Vợ trong game của tôi là một Idol nổi tiếng ngoài đời thực

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 319

Arc 3 - Chương 54: Chương 1

Trans: dangkhongbeo

Thật đấy, tên của chương 54 là "Chương 1"

**********

“Haa~ Còn có ba ngày nữa là nghỉ hè rồi, haa~.” (Tachibana)

Mồ hôi lấm tấm trên trán tôi vào giờ nghỉ trưa. Bầu không khí trong lớp học bây giờ đang rất nóng.

Cùng những tiếng ve sầu đang làm màng nhĩ tôi rung lên, Tachibana, người lại đến bàn tôi như mọi khi, lầm bầm một cách lười biếng.

Saito, người đang ngồi trên cái ghế mà cậu ta mượn được trước mặt tôi, nói với một giọng vô tư “Đúng rồi~”.

“Ê Saito. Mày có định làm gì trong kì nghỉ hè không?” (Tachibana)

“Mày đang nói cái gì vậy Tachibana-kun? Tất nhiên là có rồi.” (Saito)

“Hoooo. Là gì thế?” (Tachibana)

“Đầu tiên, tao sẽ đọc lại quyển Light Novel số mới nhất, rồi đi xem anime, ra rạp phim, vân vân mây mây… Có rất nhiều thứ tao phải làm!” (Saito)

“Không phải vậy là y chang năm ngoái à.” (Tachibân)

“Chậc chậc, mày diễn đạt vậy là sai rồi con trai. Nói đúng phải là giống với năm nhất sơ trung!” (Tachibana)

Saito vừa chỉnh cặp kính của mình vừa nói với một vẻ kiên quyết.

Bình thường Tachibana sẽ cãi lại, nhưng có vẻ cái nóng đã vắt khô năng lượng của cậu ta rồi. Nên chỉ cậu chỉ vứt lại một nụ cười khô khốc.

“Còn mày thì sao, Ayanokouji-kun?” (Saito)

“Tao-----------” (Kazuto)

“Mày không trả lời cũng được. Kiểu gì mày cũng sẽ “thân mật” với Mizuki, đúng không? “Làm” nhau đổ mồ hôi các thứ các thứ.” (Tachibana)

“Ý mày là sao. Rinka rất bận, nên tao không thể bí mật gặp cô ấy thường xuyên được.” (Kazuto)

Mặt tôi nóng lên khi nghe thấy từ “thân mật”.

Ước gì tôi thật sự có thể thân mật với cô ấy giống như những gì Tachibana nói.

Tôi đã hẹn hò với Rinka được ba tháng rồi, nhưng chúng tôi mới đi chơi với nhau một lần, bọn tôi còn chưa cả hôn… vậy có phải là tệ lắm không?

Nếu tính luôn cả thời gian bọn tôi kết hôn trong game, cả hai đã hẹn hò được vài năm rồi, nhưng giờ chúng tôi mới chỉ nắm tay.

Thật thuần khiết làm sao.

…Mà, chỉ cần cảm nhận được sự hiện diện của Rinka là tôi thỏa mãn rồi, nên cũng không vấn đề gì.

“Sau tất cả thì Ayanokouji cũng là loại ăn cỏ mà. Nếu tao mà là nó, chắc chắn tao sẽ đè Mizuki xuống mà không do dự gì.” (Tachibana)

“……”

Đó là những gì một người đàn ông bình thường sẽ làm à.

Mà biết gì không?

Tôi chưa từng có cơ hội để làm việc đó.

Kể cả có đi nữa, có lẽ tôi mới là người bị đè xuống trước.

“AARG~ Ch*t tiệt! Tao ghen tị quá! Tụi mày biết gì chưa? Thằng Sasaki mới có bạn gái đó!” (Tachibana)

“Ể, Sasaki-kun, không phải cũng học chung lớp và cũng mờ nhạt y như chúng ta sao! Cậu ta làm thế nào mà…..?” (Saito)

“Tao biết thế nào được. Nhiều người khác cũng có bạn gái nữa. Bọn họ đang gấp rút chuẩn bị cho kì nghỉ hè.” (Tachibana)

“Đừng lo, Tachibana-kun! Theo tính toán của tao, mấy cặp đôi bắt đầu hẹn hò ngay trước kì nghỉ hè có tỉ lệ chia tay trước khi hết hè là 99%!” (Saito)

Saito nói lên những câu ấy với một vẻ mặt càng nhăn nhó hơn và cơ thể run lên một chút.

….Cái tỉ lệ đó của cậu ta dựa trên cơ sở nào vậy?

“Ch*t tiệttttttttttt! Tất cả sự kiện trong kì nghỉ hè sẽ rơi vào hư không! Đặc biệt là cái quan trọng nhất, màn bắn pháo hoa! Tao ước tất cả các màn bắn pháo hoa trên cả nước sẽ bị hủy vì một cơn bão đột nhiên xuất hiện!” (Tachibana)

Tachibana chấp hai bàn tay lại và nhìn vào bầu trời xanh qua cửa sổ, như thể cậu ấy sắp chảy máu từ mắt. Này là cầu mưa đấy à?

“Ê, Tachibana. Sao mày nói về việc bắn pháo hoa nhiều thế?” (Ayanokouji)

“Bởi vì chúng là một sự kiện tiêu biểu của tụi riajuu . Bọn riajuu tự hủy hết đi!”

Nhờ việc Tachibana lên giọng với sự tức giận, cả lớp đã chú ý đến cậu.

Một vài đứa con trai trong lớp còn quăng cho Tachibana một cái nhìn đắc thắng.

Aaiz, mấy khuôn mặt đó làm tôi muốn phát bệnh.

Và muốn vả chúng.

Mà, nếu theo góc nhìn của Tachibana, tôi cũng là một riajuu nữa.

Thực tế thì tôi không thể phủ nhận việc đó, và tôi nghĩ hiện mình đang sống cuộc sống tuyệt vời nhất mà mình từng có.

Cuộc sống của tôi là quá đủ đầy rồi, miễn là tôi có: Rinka và Game.

“Xin lỗi tụi mày, giờ tao phải đi vệ sinh chút.” (Kazuto)

Bỗng dưng cần phải đi nhẹ, tôi đứng dậy và rời đi.

Bước từng bước ra khỏi lớp học khi Tachibana và Saito vẫn đang nhìn tôi, và rồi trước khi nhận thức được, tôi đã tới phòng vệ sinh nam.

Sau khi xong tôi đi xuống hành lang, nơi mà hiện tại chẳng có ai xung quanh, để trở lại lớp học. Và rồi…

“…….” (Kazuto)

Tôi có thể cảm nhận được một cái nhìn đang đâm vào lưng mình.

Dù không có kĩ năng đặc biệt kiểu như của mấy sát thủ để cảm nhận được cái nhìn của mọi người, nhưng tôi vẫn nhận thấy một cái nhìn mãnh liệt sau lưng mình bây giờ.

“…..” (Kazuto)

Tôi quay người lại để xem cái nhìn đó là từ ai.

Là Rinka.

Cô ấy đang nấp sau một góc tường cách tôi vài bước.

Và ló đầu ra nhìn chằm chằm vào tôi.

Hành động đó làm tôi liên tưởng đến những sinh vật nhỏ nhắn đáng yêu.

….Thế giờ, tôi nên làm gì đây?

Chúng tôi đã đồng ý rằng sẽ không tiếp xúc với nhau ở trường, nhưng may mắn thay bây giờ đang chẳng có học sinh nào xung quanh.

Chắc chỉ một chút thì không sao đâu nhỉ?

Tôi lần nữa nhìn xung quanh để chắc rằng không có ai, rồi bước tới gần Rinka, người vẫn đang ló đầu ra phía sau bức tường.

“Umm, Rinka-san? Cậu đang làm gì ở đây thế?” (Kazuto)

“Tớ không được nói chuyện với Kazuto-kun, đúng không? Vì vậy nên tớ chọn cách ngắm nhìn cậu từ xa.” (Rinka)

“……..”

“Chỉ ngắm thì sẽ an toàn thôi. Bên cạnh đó, cũng không có ai quanh đây.” (Rinka)

Thì đúng là vậy.

Chúng tôi cố gắng giữ khoảng cách với nhau vì những lợi ích trong tương lai, nhưng như vậy là quá nhiều.

Sức chịu đựng của con người cũng phải có giới hạn chứ.

Tốt nhất chúng tôi nên giữ việc tiếp xúc với nhau ở một mức độ vừa phải.

Nhưng vẫn phải chắc chắn là những học sinh khác không biết.

“Kazuto-kun?” (Rinka)

Khi tôi bằng cách nào đó nhìn chằm chằm vào mặt Rinka, cô ấy nghiêng đầu một cách tò mò.

Tôi không nghe thấy giọng của ai hay tiếng bước chân xung quanh, nên sẽ ổn thôi nếu tôi tham lam một chút, nhỉ?

Tôi vươn tay ra chạm vào má Rinka và nhẹ nhàng ép chúng lại.

“Ka- Kahuto-kuhn…?” (Rinka)

Đôi mắt lạnh lùng của cô ấy nheo lại trong sự thoải mái khi đang hỏi về lí do tại sao má mình lại đang bị ép lại.

Cô ấy không chống cự tôi chút nào, và chỉ để mọi thứ xảy ra.

Má cô ấy rất mềm mại.

Bất kể tôi muốn làm gì với cô ấy, chắc chắn cổ cũng sẽ chấp nhận nó.

Hẳn là ngoài tôi ra, Rinka sẽ chẳng để đứa con trai nào chạm vào má mình đâu.

Tachibana đã từng nói rằng Rinka bất ngờ bị ôm bởi một tên đẹp trai và rồi quật hắn xuống đất…

“M, mm…” (Rinka)

Khi tôi ép má Rinka, biểu cảm của cô ấy dần dần tan chảy.

Tôi có thể cảm nhận được hơi ấm của cặp má mềm mại ấy khi đang chạm vào chúng.

Tôi sắp nghiện nó rồi.

Hơn nữa, việc không được để ai biết về mối quan hệ của chúng tôi cho đã thêm cho nó chút gia vị của sự căng thẳng.

Không, tôi hiểu là việc này rất nguy hiểm.

“Ka-Kazuto-kun… sắp tới giờ rồi…” (Rinka)

“A- aaa, tớ xin lỗi.” (Kazuto)

Cô ấy gọi tên tôi như thể muốn nói lời xin lỗi, nên tôi buông tay ra.

Nhưng Rinka vẫn nhìn chằm chằm vào bàn tay tôi như thể cô không muốn rời xa nó.

“Tớ xin lỗi. Nhưng dù tớ thật sự muốn Kazuto chạm vào mình nhiều hơn, cơ mà… vì có tiếng bước chân, nên….” (Rinka)

“C- Cậu nói đúng. Xin lỗi.” (Kazuto)

Tiếng bước chân đang tiến gần lại từ phía sau góc tường.

Rinka, dù khuôn mặt đang mang một biểu cảm ngọt ngào, lại có thể nhanh chóng trở thành một khuôn mặt sắc sảo và lạnh lùng, rồi rời đi.

….Chắc đó là sức mạnh của việc trở thành một idol nổi tiếng.

Màn chuyển đổi đó thật sự nhanh kinh khủng.

Còn với tôi, tôi vẫn không thể vượt qua được dư vị của cặp má ấy.

“…..Qua ngần ấy thời gian, bọn mình chưa từng nghiêm túc làm thứ gì giống như đang là người yêu của nhau cả.” (Kazuto)

Nhìn vào bóng lưng của Rinka đang bước đi, và lần nữa suy nghĩ.

Chúng tôi đã tán tỉnh nhau như vậy được một thời gian rồi, nhưng chỉ được một thời gian ngắn.

Chúng tôi mới đi hẹn hò với nhau 1 lần… hay đúng hơn, chúng tôi chưa từng đi chơi kể từ khi chính thức hẹn hò….!

Khi nói đến một nơi mà tôi và Rinka có thể dành thời gian cho nhau mà không cần lo lắng gì, game là lựa chọn duy nhất.

Nhưng kể cả thế, chúng tôi cũng muốn dành thời gian với nhau trong thế giới thật….

“Kì nghỉ hè làm mình muốn dành thời gian với cô ấy quá~” (Kazuto)

Chơi game cùng nhau như mọi khi không phải một tưởng tồi.

Nhưng vì đã biết được danh tính thật sự của nhau và trở thành người yêu.

Tôi cũng muốn chơi cùng cô ấy ngoài đật thật……!

“Được rồi! Phải chuẩn bị một kế hoạch cho chuyện đó thôi!” (Kazuto)

Trong quá khứ, kì nghỉ hè của tôi chỉ giới hạn trong việc chơi web game hay mấy trò vô nghĩa với Tachibana và Saito.

Nhưng mùa hè năm nay sẽ hoàn toàn khác!

Tôi sẽ dành thật nhiều ngày để tận hưởng nó cùng Rinka, trọn vẹn hết mức có thể!

Google có nhé