Đế quốc Gastro. Một quốc gia lâu đời và phát triển bậc nhất lục địa, với lịch sử hơn một ngàn năm.
Trong số đó, Thiên Không Cung Điện sừng sững giữa lòng Đế đô là một công trình vừa tráng lệ vừa ưu mỹ. Nơi đây có Hoàng cung xa hoa tột bậc, khu dân cư với những dinh thự san sát của giới quý tộc thượng lưu, khu hành chính nơi các Tướng quân trung ương đến xử lý chính vụ, và cả khu giải trí quy tụ mọi thú vui trên đời để hoàng tộc, quý tộc giao lưu hay tiếp đãi quốc khách.
Gần như toàn bộ tinh hoa văn hóa và chức năng đầu não đều tập trung tại nơi này. Có lần, một gã quý tộc say men rượu và ánh trăng đã lẩm bẩm.
Rằng quý tộc không sống ở Thiên Không Cung Điện thì không phải con người.
Tại vũ đài hoa lệ ấy, Lễ Bổ nhiệm Tướng quân tân nhiệm đang được cử hành.
Năm nay có 24 người. Họ đều là những ứng viên tinh anh, là những kẻ sẽ gánh vác trọng trách của Đế quốc. Một cuộc sống lộng lẫy trong Thiên Không Cung Điện. Một con đường thăng tiến đã được hứa hẹn. Những buổi xã giao hào nhoáng giữa những người có thân phận cao quý. Giữa hàng ngũ các tân Tướng quân đang ôm trong lòng một tương lai rực rỡ như thế, một thanh niên tóc đen buông lời thì thầm.
"Toàn mùi thối rữa."
"...!"
Câu nói quá đỗi lạc quẻ khiến cô gái đứng cạnh, Ema Donaire, sững sờ. Cô vội nhìn quanh xem có ai nghe thấy không, rồi quay sang lườm cậu, mắt gần như rơm rớm.
"Cẩn thận cái miệng của cậu. Được thì làm ơn đừng nói thêm một lời nào nữa."
"Á, xin lỗi. Lỡ miệng thôi."
"Đừng có thản nhiên 'lỡ miệng' nói mấy câu đó, để người ta nghe được là có chuyện lớn bây giờ!"
"Hả? Lỡ miệng rồi thì đành chịu chứ sao giờ."
"Vậy thì làm ơn câm miệng cả đời dùm đi ạ!"
Ema lúc này đã chuyển sang kính ngữ, một dấu hiệu cho thấy cô đang bực thật sự, nhưng chàng thanh niên tóc đen chẳng hề nao núng.
Tên cậu là Hazen Heim.
Cậu cũng là một tân Tướng quân, một tân binh sáng loáng như bao người khác.
Trong lúc đó, các quý tộc cấp cao có chức có quyền lần lượt lên phát biểu.
"...Haizz."
Thiệt là tốn thời gian vô ích, Hazen thở dài. Cậu không phủ nhận hiệu quả của nghi lễ trong việc củng cố lòng trung thành và tinh thần đoàn kết, nhưng số người lên phát biểu nhiều đến không cần thiết, kéo dài lê thê. Nội dung thì nhạt nhẽo, thậm chí có kẻ chỉ đọc làu làu bài diễn văn đã soạn sẵn.
Trông chẳng giống vì các tân Tướng quân nữa, mà chỉ như một màn nịnh nọt cấp trên.
Sau khi phần phát biểu của đám quý tộc cấp cao kéo dài hơn ba tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng đến lượt các tân Tướng quân tuyên thệ. Trên bục, Thủ khoa Lezard Rigra được gọi tên và bắt đầu bài phát biểu.
"Tôi cứ tưởng Hazen mới là Thủ khoa chứ."
Ema thì thầm bên cạnh. Cô và cậu từng học chung một học viện. Họ đã cùng nhau nghe giảng, ăn trưa, và tham gia các sự kiện khác, có thể xem là bạn học thân thiết.
"Hạng ba là được rồi."
"...Nếu người khác nói câu đó, tôi sẽ nghĩ họ đang tự bào chữa cho thất bại của mình đó."
Ema bất giác cười khổ.
Hàng năm, hàng chục vạn nhân tài trên khắp cả nước đổ xô về tham dự kỳ thi Tướng quân. Chỉ riêng việc đỗ thôi đã là chuyện cực kỳ khó khăn.
Kết quả thi được công bố rộng rãi, nội dung chỉ gồm thực hành ma pháp và thi viết. Kỳ thi được quảng bá là nơi đánh giá nhân tài hoàn toàn dựa vào thực lực, bất kể xuất thân thường dân hay quý tộc.
Nhưng đó, cũng chỉ là bề ngoài.
Thử điều tra gia thế của những người có thành tích cao trong suốt ba trăm năm qua, không một Thủ khoa nào xuất thân từ thường dân. Á khoa cũng không, thứ hạng cao nhất chỉ là hạng ba. Hơn nữa, hai vị trí Thủ khoa và Á khoa luôn được chiếm giữ bởi con em các gia tộc danh giá. Rõ ràng, kết quả thi đã bị thao túng một cách có chủ đích.
Nói tóm lại, họ không cần một Tướng quân thường dân có thành tích vượt mặt đám con ông cháu cha.
Dù vậy, bản thân kỳ thi vẫn rất khắc nghiệt. Bất kể là quý tộc hay thường dân, ai cũng dốc toàn lực để vượt qua, chẳng ai nghĩ đến chuyện "thao túng thứ hạng".
Nhưng với một người như Hazen Heim, đó lại là chuyện hiển nhiên.
Đã nhắm đến việc tiến vào trung tâm đầu não của Đế quốc, tư duy chiến lược là thứ không thể thiếu. Đặc biệt là trong Thiên Không Cung Điện đầy rẫy quý tộc cấp cao, cậu phải hành động thật thận trọng. Đạt được hạng ba, thứ hạng cao nhất mà một thường dân có thể có được, là điều kiện tiên quyết để cậu có thể đứng trên vạch xuất phát của một Tướng quân.
Buổi lễ tuyên thệ kết thúc, cuối cùng cũng đến phần bổ nhiệm chức vụ. Đây là một trong những sự kiện được các tân Tướng quân quan tâm nhất, ảnh hưởng rất lớn đến sự nghiệp sau này của họ. Người đầu tiên được gọi tên là vị Tướng quân Thủ khoa vừa phát biểu trên bục.
"Lezard Rigra. Bổ nhiệm đến Bộ Hộ vệ Thiên Không Cung Điện."
"Rõ!"
Giọng nói đanh thép của chàng thanh niên vang lên, khiến các tân Tướng quân bắt đầu xôn xao.
"Đúng như dự đoán, cậu ấy được bổ nhiệm làm võ quan ở trung ương rồi."
Ema bất giác cười khổ.
Bộ Hộ vệ Thiên Không Cung Điện là cơ quan chịu trách nhiệm bảo vệ hoàng tộc và các quý tộc cấp cao, một vị trí được xem là con đường thăng tiến trải đầy hoa hồng. Cha của Lezard, ngài Gazaria, là gia chủ của nhà Rigra, một gia tộc siêu danh giá. Ông giữ tước vị "Đại Đông", hạng ba trong hệ thống quý tộc cấp cao. Vì vậy, việc bổ nhiệm con trai ông, Lezard, có thể nói là kết quả phản ánh cả xuất thân chứ không chỉ riêng thành tích.
Tuy nhiên, Hazen chẳng có vẻ gì là quan tâm.
"Ema Donaire. Bổ nhiệm đến Bộ Nông nghiệp Thiên Không Cung Điện."
"D-Dạ, rõ!"
Dù có hơi rụt rè, cô vẫn vui vẻ trả lời. Vốn dĩ Ema muốn trở thành văn quan, nên giờ đây cô có vẻ đang thở phào nhẹ nhõm. Nội dung của kỳ thi Tướng quân sẽ được giám khảo xem xét để đánh giá năng lực, không phân chia rạch ròi giữa văn và võ, nên nhiều người bị điều đến những nơi không mong muốn.
Sau đó, các Tướng quân khác lần lượt được gọi tên. Hazen liếc mắt nhìn họ rồi buông một câu. "Tệ thật."
Rõ ràng, những người có tước vị cao hơn được gọi tên trước và được bổ nhiệm vào các cơ quan "béo bở". Lúc đầu, vì Thủ khoa Lezard và hạng hai Ema đều có thành tích xuất sắc nên không rõ, nhưng khi mọi chuyện diễn ra một cách trắng trợn thế này thì kẻ ngốc cũng nhận ra. Tục lệ này chính là hình ảnh thu nhỏ của cả một tổ chức. Cậu có thể cảm nhận được Đế quốc này đã và đang "nâng đỡ" giai cấp hoàng tộc, quý tộc cấp cao đến mức nào.
"Hazen Heim. Bổ nhiệm đến Khu vực Phía Bắc Garna. Biên phòng."
"Rõ."
Chàng thanh niên thường dân được gọi tên cuối cùng đáp lại bằng một giọng vô cảm. Nhưng tiếng xì xào xung quanh lại lớn hơn hẳn. Những tiếng cười khẩy và ánh mắt chế nhạo lộ ra từ khắp nơi.
Không phải làm việc tại trung ương ở Thiên Không Cung Điện, mà bị điều ra tiền tuyến nơi biên ải.
Chẳng khác nào một suất đi đày.