Unnamed Memory - After The End

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trùng Sinh Rồi Mới Phát Hiện Mình Có Thanh Mai

(Đang ra)

Trùng Sinh Rồi Mới Phát Hiện Mình Có Thanh Mai

Tào Man Quân | 曹瞒君

"Mai Phương, ba đứa mình, phải mãi mãi, mãi mãi luôn là bạn tốt nhé?""Ngoéo tay, treo móc, trăm năm không đổi!"

181 547

Trở về năm 2000: Thanh mai nữ thần tuổi 18

(Đang ra)

Trở về năm 2000: Thanh mai nữ thần tuổi 18

Phấn Đấu Lão Cửu

Đây là tương lai của một cặp thanh mai trúc mã sau rất nhiều khó khăn gian khổ ...

128 169

Dùng bữa cùng cô đồng nghiệp xinh đẹp ở phòng kinh doanh

(Đang ra)

Dùng bữa cùng cô đồng nghiệp xinh đẹp ở phòng kinh doanh

Nanaten

Đây là một câu chuyện đời thường của những kẻ cuồng tăng ca, bị cuốn theo những áp lực của công việc và chỉ đơn giản là muốn ăn những bữa ăn ngon cùng nhau.

33 289

Sự trở lại của người chơi bị đóng băng

(Đang ra)

Sự trở lại của người chơi bị đóng băng

JerryM (제리엠)

"Lại một tầng mới? Liệu mọi chuyện thực sự sẽ kết thúc khi Nữ Hoàng Băng Giá bị đánh bại?"

21 73

Chị em Tier 1 - Bốn chị em không thể sống nếu thiếu tôi

(Đang ra)

Chị em Tier 1 - Bốn chị em không thể sống nếu thiếu tôi

Kamishiro Kyousuke

Sống chung dưới một mái nhà với 4 chị em mà tài năng lẫn sự dễ thương của ai cũng thuộc hàng《Siêu thượng cấp》!!Kiminaga Shikimi là một học sinh nghèo bị phát hiện đang làm thêm, vốn trái với nội quy c

6 123

Tập 01 - Chương 5 - Lời hứa thoáng qua

Trans: haruto

Edit: Unnamed Circus

b7599f39-2371-4614-bc23-6e3494f204c9.jpg

Những ai có tài năng ắt sẽ được giao cho vị trí xứng đáng, bất kể xuất thân ra sao.

Đây là một trong những sắc lệnh mà Ezul ban hành trên toàn vương quốc một tháng sau khi đăng quang. Bản thân nhà vua rất hào hứng với chính sách này do tình trạng thiếu nhân tài, nhưng Tinasha, người đứng sau hỗ trợ, lại không mấy quan tâm. "Tập hợp bừa bãi thế này thì làm sao đánh giá được năng lực của họ?" nàng thường than phiền.

Cuối cùng, Morau là người thúc đẩy sắc lệnh này với nụ cười đầy ẩn ý. Ngay sau khi nó được công bố, như thường lệ, hắn gửi thư cho người bạn tâm giao tại pháo đài Sanek và sớm đưa ra nhiều tiêu chí tuyển dụng để hỗ trợ chính sách của nhà vua. Giải đấu kiếm trong lễ hội là một trong số đó.

"Không thể nào! Em chưa từng nghe gì về chuyện này! Thật đấy!"

Trong một ngôi nhà nhỏ tại thành Mensan, nơi họ bắt đầu cuộc sống hôn nhân, Tinasha trách móc Raju trong lúc sắp xếp những món đồ cá nhân ít ỏi nàng để lại ở cung điện.

"Sao anh không nói vớiem?"

"Điều đó cũng giống em thôi. Tinasha cũng chẳng nói gì cả. Ta cũng không thấy em hỏi."

Đáp lại một cách hợp lý, Raju khiến Tinasha tức tối đến mức hét lên đầy bực bội.

Thông tin về nàng đã bị rò rỉ qua những bức thư của Morau. Trong đó tiết lộ vai trò của nàng với tư cách cố vấn hoàng gia, chuẩn bị cho việc Ezul lên ngôi và giải quyết các công việc như đào tạo quan lại, thu xếp đàm phán với lãnh chúa, cũng như các biện pháp cứu trợ dân chúng. Tất cả đều nhằm ổn định vương quốc.

Vậy nên, sau khi tiếp nhận mọi chuyện, Raju quyết định tập trung vào bản thân. Tinasha chắc hẳn đã rời khỏi pháo đài để cho chàng thời gian rèn luyện. Chàng không ngừng trau dồi kiếm thuật, vượt qua kỳ thi quân sự, đủ điều kiện tham gia giải đấu kiếm và cuối cùng đánh bại tất cả các đối thủ trên khắp vương quốc để đạt được mong muốn từ nhà vua.

Khi chàng cầu hôn, nàng vẫn chẳng khác gì ngày đầu họ gặp gỡ. Dường như nàng đã trở nên nhỏ nhắn hơn, nhưng thực ra là do chàng đã cao lớn hơn rất nhiều.

Đặt chiếc hộp tài liệu nhỏ lên bàn, Tinasha quay lại rồi nhảy ngay vào lòng Raju. Chàng đỡ cơ thể nhẹ tựa lông hồng.

"Nếu mệt, em cứ ngồi nghỉ đi. Anh sẽ lo phần còn lại."

"Hãy để tâm đến em một chút đi!"

"Anh vẫn còn việc phải làm."

Khi chuyển đến đây, Raju đã giao lại căn nhà tổ tiên ở làng cho chú mình, chỉ mang theo những thứ cần thiết. Trở thành một tướng quân trong hoàng cung là một phần của cuộc sống mới mà họ sắp bắt đầu cùng nhau.

"Nơi này gần cung điện, rất thuận tiện, nhưng nó bỏ trống đã lâu nên cần sửa sang một chút, như cắt cỏ và lợp lại mái nhà."

"Raju, anh còn công việc phải làm đấy. Để em lo."

Khi quyết định kết hôn, nàng lập tức từ bỏ vị trí cố vấn hoàng gia. Ezul gần như phát khóc, nhưng Morau thì nói: "Cứ để tôi lo! Nếu có gì không hiểu, tôi sẽ đến hỏi cô!"

Vậy nên, từ giờ trở đi, Tinasha chỉ định ra tay khi có tình huống khẩn cấp.

Tuy nhiên, Raju không có ý định để nàng gánh vác mọi việc trong nhà một mình.

"Những việc ngoài trời cứ để nh lo. Anh cũng thích làm mấy thứ đó nữa," chàng nói.

Hơn nữa, chàng không muốn nàng làm những việc nặng nhọc có thể dẫn đến thương tích. Ai cũng có sở trường sở đoản của mình. Vậy nên ngay cả bây giờ, Raju vẫn là người gánh vác những đồ vật nặng, dù vậy, Tinasha bất ngờ nhảy lên lưng chàng.

"Raju, em yêu anh!"

"Cái gì vậy chứ, đột nhiên thế?"

Không phải là vì chàng nhổ cỏ mà được cảm ơn, mà nàng vốn là kiểu người có những khoảnh khắc bộc phát cảm xúc như vậy, nên chàng không mấy để ý. Dù sao đi nữa, chàng thực sự hạnh phúc khi biết nàng yêu chàng. Nếu nàng là một con mèo, hẳn sẽ phát ra tiếng gừ gừ đầy mãn nguyện, và chỉ cần nhìn thấy một chú mèo như thế cũng đủ khiến chàng hạnh phúc.

Khi tiếp tục khuân đồ với Tinasha vẫn bám chặt trên lưng, ánh mắt chàng chợt dừng lại trên một chiếc hộp vải trắng chất ở lối vào, và một điều quan trọng chợt lóe lên trong đầu.

"À, đúng rồi. Morau bảo anh đưa cái này cho nàng thử."

"Gì vậy?"

"Một bộ váy cưới."

Vừa nói, Raju vừa mở chiếc hộp bằng vải. Bên trong là một bộ váy cưới trắng tinh, được thêu tinh xảo bằng những sợi chỉ lụa. Tinasha cầm lấy nó một cách ngỡ ngàng.

"Gì… cái gì đây?"

"Morau... gửi cho anh đấy."

"Tại sao cái người đó lại chuẩn bị váy cưới cho em? Hắn là mẹ em chắc?"

"Anh ta chỉ giúp chuẩn bị thôi. Anh là người chọn nó."

Nghe đến tên Morau, ánh mắt Tinasha trở nên lạnh lẽo, nhưng khi Raju nói tiếp, nàng lại bất chợt mỉm cười.

“Em mặc thử đi " Raju nói, và nàng vui vẻ ôm lấy chiếc hộp, bước vào phòng trong.

Raju chờ đợi nàng thay đồ với tâm trạng háo hức.

Chàng đã định cầu hôn nàng sau khi làm nên chuyện tại giải đấu kiếm. Dù vẫn có khả năng bị từ chối, nhưng nếu thế, chàng cũng dự định kiên trì thêm một năm nữa. Tuy nhiên, Morau đã liên tục thúc ép: "Hãy chuẩn bị hôn lễ đi. Tinasha chắc chắn sẽ vui lắm!"

Thế là chàng đã đặt may váy cưới, phòng trường hợp nàng đồng ý. Vì vóc dáng Tinasha không thay đổi nhiều, nên chuyện này hoàn toàn khả thi.

Hơn nữa, lựa chọn váy cưới cho nàng lại trở thành một niềm vui bất ngờ đối với Raju. Nàng mặc gì cũng đều hợp, nhưng vì đây là một dịp đặc biệt, chàng đã cân nhắc rất kỹ. Đồng đội ở pháo đài đã trêu chàng suốt hai tuần về chuyện này. Khi chàng thật thà nói: "Tôi vẫn chưa cầu hôn, cũng chưa nhận được câu trả lời" họ liền nhìn chàng với ánh mắt đầy thương hại.

Vậy nên, chiếc váy này mang ý nghĩa đặc biệt với Raju. Nhưng chàng không có ý định để nàng biết, vì nghĩ rằng điều đó thật ngượng ngùng.

"Raju, trông em thế nào?"

Nàng bước ra, và Raju sững người.

Tựa như vườn hoa đang nở rộ.

Chiếc váy xòe rộng từ phần eo, kéo dài thướt tha. Cổ cao, che phủ làn da mịn màng, tạo nên một vẻ trang nghiêm đầy cuốn hút.

"Đẹp lắm... rất hợp với em" Raju thì thầm, như thể đang tự nói với chính mình.

"Cảm ơn anh" Tinasha mỉm cười rạng rỡ.

Niềm hạnh phúc của nàng lộ rõ, khiến nàng trở nên đáng yêu hơn bao giờ hết. Kể từ khi họ đoàn tụ, dường như mỗi ngày nàng lại càng đáng yêu hơn, nhưng nếu nhắc đến điều đó, có lẽ lại dẫn đến một câu chuyện khác.

Tinasha khéo léo chỉnh lại vạt áo rồi quỳ xuống trước mặt Raju. Đôi mắt đen sâu thẳm tràn đầy ấm áp khi nàng ngước nhìn lên chàng.

"Em hạnh phúc vì anh đã chọn em."

"Nhưng anh lại cảm thấy em mới là người đã chọn anh."

Ngay từ đầu đã là như vậy. Raju chỉ khiến nàng phải chờ đợi.

Nhưng Tinasha khẽ lắc đầu. Giọng nàng rõ ràng khi thì thầm: "Anh đã chọn em. Anh luôn vươn tay về phía em. Khi có anh bên cạnh, thế giới này thay đổi. Em thật sự rất hạnh phúc."

Đôi môi nhỏ khẽ run rẩy khi nàng bộc bạch lòng mình.

"Vậy nên, Raju... để nàng phù thủy này dâng hiến tình yêu vĩnh cửu cho anh."

Những lời như một lời thề.

Nghe vậy, Raju chợt có cảm giác như đã từng trải qua khoảnh khắc này. Không phải bây giờ, mà là vào một thời điểm nào đó, ở một nơi nào đó.

Hình ảnh nàng trong một bộ váy cưới khác thoáng lướt qua tâm trí chàng.

Nhưng nó chỉ mang đến một cơn nhức đầu nhẹ, nhanh chóng tan biến.

Raju lắc đầu nhẹ để xua đi dư âm của cơn đau, rồi đưa tay ra. Nắm lấy bàn tay trắng muốt của nàng, chàng dìu nàng đứng dậy và kéo nàng vào lòng.

"Vừa rồi em nhắc đến 'phù thủy' à?"

"Chẳng phải chỉ là do anh tưởng tượng thôi sao?"

"Giờ thì anh chẳng còn gì để bất ngờ nữa..."

Dù là phù thủy hay mèo thì cũng chẳng sao cả. Nếu là nàng, dù có phải uống độc dược, chàng vẫn chấp nhận.

Hơn thế nữa, có một điều chàng đã muốn nói từ lâu.

Điều đó vẫn luôn canh cánh trong lòng chàng. Chàng ước gì mình có thể nói ra sớm hơn, nhưng chẳng thể nhớ nổi mình đã bắt đầu cảm thấy như vậy từ khi nào. Có lẽ là vào một ngày rất xa, một ký ức nay đã lạc mất.

Raju nhìn thẳng vào mắt nàng và cất lời.

"Anh yêu em. Dù có chuyện gì xảy ra, anh cũng sẽ đến bên em... nên xin em đừng bao giờ đau buồn."

Đôi mắt phù thủy mở to. Những giọt nước mắt lấp lánh dâng tràn.

Tinasha dường như muốn nói điều gì đó, nhưng rồi lại nuốt xuống. Nàng khẽ tựa đầu nhỏ vào ngực chàng, thì thầm.

"... Em sẽ cố gắng. Em sẽ sống để anh không phải lo lắng."

Nàng siết chặt tay chàng, như một lời hứa.

Cảm nhận được hơi ấm từ nàng, chàng hôn vợ mình.

Với tài kiếm thuật không ai sánh kịp, chàng trai từng trở thành vị tướng trẻ nhất trong lịch sử khi mới mười sáu tuổi đã lặng lẽ kết hôn cùng nàng chỉ vài ngày sau đó. Dù cả hai đều sở hữu tài năng vượt trội ngay cả trong thời bình, nhưng sáu tháng sau, họ biến mất khỏi đất nước này không một dấu vết.

Và từ đó, câu chuyện của họ chìm vào bóng tối của lịch sử.

Không còn là câu chuyện về con người, mà là điều gì đó vượt ra ngoài thế gian này.

Toàn bộ câu chuyện ấy vĩnh viễn không xuất hiện trong bất kỳ ghi chép nào của bất kỳ quốc gia nào.

Chỉ còn lại một mảnh ký ức nhỏ về hạnh phúc của họ, một ký ức thoáng qua... một hồi ức không tên.