người.”
Khoan, sao mình lại bị mắng khi trả lời đúng một nửa chứ?!
“Và cuối cùng, nhưng chắc chắn không phải ít quan trọng nhất, tôi xin công bố học sinh xuất sắc nhất. Tin được không, có một streamer trong chúng ta trả lời đúng tất cả câu hỏi.”
Cũng ghê đấy. Dù là kiến thức phổ thông, nhưng để đúng trọn 20 câu thì chắc cũng hiếm. Vả lại, chat cũng đồng loạt đoán được ngay người đó là ai. Bởi từ đầu tới cuối, Mashiron chưa hề gọi tên cô ấy lần nào để bóc đáp án. Đến nửa sau thì ai cũng hiểu là cô ấy đúng hết nên Mashiron cũng chẳng còn cớ để lôi ra.
“Vâng, học sinh xuất sắc nhất chính là… Hareru Asagiri-senpai! Xin tặng senpai một ngôi sao vàng từ Giáo sư Mashiron!”
“Yaaaaaaaay!!!”
Mashiron đọc câu thoại theo kịch bản với giọng phấn khích cũng kịch bản nốt. Rồi ngay khoảnh khắc đó, toàn bộ streamer và cả khán giả bùng nổ reo hò vỗ tay.
Nhưng mà… cũng phải công nhận thôi. Mình biết chị ấy giỏi, nhưng không ngờ làm bài này lại được kết quả thế kia. Đúng là cái gì chị ấy cũng làm được.
“Này này, Maashii! Mau! Mau đưa phần thưởng hoành tráng cho chị đi! Chị là học sinh giỏi nhất đó nha!”
“Ơ kìa, sao một ngôi sao vàng vẫn chưa đủ à?”
“Khôoong!”
“Chị thật thẳng thắn… Được rồi. Với Hareru-senpai, em sẽ ban cho một danh hiệu.”
“Ồ, danh hiệu á? Cái này thì hơi bất ngờ đó, nhưng nghe cũng ngầu ngầu! Danh hiệu gì, danh hiệu gì?”
“Đây. Hareru-senpai, em chính thức trao cho chị danh hiệu ‘Người nhàm chán nhất Live-On.’”
“Hả?”
Kusa.
“Ơ… Ơơơơ, tại saoooo?! Rõ ràng chị trả lời đúng hết mà!”
“Không, vấn đề chính là đó đó. Thật sự thì chị ít xuất hiện đến mức khán giả suýt tưởng chị không có mặt. Nhiều người chắc còn chẳng nhận ra chị ở đây cho đến tận bây giờ.”
“Vô lý! Chị còn háo hức lắm vì muốn khoe trí thông minh nữa chứ!”
“Dù sao thì, mọi người thấy chuyến phiêu lưu tìm ra ‘Người nhàm chán nhất Live-On’ vừa rồi thế nào? Đến lúc nói lời tạm biệt rồi.”
“Em vừa đổi luôn tên sự kiện rồi á!!! Khôoooong, làm ơn đừng để chị bị gắn mác nhàmmm chánnnnn!!!!!”
Và thế là, buổi stream khép lại trong tiếng gào vừa hiếm có, vừa chẳng hiếm của Hareru-senpai. Đúng là cái khả năng “làm gì cũng được” của chị ấy thường xuyên bị uổng phí.
Ngoài lề, phần thưởng danh hiệu kia tất nhiên chỉ là trò đùa. Vài ngày sau, avatar của Hareru-senpai được vẽ thêm một cặp kính trông thông thái để đeo.